xiào xuān huáng dì wǔ nán. xǔ huáng hòu shēng xiào yuán dì, zhāng jié yú shēng huái yáng xiàn wáng qīn, wèi jié yú shēng chǔ xiào wáng xiāo, gōng sūn jié yú shēng dōng píng sī wáng yǔ, róng jié yú shēng zhōng shān āi wáng jìng.
孝宣皇帝五男。許皇后生孝元帝,張婕妤生淮陽憲王欽,衛婕妤生楚孝王囂,公孫婕妤生東平思王宇,戎婕妤生中山哀王竟。
huái yáng xiàn wáng qīn, yuán kāng sān nián lì, mǔ zhāng jié yú yǒu chǒng yú xuān dì. huò huáng hòu fèi hòu, shàng yù lì zhāng jié yú wèi hòu. jiǔ zhī, chéng ài huò shì yù hài huáng tài zǐ, nǎi gèng xuǎn hòu gōng wú zi ér jǐn shèn zhě, nǎi lì zhǎng líng wáng jié yú wèi hòu, lìng mǔ yǎng tài zǐ. hòu wú chǒng, xī yù jiàn, wéi zhāng jié yú zuì xìng. ér xiàn wáng zhuàng dà, hǎo jīng shū fǎ lǜ, cōng dá yǒu cái, dì shén ài zhī. tài zǐ kuān rén, xǐ rú shù, shàng shù jiē tàn xiàn wáng, fǔ yuē: zhēn wǒ zi yě! cháng yǒu yì yù lì zhāng jié yú yǔ xiàn wáng, rán yòng tài zǐ qǐ yú wēi xì, shàng shǎo yī yǐ xǔ shì, jí jí wèi ér xǔ hòu yǐ shā sǐ, tài zǐ zǎo shī mǔ, gù fú rěn yě. jiǔ zhī, shàng yǐ gù chéng xiàng wéi xián zi xuán chéng yáng kuáng ràng hóu xiōng, jīng míng xíng gāo, chēng yú cháo tíng, nǎi zhào bài xuán chéng wèi huái yáng zhōng wèi, yù gǎn yù xiàn wáng, fǔ yǐ tuī ràng zhī chén, yóu shì tài zǐ suì ān. xuān dì bēng, yuán dì jí wèi, nǎi qiǎn xiàn wáng zhī guó.
淮陽憲王欽,元康三年立,母張婕妤有寵於宣帝。霍皇后廢后,上欲立張婕妤為後。久之,懲艾霍氏欲害皇太子,乃更選後宮無子而謹慎者,乃立長陵王婕妤為後,令母養太子。後無寵,希御見,唯張婕妤最幸。而憲王壯大,好經書、法律,聰達有材,帝甚愛之。太子寬仁,喜儒術,上數嗟嘆憲王,輔曰:「真我子也!」常有意欲立張婕妤與憲王,然用太子起於微細,上少依倚許氏,及即位而許後以殺死,太子蚤失母,故弗忍也。久之,上以故丞相韋賢子玄成陽狂讓侯兄,經明行高,稱於朝廷,乃召拜玄成為淮陽中尉,欲感諭憲王,輔以推讓之臣,由是太子遂安。宣帝崩,元帝即位,乃遣憲王之國。
shí, zhāng jié yú yǐ zú, xiàn wáng yǒu wài zǔ mǔ, jiù zhāng bó xiōng dì sān rén suì zhì huái yáng jiàn qīn, zhé shòu wáng cì. hòu wáng shàng shū, qǐng xǐ wài jiā zhāng shì yú guó. bó shàng shū, yuàn liú shǒu fén mù, dú bù xǐ. wáng hèn zhī. hòu bó zhì huái yáng, wáng cì zhī shǎo. bó yán: fù zé shù bǎi wàn, yuàn wáng wèi cháng. wáng bù xǔ, bó cí qù, lìng dì guāng kǒng yún wáng yù dà rén yì jiě, bó yù shàng shū wèi dà rén qǐ hái gǔ qù. wáng nǎi qiǎn rén chí huáng jīn wǔ shí jīn sòng bó. bó xǐ, hái shū xiè, wèi chǎn yǔ shèng chēng yù wáng, yīn yán: dāng jīn zhāo tíng wú xián chén, zāi biàn shù jiàn, zú wèi hán xīn. wàn xìng xián guī wàng yú dài wáng, dài wáng nài hé tián rán bù qiú rù cháo jiàn, fǔ zhù zhǔ shàng hū? shǐ dì guāng shù shuō wáng yí tīng bó jì, lìng yú jīng shī shuō yòng shì guì rén wèi wáng qiú cháo. xǔ bù nà qí yán.
