shī dú jì jīn guì zì fén shēn mèi zhēn chán yǔ cūn kōng yù jiù
施毒計金桂自焚身 昧真禪雨村空遇舊
huà shuō jiǎ liǎn dào le wáng fū rén nà biān, yī yī de shuō le. cì rì dào le bù lǐ dǎ diǎn tíng tuǒ, huí lái yòu dào wáng fū rén nà biān, jiāng dǎ diǎn lì bù zhī shì gào zhī. wáng fū rén biàn dào: dǎ tīng zhǔn le me? guǒ rán zhè yàng, lǎo yé yě yuàn yì, hé jiā yě fàng xīn. nà wài rèn shì hé cháng zuò dé de! ruò bú shì nà yàng de cān huí lái, zhǐ pà jiào nèi xiē hùn zhàng dōng xī bǎ lǎo yé de xìng mìng dōu kēng le ne! jiǎ liǎn dào: tài tài nà lǐ zhī dào? wáng fū rén dào: zì cóng nǐ èr shū fàng le wài rèn, bìng méi yǒu yī gè qián ná huí lái, bǎ jiā lǐ de dào tāo mō le hǎo xiē qù le. nǐ qiáo nèi xiē gēn lǎo yé qù de rén, tā nán rén zài wài tóu bù duō jǐ shí, nèi xiē xiǎo lǎo pó zǐ men biàn jīn tóu yín miàn dí zhuāng bàn qǐ lái le, kě bú shì zài wài tóu mán zhe lǎo yé nòng qián? nǐ shū shū biàn yóu zhe tā men nào qù, ruò nòng chū shì lái, bù dàn zì jǐ de guān zuò bù chéng, zhǐ pà lián zǔ shàng de guān yě yào mǒ diào le ne. jiǎ liǎn dào: shěn zi shuō de hěn shì. fāng cái wǒ tīng jiàn cān le, xià de liǎo bù dé, zhí děng dǎ tīng míng bái cái fàng xīn. yě yuàn yì lǎo yé zuò gè jīng guān, ān ān yì yì de zuò jǐ nián, cái bǎo de zhù yī bèi zi de shēng míng. jiù shì lǎo tài tài zhī dào le, dào yě shì fàng xīn de, zhǐ yào tài tài shuō dé kuān huǎn xiē. wáng fū rén dào: wǒ zhī dào. nǐ dào dǐ zài qù dǎ tīng dǎ tīng.
話說賈璉到了王夫人那邊,一一的說了。次日到了部里打點停妥,回來又到王夫人那邊,將打點吏部之事告知。王夫人便道:「打聽准了麼?果然這樣,老爺也願意,合家也放心。那外任是何嘗做得的!若不是那樣的參回來,只怕叫那些混帳東西把老爺的性命都坑了呢!」賈璉道:「太太那裡知道?」王夫人道:「自從你二叔放了外任,並沒有一個錢拿回來,把家裡的倒掏摸了好些去了。你瞧那些跟老爺去的人,他男人在外頭不多幾時,那些小老婆子們便金頭銀面的妝扮起來了,可不是在外頭瞞着老爺弄錢?你叔叔便由着他們鬧去,若弄出事來,不但自己的官做不成,只怕連祖上的官也要抹掉了呢。」賈璉道:「嬸子說得很是。方才我聽見參了,嚇的了不得,直等打聽明白才放心。也願意老爺做個京官,安安逸逸的做幾年,才保得住一輩子的聲名。就是老太太知道了,倒也是放心的,只要太太說得寬緩些。」王夫人道:「我知道。你到底再去打聽打聽。」
jiǎ liǎn dá yīng le, cái yào chū lái, zhǐ jiàn xuē yí mā jiā de lǎo pó zǐ huāng huāng zhāng zhāng de zǒu lái, dào wáng fū rén lǐ jiān wū nèi, yě méi shuō qǐng ān, biàn dào: wǒ men tài tài jiào wǒ lái gào sù zhè lǐ de yí tài tài, shuō wǒ men jiā liǎo bù dé le, yòu nào chū shì lái le. wáng fū rén tīng le, biàn wèn: nào chū shén me shì lái? nà pó zǐ yòu shuō: liǎo bù dé, liǎo bù dé! wáng fū rén hēng dào: hú tú dōng xī! yǒu yào jǐn shì nǐ dào dǐ shuō a! pó zǐ biàn shuō: wǒ men jiā èr yé bù zài jiā, yī gè nán rén yě méi yǒu. zhè jiàn shì qíng chū lái zěn me bàn! yāo