shì shǔ nuǎn mèi, yào sī huí hù tā, zhe bù dé yī diǎn gōng jié de niàn tóu. rén shǔ hán wēi, yào sī jīn lǐ tā, zhe bù dé yī háo ào nì de qì xiàng.
事屬暖昧,要思回護他,着不得一點攻訐的念頭。人屬寒微,要思矜禮他,着不得一毫傲睨的氣象。
fán yī shì ér guān rén zhōng shēn, zòng què jiàn shí wén, bù kě zhe kǒu fán yī yǔ ér shāng wǒ zhǎng hòu, suī xián tán jiǔ xuè, shèn wù xíng yán.
凡一事而關人終身,縱確見實聞,不可着口;凡一語而傷我長厚,雖閒談酒謔,慎勿形言。
yán zhe cǐ xīn yǐ jù wài yòu, xū rú yī tuán liè huǒ, yù wù jí shāo kuān zhe cǐ xīn yǐ dài tóng qún, xū rú yī piàn chūn yáng, wú rén bù nuǎn.
嚴着此心以拒外誘,須如一團烈火,遇物即燒;寬着此心以待同群,須如一片春陽,無人不暖。
chí jǐ dāng cóng wú guò zhōng qiú yǒu guò, fēi dú jìn dé, yì qiě miǎn huàn dài rén dāng yú yǒu guò zhōng qiú wú guò, fēi dàn cún hòu, yì qiě jiě yuàn.
持己當從無過中求有過,非獨進德,亦且免患;待人當於有過中求無過,非但存厚,亦且解怨。
shì hòu ér yì rén dé shī, chuī máo suǒ gòu, bù kěn sī háo fàng kuān, shì sī jǐ dāng qí jú, wèi bì néng xiào bǐ wàn yī. páng guān ér lùn rén duǎn zhǎng, jué yǐn zhāi wēi, bù liú xiē xū yú dì, shì sī jǐ shòu qí huǐ, wèi bì néng ān yì shùn chéng.
事後而議人得失,吹毛索垢,不肯絲毫放寬,試思己當其局,未必能效彼萬一。旁觀而論人短長,抉隱摘微,不留些須餘地,試思己受其毀,未必能安意順承。
yù shì zhǐ yī wèi zhèn dìng cóng róng, suī fēn ruò luàn sī, zhōng dāng jiù xù dài rén wú bàn háo jiǎo wěi qī zhà, zòng jiǎo rú shān guǐ, yì zì xiàn chéng.
遇事只一味鎮定從容,雖紛若亂絲,終當就緒;待人無半毫矯偽欺詐,縱狡如山鬼,亦自獻誠。
gōng shēng míng, chéng shēng míng, cóng róng shēng míng.
公生明,誠生明,從容生明。
rén hǎo gāng, wǒ yǐ róu shèng zhī rén yòng shù, wǒ yǐ chéng gǎn zhī rén shǐ qì, wǒ yǐ lǐ qū zhī.
人好剛,我以柔勝之;人用術,我以誠感之;人使氣,我以理屈之。
róu néng zhì gāng, yù chì zǐ ér bì yù shī qí yǒng nè néng qū biàn, féng yīn zhě ér yí qín zhuō yú cí.
柔能制剛,遇赤子而賁育失其勇;訥能屈辯,逢喑者而儀秦拙於詞。
kùn tiān xià zhī zhì zhě, bù zài zhì ér zài yú qióng tiān xià zhī biàn zhě, bù zài biàn ér zài nè fú tiān xià zhī yǒng zhě, bù zài yǒng ér zài qiè.
困天下之智者,不在智而在愚;窮天下之辯者,不在辯而在訥;伏天下之勇者,不在勇而在怯。
yǐ nài shì le tiān xià zhī duō shì, yǐ wú xīn xī tiān xià zhī zhēng xīn.
以耐事了天下之多事,以無心息天下之爭心。
hé yǐ xī bàng? yuē: wú biàn. hé yǐ zhǐ yuàn? yuē: bù zhēng.
何以息謗?曰:無辯。何以止怨?曰:不爭。
rén zhī bàng wǒ yě, yǔ qí néng biàn, bù rú néng róng rén zhī wǔ wǒ yě, yǔ qí néng fáng, bù rú néng huà.