時,張婕妤已卒,憲王有外祖母,舅張博兄弟三人歲至淮陽見親,輒受王賜。後王上書,請徙外家張氏於國。博上書,願留守墳墓,獨不徙。王恨之。後博至淮陽,王賜之少。博言:「負責數百萬,願王為償。」王不許,博辭去,令弟光恐雲王遇大人益解,博欲上書為大人乞骸骨去。王乃遣人持黃金五十斤送博。博喜,還書謝,為諂語盛稱譽王,因言:「當今朝廷無賢臣,災變數見,足為寒心。萬姓咸歸望於大王,大王奈何恬然不求入朝見,輔助主上乎?」使弟光數說王宜聽博計,令於京師說用事貴人為王求朝。許不納其言。
hòu guāng yù zhì zhǎng ān, cí wáng, fù yán yuàn jǐn lì yǔ bó gòng wèi wáng qiú cháo. wáng jí rì zhì zhǎng ān, kě yīn píng yáng hóu. guāng dé wáng yù qiú cháo yǔ, chí shǐ rén yǔ bó. bó zhī wáng yì dòng, fù yí wáng shū yuē: bó xìng de fèi fǔ, shù jìn yú cè, wèi jiàn xǐng chá. běi yóu yàn zhào, yù xún xíng jùn guó qiú yōu yǐn zhī shì, wén qí yǒu sì xiān shēng zhě, shàn wèi sī mǎ bīng fǎ, dà jiāng zhī cái yě, bó de yè jiàn, chéng jiān jìn wèn wǔ dì sān wáng jiū jìng yào dào, zhuō ěr fēi shì sú zhī suǒ zhī. jīn biān jìng bù ān, tiān xià sāo dòng, wēi cǐ rén qí mò néng ān yě. yòu wén běi hǎi zhī bīn yǒu xián rén yān, lěi shì bù kě dǎi, rán nán zhì yě. dé cǐ èr rén ér jiàn zhī, gōng yì bù xì yǐ. bó yuàn chí xī yǐ cǐ fù zhù hàn jí, wú cái bì yǐ tōng xiǎn zhī. zhào wáng shǐ yè zhě chí niú jiǔ, huáng jīn sān shí jīn láo bó, bó bù shòu fù shǐ rén yuàn shàng nǚ, pìn jīn èr bǎi jīn, bó wèi xǔ. huì dé guāng shū yún dài wáng yǐ qiǎn guāng xī, yǔ bó bìng lì qiú cháo. bó zì yǐ qì juān, bù yì dài wáng hái yì fǎn yì, jié yǐ zhū yán, yuàn shā shēn bào dé. cháo shì hé zú yán! dài wáng chéng cì hāi tuò, shǐ de jǐn sǐ, tāng yǔ suǒ yǐ chéng dà gōng yě. sì xiān shēng xù jī dào shù, shū wú bù yǒu, yuàn zhī dài wáng suǒ hǎo, qǐng dé zhé shàng. wáng dé shū xǐ shuō, bào bó shū yuē: zi gāo nǎi xìng zuǒ gù cún xù, fā xīn cè yǐn, xiǎn zhì chéng, nà yǐ jiā móu, yǔ yǐ zhì shì, suī yì bù mǐn, gǎn bù yù yì! jīn qiǎn yǒu sī wèi zi gāo cháng zé èr bǎi wàn.
後光欲至長安,辭王,復言「願盡力與博共為王求朝。王即日至長安,可因平陽侯。」光得王欲求朝語,馳使人語博。博知王意動,復遺王書曰:「博幸得肺腑,數進愚策,未見省察。北游燕、趙,欲循行郡國求幽隱之士,聞齊有駟先生者,善為《司馬兵法》,大將之材也,博得謁見,承間進問五帝、三王究竟要道,卓爾非世俗之所知。今邊境不安,天下騷動,微此人其莫能安也。又聞北海之瀕有賢人焉,累世不可逮,然難致也。得此二人而薦之,功亦不細矣。博願馳西以此赴助漢急,無財幣以通顯之。趙王使謁者持牛、酒,黃金三十斤勞博,博不受;復使人願尚女,聘金二百斤,博未許。會得光書雲大王已遣光西,與博併力求朝。博自以棄捐,不意大王還意反義,結以朱顏,願殺身報德。朝事何足言!大王誠賜咳唾,使得盡死,湯、禹所以成大功也。駟先生蓄積道術,書無不有,願知大王所好,請得輒上。」王得書喜說,報博書曰:「子高乃幸左顧存恤,發心惻隱,顯至誠,納以嘉謀,語以至事,雖亦不敏,敢不諭意!今遣有司為子高償責二百萬。」
shì shí, bó nǚ xù jīng fáng yǐ míng yì yīn yáng de xìng yú shàng, shù zhào jiàn yán shì. zì wèi wèi shí xiǎn wǔ lù chōng zōng suǒ pái, móu bù de yòng, shù wèi bó dào zhī. bó cháng yù kuáng yào huái yáng wáng, jí jù jì fáng zhū suǒ shuō zāi yì jí zhào jiàn mì yǔ, chí yǔ huái yáng wáng yǐ wèi xìn yàn, zhà yán: yǐ jiàn zhōng shū lìng shí jūn qiú cháo, xǔ yǐ jīn wǔ bǎi jīn. xián shèng zhì shì, gài lǜ gōng ér bù jì fèi. xī yǔ zhì hóng shuǐ, bǎi xìng bà láo, chéng gōng jì lì, wàn shì lài zhī. jīn wén bì xià chūn qiū wèi mǎn sì shí, fā chǐ duò luò, tài zǐ yòu ruò, nìng rén yòng shì, yīn yáng bù diào, bǎi xìng jí yì jī jǐn sǐ zhě qiě bàn, hóng shuǐ zhī hài dài bù guò cǐ. dài wáng xù yù jiù shì, jiāng bǐ gōng dé, hé kě yǐ hū? bó yǐ yǔ dà rú zhī dào zhě wèi dài wáng wèi pián yí zòu, chén ān wēi, zhǐ zāi yì, dài wáng cháo jiàn, xiān kǒu chén qí yì ér hòu zòu zhī, shàng bì dà shuō. shì chéng gōng lì, dài wáng jí yǒu zhōu shào zhī míng, xié chén sàn wáng, gōng qīng biàn jié, gōng dé wáng bǐ, ér liáng zhào zhī chǒng bì guī dài wáng, wài jiā yì jiāng fù guì, hé fù wàng dài wáng zhī jīn qián? wáng xǐ shuō, bào bó shū yuē: nǎi zhě zhào xià, zhǐ zhū hóu cháo zhě, guǎ rén cǎn rán bù zhī suǒ chū. zi gāo sù yǒu yán rǎn zhī zī, zāng wǔ zhī zhì, zi gòng zhī biàn, biàn zhuāng zi zhī yǒng, jiān cǐ sì zhě, shì zhī suǒ xiān. jì kāi duān xù, yuàn zú chéng zhī. qiú cháo, yì shì yě, nài hé xíng jīn qián hū! bó bào yuē: yǐ xǔ shí jūn, xū yǐ chéng shì. wáng yǐ jīn wǔ bǎi jīn yǔ bó.
