shì shǔ nuǎn mèi, yào sī huí hù tā, zhe bù dé yì diǎn gōng jié de niàn tou. rén shǔ hán wēi, yào sī jīn lǐ tā, zhe bù dé yī háo ào nì de qì xiàng.
事属暖昧,要思回护他,着不得一点攻讦的念头。人属寒微,要思矜礼他,着不得一毫傲睨的气象。
fán yī shì ér guān rén zhōng shēn, zòng què jiàn shí wén, bù kě zhe kǒu fán yī yǔ ér shāng wǒ zhǎng hòu, suī xián tán jiǔ xuè, shèn wù xíng yán.
凡一事而关人终身,纵确见实闻,不可着口;凡一语而伤我长厚,虽闲谈酒谑,慎勿形言。
yán zhe cǐ xīn yǐ jù wài yòu, xū rú yī tuán liè huǒ, yù wù jí shāo kuān zhe cǐ xīn yǐ dài tóng qún, xū rú yī piàn chūn yáng, wú rén bù nuǎn.
严着此心以拒外诱,须如一团烈火,遇物即烧;宽着此心以待同群,须如一片春阳,无人不暖。
chí jǐ dāng cóng wú guò zhōng qiú yǒu guò, fēi dú jìn dé, yì qiě miǎn huàn dài rén dāng yú yǒu guò zhōng qiú wú guò, fēi dàn cún hòu, yì qiě jiě yuàn.
持己当从无过中求有过,非独进德,亦且免患;待人当于有过中求无过,非但存厚,亦且解怨。
shì hòu ér yì rén dé shī, chuī máo suǒ gòu, bù kěn sī háo fàng kuān, shì sī jǐ dāng qí jú, wèi bì néng xiào bǐ wàn yī. páng guān ér lùn rén duǎn cháng, jué yǐn zhāi wēi, bù liú xiē xū yú dì, shì sī jǐ shòu qí huǐ, wèi bì néng ān yì shùn chéng.
事后而议人得失,吹毛索垢,不肯丝毫放宽,试思己当其局,未必能效彼万一。旁观而论人短长,抉隐摘微,不留些须余地,试思己受其毁,未必能安意顺承。
yù shì zhǐ yī wèi zhèn dìng cóng róng, suī fēn ruò luàn sī, zhōng dāng jiù xù dài rén wú bàn háo jiǎo wěi qī zhà, zòng jiǎo rú shān guǐ, yì zì xiàn chéng.
遇事只一味镇定从容,虽纷若乱丝,终当就绪;待人无半毫矫伪欺诈,纵狡如山鬼,亦自献诚。
gōng shēng míng, chéng shēng míng, cóng róng shēng míng.
公生明,诚生明,从容生明。
rén hǎo gāng, wǒ yǐ róu shèng zhī rén yòng shù, wǒ yǐ chéng gǎn zhī rén shǐ qì, wǒ yǐ lǐ qū zhī.
人好刚,我以柔胜之;人用术,我以诚感之;人使气,我以理屈之。
róu néng zhì gāng, yù chì zǐ ér bēn yù shī qí yǒng nè néng qū biàn, féng yīn zhě ér yí qín zhuō yú cí.
柔能制刚,遇赤子而贲育失其勇;讷能屈辩,逢喑者而仪秦拙于词。
kùn tiān xià zhī zhì zhě, bù zài zhì ér zài yú qióng tiān xià zhī biàn zhě, bù zài biàn ér zài nè fú tiān xià zhī yǒng zhě, bù zài yǒng ér zài qiè.
困天下之智者,不在智而在愚;穷天下之辩者,不在辩而在讷;伏天下之勇者,不在勇而在怯。
yǐ nài shì le tiān xià zhī duō shì, yǐ wú xīn xī tiān xià zhī zhēng xīn.
以耐事了天下之多事,以无心息天下之争心。
hé yǐ xī bàng? yuē: wú biàn. hé yǐ zhǐ yuàn? yuē: bù zhēng.
何以息谤?曰:无辩。何以止怨?曰:不争。
rén zhī bàng wǒ yě, yǔ qí néng biàn, bù rú néng róng rén zhī wǔ wǒ yě, yǔ qí néng fáng, bù rú néng huà.
