strong shì chéng zhī jī sù zhàn cí guì jīn jí bìng tóu fěi diàn strong
士成知机宿占祠 桂金急病投匪店
huà shuō nà shào nián duì zhāng shì chéng yuē:" xiǎo shēng xìng liú míng yǔ ruì, fù nǎi lì bù tiān guān liú wén jùn biàn shì."
话说那少年对章士成曰:“小生姓刘名宇瑞,父乃吏部天官刘文俊便是。”
zhāng shì chéng chī le dà jīng yuē:" yuán lái shì shī zi jiē liú gōng zǐ, shī jìng le." liú yǔ ruì yuē:" qǐ gǎn."
章士成吃了大惊曰:“原来是狮子街刘公子,失敬了。”刘宇瑞曰:“岂敢。”
zhāng tǔ chéng yuē:" qǐng wèn gōng zǐ wèi hé dān shēn dào cǐ? yòu shì yuǎn xíng zhī zhuàng?" liú yǔ ruì tàn yuē:" dōu wéi zhe gōng zǐ zhī chēng, gù shòu cǐ diān pèi zhī kǔ." jiù bǎ yī fù qīn bèi liú jǐn tú hài, mǎn mén jiě jīng, wèi zhī shēng sǐ, yào jìn jīng dǎ tīng xiāo xī xì xì yán míng. zhāng shì chéng tàn yuē:" rú cǐ, gōng zǐ yǔ wǒ jù shì quán jiā liú lí kě lián." liú yǔ ruì yuē:" ā bó zhǐ yī lìng yuàn shī sàn, zěn shuō quán jiā?" zhāng tǔ chéng yuē:" gōng zǐ chà yǐ, gōng zǐ rén kǒu duō, lǎo hàn rén dīng shǎo, yě shì quán jiā. zhǐ shì yào jìn jīng, dào cǐ què bù xiǎo de zǒu cuò le lù jìng me?" liú yǔ ruì yuē:" wǒ qián yào jìn jīng, yīn wén de quán jiā bèi hài, xìng kuī jiù jià wǔ zhuàng yuán lǐ mèng xióng bǎo zòu, zàn jìn tiān láo. jīn lǐ mèng xióng dào shān dōng dēng zhōu zhèn wèi yóu jī, gù yù wǎng dēng zhōu, jiàn lǐ mèng xióng tàn zhī xìn xī." zhāng shì chéng hài wèn yuē:" lǐ mèng xióng mò bú shì shān dōng fēng yáng fǔ yī děng hóu lǐ bó zhī sūn me?" liú yǔ ruì yuē:" zhèng shì, ā bó zěn zhī qí xiáng?" zhāng shì chéng yuē:" lǐ mèng xióng jǐ shí zuò guān?" liú yǔ ruì yuē:" wén zhī shì tóng zhōu jiù jià yǒu gōng yù fēng de."
章土成曰:“请问公子为何单身到此?又似远行之状?”刘宇瑞叹曰:“都为着公子之称,故受此颠沛之苦。”就把伊父亲被刘瑾图害,满门解京,未知生死,要进京打听消息细细言明。章士成叹曰:“如此,公子与我俱是全家流离可怜。”刘宇瑞曰:“阿伯只一令媛失散,怎说全家?”章土成曰:“公子差矣,公子人口多,老汉人丁少,也是全家。只是要进京,到此却不晓得走错了路径么?”刘宇瑞曰:“我前要进京,因闻得全家被害,幸亏救驾武状元李梦雄保奏,暂禁天牢。今李梦雄到山东登州镇为游击,故欲往登州,见李梦雄探知信息。”章士成骇问曰:“李梦雄莫不是山东风阳府一等侯李勃之孙么?”刘宇瑞曰:“正是,阿伯怎知其详?”章士成曰:“李梦雄几时做官?”刘宇瑞曰:“闻知是同州救驾有功御封的。”
zhāng shì chéng wén yán, àn xiǎng mù lì gāo qiáng, lǐ mèng xióng zhòu rán jiā fēng. nǚ ér ruò zài, qǐ bú shì yī jiào lì èr fū rén? wǒ biàn shì wài tài wēng le. chuí lèi yuē:" yuán lái lǐ mèng xióng yì zuò guān le, kě xī! kě xī:"
章士成闻言,暗想目力高强,李梦雄骤然加封。女儿若在,岂不是一叫立二夫人?我便是外太翁了。垂泪曰:“原来李梦雄亦做官了,可惜!可惜:”