是時,博女婿京房以明《易》陰陽得幸於上,數召見言事。自謂為石顯、五鹿充宗所排,謀不得用,數為博道之。博常欲誑耀淮陽王,即具記房諸所說災異及召見密語,持予淮陽王以為信驗,詐言:「已見中書令石君求朝,許以金五百斤。賢聖制事,蓋慮功而不計費。昔禹治鴻水,百姓罷勞,成功既立,萬世賴之。今聞陛下春秋未滿四十,發齒墮落,太子幼弱,佞人用事,陰陽不調,百姓疾疫饑饉死者且半,鴻水之害殆不過此。大王緒欲救世,將比功德,何可以忽?博已與大儒知道者為大王為便宜奏,陳安危,指災異,大王朝見,先口陳其意而後奏之,上必大說。事成功立,大王即有周、邵之名,邪臣散亡,公卿變節,功德亡比,而梁、趙之寵必歸大王,外家亦將富貴,何復望大王之金錢?」王喜說,報博書曰:「乃者詔下,止諸侯朝者,寡人憯然不知所出。子高素有顏、冉之資,臧武之智,子貢之辯,卞莊子之勇,兼此四者,世之所鮮。既開端緒,願卒成之。求朝,義事也,奈何行金錢乎!」博報曰:「已許石君,須以成事。」王以金五百斤予博。
huì fáng chū wèi jùn shǒu, lí zuǒ yòu, xiǎn jù yǒu cǐ shì gào zhī. fáng lòu xiè shěng zhōng yǔ, bó xiōng dì guà wù zhū hóu wáng, fěi bàng zhèng zhì, jiǎo huá bù dào, jiē xià yù. yǒu sī zòu qǐng dài bǔ qīn, shàng bù rěn zhì fǎ, qiǎn jiàn dài fū wáng jùn cì qīn xǐ shū yuē: huáng dì wèn huái yáng wáng. yǒu sī zòu wáng, wáng jiù zhāng bó shù yí wáng shū, fēi huǐ zhèng zhì, bàng shàn tiān zǐ, bāo jǔ zhū hóu, chēng yǐn zhōu tāng, yǐ chǎn huò wáng, suǒ yán yóu è, bèi nì wú dào. wáng bù jǔ zòu ér duō yǔ jīn qián, bào yǐ hǎo yán, zuì zhì bù shè, zhèn cè yān bù rěn wén, wèi wáng shāng zhī. tuī yuán jué běn, bù xiáng zì bó, wéi wáng zhī xīn, fěi tóng yú xiōng. yǐ zhào yǒu sī wù zhì wáng shì, qiǎn jiàn dài fū jùn shēn yù zhèn yì. shī bù yún hū? jìng gōng ěr wèi, zhèng zhí shì yǔ. wáng qí miǎn zhī!
會房出為郡守,離左右,顯具有此事告之。房漏泄省中語,博兄弟詿誤諸侯王,誹謗政治,狡猾不道,皆下獄。有司奏請逮捕欽,上不忍致法,遣諫大夫王駿賜欽璽書曰:「皇帝問淮陽王。有司奏王,王舅張博數遺王書,非毀政治,謗訕天子,褒舉諸侯,稱引周、湯,以諂惑王,所言尤惡,悖逆無道。王不舉奏而多與金錢,報以好言,罪至不赦,朕惻焉不忍聞,為王傷之。推原厥本,不祥自博,惟王之心,匪同於凶。已詔有司勿治王事,遣諫大夫駿申諭朕意。《詩》不云乎?『靖恭爾位,正直是與。』王其勉之!」
jùn yù zhǐ yuē: lǐ wèi zhū hóu zhì xiāng cháo pìn zhī yì, gài yǐ kǎo lǐ yī dé, zūn shì tiān zǐ yě. qiě wáng bù xué shī hū? shī yún: bǐ hóu yú lǔ, wèi zhōu shì fǔ. jīn wáng jiù bó shù yí wáng shū, suǒ yán bèi nì. wáng xìng shòu zhào cè, tōng jīng shù, zhī zhū hóu míng yù bù dāng chū jìng. tiān zǐ pǔ fù, dé bù yú cháo, ér tián yǒu bó yán, duō yǔ jīn qián, yǔ xiāng bào yīng, bù zhōng mò dà yān. gù shì, zhū hóu wáng huò zuì jīng shī, zuì è qīng zhòng, zòng bù fú zhū, bì méng qiān xuē biǎn chù zhī zuì, wèi yǒu dàn yǐ zhě yě. jīn shèng zhǔ shè wáng zhī zuì, yòu lián wáng shī jì wàng běn, wèi bó suǒ huò, jiā cì xǐ shū, shǐ jiàn dài fū shēn yù zhì yì, yīn qín zhī ēn, qǐ yǒu liàng zāi! bó děng suǒ fàn è dà, qún xià zhī suǒ gòng gōng, wáng fǎ zhī suǒ bù shè yě. zì jīn yǐ lái, wáng wú fù yǐ bó děng lèi xīn, wù yǔ zhòng qì zhī. chūn qiū zhī yì, dà néng biàn gǎi. yì yuē jiè yòng bái máo, wú jiù, yán chén zǐ zhī dào, gǎi guò zì xīn, jié jǐ yǐ chéng shàng, rán hòu miǎn yú jiù yě. wáng qí liú yì shèn jiè, wéi sī suǒ yǐ huǐ guò yì xíng, sāi zhòng zé, chēng hòu ēn zhě. rú cǐ, zé zhǎng yǒu fù guì, shè jì ān yǐ.