人之谤我也,与其能辩,不如能容;人之侮我也,与其能防,不如能化。
shì fēi wō lǐ, rén yòng kǒu, wǒ yòng ěr rè nào chǎng zhōng, rén xiàng qián, wǒ luò hòu.
是非窝里,人用口,我用耳;热闹场中,人向前,我落后。
guān shì jiān jí è shì, zé yī shěng yī tè, jǐn kě yōu róng niàn gǔ lái jí yuān rén, zé yī huǐ yī rǔ, hé xū jì jiào.
观世间极恶事,则一眚一慝,尽可优容;念古来极冤人,则一毁一辱,何须计较。
bǐ zhī lǐ shì, wǒ zhī lǐ fēi, wǒ ràng zhī bǐ zhī lǐ fēi, wǒ zhī lǐ shì, wǒ róng zhī.
彼之理是,我之理非,我让之;彼之理非,我之理是,我容之。
néng róng xiǎo rén shì dà rén, néng péi báo dé shì hòu dé.
能容小人是大人,能培薄德是厚德。
wǒ bù shí hé děng wéi jūn zǐ, dàn kàn měi shì kěn chī kuī de biàn shì wǒ bù shí hé děng wéi xiǎo rén, dàn kàn měi shì hǎo pián yí de biàn shì.
我不识何等为君子,但看每事肯吃亏的便是;我不识何等为小人,但看每事好便宜的便是。
lǜ shēn wéi lián wèi yí, chǔ shì yǐ tuì wèi shàng.
律身惟廉为宜,处世以退为尚。
yǐ rén yì cún xīn, yǐ qín jiǎn zuò jiā, yǐ rěn ràng jiē wù.
以仁义存心,以勤俭作家,以忍让接物。
jìng lù zhǎi chù, liú yī bù yú rén xíng zī wèi nóng chù, jiǎn sān fēn ràng rén shì.
径路窄处,留一步与人行;滋味浓处,减三分让人嗜。
rèn nán rèn zhī shì, yào yǒu lì ér wú qì chù nán chǔ zhī rén, yào yǒu zhī ér wú yán.
任难任之事,要有力而无气;处难处之人,要有知而无言。
qióng kòu bù kě zhuī yě, dùn cí bù kě gōng yě, pín mín bù kě wēi yě.
穷寇不可追也,遁辞不可攻也,贫民不可威也。
huò mò dà yú bù chóu rén ér yǒu chóu rén zhī cí sè, chǐ mò dà yú bù ēn rén ér zhà ēn rén zhī zhuàng tài.
祸莫大于不仇人而有仇人之辞色,耻莫大于不恩人而诈恩人之状态。
ēn pà xiān yì hòu sǔn, wēi pà xiān sōng hòu jǐn.
恩怕先益后损,威怕先松后紧。
shàn yòng wēi zhě bù qīng nù, shàn yòng ēn zhě bù wàng shī.
善用威者不轻怒,善用恩者不妄施。
kuān hòu zhě, wú shǐ rén yǒu suǒ shì jīng míng zhě, bù shǐ rén yǒu suǒ róng.
宽厚者,毋使人有所恃;精明者,不使人有所容。
shì yǒu zhī qí dāng biàn ér bù dé bù yīn zhě, shàn jiù zhī ér yǐ yǐ rén yǒu zhī qí dāng tuì ér bù dé bù yòng zhě, shàn yù zhī ér yǐ yǐ.
事有知其当变而不得不因者,善救之而已矣;人有知其当退而不得不用者,善驭之而已矣。
qīng xìn qīng fā, tīng yán zhī dà jiè yě yù jī yù lì, zé shàn zhī dà jiè yě.
轻信轻发,听言之大戒也;愈激愈厉,责善之大戒也。
chǔ shì xū liú yú dì, zé shàn qiè jiè jìn yán.
处事须留余地,责善切戒尽言。
shī zài wǒ yǒu yú zhī huì zé kě yǐ guǎng dé, liú zài rén bù jìn zhī qíng zé kě yǐ quán jiāo.
施在我有余之惠则可以广德,留在人不尽之情则可以全交。
gǔ rén ài rén zhī yì duō, gù rén yì yú gǎi guò, ér shì wǒ yě cháng qīn, wǒ zhī jiào yì yì xíng. jīn rén è rén zhī yì duō, gù rén gān yú zì qì, ér shì wǒ yě cháng chóu, wǒ zhī yán bì bù rù.
