strong sòng gōng míng yī yuè xiàn sān chéng chén lì qīng dān qiāng cì shuāng hǔ strong
宋公明一月陷三城 陳麗卿單槍刺雙虎
què shuō sòng jiāng zì méng yīn bài huí, zhōng tú wén dǒng píng zhèn wáng zhī xìn, biàn yù gōng qǔ cáo zhōu. wú yòng quàn huí shān zhài, yǎng xī jǐ shí, zài tú bào chóu. sòng jiāng zhǐ de yī le, tóng zhòng tóu lǐng kuài kuài huí shān. lín chōng zì wǎng pú zhōu qù le. sòng jiāng děng guī dào shān zhài, fāng zhī gōng shā dǒng píng zhī jiāng, shí xì jīn chéng yīng, sòng jiāng wú yòng jiē dà nù. shí zhāng kuí shāng yǐ yù, zài zuò, wén zhī cǐ shì, yì dà nù dào: bù liào zhè sī rú cǐ mèi liáng. wú yòng měng rán jì qǐ nà rì zài cáo zhōu nán mén wài, yǔ zhāng kuí lùn péng yǒu zhī shì, biàn duì zhāng kuí dào: chéng yīng nà sī qiě xiū lùn tā, nǐ nà rì shuō yǒu guì yǒu zhēn dà yì, nǐ shuō yào xiě xìn qù zhì tā lái jù yì, cǐ xìn qù fǒu? zhāng kuí dào: wèi fèng gōng míng gē ge jiāng lìng, shì yǐ bù céng fā xìn. wú yòng dào: zhāng xiōng dì zěn dì zhè bān dà yì, wàn yī zhēn guì yǒu yě bèi nà bān guān fǔ luó zhì le qù, yě lái yǔ ǎn shān zhài zuò duì, zěn hǎo? zhāng kuí dào: zhè yǒu qíng xìng zhì zhí, bù shì nà chéng yīng jiāo qíng fǎn fù, jūn shī kě yǐ fàng xīn, xiǎo dì jiù xiě xìn qù jiào tā.
卻說宋江自蒙陰敗回,中途聞董平陣亡之信,便欲攻取曹州。吳用勸回山寨,養息幾時,再圖報仇。宋江只得依了,同眾頭領快快回山。林沖自往濮州去了。宋江等歸到山寨,方知攻殺董平之將,實系金成英,宋江、吳用皆大怒。時張魁傷已愈,在座,聞知此事,亦大怒道:「不料這廝如此昧良。」吳用猛然記起那日在曹州南門外,與張魁論朋友之事,便對張魁道:「成英那廝且休論他,你那日說有貴友真大義,你說要寫信去致他來聚義,此信去否?」張魁道:「未奉公明哥哥將令,是以不曾發信。」吳用道:「張兄弟怎地這般大意,萬一真貴友也被那班官府羅致了去,也來與俺山寨作對,怎好?」張魁道:「這友情性質直,不似那成英交情反覆,軍師可以放心,小弟就寫信去叫他。」
bù shù rì, wén zhī guō shèng jiāo tǐng èr wèi tóu lǐng jūn zài jì nán fǔ bèi hài, sòng jiāng shī shēng tòng kū, hèn chén xī zhēn jīn chéng yīng shí fēn cì gǔ. zhòng tóu lǐng wú bù fèn nù. bù shàng yī yuè, dài zōng zì dōng jīng huí lái, fāng zhī tiān zǐ jìng zhǔn chén xī zhēn shòu zhāo ān, cài jīng tuō tóng guàn jiàn zǔ bù dé. jù cài jīng shuō, hái kuī tóng guàn shàn cí, suǒ yǐ tiān zǐ bù jiā shí fēn bāo fēng. sòng jiāng wú yòng jīng dé miàn rú tǔ sè, miàn miàn xiāng qù bàn shǎng. dài zōng yòu dào: cài jīng yòu shuō, zǒng wèi guō shèng yī àn, tí dòng tiān nù, suǒ yǐ wǒ men zhè biān shí fēn chù yǎn, zhuǎn xiǎn dé chén xī zhēn nà biān shí fēn còu qù. sòng jiāng tīng le, dēng shí shǒu zú bīng lěng, liǎng yǎn shàng chā, yūn jué le qù. zhòng rén jí máng huàn xǐng. sòng jiāng yī kǒu qì tàn zhuǎn lái, yòu shì bàn shǎng, kàn zhe wú yòng dào: chén xī zhēn zhè zéi dào, qiǎn qí nǚ ér cì shā tiān shǐ, jué wǒ shòu zhāo ān zhī lù, tā zì jǐ dào xiān qù shòu zhāo ān. wú yòng dào: xiōng zhǎng qiě qù fáng nèi jiāng xī. fēn fù zhòng rén xiū yào jìn lái jīng rǎo, zì jǐ suí sòng jiāng jìn le fáng zhōng. sòng jiāng dào: zhè biàn zěn hǎo? chén xī zhēn tóng yún tiān biāo lián hé gōng wǒ, wú wú mìng yǐ. wú yòng dào: xiǎo dì dào yǒu yī jì. sòng jiāng jīng xǐ dào: hé jì? wú yòng dào: zài tuō cài jīng cuān duō shòu zhào tóu ér jiào chén xī zhēn jìn jīng yǐn jiàn, zhōng tú cì shā le tā, chóng chóng xǔ tā hái liáng shì jié de xīn yuàn. sòng jiāng dào: jì dé shén shì! chén xī zhēn bù bǐ děng xián, cài jīng shǒu xià yǒu shèn néng gàn rén, rú hé cì dé shā tā? nǐ bù jì dé nà nián tuō cài jīng móu cì yáng téng jiāo de shì, wū zì yī chǎng kōng. wú yòng dào: jiù jiào tā zhào nà nián yáng téng jiāo de shì, shāng de shì cài jīng shǒu xià rén, yǔ wǒ wú shè. chén xī zhēn ruò chuǎng chū zhè chǎng huò lái, zhōng shòu bù dé zhāo ān le. sòng jiāng dào: zhōng bù jì shì. xī zhēn bù shòu zhāo ān, nán dào tā guī bù dé yuán bì zhài? tā réng jiù àn lián yún tiān biāo lái gōng wǒ, wǒ réng bù dé jiě yōu. wú yòng fù zhuó sòng jiāng ěr duǒ dào: xiōng zhǎng hé xū xīn jiāo, zhǐ xiāo tōng tóng le cài jīng, rú cǐ rú cǐ, guǎn qǔ zhè zéi dào xìng mìng dào shǒu. sòng jiāng dà xǐ dào: jūn shī zhēn shì miào jì. zhè zéi dào wú gù xīn shén fǎn fù, yào shòu zhāo ān, xiǎng shì tā dà mìng jiāng dào yě. jūn shī jì yǒu rú cǐ miào jì, wǒ wú lǜ yǐ, qiě huǎn huǎn tú zhī. biàn yǔ wú yòng chū tīng, tóng lú jùn yì zhòng fù zào yǎn rén mǎ, zhěng dùn qí jiǎ.
不數日,聞知郭盛、焦挺二位頭領均在濟南府被害,宋江失聲慟哭,恨陳希真、金成英十分刺骨。眾頭領無不忿怒。不上一月,戴宗自東京回來,方知天子竟准陳希真受招安,蔡京托童貫諫阻不得。據蔡京說,還虧童貫善辭,所以天子不加十分褒封。宋江、吳用驚得面如土色,面面相覷半晌。戴宗又道:「蔡京又說,總為郭盛一案,提動天怒,所以我們這邊十分觸眼,轉顯得陳希真那邊十分湊趣。」宋江聽了,登時手足冰冷,兩眼上插,暈厥了去。眾人急忙喚醒。宋江一口氣嘆轉來,又是半晌,看着吳用道:「陳希真這賊道,遣其女兒刺殺天使,絕我受招安之路,他自己倒先去受招安。」吳用道:「兄長且去房內將息。」吩咐眾人休要進來驚擾,自己隨宋江進了房中。宋江道:「這便怎好?陳希真同雲天彪聯合攻我,吾無命矣。」吳用道:「小弟倒有一計。」宋江驚喜道:「何計?」吳用道:「再托蔡京攛掇授趙頭兒叫陳希真進京引見,中途刺殺了他,重重許他還梁世傑的心愿。」宋江道:「濟得甚事!陳希真不比等閒,蔡京手下有甚能幹人,如何刺得殺他?你不記得那年托蔡京謀刺楊騰蛟的事,兀自一場空。」吳用道:「就教他照那年楊騰蛟的事,傷的是蔡京手下人,與我無涉。陳希真若闖出這場禍來,終受不得招安了。」宋江道:「終不濟事。希真不受招安,難道他歸不得猿臂寨?他仍舊暗聯雲天彪來攻我,我仍不得解憂。」吳用附着宋江耳朵道:「兄長何須心焦,只消通同了蔡京,如此如此,管取這賊道性命到手。」宋江大喜道:「軍師真是妙計。這賊道無故心神反覆,要受招安,想是他大命將到也。軍師既有如此妙計,我無慮矣,且緩緩圖之。」便與吳用出廳,同盧俊義重複躁演人馬,整頓旗甲。
nà qīng zhēn shān yǐ bèi yún tiān biāo gōng guò liǎng cì, sòng jiāng nà lǐ hái gǎn qù jiù. dì èr cì shí zài miǎn bù guò yì, chà yáng xióng shí xiù lǐng èr qiān rén mǎ dào tǒng yún shān zhù zā, fēn míng shì jī liú mǎ yuán zhī xīn. xìng xǐ yún tiān biāo bīng yòu tuì le, yáng xióng shí xiù yì shōu bīng ér huí. sòng jiāng wú yòng zài liáng shān pō zú zú xiū yǎng le sì gè yuè, yī rán rén qiáng mǎ zhuàng, xiāo yǒng fēi cháng.