駿諭指曰:「禮為諸侯制相朝聘之義,蓋以考禮一德,尊事天子也。且王不學《詩》乎?《詩》云:『俾侯於魯,為周室輔。』今王舅博數遺王書,所言悖逆。王幸受詔策,通經術,知諸侯名譽不當出竟。天子普覆,德布於朝,而恬有博言,多予金錢,與相報應,不忠莫大焉。故事,諸侯王獲罪京師,罪惡輕重,縱不伏誅,必蒙遷削貶黜之罪,未有但已者也。今聖主赦王之罪,又憐王失計忘本,為博所惑,加賜璽書,使諫大夫申諭至意,殷勤之恩,豈有量哉!博等所犯惡大,群下之所共攻,王法之所不赦也。自今以來,王毋復以博等累心,務與眾棄之。《春秋》之義,大能變改。《易》曰『借用白茅,無咎』,言臣子之道,改過自新,潔己以承上,然後免於咎也。王其留意慎戒,惟思所以悔過易行,塞重責,稱厚恩者。如此,則長有富貴,社稷安矣。」
yú shì huái yáng wáng qīn miǎn guān qǐ shǒu xiè yuē: fèng fān wú zhuàng, guò è bào liè, bì xià bù rěn zhì fǎ, jiā dà ēn, qiǎn shǐ zhě shēn yù dào shù shǒu fān zhī yì. fú niàn bó zuì è yóu shēn, dāng fú zhòng zhū. chén qīn yuàn xī xīn zì xīn, fèng chéng zhào cè. dùn shǒu sǐ zuì.
於是淮陽王欽免冠稽首謝曰:「奉藩無狀,過惡暴列,陛下不忍致法,加大恩,遣使者申諭道術守藩之義。伏念博罪惡尤深,當伏重誅。臣欽願悉心自新,奉承詔策。頓首死罪。」
jīng fáng jí bó xiōng dì sān rén jiē qì shì, qī zǐ xǐ biān.
京房及博兄弟三人皆棄市,妻子徙邊。
zhì chéng dì jí wèi, yǐ huái yáng wáng shǔ wèi shū fù, jìng chǒng zhī, yì yú tā guó. wáng shàng shū zì chén jiù zhāng bó shí shì, pō wèi shí xiǎn děng suǒ qīn, yīn wèi bó jiā shǔ xǐ zhě qiú hái. chéng xiàng yù shǐ fù hé qīn: qián yǔ bó xiāng yí sī shū, zhǐ yì fēi zhū hóu wáng suǒ yí, méng ēn wù zhì, shì zài shè qián. bù huǐ guò ér fù chēng yǐn, zì yǐ wèi zhí, shī fān chén lǐ, bù jìng. shàng jiā ēn, xǔ wáng hái xǐ zhě.
至成帝即位,以淮陽王屬為叔父,敬寵之,異於它國。王上書自陳舅張博時事,頗為石顯等所侵,因為博家屬徙者求還。丞相、御史復劾欽:「前與博相遺私書,指意非諸侯王所宜,蒙恩勿治,事在赦前。不悔過而復稱引,自以為直,失藩臣禮,不敬。」上加恩,許王還徙者。
sān shí liù nián hōng. zi wén wáng xuán sì, èr shí liù nián hōng. zi yǎn sì, wáng mǎng shí jué.
三十六年薨。子文王玄嗣,二十六年薨。子縯嗣,王莽時絕。
chǔ xiào wáng xiāo, gān lù èr nián lì wèi dìng táo wáng, sān nián xǐ chǔ, chéng dì hé píng zhōng rù cháo, shí bèi jí, tiān zǐ mǐn zhī, xià zhào yuē: gài wén tiān dì zhī xìng rén wèi guì, rén zhī xíng mò dà yú xiào. chǔ wáng xiāo sù xíng xiào shùn rén cí, zhī guó yǐ lái èr shí yú nián, qiān jiè zhī guò wèi cháng wén, zhèn shén jiā zhī. jīn nǎi zāo mìng, lí yú è jí, fū zǐ suǒ tòng, yuē: miè zhī, mìng yǐ fū! sī rén yě ér yǒu sī jí yě! zhèn shén mǐn yān. fū xíng chún mào ér bù xiǎn yì, zé yǒu guó zhě jiāng hé xù zāi? shū bù yún hū? yòng dé zhāng jué shàn. jīn wáng cháo zhēng yuè, zhào yǔ zǐ nán yī rén jù, qí yǐ guǎng qī xiàn hù sì qiān sān bǎi fēng qí zi xūn wèi guǎng qī hóu. míng nián, xiāo hōng. zi huái wáng wén sì, yī nián hōng, wú zi, jué. míng nián, chéng dì fù lì wén dì píng lù hóu yǎn, shì wèi sī wáng. èr shí yī nián hōng, zi yū sì, wáng mǎng shí jué.
