strong tǔ chéng cí lǐ jiù guì jīn mèng xióng tú zhōng féng yǔ ruì strong
土成祠里救桂金 梦雄途中逢宇瑞
qiě shuō lǐ mèng xióng fù le yī fān, nà huǒ bǎ shàng huǒ xīng jǐn miè, bìng qián miàn dí huǒ guāng yì méi yǒu le. xīn zhōng zhuǎn xiǎng jiào shēng yuē:" wǒ zhōng le tā diào hǔ lí shān zhī jì, tā shǐ bāng huǒ xiān jiāng mǎ qiān zǒu, què lái yòu wǒ pò gǎn, mèi zǐ zài diàn zhōng bì rán bèi hài, jīn dāng huí diàn jiù mèi zǐ yào jǐn." máng huí tóu zǒu le jǐ bù, zhēn shì tiān sè yǐ wǎn, nán fēn lù jìng, yòu zhuǎn xīn yī xiǎng yuē:" fāng cái nà sī bì zài zhà chēng diē zhé zuǒ tuǐ, dìng fú zài àn chù. wǒ ruò qián wǎng, qǐ bù bèi tā cì shā, bù rú hòu zhì tiān míng, qián qù wèi tuǒ." jí lì zài lín xià, bàn shǎng qiū fēng fēng fēng, hū yǒu yī yī yā yā chàng qǔ ér qián lái. lǐ mèng xióng shǐ bù rèn wéi hé rén, jí xì chá shēng yīn, nǎi shì ā kù. xīn xiǎng bì shì zhòng rén zhe tā xiān lái tàn fǎng shā wǒ, bù zhī wǒ zài zhè lǐ, gù cǐ dà jīng xiǎo guài, děng wǒ xiān jié guǒ tā de xìng mìng. bù yī huì ā kù yǐ dào lín qián. bù dī fáng lǐ mèng xióng cóng àn lǐ yī jiàn, jìn lì cì qù, zhèng zhōng zhe dù wěi, ā yō yī shēng, diē dǎo zài dì xià, zǎo yǐ yī mìng guī yīn le. lǐ mèng xióng zài lì piàn kè, hū jiàn kè diàn nà biān huǒ guāng dà qǐ, jiào yuē:" bù hǎo! bù hǎo! kè diàn fā huǒ, mèi zǐ xìng mìng qǐ bù duàn sòng?" yòu xiǎng yī huì yuē:" mèi zǐ hé děng yīng yǒng, duàn bù gāi yǒu shī. liàng néng táo tuō, qiě dài tiān míng qián qù zhǎo xún bà." zàn qiě àn xià màn biǎo.
且说李梦雄赴了一番,那火把上火星尽灭,并前面的火光亦没有了。心中转想叫声曰:“我中了他调虎离山之计,他使帮伙先将马牵走,却来诱我迫赶,妹子在店中必然被害,今当回店救妹子要紧。”忙回头走了几步,真是天色已晚,难分路径,又转心一想曰:“方才那厮必在诈称跌折左腿,定伏在暗处。我若前往,岂不被他刺杀,不如候至天明,前去为妥。”即立在林下,半晌秋风疯疯,忽有咿咿哑哑唱曲儿前来。李梦雄始不认为何人,及细察声音,乃是阿酷。心想必是众人着他先来探访杀我,不知我在这里,故此大惊小怪,等我先结果他的性命。不一会阿酷已到林前。不提防李梦雄从暗里一剑,尽力刺去,正中着肚尾,呵唷一声,跌倒在地下,早已一命归阴了。李梦雄再立片刻,忽见客店那边火光大起,叫曰:“不好!不好!客店发火,妹子性命岂不断送?”又想一会曰:“妹子何等英勇,断不该有失。谅能逃脱,且待天明前去找寻罢。”暂且按下慢表。
dān shuō nà miào zhōng, zhāng shì chéng fú zài shén zuò xià tíng le xǔ jiǔ, wài miàn bìng wú dòng jìng. xīn xiǎng: bù zhī liú yǔ ruì xìng mìng ruò hé, jiù qīng qīng tiào zài dì xià, mō dào bài shí shàng jiào shēng:" wèi hé lián shī shēn yì tuō qù le?" àn lǐ yòu biàn mō bié chù. mō dào cí jiǎo bèi lǐ guì jīn de shēn tǐ bàn dào le, bā qǐ shēn shēn shǒu zài mō yuē:" kǔ le! zěn wú shǒu jí le?" yuán lái lǐ guì jīn piān wò. zhāng shì chéng xīn máng, mō zhe wěi gǔ, zhī dào shì jiān bǎng, gù yí wú shǒu jí, jí mō dào qián miàn què shì píng xuē. yòu jiào kǔ yuē:" zěn me lián jī bā yě gē qù?" yòu xiǎng dào:" ruò gē qù jī bā, bì sǐ duō shí le, zěn yòu shēn tǐ hái rè lī!" zài mō dào kǒu bí, jué de hū xī. yòu xiǎng dào:" zhè dào shì huó de, rú guǒ shì huó, wèi hé pū wò bù dòng? mò shì hūn yūn de? zhōu wéi xún biàn, bìng wú bāo guǒ, liàng bèi zéi rén qǔ qù le. dàn jì rú cǐ, xū jiào tā táo zǒu.