那清真山已被雲天彪攻過兩次,宋江那裡還敢去救。第二次實在免不過意,差楊雄、石秀領二千人馬到統雲山住紮,分明是羈留馬元之心。幸喜雲天彪兵又退了,楊雄、石秀亦收兵而回。宋江、吳用在梁山泊足足休養了四個月,依然人強馬壯,驍勇非常。
yī rì, sòng jiāng zài zhōng yì táng yǔ zhòng tóu lǐng shāng yì xìng bīng zhī cè. sòng jiāng kāi yán dào: qīng zhēn shān bì wèi yún tiān biāo suǒ de, qù nián jūn shī yì qǔ méng yīn, yǐ wèi hū yīng jiù yuán zhī dì, nài bèi chén xī zhēn zhè sī jiǎo huài liǎo jú. jīn wǒ bīng xiū yǎng yǐ jiǔ, wǒ yì réng yù xí qǔ méng yīn, jūn shī yǐ wèi hé rú? wú yòng dào: yù jiù qīng zhēn, zì rán bì qǔ méng yīn. dàn zhào cūn zuì wèi fù gù, wǒ dé méng yīn, ér wò tà zhī xià yǒu cǐ zǔ gěng, zhōng fēi liáng cè. sòng jiāng dào: jì rú cǐ, hé bù shè jì xiān bìng le zhào xīn? wú yòng dào: qiě màn. wǒ bīng lǚ guò wèn hé, xiǎo dì kàn nà wèn hé shàng lái wú chéng, lóu dié shí fēn cán quē. wǒ děng lǚ guò tā jìng shàng, cóng bù qù zī rǎo tā, kuàng jìn lái wǒ zì méng yīn shī lì ér guī, tā bì bù yí wǒ fù xìng. jù xiǎo dì zhī yì, cǐ fān xìng bīng, bù rú xiān xí qǔ le lái wú, zài dìng xíng zhǐ. sòng jiāng chēng shì. dāng rì jì yì yǐ dìng, biàn diǎn lǔ dá wǔ sōng yáng xióng shí xiù lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi bā yuán tóu lǐng, sì qiān rén mǎ, sòng jiāng wú yòng qīn zì dū lǐng, yī tóng xiàng lái wú jìn fā. yí lù hào hào dàng dàng, jìng wú zǔ ài, dù hé dēng àn, shì shì shùn lì.
一日,宋江在忠義堂與眾頭領商議興兵之策。宋江開言道:「清真山必為雲天彪所得,去年軍師議取蒙陰,以為呼應救援之地,奈被陳希真這廝攪壞了局。今我兵休養已久,我意仍欲襲取蒙陰,軍師以為何如?」吳用道:「欲救清真,自然必取蒙陰。但召村最為負固,我得蒙陰,而臥榻之下有此阻梗,終非良策。」宋江道:「既如此,何不設計先並了召忻?」吳用道:「且慢。我兵屢過汶河,小弟看那汶河上萊蕪城,樓堞十分殘缺。我等屢過他境上,從不去滋擾他,況近來我自蒙陰失利而歸,他必不疑我復興。據小弟之意,此番興兵,不如先襲取了萊蕪,再定行止。」宋江稱是。當日計議已定,便點魯達、武松、楊雄、石秀、李俊、張橫、歐鵬、鄧飛八員頭領,四千人馬,宋江、吳用親自督領,一同向萊蕪進發。一路浩浩蕩蕩,竟無阻礙,渡河登岸,事事順利。
bù shù rì, jiāng dào lái wú xiàn, lí chéng yī bǎi èr shí lǐ xià zhài. shí zhí zhòng chūn zhī chāo, sòng jiāng wèi xià zhài shí, zǎo yǐ xì yǔ, zhèn rì bù zhǐ jí zhì ān zhài, yǔ shì jiàn dà, jiē lián sān rì, sòng jiāng yíng zhàng qì xiè, liáng mǐ chái cǎo, dōu lín lí tòu shī. sòng jiāng xīn jiāo, yǔ wú yòng zhe le yǔ yī chū yíng guān kàn, zhǐ jiàn sì miàn shān tóu yún lán mì zhào, wú shù chuí yáng lǜ zhú diān dào yú yān yǔ zhī zhōng. sòng jiāng dào: kàn zhè yǔ shì, wū zì shí rì bù dé le, rú hé shì hǎo? wú yòng kàn nà shān tóu fēi pù, chuān luò zhòng lín, xīn zhǎng héng liú, měng rán xīn shēng yī jì, biàn huí yíng, jiào tàn zǐ mào yǔ qián qù, wǎng tàn lái wú chéng shuǐ dòu kāi fǒu. dào le cì rì, tàn zǐ huí bào, chēng: xīn zhǎng shuǐ dà, gè chéng mén shuǐ dòu qí kāi. wú yòng biàn qǐng sòng jiāng chuán lìng, bá zhài mào yǔ qián jìn. xíng le yī rì, qù lái wú chéng zhǐ de sān shí lǐ, qián miàn tàn bào chéng nèi yǐ zhī liǎo fēng shēng, chéng mén yǐ wén. wú yòng dào: wǒ men tún bīng sān rì, zì rán chī tā dé zhī. wǒ men zhǐ gù jìn bīng. biàn pài lǐ jùn zhāng héng dài lǐng shuǐ jūn liù bǎi míng, cóng shuǐ dòu rù chéng pài yáng xióng shí xiù dài lǐng yī qiān èr bǎi míng rén mǎ, mǎ tí rén jiǎo jù guǒ le cǎo xié, fēi sù qián qù gōng chéng.
不數日,將到萊蕪縣,離城一百二十里下寨。時值仲春之抄,宋江未下寨時,早已——細雨,鎮日不止;及至安寨,雨勢漸大,接連三日,宋江營帳器械,糧米柴草,都淋漓透濕。宋江心焦,與吳用着了雨衣出營觀看,只見四面山頭雲嵐密罩,無數垂楊綠竹顛倒於煙雨之中。宋江道:「看這雨勢,兀自十日不得了,如何是好?」吳用看那山頭飛瀑,穿落重林,新漲橫流,猛然心生一計,便回營,教探子冒雨前去,往探萊蕪城水竇開否。到了次日,探子回報,稱:「新漲水大,各城門水竇齊開。」吳用便請宋江傳令,拔寨冒雨前進。行了一日,去萊蕪城只得三十里,前面探報城內已知了風聲,城門已聞。吳用道:「我們屯兵三日,自然吃他得知。我們只顧進兵。」便派李俊、張橫帶領水軍六百名,從水竇入城;派楊雄、石秀帶領一千二百名人馬,馬蹄、人腳俱裹了草鞋,飛速前去攻城。
lái wú chéng shàng jūn shì jiàn zéi bīng dào lái, dāng xīn dǐ yù, huī píng yù yǔ quán wú yòng chù, zhǐ de bǎ nà gǔn shí liú shǐ, shùn zhe zhòu yǔ zhī shì, fēi huáng yě sì xià lái. bù dī fáng lǐ jùn zhāng héng liù bǎi míng shuǐ jūn yǐ yóu shuǐ dòu shā rù. lǐ jùn yǐn shuǐ jūn sì bǎi míng, yóu mǎ dào dēng chéng zhāng héng lǐng shuǐ jūn èr bǎi míng, zhǎn kāi chéng mén. yáng xióng shí xiù jiàn le, biàn cuī jūn mǎ sù jìn. dà yǔ zhī zhōng, chéng shàng jūn shì dōu zhuó dé yǎn bù néng kāi, tóu bù néng yǎng. zěn dāng dé lǐ jùn zhāng héng yī gān shuǐ jūn, shuǐ dǐ xí guàn, yǎn míng shǒu kuài, shà shí jiān, shā dé chéng shàng fēn luàn, chéng mén dà kāi, liáng shān bīng yī qí yōng rù, xiàn chéng dùn pò. sòng jiāng wú yòng dōu jìn le chéng, jiāng wén wǔ guān yuán yī qí shā jǐn, yī miàn chū bǎng ān mín, yī miàn pán chá cāng kù. sòng jiāng qǐng kè dé le yī xiàn, xǐ bù zì shèng, biàn yǔ wú yòng zài xiàn yá ān xī.
萊蕪城上軍士見賊兵到來,當心抵禦,灰瓶遇雨全無用處,只得把那滾石流矢,順着驟雨之勢,飛蝗也似下來。不提防李俊、張橫六百名水軍已由水竇殺入。李俊引水軍四百名,由馬道登城;張橫領水軍二百名,斬開城門。楊雄、石秀見了,便催軍馬速進。大雨之中,城上軍士都濯得眼不能開,頭不能仰。怎當得李俊、張橫一干水軍,水底習慣,眼明手快,霎時間,殺得城上紛亂,城門大開,梁山兵一齊擁入,縣城頓破。宋江、吳用都進了城,將文武官員一齊殺盡,一面出榜安民,一面盤查倉庫。宋江頃刻得了一縣,喜不自勝,便與吳用在縣衙安息。
cì rì jiù zài xiàn táng shàng bǎi shè qìng hè yán xí, kào shǎng lóu. kàn nà yǔ shì gèng dà, sòng jiāng biàn yǒu de lǒng wàng shǔ zhī yì, duì wú yòng dào: jūn shī zhēn shì shén suàn. jīn fān ér shàng wèi zhǐ, xiǎng shì tiān yì shāng wǒ, wǒ men bīng mǎ bìng wèi láo dùn, xīn tài xiàn yǔ cǐ pí lín, guò cǐ jí shì méng yīn, wǒ xiǎng hé bù jiù yòng cǐ fǎ qù gōng xīn tài. wú yòng dào: yě kě shǐ de. qìng shǎng yǐ bì, yòu shì yī rì, sòng jiāng mìng yáng xióng shí xiù lǐng èr qiān rén mǎ zhèn shǒu lái wú, yī miàn chāi rén dào shān zhài, jiào lú jùn yì tiān pài bīng jiāng qián lái, yǐ bèi gōng xí méng yīn zhī yòng.
