strong wǔ chéng yè zuì dìng jiān sēng xuē áo cáo yè xíng huì shì strong
武承業罪定奸僧 薛敖曹夜行穢事
què shuō dí gōng mìng rén huí yuán, qù tí huái yì, qǐng kè zhī jiān, rén yǐ tí dào. dí gōng mìng wǔ chéng yè gōng fú shēng táng, zì jǐ zuò zài yī páng, tīng tā shěn xùn. chéng yè dào: zhòng bǎi xìng qǐng dà rén qián lái, běn wàng cóng gōng nǐ zuì, cǐ shí dà rén hé yǐ yī yán bù fā? dí gōng xiào dào: huái yì zhī zuì, liè yǒu míng tiáo, guì huáng qīn yě fēi bù zhī fǎ lǜ zhī rén, tā suǒ fàn hé zuì, yī hé lǜ chù zhì, bǎi xìng shàng yǒu hé yán? xià guān cǐ lái, bù guò tì dà rén jiě hé, hé gǎn yuè zǔ shěn wèn. wǔ chéng yè cǐ shí bī dé qián hòu wèi nán, ruò bù shěn wèn, táng xià zhè xǔ duō bǎi xìng, duàn bù dá yīng yī jīng dìng le zuì míng, huái yì biàn wú shēng lù le. xiǎng lái xiǎng qù, shí zài wèi nán. shuí zhī tā hái wèi kāi kǒu, zhòng bǎi xìng zǎo jiāng huái yì nà guì xià lái, xiàng shàng miàn shuō dào: dí dà rén rú bù dìng le zuì? wǒ děng yòu yào dòng shǒu le. dí gōng fù xiàng wǔ chéng yè dào: huáng qīn ya, shì yǐ dào lín tóu le, ruò zài cún sī tǎn hù, xià guān biàn bù hǎo zài cǐ. shèng shàng mìng nǐ chéng shěn, wèi hé cǐ shí hái bù kāi kǒu?
卻說狄公命人回轅,去提懷義,頃刻之間,人已提到。狄公命武承業公服升堂,自己坐在一旁,聽他審訊。承業道:「眾百姓請大人前來,本望從公擬罪,此時大人何以一言不發?」狄公笑道:「懷義之罪,列有明條,貴皇親也非不知法律之人,他所犯何罪,依何律處治,百姓尚有何言?下官此來,不過替大人解和,何敢越俎審問。」武承業此時逼得前後為難,若不審問,堂下這許多百姓,斷不答應;一經定了罪名,懷義便無生路了。想來想去,實在為難。誰知他還未開口,眾百姓早將懷義納跪下來,向上面說道:「狄大人如不定了罪?我等又要動手了。」狄公復向武承業道:「皇親呀,事已到臨頭了,若再存私袒護,下官便不好在此。聖上命你承審,為何此時還不開口?」
wǔ chéng yè kǒng yòu yú zhòng nù, zhǐ de xiàng huái yì wèn dào: nà liǎng rén jiū jìng shì fǒu rǔ suǒ shā? kě zhī xià guān wèi rǔ zhī shì, yě shì qíng fēi děi yǐ, nǎi rǔ qīn mù suǒ dǔ, xiàn zài shí bī chù cǐ, quán qiě gōng lái, nǐ kě míng bái me? dí gōng tīng le cǐ yán, xīn xià mà dào: zhè gè jiān zéi, jǐ hū sòng le xìng mìng, xiàn yòu dì huà yǔ huái yì. dǎ liang wǒ bù zhī nǐ xīn xià de huà, jiào tā quán qiě rèn gōng, jiāng cǐ shí āi le guò qù, biàn kě kū sù wǔ hòu, shè tā zhòng zuì. qǐ fēi shì mèng xiǎng! nǐ shì chéng de pàn jiāng chī kǔ, zhí bù shěn wèn, bǎi xìng dāng zhēn bù zhī wáng fǎ, jiāng rǔ zhì sǐ me? nǐ jì hài pà, zhǐ yào shuō dìng zuì míng, nǎ pà nǐ zài yī zhàng wǔ hòu, yù xiǎng gēng gǎi, yě shì dēng tiān xiàng rì zhī nán.