单说那庙中,章士成伏在神座下停了许久,外面并无动静。心想:不知刘宇瑞性命若何,就轻轻跳在地下,摸到拜石上叫声:“为何连尸身亦拖去了?”暗里又遍摸别处。摸到祠角被李桂金的身体拌倒了,扒起身伸手再摸曰:“苦了!怎无首级了?”原来李桂金偏卧。章士成心忙,摸着尾股,只道是肩膀,故疑无首级,及摸到前面却是平削。又叫苦曰:“怎么连鸡巴也割去?”又想道:“若割去鸡巴,必死多时了,怎又身体还热哩!”再摸到口鼻,觉得呼吸。又想道:“这到是活的,如果是活,为何仆卧不动?莫是昏晕的?周围寻遍,并无包裹,谅被贼人取去了。但既如此,须叫他逃走。
suì jìn lì bǎ lǐ guì jīn fù zài bèi shàng, chū le cí mén, wàng dà lù bù guǎn hūn hēi luàn tà, gāo gāo xià xià ér qù.
遂尽力把李桂金负在背上,出了祠门,望大路不管昏黑乱踏,高高下下而去。
xiān shí nà zhà gǎn mǎ de zhòng zéi, āi zhì sì gēng, huí jiàn diàn fáng fā huǒ shāo huǐ, liào lǐ shèng kāng mǔ zǐ cǐ shí yǐ shì táo zǒu, wú chǔ kě xún, zhǐ de tóng huǒ táo qù.
先时那诈赶马的众贼,挨至四更,回见店房发火烧毁,料李胜康母子此时已是逃走,无处可寻,只得同伙逃去。
zhì lí míng, lǐ mèng xióng huí lái, jiàn diàn fáng shāo jǐn, yān yàn wèi xī, chuí xià lèi yuē:" wǒ lǐ mèng xióng tóng zhōu jiù jià, míng wén tiān xià, jīn dào cǐ chù, lián mèi zǐ zuò qí bāo guǒ wén píng jìn jiē shī tuō, rú hé shì hǎo?"
至黎明,李梦雄回来,见店房烧尽,烟焰未熄,垂下泪曰:“我李梦雄同州救驾,名闻天下,今到此处,连妹子坐骑包裹文凭尽皆失脱,如何是好?”
yòu zhuǎn sī:" mèi zǐ yīng yǒng, xìng mìng wèi bì jiù sàng le. kàn shàng bìng wú shāo sǐ de gǔ huī, dìng shì táo tuō wú yí. zhǐ shì wǒ zuò guān, shī le bù zhào, sǐ zuì nán miǎn. wǒ xiǎng yīng guó gōng qián rì dài wǒ hòu qíng, jīn bù rú huí jīng, kěn qiú yīng guó gōng, zài zuò shāng yì." jí shōu le yǎn lèi, xiàng dà lù jìn fā bù biǎo.