次日就在縣堂上擺設慶賀筵席,犒賞嘍。看那雨勢更大,宋江便有得隴望蜀之意,對吳用道:「軍師真是神算。今番而尚未止,想是天意傷我,我們兵馬並未勞頓,新泰縣與此毗鄰,過此即是蒙陰,我想何不就用此法去攻新泰。」吳用道:「也可使得。」慶賞已畢,又是一日,宋江命楊雄、石秀領二千人馬鎮守萊蕪,一面差人到山寨,教盧俊義添派兵將前來,以備攻襲蒙陰之用。
sòng jiāng wú yòng lǔ dá wǔ sōng lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi dài lǐng èr qiān rén mǎ qǐ chéng. zhǐ jiàn yǔ shì jiàn xiǎo, dào de xīn tài, yǔ yǐ zhù diǎn. zhǐ jiàn shī yún rú mì, kuáng fēng nù hào, bǎi dé qiān lín kōng cuì fēi wǔ. wú yòng jiào lǐ jùn zhāng héng ōu péng dèng fēi zhào yī lái wú zhī shì, qián qù gōng chéng, zhè lǐ lǔ dá wǔ sōng xié tóng zhèn shǒu zhōng yíng. bù yí shí, zhǐ jiàn lǐ jùn zhāng héng zhuǎn lái dào: bù jì shì le. sòng jiāng jí wèn hé gù, lǐ jùn dào: lái wú chéng pò, xīn tài yǐ dé xìn xī, xiàn yǐ jǐn bì gè mén, jiù shì shuǐ dòu yě yǒu zhǔn bèi, bù néng hùn rù, qǐng lìng dìng duó. sòng jiāng chóu chú wú jì. wú yòng dào: wú hài yě. hé xīn tài yī chéng bīng lì yě kàn de jiàn, méi yǒu nèi yīng yě gōng dé pò. jí shǐ gōng bù pò, wǒ děng shōu bīng ér huí, lái wú yī rán wú yàng. cǐ shí jìn tuì zhī quán zài wǒ, wǒ hé huàn ér bù gōng. biàn chuán lìng gōng chéng. chéng shàng bǎ shǒu yán mì, jiē lián gōng le sān rì, bù néng qǔ shèng, sòng jiāng zhè biān yě sǔn xīn xiē rén mǎ.
宋江、吳用、魯達、武松、李俊、張橫、歐鵬、鄧飛帶領二千人馬起程。只見雨勢漸小,到得新泰,雨已住點。只見濕雲如冪,狂風怒號,擺得千林空翠飛舞。吳用教李俊、張橫、歐鵬、鄧飛照依萊蕪之事,前去攻城,這裡魯達、武松協同鎮守中營。不移時,只見李俊、張橫轉來道:「不濟事了。」宋江急問何故,李俊道:「萊蕪城破,新泰已得信息,現已緊閉各門,就是水竇也有準備,不能混入,請令定奪。」宋江躊躇無計。吳用道:「無害也。合新泰一城兵力也看得見,沒有內應也攻得破。即使攻不破,我等收兵而回,萊蕪依然無恙。此時進退之權在我,我何患而不攻。」便傳令攻城。城上把守嚴密,接連攻了三日,不能取勝,宋江這邊也損新些人馬。
sòng jiāng tóng wú yòng shāng yì jìn tuì zhī cè. zhǐ jiàn tiān sè qíng jì, fēng shì yù dà, wú yòng dào: yǒu le. jìn rì jī yǔ xīn jì, nà sī bì bù yí wǒ yòng huǒ gōng, wǒ dǎo xiǎng dé yī huǒ gōng zhī fǎ. biàn chuán lìng jūn jiàng lì shí xuē qí cū zhú jiàn yī wàn zhī, jiàn shàng dōu tú le sōng xiāng tóng yóu liú huáng yàn xiāo zhī lèi, bǎi qí shén bì gōng bǎi yú jià. yī shēng lìng xià, jūn shì nà hǎn, nà yī wàn zhī yóu jiàn, dēng shí jiāng dí lóu shè dé tóng cì shǔ ér yì bān, suí hòu huǒ jiàn yì dào. zhèng shǒu chéng jūn shì qíng zhī huǒ gōng, chuán qǔ shuǐ lóng bù jí, kuáng fēng zhī zhōng, huǒ shì nù fā, zhěng shí nà suǒ chéng lóu yǐ biàn le yī zuò huǒ yàn shān. wú tóng jiàn chéng shàng yǐ luàn, biàn chuán lìng yún tī bīng fēi shàng. shí yú jià yún tī yì hōng ér shàng, dēng shí liáng shān bīng yǐ mǎn zài chéng qiáng shàng, shā sàn guān bīng, xià chéng duó mén, wén wǔ gè guān jūn bèi cì sǐ, shā huài bīng mín bù jì qí shù. chéng mén dà kāi, sòng jiāng wú yòng tǒng lǐng quán jūn jìn chéng, zhào yī lái wú zhāng chéng bàn lǐ.
宋江同吳用商議進退之策。只見天色晴霽,風勢愈大,吳用道:「有了。近日積雨新霽,那廝必不疑我用火攻,我倒想得一火攻之法。」便傳令軍匠立時削齊粗竹箭一萬枝,箭上都塗了松香、桐油、硫黃、焰硝之類,擺齊神臂弓百餘架。一聲令下,軍士吶喊,那一萬枝油箭,登時將敵樓射得同刺鼠兒一般,隨後火箭亦到。鄭守城軍士情知火攻,傳取水龍不及,狂風之中,火勢怒發,整時那所城樓已變了一座火焰山。吳同見城上已亂,便傳令雲梯兵飛上。十餘架雲梯一哄而上,登時梁山兵已滿在城牆上,殺散官兵,下城奪門,文武各官均被刺死,殺壞兵民不計其數。城門大開,宋江、吳用統領全軍進城,照依萊蕪章程辦理。
sòng jiāng lián dé èr chéng, huān xǐ fēi cháng, biàn duì wú yòng dào: yī bù zuò èr bù xiū, cǐ chéng jí jiāo yǔ ōu péng dèng fēi zhèn shǒu, wǒ děng dà jūn zài gōng méng yīn. wú yòng dào: qiě màn, wǒ men qiě bǎ lái wú xīn tài liǎng chù jiǎo gēn lì dìng le zài shāng. kuàng qiě shān zhài xīn pài bīng jiāng, jì rì kě dào, nà shí zài qǔ méng yīn wèi wèi wǎn yě. sòng jiāng yī yǔn le, yì dào: ruò jiān yǒu sān chéng, lián luò hū yīng, bù tè yún tiān biāo bù néng gōng qǔ qīng zhēn, jí wǒ lián jiē qīng zhēn, jiǎn chú yún tiān biāo, yì yì wèi lì yǐ. suì dà kāi qìng hè yán xí, kāi huái chàng yǐn. yòu yǔ wú yòng yuè shì liǎng xiàn chéng chí huáng, shāng yì xiū jī. zhè xìn zǎo yǐ nǎo dòng le zhào cūn yīng xióng. zhào xīn biàn chāi rén fēi bào méng yīn xiàn nèi, gǎn jǐn zhǔn bèi yī miàn jiào gāo liáng zhì shū chén lì qīng jiè bīng yī miàn diǎn qí xiāng yǒng, xuǎn hǎo jūn qì, gè gè mó quán cā zhǎng, děng dài liáng shān zéi bīng dào lái sī shā.
宋江連得二城,歡喜非常,便對吳用道:「一不做二不休,此城即交與歐鵬、鄧飛鎮守,我等大軍再攻蒙陰。」吳用道:「且慢,我們且把萊蕪、新泰兩處腳跟立定了再商。況且山寨新派兵將,計日可到,那時再取蒙陰未為晚也。」宋江依允了,義道:「若兼有三城,聯絡呼應,不特雲天彪不能攻取清真,即我聯接清真,剪除雲天彪,亦易為力矣。」遂大開慶賀筵席,開懷暢飲。又與吳用閱視兩縣城池-煌,商議修緝。這信早已惱動了召村英雄。召忻便差人飛報蒙陰縣內,趕緊準備;一面教高粱致書陳麗卿借兵;一面點齊鄉勇,選好軍器,個個摩拳擦掌,等待梁山賊兵到來廝殺。
nà sòng jiāng zài xīn tài xiàn, bù shù rì, jiē dé zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn bā qiān rén mǎ, bìng yǒu lǐ kuí tóng lái. sòng jiāng dà xǐ. biàn duì lǐ kuí xiào dào: tiě niú shāng hén quán yù le? lǐ kuí dá dào: tiě niú zhēn huǐ tā niáng de niǎo qì! wǒ hǎo jiǔ bù shā rén, lián fǔ tóu dōu qì mèn shā le. wú yòng xiào dào: nǐ lái dé zhèng hǎo, wǒ fàng nǐ yī gè shā rén de chù qù. lǐ kuí dà xǐ. wú yòng biàn pài lǔ dá wǔ sōng lǐ féng, dài lǐng sān qiān bù bīng, qù jié zhào jiā cūn, fēn fù dào: tā chū lái biàn jǐn lì shā tā, qiè bù kě shā jìn qù, kǒng zhōng qí jì. dài wǒ pò le méng yīn xiàn chéng, zài lái jiē yīng nǐ men. sān rén lǐng lìng qián qù. sòng jiāng liú ōu péng dèng fēi lǐng èr qiān bīng zhèn shǒu xīn tài, zì jǐ tóng wú yòng zhāng qīng lǐ jùn zhāng héng gōng wàng dīng dé sūn, dài wǔ qiān rén mǎ, qù gōng méng yīn.