武承業恐又於眾怒,只得向懷義問道:「那兩人究竟是否汝所殺?可知下官為汝之事,也是情非得已,乃汝親目所睹,現在實逼處此,權且供來,你可明白麼?」狄公聽了此言,心下罵道:「這個奸賊,幾乎送了性命,現又遞話與懷義。打量我不知你心下的話,教他權且認供,將此時挨了過去,便可哭訴武后,赦他重罪。豈非是夢想!你是乘的拚將吃苦,直不審問,百姓當真不知王法,將汝治死麼?你既害怕,只要說定罪名,哪怕你再依仗武后,欲想更改,也是登天向日之難。」
zhǐ jiàn huái yì jiàn wǔ chéng yè rú cǐ shuō fǎ, zhī bù shuō yě bù dé guò qù, dāng shí zhǐ de gōng dào: suǒ shā liǎng rén, nǎi shì xìng lóng ān dào pó, píng rì shí cháng rù sì, sì xià sōu xún, kǒng tā jiāng àn shì kàn pò, zǒu lù fēng shēng, yīn cǐ qǐ zhè bù liáng zhī xīn. zuó yè zài bàn lù děng hòu, què qiǎo tā lù guò cǐ dì, jiāng tā shā sǐ. yòu kǒng rì hòu zhuī xún xiōng shǒu, yīn cǐ jiāng rén tóu dài rù sì zhōng, mái yú zhú lín qiáng jiǎo xià miàn miè jī. bù liào wèi dí dà rén kàn chū pò zhàn, zhì ěr bài lù. yǐ shàng suǒ gōng, xī shì shí huà, qiú dà rén cóng kuān fā luò. sēng rén zì zhī yǒu zuì, zǒng qiú fǔ niàn shì chì jiàn de dì fāng, miǎn zhì yǒu shāng guó tǐ. wǔ chéng yè tīng bì, xiàng dí gōng dào: lì zài xié chóu shā hài, běn shēn nǐ dǐ, huái yì shā bì èr rén, zuì jiā yī děng, jiā yǐ wáng lǐ shì shòu bī shēn sǐ, cǐ nǎi líng chí zhòng zuì. wéi niàn tā shì chì fēng de zhù chí, kǒng yú shèng shàng qíng miàn yǒu guān, qiě nǐ yī zhǎn jiān hòu zuì míng. sì hòu rù qiū, zài wèi shī xíng, cǐ shí quán xíng shōu rù tiān láo. zài dà rén yì xià rú hé? dí gōng dào: guì huáng qīn suǒ nǐ de dāng zhī zhì, dàn huái yì suī rán gōng rèn, què wèi huà gōng guì huáng qīn nǐ dìng zuì míng, qiě wèi lì àn, hé néng chéng wèi dìng yàn? qiě mìng shū chà lù gōng, shǐ huái yì yìn mó, nà shí xià guān mìng zhòng bǎi xìng tuì sàn.
只見懷義見武承業如此說法,知不說也不得過去,當時只得供道:「所殺兩人,乃是興隆庵道婆,平日時常入寺,四下搜尋,恐她將暗室看破,走露風聲,因此起這不良之心。昨夜在半路等候,卻巧她路過此地,將她殺死。又恐日後追尋兇手,因此將人頭帶入寺中,埋於竹林牆腳下面滅跡。不料為狄大人看出破綻,致爾敗露。以上所供,悉是實話,求大人從寬發落。僧人自知有罪,總求俯念是敕建的地方,免致有傷國體。」武承業聽畢,向狄公道:「例載挾仇殺害,本身擬抵,懷義殺斃二人,罪加一等,加以王李氏受逼身死,此乃凌遲重罪。惟念他是敕封的住持,恐於聖上情面有關,且擬一斬監候罪名。嗣後入秋,再為施刑,此時權行收入天牢。在大人意下如何?」狄公道:「貴皇親所擬的當之至,但懷義雖然供認,卻未畫供;貴皇親擬定罪名,且未立案,何能成為定讞?且命書差錄供,使懷義印模,那時下官命眾百姓退散。」
wǔ chéng yè tīng bì, xīn xià hèn dào: lǎo dí nǐ yě tài hěn le, dìng rán yù zuò dé wú kě wǎn huí, jiāng huái yì zhì zhī sǐ dì, zhè shì hé kǔ! yě bà, zhè shí biàn rú nǐ xīn yuàn, suí hòu yī dào shèng zhǐ, jiāng huái yì shè qù, kàn nǐ jiū yǒu hé shuō? dāng shí biàn mìng shū chà, jiāng huái yì de kǒu gòng lù xià. huà gōng yǐ bì, dí gōng dào: rǔ děng zhòng bǎi xìng, běn wèi wáng yù shū xí fù shēn yuān ér lái, xiàn zài yǐ méng wǔ dà rén, dìng chéng zhǎn jiān hòu zuì míng, shí shì yī lì yán bàn. rǔ děng cǐ shí hái bù tuì qù, yòu shì hé gān? kě zhī wèi dìng zuì zhī xiān, jiāng rén sī fàng, nǎi wǔ dà rén yī shí zhī wù. jì dìng zuì zhī hòu, rǔ děng réng zài cǐ dì qǔ nào, bìng bù wèi sǐ zhě shēn yuān, nǎi shì yǒu yì pàn nì, xié zhì dà chén. shì cǐ pàn mín, guó jiā qǐ néng róng shù? biàn diào bīng qián lái, jiāng rǔ děng yī lǜ chù sǐ, kàn rǔ děng néng chéng hé shì? hái bù gǎn kuài huí qù, gè rén gè qín nóng shì! jiāng wáng yù shū dài lái, hǎo bèi cǐ àn. nà xǔ duō bǎi xìng, jiàn dí gōng rú cǐ fēn fù, suí jí yī hòng ér sàn, chū yá huí qù.