liú yǔ ruì bù yuè yuē:" zhāng ā bó wén de jiā jiě fū fēng guān, wèi hé fǎn xià lèi shuō kě xī de huà? què shì qí guài." zhāng shì chéng wén yán, yuè jiā zháo jí yuē:" sú yún wú nǚ, mò tān jiā xù, lǐ mèng xióng nǎi shì lǎo fū de xiǎo xù. gōng zǐ què jiàn wǒ shī tuō le nǚ ér, huì qì yì qī, lián wú yuán de nǚ xù jìng yào duó qù wèi mèi fū, shí shì wǒ de nǚ xù." liú yǔ ruì yuē:" piān shì wǒ de jiě fū." zhāng shì chéng yuē:" dàng zhēn wǒ de nǚ xù." èr rén zhǐ guǎn zhēng biàn, liú yǔ ruì huí xīn yī xiǎng, yáo shǒu yuē:" zhāng ā bó xiū yào tǎo de pián yí, wǒ shuō de shì jiě fū, nǐ shuō de shì nǚ xù, wǎn rán ěr yǔ wǒ jìng shì fù zǐ zhī fēn le? qǐng wèn ā bó, jǐ shí yǔ lǐ mèng xióng jié qīn de." zhāng shì chéng jiù bǎ mǒu yuè rì lǐ mèng xióng xiōng dì chū dào sū zhōu, yǔ tā jié qīn zhī shì shuō míng, liú yǔ ruì wén yán wēn sè àn xiǎng: tā jié qīn zài xiān, bù liào lǐ mèng xióng zuò shì rú cǐ hú tú, qǐ bù wù le jiě jie zhōng shēn dà shì!
刘宇瑞不悦曰:“章阿伯闻得家姐夫封官,为何反下泪说可惜的话?却是奇怪。”章士成闻言,越加着急曰:“俗云无女,莫贪佳婿,李梦雄乃是老夫的小婿。公子却见我失脱了女儿,晦气易欺,连无缘的女婿竟要夺去为妹夫,实是我的女婿。”刘宇瑞曰:“偏是我的姐夫。”章士成曰:“当真我的女婿。”二人只管争辨,刘宇瑞回心一想,摇手曰:“章阿伯休要讨的便宜,我说的是姐夫,你说的是女婿,宛然尔与我竟是父子之分了?请问阿伯,几时与李梦雄结亲的。”章士成就把某月日李梦雄兄弟初到苏州,与他结亲之事说明,刘宇瑞闻言温色暗想:他结亲在先,不料李梦雄作事如此糊涂,岂不误了姐姐终身大事!
zhāng shì chéng jiàn liú yǔ ruì chén yín, biàn wèn yuē:" gōng zǐ què zěn yàng yě yǔ lǐ mèng xióng jié hūn lī?" liú yǔ ruì yuē:" bù yì lǐ mèng xióng zuò shì diān dǎo, jù ěr suǒ shuō, ěr de hūn shì zài qián, wǒ de yīn shì zài hòu."
章士成见刘宇瑞沉吟,便问曰:“公子却怎样也与李梦雄结婚哩?”刘宇瑞曰:“不意李梦雄作事颠倒,据尔所说,尔的婚事在前,我的姻事在后。”
jiāng lǐ mèng xióng rù chéng zhāo qīn shuō le yī biàn, yòu yīn jiàn zhāng shì chéng rèn lǐ guì jīn shì lǐ mèng xióng xiōng dì, biàn wèi shuō lǐ jiā jīn gǎi zhuāng zhī shì. zhāng shàng chéng xǐ yuē:" gōng zǐ bù bì chí yí, yī cǐ kàn lái, liǎng xià wú chà, jìng shì ěr de jiě fū, yì shì wǒ de nǚ xù le." liú yǔ ruì yuē:" qǐ yǒu cǐ lǐ? gǔ rén yī mǎ bù guà liǎng ān, lǐ mèng xióng suī rú cǐ hú tú, shǎo bu dé hòu rì lìng yǒu yī fān yán lùn." zhāng shì chéng yuē:" shí bù xiāng mán, wǒ yīn jiàn lǐ mèng xióng xīn xià xián wǒ men mén hù dī wēi, gù jiāng xiǎo nǚ yuàn sòng tā wèi cè shì, lìng mèi nǎi shì zhèng shì, qǐ bù liǎng xià wú chà?"