那宋江在新泰縣,不數日,接得張清、龔旺、丁得孫八千人馬,並有李逵同來。宋江大喜。便對李逵笑道:「鐵牛傷痕全愈了?」李逵答道:「鐵牛真悔他娘的鳥氣!我好久不殺人,連斧頭都氣悶殺了。」吳用笑道:「你來得正好,我放你一個殺人的處去。」李逵大喜。吳用便派魯達、武松、李逢,帶領三千步兵,去劫召家村,吩咐道:「他出來便盡力殺他,切不可殺進去,恐中其計。待我破了蒙陰縣城,再來接應你們。」三人領令前去。宋江留歐鵬、鄧飛領二千兵鎮守新泰,自己同吳用、張清、李俊、張橫、龔旺、丁得孫,帶五千人馬,去攻蒙陰。
nà lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí yǐ dào le zhào jiā cūn. fāng dào cūn kǒu, zhào xīn gāo liáng zǎo yǐ bù zhèn děng dài, liáng shān bīng dōu chī yī jīng. zhào xīn gāo liáng bù dài liáng shān bù zhèn, liǎng mǎ yī qí zhòu chōng guò lái. tiān sè qíng míng, lǜ wú fāng cǎo, fàng chū yī piàn hǎo zhàn chǎng. lǔ dá tí chán méi dà hǒu chū lái, zhào xīn gāo liáng shuāng mǎ dí zhù. lǔ dá yī zhī chán zhàng lóng pán shé wǔ, zhào xīn gāo liáng yǔ bān bīng qì yī piàn làn yín chì jīn zhī guāng, sì wéi rào zhù. zhàn dào qī shí yú hé, bù fēn shèng fù, gāo liáng huí mǎ ér zǒu. lǔ dá zhǐ gù hān zhàn, wàng què fēi dāo lì hài. wǔ sōng jí shàng qián dà jiào dào: lǔ jiàn jīng xì yǔ wèi jué, fēi dāo yǐ dào yān hóu. lǔ dá jí wèn, fēi dāo biàn cóng wǔ sōng zuǒ bì cā guò, fū pí pò sǔn. wǔ sōng dà nù, biàn lún jiè dāo zhí qǔ zhào xīn. zhào xīn yī miàn ruì dí zhù chán zhàng jiè dāo. gāo liáng dà nù, biàn qù zhǔn wǔ sōng yān hóu, yī fēi dāo guò qù, hē yī shēng: zhe! wǔ sōng jí shǎn bù dié, dāo fēng sōu de cóng jǐng shàng guā guò. nà lǐ kuí kǒu kě yǐ jí, fēi bēn guò lái, qiǎo yǔ zhè fēi dāo zhuàng zhe, chì bó shēn shàng shǒu wàn gē kāi. lǐ kuí ā ya yī shēng, dà nù qǐ lái, liǎng bǎn fǔ zháo dì juǎn shàng. zhào xīn zhī bú shì tóu, xū huǎng yī , huí mǎ ér zǒu.
那魯達、武松、李逵已到了召家村。方到村口,召忻、高粱早已布陣等待,梁山兵都吃一驚。召忻、高粱不待梁山布陣,兩馬一齊驟衝過來。天色晴明,綠蕪芳草,放出一片好戰場。魯達提禪枚大吼出來,召忻、高粱雙馬敵住。魯達一枝禪杖龍盤蛇舞,召忻、高粱雨般兵器一片爛銀赤金之光,四圍繞住。戰到七十餘合,不分勝負,高粱回馬而走。魯達只顧酣戰,忘卻飛刀利害。武松急上前大叫道:「魯見精細……」語未絕,飛刀已到咽喉。魯達急問,飛刀便從武松左臂擦過,膚皮破損。武松大怒,便輪戒刀直取召忻。召忻一面銳敵住禪杖、戒刀。高粱大怒,便覷准武松咽喉,一飛刀過去,喝一聲:「着!」武松急閃不迭,刀鋒颼的從頸上刮過。那李逵口渴已極,飛奔過來,巧與這飛刀撞着,赤膊身上手腕割開。李逵呵呀一聲,大怒起來,兩板斧着地卷上。召忻知不是頭,虛幌一-,回馬而走。
lǐ kuí bù dé sī shā, nà lǐ kěn xiē, hěn mìng zhuī shàng. lǔ wǔ èr rén dōu chuǎn zhe qì sī kàn, zhǐ jiàn lǐ kuí dà hǒu bēn shàng, nà zhào cūn zhèn shàng yī shēng míng jīn, nà bān xiāng yǒng dōu yún shōu wù juǎn de tuì le, lòu chū nà yī dài tán lái. lǐ kuí kàn nà dì yī tán shàng, lì zhe jūn shī mó yàng de yī gè rén, shēn biān bù guò sān wǔ gè bīng dīng, lǐ miàn què yǒu wú shù rén mǎ. lǐ kuí biàn wàng rén duō chù shā jìn lái, zǎo yǐ shā dào dì sān tán. lǐ kuí bìng bù xiǎo dé shén me zhèn fǎ mén hù, zhǐ lún bǎn fǔ luàn zhuó. nà huā diāo jīn zhuāng liǎng yuán jiāng guān, zhǐ kàn dì yī tán shàng shǐ jūn shī zhǐ huī, dōng wù xī chí. lǐ kuí kàn zhe xǔ duō rén, què dào yī chù yī chù kōng, xīn nèi bào zào, jiǎo bù luàn tà, bù jué diē luò yī gè zhàng yú shēn de dà ní tán, méi dǐng de chén xià qù. huā diāo jīn zhuāng yī qí náo gōu dā qù.
李逵不得廝殺,那裡肯歇,狠命追上。魯武二人都喘着氣廝看,只見李逵大吼奔上,那召村陣上一聲鳴金,那班鄉勇都雲收霧卷的退了,露出那一帶壇-來。李逵看那第一壇上,立着軍師模樣的一個人,身邊不過三五個兵丁,裡面卻有無數人馬。李逵便望人多處殺進來,早已殺到第三壇。李逵並不曉得什麼陣法門戶,只輪板斧亂斫。那花貂、金莊兩員將官,只看第一壇上史軍師指揮,東騖西馳。李逵看着許多人,卻到一處一處空,心內暴躁,腳步亂踏,不覺跌落一個丈余深的大泥潭,沒頂的沉下去。花貂、金莊一齊撓鈎搭去。
lǔ dá dà nù, lún chán zhàng zhí shàng, zhào xīn zǎo yǐ chū mǎ yíng zhù. dòu dào wǔ shí yú hé, lǔ dá zhī bú shì tóu, dà hǒu yī shēng, dào tuō chán zhàng biàn zǒu. zhào xīn zhuī shàng jiào dào: hǎo hàn bú yào zǒu, zǒu de bù suàn hǎo hàn! lǔ dá dà nù, zhuǎn shēn fù dòu. zhào xīn fù jiào dào: nǐ zhè tū lǘ, yě gǎn jìn wǒ dì sān tán me? lǔ dá dà mà dào: zhí niáng zéi, sǎ jiā biàn shā jìn dì yī bǎi tán dài zěn me! chán zhàng jīn zhòng fù hěn dòu, yòu shì sān shí yú hé, lǔ dá yǐ bù jué shēn rù zhòng dì. gāo liáng jiàn le, jiē lián sān fēi dāo, zhè gè míng sè huàn zuò sān huā gài dǐng. lǔ dá dāng bú zhù, yòu chī bàn mǎ suǒ jiǎo xià yī bàn, biàn hǔ dào lóng diān de wò zài dì xià. huā diāo jīn zhuāng liǎng mǎ qí chū, kǔn zhuō qù le.
魯達大怒,輪禪杖直上,召忻早已出馬迎住。斗到五十餘合,魯達知不是頭,大吼一聲,倒拖禪杖便走。召忻追上叫道:「好漢不要走,走的不算好漢!」魯達大怒,轉身復斗。召忻復叫道:「你這禿驢,也敢進我第三壇麼?」魯達大罵道:「直娘賊,洒家便殺進第一百壇待怎麼!」禪杖、金-重複狠斗,又是三十餘合,魯達已不覺深入重地。高粱見了,接連三飛刀,這個名色喚做「三花蓋頂」。魯達當不住,又吃絆馬索腳下一絆,便虎倒龍顛的臥在地下。花貂、金莊兩馬齊出,捆捉去了。
wǔ sōng dà nù, lún jiè dāo zhí shàng. zhào xīn yíng zhù dào: hǎo hàn xiū zǒu, qiě zhàn wǔ shí hé zài qù. wǔ sōng dà hè dào: wǒ zhí de zǒu, biàn hé nǐ dòu sān bǎi hé. jiè dāo jīn niǔ hé biàn dòu. zhào xīn wū zì dǐ dí bú zhù, xìng wǔ sōng jǐng shàng jiān shàng shòu guò liǎng fēi dāo de shāng, suǒ yǐ liǎng xià zhī zhù. gāo liáng jiàn le, biàn lún liǎng dāo lái zhù, jiào dào: wù nà tóu tuó, nǐ zài zhàn èr shí hé biàn zhǔn nǐ zǒu! wǔ sōng jiàn tā èr rén yǐ fá, liào xiǎng bù néng duō zhàn, biàn dǒu sǒu jīng shén lì dí èr rén. bù fáng liǎng bàng tán qiǎn qí mén kāi chù, huā diāo jīn zhuāng lǐng liǎng zhī shēng lì jūn shā chū lái, shēng shēng jiào dào: dào yào shì nǐ zhè hǎo hàn de běn lǐng! wǔ sōng qíng zhī zhōng jì, jìn yòu bù kě, tuì yòu bù gān, miǎn lì zhāo jià, chī nà sì rén sì bān bīng qì yī qí shàng, shā dé yǎn huā liáo luàn, nà wǔ sōng bù jué tài shān bēng dǎo, zhòng rén yòu yī qí kǔn zhuō qù le. nà qún zéi bīng, dāng lǔ wǔ èr rén zhàn shí, chī shǐ gǔ gōng yòng qí bīng dǔ zhù, suǒ yǐ èr rén zhàn dòu bèi qín, tā men dōu bù néng shàng qián sī bāng. zhào xīn jì qín le sān tóu lǐng, biàn huī dòng quán jūn shā shàng, nèi xiē zéi bīng méi mìng tǎo ráo, sì sàn táo qù. zhào xīn gāo liáng shǐ gǔ gōng huā diāo jīn zhuāng hé bīng yī chù, zhǎng dé shèng gǔ huí zhuāng. yī miàn chāi rén qù méng yīn xiàn chéng bào jié, bìng tàn tīng xiāo xī.