又转思:“妹子英勇,性命未必就丧了。看上并无烧死的骨灰,定是逃脱无疑。只是我做官,失了部照,死罪难免。我想英国公前日待我厚情,今不如回京,恳求英国公,再作商议。”即收了眼泪,向大路进发不表。
qiě shuō zhāng shì chéng fù le lǐ guì jīn, zǒu zhì tiān sè lí míng, shēn pí qì chuǎn, fàng zài dào bàng xiē xī, zǐ xì jiāng lǐ guì jīn yī kàn, chī jīng yuē: zěn me tǔ dì cí zhōng zhè děng zuò guài? zuó wǎn shì liú yǔ ruì tóng zài cí zhōng sù zhe, rú hé jīn zǎo biàn chéng lǐ jǐn yún? qiě lǐ jǐn yún nǎi nán zǐ, jīn yòu biàn chéng nǚ zǐ. dàn kàn tā kǒu jué liú xián, dìng zhōng zhe shì má hàn yào. dài wǒ qǔ xiē liáng shuǐ jiù xǐng, wèn yī wèn biàn zhī duān dì. jí xiàng qián xún jiàn jiàn shuǐ, zhǐ shì méi yǒu kě jí shuǐ de. mì lái mì qù, mì le yí gè hái gǔ guàn de jīn dòu gài. xǐ jìng, qǔ xiē qīng shuǐ huí lái, fú qǐ lǐ guì jīn guàn xià.
且说章士成负了李桂金,走至天色黎明,身疲气喘,放在道傍歇息,仔细将李桂金一看,吃惊曰:怎么土地祠中这等作怪?昨晚是刘宇瑞同在祠中宿着,如何今早变成李锦云?且李锦云乃男子,今又变成女子。但看他口角流涎,定中着是麻汗药。待我取些凉水救醒,问一问便知端的。即向前寻见涧水,只是没有可汲水的。觅来觅去,觅了一个骸骨罐的金斗盖。洗净,取些清水回来,扶起李桂金灌下。
bù yī shí jiān, lǐ guì jīn sū xǐng, bā qǐ lái jiàn yǒu rén lì zài shēn biān, cāng huáng jiān què bù rèn de zhāng shì chéng. zhāng shì chéng yuē:" èr xiàng gōng wù zháo huāng, lǎo hàn nǎi sū zhōu zhāng shì chéng biàn shì." lǐ guì jīn fāng cái xǐng wù, jí máng wèn yuē:" zhāng ā bó yīn hé dào cǐ, jiù wǒ xìng mìng?" zhāng shì chéng biàn jiāng nǚ ér bèi lüè, yào dào shān dōng xún fǎng, lù zhōng yù liú yǔ ruì shuō qǐ." lìng xiōng hūn pèi yī jiě, wǒ kǒng tā lù shàng yǒu shī, gù tóng tā yù dào dēng zhōu xún fǎng lìng xiōng. yīn zuó yè tǔ dì cí ān xiē, zéi rén qián lái xiāng hài, gù shě mìng xiāng jiù. bù liào què shì èr xiàng gōng. hái yǒu yī shuō, èr xiàng gōng ěr nǎi nán zǐ, jīn hé biàn zuò nǚ liú?" lǐ guì jīn yuē:" zhāng ā bó, jì yǐ kàn pò, zěn hǎo qī mán? nú jiā nǎi lǐ mèng xióng bāo mèi lǐ guì jīn, nǚ bàn nán zhuāng, tóng xiōng qián lái fǎng jī dào zéi." zhāng shì chéng yuē:" ěr nǎi nǚ zhōng háo jié, kě jìng! kě jìng, dàn liú yǔ ruì zēng yún: lìng xiōng mèi tóng zhōu jiù jià, cháo tíng fēng lìng xiōng wèi wǔ zhuàng yuán, shòu rèn dēng