将李梦雄入城招亲说了一遍,又因见章士成认李桂金是李梦雄兄弟,便未说李佳金改装之事。章上成喜曰:“公子不必迟疑,依此看来,两下无差,竟是尔的姐夫,亦是我的女婿了。”刘宇瑞曰:“岂有此理?古人一马不挂两鞍,李梦雄虽如此糊涂,少不得后日另有一番言论。”章士成曰:“实不相瞒,我因见李梦雄心下嫌我们门户低微,故将小女愿送他为侧室,令妹乃是正室,岂不两下无差?”
liú yǔ ruì fāng cái huān xǐ yuē:" yuán lái rú cǐ, lǎo zhàng yǔ wǒ qīn shàng jiā qīn, shí nǎi yǒu yuán, gù néng xiāng huì. dàn xiǎo shēng cóng lái wèi zēng dān shēn chū lù, hái qiú ā bó tóng háng. xún jiàn lǐ mèng xióng hòu, xún lìng ài ruò hé?" zhāng shì chéng yuē:" gōng yú chū wài bù guàn, kuàng dǎi diàn shén duō, dān xíng shí wèi bù wěn. lǎo hàn yuàn tóng wǎng, jiàn le lǐ mèng xióng, rán hòu zài mì xiǎo nǚ, yǐ jǐn wǒ de qíng fèn." liú yǔ ruì chēng xiè. èr rén qǐ shēn tóng háng, zhì wǎn xún diàn ān xiē. cì rì èr rén chū mén shàng lù, hǎo bù qíng yì xiāng tóu. zhāng shì chéng duì liú yǔ ruì yuē:" qián rì chū xiāng yù ěr, nǐ wǒ jù wèi shēn jiāo. jīn jì tóng háng, ěr wǒ gè yī bāo guǒ, hé bù jiāng wǒ de xiǎo bāo fú, shōu shí zài gōng zǐ de bāo lǐ, lù shàng yòu hǎo tì gōng zǐ bēi zhe." liú yǔ ruì yuē:" jí shì, zhǐ shì zěn hǎo láo dòng ā bó." zhāng shì chéng yuē:" bù rán liǎng xià tì fù hé fáng?" suì shōu shí zuò yí gè bāo guǒ, liǎng rén zài lù shàng tì fù.
刘宇瑞方才欢喜曰:“原来如此,老丈与我亲上加亲,实乃有缘,故能相会。但小生从来未曾单身出路,还求阿伯同行。寻见李梦雄后,寻令嫒若何?”章士成曰:“公于出外不惯,况歹店甚多,单行实为不稳。老汉愿同往,见了李梦雄,然后再觅小女,以尽我的情分。”刘宇瑞称谢。二人起身同行,至晚寻店安歇。次日二人出门上路,好不情意相投。章士成对刘宇瑞曰:“前日初相遇尔,你我俱未深交。今既同行,尔我各一包裹,何不将我的小包袱,收拾在公子的包里,路上又好替公子背着。”刘宇瑞曰:“极是,只是怎好劳动阿伯。”章士成曰:“不然两下替负何妨?”遂收拾做一个包裹,两人在路上替负。
yòu xíng le yī rì, zhì cì rì xíng zhì guǎng yě zhī chù, lù jué xíng rén. shí rì jiāng xié xī, hū yuǎn yuǎn lín jiān lòu chū jiǔ qí fēi yáng, yī zuò dà kè diàn, diàn qián pái de liàng shì shí wù, zhàn zhe wǔ liù ge gāo dà bāng huǒ.
又行了一日,至次日行至广野之处,路绝行人。时日将斜西,忽远远林间露出酒旗飞扬,一座大客店,店前排的谅是食物,站着五六个高大邦伙。
liú yǔ ruì dà xǐ yuē:" hǎo le, qián miàn yǒu kè diàn kě xiē le." zhāng shì chéng yě bù yìng dá, chě liú yǔ ruì jìng xiàng bàng biān cóng lín zhōng biàn zǒu. liú yǔ ruì bù zhī wèi hé? zǒu le jǐ bù cái zhǐ zhù. liú yǔ ruì wèn yuē:" fāng cái ā bó wèi hé rú cǐ zháo jí?" zhāng shì chéng mán yuàn yuē:" gōng zǐ bù zhī lì hài me? ěr xiǎng kāi kè diàn de rén wú fēi jiāng běn mì lì. zhè yàng lěng luò dì fāng, zěn róng dé xǔ duō bāng huǒ dù rì? míng shì má hàn yào diàn. ruò kè rén jìn mén, yào dào le, jiāng cái wù yī fú bō qù, kǔn le shǒu zú, rén féi de qiè zuò yóu jiān, rén shòu de cāo zuò xiàn, zuò mán tou liào yòng de. nán dào nǐ yào jìn qù, yǔ tā zuó liào ròu de? fāng cái bú shì zǒu de kuài, tā jiàn wǒ shì lǎo rén, ěr shì hòu shēng, bì qiáng ná móu hài." liú yǔ ruì fāng xǐng wù yuē:" duō méng zhǐ diǎn."