武松大怒,輪戒刀直上。召忻迎住道:「好漢休走,且戰五十合再去。」武松大喝道:「我值得走,便和你斗三百合。」戒刀、金-扭合便斗。召忻兀自抵敵不住,幸武松頸上、肩上受過兩飛刀的傷,所以兩下支住。高粱見了,便輪兩刀來助,叫道:「兀那頭陀,你再戰二十合便准你走!」武松見他二人已乏,料想不能多戰,便抖擻精神力敵二人。不防兩傍壇譴旗門開處,花貂、金莊領兩枝生力軍殺出來,聲聲叫道:「倒要試你這好漢的本領!」武松情知中計,進又不可,退又不甘,勉力招架,吃那四人四般兵器一齊上,殺得眼花繚亂,那武松不覺泰山崩倒,眾人又一齊捆捉去了。那群賊兵,當魯武二人戰時,吃史谷恭用奇兵堵住,所以二人戰鬥被擒,他們都不能上前廝幫。召忻既擒了三頭領,便揮動全軍殺上,那些賊兵沒命討饒,四散逃去。召忻、高粱、史谷恭、花貂、金莊合兵一處,掌得勝鼓回莊。一面差人去蒙陰縣城報捷,並探聽消息。
shuí zhī nǎ zhī xiàn hú tú, fáng yù fú lì, jiē zhe zhào cūn chū cì de bào, zǎo yǐ xià dé hún bù fù tǐ. zhè rì wén dé liáng shān bīng mǎ shā jìn jìng nèi, wén wǔ èr yuán dǒu zuò yī duī. fú lì dào: mò shuō jiù bīng lù yuǎn, jiù shì cháo fā xī zhì, yě fēi zhǎng cè. jīn rì liáng shān, míng rì liáng shān, xià yě xià bù guò. zhè fān lái, nǐ wǒ xìng mìng bì rán bù bǎo. hú tú dào: wǒ kàn zhè gè dì fāng, suǒ wèi qiān nián de yě zhū lǎo hǔ de shí, kàn lái zhōng wèi liáng shān suǒ yǒu, jìng bù rú kāi chéng yíng jiē. wǒ men èr rén wèi tóu, jìng tóu xiáng le tā, kuān jiào tā jǐ jù dài wáng, huò zhě qiáng dào fā shàn xīn, réng jiù lāo mō gè yī guān bàn zhí, yě hǎo hùn hùn chī yòng. fú lì dào: zhè yě shì gè zhèng lǐ. dàn wǒ men chī le cháo tíng duō nián fèng lù, jīn zhāo rú cǐ bào xiào, yǒu diǎn guò yì bù qù. yī wǒ yú jiàn, bù rú qì guān ér táo, shěng le gān gē zhī lèi. hú tú dào: zú xià gū shēn zì zài, yuán kě bǎi tuō dé kāi. xiǎo dì shàng yǒu lǎo mǔ, zhōng yǒu jiàn jīng xiǎo qiè, hái yǒu sān gè xiǎo ér sì gè xiǎo nǚ, tuō zhe le zhè yī bān rén, rú hé táo dé? jiù suàn táo dào tā xiāng wài fǔ, wǒ yòu háo wú jī xù, dāo zǔ shàng zhè diǎn yīn shēng, wén bù néng cè zì, wǔ bù néng dǎ mǐ, yī mén lǎo xiǎo qǐ bù huó huó è sǐ? fú lì dào: jì rán rú cǐ, wú xiōng kāi chéng tóu xiáng, xiǎo dì shī péi táo zǒu le. dàn yuàn wú xiōng yāo méng xīn zhǔ chǒng yòng, diào gè měi quē, xiǎo dì yě hǎo lái dǎ jiǎo dǎ jiǎo. hú tú dào: duō xiè jīn kǒu. èr rén jì yì yǐ dìng, chuán yù kāi chéng. fú lì zǎo yǐ shōu shí le xì ruǎn, dài le yī gè tǐ jǐ bàn dāng, zhe le cǎo xié, tuǐ shàng tú xiē làn ní, pī jiàn pò ǎo, yī liū yān de qù le. cóng cǐ huó bù jiàn miàn, sǐ bù sòng zhōng.
誰知那知縣胡圖,防禦符立,接着召村初次的報,早已嚇得魂不附體。這日聞得梁山兵馬殺進境內,文武二員抖做一堆。符立道:「莫說救兵路遠,就是朝發夕至,也非長策。今日梁山,明日梁山,嚇也嚇不過。這番來,你我性命必然不保。」胡圖道:「我看這個地方,所謂千年的野豬——老虎的食,看來終為梁山所有,竟不如開城迎接。我們二人為頭,竟投降了他,寬叫他幾句大王,或者強盜發善心,仍舊撈摸個一官半職,也好混混吃用。」符立道:「這也是個正理。但我們吃了朝廷多年俸祿,今朝如此報效,有點過意不去。依我愚見,不如棄官而逃,省了干戈之累。」胡圖道:「足下孤身自在,原可擺脫得開。小弟上有老母,中有賤荊、小妾,還有三個小兒、四個小女,拖着了這一班人,如何逃得?就算逃到他鄉外府,我又毫無積蓄,叨祖上這點蔭生,文不能測字,武不能打米,一門老小豈不活活餓死?」符立道:「既然如此,吾兄開城投降,小弟失陪逃走了。但願吾兄邀蒙新主寵用,調個美缺,小弟也好來打攪打攪。」胡圖道:「多謝金口。」二人計議已定,傳諭開城。符立早已收拾了細軟,帶了一個體己伴當,着了草鞋,腿上塗些爛泥,披件破襖,一溜煙的去了。從此活不見面,死不送終。
zhè lǐ sòng jiāng dà duì bīng mǎ fāng dào chéng xià, zhǐ jiàn chéng mén dà kāi, bìng wú shǒu bèi, dào yě bù jiě. wú yòng dào: gōng xǐ xiōng zhǎng, méng yīn dào shǒu le. cǐ bì zhī xiàn tóu xiáng, xiàn chéng yíng jiē huà wèi liǎo, yá mén jūn jiāng dài lǐng hú tú jìn yíng, kàn jiàn sòng jiāng zuò zài shàng miàn, suí jí guì dǎo kē le jiǔ gè dà tóu, biàn dào: shān dōng méng yīn xiàn zhī xiàn hú tú, lǜ lǐng hé chéng shēn qí bǎi xìng, tóu xiàn chéng chí, fú wàng dài wáng hóng ēn shōu nà. yuàn dài wáng yǒng bǎo wàn nián! sòng jiāng dà xǐ, zhèng yù chá wèn cāng kù hù kǒu cè dàng, hū wén bào lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí jù bèi zhào cūn suǒ qín, sān qiān rén mǎ dà bài kuì sàn. sòng jiāng dà nù, biàn mà hú tú dào: nǐ zhè sī jì yǒu xīn tóu xiáng, zěn me jiào xiāng yǒng lái shāng wǒ jiāng zuǒ? xià dé hú tú hún fēi tiān wài. wú yòng máng jiào dào: xiōng zhǎng kuài bú yào rú cǐ. biàn fù sòng jiāng ěr duǒ dào: xiōng zhǎng kuài yī wǒ rú cǐ rú cǐ, bù tè lǔ wǔ lǐ sān wèi dì xiōng kě yǐ shēng hái, ér qiě zhào cūn yì kě yī gǔ ér qín. sòng jiāng diǎn tóu huì yì, biàn duī xià xiào liǎn, xià jiē fú qǐ hú tú, dào: sòng mǒu cuò guài zhǎng guān, xiū yào jiè yì. hú tú dào: bù cái xià guān, méng dài wáng róng nà, shí wèi wàn xìng. sòng jiāng dào: zhào cūn xì zhǎng guān zhì xià, rú jīn zhè wǒ ér xíng, kàng bù zūn mìng, wàng zhǎng guān shè fǎ quàn yú. hú tú tīng le dà jīng, nòng dé dān chéng yòu bù hǎo, bù dān chéng yòu bù hǎo. wú yòng jiē kǒu dào: zhǎng guān bù xū yí lǜ, cǐ kè jūn mǎ hōng luàn, zhào cūn rén wèi bì zhī zhǎng guān xiàn chéng zhī shì. wǒ men jiāng bīng mǎ tuì le, zhǎng guān kě qīn dào zhào cūn, biàn zhuàn tā shuō dí jūn yǐ tuì, kǒng qí zài lái, gù tè lái shāng yì. zhào cūn rén bì rán bù yí. hú tú méi kǒu de yīng le. wú yòng máng jiào lǐ jùn zhāng héng shàng lái, yǔ hú tú zhào le miàn, yòu jiào hú tú liú xià xǔ duō mín zhuàng hào zài, biàn fù hú tú ěr duǒ dào: zhǎng guān zài zhào cūn shí, ruò jiàn èr rén rú cǐ rú cǐ qián lái, xū rú cǐ rú cǐ zhào huì. shì bù yí chí, zhǎng guān kuài xíng. cǐ shì ruò chéng, dìng qǐng zhǎng guān zuò dì sān bǎ jiāo yǐ yě. hú tú huān huān xǐ xǐ fēi sù qù le. zhè lǐ sòng jiāng jiāng quán jūn yuē tuì sān shí lǐ. sòng jiāng duì wú yòng dào: jūn shī shén suàn, dàn cǐ shì jī kuò zuì jǐn, shāo yī chí huǎn, biàn dà shì. biàn jí máng jiào lǐ jùn zhāng héng dài le xíng zhuāng, fēi sù qián qù yī miàn biàn diǎn zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn dài lǐng èr qiān rén mǎ suí qù.