武承業聽畢,心下恨道:「老狄你也太狠了,定然欲做得無可挽回,將懷義置之死地,這是何苦!也罷,這時便如你心愿,隨後一道聖旨,將懷義赦去,看你究有何說?」當時便命書差,將懷義的口供錄下。畫供已畢,狄公道:「汝等眾百姓,本為王毓書媳婦伸冤而來,現在已蒙武大人,定成斬監候罪名,實是依例嚴辦。汝等此時還不退去,又是何干?可知未定罪之先,將人私放,乃武大人一時之誤。既定罪之後,汝等仍在此地取鬧,並不為死者伸冤,乃是有意叛逆,挾制大臣。似此叛民,國家豈能容恕?便調兵前來,將汝等一律處死,看汝等能成何事?還不趕快回去,各人各勤農事!將王毓書帶來,好備此案。」那許多百姓,見狄公如此吩咐,隨即一鬨而散,出衙回去。
qǐng kè gōng fū, jiāng wáng yù shū dài jìn lái, jiàn huái yì guì zài xià miàn, dāng shí yě bù wèn shì fǎ táng shàng miàn, qiǎng shàng lái jiāng huái yì jiū zhù, duì dìng bèi xīn yī kǒu yǎo zhe. zhǐ tīng huái yì āi yā yī shēng, zhòng chāi yì máng shàng lái lán zǔ, yǐ yǎo xià yī kuài ròu lái, zuǐ lǐ hái shì mà dào: rǔ zhè tū lǘ, yuè qián zěn yàng shuō xiàng? shuō wǔ hòu mìng nǐ qián lái huà wǔ gàn yín zi, yào bài huáng qiān. nǐ jiǎ shèng zhǐ, piàn qù yín liǎng, zhè shì hái xiǎo, hé gù qǐ nà bù liáng zhī xīn, zhì jiāng wǒ xí fù bī sǐ? ruò bú shì dí qīng tiān shěn wèn, zhè yuān wǎng hé shí dé shēn? cǐ shí hái yào āi qiú jiān rén, sī xíng shì fàng, qǐ bú shì wú fǎ wú tiān me! shuō bà dà kū bù zhǐ, nù qì tián xiōng, yòu yào shàng lái jiū nào. dí gōng lián máng hè dào: wáng yù shū, nǐ jì shì jìn shì chū shēn, wèi hé bù zǎo lái tīng shěn? xiàn yǐ fā bàn yī lì dìng zuì, rǔ cǐ shí wú lǐ qǔ nào, quán bù tīng guān jiě shuō, tiān xià nǎ yǒu zhè hú tú shū shēng? shuō bà mìng rén jiāng huái yì lù de kǒu gòng, niàn yǔ wáng yù shū tīng bì, tā yě zài yuán chéng shàng, zhí le yā, suí hòu mìng tā huí qù tīng xìn. wáng yù shū qiān ēn wàn xiè, huí tóu xià lái. rán hòu dí gōng jiāng àn jiàn yuán chéng, yī bìng shōu hǎo, liǎng rén tuì táng, jiāng huái yì dài le jìn qù.