刘宇瑞大喜曰:“好了,前面有客店可歇了。”章士成也不应答,扯刘宇瑞竟向傍边丛林中便走。刘宇瑞不知为何?走了几步才止住。刘宇瑞问曰:“方才阿伯为何如此着急?”章士成埋怨曰:“公子不知利害么?尔想开客店的人无非将本觅利。这样冷落地方,怎容得许多帮伙度日?明是麻汗药店。若客人进门,药倒了,将财物衣服剥去,捆了手足,人肥的切作油煎,人瘦的操作馅,做馒头料用的。难道你要进去,与他作料肉的?方才不是走的快,他见我是老人,尔是后生,必强拿谋害。”刘宇瑞方省悟曰:“多蒙指点。”
zhèng yán jiān, jiàn lín xià yǒu yī zuò cí miào, zhāng shì chéng yuē:" jīn wǎn jiù zài cǐ cí zhōng xiē bà." jí dào cí qián, jiàn cí zì qīng xié, dān qīng líng luò, xiāng huǒ duàn jué, cí mén yì wú biǎn é. èr rén jìn miào nèi, bì shàng xiě zhe" tǔ dì cí" sān zì. liú yǔ ruì lái dào zuò qián, jiàn zuò biān tòu rù míng liàng, tàn tóu yī kàn, yuán shì bàng biān sēng shì dào huài, lián xiǎo mén yě bèi rén qǔ qù, wéi yǒu qiáng. liú yǔ ruì xiàng shén qián zhù yuē:" dì zǐ liú yǔ ruì, yīn yī mén zāo jiān jiān xiàn hài, sǐ shēng wèi bǔ, fú qǐ zūn shén bì yòu. dé quán jiā wú shì, zì dāng chóng zào cí yǔ, zài zhěng jīn shēn," bài bà, jiù zài bài shí shàng jiě kāi bāo guǒ, qǔ chū yú liáng. èr rén bǎo shí bì. zhāng shì chéng yuē:" gōng zǐ jiù zài bài shí shàng shuì dūn, fāng wú shī qì." liú yǔ ruì yuē:" ā bó què zài nà li qù shuì?" zhāng shì chéng yuē:" wǒ zì yǒu chǔ ān xiē." suì jiāng gòng zhuō shàng de xiāng lú qǔ qǐ, fàng zài cí nèi jiǎo shàng. liú yǔ ruì xiào yuē:" ā bó ěr shì chī shén dào fàn, zěn hǎo bǎ shén lú fàng zài dì shàng, bù pà shén míng jiàn guài me?" zhāng shì chéng yuē:" bù fáng, ruò shì ěr men biàn bù kě rú cǐ, lǎo hàn yǔ shén dào xiāng shú. cóng bú jiàn guài." biàn chū cí wài qǔ xiē luàn cǎo, xiàng zhuō shàng shì jìng hòu, dé liǎng kuài zhuān tóu zuò zhěn, jiù zài zhuō shàng shuì xià. liú yǔ ruì bǎ bāo guǒ zuò zhěn, jìng zài bài shí shuì xià. gè rén xīn zhōng yǒu shì, yòu jiān jīn fēng bù lěng, yù lù héng qiū, shān gǔ zhī zhōng, liáng fēng tòu tǐ, bàn mián bàn xǐng. qiě màn biǎo zhe.