qiú tài tài dǎ fā jǐ wèi yé men qù liào lǐ liào lǐ. wáng fū rén tīng zhe bù dǒng, biàn jí zhe dào: jiū jìng yào yé men qù gàn shén me shì? pó zǐ dào: wǒ men dà nǎi nǎi sǐ le. wáng fū rén tīng le, biàn cuì dào: zhè zhǒng nǚ rén sǐ, sǐ le bà liě, yě zhí de dà jīng xiǎo guài de! pó zǐ dào: bú shì hǎo hǎo ér sǐ de, shì hùn nào sǐ de. kuài qiú tài tài dǎ fā rén qù bàn bàn. shuō zhe jiù yào zǒu. wáng fū rén yòu shēng qì, yòu hǎo xiào, shuō: zhè pó zǐ hǎo hùn zhàng. liǎn gē ér, dào bù rú nǐ guò qù qiáo qiáo, bié lǐ nà hú tú dōng xī. nà pó zǐ méi tīng jiàn dǎ fā rén qù, zhǐ tīng jiàn shuō bié lǐ tā, tā biàn dǔ qì pǎo huí qù le. zhè lǐ xuē yí mā zhèng zài zháo jí, zài děng bù lái, hǎo róng yì jiàn nà pó zǐ lái le, biàn wèn: yí tài tài dǎ fā shuí lái? pó zǐ tàn shuō dào: rén zuì bú yào yǒu jí nán shì, shén me hǎo qīn hǎo juàn, kàn lái yě bù zhōng yòng. yí tài tài bù dàn bù kěn zhào yīng wǒ men, dào mà wǒ hú tú. xuē yí mā tīng le, yòu qì yòu jí dào: yí tài tài bù guǎn, nǐ gū nǎi nǎi zěn me shuō le? pó zǐ dào: yí tài tài jì bù guǎn, wǒ men jiā de gū nǎi nǎi zì rán gèng bù guǎn le. méi yǒu qù gào sù. xuē yí mā cuì dào: yí tài tài shì wài rén, gū niáng shì wǒ yǎng de, zěn me bù guǎn! pó zǐ yī shí xǐng wù dào: shì a, zhè me zhe wǒ hái qù.
賈璉答應了,才要出來,只見薛姨媽家的老婆子慌慌張張的走來,到王夫人裡間屋內,也沒說請安,便道:「我們太太叫我來告訴這裡的姨太太,說我們家了不得了,又鬧出事來了。」王夫人聽了,便問:「鬧出什麼事來?」那婆子又說:「了不得,了不得!」王夫人哼道:「糊塗東西!有要緊事你到底說啊!」婆子便說:「我們家二爺不在家,一個男人也沒有。這件事情出來怎麼辦!要求太太打發幾位爺們去料理料理。」王夫人聽着不懂,便急着道:「究竟要爺們去幹什麼事?」婆子道:「我們大奶奶死了。」王夫人聽了,便啐道:「這種女人死,死了罷咧,也值得大驚小怪的!」婆子道:「不是好好兒死的,是混鬧死的。快求太太打發人去辦辦。」說着就要走。王夫人又生氣,又好笑,說:「這婆子好混帳。璉哥兒,倒不如你過去瞧瞧,別理那糊塗東西。」那婆子沒聽見打發人去,只聽見說別理他,他便賭氣跑回去了。這裡薛姨媽正在着急,再等不來,好容易見那婆子來了,便問:「姨太太打發誰來?」婆子嘆說道:「人最不要有急難事,什麼好親好眷,看來也不中用。姨太太不但不肯照應我們,倒罵我糊塗。」薛姨媽聽了,又氣又急道:「姨太太不管,你姑奶奶怎麼說了?」婆子道:「姨太太既不管,我們家的姑奶奶自然更不管了。沒有去告訴。」薛姨媽啐道:「姨太太是外人,姑娘是我養的,怎麼不管!」婆子一時省悟道:「是啊,這麼着我還去。」
zhèng shuō zhe, zhǐ jiàn jiǎ liǎn lái le, gěi xuē yí mā qǐng le ān, dào le nǎo, huí shuō: wǒ shěn zi zhī dào dì fù sǐ le, wèn lǎo pó zǐ, zài shuō bù míng, zháo jí de hěn, dǎ fā wǒ lái wèn gè míng bái, hái jiào wǒ zài zhè lǐ liào lǐ. gāi zěn me yàng, yí tài tài zhǐ guǎn shuō le bàn qù. xuē yí mā běn lái qì dé gān kū, tīng jiàn jiǎ liǎn de huà, biàn xiào zhe shuō: dào yào èr yé fèi xīn. wǒ shuō yí tài tài shì dài wǒ men zuì hǎo de, dōu shì zhè lǎo huò shuō bù qīng, jǐ hū wù liǎo shì. qǐng èr yé zuò xià, děng wǒ màn màn de gào sù nǐ. biàn