頃刻功夫,將王毓書帶進來,見懷義跪在下面,當時也不問是法堂上面,搶上來將懷義揪住,對定背心一口咬着。只聽懷義「哎呀」一聲,眾差役忙上來攔阻,已咬下一塊肉來,嘴裡還是罵道:「汝這禿驢,月前怎樣說項?說武后命你前來化五干銀子,要拜黃仟。你假聖旨,騙去銀兩,這事還小,何故起那不良之心,致將我媳婦逼死?若不是狄青天審問,這冤枉何時得伸?此時還要哀求奸人,私行釋放,豈不是無法無天麼!」說罷大哭不止,怒氣填胸,又要上來揪鬧。狄公連忙喝道:「王毓書,你既是進士出身,為何不早來聽審?現已發辦依例定罪,汝此時無理取鬧,全不聽官解說,天下哪有這糊塗書生?」說罷命人將懷義錄的口供,念與王毓書聽畢,他也在原呈上,執了押,隨後命他回去聽信。王毓書千恩萬謝,回頭下來。然後狄公將案件原呈,一併收好,兩人退堂,將懷義帶了進去。
dí gōng xiàng wǔ chéng yè dào: guì huáng qīn jīn rì shòu rǔ, shí shì zì qǔ qí jiù, qǐ yǒu yào jǐn de qīn fàn, sī xià shì fàng zhī lǐ? guó jiā yǐ mín wèi běn, dà bīng diào lái, nán dào quán jiāng tā men shā sǐ bù chéng? cóng lái dé tiān xià zhě, dé mín xīn, shī tiān xià zhě, shī mín xīn. xiǎo mín wú zhī, qǐ néng yú fàn zhòng nù? jīn rì xià guān ruò shì bù lái, qǐ bù jiāng guì huáng qīn rèn xìng luàn shuāi de, suī bù zhì shēn sǐ, nà tóu yūn yǎn hūn, dù cháng zuò ǒu, zhè xiē chǒu tài, wú bù bǎi chū. cháo tíng de dà yuán, huáng jiā de guó qī, wèi xùn sī cún rén, zhì bèi zhè xiū rǔ, qǐ bù kuì shā! zhào cǐ kàn lái, wǒ děng suī bù néng suàn hǎo guān, yě bù là huài míng, bèi rén xiào mà. zhè fān huà bǎ wǔ chéng yè shuō dé mǎn miàn tōng hóng, wú yán kě dá, zhǐ shuō dào: shì dà rén zhī yán, hé cháng bú shì, zhǐ yīn ài yú shèng shàng de guó tǐ, gù cǐ shāo cún sī jiàn. shuí zhī bǎi xìng jìng bù néng róng, hái shì dà rén lái jìn zǔ, shí shì gǎn jī bù jǐn le. dí gōng zhī dào tā shì zuǐ shàng de chūn fēng, lěng xiào dào: tóng shì wèi guó wèi mín zhī shì, yǒu shén me gǎn jī. zài rén jū xīn ér yǐ, bǎi xìng yě shì rén, qǐ méi yǒu gè zhī yì gǎn jī de? nǐ dài tā bù hǎo, tā zì xiàng nǐ zuò duì. xià guān cǐ shí, yě yào jǐn huí zhuǎn, huái yì xiàn zài táng shàng, guì huáng qīn kě mò sī xīn wàng xiǎng, zhè xǔ duō chǔn mín, zhào cháng réng zài zuǒ jìn fǎng wèn, ruò zài wèi tā men zhī xī, běn yuàn suī zài lái, kǒng yì wú jì le. shuō bà qǐ shēn, gào cí huí yuán ér qù.
狄公向武承業道:「貴皇親今日受辱,實是自取其咎,豈有要緊的欽犯,私下釋放之理?國家以民為本,大兵調來,難道全將他們殺死不成?從來得天下者,得民心,失天下者,失民心。小民無知,豈能於犯眾怒?今日下官若是不來,豈不將貴皇親任性亂摔的,雖不致身死,那頭暈眼昏,肚腸作嘔,這些醜態,無不百出。朝廷的大員,皇家的國戚,為徇私存人,致被這羞辱,豈不愧煞!照此看來,我等雖不能算好官,也不落壞名,被人笑罵。」這番話把武承業說得滿面通紅,無言可答,只說道:「似大人之言,何嘗不是,只因礙於聖上的國體,故此稍存私見。誰知百姓竟不能容,還是大人來禁阻,實是感激不盡了。」狄公知道他是嘴上的春風,冷笑道:「同是為國為民之事,有什麼感激。在人居心而已,百姓也是人,豈沒有個知意感激的?你待他不好,他自向你作對。下官此時,也要緊迴轉,懷義現在堂上,貴皇親可莫私心妄想,這許多蠢民,照常仍在左近訪問,若再為他們知悉,本院雖再來,恐亦無濟了。」說罷起身,告辭回轅而去。
bù shuō wǔ chéng yè yǔ huái yì sī xià yì lùn, dān biǎo dí gōng lái zhì shū fáng, zuò le yī dào zòu gǎo, cì rì wǔ gǔ shàng cháo, hǎo zòu míng wǔ hòu.