zhōu yóu jī, yòu bù zhī xiǎo jiě rú hé dān shēn dào cǐ? yòu rú hé zhōng zhe má hàn yào, lái dào tǔ cí?" lǐ guì jīn jí bǎ rù sū zhōu, yù liú yǔ ruì xiōng mèi, hù xiāng jié hūn qǐ, zhí zhì tóng zhōu jiù jià jīng chéng bǎo jiù liú lì bù, jīn fēng dēng zhōu yóu, fèng zhǐ wēi fú jī zéi, jí zuó wǎn tóu zhe fěi diàn, gē ge bèi zéi piàn qù gǎn mǎ, zì jǐ chī chá, liàng bì zhōng zhe diàn pó de má hàn yào, biàn bù zhī rén shì. xìng de ā bó xiāng jiù, zú gǎn shèng qíng. dàn wèi zhī liú yǔ ruì de xìng mìng rú hé?" zhāng shì chéng yuē:" liú yǔ ruì bìng wú shī shǒu, bì shì táo zǒu. dàn zuó wǎn ěr men xiē de kè diàn, kě jiù shì lín xià xiàng xī de? yǒu liù qī ge bāng huǒ me?" lǐ guì jīn yuē:" zhèng shì, wèi zhī ā bó zěn néng zhī dào?" zhāng shì chéng yuē:" ěr dào nà zuò diàn, liú yǔ ruì yào qù ān xī, wǒ zǎo wén zhī shì dào fěi diàn, suǒ yǐ bì sù cí zhōng. shéi zhī nǐ men yīng xióng, fǎn qù sù xiē." lǐ guì jīn yuē:" jiā xiōng yì zhī shì dǎi diàn, nài nú jiā gǎn mào fēng hán, gù cǐ ān xiē." zhāng shì chéng tàn shēng yuē:" nǐ men xiōng mèi wèi yù lǎo hàn, hé děng kuài lè, yī yù lǎo hàn, biàn zhé sàn xiōng mèi le. kàn lái shì wǒ yùn dī dài lèi zhe ěr děng." lǐ guì jīn yuē:" wǒ men yī yù ā bó, zé ā bó fù nǚ chāi sàn, zài yù liú yǔ ruì, zé mǎn mén yì bèi jiān rén xiàn hài, hái shì wǒ děng mìng yùn bù hǎo, bù gàn ā bó zhī shì." zhāng shì chéng yuē:" bù bì zhēng biàn, dà jiā dōu yǒu xiē qì yùn dī chuǎn de. zǒng shì lìng xiōng wèi zhī xiāo xī, wǒ xīn shèn shì yōu lǜ." lǐ guì jīn yuē:" jiā xiōng yǒu xǔ duō běn shì, liàng bì wú lǜ, zhǐ shì nú jiā zhōng le má hàn yào, shī luò jiā xiōng bù zhào, jiā xiōng yí dìng huí dào fēng yáng fǔ qù. fán ā bó tóng nú jiā gòng xiāng xún fǎng, rán hòu tóng ěr qù xún lìng yuàn ruò hé?" zhāng shì chéng yuē:" qián zhě liú yǔ ruì xiāng féng, shuō zhe yǔ lìng xiōng jié yīn, lǎo hàn biàn kǒng lù shàng yǒu shī, tè cǐ zuò bàn ér lái. jīn jiàn xiǎo jiě, yān yǒu bù tóng wǎng xún zhī lǐ?" èr rén suì gè chù xún le bàn rì, bìng wú zōng jī.