shuō: bù wèi bié de shì, wèi de shì xí fù bú shì hǎo sǐ de. jiǎ liǎn dào: xiǎng shì wèi xiōng dì fàn shì yuàn mìng sǐ de? xuē yí mā dào: ruò zhè yàng dǎo hǎo le. qián jǐ gè yuè tóu lǐ, tā tiān tiān péng tóu chì jiǎo de fēng nào. hòu lái tīng jiàn nǐ xiōng dì wèn le sǐ zuì, tā suī kū le yī chǎng, yǐ hòu dào cā zhī mǒ fěn de qǐ lái. wǒ ruò shuō tā, yòu yào chǎo gè liǎo bù dé, wǒ zǒng bù lǐ tā. yǒu yì tiān bù zhī zěn me yàng lái yào xiāng líng qù zuò bàn, wǒ shuō: nǐ fàng zhe bǎo chán, hái yào xiāng líng zuò shén me, kuàng qiě xiāng líng shì nǐ bù ài de, hé kǔ zhāo qì shēng. tā bì bù yī. wǒ méi fǎ ér, biàn jiào xiāng líng dào tā wū lǐ qù. kě lián zhè xiāng líng bù gǎn wéi wǒ de huà, dài zhe bìng jiù qù le. shuí zhī dào tā dài xiāng líng hěn hǎo, wǒ dào xǐ huān. nǐ dà mèi mei zhī dào le, shuō: zhǐ pà bú shì hǎo xīn bà. wǒ yě bù lǐ huì. tóu jǐ tiān xiāng líng bìng zhe, tā dào qīn shǒu qù zuò tāng gěi tā chī, nǎ zhī xiāng líng méi fú, gāng duān dào gēn qián, tā zì jǐ tàng le shǒu, lián wǎn dōu zá le. wǒ zhǐ shuō bì yào qiān nù zài xiāng líng shēn shàng, tā dào méi shēng qì, zì jǐ hái ná tiáo zhǒu sǎo le, ná shuǐ pō jìng le dì, réng jiù liǎng gè rén hěn hǎo. zuó ér wǎn shàng, yòu jiào bǎo chán qù zuò le liǎng wǎn tāng lái, zì jǐ shuō tóng xiāng líng yī kuài ér hē. gé le yī huí, tīng jiàn tā wū lǐ liǎng zhī jiǎo dēng xiǎng, bǎo chán jí de luàn rǎng, yǐ hòu xiāng líng yě rǎng zhe fú zhe qiáng chū lái jiào rén. wǒ máng zhe kàn qù, zhǐ jiàn xí fù bí zi yǎn jīng lǐ dōu liú chū xuè lái, zài dì xià luàn gǔn, liǎng shǒu zài xīn kǒu luàn zhuā, liǎng jiǎo luàn dēng, bǎ wǒ jiù xià sǐ le, wèn tā yě shuō bù chū lái, zhǐ guǎn zhí rǎng, nào le yī huí jiù sǐ le. wǒ qiáo nà guāng jǐng shì fú le dú de. bǎo chán biàn kū zhe lái jiū xiāng líng, shuō tā bǎ yào yào sǐ le nǎi nǎi le. wǒ kàn xiāng líng yě bú shì zhè me yàng de rén, zài zhě tā bìng de qǐ hái qǐ bù lái, zěn me néng yào rén ne. wú nài bǎo chán yī kǒu yǎo dìng. wǒ de èr yé, zhè jiào wǒ zěn me bàn! zhǐ de yìng zhe xīn cháng jiào lǎo pó zǐ men bǎ xiāng líng kǔn le, jiāo gěi bǎo chán, biàn bǎ fáng mén fǎn kòu le. wǒ tóng nǐ èr mèi mei shǒu le yī yè, děng fǔ lǐ de mén kāi le cái gào sù qù de. èr yé nǐ shì míng bái rén, zhè jiàn shì zěn me hǎo? jiǎ liǎn dào: xià jiā zhī dào le méi yǒu? xuē yí mā dào: yě de sī lǔ míng bái le cái hǎo bào a. jiǎ liǎn dào: jù wǒ kàn qǐ lái, bì yào jīng guān