不說武承業與懷義私下議論,單表狄公來至書房,做了一道奏稿,次日五鼓上朝,好奏明武后。
shuí zhī wǔ chéng yè jiàn zhòng rén sàn qù, xīn suī fàng xià, hún shēn yǐ wèi zhòng rén shuāi dé cùn gǔ cùn shāng, dòng dàn bù dé, xiàng zhe huái yì kū dào: xià guān wèi rǔ zhī shì, jǐ hū sòng le xìng mìng, xiàn zài rú hé shì hǎo? dí rén jié bù bǐ tā rén, míng rì zǎo cháo, dìng yǒu yī fān biàn lùn, jiào wǒ rú hé tǎn hù? tā yǐ jiāng kǒu gòng àn jiàn, quán xíng dài qù. huái yì yǐ zhī nán huó, bù jīn kū dào: xiàn zài wéi yǒu qǐng dà rén sī wǎng gōng zhōng, qǐng shèng shàng shè fǎ, zǒng qiú tā kàn xī rì zhī qíng, liú wǒ yī mìng. wǔ chéng yè máng dào: nǐ zhè huà, qǐ bù sòng wǒ xìng mìng? rì jiān yīn sòng nǐ rù gōng, wèi bǎi xìng bàn tú jiū huò, wǒ cǐ shí chū qù, shè ruò zài wèi tā men pèng jiàn, hēi yè zhī jiān, dǎ gè bàn sǐ, yǒu shuí jiù wǒ? wǒ xiàn zài chī kǔ, yǐ jīng fēi qiǎn, ruò zài zāo dǎ, biàn qǐng kè wū hū. huái yì jí dào: wǔ huáng qīn, nǐ wǒ fēi yī rì zhī yì, jīn rì wǒ sǐ huó, cāo zhī nǐ shǒu, chú dé shèng shàng jiù wǒ, gèng yǒu hé rén wǎn huí? nǐ bù kěn qù, rú hé shì hǎo?
誰知武承業見眾人散去,心雖放下,渾身已為眾人摔得寸骨寸傷,動彈不得,向着懷義哭道:「下官為汝之事,幾乎送了性命,現在如何是好?狄仁傑不比他人,明日早朝,定有一番辯論,叫我如何袒護?他已將口供案件,全行帶去。」懷義已知難活,不禁哭道:「現在惟有請大人私往宮中,請聖上設法,總求他看昔日之情,留我一命。」武承業忙道:「你這話,豈不送我性命?日間因送你入宮,為百姓半途揪獲,我此時出去,設若再為他們碰見,黑夜之間,打個半死,有誰救我?我現在吃苦,已經非淺,若再遭打,便頃刻嗚呼。」懷義急道:「武皇親,你我非一日之義,今日我死活,操之你手,除得聖上救我,更有何人挽回?你不肯去,如何是好?」
wǔ chéng yè yě shì zháo jí, zhǐ de xiàng wǔ sān sī shuō: cǐ shì hái shì gē ge jìn gōng yī tàng, jiāng xì qíng zòu míng shèng shàng, qǐng tā shè fǎ, zhǐ yào jiāng dí rén jié yī rén zǔ zhǐ, yú xià biàn kě wú shì. wǔ sān sī yīn huái yì shì wǔ hòu de chǒng rén, kǒng pà shāng le qíng miàn, dāng shí shuō dào: yú xiōng cǐ shí gū zuò huí jiē zhī shuō, jìng rù gōng zhōng, jīn yè què bù néng lái huí xìn, hǎo dǎi zǒng qiú wǔ hòu wèi lì biàn liǎo. suí jí chéng jiào chū lái, gù yì mìng jiào fū shuō dào: rǔ děng xián rén ràng kāi, wǔ dà rén huí yá. shuō bà rú fēi ér qù, yóu hòu zǎi mén jìn qù.