不一时间,李桂金苏醒,扒起来见有人立在身边,仓皇间却不认得章士成。章士成曰:“二相公勿着慌,老汉乃苏州章士成便是。”李桂金方才省悟,即忙问曰:“章阿伯因何到此,救我性命?”章士成便将女儿被掠,要到山东寻访,路中遇刘宇瑞说起。“令兄婚配伊姐,我恐他路上有失,故同他欲到登州寻访令兄。因昨夜土地祠安歇,贼人前来相害,故舍命相救。不料却是二相公。还有一说,二相公尔乃男子,今何变作女流?”李桂金曰:“章阿伯,既已看破,怎好欺瞒?奴家乃李梦雄胞妹李桂金,女扮男装,同兄前来访缉盗贼。”章士成曰:“尔乃女中豪杰,可敬!可敬,但刘宇瑞曾云:令兄妹同州救驾,朝廷封令兄为武状元,授任登州游击,又不知小姐如何单身到此?又如何中着麻汗药,来到土祠?”李桂金即把入苏州,遇刘宇瑞兄妹,互相结婚起,直至同州救驾、京城保救刘吏部,今封登州游,奉旨微服缉贼,及昨晚投着匪店,哥哥被贼骗去赶马,自己吃茶,谅必中着店婆的麻汗药,便不知人事。幸得阿伯相救,足感盛情。但未知刘宇瑞的性命如何?”章士成曰:“刘宇瑞并无尸首,必是逃走。但昨晚尔们歇的客店,可就是林下向西的?有六七个帮伙么?”李桂金曰:“正是,未知阿伯怎能知道?”章士成曰:“尔道那座店,刘宇瑞要去安息,我早闻知是盗匪店,所以避宿祠中。谁知你们英雄,反去宿歇。”李桂金曰:“家兄亦知是歹店,奈奴家感冒风寒,故此安歇。”章士成叹声曰:“你们兄妹未遇老汉,何等快乐,一遇老汉,便折散兄妹了。看来是我运低带累着尔等。”李桂金曰:“我们一遇阿伯,则阿伯父女拆散,再遇刘宇瑞,则满门亦被奸人陷害,还是我等命运不好,不干阿伯之事。”章士成曰:“不必争辨,大家都有些气运低舛的。总是令兄未知消息,我心甚是忧虑。”李桂金曰:“家兄有许多本事,谅必无虑,只是奴家中了麻汗药,失落家兄部照,家兄一定回到风阳府去。烦阿伯同奴家共相寻访,然后同尔去寻令媛若何?”章士成曰:“前者刘宇瑞相逢,说着与令兄结姻,老汉便恐路上有失,特此作伴而来。今见小姐,焉有不同往寻之理?”二人遂各处寻了半日,并无踪迹。
zhāng shì chéng yuē:" lìng xiōng bì dìng rú xiǎo jiě suǒ yán, huí fēng yáng fǔ qù le. zhǐ shì dào lù yuǎn shè, xū yǒu lù fèi, fāng néng qián qù." lǐ guì jīn yuē:" nú jiā dài yǒu bāo fú, bèi diàn pó ná qù, zhēn shì fēn wén duàn jué, zěn shēng shì hǎo?" zhāng shì chéng yuē:" tiān zuò niè yóu kě wéi, zì zuò niè bù kě huó, wǒ yì jiāng xiǎo bāo guǒ cáng zài liú yǔ ruì dà bāo guǒ lǐ, bèi tā fù qù." lǐ jiā jīn yuē:" shì cǐ rú zhī nài hé?" zhāng shì chéng xiǎng dào:" wǒ zuó rì qīng hái fàn qián, shàng yǒu liǎng yú yín, cáng zài shēn shàng, wǒ dào wàng jì le." jí shēn shǒu xiàng shēn shàng qǔ chū yí kuài yín xiàn shàng yuē:" zhè kuài rú hé gòu yòng?" lǐ guì jīn yuē:" shì yǐ jǐn jí, kě jiāng cǐ yín huàn lái, lù shàng jiǎn shěng yòng xiē. bàn jī bàn bǎo yì kě. xìng ér tiān bù jué wǒ, huò zhě yù zhe yǒu hǎo rén, fā xīn lián ā bó shì lǎo rén jiā zǒu lù zhī fèi, lè zhù duō shǎo."