cái liǎo de xià lái. wǒ men zì rán yí zài bǎo chán shēn shàng, bié rén biàn shuō bǎo chán wèi shén me yào sǐ tā nǎi nǎi, yě shì méi dá duì de. ruò shuō zài xiāng líng shēn shàng, jìng hái zhuāng dé shàng. zhèng shuō zhe, zhǐ jiàn róng fǔ nǚ rén men jìn lái shuō: wǒ men èr nǎi nǎi lái le. jiǎ liǎn suī shì dà bǎi zǐ, yīn cóng xiǎo ér jiàn de, yě bù huí bì. bǎo chāi jìn lái jiàn le mǔ qīn, yòu jiàn le jiǎ liǎn, biàn wǎng lǐ jiān wū lǐ tóng bǎo qín zuò xià. xuē yí mā yě jiāng qián shì gào sù yī biàn. bǎo chāi biàn shuō: ruò bǎ xiāng líng kǔn le, kě bú shì wǒ men yě shuō shì xiāng líng yào sǐ de le me? mā mā shuō zhè tāng shì bǎo chán zuò de, jiù gāi kǔn qǐ bǎo chán lái wèn tā ya. yī miàn biàn gāi dǎ fā rén bào xià jiā qù, yī miàn bào guān de shì. xuē yí mā tīng jiàn yǒu lǐ, biàn wèn jiǎ liǎn. jiǎ liǎn dào: èr mèi zǐ shuō de hěn shì. bào guān hái dé wǒ qù, tuō le xíng bù lǐ de rén, xiāng yàn wèn kǒu gòng de shí hòu yǒu zhào yīng dé. zhǐ shì yào kǔn bǎo chán fàng xiāng líng dào pà nán xiē. xuē yí mā dào: bìng bú shì wǒ yào kǔn xiāng líng, wǒ kǒng pà xiāng líng bìng zhōng shòu yuàn zháo jí, yī shí xún sǐ, yòu tiān le yī tiáo rén mìng, cái kǔn le jiāo gěi bǎo chán, yě shì yī gè zhǔ yì. jiǎ liǎn dào: suī shì zhè me shuō, wǒ men dào bāng le bǎo chán le. ruò yào fàng dōu fàng, yào kǔn dōu kǔn, tā men sān gè rén shì yī chù de. zhǐ yào jiào rén ān wèi xiāng líng jiù shì le. xuē yí mā biàn jiào rén kāi mén jìn qù, bǎo chāi jiù pài le dài lái jǐ gè nǚ rén bāng zhe kǔn bǎo chán. zhǐ jiàn xiāng líng yǐ kū de sǐ qù huó lái, bǎo chán fǎn dé yì yáng yáng. yǐ hòu jiàn rén yào kǔn tā, biàn luàn rǎng qǐ lái. nà jìn dé róng fǔ de rén yāo he zhe, yě jiù kǔn le. jìng kāi zhe mén, hǎo jiào rén kàn zhe. zhè lǐ bào xià jiā de rén yǐ jīng qù le.
正說着,只見賈璉來了,給薛姨媽請了安,道了惱,回說:「我嬸子知道弟婦死了,問老婆子,再說不明,着急得很,打發我來問個明白,還叫我在這裡料理。該怎麼樣,姨太太只管說了辦去。」薛姨媽本來氣得乾哭,聽見賈璉的話,便笑着說:「倒要二爺費心。我說姨太太是待我們最好的,都是這老貨說不清,幾乎誤了事。請二爺坐下,等我慢慢的告訴你。」便說:「不為別的事,為的是媳婦不是好死的。」賈璉道:「想是為兄弟犯事怨命死的?」薛姨媽道:「若這樣倒好了。前幾個月頭裡,他天天蓬頭赤腳的瘋鬧。後來聽見你兄弟問了死罪,他雖哭了一場,以後倒擦脂抹粉的起來。我若說他,又要吵個了不得,我總不理他。有一天不知怎麼樣來要香菱去作伴,我說:『你放着寶蟾,還要香菱做什麼,況且香菱是你不愛的,何苦招氣生。』他必不依。我沒法兒,便叫香菱到他屋裡去。可憐這香菱不敢違我的話,帶着病就去了。誰知道他待香菱很好,我倒喜歡。你大妹妹知道了,說:『只怕不是好心罷。』我也不理會。頭幾天香菱病着,他倒親手去做湯給他吃,那知香菱沒福,剛端到跟前,他自己燙了手,連碗都砸了。我只說必要遷怒在香菱身上,他倒沒生氣,自己還拿笤帚掃了,拿水潑淨了地,仍舊兩個人很好。昨兒晚上,又叫寶蟾去做了兩碗湯來,自己說同香菱一塊兒喝。隔了一回,聽見他屋裡兩隻腳蹬響,寶蟾急的亂嚷,以後香菱也嚷着扶着牆出來叫人。我忙着看去,只見媳婦鼻子眼睛裡都流出血來,在地下亂滾,兩手在心口亂抓,兩腳亂蹬,把我就嚇死了,問他也說不出來,只管直嚷,鬧了一回就死了。