楚孝王囂,甘露二年立為定陶王,三年徙楚,成帝河平中入朝,時被疾,天子閔之,下詔曰:「蓋聞『天地之性人為貴,人之行莫大於孝』。楚王囂素行孝順仁慈,之國以來二十餘年,孅介之過未嘗聞,朕甚嘉之。今乃遭命,離於惡疾,夫子所痛,曰:『蔑之,命矣夫!斯人也而有斯疾也!』朕甚閔焉。夫行純茂而不顯異,則有國者將何勖哉?《書》不云乎?『用德章厥善。』今王朝正月,詔與子男一人俱,其以廣戚縣戶四千三百封其子勛為廣戚侯。」明年,囂薨。子懷王文嗣,一年薨,無子,絕。明年,成帝復立文弟平陸侯衍,是為思王。二十一年薨,子紆嗣,王莽時絕。
chū, chéng dì shí yòu lì yū dì jǐng wèi dìng táo wáng. guǎng qī hóu xūn hōng, shì yuē yáng hóu, zi xiǎn sì. píng dì bēng, wú zi, wáng mǎng lì xiǎn zi yīng wèi rú zǐ, fèng píng dì hòu. mǎng cuàn wèi, yǐ yīng wèi dìng ān gōng. hàn jì zhū mǎng, gēng shǐ shí yīng zài zhǎng ān, píng líng fāng wàng děng pō zhī tiān wén, yǐ wèi gēng shǐ bì bài, yīng běn tǒng dāng lì zhě yě, gòng qǐ bīng jiāng yīng zhì lín jīng, lì wèi tiān zǐ. gēng shǐ qiǎn chéng xiàng lǐ sōng jī pò shā yīng yún.
初,成帝時又立紆弟景為定陶王。廣戚侯勛薨,諡曰煬侯,子顯嗣。平帝崩,無子,王莽立顯子嬰為孺子,奉平帝後。莽篡位,以嬰為定安公。漢既誅莽,更始時嬰在長安,平陵方望等頗知天文,以為更始必敗,嬰本統當立者也,共起兵將嬰至臨涇,立為天子。更始遣丞相李松擊破殺嬰雲。
dōng píng sī wáng yǔ, gān lù èr nián lì. yuán dì jí wèi, jiù guó. zhuàng dà, tōng jiān fàn fǎ, shàng yǐ zhì qīn shì fú zuì, fù xiāng lián zuò.
東平思王宇,甘露二年立。元帝即位,就國。壯大,通姦犯法,上以至親貰弗罪,傅相連坐。
jiǔ zhī, shì tài hòu, nèi bù xiāng de, tài hòu shàng shū yán zhī, qiú shǒu dù líng yuán. shàng yú shì qiǎn tài zhōng dài fū zhāng zi jiǎo fèng xǐ shū chì yù zhī, yuē: huáng dì wèn dōng píng wáng. gài wén qīn qīn zhī ēn mò zhòng yú xiào, zūn zūn zhī yì mò dà yú zhōng, gù zhū hóu zài wèi bù jiāo yǐ zhì xiào dào, zhì jié jǐn dù yǐ jì tiān zǐ, rán hòu fù guì bù lí yú shēn, ér shè jì kě bǎo. jīn wén wáng zì xiū yǒu què, běn cháo bù hé, liú yán fēn fēn, bàng zì nèi xìng, zhèn shén tiě yān, wèi wáng jù zhī. shī bù yún hū? wú niàn ěr zǔ, shù xiū jué dé, yǒng yán pèi mìng, zì qiú duō fú. zhèn wéi wáng zhī chūn qiū fāng gāng, hū yú dào dé, yì yǒu suǒ yí, zhōng yán wèi nà, gù lín qiǎn tài zhōng dài fū zi jiǎo yù wáng zhèn yì. kǒng zǐ yuē: guò ér bù gǎi, shì wèi guò yǐ. wáng qí shēn wéi shú sī zhī, wú wéi zhèn yì.
久之,事太后,內不相得,太后上書言之,求守杜陵園。上於是遣太中大夫張子蟜奉璽書敕諭之,曰:「皇帝問東平王。蓋聞親親之恩莫重於孝,尊尊之義莫大於忠,故諸侯在位不驕以致孝道,制節謹度以冀天子,然後富貴不離於身,而社稷可保。今聞王自修有闕,本朝不和,流言紛紛,謗自內興,朕甚僣焉,為王懼之。《詩》不云乎?『毋念爾祖,述修厥德,永言配命,自求多福』。朕惟王之春秋方剛,忽於道德,意有所移,忠言未納,故臨遣太中大夫子蟜諭王朕意。孔子曰:『過而不改,是謂過矣。』王其深惟孰思之,無違朕意。」
yòu tè yǐ xǐ shū cì wáng tài hòu, yuē: huáng dì shǐ zhū lì huàn zhě lìng chéng wèn dōng píng wáng tài hòu. zhèn yǒu wén, wáng tài hòu shǎo jiā yì yān. fū fú shàn zhī mén mò měi yú hé mù, huàn jiù zhī shǒu mò dà yú nèi lí. jīn dōng píng wáng chū qiǎng bǎo zhī zhōng ér tuō yú nán miàn zhī wèi, yǐ nián chǐ fāng gāng, shè xué rì guǎ, ào hū chén xià, bù zì tā yú tài hòu, yǐ shì zhī jiān, néng wú shī lǐ yì zhě, qí wéi shèng rén hū! chuán yuē: fù wèi zi yǐn, zhí zài qí zhōng yǐ. wáng tài hòu míng chá cǐ yì, bù kě bù xiáng. guī mén zhī nèi, mǔ zǐ zhī jiān, tóng qì yì xī, gǔ ròu zhī ēn, qǐ kě hū zāi! qǐ kě hū zāi! xī zhōu gōng jiè bó qín yuē: gù jiù wú dà gù, zé bù kě qì yě, wú qiú bèi yú yī rén. fū yǐ gù jiù zhī ēn, yóu rěn xiǎo è, ér kuàng cǐ hū! yǐ qiǎn shǐ zhě yù wáng, wáng jì huǐ guò fú zuì, tài hòu kuān rěn yǐ shì zhī, hòu yí bù gǎn. wáng tài hòu qiáng cān, zhǐ sī niàn, shèn jí zì ài.