人之謗我也,與其能辯,不如能容;人之侮我也,與其能防,不如能化。
shì fēi wō lǐ, rén yòng kǒu, wǒ yòng ěr rè nào chǎng zhōng, rén xiàng qián, wǒ luò hòu.
是非窩裡,人用口,我用耳;熱鬧場中,人向前,我落後。
guān shì jiān jí è shì, zé yī shěng yī tè, jǐn kě yōu róng niàn gǔ lái jí yuān rén, zé yī huǐ yī rǔ, hé xū jì jiào.
觀世間極惡事,則一眚一慝,盡可優容;念古來極冤人,則一毀一辱,何須計較。
bǐ zhī lǐ shì, wǒ zhī lǐ fēi, wǒ ràng zhī bǐ zhī lǐ fēi, wǒ zhī lǐ shì, wǒ róng zhī.
彼之理是,我之理非,我讓之;彼之理非,我之理是,我容之。
néng róng xiǎo rén shì dà rén, néng péi báo dé shì hòu dé.
能容小人是大人,能培薄德是厚德。
wǒ bù shí hé děng wèi jūn zǐ, dàn kàn měi shì kěn chī kuī de biàn shì wǒ bù shí hé děng wèi xiǎo rén, dàn kàn měi shì hǎo pián yí de biàn shì.
我不識何等為君子,但看每事肯吃虧的便是;我不識何等為小人,但看每事好便宜的便是。
lǜ shēn wéi lián wèi yí, chù shì yǐ tuì wèi shàng.
律身惟廉為宜,處世以退為尚。
yǐ rén yì cún xīn, yǐ qín jiǎn zuò jiā, yǐ rěn ràng jiē wù.
以仁義存心,以勤儉作家,以忍讓接物。
jìng lù zhǎi chù, liú yī bù yǔ rén xíng zī wèi nóng chù, jiǎn sān fēn ràng rén shì.
徑路窄處,留一步與人行;滋味濃處,減三分讓人嗜。
rèn nán rèn zhī shì, yào yǒu lì ér wú qì chù nán chù zhī rén, yào yǒu zhī ér wú yán.
任難任之事,要有力而無氣;處難處之人,要有知而無言。
qióng kòu bù kě zhuī yě, dùn cí bù kě gōng yě, pín mín bù kě wēi yě.
窮寇不可追也,遁辭不可攻也,貧民不可威也。
huò mò dà yú bù chóu rén ér yǒu chóu rén zhī cí sè, chǐ mò dà yú bù ēn rén ér zhà ēn rén zhī zhuàng tài.
禍莫大於不仇人而有仇人之辭色,恥莫大於不恩人而詐恩人之狀態。
ēn pà xiān yì hòu sǔn, wēi pà xiān sōng hòu jǐn.
恩怕先益後損,威怕先松後緊。
shàn yòng wēi zhě bù qīng nù, shàn yòng ēn zhě bù wàng shī.
善用威者不輕怒,善用恩者不妄施。
kuān hòu zhě, wú shǐ rén yǒu suǒ shì jīng míng zhě, bù shǐ rén yǒu suǒ róng.
寬厚者,毋使人有所恃;精明者,不使人有所容。
shì yǒu zhī qí dāng biàn ér bù dé bù yīn zhě, shàn jiù zhī ér yǐ yǐ rén yǒu zhī qí dāng tuì ér bù dé bù yòng zhě, shàn yù zhī ér yǐ yǐ.
事有知其當變而不得不因者,善救之而已矣;人有知其當退而不得不用者,善馭之而已矣。
qīng xìn qīng fā, tīng yán zhī dà jiè yě yù jī yù lì, zé shàn zhī dà jiè yě.
輕信輕發,聽言之大戒也;愈激愈厲,責善之大戒也。
chù shì xū liú yú dì, zé shàn qiè jiè jǐn yán.
處事須留餘地,責善切戒盡言。
shī zài wǒ yǒu yú zhī huì zé kě yǐ guǎng dé, liú zài rén bù jǐn zhī qíng zé kě yǐ quán jiāo.
施在我有餘之惠則可以廣德,留在人不盡之情則可以全交。
gǔ rén ài rén zhī yì duō, gù rén yì yú gǎi guò, ér shì wǒ yě cháng qīn, wǒ zhī jiào yì yì xíng. jīn rén è rén zhī yì duō, gù rén gān yú zì qì, ér shì wǒ yě cháng chóu, wǒ zhī yán bì bù rù.