我瞧那光景是服了毒的。寶蟾便哭着來揪香菱,說他把藥藥死了奶奶了。我看香菱也不是這麼樣的人,再者他病的起還起不來,怎麼能藥人呢。無奈寶蟾一口咬定。我的二爺,這叫我怎麼辦!只得硬着心腸叫老婆子們把香菱捆了,交給寶蟾,便把房門反扣了。我同你二妹妹守了一夜,等府里的門開了才告訴去的。二爺你是明白人,這件事怎麼好?」賈璉道:「夏家知道了沒有?」薛姨媽道:「也得撕擄明白了才好報啊。」賈璉道:「據我看起來,必要經官才了得下來。我們自然疑在寶蟾身上,別人便說寶蟾為什麼藥死他奶奶,也是沒答對的。若說在香菱身上,竟還裝得上。」正說着,只見榮府女人們進來說:「我們二奶奶來了。」賈璉雖是大伯子,因從小兒見的,也不迴避。寶釵進來見了母親,又見了賈璉,便往裡間屋裡同寶琴坐下。薛姨媽也將前事告訴一遍。寶釵便說:「若把香菱捆了,可不是我們也說是香菱藥死的了麼?媽媽說這湯是寶蟾做的,就該捆起寶蟾來問他呀。一面便該打發人報夏家去,一面報官的是。」薛姨媽聽見有理,便問賈璉。賈璉道:「二妹子說得很是。報官還得我去,託了刑部里的人,相驗問口供的時候有照應得。只是要捆寶蟾放香菱倒怕難些。」薛姨媽道:「並不是我要捆香菱,我恐怕香菱病中受怨着急,一時尋死,又添了一條人命,才捆了交給寶蟾,也是一個主意。」賈璉道:「雖是這麼說,我們倒幫了寶蟾了。若要放都放,要捆都捆,他們三個人是一處的。只要叫人安慰香菱就是了。」薛姨媽便叫人開門進去,寶釵就派了帶來幾個女人幫着捆寶蟾。只見香菱已哭得死去活來,寶蟾反得意洋洋。以後見人要捆他,便亂嚷起來。那禁得榮府的人吆喝着,也就捆了。竟開着門,好叫人看着。這裡報夏家的人已經去了。
nà xià jiā xiān qián bú zhù zài jīng lǐ, yīn jìn nián xiāo suǒ, yòu jì guà nǚ ér, xīn jìn bān jìn jīng lái. fù qīn yǐ méi, zhǐ yǒu mǔ qīn, yòu guò jì le yī gè hùn zhàng ér zi, bǎ jiā yè dōu huā wán le, bù shí de cháng dào xuē jiā. nà jīn guì yuán shì gè shuǐ xìng rén ér, nà lǐ shǒu dé zhù kōng fáng, kuàng jiān tiān tiān xīn lǐ xiǎng niàn xuē kē, biàn yǒu xiē jī bù zé shí de guāng jǐng. wú nài tā zhè yī gān xiōng dì yòu shì gè chǔn huò, suī yě yǒu xiē zhī jué, zhǐ shì shàng wèi rù gǎng. suǒ yǐ jīn guì shí cháng huí qù, yě bāng tiē tā xiē yín qián. zhè xiē shí zhèng pàn jīn guì huí jiā, zhǐ jiàn xuē jiā de rén lái, xīn lǐ jiù xiǎng yòu ná shén me dōng xī lái le. bù liào shuō zhè lǐ gū niáng fú dú sǐ le, tā biàn qì dé luàn rǎng luàn jiào. jīn guì de mǔ qīn tīng jiàn le, gèng kū hǎn qǐ lái, shuō: hǎo duān duān dì nǚ hái ér zài tā jiā, wèi shén me fú le dú ne! kū zhe hǎn zhe de, dài le ér zi, yě děng bù dé gù chē, biàn yào zǒu lái. nà xià jiā běn shì mǎi mài rén jiā, rú jīn méi le qián, nà gù shén me liǎn miàn. ér zi tóu lǐ jiù zǒu, tā gēn le yī gè pò lǎo pó zǐ chū le mén, zài jiē shàng tí tí kū kū de gù le yī liàng pò chē, biàn pǎo dào xuē jiā.
那夏家先前不住在京里,因近年消索,又記掛女兒,新近搬進京來。父親已沒,只有母親,又過繼了一個混帳兒子,把家業都花完了,不時的常到薛家。那金桂原是個水性人兒,那裡守得住空房,況兼天天心裡想念薛蝌,便有些飢不擇食的光景。無奈他這一乾兄弟又是個蠢貨,雖也有些知覺,只是尚未入港。所以金桂時常回去,也幫貼他些銀錢。這些時正盼金桂回家,只見薛家的人來,心裡就想又拿什麼東西來了。不料說這裡姑娘服毒死了,他便氣得亂嚷亂叫。金桂的母親聽見了,更哭喊起來,說:「好端端的女孩兒在他家,為什麼服了毒呢!」哭着喊着的,帶了兒子,也等不得僱車,便要走來。那夏家本是買賣人家,如今沒了錢,那顧什麼臉面。兒子頭裡就走,他跟了一個破老婆子出了門,在街上啼啼哭哭的雇了一輛破車,便跑到薛家。