這裡宋江大隊兵馬方到城下,只見城門大開,並無守備,倒也不解。吳用道:「恭喜兄長,蒙陰到手了。此必知縣投降,獻城迎接……」話未了,牙門軍將帶領胡圖進營,看見宋江坐在上面,隨即跪倒磕了九個大頭,便道:「山東蒙陰縣知縣胡圖,率領合城紳耆百姓,投獻城池,伏望大王洪恩收納。願大王永保萬年!」宋江大喜,正欲查問倉庫戶口冊檔,忽聞報魯達、武松、李逵俱被召村所擒,三千人馬大敗潰散。宋江大怒,便罵胡圖道:「你這廝既有心投降,怎麼叫鄉勇來傷我將佐?」嚇得胡圖魂飛天外。吳用忙叫道:「兄長快不要如此。」便附宋江耳朵道:「兄長快依我如此如此,不特魯、武、李三位弟兄可以生還,而且召村亦可一鼓而擒。」宋江點頭會意,便堆下笑臉,下階扶起胡圖,道:「宋某錯怪長官,休要介意。」胡圖道:「不才下官,蒙大王容納,實為萬幸。」宋江道:「召村系長官治下,如今這我而行,抗不遵命,望長官設法勸渝。」胡圖聽了大驚,弄得擔承又不好,不擔承又不好。吳用接口道:「長官不須疑慮,此刻軍馬哄亂,召村人未必知長官獻城之事。我們將兵馬退了,長官可親到召村,便賺他說敵軍已退,恐其再來,故特來商議。召村人必然不疑。」胡圖沒口的應了。吳用忙叫李俊、張橫上來,與胡圖照了面,又教胡圖留下許多民壯號在,便附胡圖耳朵道:「長官在召村時,若見二人如此如此前來,須如此如此照會。事不宜遲,長官快行。此事若成,定請長官坐第三把交椅也。」胡圖歡歡喜喜飛速去了。這裡宋江將全軍約退三十里。宋江對吳用道:「軍師神算,但此事機括最緊,稍一遲緩,便-大事。」便急忙教李俊、張橫帶了行裝,飛速前去;一面便點張清、龔旺、丁得孫帶領二千人馬隨去。
qiě shuō zhào xīn qín le lǔ dá wǔ sōng lǐ kuí huí zhuāng, duān dì huān xǐ de shǒu wǔ zú dǎo. jiào bǎ sān rén jiān xià, fēn fù huā diāo jīn zhuāng bǎ shǒu cūn kǒu, zhèng yǔ shǐ gǔ gōng shāng yì pò dí zhī cè, hū jiàn nà qù chéng lǐ de rén zhuǎn lái, bào chēng zhī xiàn yǐ xiàn chéng jiàng zéi, zhào xīn dà nù. nù yóu wèi liǎo, hū bào zhī xiàn hú tài yé lái bài huì. zhào xīn zài diāo lóu shàng dà mà dào: bèi pàn yōng nú, shī xīn zhēng zéi, hái gǎn zhè lǐ lái hún chōng tài yé! nà lái de gōng rén zhēng qǐ guài yǎn dào: yě, yě, yě! nǐ shì fèng fǎ liáng mín, zěn me yě mà guān zhǎng? nǐ tīng le nà gè de huà, shuō tài yé bèi pàn? zhào xīn dào: jì bù bèi pàn, wèi hé xiàn chéng? gōng rén dào: nà gè shuō xiàn chéng? xiàn zài zéi bīng yǐ bèi fú jiāng jūn shā tuì, tài yé shēn kǒng zéi bīng zài lái, tè lái yǔ tuán liàn xiàng gōng shāng yì, zěn me diān dào shuō chū zhè fān huà lái, dào dǐ tīng le nà gè de jiáo shé yáo yán! zhào xīn tíng kǒu piàn kè, biàn huàn guò nà bào xìn rén lái wèn dào: nǐ duān dì nà lǐ dé zhī tài yé tóu xiáng? nà rén dào: xiǎo rén fāng dào chéng biān, zéi bīng yǐ zài chéng xià. nà chéng wài de rén dōu shuō, zéi bīng wèi dào shí, tài yé zǎo yǐ chuán yù kāi chéng, cǐ kè yǐ dào zéi yíng tóu xiáng, wú yī rén bù rú cǐ shuō. nà gōng rén jiē kǒu dà jiào dào: zhēn shì guài shì qí shì, yǐng xiǎng quán wú! liáng shān shàng nà gè zéi jūn shī guǐ jì duō duān, wǒ xiǎng yī zhǔn shì tā bù sàn yáo yán, lí jiān tuán liàn yě. zhào xīn tīng le, bàn xìn bàn yí, biàn dào: jì rú cǐ, què shì wǒ men cuò tīng yáo yán. biàn fēn fù kāi mén yíng rù. dài hú tú yī jìn zhuāng mén, zhào xīn biàn fēn fù guān le zhuāng mén, yán jǐn bǎ shǒu. yī miàn qǐng hú tú diāo lóu shàng zuò dì, zhào xīn shēn biān cóng rén dōu pèi dài jūn qì.
且說召忻擒了魯達、武松、李逵回莊,端的歡喜得手舞足蹈。教把三人監下,吩咐花貂、金莊把守村口,正與史谷恭商議破敵之策,忽見那去城裡的人轉來,報稱知縣已獻城降賊,召忻大怒。怒猶未了,忽報知縣胡太爺來拜會。召忻在碉樓上大罵道:「背叛庸奴,失心征賊,還敢這裡來渾充太爺!」那來的公人睜起怪眼道:「也,也,也!你是奉法良民,怎麼也罵官長?你聽了那個的話,說太爺背叛?」召忻道:「既不背叛,為何獻城?」公人道:「那個說獻城?現在賊兵已被符將軍殺退,太爺深恐賊兵再來,特來與團練相公商議,怎麼顛倒說出這番話來,到底聽了那個的嚼舌謠言!」召忻停口片刻,便喚過那報信人來問道:「你端的那裡得知太爺投降?」那人道:「小人方到城邊,賊兵已在城下。那城外的人都說,賊兵未到時,太爺早已傳諭開城,此刻已到賊營投降,無一人不如此說。」那公人接口大叫道:「真是怪事奇事,影響全無!梁山上那個賊軍師詭計多端,我想一準是他布散謠言,離間團練也。」召忻聽了,半信半疑,便道:「既如此,卻是我們錯聽謠言。」便吩咐開門迎入。待胡圖一進莊門,召忻便吩咐關了莊門,嚴緊把守。一面請胡圖碉樓上坐地,召忻身邊從人都佩帶軍器。
zhào xīn zhèng yù pán jié hú tú, hū jiàn cūn wài wú shù mín zhuàng, zá yǒu táo nán bǎi xìng, fēi yě sì bēn lái. hú tú kàn nà rén shù nèi, yǒu lǐ jùn zhāng héng, biàn lì qǐ shēn lái wèn dào: dào dǐ zěn me le? lǐ jùn zhāng héng bìng yī gān rén qí shēng jiào dào: bù hǎo le! dōu jiān xiàng gōng kuài qǐng tài yé jìn chéng shāng yì! hú tú biàn jiào kāi mén. zhào xīn nà lǐ kěn kāi, hái yào dài pán wèn, zhǐ jiàn nà bān gōng rén qí shēng dào: zhào tuán liàn, zhe tā jǐ gè jìn lái, yī wèn biàn zhī bèi xì. hú tú dào: zhè jǐ gè mín zhuàng, dōu shì běn xiàn xīn fù, tuán liàn kāi mén bù fáng. zhào xīn dà yí, zhǐ jiàn zhuāng wài fēng yān tū qǐ, bào zhī zéi bīng yǐ dào. yī gè gōng rén zǎo yǐ chuán zhī xiàn de kǒu hào, gào zhī shǒu mén xiāng yǒng: sù sù kāi mén, shōu nà nán mín. nà lǐ jùn zhāng héng jí zhòng zéi bīng yī yōng ér rù, zhāng qīng gōng wàng dīng dé sūn bīng mǎ qí dào. xiāng yǒng cuò shǒu bù jí, bù zhī suǒ wèi, chī nà lǐ jùn zhāng héng děng shēn biān chóu chū jūn qì, chān zài xiāng yǒng duì lǐ hùn shā. zhào xīn tīng le, hǎo sì dòu xīn pō le lěng shuǐ, xīn shén xiáo luàn, lìng bù jí xià, zhuāng shàng dà luàn. zhāng qīng dà duì yǐ shā jìn zhuāng mén, zhào xīn huā diāo jīn zhuāng jù cóng luàn jūn zhōng táo chū xìng mìng. zhào zhuāng mén miàn dà pò, hú tú yǐ sǐ yú luàn jūn zhī zhōng.
召忻正欲盤詰胡圖,忽見村外無數民壯,雜有逃難百姓,飛也似奔來。胡圖看那人數內,有李俊、張橫,便立起身來問道:「到底怎麼了?」李俊、張橫並一干人齊聲叫道:「不好了!都監相公快請太爺進城商議!」胡圖便叫開門。召忻那裡肯開,還要待盤問,只見那班公人齊聲道:「召團練,着他幾個進來,一問便知備細。」胡圖道:「這幾個民壯,都是本縣心腹,團練開門不妨。」召忻大疑,只見莊外烽煙突起,報知賊兵已到。一個公人早已傳知縣的口號,告知守門鄉勇:「速速開門,收納難民。」那李俊、張橫及眾賊兵一擁而入,張清、龔旺、丁得孫兵馬齊到。鄉勇措手不及,不知所為,吃那李俊、張橫等身邊怞出軍器,攙在鄉勇隊裡混殺。召忻聽了,好似斗心潑了冷水,心神淆亂,令不及下,莊上大亂。張清大隊已殺進莊門,召忻、花貂、金莊俱從亂軍中逃出性命。召莊門面大破,胡圖已死於亂軍之中。
zhāng qīng děng jiào shēng kǔ, bù zhī gāo dī, zhī dào fèng jūn shī zhè tiáo qí jì, zhào cūn kě yǐ yī gǔ ér miè, shuí zhī zhào cūn lǐ miàn hái yǒu yī zuò diāo lóu, yī rán bì lěi zhuāng yán, qiāng pào shǐ shí, rú má rú lín. ér qiě hái yǒu yī shì kě nǎo, qián cái liáng mǐ, wài miàn sī háo wú yǒu. zhè hái bù dǎ jǐn, nà lǔ wǔ lǐ sān gè xiōng dì, wài miàn yě yǐng jī wú zōng, liào xiǎng shì jiān zài lǐ miàn. zhǐ jiàn zhào xīn huā diāo jīn zhuāng dōu lì zài diāo lóu shàng, dà mà dào: wǒ zhōng le nǐ jiān jì, nǐ zhè bān máo zéi, xiū yào de yì, zài gǎn jìn lái lǐng sǐ me? zhāng qīng dà nù, biàn chuán lìng gōng dǎ. nà zhuāng shàng qiāng pào rú sā dòu bān xià lái, zéi bīng dǎ huài le xǔ duō, zhāng qīng suì bù gǎn gōng zhuāng. zhào xīn dào: nǐ kuài huí qù, jiào sòng jiāng nà lǎo zéi lái huí huà! hǎo biàn hǎo, bù hǎo biàn lì zǎi nǐ nà sān gè zéi jiāng, lái jì wǒ zhèn wáng de ér láng. zhāng qīng qì dé bù néng huí huà, zhǐ de jiào gōng wàng dīng dé sūn qián qù bào zhī sòng jiāng.