武承業也是着急,只得向武三思說:「此事還是哥哥進宮一趟,將細情奏明聖上,請她設法,只要將狄仁傑一人阻止,餘下便可無事。」武三思因懷義是武后的寵人,恐怕傷了情面,當時說道:「愚兄此時姑作回街之說,徑入宮中,今夜卻不能來回信,好歹總求武后為力便了。」隨即乘轎出來,故意命轎夫說道:「汝等閒人讓開,武大人回衙。」說罷如飛而去,由後宰門進去。
dào le lǐ miàn, xiǎo tài jiān lián máng zhǐ zhù dào: wǔ hòu xiàn zài gōng zhōng, yǔ rú yì jūn yǐn jiǔ ne, lián wǒ men jiē bù jìn qù. qǐng huáng qīn zài cǐ shāo dài bà. wǔ sān sī zhī xuē áo cáo zài lǐ gàn shì, zhǐ de zhàn zài shā chuāng wài miàn děng hòu. ěr biān dàn tīng xuē áo cáo xū xū hū hū de, wǔ hòu yě shì nà zhǒng chén yín de shēng yīn, bǎ gè wǔ sān sī tīng dé rěn nài bú zhù, zhǐ de yí bù zǒu yuǎn guò qù. tíng le yī huí zài lái, réng rán rú cǐ qíng xíng, rú shì liǎng sān cì, fāng tīng wǔ hòu shuō dào: wǒ fēng nǐ zhè rú yì jūn sān zì, shí shì lìng wǒ rú yì. kě lián huái yì, zuó rì shòu dí rén jié yī dùn è dǎ, liǎng tuǐ liù shí bǎn, dǎ dé pí kāi ròu zhàn, jīn rì jiāo wǒ zhí ér shěn xùn, bù zhī rú hé le jié. wǔ sān sī zài wài tīng jiàn, zhī tā men shì qíng wán bì, gù yì hāi le yī shēng, lǐ miàn wǔ hòu wèn dào: shì shuí zài cǐ? zǎo yǒu xiǎo tài jiān zǒu qù, shuō shì wǔ sān sī zài lián wài tīng hòu duō shí le. wǔ hòu dào: wǒ dào shì shuí, tā hái wú ài. qiě lìng tā jìn lái.
到了裡面,小太監連忙止住道:「武后現在宮中,與如意君飲酒呢,連我們皆不進去。請皇親在此稍待罷。」武三思知薛敖曹在里幹事,只得站在紗窗外面等候。耳邊但聽薛敖曹吁吁呼呼的,武后也是那種沉吟的聲音,把個武三思聽得忍耐不住,只得移步走遠過去。停了一回再來,仍然如此情形,如是兩三次,方聽武后說道:「我封你這『如意君』三字,實是令我如意。可憐懷義,昨日受狄仁傑一頓惡打,兩腿六十板,打得皮開肉綻,今日交我侄兒審訊,不知如何了結。」武三思在外聽見,知他們事情完畢,故意咳了一聲,裡面武后問道:「是誰在此?」早有小太監走去,說是武三思在簾外聽候多時了。武后道:「我道是誰,他還無礙。且令他進來。」
wǔ sān sī tīng le cǐ yán, suí jí jìn qù, yǔ xuē áo cáo jiàn lǐ zuò xià, bìng jiāng wǔ chéng yè rú hé sòng huái yì, rú hé bǎi xìng hōng nào, rú hé qǐng dí rén jié dìng zuì de huà, shuō le yī biàn. wǔ hòu chī jīng dào: zhè shì hái dāng liǎo de, dí rén jié shì tiě miàn yù shǐ, rú cǐ yī lái, qǐ dé gēng gǎi? duān duān dì hǎo huái yì, jiāng tā sòng le xìng mìng, shǐ gū jiā xīn xià hé rěn. wǔ sān sī dào: chén děng wú fǎ kě xiǎng. huái yì tè mìng chén lián yè jìn gōng, qiú qǐng bì xià, kàn zhè xī rì de ēn qíng, chuán zhǐ kāi shè. bù rán biàn nán jiàn bì xià zhī miàn le. wǔ hòu chóu chú bàn huì, nǎi shuō dào: gū jiā zǎo cháo, yě zhǐ hǎo shùn zhe dí rén jié de yán yǔ, rú cǐ zhè bān fā luò, huò kě huó mìng. rǔ qiě qián qù, mìng tā ān nài xīn sī biàn liǎo. wǔ sān sī jiàn wǔ hòu yīng yǔn, zhǐ de chū gōng ér qù, huí yá mén.