jìn mén yě bù dǎ huà, biàn ér yī shēng ròu yī shēng de yào tǎo rén mìng. nà shí jiǎ liǎn dào xíng bù tuō rén, jiā lǐ zhǐ yǒu xuē yí mā bǎo chāi bǎo qín hé céng jiàn guò gè zhèn zhàng, dōu xià dé bù gǎn zé shēng. biàn yào yǔ tā jiǎng lǐ, tā men yě bù tīng, zhǐ shuō: wǒ nǚ hái ér zài nǐ jiā dé guò shén me hǎo chù, liǎng kǒu cháo dǎ mù mà de. nào le jǐ shí, hái bù róng tā liǎng kǒu zi zài yī chù, nǐ men shāng liáng zhe bǎ nǚ xù nòng zài jiān lǐ, yǒng bù jiàn miàn. nǐ men niáng ér men zhàng zhe hǎo qīn qī shòu yòng yě bà le, hái xián tā ài yǎn, jiào rén yào sǐ le tā, dào shuō shì fú dú! tā wèi shén me fú dú! shuō zhe, zhí bèn zhe xuē yí mā lái. xuē yí mā zhǐ de hòu tuì, shuō: qīn jiā tài tài qiě qǐng qiáo qiáo nǐ nǚ ér, wèn wèn bǎo chán, zài shuō wāi huà bù chí. nà bǎo chāi bǎo qín yīn wài miàn yǒu xià jiā de ér zi, nán yǐ chū lái lán hù, zhī zài lǐ biān zháo jí. qià hǎo wáng fū rén dǎ fā zhōu ruì jiā de zhào kàn, yī jìn mén lái, jiàn yī gè lǎo pó zǐ zhǐ zhe xuē yí mā de liǎn kū mà. zhōu ruì jiā de zhī dào bì shì jīn guì de mǔ qīn, biàn zǒu shàng lái shuō: zhè wèi shì qīn jiā tài tài me? dà nǎi nǎi zì jǐ fú dú sǐ de, yǔ wǒ men yí tài tài shén me xiāng gān, yě bù fàn zhè me zāo tā ya. nà jīn guì de mǔ qīn wèn: nǐ shì shuí? xuē yí mā jiàn yǒu le rén, dǎn zi lüè zhuàng le xiē, biàn shuō: zhè jiù shì wǒ qīn qī jiǎ fǔ lǐ de. jīn guì de mǔ qīn biàn shuō dào: shuí bù zhī dào, nǐ men yǒu zhàng yāo zǐ de qīn qī, cái néng gòu jiào gū yé zuò zài jiān lǐ. rú jīn wǒ de nǚ hái ér dào bái sǐ liǎo bù chéng! shuō zhe, biàn lā xuē yí mā shuō: nǐ dào dǐ bǎ wǒ nǚ ér zěn yàng nòng shā le? gěi wǒ qiáo qiáo! zhōu ruì jiā de yī miàn quàn shuō: zhǐ guǎn qiáo qiáo, yòng bù zháo lā lā chě chě. biàn bǎ shǒu yī tuī. xià jiā de ér zi biàn pǎo jìn lái bù yī dào: nǐ zhàng zhe fǔ lǐ de shì tóu ér lái dǎ wǒ mǔ qīn me! shuō zhe, biàn jiāng yǐ zi dǎ qù, què méi yǒu dǎ zhe. lǐ tóu gēn bǎo chāi de rén tīng jiàn wài tóu nào qǐ lái, gǎn zhe lái qiáo, kǒng pà zhōu ruì jiā de chī kuī, qí dǎ huǒ de shǎng qù bàn quàn bàn hē. nà xià jiā de mǔ zǐ suǒ xìng sā qǐ pō lái, shuō: zhī dào nǐ men róng fǔ de shì tóu ér. wǒ men jiā de gū niáng yǐ jīng sǐ le, rú jīn yě dōu bú yào mìng le! shuō zhe, réng bēn xuē yí mā pīn mìng. dì xià de rén suī duō, nà lǐ dǎng dé zhù, zì gǔ shuō de yī rén pīn mìng, wàn fū mò dāng.