又特以璽書賜王太后,曰:「皇帝使諸吏宦者令承問東平王太后。朕有聞,王太后少加意焉。夫福善之門莫美於和睦,患咎之首莫大於內離。今東平王出襁褓之中而托於南面之位,以年齒方剛,涉學日寡,驁忽臣下,不自它於太后,以是之間,能無失禮義者,其唯聖人乎!傳曰:『父為子隱,直在其中矣。』王太后明察此意,不可不詳。閨門之內,母子之間,同氣異息,骨肉之恩,豈可忽哉!豈可忽哉!昔周公戒伯禽曰:『故舊無大故,則不可棄也,毋求備於一人。』夫以故舊之恩,猶忍小惡,而況此乎!已遣使者諭王,王既悔過服罪,太后寬忍以貰之,後宜不敢。王太后強餐,止思念,慎疾自愛。」
zì cán jù, yīn shǐ zhě dùn shǒu xiè sǐ zuì, yuàn sǎ xīn zì gǎi. zhào shū yòu chì fù xiāng yuē: fū rén zhī xìng jiē yǒu wǔ cháng, jí qí shǎo zhǎng, ěr mù qiān yú qí yù, gù wǔ cháng xiāo ér xié xīn zuò, qíng luàn qí xìng, lì shèng qí yì, ér bù shī jué jiā zhě, wèi zhī yǒu yě. jīn wáng fù yú chūn qiū, qì lì yǒng wǔ, huò shī fù zhī jiào qiǎn, jiā yǐ shǎo suǒ wén jiàn, zì jīn yǐ lái, fēi wǔ jīng zhī zhèng shù, gǎn yǐ yóu liè fēi lǐ dào wáng zhě, zhé yǐ míng wén.
字慚俱,因使者頓首謝死罪,願灑心自改。詔書又敕傅相曰:「夫人之性皆有五常,及其少長,耳目牽於耆欲,故五常銷而邪心作,情亂其性,利勝其義,而不失厥家者,未之有也。今王富於春秋,氣力勇武,獲師傅之教淺,加以少所聞見,自今以來,非《五經》之正術,敢以遊獵非禮道王者,輒以名聞。」
yǔ lì èr shí nián, yuán dì bēng. yǔ wèi zhōng yè zhě xìn děng yuē: hàn dà chén yì tiān zǐ shǎo ruò, wèi néng zhì tiān xià, yǐ wèi wǒ zhī wén fǎ, jiàn yù shǐ wǒ fǔ zuǒ tiān zǐ. wǒ jiàn shàng shū chén yè jí kǔ, shǐ wǒ wèi zhī, bù néng yě. jīn shǔ rè, xiàn guān nián shào, chí fú kǒng wú chù suǒ, wǒ wēi dé zhī! bǐ zhì xià, yǔ fán sān kū, yǐn jiǔ shí ròu, qī qiè bù lí cè. yòu jī qú nào gù qīn xìng, hòu shū yuǎn, shù tàn xī hū tiān. yǔ wén, chì qú nào wèi jiā rén zǐ, sǎo chú yǒng xiàng, shù chī jī zhī. qú nào sī shū yǔ guò shī, shù lìng jiā gào zhī. yǔ jué zhī, jiǎo shā qú nào. yǒu sī zòu qǐng dài bǔ, yǒu zhào xuē fán kàng fù èr xiàn. hòu sān suì, tiān zǐ zhào yǒu sī yuē: gài wén rén yǐ qīn qīn, gǔ zhī dào yě. qián dōng píng wáng yǒu què, yǒu sī qǐng fèi, zhèn bù rěn. yòu qǐng xuē, zhèn bù gǎn zhuān. wéi wáng zhī zhì qīn, wèi cháng wàng yú xīn. jīn wén wáng gǎi háng zì xīn, zūn xiū jīng shù, qīn jìn rén rén, fēi fǎ zhī qiú, bù yǐ jiān lì, zhèn shén jiā yān. chuán bù yún hū? cháo guò xī gǎi, jūn zǐ yǔ zhī. qí fù qián suǒ xuē xiàn rú gù.