正言间,见林下有一座祠庙,章士成曰:“今晚就在此祠中歇罢。”及到祠前,见祠字倾斜,丹青零落,香火断绝,词门亦无匾额。二人进庙内,壁上写着“土地祠”三字。刘宇瑞来到座前,见座边透入明亮,探头一看,原是傍边僧室倒坏,连小门也被人取去,惟有墙。刘宇瑞向神前祝曰:“弟子刘宇瑞,因一门遭奸监陷害,死生未卜,伏乞尊神庇佑。得全家无事,自当重造祠宇,再整金身,”拜罢,就在拜石上解开包裹,取出于粮。二人饱食毕。章士成曰:“公子就在拜石上睡吨,方无湿气。”刘宇瑞曰:“阿伯却在那里去睡?”章士成曰:“我自有处安歇。”遂将供桌上的香炉取起,放在祠内角上。刘宇瑞笑曰:“阿伯尔是吃神道饭,怎好把神炉放在地上,不怕神明见怪么?”章士成曰:“不妨,若是尔们便不可如此,老汉与神道相熟。从不见怪。”便出祠外取些乱草,向桌上拭净后,得两块砖头作枕,就在桌上睡下。刘宇瑞把包裹作枕,竟在拜石睡下。各人心中有事,又兼金风布冷,玉露横秋,山谷之中,凉风透体,半眠半醒。且慢表着。
qiě shuō nà zuò kè diàn, guǒ rán shì dǎi diàn. yīn zhāng shì chéng yǒu gè tóng bāo jiě jie, rén chēng wéi zhāng dà niáng, jià zài sū zhōu chéng nèi lǐ jiā, zhàng fū zǎo wáng, zhǐ shēng yī zi, míng jiào lǐ shèng kāng. zì shí yī èr suì shí, měi dào rén jiā yóu shuǎ, bù jū cái wù, jí qiè qǔ huí jiā. zhāng dà niáng fēi dàn bù jiào xùn, què zài jiào qí xiǎo xīn, xiū bèi rén kàn jiàn, xīn zhōng àn xǐ. měi jiàn rén jiā hái zi zhǐ tān xì shuǎ, zán jīn jiā mén yǒu xìng, piān shàng dé cǐ zi. yòu shí yán zhè děng zuò jiā, ruò qí cháng chéng, qǐ bù gēng xiǎo zuò jiā de? duì lǐ shèng kāng jiàn yī mǔ chēng zàn, yuè fā rèn zhēn, yī jìn rén jiā, zhǐ tú qiè qǔ dōng xī. lǚ lǚ bèi rén zhuō zhe, jí gào sù zhāng dà niáng, fǎn shuō ér zi nián yòu wú zhī. lín yòu zhī qíng, hé bì kǔ sù? lín yòu bù rèn, què lái sù zhāng shì chéng. shì chéng jí wǎng jiā dǎ jià lǐ shèng kāng, zhāng dà niáng kǒng dǎ pò le dǎn, hòu lái shǒu zú bù líng lì, suì zǔ dǎng bù xǔ zé dǎ, zhāng shì chéng fā fèn yuē:" yòu nián bù dū zé, yù zòng tā wèi zéi hū?" zhāng dà niáng nù mà yuē:" ěr hǎo dū zé, wèi cǐ jué sì." zhāng shì chéng yì nù yuē:" ruò shì zhè děng ér zi, dào bù rú jué sì gèng miào." zhāng dà niáng yuē:" cóng jīn yǐ hòu, nǐ xiū rèn wǒ wèi jiě:" zhāng shì chéng fā fèn yuē:" ěr yì xiū rèn wǒ wèi dì."
且说那座客店,果然是歹店。因章士成有个同胞姐姐,人称为章大娘,嫁在苏州城内李家,丈夫早亡,只生一子,名叫李胜康。自十一二岁时,每到人家游耍,不拘财物,即窃取回家。章大娘非但不教训,却再教其小心,休被人看见,心中暗喜。每见人家孩子只贪戏耍,咱今家门有幸,偏上得此子。幼时沿这等做家,若其长成,岂不更晓做家的?对李胜康见伊母称赞,越发认真,一进人家,只图窃取东西。屡屡被人捉着,及告诉章大娘,反说儿子年幼无知。邻佑之情,何必苦诉?邻佑不认,却来诉章士成。士成即往家打驾李胜康,章大娘恐打破了胆,后来手足不伶俐,遂阻挡不许责打,章士成发愤曰:“幼年不督责,欲纵他为贼乎?”章大娘怒骂曰:“尔好督责,为此绝嗣。”章士成亦怒曰:“若是这等儿子,倒不如绝嗣更妙。”章大娘曰:“从今以后,你休认我为姐:”章士成发愤曰:“尔亦休认我为弟。”
cóng cǐ jiě dì jué jiāo. hòu lái lǐ shèng kāng cháng chéng, guǒ rán bù wù shēng yè, zhuān yǔ fěi lèi wǎng lái, xí dé shǔ qiè gǒu tōu dù rì. hòu yīn sū zhōu mǐ guì, mǔ zǐ suì liú luò shān dōng. zhāo le jǐ gè hǎo yǒu, kāi zhāng zhè zuò kè diàn.
从此姐弟绝交。后来李胜康长成,果然不务生业,专与匪类往来,习得鼠窃狗偷度日。后因苏州米贵,母子遂流落山东。招了几个好友,开张这座客店。
lǐ shèng kāng yīn jiàn lǎo mǔ huǒ jiā, gù chēng wéi pù jiā, lìng zhāng dà niáng zhǎng guì. kè rén jiàn qí yǒu jiā juàn, jí lái ān xiē. jiǔ fàn lǐ yòng xiē má hàn yào, má dào zuò ròu bāo yòng. bù zhī duàn sòng le duō shǎo xìng mìng? jìn lái yòu xīn hé le yí gè huǒ míng huàn ā kù, nǎi shì zuì sǐ wàng shēng zhī tú. suǒ yǒu má dào kè shāng, jìn shì ā kù kāi bō.