進門也不打話,便兒一聲肉一聲的要討人命。那時賈璉到刑部托人,家裡只有薛姨媽、寶釵、寶琴、何曾見過個陣仗,都嚇得不敢則聲。便要與他講理,他們也不聽,只說:「我女孩兒在你家得過什麼好處,兩口朝打暮罵的。鬧了幾時,還不容他兩口子在一處,你們商量着把女婿弄在監里,永不見面。你們娘兒們仗着好親戚受用也罷了,還嫌他礙眼,叫人藥死了他,倒說是服毒!他為什麼服毒!」說着,直奔着薛姨媽來。薛姨媽只得後退,說:「親家太太且請瞧瞧你女兒,問問寶蟾,再說歪話不遲。」那寶釵寶琴因外面有夏家的兒子,難以出來攔護,只在裡邊着急。恰好王夫人打發周瑞家的照看,一進門來,見一個老婆子指着薛姨媽的臉哭罵。周瑞家的知道必是金桂的母親,便走上來說:「這位是親家太太麼?大奶奶自己服毒死的,與我們姨太太什麼相干,也不犯這麼遭塌呀。」那金桂的母親問:「你是誰?」薛姨媽見有了人,膽子略壯了些,便說:「這就是我親戚賈府里的。」金桂的母親便說道:「誰不知道,你們有仗腰子的親戚,才能夠叫姑爺坐在監里。如今我的女孩兒倒白死了不成!」說着,便拉薛姨媽說:「你到底把我女兒怎樣弄殺了?給我瞧瞧!」周瑞家的一面勸說:「只管瞧瞧,用不着拉拉扯扯。」便把手一推。夏家的兒子便跑進來不依道:「你仗着府里的勢頭兒來打我母親麼!」說着,便將椅子打去,卻沒有打着。裡頭跟寶釵的人聽見外頭鬧起來,趕着來瞧,恐怕周瑞家的吃虧,齊打伙的上去半勸半喝。那夏家的母子索性撒起潑來,說:「知道你們榮府的勢頭兒。我們家的姑娘已經死了,如今也都不要命了!」說着,仍奔薛姨媽拼命。地下的人雖多,那裡擋得住,自古說的「一人拼命,萬夫莫當。」
zhèng nào dào wēi jí zhī jì, jiǎ liǎn dài le qī bā gè jiā rén jìn lái, jiàn shì rú cǐ, biàn jiào rén xiān bǎ xià jiā de ér zi lā chū qù, biàn shuō: nǐ men bù xǔ nào, yǒu huà hǎo hǎo ér de shuō. kuài jiāng jiā lǐ shōu shi shōu shi, xíng bù lǐ tóu de lǎo yé men jiù lái xiāng yàn le. jīn guì de mǔ qīn zhèng zài sā pō, zhǐ jiàn lái le yī wèi lǎo yé, jǐ gè zài tóu lǐ yāo he, nèi xiē rén dōu chuí shǒu shì lì. jīn guì de mǔ qīn jiàn zhè gè guāng jǐng, yě bù zhī shì jiǎ fǔ hé rén, yòu jiàn tā ér zi yǐ bèi rén jiū zhù, yòu tīng jiàn shuō xíng bù lái yàn, tā xīn lǐ yuán xiǎng kàn jiàn nǚ ér shī shǒu xiān nào le yī gè xī làn zài qù hǎn guān qù, bù chéng wàng zhè lǐ xiān bào le guān, yě biàn ruǎn le xiē. xuē yí mā yǐ xià hú tú le. hái shì zhōu ruì jiā de huí shuō: tā men lái le, yě méi yǒu qù qiáo tā gū niáng, biàn zuò jiàn qǐ yí tài tài lái le. wǒ men wèi hǎo quàn tā, nà lǐ pǎo jìn yī gè yě nán rén, zài nǎi nǎi men lǐ tóu hùn sā cūn hùn dǎ, zhè kě bú shì méi yǒu wáng fǎ le! jiǎ liǎn dào: zhè huí zi bù yòng hé tā jiǎng lǐ, děng yī huì zi dǎ zhe wèn tā, shuō: nán rén yǒu nán rén de suǒ zài, lǐ tóu dōu shì xiē gū niáng nǎi nǎi men, kuàng qiě yǒu tā mǔ qīn hái qiáo bù jiàn tā men gū niáng me, tā pǎo jìn lái bú shì yào dǎ qiǎng lái le me! jiā rén men zuò hǎo zuò dǎi yā fú zhù le. zhōu ruì jiā de zhàng zhe rén duō, biàn shuō: xià tài tài, nǐ bù dǒng shì, jì lái le, gāi wèn gè qīng hóng zào bái. nǐ men gū niáng shì zì jǐ fú dú sǐ le, bù rán biàn shì bǎo chán yào sǐ tā zhǔ zi le, zěn me bù wèn míng bái, yòu bù kàn shī shǒu, jiù xiǎng é rén lái le ne, wǒ men jiù kěn jiào yī gè xí fù ér bái sǐ liǎo bù chéng! xiàn zài bǎ bǎo chán kǔn zhe, yīn wèi nǐ men gū niáng bì yào diǎn bìng ér, suǒ yǐ jiào xiāng líng péi zhe tā, yě zài yī gè wū lǐ zhù, gù cǐ liǎng gè rén dōu kān shǒu zài nà lǐ, yuán děng nǐ men lái yǎn kàn kàn xíng bù xiāng yàn, wèn chū dào lǐ lái cái shì a.