古人愛人之意多,故人易於改過,而視我也常親,我之教益易行。今人惡人之意多,故人甘於自棄,而視我也常仇,我之言必不入。
xǐ wén rén guò, bù ruò xǐ wén jǐ guò lè dào jǐ shàn, hé rú lè dào rén shàn.
喜聞人過,不若喜聞己過;樂道己善,何如樂道人善。
tīng qí yán bì guān qí xíng, shì qǔ rén zhī dào shī qí yán bù wèn qí xíng, shì qǔ shàn zhī fāng.
聽其言必觀其行,是取人之道;師其言不問其行,是取善之方。
lùn rén zhī fēi, dāng yuán qí xīn, bù kě tú ní qí jī qǔ rén zhī shàn, dāng jù qí jī, bù bì shēn jiū qí xīn.
論人之非,當原其心,不可徒泥其跡;取人之善,當據其跡,不必深究其心。
xiǎo rén yì yǒu hǎo chù, bù kě è qí rén, bìng méi qí shì jūn zǐ yì yǒu guò chà, bù kě hǎo qí rén, bìng shì qí fēi.
小人亦有好處,不可惡其人,並沒其是;君子亦有過差,不可好其人,並飾其非。
xiǎo rén gù dāng yuǎn rán, duàn bù kě xiǎn wèi chóu dí jūn zǐ gù dāng qīn rán, yì bù kě qū wèi fù hè.
小人固當遠然,斷不可顯為仇敵;君子固當親然,亦不可曲為附和。
dài xiǎo rén yí kuān, fáng xiǎo rén yí yán.
待小人宜寬,防小人宜嚴。
wén è bù kě jù nù, kǒng wèi chán rén xiè fèn wén shàn bù kě jiù qīn, kǒng yǐn jiān rén jìn shēn.
聞惡不可遽怒,恐為讒人泄忿;聞善不可就親,恐引奸人進身。
xiān qù sī xīn, ér hòu kě yǐ zhì gōng shì xiān píng jǐ jiàn, ér hòu kě yǐ tīng rén yán.
先去私心,而後可以治公事;先平己見,而後可以聽人言。
xiū jǐ yǐ qīng xīn wèi yào, shè shì yǐ shèn yán wèi xiān.
修己以清心為要,涉世以慎言為先。
è mò dà yú zòng jǐ zhī yù, huò mò dà yú yán rén zhī fēi.
惡莫大於縱己之欲,禍莫大於言人之非。
rén shēng wéi jiǔ sè jī guān, xū bǎi liàn cǐ shēn chéng tiě hàn shì shàng yǒu shì fēi mén hù, yào sān jiān qí kǒu xué jīn rén.
人生惟酒色機關,須百鍊此身成鐵漢;世上有是非門戶,要三緘其口學金人。
gōng yú lùn rén zhě, chá jǐ cháng kuò shū niǔ yú jié zhí zhě, fā yán duō bì bìng.
工於論人者,察己常闊疏;狃於訐直者,發言多弊病。
rén qíng měi jiàn yī rén, shǐ yǐ wèi kě qīn, jiǔ ér yàn shēng, yòu yǐ wèi kě è fēi míng yú lǐ ér fù tǐ zhī yǐ qíng, wèi yǒu bù gē xí zhě. rén qíng měi chù yī jìng, shǐ yǐ wèi shén lè, jiǔ ér yàn shēng, yòu yǐ wèi shén kǔ fēi píng qí xīn ér fù jì zhī yǐ yǎng, wèi yǒu bù sī qiān zhě.
人情每見一人,始以為可親,久而厭生,又以為可惡;非明於理而復體之以情,未有不割席者。人情每處一境,始以為甚樂,久而厭生,又以為甚苦;非平其心而復濟之以養,未有不思遷者。
guān fù guì rén, dāng guān qí qì gài, rú wēn hòu hé píng zhě, zé qí róng bì jiǔ, ér qí hòu bì chāng. guān pín jiàn rén, dāng guān qí dù liàng, rú kuān hóng tǎn dàng zhě, zé qí fú bì zhēn, ér qí jiā bì yù.