古人爱人之意多,故人易于改过,而视我也常亲,我之教益易行。今人恶人之意多,故人甘于自弃,而视我也常仇,我之言必不入。
xǐ wén rén guò, bù ruò xǐ wén jǐ guò lè dào jǐ shàn, hé rú lè dào rén shàn.
喜闻人过,不若喜闻己过;乐道己善,何如乐道人善。
tīng qí yán bì guān qí xíng, shì qǔ rén zhī dào shī qí yán bù wèn qí xíng, shì qǔ shàn zhī fāng.
听其言必观其行,是取人之道;师其言不问其行,是取善之方。
lùn rén zhī fēi, dāng yuán qí xīn, bù kě tú ní qí jī qǔ rén zhī shàn, dāng jù qí jī, bù bì shēn jiū qí xīn.
论人之非,当原其心,不可徒泥其迹;取人之善,当据其迹,不必深究其心。
xiǎo rén yì yǒu hǎo chù, bù kě wù qí rén, bìng méi qí shì jūn zǐ yì yǒu guò chà, bù kě hǎo qí rén, bìng shì qí fēi.
小人亦有好处,不可恶其人,并没其是;君子亦有过差,不可好其人,并饰其非。
xiǎo rén gù dāng yuǎn rán, duàn bù kě xiǎn wèi chóu dí jūn zǐ gù dāng qīn rán, yì bù kě qū wèi fù hè.
小人固当远然,断不可显为仇敌;君子固当亲然,亦不可曲为附和。
dài xiǎo rén yí kuān, fáng xiǎo rén yí yán.
待小人宜宽,防小人宜严。
wén è bù kě jù nù, kǒng wèi chán rén xiè fèn wén shàn bù kě jiù qīn, kǒng yǐn jiān rén jìn shēn.
闻恶不可遽怒,恐为谗人泄忿;闻善不可就亲,恐引奸人进身。
xiān qù sī xīn, ér hòu kě yǐ zhì gōng shì xiān píng jǐ jiàn, ér hòu kě yǐ tīng rén yán.
先去私心,而后可以治公事;先平己见,而后可以听人言。
xiū jǐ yǐ qīng xīn wèi yào, shè shì yǐ shèn yán wèi xiān.
修己以清心为要,涉世以慎言为先。
è mò dà yú zòng jǐ zhī yù, huò mò dà yú yán rén zhī fēi.
恶莫大于纵己之欲,祸莫大于言人之非。
rén shēng wéi jiǔ sè jī guān, xū bǎi liàn cǐ shēn chéng tiě hàn shì shàng yǒu shì fēi mén hù, yào sān jiān qí kǒu xué jīn rén.
人生惟酒色机关,须百炼此身成铁汉;世上有是非门户,要三缄其口学金人。
gōng yú lùn rén zhě, chá jǐ cháng kuò shū niǔ yú jié zhí zhě, fā yán duō bì bìng.
工于论人者,察己常阔疏;狃于讦直者,发言多弊病。
rén qíng měi jiàn yī rén, shǐ yǐ wéi kě qīn, jiǔ ér yàn shēng, yòu yǐ wéi kě wù fēi míng yú lǐ ér fù tǐ zhī yǐ qíng, wèi yǒu bù gē xí zhě. rén qíng měi chù yī jìng, shǐ yǐ wéi shén lè, jiǔ ér yàn shēng, yòu yǐ wéi shén kǔ fēi píng qí xīn ér fù jì zhī yǐ yǎng, wèi yǒu bù sī qiān zhě.
人情每见一人,始以为可亲,久而厌生,又以为可恶;非明于理而复体之以情,未有不割席者。人情每处一境,始以为甚乐,久而厌生,又以为甚苦;非平其心而复济之以养,未有不思迁者。
guān fù guì rén, dāng guān qí qì gài, rú wēn hòu hé píng zhě, zé qí róng bì jiǔ, ér qí hòu bì chāng. guān pín jiàn rén, dāng guān qí dù liàng, rú kuān hóng tǎn dàng zhě, zé qí fú bì zhēn, ér qí jiā bì yù.