章士成曰:“令兄必定如小姐所言,回风阳府去了。只是道路远涉,须有路费,方能前去。”李桂金曰:“奴家带有包袱,被店婆拿去,真是分文断绝,怎生是好?”章士成曰:“天作孽犹可违,自作孽不可活,我亦将小包裹藏在刘宇瑞大包裹里,被他负去。”李佳金曰:“似此如之奈何?”章士成想道:“我昨日清还饭钱,尚有两余银,藏在身上,我倒忘记了。”即伸手向身上取出一块银献上曰:“这块如何够用?”李桂金曰:“事已紧急,可将此银换来,路上俭省用些。半饥半饱亦可。幸而天不绝我,或者遇着有好人,发心怜阿伯是老人家走路之费,乐助多少。”
yán wèi bì, qián miàn yǒu yī lǎo rén, miàn bái, wǔ luò zhǎng rán, tóu dài zào shā jīn, shēn shàng chuān zhe yī lǐng lán bù páo, jiǎo tà zào líng xié, qí xià xuě bái mǎ, liǎng gè cóng rén suí hòu ér lái, nǐ dào zhè rén wéi zhǔn? nǎi shì mèng jiā zhuāng mèng yuán wài, xìng mèng míng chún. yīn qí wéi rén lè shàn hào shī, lián pín jì kùn, xiāng lín duō yǒu shòu qí ēn huì, rén chēng zhī wéi mèng hǎo shàn. zì qián rì tóng liǎng gè zhuāng dīng qù nán xiāng qǔ zhàng, zhì jīn zǎo huí lái. kàn jiàn zhāng shì chéng lǐ guì jīn rú cǐ mó yáng, wèn yuē:" ěr èr rén zài cǐ zuò shèn gòu dàng?" zhāng shí chéng lǐ guì jīn shàng qián bài yī, jiù bǎ qián jí yào huí fēng yáng, quē xiē lù fèi zhī shì yī yī shuō míng, mèng yuán wài yuē:" yuán lái rú cǐ, lǎo fū shī jìng le." zhāng shì chéng lǐ guì jīn yuē:" qǐ gǎn." yuán lái zhè yuán wài běn shì gè cí bēi zhī rén, yī wén cǐ yán, suì xiàng shēn biān qǔ chū yī dìng sān sì liǎng yín zi, lìng zhuāng dīng sòng yǔ zhāng shì chéng yuē:" bù xián bǐ bó, liáo zuò pán chán." zhāng shàng chéng lǐ guì jīn yuē:" yuán wài hòu huì, hé yǐ wéi bào?"
言未毕,前面有一老人,面白,五络长髯,头戴皂纱巾,身上穿着一领蓝布袍,脚踏皂绫鞋,骑下雪白马,两个从人随后而来,你道这人为准?乃是孟家庄孟员外,姓孟名淳。因其为人乐善好施,怜贫济困,乡邻多有受其恩惠,人称之为孟好善。自前日同两个庄丁去南乡取账,至今早回来。看见章士成、李桂金如此模佯,问曰:“尔二人在此作甚勾当?”章十成、李桂金上前拜揖,就把前及要回风阳,缺些路费之事一一说明,孟员外曰:“原来如此,老夫失敬了。”章士成、李桂金曰:“岂敢。”原来这员外本是个慈悲之人,一闻此言,遂向身边取出一锭三四两银子,令庄丁送与章士成曰:“不嫌鄙薄,聊作盘缠。”章上成、李桂金曰:“员外厚惠,何以为报?”
mèng yuán wài yuē:" zěn shuō jí bào?" zhāng shì chéng jiāng yín zi cáng zài shēn shàng, tóng lǐ guì jīn chēng xiè mèng yuán wài, fēn bié cè mǎ ér qù.
孟员外曰:“怎说及报?”章士成将银子藏在身上,同李桂金称谢孟员外,分别策马而去。
zhāng shì chéng duì lǐ guì jīn yuē:" cǐ nǎi xiǎo jiě fú dà." lǐ guì jīn yuē:" zěn shuō zhè huà?" shì chéng yuē:" lù fèi jì yǒu, xū gǎn jǐn tóng huí fēng yáng fǔ." cóng cǐ èr rén rì jiān gǎn lù, yè lǐ gè chuáng ān xiē bù biǎo.