張清等叫聲苦,不知高低,只道奉軍師這條奇計,召村可以一鼓而滅,誰知召村裡面還有一座碉樓,依然壁壘莊嚴,槍炮矢石,如麻如林。而且還有一事可惱,錢財糧米,外面絲毫無有。這還不打緊,那魯、武、李三個兄弟,外面也影跡無蹤,料想是監在裡面。只見召忻、花貂、金莊都立在碉樓上,大罵道:「我-中了你奸計,你這班毛賊,休要得意,再敢進來領死麼?」張清大怒,便傳令攻打。那莊上槍炮如撒豆般下來,賊兵打壞了許多,張清遂不敢攻莊。召忻道:「你快回去,叫宋江那老賊來回話!好便好,不好便立宰你那三個賊將,來祭我陣亡的兒郎。」張清氣得不能回話,只得叫龔旺、丁得孫前去報知宋江。
nà sòng jiāng dà duì yǐ jìn le méng yīn xiàn chéng. sòng jiāng yī yuè jiān dé le sān chéng, shēng píng dà dé yì shì, zhǐ dài tūn miè zhào cūn, biàn yào dà kāi qìng hè, hū tīng dé gōng dīng èr rén bào lái de ào kǒu fēng, qì dé sān shī shén zhà, qī qiào shēng yān. wú yòng dào: zhào cūn bù chú, zhōng fēi zhǎng cè. zhè lǐ qiě jiào gōng wàng dīng dé sūn zhèn shǒu, xiǎo dì yǔ xiōng zhǎng qīn qù jiǎo chú le tā. zhè lǐ zhǐ fáng chén xī zhēn nà sī lái guǎn xián shì, dàn tā wèi bì wén zhī dé zhè bān kuài, zhè shì dǎo shì yǐ sù wèi miào. shuō bà biàn liú gōng wàng dīng dé sūn shǒu méng yīn chéng, sòng jiāng wú yòng qīn tǒng dà duì zhí dào zhào cūn, tiān sè yǐ wǎn. dào le cì rì, sòng jiāng qīn dào diāo lóu biān xún zhào xīn shuō huà. zhào xīn gāo jiào dào: sòng zéi, nǐ hái shì lái tǎo ráo, lái xún sǐ? sòng jiāng dà nù dào: wǒ bǎ nǐ zhè cūn zhuāng xǐ dàng gān jìng, fāng xiè wú hèn. zhào xīn dào: nǐ ruò yào tǎo ráo, nǐ xū jiāng xīn tài lái wú méng yīn sān xiàn hái le cháo tíng, hǎo hǎo huí qù zài duān zhèng sān shí wàn jīn zhū, lái shú nǐ nà sān gè zéi jiāng gèng lìng bèi shí wàn jīn zhū, wèi wǒ shēn bó xiōng dì zuò jì diàn zhī lǐ. zhè shì nǐ yī xiàng zuò luò de dìng jià, huà yī bù èr, lǎo shào wú qī. nǐ ruò yào xún sǐ, biàn kuài kuài shàng lái lǐng sǐ! sòng jiāng nǎo mén qì pò dào: nǐ zǎo wǎn bì wèi wú qín, hái gǎn kǒu chū kuáng yán! biàn chuán lìng gōng zhuāng. zhǐ jiàn xià miàn qiāng pào juǎn shàng, shàng miàn qiāng pào gài xià, liǎng biān hù yǒu sǐ shāng, nà zuò diāo lóu yī rán bù dòng.
那宋江大隊已進了蒙陰縣城。宋江一月間得了三城,生平大得意事,只待吞滅召村,便要大開慶賀,忽聽得龔丁二人報來的拗口風,氣得三屍神炸,七竅生煙。吳用道:「召村不除,終非長策。這裡且教龔旺、丁得孫鎮守,小弟與兄長親去剿除了他。這裡只防陳希真那廝來管閒事,但他未必聞知得這般快,這事倒是以速為妙。」說罷便留龔旺、丁得孫守蒙陰城,宋江、吳用親統大隊直到召村,天色已晚。到了次日,宋江親到碉樓邊尋召忻說話。召忻高叫道:「宋賊,你還是來討饒,來尋死?」宋江大怒道:「我把你這村莊洗盪乾淨,方泄吾恨。」召忻道:「你若要討饒,你須將新泰、萊蕪、蒙陰三縣還了朝廷,好好回去;再端正三十萬金珠,來贖你那三個賊將;更另備十萬金珠,為我申勃兄弟作祭奠之禮。這是你一向做落的定價,劃一不二,老少無欺。你若要尋死,便快快上來領死!」宋江腦門氣破道:「你早晚必為吾擒,還敢口出狂言!」便傳令攻莊。只見下面槍炮卷上,上面槍炮蓋下,兩邊互有死傷,那座碉樓依然不動。
sòng jiāng rěn zhe yī dù qì shōu bīng huí zhuǎn, duì wú yòng dào: zhè biàn zěn chù? wú yòng dào: wǒ fāng cái kàn nà zhuāng wài jiǔ guān tán de bù zhì, zhè zhuāng nèi shà yǒu yì rén. lǔ wǔ lǐ sān wèi xiōng dì yòu liú zài tā chù, rú hé shì hǎo? sòng jiāng dào: chú fēi zàn yǔ tā jiǎng hé, dài tā hái le sān wèi xiōng dì zài shuō, zhǐ shì tā yě yào wǒ jīn zhū. nà nián chén xī zhēn zhè zéi dào, zhà wǒ bā shí wàn jīn zhū, zhì jīn chóu shàng wèi bào. nà shí wǒ hái fù shù, rú jīn wǒ jūn lǚ cì shī lì, sǔn shī qì wù wú shù, zhèng shì bǎi kǒng qiān chuāng, rú hé hái bàn dé jīn zhū. wú yòng dào: qiě shè fǎ gōng tā, rú gōng dé pò gèng miào. sòng jiāng diǎn tóu. cì rì yòu chuán lìng gōng zhuāng. nà shí tiān qì qīng míng, fēng hé rì nuǎn, huǒ gōng shuǐ zhàn dōu bù de yòng. jiē lián gōng le sān rì, bù néng qǔ shèng, sòng jiāng yōu mèn bù yǐ.
宋江忍着一肚氣收兵迴轉,對吳用道:「這便怎處?」吳用道:「我方才看那莊外九官壇的布置,這莊內煞有異人。魯、武、李三位兄弟又留在他處,如何是好?」宋江道:「除非暫與他講和,待他還了三位兄弟再說,只是他也要我金珠。那年陳希真這賊道,詐我八十萬金珠,至今仇尚未報。那時我還富庶,如今我軍屢次失利,損失器物無數,正是百孔千瘡,如何還辦得金珠。」吳用道:「且設法攻他,如攻得破更妙。」宋江點頭。次日又傳令攻莊。那時天氣清明,風和日暖,火攻水戰都不得用。接連攻了三日,不能取勝,宋江憂悶不已。
nà chén lì qīng zài yuán bì zhài, jiē dé zhào cūn gāo liáng de xìn, jí sòng jiāo xī zhēn kāi kàn, zhī shì liáng shān zéi bīng lián xiàn xīn tài lái wú, dà yǒu jiān tūn méng yīn zhī shì, zhào cūn bīng lì bù zú, wàng qǐ bīng wēi, xié tóng jiǎo zéi děng yǔ. xī zhēn dào: liáng shān zéi rén rú cǐ chāng kuáng, tǎng ruò jiān yǒu sān xiàn, lián luò hū yīng, jìn tuì biàn jié, zhǎng qū zhí dǎo, zé dēng lái qīng yí jiē zhèn dòng yǐ. lì qīng dào: diē diē dǐ zhuāng qù bù qù? xī zhēn dào: qiě shāng. lì qīng dào: diē diē jì shuō zéi rén dé le sān xiàn yǒu rú cǐ lì hài, wǒ men gāi chèn zǎo qù duó tā zhuǎn lái, fāng shì bào xiào huáng shàng zhī yì. kuàng qiě gāo liáng sǎo sòng wǒ yā tóu, tā zhè bān qíng fèn dài wǒ, wǒ zěn hǎo bù qù bāng tā. míng rì hái ér biàn qù, diē diē zuò sù jiù lái. yī yán wèi dìng, hái ér qù shōu shí qù le. xī zhēn xiào dào: qiě màn, jiù shì yào qù yě bú shì zhè yàng cǎo shuài de. wǒ diǎn jīng bīng èr qiān, nǐ wèi qián duì, wǒ jiào nǐ zhàng fū tóng le nǐ qù. wǒ suí hòu dài le luán shì xiōng dì, lǐng dà jūn zài hòu cè yīng. rú cǐ qián jìn, fāng yǒu bù zhòu. lì qīng dào: hǎo xià! diē diē jīn wǎn diǎn qí bīng mǎ, míng rì lí míng jiù zǒu.