观富贵人,当观其气概,如温厚和平者,则其荣必久,而其后必昌。观贫贱人,当观其度量,如宽宏坦荡者,则其福必臻,而其家必裕。
kuān hòu zhī rén, wú shī yǐ yǎng liàng zhěn mì zhī rén, wú shī yǐ liàn shí cí huì zhī rén, wú shī yǐ yù xià jiǎn yuē zhī rén, wú shī yǐ jū jiā míng tōng zhī rén, wú shī yǐ shēng huì zhì piáo zhī rén, wú shī yǐ cáng zhuō cái zhì zhī rén, wú shī yǐ yìng biàn jiān mò zhī rén, wú shī yǐ cún shén qiān gōng shàn xià zhī rén, wú shī yǐ qīn shī yǒu bó xué qiáng shí zhī rén, wú shī yǐ guǎng jiàn wén.
宽厚之人,吾师以养量;缜密之人,吾师以炼识;慈惠之人,吾师以御下;俭约之人,吾师以居家;明通之人,吾师以生慧;质朴之人,吾师以藏拙;才智之人,吾师以应变;缄默之人,吾师以存神;谦恭善下之人,吾师以亲师友;博学强识之人,吾师以广见闻。
jū shì qí suǒ qīn, fù shì qí suǒ yǔ, dá shì qí suǒ jǔ, qióng shì qí suǒ bù wéi, pín shì qí suǒ bù qǔ.
居视其所亲,富视其所与,达视其所举,穷视其所不为,贫视其所不取。
qǔ rén zhī zhí shù qí gàng, qǔ rén zhī pǔ shù qí yú, qǔ rén zhī jiè shù qí ài, qǔ rén zhī jìng shù qí shū, qǔ rén zhī biàn shù qí sì, qǔ rén zhī xìn shù qí jū.
取人之直恕其戆,取人之朴恕其愚,取人之介恕其隘,取人之敬恕其疏,取人之辩恕其肆,取人之信恕其拘。
yù gāng gěng rén, xū nài tā lì qì yù jùn yì rén, xū nài tā wàng qì yù pǔ hòu rén, xū nài tā zhì qì yù tiāo dá rén, xū nài tā fú qì.
遇刚鲠人,须耐他戾气;遇俊逸人,须耐他妄气;遇朴厚人,须耐他滞气;遇佻达人,须耐他浮气。
rén biǎn jí, wǒ shòu zhī yǐ kuān hóng rén xiǎn zè, wǒ dài zhī yǐ tǎn dàng.
人褊急,我受之以宽宏;人险仄,我待之以坦荡。
jiān rén zhà ér hǎo míng, tā xíng shì yǒu què shì jūn zǐ chù yū rén zhí ér bù huà, qí jué liè yǒu shèn yú xiǎo rén shí.
奸人诈而好名,他行事有确似君子处;迂人执而不化,其决裂有甚于小人时。
chí shēn bù kě tài jiǎo jié, yī qiè wū rǔ gòu huì, yào rú nà dé chǔ shì bù kě tài fēn míng, yī qiè xián yú hǎo chǒu, yào bāo róng dé.
持身不可太皎洁,一切污辱垢秽,要茹纳得;处世不可太分明,一切贤愚好丑,要包容得。
yǔ zhòu zhī dà, hé wù bù yǒu? shǐ zé wù ér qǔ zhī, ān dé bié lì yǔ zhòu, zhì cǐ suǒ shě zhī wù?! rén xīn zhī guǎng, hé rén bù róng? shǐ zé rén ér hǎo zhī, ān yǒu bié gè rén xīn, fù róng suǒ è zhī rén?!
宇宙之大,何物不有?使择物而取之,安得别立宇宙,置此所舍之物?!人心之广,何人不容?使择人而好之,安有别个人心,复容所恶之人?!
dé shèng zhě qí xīn hé píng, jiàn rén jiē kě qǔ, gù kǒu zhōng suǒ xǔ kě zhě duō dé báo zhě qí xīn kè ào, jiàn rén jiē kě zēng, gù mù zhōng suǒ bǐ qì zhě zhòng.
德盛者其心和平,见人皆可取,故口中所许可者多;德薄者其心刻傲,见人皆可憎,故目中所鄙弃者众。
lǜ jǐ yí dài qiū qì, chǔ shì xū dài chūn fēng.