章士成对李桂金曰:“此乃小姐福大。”李桂金曰:“怎说这话?”士成曰:“路费既有,须赶紧同回风阳府。”从此二人日间赶路,夜里各床安歇不表。
qiě shuō lǐ mèng xióng zì shī le mèi zǐ bāo guǒ mǎ pǐ, kōng shǒu bù xíng, xíng zhì guò wǔ, jué de fù zhōng jī è. zhī jiàn lù shàng yǒu yī zuò fàn diàn, suì jìn diàn lái. diàn nèi zuò zhe yí gè xiǎo èr, jià shàng pái zhe xǔ duō shí wèi, zěn nài shēn shàng méi yǒu fèn wén, bù gǎn rù nèi. nà gè xiǎo èr, yī jiàn lǐ mèng xióng yī fú zhěng qí, jí qǐ shēn xiàng lǐ mèng xióng yuē:" kè guān qiě jìn nèi, dài xiǎo rén fèng jìng." lǐ mèng xióng xīn xiǎng: cǐ jiān pì jìng, wú rén xiāng shí, bái chī yī dùn ba. suì rù diàn zài zuò tóu zuò xià yuē:" wǒ nǎi chū wài rén, yǐ bǎo wèi lǜ, bù yòng shèn me jiǔ yáo." xiǎo èr yuē:" kè guān bù bì guò qiān." jiù qiè le yī dà pán zhōng ròu, yī hú shāo jiǔ qián lái. lǐ mèng xióng àn xiǎng: jì shì yǒu xīn bái chī, qiě chī yī dùn zuì bǎo. biàn jiù chī le, hǎo sì láng tūn hǔ yàn yì bān. xū yú jiān, ròu jiǔ jù jǐn. xiǎo èr yòu qiè shàng yī pán niú ròu, zài tiān yī hú jiǔ, lǐ mèng xióng yòu chī dé gàn gān jìng jìng, hǎo bù shí fēn zuì bǎo. zhàn qǐ shēn lái, jiāng zuǐ yī mō yuē:" rǎo jiǎo le." jí yù chū diàn, xiǎo èr kàn bù sòng chāo, jí shàng qián lán zhù xiào yuē:" kè guān zhàng shàng wèi huì, jiù yào qǐ shēn, gǎn wàng jì me?" lǐ mèng xióng yuē:" wǒ kàn ěr wéi rén hòu dào, bù bì huì zhàng, rèn píng dēng jì bà." xiǎo èr zháo jí yuē:" wǒ bù shí ěr, jiào wǒ rú hé dēng jì?" lǐ mèng xióng yuē:" jí bù dēng jì, qiě děng hòu yī huì, wǒ shí yǒu bāo guǒ zài hòu miàn péng yǒu chù jì cún. tā huǎn huǎn xíng de piàn kè, yě jiù dào cǐ. dàn xiān shí wǒ yì yǒu dīng zhǔ. tā shuō huò shì nǐ wǒ dào tú bù xiāng yù de, wǒ chī de fàn qián, nǐ kě suàn hái diàn zhǔ." shuō bà yòu yù chū diàn, xiǎo èr máng chě zhù yuē:" wǒ bù xiǎo nǐ hé fāng rén shì? yì bù shí ěr de péng yǒu? jiào wǒ děng hòu shèn me rén dào? nǐ qǐng zì zài děng hòu lái. ruò jiù yào qù, kuài ná qián lái! xiū shuō huà." lǐ mèng xióng fā nù yuē:" wǒ shí bù hái ěr qián, kàn ěr zuò zěn me?" xiǎo èr yuē:" zěn me! zěn me! wú qián xū jiāng yī tuō xià yǔ wǒ!" lǐ mèng xióng wén yán dà nù, yòu jiàn xiǎo èr jiāng chí yī fú chě zhù, hē yuē:" ěr gǎn rú cǐ wú lǐ, nǐ kuài jiāng yī fú bō qù bà!" yī miàn shuō, yī miàn jǔ qǐ zuǒ shǒu, xiàng xiǎo èr miàn mén shàng hěn lì yī zhǎng. nà xiǎo èr bèi zhǎng dé yǎn yùn, diē dǎo zài dì. pá qǐ lái zài yào shàng qián, yòu pà tā dǎ. jiào yuē:" ěr wú qián chī wǒ de fàn, què yòu dǎ rén. ěr ruò shì zuò gè huáng dì, yě yào xiē xiē qíng lǐ." lǐ mèng xióng zì zhī shǎo lǐ, bù gǎn dòu zuǐ, dī zhe shǒu sān jiǎo zuò èr bù, zǒu chū diàn qián.