武三思聽了此言,隨即進去,與薛敖曹見禮坐下,並將武承業如何送懷義,如何百姓哄鬧,如何請狄仁傑定罪的話,說了一遍。武后吃驚道:「這事還當了得,狄仁傑是鐵面御史,如此一來,豈得更改?端端的好懷義,將他送了性命,使孤家心下何忍。」武三思道:「臣等無法可想。懷義特命臣連夜進宮,求請陛下,看這昔日的恩情,傳旨開赦。不然便難見陛下之面了。」武后躊躇半會,乃說道:「孤家早朝,也只好順着狄仁傑的言語,如此這般發落,或可活命。汝且前去,命他安耐心思便了。」武三思見武后應允,只得出宮而去,回衙門。
dào le wǔ gǔ shàng cháo, zǎo jiàn dí rén jié zuò zài cháo fáng lǐ miàn, jiàn wǔ sān sī jìn lái, lián máng wèn dào: zuó rì zhī shì, nǎi shì guì huáng qīn zhòng mù suǒ dǔ, běn yuàn nǎi shì wài zhī rén, fǎn yòu làn yǔ qí jiān le. dāng shí tīng jǐng yáng zhōng xiǎng, wén wǔ dà chén, yī qí rù cháo. sān hū yǐ bì, dí gōng chū bān zòu dào: zuó rì wǔ chéng yè jī chéng mín biàn, bì xià kě céng zhī dào me? wǔ hòu jiàn tā yòng zhè zhòng dà de huà qǐ zòu, máng dào: guǎ rén shēn chù gōng zhōng, yòu wèi dé dà chén qǐ zòu, nǎ lǐ zhī dào? dí gōng dào: bì xià jì rán bù zhī, qiě qǐng jiāng wǔ chéng yè zhǎn shǒu, yǐ miǎn niàng chéng dà huò, rán hòu zài jiāng huái yì suǒ fàn suǒ nǐ de zuì míng, zhào lǜ shǐ xíng. wǔ chéng yè nǎi shì chéng shěn de rén yuán, jìng jiāng qīn fàn xùn sī shì fàng, zhì wèi bǎi xìng zài bàn tú lán jié, sòng rù chén yá, hōng nào xíng bù. ruò fēi wǔ sān sī tóng zhòng dà chén yì, jiāng chén qǐng qù yā zhù, jǐ hū jīng jī zhòng dì, shū qǐ xì duān. qiú bì xià chén zhōng dú duàn, jiāng xùn sī wǎng fǎ zhī wǔ chéng yè zhì zuì, yú guó jiā shí yǒu bì yì. wǔ hòu dào: bǎi xìng hōng nào fǎ táng, cǐ nǎi wán mín bù zhī wáng fǎ, lǐ gāi diào bīng jiǎo zhǎn, yú wǔ chéng yè hé shè? dí gōng dào: bì xià qiě bù bì wèn chén, zī yǒu píng zì, bìng gè rén shǒu yā, yǐ jí huái yì suǒ nǐ dìng de zuì míng, jūn téng lù zài cǐ, qǐng bì xià yuè hòu biàn zhī. shuō bà jiāng zòu zhé dì le shǎng qù.
到了五鼓上朝,早見狄仁傑坐在朝房裡面,見武三思進來,連忙問道:「昨日之事,乃是貴皇親眾目所睹,本院乃事外之人,反又濫予其間了。」當時聽景陽鐘響,文武大臣,一齊入朝。三呼已畢,狄公出班奏道:「昨日武承業激成民變,陛下可曾知道麼?」武后見他用這重大的話啟奏,忙道:「寡人深處宮中,又未得大臣啟奏,哪裡知道?」狄公道:「陛下既然不知,且請將武承業斬首,以免釀成大禍,然後再將懷義所犯所擬的罪名,照律使行。武承業乃是承審的人員,竟將欽犯徇私釋放,致為百姓在半途攔截,送入臣衙,哄鬧刑部。若非武三思同眾大臣議,將臣請去壓住,幾乎京畿重地,倏起隙端。求陛下宸衷獨斷,將徇私枉法之武承業治罪,於國家實有裨益。」武后道:「百姓哄鬧法堂,此乃頑民不知王法,理該調兵剿斬,於武承業何涉?」狄公道:「陛下且不必問臣,茲有憑字,並各人手押,以及懷義所擬定的罪名,均謄錄在此,請陛下閱後便知。」說罷將奏摺遞了上去。