律己宜带秋气,处世须带春风。
shàn chǔ shēn zhě, bì shàn chǔ shì, bù shàn chǔ shì, zéi shēn zhě yě shàn chǔ shì zhě, bì yán xiū shēn, bù yán xiū shēn, mèi shì zhě yě.
善处身者,必善处世,不善处世,贼身者也;善处世者,必严修身,不严修身,媚世者也。
ài rén ér rén bù ài, jìng rén ér rén bù jìng, jūn zǐ bì zì fǎn yě ài rén ér rén jí ài, jìng rén ér rén jí jìng, jūn zǐ yì jiā jǐn yān.
爱人而人不爱,敬人而人不敬,君子必自反也;爱人而人即爱,敬人而人即敬,君子益加谨焉。
rén ruò jìn xián liáng, pì rú zhǐ yī zhāng, yǐ zhǐ bāo lán shè, yīn xiāng ér dé xiāng rén ruò jìn xié yǒu, pì rú yī zhī liǔ, yǐ liǔ guàn yú biē, yīn chòu ér dé chòu.
人若近贤良,譬如纸一张,以纸包兰麝,因香而得香;人若近邪友,譬如一枝柳,以柳贯鱼鳖,因臭而得臭。
rén wèi jǐ rú, bù kě jí qiú qí zhī rén wèi jǐ hé, bù kě jí yǔ zhī hé.
人未己如,不可急求其知;人未己合,不可急与之合。
luò luò zhě nán hé, yī hé biàn bù kě lí xīn xīn zhě yì qīn, zhà qīn hū rán chéng yuàn.
落落者难合,一合便不可离;欣欣者易亲,乍亲忽然成怨。
néng mèi wǒ zhě, bì néng hài wǒ, yí jiā yì fáng zhī kěn guī yǔ zhě, bì kěn zhù yǔ, yí qīng xīn tīng zhī.
能媚我者,必能害我,宜加意防之;肯规予者,必肯助予,宜倾心听之。
chū yí gè dà shāng yuán qì jìn shì, bù rú chū yí gè néng jī yīn dé píng mín jiāo yí gè dú pò wàn juǎn xié shì, bù rú jiāo yí gè bù shí yī zì duān rén.
出一个大伤元气进士,不如出一个能积阴德平民;交一个读破万卷邪士,不如交一个不识一字端人。
wú shì shí mái cáng zhe xǔ duō xiǎo rén, duō shì shí shí pò le xǔ duō jūn zǐ.
无事时埋藏着许多小人,多事时识破了许多君子。
yī zhǒng rén nán yuè yì nán shì, zhǐ shì dù liàng biǎn xiá, bù shī wéi jūn zǐ yī zhǒng rén yì shì yì yì yuè, zhè shì tān wū ruǎn ruò, bù miǎn wèi xiǎo rén.
一种人难悦亦难事,只是度量褊狭,不失为君子;一种人易事亦易悦,这是贪污软弱,不免为小人。
dà è duō cóng róu chù fú, xū fáng mián lǐ zhī zhēn shēn chóu cháng zì ài zhōng lái, yí fáng dāo tóu zhī mì.
大恶多从柔处伏,须防绵里之针;深雠常自爱中来,宜防刀头之蜜。
huì wǒ zhě xiǎo ēn, xié wǒ wéi shàn zhě dà ēn hài wǒ zhě xiǎo chóu, yǐn wǒ wèi bù shàn zhě dà chóu.
惠我者小恩,携我为善者大恩;害我者小雠,引我为不善者大雠。
wú shòu xiǎo rén sī ēn, shòu zé ēn bù kě chóu wú fàn shì fū gōng nù, fàn zé nù bù kě jiù.
毋受小人私恩,受则恩不可酬;毋犯士夫公怒,犯则怒不可救。
xǐ shí shuō jǐn zhī xīn, dào shī huān xū fáng fā xiè nǎo shí shuō jǐn shāng xīn, kǒng zài hǎo zì jué xiū cán.
喜时说尽知心,到失欢须防发泄;恼时说尽伤心,恐再好自觉羞惭。
shèng xǐ zhōng wù xǔ rén wù, shèng nù zhōng wù dá rén shū.
盛喜中勿许人物,盛怒中勿答人书。
wán shí zhī zhōng liáng yù yǐn yān, hán huī zhī zhōng xīng huǒ yù yān.