觀富貴人,當觀其氣概,如溫厚和平者,則其榮必久,而其後必昌。觀貧賤人,當觀其度量,如寬宏坦蕩者,則其福必臻,而其家必裕。
kuān hòu zhī rén, wú shī yǐ yǎng liàng chēn mì zhī rén, wú shī yǐ liàn shí cí huì zhī rén, wú shī yǐ yù xià jiǎn yuē zhī rén, wú shī yǐ jū jiā míng tōng zhī rén, wú shī yǐ shēng huì zhì pǔ zhī rén, wú shī yǐ cáng zhuō cái zhì zhī rén, wú shī yǐ yīng biàn jiān mò zhī rén, wú shī yǐ cún shén qiān gōng shàn xià zhī rén, wú shī yǐ qīn shī yǒu bó xué qiáng shí zhī rén, wú shī yǐ guǎng jiàn wén.
寬厚之人,吾師以養量;縝密之人,吾師以煉識;慈惠之人,吾師以御下;儉約之人,吾師以居家;明通之人,吾師以生慧;質樸之人,吾師以藏拙;才智之人,吾師以應變;緘默之人,吾師以存神;謙恭善下之人,吾師以親師友;博學強識之人,吾師以廣見聞。
jū shì qí suǒ qīn, fù shì qí suǒ yǔ, dá shì qí suǒ jǔ, qióng shì qí suǒ bù wèi, pín shì qí suǒ bù qǔ.
居視其所親,富視其所與,達視其所舉,窮視其所不為,貧視其所不取。
qǔ rén zhī zhí shù qí zhuàng, qǔ rén zhī pǔ shù qí yú, qǔ rén zhī jiè shù qí ài, qǔ rén zhī jìng shù qí shū, qǔ rén zhī biàn shù qí sì, qǔ rén zhī xìn shù qí jū.
取人之直恕其戇,取人之朴恕其愚,取人之介恕其隘,取人之敬恕其疏,取人之辯恕其肆,取人之信恕其拘。
yù gāng gěng rén, xū nài tā lì qì yù jùn yì rén, xū nài tā wàng qì yù pǔ hòu rén, xū nài tā zhì qì yù tiāo dá rén, xū nài tā fú qì.
遇剛鯁人,須耐他戾氣;遇俊逸人,須耐他妄氣;遇樸厚人,須耐他滯氣;遇佻達人,須耐他浮氣。
rén biǎn jí, wǒ shòu zhī yǐ kuān hóng rén xiǎn zè, wǒ dài zhī yǐ tǎn dàng.
人褊急,我受之以寬宏;人險仄,我待之以坦蕩。
jiān rén zhà ér hǎo míng, tā xíng shì yǒu què shì jūn zǐ chù yū rén zhí ér bù huà, qí jué liè yǒu shèn yú xiǎo rén shí.
奸人詐而好名,他行事有確似君子處;迂人執而不化,其決裂有甚於小人時。
chí shēn bù kě tài jiǎo jié, yī qiè wū rǔ gòu huì, yào rú nà dé chù shì bù kě tài fēn míng, yī qiè xián yú hǎo chǒu, yào bāo róng dé.
持身不可太皎潔,一切污辱垢穢,要茹納得;處世不可太分明,一切賢愚好醜,要包容得。
yǔ zhòu zhī dà, hé wù bù yǒu? shǐ zé wù ér qǔ zhī, ān dé bié lì yǔ zhòu, zhì cǐ suǒ shě zhī wù?! rén xīn zhī guǎng, hé rén bù róng? shǐ zé rén ér hǎo zhī, ān yǒu bié gè rén xīn, fù róng suǒ è zhī rén?!
宇宙之大,何物不有?使擇物而取之,安得別立宇宙,置此所舍之物?!人心之廣,何人不容?使擇人而好之,安有別個人心,復容所惡之人?!
dé shèng zhě qí xīn hé píng, jiàn rén jiē kě qǔ, gù kǒu zhōng suǒ xǔ kě zhě duō dé báo zhě qí xīn kè ào, jiàn rén jiē kě zēng, gù mù zhōng suǒ bǐ qì zhě zhòng.
德盛者其心和平,見人皆可取,故口中所許可者多;德薄者其心刻傲,見人皆可憎,故目中所鄙棄者眾。
lǜ jǐ yí dài qiū qì, chù shì xū dài chūn fēng.