李胜康因见老母伙家,故称为铺家,令章大娘掌柜。客人见其有家眷,即来安歇。酒饭里用些麻汗药,麻倒作肉包用。不知断送了多少性命?近来又新合了一个伙名唤阿酷,乃是醉死望生之徒。所有麻倒客商,尽是阿酷开剥。
qí rén shēng de dù dà tóu jiān, miàn féi jīng xiǎo. zhè lǐ shèng kāng nián jīng èr xún, suī bú shì háo jié, què yì cū zhī wǔ yì, shēng de shēn cháng jiǔ chǐ, shèn shì féi dà. miàn ròu héng shēng, yóu rú huó xiē.
其人生得肚大头尖,面肥睛小。这李胜康年经二旬,虽不是豪杰,却亦粗知武艺,生得身长九尺,甚是肥大。面肉横生,犹如活蝎。
bù liào shì wǎn, zhāng shì chéng liú yǔ ruì shǎn kāi guò hòu, shì yǒu lǐ mèng xióng xiōng mèi qián lái. yì shì gāi dé yǒu shì. zhè rì qià zhí lǐ guì jīn gǎn mào fēng hán, zài mǎ shàng tou xián yǎn hūn, shēn rè kǒu kě. duì lǐ mèng xióng yuē:" mèi zǐ biàn shēn gǔ jié téng tòng nán rěn, zěn de shǎo mián yī fān fāng hǎo." lǐ mèng xióng yuē:" qiě rěn nài, gǎn dào miàn qián, tǎng yǒu rén jiā jiè sù wèi chí." xiōng mèi gǎn zhì jīn wū xī zhuì, fāng dào zhè kè diàn. zhī jiàn bù qí yáng chù, lòu chū yí gè dà dà de" jiǔ" zì, lǐ guì jīn xǐ yuē:" qián miàn yǒu diàn, kě jiù ān xiē bà?"
不料是晚,章士成刘宇瑞闪开过后,适有李梦雄兄妹前来。亦是该得有事。这日恰值李桂金感冒风寒,在马上头弦眼昏,身热口渴。对李梦雄曰:“妹子遍身骨节疼痛难忍,怎得少眠一番方好。”李梦雄曰:“且忍耐,赶到面前,倘有人家借宿未迟。”兄妹赶至金乌西坠,方到这客店。只见布旗扬处,露出一个大大的“酒”字,李桂金喜曰:“前面有店,可就安歇罢?”
lǐ mèng xióng yuē:" xián mèi chū wài yì jiǔ le, hái zhè děng bù shí shí wù. cǐ jiān dì miàn huāng liáng, lù shǎo xíng rù, zhè kè diàn rú hé dù rì zi? bì shì kào zhe pì chǔ, yè lǐ móu rén xìng mìng. ěr yào qù ān xiē, mò bú yào sòng cán shēng me?" lǐ guì jīn yuē:" qián rì xiǎng mǎ jié jià, rén mǎ xǔ duō, wǒ men yì céng shā guò, hé jù zhè jǐ gè máo zéi?" lǐ mèng xióng yuē:" ěr yān shuō zhè tài píng huà? tóng zhōu jiù jià, dāo qiāng xiāng jiàn, cǐ nǎi míng qiāng róng yì shǎn. jīn yù xiē diàn, sù shí jù zài diàn zhōng, rú hé dī fáng dé zhōu zhá? zhèng nǎi àn jiàn shí nán fáng."
李梦雄曰:“贤妹出外亦久了,还这等不识时务。此间地面荒凉,路少行入,这客店如何度日子?必是靠着僻处,夜里谋人性命。尔要去安歇,莫不要送残生么?”李桂金曰:“前日响马劫驾,人马许多,我们亦曾杀过,何惧这几个毛贼?”李梦雄曰:“尔焉说这太平话?同州救驾,刀枪相见,此乃明枪容易闪。今欲歇店,宿食俱在店中,如何提防得周札?正乃暗箭实难防。”
lǐ guì jīn yuē:" mèi le shí shì tòng chǔ, jiāng jiù xiē sù bà." lǐ mèng xióng yuē:" jí rú cǐ, wǒ jīn yè pīn zhe yī xiāo bù shuì jiù shì le." xiōng mèi lè mǎ qián lái.