顽石之中良玉隐焉,寒灰之中星火寓焉。
jìng zuò cháng sī jǐ guò, xián tán mò lùn rén fēi.
静坐常思己过,闲谈莫论人非。
duì chī rén mò shuō mèng huà, fáng suǒ wù yě jiàn duǎn rén mò shuō ǎi huà, bì suǒ jì yě.
对痴人莫说梦话,防所误也;见短人莫说矮话,避所忌也。
miàn yú zhī cí, yǒu shí zhě wèi bì yuè xīn bèi hòu zhī yì, shòu hàn zhě cháng ruò kè gǔ.
面谀之词,有识者未必悦心;背后之议,受憾者常若刻骨。
gōng rén zhī è wú tài yán, yào sī qí kān shòu jiào rén yǐ shàn wú guò gāo, dāng shǐ qí kě cóng.
攻人之恶毋太严,要思其堪受;教人以善毋过高,当使其可从。
hù xiāng tóng zǐ zé jìn zhī, kāi qí shàn yě quē dǎng tóng zǐ zé yì zhī, miǎn qí xué yě.
互乡童子则进之,开其善也;阙党童子则抑之,勉其学也。
bù kě wú bù kě yī shì zhī shí, bù kě yǒu bù kě yī rén zhī xīn.
不可无不可一世之识,不可有不可一人之心。
shì yǒu jí zhī bù bái zhě, huǎn zhī huò zì míng, wú jí zào yǐ sù qí lì rén yǒu cāo zhī bù cóng zhě, zòng zhī huò zì huà, wú kē kè yǐ yì qí wán.
事有急之不白者,缓之或自明,毋急躁以速其戾;人有操之不从者,纵之或自化,毋苛刻以益其顽。
yù jīn cái zhě, wú yǐ cái xiāng jīn, dàn yǐ yú dí qí cái, biàn kě yā dǎo yù xuàn qí zhě, wú yǐ qí xiāng xuàn, dàn yǐ cháng dí qí qí, biàn kě pò chú.
遇矜才者,毋以才相矜,但以愚敌其才,便可压倒;遇炫奇者,毋以奇相炫,但以常敌其奇,便可破除。
zhí dào shì rén, xū zhōng yù wù.
直道事人,虚衷御物。
qǐ néng jìn rú rén yì, dàn qiú bù kuì wǒ xīn.
岂能尽如人意,但求不愧我心。
bù jìn rén qíng, jǔ zú jìn shì wēi jī bù tǐ wù qíng, yī shēng jù chéng mèng jìng.
不近人情,举足尽是危机;不体物情,一生俱成梦境。
jǐ xìng bù kě rèn, dāng yòng nì fǎ zhì zhī, qí dào zài yī rěn zì rén xìng bù kě fú, dāng yòng shùn fǎ diào zhī, qí dào zài yī shù zì.
己性不可任,当用逆法制之,其道在一忍字;人性不可拂,当用顺法调之,其道在一恕字。
chóu mò shēn yú bù tǐ rén zhī sī, ér yòu kǔ zhī huò mò dà yú bù huì rén zhī duǎn, ér yòu jié zhī.
仇莫深于不体人之私,而又苦之;祸莫大于不讳人之短,而又讦之。
rǔ rén yǐ bù kān, bì fǎn rǔ shāng rén yǐ yǐ shèn, bì fǎn shāng.
辱人以不堪,必反辱;伤人以已甚,必反伤。
chù fù guì zhī shí, yào zhī pín jiàn de tòng yǎng zhí shào zhuàng zhī rì, xū niàn shuāi lǎo de xīn suān rù ān lè zhī chǎng, dāng tǐ huàn nàn rén jǐng kuàng jū páng guān zhī dì, yào liàng jú nèi rén kǔ xīn.
处富贵之时,要知贫贱的痛痒;值少壮之日,须念衰老的辛酸;入安乐之场,当体患难人景况;居旁观之地,要谅局内人苦心。
lín shì xū tì bié rén xiǎng, lùn rén xiān jiāng zì jǐ xiǎng.
临事须替别人想,论人先将自己想。
yù shèng rén zhě xiān zì shèng, yù lùn rén zhě xiān zì lùn, yù zhī rén zhě xiān zì zhī.