宇立二十年,元帝崩。宇謂中謁者信等曰:「漢大臣議天子少弱,未能治天下,以為我知文法,建欲使我輔佐天子。我見尚書晨夜極苦,使我為之,不能也。今暑熱,縣官年少,持服恐無處所,我危得之!」比至下,宇凡三哭,飲酒食肉,妻妾不離側。又姬朐臑故親幸,後疏遠,數嘆息呼天。宇聞,斥朐臑為家人子,掃除永巷,數笞擊之。朐臑私疏宇過失,數令家告之。宇覺知,絞殺朐臑。有司奏請逮捕,有詔削樊、亢父二縣。後三歲,天子詔有司曰:「蓋聞仁以親親,古之道也。前東平王有闕,有司請廢,朕不忍。又請削,朕不敢專。惟王之至親,未嘗忘於心。今聞王改行自新,尊修經術,親近仁人,非法之求,不以奸吏,朕甚嘉焉。傳不云乎?朝過夕改,君子與之。其復前所削縣如故。」
hòu nián lái cháo, shàng shū qiú zhū zi jí tài shǐ gōng shū, shàng yǐ wèn dà jiāng jūn wáng fèng, duì yuē: chén wén zhū hóu cháo pìn, kǎo wén zhāng, zhèng fǎ dù, fēi lǐ bù yán. jīn dōng píng wáng xìng de lái cháo, bù sī zhì jié jǐn dù, yǐ fáng wēi shī, ér qiú zhū shū, fēi cháo pìn zhī yì yě. zhū zi shū huò fǎn jīng shù, fēi shèng rén huò míng guǐ shén, xìn wù guài tài shǐ gōng shū yǒu zhàn guó zòng héng quán jué zhī móu, hàn xìng zhī chū móu chén qí cè, tiān guān zāi yì, dì xíng è sāi: jiē bù yí zài zhū hóu wáng. bù kě yǔ. bù xǔ zhī cí yí yuē: wǔ jīng shèng rén suǒ zhì, wàn shì mí bù bì zài. wáng shěn lè dào, fù xiāng jiē rú zhě, dàn xī jiǎng sòng, zú yǐ zhèng shēn yú yì. fū xiǎo biàn pò yì, xiǎo dào bù tōng, zhì yuǎn kǒng ní, jiē bù zú yǐ liú yì. zhū yì yú jīng shù zhě, bù ài yú wáng. duì zòu, tiān zǐ rú fèng yán, suì bù yǔ.
後年來朝,上疏求諸子及《太史公書》,上以問大將軍王鳳,對曰:「臣聞諸侯朝聘,考文章,正法度,非禮不言。今東平王幸得來朝,不思制節謹度,以防危失,而求諸書,非朝聘之義也。諸子書或反經術,非聖人;或明鬼神,信物怪;《太史公書》有戰國縱橫權譎之謀,漢興之初謀臣奇策,天官災異,地形厄塞:皆不宜在諸侯王。不可予。不許之辭宜曰:『《五經》聖人所制,萬事靡不畢載。王審樂道,傅相皆儒者,旦夕講誦,足以正身虞意。夫小辯破義,小道不通,致遠恐泥,皆不足以留意。諸益於經術者,不愛於王。』」對奏,天子如鳳言,遂不與。
lì sān shí sān nián hōng, zi yáng wáng yún sì. āi dì shí, wú yán wēi shān tǔ zì qǐ fù cǎo, rú chí dào zhuàng, yòu hù shān shí zhuǎn lì. yún jí hòu yè zì zhī shí suǒ jì, zhì shí xiàng hù shān lì shí, shù bèi cǎo, bìng cí zhī. jiàn píng sān nián, xī fū gōng sūn chǒng děng gòng yīn xìng chén dǒng xián gào zhī. shì shí, āi dì bèi jí, duō suǒ è, shì xià yǒu sī, dǎi wáng hòu yè xià yù yàn zhì, yán shǐ wū fù gōng bì hé huān děng cí jì zǔ zhù shàng, wèi yún qiú wèi tiān zǐ. yún yòu yǔ zhī zāi yì zhě gāo shàng děng zhǐ xīng xiù, yán shàng jí bì bù yù, yún dāng dé tiān xià. shí lì, xuān dì qǐ zhī biǎo yě. yǒu sī qǐng zhū wáng, yǒu zhào fèi xǐ fáng líng. yún zì shā, yè qì shì. lì shí qī nián, guó chú.
立三十三年薨,子煬王雲嗣。哀帝時,無鹽危山土自起覆草,如馳道狀,又瓠山石轉立。雲及後謁自之石所祭,治石象瓠山立石,束倍草,並祠之。建平三年,息夫躬、孫寵等共因幸臣董賢告之。是時,哀帝被疾,多所惡,事下有司,逮王、後謁下獄驗治,言使巫傅恭、婢合歡等祠祭詛祝上,為雲求為天子。雲又與知災異者高尚等指星宿,言上疾必不愈,雲當得天下。石立,宣帝起之表也。有司請誅王,有詔廢徙房陵。雲自殺,謁棄市。立十七年,國除。
yuán shǐ yuán nián, wáng mǎng yù fǎn āi dì zhèng, bái tài huáng tài hòu, lì yún tài zǐ kāi míng wèi dōng píng wáng, yòu lì sī wáng sūn chéng dū wèi zhōng shān wáng. kāi míng lì sān nián, hōng, wú zi. fù lì kāi míng xiōng yán xiāng hóu xìn zǐ kuāng wèi dōng píng wáng, fèng kāi míng hòu. wáng mǎng jū shè, dōng jùn tài shǒu dí yì yǔ yán xiāng hóu xìn móu jǔ bīng zhū mǎng, lì xìn wèi tiān zǐ. bīng bài, jiē wèi mǎng suǒ miè.