律己宜帶秋氣,處世須帶春風。
shàn chù shēn zhě, bì shàn chù shì, bù shàn chù shì, zéi shēn zhě yě shàn chù shì zhě, bì yán xiū shēn, bù yán xiū shēn, mèi shì zhě yě.
善處身者,必善處世,不善處世,賊身者也;善處世者,必嚴修身,不嚴修身,媚世者也。
ài rén ér rén bù ài, jìng rén ér rén bù jìng, jūn zǐ bì zì fǎn yě ài rén ér rén jí ài, jìng rén ér rén jí jìng, jūn zǐ yì jiā jǐn yān.
愛人而人不愛,敬人而人不敬,君子必自反也;愛人而人即愛,敬人而人即敬,君子益加謹焉。
rén ruò jìn xián liáng, pì rú zhǐ yī zhāng, yǐ zhǐ bāo lán shè, yīn xiāng ér dé xiāng rén ruò jìn xié yǒu, pì rú yī zhī liǔ, yǐ liǔ guàn yú biē, yīn chòu ér dé chòu.
人若近賢良,譬如紙一張,以紙包蘭麝,因香而得香;人若近邪友,譬如一枝柳,以柳貫魚鱉,因臭而得臭。
rén wèi jǐ rú, bù kě jí qiú qí zhī rén wèi jǐ hé, bù kě jí yǔ zhī hé.
人未己如,不可急求其知;人未己合,不可急與之合。
luò luò zhě nán hé, yī hé biàn bù kě lí xīn xīn zhě yì qīn, zhà qīn hū rán chéng yuàn.
落落者難合,一合便不可離;欣欣者易親,乍親忽然成怨。
néng mèi wǒ zhě, bì néng hài wǒ, yí jiā yì fáng zhī kěn guī yǔ zhě, bì kěn zhù yǔ, yí qīng xīn tīng zhī.
能媚我者,必能害我,宜加意防之;肯規予者,必肯助予,宜傾心聽之。
chū yī gè dà shāng yuán qì jìn shì, bù rú chū yī gè néng jī yīn dé píng mín jiāo yī gè dú pò wàn juǎn xié shì, bù rú jiāo yī gè bù shí yī zì duān rén.
出一個大傷元氣進士,不如出一個能積陰德平民;交一個讀破萬卷邪士,不如交一個不識一字端人。
wú shì shí mái cáng zhe xǔ duō xiǎo rén, duō shì shí shí pò le xǔ duō jūn zǐ.
無事時埋藏着許多小人,多事時識破了許多君子。
yī zhǒng rén nán yuè yì nán shì, zhǐ shì dù liàng biǎn xiá, bù shī wèi jūn zǐ yī zhǒng rén yì shì yì yì yuè, zhè shì tān wū ruǎn ruò, bù miǎn wèi xiǎo rén.
一種人難悅亦難事,只是度量褊狹,不失為君子;一種人易事亦易悅,這是貪污軟弱,不免為小人。
dà è duō cóng róu chù fú, xū fáng mián lǐ zhī zhēn shēn chóu cháng zì ài zhōng lái, yí fáng dāo tóu zhī mì.
大惡多從柔處伏,須防綿里之針;深讎常自愛中來,宜防刀頭之蜜。
huì wǒ zhě xiǎo ēn, xié wǒ wèi shàn zhě dà ēn hài wǒ zhě xiǎo chóu, yǐn wǒ wèi bù shàn zhě dà chóu.
惠我者小恩,攜我為善者大恩;害我者小讎,引我為不善者大讎。
wú shòu xiǎo rén sī ēn, shòu zé ēn bù kě chóu wú fàn shì fū gōng nù, fàn zé nù bù kě jiù.
毋受小人私恩,受則恩不可酬;毋犯士夫公怒,犯則怒不可救。
xǐ shí shuō jǐn zhī xīn, dào shī huān xū fáng fā xiè nǎo shí shuō jǐn shāng xīn, kǒng zài hǎo zì jué xiū cán.
喜時說盡知心,到失歡須防發泄;惱時說盡傷心,恐再好自覺羞慚。
shèng xǐ zhōng wù xǔ rén wù, shèng nù zhōng wù dá rén shū.
盛喜中勿許人物,盛怒中勿答人書。
wán shí zhī zhōng liáng yù yǐn yān, hán huī zhī zhōng xīng huǒ yù yān.