李桂金曰:“妹了实是痛楚,将就歇宿罢。”李梦雄曰:“即如此,我今夜拼着一宵不睡就是了。”兄妹勒马前来。
zhè lǐ shèng kāng děng le bàn rì, bìng wú bàn gè kè shāng, hū wén luán líng shēng xiǎng, máng chū diàn lán zhù mǎ tóu yuē:" tiān sè yǐ wǎn, kè guān kě jiù cǐ ān xiē?" lǐ mèng xióng yuē:" zhèng shì, zhǐ yīn wǒ men xiōng dì gǎn mào fēng hán, kě bō yī jiān jié jìng fáng wū, yǔ wǒ men ān xiē." èr rén xià mǎ, lǐ shèng kāng biàn jiào ā kù, bǎ kè guān de mǎ dài dào hòu yǎng liào. ā kù shàng qián qiān mǎ, lǐ mèng xióng jiàn qí huǒ jù fēi liáng shàn, ā kù gèng jiā xiōng è.
这李胜康等了半日,并无半个客商,忽闻鸾铃声响,忙出店拦住马头曰:“天色已晚,客官可就此安歇?”李梦雄曰:“正是,只因我们兄弟感冒风寒,可拨一间洁净房屋,与我们安歇。”二人下马,李胜康便叫阿酷,把客官的马带到后养料。阿酷上前牵马,李梦雄见其伙俱非良善,阿酷更加凶恶。
qíng zhī xiē bù zháo diàn, nài mèi le shēn tǐ kùn kǔ, wú nài ān xiē. suí fēn fù yuē:" wǒ men chū lù rén, quán píng mǎ jiǎo lì, xū yào xiǎo xīn shàng liào." zhāng dà niáng qǐ shēn, yíng jiē yuē:" zhè gè zhī dào, bù bì dīng níng."
情知歇不着店,奈妹了身体困苦,无奈安歇。随吩咐曰:“我们出路人,全凭马脚力,须要小心上料。”章大娘起身,迎接曰:“这个知道,不必叮咛。”
jí yǐn lǐ mèng xióng xiōng mèi yào jìn fáng qù. lǐ shèng kāng jiàn bāo guǒ shì jué chén zhòng, jí niè zú shàng qián, shēn shǒu xiàng bāo guǒ yī niē. lǐ mèng xióng bá chū jiàn huí shēn kǎn lái, lǐ shèng kāng shǎn guò yī biān, yuē:" kè guān zěn rú cǐ xiōng è?"
即引李梦雄兄妹要进房去。李胜康见包裹似觉沉重,即蹑足上前,伸手向包裹一捏。李梦雄拔出剑回身砍来,李胜康闪过一边,曰:“客官怎如此凶恶?”
lǐ mèng xióng yuē:" ěr tōu mō wǒ de bāo fú, cún xīn bù shàn, biàn kǎn sǐ ěr hé fáng?" lǐ shèng kāng jiǎ xiào yuē:" kè guān rèn cuò le, wǒ men zhè lǐ dǎi rén jí duō, yè jiān kǒng yǒu shū shī, hǎo yì yào tì ěr shōu shí bāo guǒ, miǎn zhì yǒu shī." lǐ mèng xióng lěng xiào yuē:" bù bì fèi xīn, wǒ men jì gǎn lái cǐ, yì bù pà dǎi rén. tā ruò yǒu běn shì lái qǔ wǒ bāo guǒ, biàn shì tā xìng mìng bú yào le." lǐ shèng kāng yuē:" rú cǐ shì xiǎo rén duō yán."
李梦雄曰:“尔偷摸我的包袱,存心不善,便砍死尔何妨?”李胜康假笑曰:“客官认错了,我们这里歹人极多,夜间恐有疏失,好意要替尔收拾包裹,免致有失。”李梦雄冷笑曰:“不必费心,我们既敢来此,亦不怕歹人。他若有本事来取我包裹,便是他性命不要了。”李胜康曰:“如此是小人多言。”
lǐ mèng xióng yì bù dā yìng, rù fáng qù le.
李梦雄亦不答应,入房去了。
lǐ shèng kāng mì duì zhāng dà niáng yuē:" kàn lái yǒu xiē cái wù." zhāng dà niáng yuē:" rú cǐ jí hǎo. kuài qù wèn tā yào chī jiǔ fàn, biàn jiāng nèi xiē yào, jié guǒ le tā." shèng kāng diǎn tóu rù fáng, lái jiàn lǐ mèng xióng yuē:" xiǎo rén jiā yǒu lǎo chén jiǔ, yǒu shú ròu bāo, dài xiǎo rén qǔ lái fú shì xiàng gōng, rú hé?" lǐ mèng xióng yuē:" wǒ men dī jiǔ bù yǐn, bāo yì bù yòng." lǐ shèng kāng yuē:" jiǔ bāo jì bú yào, fàn zǒng yào de, dài xiǎo rén sòng lái." lǐ mèng xióng yuē:" fàn yì bú yào." lǐ shèng kāng yuē:" mò fēi yào yòng hǎo mài bǐng me?"