元始元年,王莽欲反哀帝政,白太皇太后,立雲太子開明為東平王,又立思王孫成都為中山王。開明立三年,薨,無子。復立開明兄嚴鄉侯信子匡為東平王,奉開明後。王莽居攝,東郡太守翟義與嚴鄉侯信謀舉兵誅莽,立信為天子。兵敗,皆為莽所滅。
zhōng shān āi wáng jìng, chū yuán èr nián lì wèi qīng hé wáng. sān nián, xǐ zhōng shān, yǐ yòu shǎo wèi zhī guó. jiàn zhāo sì nián, hōng dǐ, zàng dù líng, wú zi, jué. tài hòu guī jū wài jiā róng shì.
中山哀王竟,初元二年立為清河王。三年,徙中山,以幼少未之國。建昭四年,薨邸,葬杜陵,無子,絕。太后歸居外家戎氏。
xiào yuán huáng dì sān nán. wáng huáng hòu shēng xiào chéng dì, fù zhāo yí shēng dìng táo gòng wáng kāng, féng zhāo yí shēng zhōng shān xiào wáng xìng.
孝元皇帝三男。王皇后生孝成帝,傅昭儀生定陶共王康,馮昭儀生中山孝王興。
dìng táo gòng wáng kāng, yǒng guāng sān nián lì wèi jì yáng wáng. bā nián, xǐ wèi shān yáng wáng. bā nián, xǐ dìng táo. wáng shǎo ér ài, zhǎng duō cái yì, xí zhī yīn shēng, shàng qí qì zhī. mǔ zhāo yí yòu xìng, jǐ dài huáng hòu tài zǐ. yǔ zài yuán hòu jí shǐ dān chuán.
定陶共王康,永光三年立為濟陽王。八年,徙為山陽王。八年,徙定陶。王少而愛,長多材藝,習知音聲,上奇器之。母昭儀又幸,幾代皇后太子。語在《元後》及《史丹傳》。
chéng dì jí wèi, yuán xiān dì yì, hòu yù yì yú tā wáng. shí jiǔ nián hōng, zi xīn sì. shí wǔ nián, chéng dì wú zi, zhēng rù wèi huáng tài zǐ. shàng yǐ tài zǐ fèng dà zōng hòu, bù dé gù sī qīn, nǎi lì chǔ sī wáng zǐ jǐng wèi dìng táo wáng, fèng gòng wáng hòu. chéng dì bēng, tài zǐ jí wèi, shì wèi xiào āi dì. jí wèi èr nián, zhuī zūn gòng wáng wèi gòng huáng dì, zhì qǐn miào jīng shī, xù zhāo mù, yí rú xiào yuán dì. xǐ dìng táo wáng jǐng wèi xìn dōu wáng yún.
成帝即位,緣先帝意,厚遇異於它王。十九年薨,子欣嗣。十五年,成帝無子,征入為皇太子。上以太子奉大宗後,不得顧私親,乃立楚思王子景為定陶王,奉共王后。成帝崩,太子即位,是為孝哀帝。即位二年,追尊共王為共皇帝,置寢廟京師,序昭穆,儀如孝元帝。徙定陶王景為信都王雲。
zhōng shān xiào wáng xìng, jiàn zhāo èr nián lì wèi xìn dōu wáng. shí sì nián, xǐ zhōng shān. chéng dì zhī yì lì tài zǐ yě, yù shǐ dài fū kǒng guāng yǐ wèi shàng shū yǒu yīn jí wáng, xiōng zhōng dì jí, zhōng shān wáng yuán dì zhī zǐ, yí wèi hòu. chéng dì yǐ zhōng shān wáng bù cái, yòu xiōng dì, bù dé xiāng rù miào. wài jiā wáng shì yǔ zhào zhāo yí jiē yù yòng āi dì wèi tài zǐ, gù suì lì yān. shàng nǎi fēng xiào wáng jiù féng cān wèi yí xiāng hóu, ér yì fēng xiào wáng wàn hù, yǐ wèi qí yì. sān shí nián, hōng, zi kàn sì. qī nián, āi dì bēng, wú zi, zhēng zhōng shān wáng kàn rù jí wèi, shì wèi píng dì. tài huáng tài hòu yǐ dì wèi chéng dì hòu, gù lì dōng píng sī wáng sūn táo xiāng qǐng hóu zi chéng dū wèi zhōng shān wáng, fèng xiào wáng hòu. wáng mǎng shí jué.
中山孝王興,建昭二年立為信都王。十四年,徙中山。成帝之議立太子也,御史大夫孔光以為《尚書》有殷及王,兄終弟及,中山王元帝之子,宜為後。成帝以中山王不材,又兄弟,不得相入廟。外家王氏與趙昭儀皆欲用哀帝為太子,故遂立焉。上乃封孝王舅馮參為宜鄉侯,而益封孝王萬戶,以尉其意。三十年,薨,子衎嗣。七年,哀帝崩,無子,征中山王衎入即位,是為平帝。太皇太后以帝為成帝後,故立東平思王孫桃鄉頃侯子成都為中山王,奉孝王后。王莽時絕。
zàn yuē: xiào yuán zhī hòu, biàn yǒu tiān xià, rán ér shì jué yú sūn, qǐ fēi tiān zāi! huái yáng xiàn wáng yú shí zhū hóu wèi cōng chá yǐ, zhāng bó yòu zhī, jǐ xiàn wú dào. shī yún tān rén bài lèi, gǔ jīn yī yě.
贊曰:孝元之後,遍有天下,然而世絕於孫,豈非天哉!淮陽憲王於時諸侯為聰察矣,張博誘之,幾陷無道。《詩》雲「貪人敗類」,古今一也。