欲胜人者先自胜,欲论人者先自论,欲知人者先自知。
dài rén sān zì fǎn, chǔ shì liǎng rú hé.
待人三自反,处世两如何。
dài fù guì rén, bù nán yǒu lǐ ér nán yǒu tǐ dài pín jiàn rén, bù nán yǒu ēn ér nán yǒu lǐ.
待富贵人,不难有礼而难有体;待贫贱人,不难有恩而难有礼。
duì chóu rén wù lè, duì kū rén wù xiào, duì shī yì rén wù jīn.
对愁人勿乐,对哭人勿笑,对失意人勿矜。
jiàn rén bèi yǔ, wù qīng ěr qiè tīng rù rén zhī shì, wù cè mù páng guān dào rén àn tóu, wù xìn shǒu luàn fān.
见人背语,勿倾耳窃听;入人之室,勿侧目旁观;到人案头,勿信手乱翻。
bù dǎo wú rén zhī shì, bù rù yǒu shì zhī mén, bù chǔ cáng wù zhī suǒ.
不蹈无人之室,不入有事之门,不处藏物之所。
sú yǔ jìn yú shì, xiān yǔ jìn yú chāng, hùn yǔ jìn yú yōu.
俗语近于市,纤语近于娼,诨语近于优。
wén jūn zǐ yì lùn, rú chuài kǔ míng, sēn yán zhī hòu, gān fāng yì jiá wén xiǎo rén yán yǔ, rú jué táng shuāng, shuǎng měi zhī hòu, hán bīng níng xiōng.
闻君子议论,如啜苦茗,森严之后,甘芳溢颊;闻小人言语,如嚼糖霜,爽美之后,寒冰凝胸。
fán wèi wài suǒ shèng zhě, jiē nèi bù zú fán wèi xié suǒ duó zhě, jiē zhèng bù zú.
凡为外所胜者,皆内不足;凡为邪所夺者,皆正不足。
cún hū tiān zhě, yú wǒ wú yǔ yě, qióng tōng dé sàng, wú tīng zhī ér yǐ cún hū wǒ zhě, yú rén wú yǔ yě, huǐ yù shì fēi, wú zhì zhī ér yǐ.
存乎天者,于我无与也,穷通得丧,吾听之而已;存乎我者,于人无与也,毁誉是非,吾置之而已。
xiǎo rén lè wén jūn zǐ zhī guò, jūn zǐ chǐ wén xiǎo rén zhī è.
小人乐闻君子之过,君子耻闻小人之恶。
mù rén shàn zhě, wù wèn qí suǒ yǐ shàn, kǒng nǐ yì zhī niàn shēng, ér xiào fǎ zhī niàn wēi yǐ jì rén qióng zhě, wù wèn qí suǒ yǐ qióng, kǒng zēng wù zhī xīn shēng. ér cè yǐn zhī xīn mǐn yǐ.
慕人善者,勿问其所以善,恐拟议之念生,而效法之念微矣;济人穷者,勿问其所以穷,恐憎恶之心生。而恻隐之心泯矣。
shí qióng shì cù zhī rén, dāng yuán qí chū xīn gōng chéng míng lì zhī shì, dāng guān qí mò lù.
时穷势蹙之人,当原其初心;功成名立之士,当观其末路。
zōng duō lì luàn, dìng yǒu bì bù dé yǐ zhī sī yán dào zhī lí, cái shì wú kě nài hé zhī chù.
踪多历乱,定有必不得已之私;言到支离,才是无可奈何之处。
huì bù zài dà, zài hu dāng è yuàn bù zài duō, zài hu shāng xīn.
惠不在大,在乎当厄;怨不在多,在乎伤心。
wú yǐ xiǎo xián shū zhì qī, wú yǐ xīn yuàn wàng jiù ēn.
毋以小嫌疏至戚,毋以新怨忘旧恩。
liǎng huì wú bù shì zhī yuàn, liǎng qiú wú bù hé zhī jiāo, liǎng nù wú bù chéng zhī huò.
两惠无不释之怨,两求无不合之交,两怒无不成之祸。
gǔ zhī míng wàng xiāng jìn zé xiāng de, jīn zhī míng wàng xiāng jìn zé xiāng dù.
古之名望相近则相得,今之名望相近则相妒。