頑石之中良玉隱焉,寒灰之中星火寓焉。
jìng zuò cháng sī jǐ guò, xián tán mò lùn rén fēi.
靜坐常思己過,閒談莫論人非。
duì chī rén mò shuō mèng huà, fáng suǒ wù yě jiàn duǎn rén mò shuō ǎi huà, bì suǒ jì yě.
對痴人莫說夢話,防所誤也;見短人莫說矮話,避所忌也。
miàn yú zhī cí, yǒu shí zhě wèi bì yuè xīn bèi hòu zhī yì, shòu hàn zhě cháng ruò kè gǔ.
面諛之詞,有識者未必悅心;背後之議,受憾者常若刻骨。
gōng rén zhī è wú tài yán, yào sī qí kān shòu jiào rén yǐ shàn wú guò gāo, dāng shǐ qí kě cóng.
攻人之惡毋太嚴,要思其堪受;教人以善毋過高,當使其可從。
hù xiāng tóng zǐ zé jìn zhī, kāi qí shàn yě què dǎng tóng zǐ zé yì zhī, miǎn qí xué yě.
互鄉童子則進之,開其善也;闕黨童子則抑之,勉其學也。
bù kě wú bù kě yī shì zhī shí, bù kě yǒu bù kě yī rén zhī xīn.
不可無不可一世之識,不可有不可一人之心。
shì yǒu jí zhī bù bái zhě, huǎn zhī huò zì míng, wú jí zào yǐ sù qí lì rén yǒu cāo zhī bù cóng zhě, zòng zhī huò zì huà, wú kē kè yǐ yì qí wán.
事有急之不白者,緩之或自明,毋急躁以速其戾;人有操之不從者,縱之或自化,毋苛刻以益其頑。
yù jīn cái zhě, wú yǐ cái xiāng jīn, dàn yǐ yú dí qí cái, biàn kě yā dào yù xuàn qí zhě, wú yǐ qí xiāng xuàn, dàn yǐ cháng dí qí qí, biàn kě pò chú.
遇矜才者,毋以才相矜,但以愚敵其才,便可壓倒;遇炫奇者,毋以奇相炫,但以常敵其奇,便可破除。
zhí dào shì rén, xū zhōng yù wù.
直道事人,虛衷御物。
qǐ néng jǐn rú rén yì, dàn qiú bù kuì wǒ xīn.
豈能盡如人意,但求不愧我心。
bù jìn rén qíng, jǔ zú jǐn shì wēi jī bù tǐ wù qíng, yī shēng jù chéng mèng jìng.
不近人情,舉足儘是危機;不體物情,一生俱成夢境。
jǐ xìng bù kě rèn, dāng yòng nì fǎ zhì zhī, qí dào zài yī rěn zì rén xìng bù kě fú, dāng yòng shùn fǎ diào zhī, qí dào zài yī shù zì.
己性不可任,當用逆法制之,其道在一忍字;人性不可拂,當用順法調之,其道在一恕字。
chóu mò shēn yú bù tǐ rén zhī sī, ér yòu kǔ zhī huò mò dà yú bù huì rén zhī duǎn, ér yòu jié zhī.
仇莫深於不體人之私,而又苦之;禍莫大於不諱人之短,而又訐之。
rǔ rén yǐ bù kān, bì fǎn rǔ shāng rén yǐ yǐ shèn, bì fǎn shāng.
辱人以不堪,必反辱;傷人以已甚,必反傷。
chù fù guì zhī shí, yào zhī pín jiàn de tòng yǎng zhí shǎo zhuàng zhī rì, xū niàn shuāi lǎo de xīn suān rù ān lè zhī chǎng, dāng tǐ huàn nán rén jǐng kuàng jū páng guān zhī dì, yào liàng jú nèi rén kǔ xīn.
處富貴之時,要知貧賤的痛癢;值少壯之日,須念衰老的辛酸;入安樂之場,當體患難人景況;居旁觀之地,要諒局內人苦心。
lín shì xū tì bié rén xiǎng, lùn rén xiān jiāng zì jǐ xiǎng.
臨事須替別人想,論人先將自己想。
yù shèng rén zhě xiān zì shèng, yù lùn rén zhě xiān zì lùn, yù zhī rén zhě xiān zì zhī.