wǔ hòu zhǎn kāi xì yuè le yī biàn, yù xiǎng pī bó, shí wú yī chù pò zhàn, zhǐ de jiǎ yì nù dào: wài jiān yǒu cǐ dà biàn, wǔ chéng yè bìng bù zòu wén, ruò fēi qīng jiā qǐ zòu, zhèn cóng hé chù dé xī? sī shì qīn fàn, gāi dāng hé zuì! běn yīng zhǎn shǒu, gū niàn huáng qīn guó qī, jiā sī kāi quē, cóng yán yì chù. huái yì nǐ dìng zhǎn jiān hòu zuì míng, zhe zhào suǒ qǐng. jiāo xíng bù jiān jìn, qí qiū jué zhī qī, xiāo shǒu shì zhòng. wáng yù shū zhī xí, jié liè kě jiā, zhǔn qí jīng biǎo. dí gōng fù yòu zòu dào: bái mǎ sì suī shì chì jiàn dì fāng, jì shì huái yì suǒ wū, shén rén gòng nù, cǐ huì xiè zhī suǒ, liàng bì xià yě wèi bì qián qù. qǐng bì xià jiāng tīng yuàn dì jiào, yī lǜ chāi huǐ, fó diàn zhāi shì, yī bìng fēng jìn, suǒ yǒu sì zhōng tián chǎn, zhe chōng gōng, yǒng wèi shàn jǔ. wǔ hòu jiàn tā rú cǐ bàn lǐ, suī hèn tā guò yú yán kè, zhǐ shì shuō bù chū kǒu, yě jiù zhǔn le tuì cháo. dí gōng huí yuán, fēn bié cuò zhì, bǎi xìng zì shì gǎn jī bù jǐn.
武后展開細閱了一遍,欲想批駁,實無一處破綻,只得假意怒道:「外間有此大變,武承業並不奏聞,若非卿家啟奏,朕從何處得悉?私釋欽犯,該當何罪!本應斬首,姑念皇親國戚,加思開缺,從嚴議處。懷義擬定斬監候罪名,着照所請。交刑部監禁,俟秋決之期,梟首示眾。王毓書之媳,節烈可嘉,准其旌表。」狄公復又奏道:「白馬寺雖是敕建地方,既是懷義所污,神人共怒,此穢褻之所,諒陛下也未必前去。請陛下將廳院地窖,一律拆毀,佛殿齋室,一併封禁,所有寺中田產,着充公,永為善舉。」武后見他如此辦理,雖恨他過於嚴刻,只是說不出口,也就准了退朝。狄公回轅,分別措置,百姓自是感激不盡。
shuí zhī wǔ hòu jìn gōng zhī hòu, xuē áo cáo shàng qián zòu dào: bì xià jīn rì shēng diàn, huái yì zhī shì, jiū jìng rú hé? wǔ hòu jiàn wèn, mèn mèn bù lè, nǎi dào: guǎ rén tóng rǔ ēn tóng fū fù, wú shì bù kě yán shuō. zì cóng zǎo nián zài xìng lóng ān yǔ huái yì jié shí, zhì jīn yī èr shí nián. yún yǔ zhī ēn, bù kě shèng shù, jīn wèi dí rén jié nǐ dìng zuì míng, zhǎn jiān hòu, suī qí qiū jiān shī xíng, cǐ réng yǎn ěr dào líng zhī yì, suí hòu chuán yī dào zhǐ yì, biàn kě shì fàng. wéi kǒng bù zhī guǎ rén de yòng yì, fǎn wù wèi guǎ rén wú qíng, qǐ bù kě hèn! áo cáo dào: zhè shì tā qǐ bù zhī dào, kě yǐ bù bì guò lǜ. wéi shì dí rén jié rú cǐ zuò duì, wǒ děng hé néng ān chù? xiàn yǒu yī jì, yǔ bì xià xiāng shāng, bù zhī bì xià kě néng zhǔn zòu? yù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
誰知武后進宮之後,薛敖曹上前奏道:「陛下今日升殿,懷義之事,究竟如何?」武后見問,悶悶不樂,乃道:「寡人同汝恩同夫婦,無事不可言說。自從早年在興隆庵與懷義結識,至今一二十年。雲雨之恩,不可勝數,今為狄仁傑擬定罪名,斬監候,雖俟秋間施行,此仍掩耳盜鈴之意,隨後傳一道旨意,便可釋放。惟恐不知寡人的用意,反誤為寡人無情,豈不可恨!」敖曹道:「這事他豈不知道,可以不必過慮。惟是狄仁傑如此作對,我等何能安處?現有一計,與陛下相商,不知陛下可能准奏?」欲知後事如何,且看下回分解。