那陳麗卿在猿臂寨,接得召村高粱的信,即送交希真開看,知是梁山賊兵連陷新泰、萊蕪,大有兼吞蒙陰之勢,召村兵力不足,望乞兵威,協同剿賊等語。希真道:「梁山賊人如此猖狂,倘若兼有三縣,聯絡呼應,進退便捷,長驅直搗,則登、萊、青、沂皆震動矣。」麗卿道:「爹爹抵樁去不去?」希真道:「且商。」麗卿道:「爹爹既說賊人得了三縣有如此利害,我們該趁早去奪他轉來,方是報效皇上之意。況且高粱嫂送我丫頭,他這般情分待我,我怎好不去幫他。明日孩兒便去,爹爹作速就來。一言為定,孩兒去收拾去了。」希真笑道:「且慢,就是要去也不是這樣草率的。我點精兵二千,你為前隊,我教你丈夫同了你去。我隨後帶了欒氏兄弟,領大軍在後策應。如此前進,方有步驟。」麗卿道:「好嚇!爹爹今晚點齊兵馬,明日黎明就走。」
cì rì, lì qīng diǎn qí běn bù rén mǎ, fèng le jiāng lìng, cuī cù yù láng sù sù qǐ xíng. bù rì dào le méng yīn xiàn jiè, fāng zhī xiàn chéng yǐ xiàn, sòng jiāng quán jūn zhèng gōng zhào cūn. lì qīng biàn duì yǒng qīng dào: wǒ jìn lái tīng dé nǐ tóng diē diē jiǎng xiē bīng fǎ, wǒ yě yǒu xiē dǒng de le. nǐ ràng wǒ lǐng yī qiān bīng, xiān qù shì shì kàn. rú ruò nòng cuò shí, nǐ lái jiē yīng wǒ. yǒng qīng dào: qiě màn, wǒ wèn nǐ, cǐ qù hái shì xiān dào zhào cūn, xiān gōng xiàn chéng? lì qīng dào: zì rán xiān gōng xiàn chéng. yǒng qīng pāi zhǎng dào: bù cuò, bù cuò. jiě jie xiān qǐng, xiǎo dì jiù lái. lì qīng dà xǐ, lǐng yī qiān jīng bīng zhí xiàng xiàn chéng jìn fā. lì qīng lìng jūn mǎ yī cháng yǎn de jiē guān zhèn, kào hòu zuǒ yòu mái fú, zì jǐ lǐng shí shù qí, zhí dǐ chéng xià nuò zhàn.
次日,麗卿點齊本部人馬,奉了將令,催促玉郎速速起行。不日到了蒙陰縣界,方知縣城已陷,宋江全軍正攻召村。麗卿便對永清道:「我近來聽得你同爹爹講些兵法,我也有些懂得了。你讓我領一千兵,先去試試看。如若弄錯時,你來接應我。」永清道:「且慢,我問你,此去還是先到召村,先攻縣城?」麗卿道:「自然先攻縣城。」永清拍掌道:「不錯,不錯。姐姐先請,小弟就來。」麗卿大喜,領一千精兵直向縣城進發。麗卿令軍馬依常演的接官陣,靠後左右埋伏,自己領十數騎,直抵城下搦戰。
gōng wàng dīng dé sūn zài chéng shàng wàng jiàn yuán bì zhài de qí hào, yòu shì yī yuán nǚ jiāng, gōng wàng biàn duì dīng dé sūn dào: zhè bì shì chén lì qīng. nà nián nǐ wǒ zài ān lè cūn shí, cuò yí tā huì yāo fǎ, shuí zhī bú shì tā. jīn rì tā dān qí lái cǐ, nǐ wǒ yī tóng fèn yǒng qù zhuō zhù tā, dǎo shì mò dà de gōng láo. dīng dé sūn dà xǐ, èr rén biàn yī tóng kāi chéng chū zhàn. gōng wàng yī mǎ dāng xiān, gāo jiào dào: lái zhě mò fēi chén lì qīng me? lì qīng gèng bù kāi kǒu, zǎo liú mǎ fēi zhòu chōng lái, yī qiāng cì zhòng yān hóu, gōng wàng bù jí dī fáng, shòu qiāng ér dào. dīng dé sūn dà nù, yī fēi chā biāo lái, lì qīng jí shǎn, nà fēi chā cóng zhù xià liū guò. lì qīng zhòu mǎ zhuī shàng, dīng dé sūn jí máng fēi táo, chī zǎo liú mǎ kuài, zhuī guò dīng dé sūn qián tóu, lì qīng huí mǎ yāo zhù. dīng dé sūn shǒu wú jūn qì, máng chóu yāo dāo dǐ dí. lì qīng zhǎng qiāng zhòu cì, rú hé dāng dé, chī yī qiāng dòng xié ér sǐ. lì qīng qǐng kè cì le shuāng hǔ, dà xǐ, gē le shǒu jí, tí zhe xiào dào: cuì, zǎo zhī zhè sī rú cǐ bù jì, wǒ yào xiǎng shén me jì! suì huī quán jūn qiǎng chéng, zéi bīng luàn cuàn táo sàn.
龔旺、丁得孫在城上望見猿臂寨的旗號,又是一員女將,龔旺便對丁得孫道:「這必是陳麗卿。那年你我在安樂村時,錯疑他會妖法,誰知不是他。今日他單騎來此,你我一同奮勇去捉住他,倒是莫大的功勞。」丁得孫大喜,二人便一同開城出戰。龔旺一馬當先,高叫道:「來者莫非陳麗卿麼?」麗卿更不開口,棗騮馬飛驟衝來,一槍刺中咽喉,龔旺不及提防,受槍而倒。丁得孫大怒,一飛叉標來,麗卿急閃,那飛叉從助下溜過。麗卿驟馬追上,丁得孫急忙飛逃,吃棗騮馬快,追過丁得孫前頭,麗卿回馬邀住。丁得孫手無軍器,忙怞腰刀抵敵。麗卿長槍驟刺,如何當得,吃一槍洞脅而死。麗卿頃刻刺了雙虎,大喜,割了首級,提着笑道:「啐,早知這廝如此不濟,我要想什麼計!」遂揮全軍搶城,賊兵亂竄逃散。
yǒng qīng wén lì qīng dé shèng, yì lǐng bīng qián lái, liǎng jūn huì hé, zhǎn huò zéi bīng wú shù, yī tóng rù chéng. yǒng qīng biàn wèn lì qīng rú hé dé shèng, lì qīng jiāng qián shì gào zhī. yǒng qīng dào: jiě jie zhēn cōng míng jué shì, zhè shì yòu dí qí jì. ér qīng dào: wǒ dào zhè bù suàn jì. yǒng qīng dào: zěn me bú shì! lì qīng dào: nǐ xiū yào qī wǒ. yǒng qīng dào: xiū guǎn tā, zhè chéng shì nǐ dé de, zhōng shì nǐ de tóu gōng. lì qīng dà xǐ, pán chá sòng jiāng bīng qì. yǒng qīng chū bǎng ān mín, fēn bīng bǎ shǒu gè mén. chén xī zhēn luán shì dì xiōng dà bīng yǐ dào, yǒng qīng lì qīng yíng jiē rù chéng. xī zhēn bèi wèn yuán yóu, yǒng qīng jiāng lì qīng gōng qǔ xiàn chéng de shì shuō le, xī zhēn yì jīng xǐ, zhèng yì fù jiù zhào cūn.
永清聞麗卿得勝,亦領兵前來,兩軍會合,斬獲賊兵無數,一同入城。永清便問麗卿如何得勝,麗卿將前事告知。永清道:「姐姐真聰明絕世,這是誘敵奇計。」而卿道:「我道這不算計。」永清道:「怎麼不是!」麗卿道:「你休要欺我。」永清道:「休管他,這城是你得的,終是你的頭功。」麗卿大喜,盤查宋江兵器。永清出榜安民,分兵把守各門。陳希真、欒氏弟兄大兵已到,永清、麗卿迎接入城。希真備問緣由,永清將麗卿攻取縣城的事說了,希真亦驚喜,正議赴救召村。
nà sòng jiāng zài zhào cūn, wén zhī xī zhēn duó le xiàn chéng, shā le gōng dīng èr jiāng, sòng jiāng dà jīng dào: zhè zéi dào guǒ rán lái guǎn xián shì, zěn dì lái dé zhè bān kuài? wú yòng dào: wǒ wēi yǐ. ruò yī lǐ, zhǐ xiāo tuì bǎo xīn tài lái wú, tā yě bù néng nài hé wǒ. zhǐ shì sā le zhào cūn, wǒ nà sān gè xiōng dì wú shēng hái zhī rì yǐ. sòng jiāng dào: wǒ pàn gè sǐ, gōng zhè zhào cūn hé rú? wú yòng dào: wú yì yě. zhè zéi dào lái jiā gōng wǒ, wǒ yǐ nán dāng. gèng fáng tā àn bīng zuò shì, zhòu chéng wǒ pí, wǒ shù shǒu dài lù yǐ. sòng jiāng jí dé miàn rú tǔ sè. wú yòng dào: yī xiǎo dì zhǐ yǒu yī zhāo, shēng sǐ tīng zhī yú tiān. sòng jiāng dào: píng jūn shī diào chù. wú yòng fēn fù quán jūn tuì chū zhào cūn, què yòu bù tuì yuǎn, zhǐ tún zài méng yīn běi jìng. yī miàn gǎn jǐn bèi qí sì shí wàn jīn zhū. zhèng zài yì nǐ, cì rì yòu jiē dé yī jiàn jǐn jí de xìn xī, sòng jiāng jí dé xiǎo biàn qǐng kè shī le sān cì. zhèng shì fú wú shuāng zhì, huò bù dān xíng. yǒu fèn jiào: bàn shēng zhōng yì, dùn nòng chéng fù yì míng shēng yī shì xióng wēi, bī xiě chū shī wēi méng yuē. bì jìng sòng jiāng wén de shì shén me xìn xī, yòu qiě yǎn qián zhè zhuāng shì rú hé wán jié, qiě tīng xià huí fēn jiě.
那宋江在召村,聞知希真奪了縣城,殺了龔丁二將,宋江大驚道:「這賊道果然來管閒事,怎地來得這般快?」吳用道:「我危矣。若依理,只消退保新泰、萊蕪,他也不能奈何我。只是撒了召村,我那三個兄弟無生還之日矣。」宋江道:「我拚個死,攻這召村何如?」吳用道:「無益也。這賊道來夾攻我,我已難當。更防他按兵坐視,驟乘我疲,我束手待戮矣。」宋江急得面如土色。吳用道:「依小弟只有一着,生死聽之於天。」宋江道:「憑軍師調處。」吳用吩咐全軍退出召村,卻又不退遠,只屯在蒙陰北境。一面趕緊備齊四十萬金珠。正在議擬,次日又接得一件緊急的信息,宋江急得小便頃刻失了三次。正是福無雙至,禍不單行。有分教:半生忠義,頓弄成負義名聲;一世雄威,逼寫出失威盟約。畢竟宋江聞的是什麼信息,又且眼前這樁事如何完結,且聽下回分解。