欲勝人者先自勝,欲論人者先自論,欲知人者先自知。
dài rén sān zì fǎn, chù shì liǎng rú hé.
待人三自反,處世兩如何。
dài fù guì rén, bù nán yǒu lǐ ér nán yǒu tǐ dài pín jiàn rén, bù nán yǒu ēn ér nán yǒu lǐ.
待富貴人,不難有禮而難有體;待貧賤人,不難有恩而難有禮。
duì chóu rén wù lè, duì kū rén wù xiào, duì shī yì rén wù jīn.
對愁人勿樂,對哭人勿笑,對失意人勿矜。
jiàn rén bèi yǔ, wù qīng ěr qiè tīng rù rén zhī shì, wù cè mù páng guān dào rén àn tóu, wù xìn shǒu luàn fān.
見人背語,勿傾耳竊聽;入人之室,勿側目旁觀;到人案頭,勿信手亂翻。
bù dǎo wú rén zhī shì, bù rù yǒu shì zhī mén, bù chù cáng wù zhī suǒ.
不蹈無人之室,不入有事之門,不處藏物之所。
sú yǔ jìn yú shì, xiān yǔ jìn yú chāng, hùn yǔ jìn yú yōu.
俗語近於市,纖語近於娼,諢語近於優。
wén jūn zǐ yì lùn, rú chuài kǔ míng, sēn yán zhī hòu, gān fāng yì jiá wén xiǎo rén yán yǔ, rú jué táng shuāng, shuǎng měi zhī hòu, hán bīng níng xiōng.
聞君子議論,如啜苦茗,森嚴之後,甘芳溢頰;聞小人言語,如嚼糖霜,爽美之後,寒冰凝胸。
fán wèi wài suǒ shèng zhě, jiē nèi bù zú fán wèi xié suǒ duó zhě, jiē zhèng bù zú.
凡為外所勝者,皆內不足;凡為邪所奪者,皆正不足。
cún hū tiān zhě, yú wǒ wú yǔ yě, qióng tōng dé sàng, wú tīng zhī ér yǐ cún hū wǒ zhě, yú rén wú yǔ yě, huǐ yù shì fēi, wú zhì zhī ér yǐ.
存乎天者,於我無與也,窮通得喪,吾聽之而已;存乎我者,於人無與也,毀譽是非,吾置之而已。
xiǎo rén lè wén jūn zǐ zhī guò, jūn zǐ chǐ wén xiǎo rén zhī è.
小人樂聞君子之過,君子恥聞小人之惡。
mù rén shàn zhě, wù wèn qí suǒ yǐ shàn, kǒng nǐ yì zhī niàn shēng, ér xiào fǎ zhī niàn wēi yǐ jì rén qióng zhě, wù wèn qí suǒ yǐ qióng, kǒng zēng è zhī xīn shēng. ér cè yǐn zhī xīn mǐn yǐ.
慕人善者,勿問其所以善,恐擬議之念生,而效法之念微矣;濟人窮者,勿問其所以窮,恐憎惡之心生。而惻隱之心泯矣。
shí qióng shì cù zhī rén, dāng yuán qí chū xīn gōng chéng míng lì zhī shì, dāng guān qí mò lù.
時窮勢蹙之人,當原其初心;功成名立之士,當觀其末路。
zōng duō lì luàn, dìng yǒu bì bù dé yǐ zhī sī yán dào zhī lí, cái shì wú kě nài hé zhī chù.
蹤多歷亂,定有必不得已之私;言到支離,才是無可奈何之處。
huì bù zài dà, zài hu dāng è yuàn bù zài duō, zài hu shāng xīn.
惠不在大,在乎當厄;怨不在多,在乎傷心。
wú yǐ xiǎo xián shū zhì qī, wú yǐ xīn yuàn wàng jiù ēn.
毋以小嫌疏至戚,毋以新怨忘舊恩。
liǎng huì wú bù shì zhī yuàn, liǎng qiú wú bù hé zhī jiāo, liǎng nù wú bù chéng zhī huò.
兩惠無不釋之怨,兩求無不合之交,兩怒無不成之禍。
gǔ zhī míng wàng xiāng jìn zé xiāng de, jīn zhī míng wàng xiāng jìn zé xiāng dù.
古之名望相近則相得,今之名望相近則相妒。