李胜康密对章大娘曰:“看来有些财物。”章大娘曰:“如此极好。快去问他要吃酒饭,便将那些药,结果了他。”胜康点头入房,来见李梦雄曰:“小人家有老陈酒,有熟肉包,待小人取来伏侍相公,如何?”李梦雄曰:“我们滴酒不饮,包亦不用。”李胜康曰:“酒包既不要,饭总要的,待小人送来。”李梦雄曰:“饭亦不要。”李胜康曰:“莫非要用好麦饼么?”
lǐ mèng xióng yuē:" mài bǐng yì bú yào chī." lǐ shèng kāng xiào yuē:" gè bú yào chī, què yào chī shèn me hǎo dōng xī? nán dào jīn wǎn fèi yī cān me?" lǐ mèng xióng yuē:" wǒ men bāo guǒ lǐ dài yǒu gān liáng, zhǐ gěi ěr fáng shuì bìng mǎ liào qián." lǐ shèng kāng yuē:" děng wǒ nòng xiē rè shuǐ, yǔ xiàng gōng yìng yòng me?" lǐ mèng xióng yuē:" rè shuǐ yì bù yòng, qīng shuǐ fán qǔ xiē lái." lǐ guì jīn yuē:" xiōng dì shēn tǐ bù shuǎng kuài, nán de diàn zhǔ rén yào bèi rè shuǐ, gē ge zěn me yào qīng shuǐ?" lǐ mèng xióng yuē:" ěr qǐ bù xiǎo shì lǐ? mù jīn lù shàng zhuān yòng má hàn yào shuǐ hài rén, duàn sòng duō shǎo yīng xióng xìng mìng? ěr shì yào chī má hàn yào?" lǐ shèng kāng jiàn shuō chū má hàn yào de huà, biàn zuò xiào yuē:" kè guān shuō hùn huà le, qīng píng shì jiè, shuí gǎn yòng má hàn yào shuǐ hài rén?" lǐ mèng xióng yuē:" tā rén bù bǐ nǐ de hòu dào."
李梦雄曰:“麦饼亦不要吃。”李胜康笑曰:“各不要吃,却要吃甚么好东西?难道今晚废一餐么?”李梦雄曰:“我们包裹里带有干粮,只给尔房税并马料钱。”李胜康曰:“等我弄些热水,与相公应用么?”李梦雄曰:“热水亦不用,清水烦取些来。”李桂金曰:“兄弟身体不爽快,难得店主人要备热水,哥哥怎么要清水?”李梦雄曰:“尔岂不晓事理?目今路上专用麻汗药水害人,断送多少英雄性命?尔是要吃麻汗药?”李胜康见说出麻汗药的话,便作笑曰:“客官说混话了,清平世界,谁敢用麻汗药水害人?”李梦雄曰:“他人不比你的厚道。”
lǐ shèng kāng chū duì mǔ qīn yuē:" kàn cǐ rén bù chū, dào shì gè yīng xióng, kuàng zhè děng gāo dà, bì dìng yǒu běn lǐng gāo qiáng wǒ." biàn bǎ piān piān yào chī gān liáng qīng shuǐ de huà yán míng. zhāng dà niáng yuē:" hǎo bù huì qì. děng le yī rì, què zhuàng zhe zhè gè dùn huò." lǐ shèng kāng yuē:" shǎo tíng, zài zuò shāng liáng." jí qǔ liǎng wǎn qīng shuǐ sòng rù fáng lái, lǐ mèng xióng yīn diàn jiā zài miàn qián, bù biàn kāi bāo guǒ, shēn shǒu chōu chū gān liáng. xiōng mèi chī bì, lǐ guì jīn jí shuì xià. xū yú jiān, kè diàn guān bì, diàn jiā zhào shàng dēng huǒ, jiào shēng kè guān men ān qǐn, jí chū qù le. lǐ mèng xióng guān shàng fáng mén zuò xià.
李胜康出对母亲曰:“看此人不出,到是个英雄,况这等高大,必定有本领高强我。”便把偏偏要吃干粮清水的话言明。章大娘曰:“好不晦气。等了一日,却撞着这个钝货。”李胜康曰:“少停,再作商量。”即取两碗清水送入房来,李梦雄因店家在面前,不便开包裹,伸手抽出干粮。兄妹吃毕,李桂金即睡下。须臾间,客店关闭,店家照上灯火,叫声客官们安寝,即出去了。李梦雄关上房门坐下。
wèi zhī lǐ shèng kāng rú hé xià shǒu? qiě tīng xià huí fēn jiě.
未知李胜康如何下手?且听下回分解。