且说李梦雄自失了妹子、包裹、马匹,空手步行,行至过午,觉得腹中饥饿。只见路上有一座饭店,遂进店来。店内坐着一个小二,架上排着许多食味,怎奈身上没有分文,不敢入内。那个小二,一见李梦雄衣服整齐,即起身向李梦雄曰:“客官且进内,待小人奉敬。”李梦雄心想:此间僻静,无人相识,白吃一顿吧。遂入店在座头坐下曰:“我乃出外人,以饱为率,不用甚么酒肴。”小二曰:“客官不必过谦。”就切了一大盘中肉,一壶烧酒前来。李梦雄暗想:既是有心白吃,且吃一顿醉饱。便就吃了,好似狼吞虎咽一般。须臾间,肉酒俱尽。小二又切上一盘牛肉,再添一壶酒,李梦雄又吃得干干净净,好不十分醉饱。站起身来,将嘴一摸曰:“扰搅了。”即欲出店,小二看不送钞,即上前拦住笑曰:“客官账尚未会,就要起身,敢忘记么?”李梦雄曰:“我看尔为人厚道,不必会账,任凭登记罢。”小二着急曰:“我不识尔,教我如何登记?”李梦雄曰:“即不登记,且等候一会,我实有包裹在后面朋友处寄存。他缓缓行的片刻,也就到此。但先时我亦有叮嘱。他说或是你我道途不相遇的,我吃的饭钱,你可算还店主。”说罢又欲出店,小二忙扯住曰:“我不晓你何方人氏?亦不识尔的朋友?教我等候甚么人到?你请自在等候来。若就要去,快拿钱来!休说话。”李梦雄发怒曰:“我实不还尔钱,看尔做怎么?”小二曰:“怎么!怎么!无钱须将衣脱下与我!”李梦雄闻言大怒,又见小二将池衣服扯住,喝曰:“尔敢如此无礼,你快将衣服剥去罢!”一面说,一面举起左手,向小二面门上狠力一掌。那小二被掌得眼晕,跌倒在地。爬起来再要上前,又怕他打。叫曰:“尔无钱吃我的饭,却又打人。尔若是做个皇帝,也要些些情理。”李梦雄自知少理,不敢斗嘴,低着首三脚作二步,走出店前。
bù liào páng biān lái le yī shào nián rén, lán zhù yuē:" xiōng zhǎng hé gù bái chī rén fàn? què yòu dǎ rén, zhēn shì bù hé hū dào lǐ!" lǐ mèng xióng tīng dé shēng yīn, tái qǐ tóu yī kàn, rèn shì liú yǔ ruì, xiū dé mǎn miàn zhàng hóng, dá yuē:" yú xiōng jīn rì zuò zhè chǒu shì, zhēn shī liǎn le." liú yǔ ruì yuē:" qiě dào diàn nèi xiǎo zhuó. xì shuō qián qíng." lǐ mèng xióng yuē:" bù kě, fāng cái wǒ bái chī tā, nòng chū shì lái, qǐ kě zài cì jiǎo tā?"
不料旁边来了一少年人,拦住曰:“兄长何故白吃人饭?却又打人,真是不合乎道理!”李梦雄听得声音,抬起头一看,认是刘宇瑞,羞得满面涨红,答曰:“愚兄今日作这丑事,真失脸了。”刘宇瑞曰:“且到店内小酌。细说前情。”李梦雄曰:“不可,方才我白吃他,弄出事来,岂可再次搅他?”
liú yǔ ruì yuē:" wǒ yǒu duō dài xiē yín zi bù fáng." èr rén huí rù diàn mén. nà xiǎo èr yī jiàn, nán nán bù jué yuē:" bèi ěr bái chī, hái bù dé gān jìng, què yì yǐn rén qián lái zuò shén?" liú yǔ ruì yuē:" dào diàn zài jiǎng, bú yào hú yán. wǒ gē bāo guǒ běn jiāo wǒ de. zhǐ yīn lù shàng pà shī, wǒ huǎn xíng xiē, hé pà wú qián hái ěr! ěr kě zài bèi yī shèng xí qián lái, chóng chóng yǒu shǎng."
刘宇瑞曰:“我有多带些银子、不妨。”二人回入店门。那小二一见,喃喃不绝曰:“被尔白吃,还不得干净,却义引人前来做甚?”刘宇瑞曰:“到店再讲,不要胡言。我哥包裹本交我的。只因路上怕失,我缓行些,何怕无钱还尔!尔可再备一盛席前来,重重有赏。”
wèi zhī xiǎo èr kěn bèi fǒu? qiě kàn xià huí fēn jiě.
未知小二肯备否?且看下回分解。