正鬧到危急之際,賈璉帶了七八個家人進來,見是如此,便叫人先把夏家的兒子拉出去,便說:「你們不許鬧,有話好好兒的說。快將家裡收拾收拾,刑部裡頭的老爺們就來相驗了。」金桂的母親正在撒潑,只見來了一位老爺,幾個在頭裡吆喝,那些人都垂手侍立。金桂的母親見這個光景,也不知是賈府何人,又見他兒子已被人揪住,又聽見說刑部來驗,他心裡原想看見女兒屍首先鬧了一個稀爛再去喊官去,不承望這裡先報了官,也便軟了些。薛姨媽已嚇糊塗了。還是周瑞家的回說:「他們來了,也沒有去瞧他姑娘,便作踐起姨太太來了。我們為好勸他,那裡跑進一個野男人,在奶奶們裡頭混撒村混打,這可不是沒有王法了!」賈璉道:「這回子不用和他講理,等一會子打着問他,說:男人有男人的所在,裡頭都是些姑娘奶奶們,況且有他母親還瞧不見他們姑娘麼,他跑進來不是要打搶來了麼!」家人們做好做歹壓伏住了。周瑞家的仗着人多,便說:「夏太太,你不懂事,既來了,該問個青紅皂白。你們姑娘是自己服毒死了,不然便是寶蟾藥死他主子了,怎麼不問明白,又不看屍首,就想訛人來了呢,我們就肯叫一個媳婦兒白死了不成!現在把寶蟾捆着,因為你們姑娘必要點病兒,所以叫香菱陪着他,也在一個屋裡住,故此兩個人都看守在那裡,原等你們來眼看看刑部相驗,問出道理來才是啊。」
jīn guì de mǔ qīn cǐ shí shì gū, yě zhǐ de gēn zhe zhōu ruì jiā de dào tā nǚ hái ér wū lǐ, zhǐ jiàn mǎn liǎn hēi xuè, zhí tǐng tǐng de tǎng zài kàng shàng, biàn jiào kū qǐ lái. bǎo chán jiàn shì tā jiā de rén lái, biàn kū hǎn shuō: wǒ men gū niáng hǎo yì dài xiāng líng, jiào tā zài yī kuài ér zhù, tā dào chōu kōng ér yào sǐ wǒ men gū niáng! nà shí xuē jiā shàng xià rén děng jù zài, biàn qí shēng yāo he dào: hú shuō, zuó rì nǎi nǎi hē le tāng cái yào sǐ de, zhè tāng kě bú shì nǐ zuò de! bǎo chán dào: tāng shì wǒ zuò de, duān le lái wǒ yǒu shì zǒu le, bù zhī xiāng líng qǐ lái fàng xiē shén me zài lǐ tóu yào sǐ de. jīn guì de mǔ qīn tīng wèi shuō wán, jiù bēn xiāng líng. zhòng rén lán zhù. xuē yí mā biàn dào: zhè yàng zi shì pī shuāng yào de, jiā lǐ jué wú cǐ wù. bù guǎn xiāng líng bǎo chán, zhōng yǒu tì tā mǎi de, huí lái xíng bù shǎo bu dé wèn chū lái, cái lài bù qù. rú jīn bǎ xí fù quán fàng píng zhèng, hǎo děng guān lái xiāng yàn. zhòng pó zǐ shàng lái tái fàng. bǎo chāi dào: dōu shì nán rén jìn lái, nǐ men jiāng nǚ rén dòng yòng de dōng xī jiǎn diǎn jiǎn diǎn. zhǐ jiàn kàng rù dǐ xià yǒu yī gè róu chéng tuán de zhǐ bāo ér. jīn guì de mǔ qīn qiáo jiàn biàn shí qǐ, dǎ kāi kàn shí, bìng méi yǒu shén me, biàn liāo kāi le. bǎo chán kàn jiàn dào: kě bú shì yǒu le píng jù le. zhè gè zhǐ bāo ér wǒ rèn dé, tóu jǐ tiān hào zǐ nào dé huāng, nǎi nǎi jiā qù yǔ jiù yé yào de, ná huí lái gē zài shǒu shì xiá nèi, bì shì xiāng líng kàn jiàn le ná lái yào sǐ nǎi nǎi de. ruò bù xìn, nǐ men kàn kàn shǒu shì xiá lǐ yǒu méi yǒu le.
金桂的母親此時勢孤,也只得跟着周瑞家的到他女孩兒屋裡,只見滿臉黑血,直挺挺的躺在炕上,便叫哭起來。寶蟾見是他家的人來,便哭喊說:「我們姑娘好意待香菱,叫他在一塊兒住,他倒抽空兒藥死我們姑娘!」那時薛家上下人等俱在,便齊聲吆喝道:「胡說,昨日奶奶喝了湯才藥死的,這湯可不是你做的!」寶蟾道:「湯是我做的,端了來我有事走了,不知香菱起來放些什麼在裡頭藥死的。」金桂的母親聽未說完,就奔香菱。眾人攔住。薛姨媽便道:「這樣子是砒霜藥的,家裡決無此物。不管香菱寶蟾,終有替他買的,回來刑部少不得問出來,才賴不去。如今把媳婦權放平正,好等官來相驗。」眾婆子上來抬放。寶釵道:「都是男人進來,你們將女人動用的東西檢點檢點。」只見炕褥底下有一個揉成團的紙包兒。金桂的母親瞧見便拾起,打開看時,並沒有什麼,便撩開了。寶蟾看見道:「可不是有了憑據了。這個紙包兒我認得,頭幾天耗子鬧得慌,奶奶家去與舅爺要的,拿回來擱在首飾匣內,必是香菱看見了拿來藥死奶奶的。若不信,你們看看首飾匣里有沒有了。」
jīn guì de mǔ qīn biàn yī zhe bǎo chán de suǒ zài qǔ chū xiá zi, zhǐ yǒu jǐ zhī yín zān zǐ. xuē yí mā biàn shuō: zěn me hǎo xiē shǒu shì dōu méi yǒu le? bǎo chāi jiào rén dǎ kāi xiāng guì, jù shì kōng de, biàn dào: sǎo zi zhè xiē dōng xī bèi shuí ná qù, zhè kě yào wèn bǎo chán. jīn guì de mǔ qīn xīn lǐ yě xū le hǎo xiē, jiàn xuē yí mā chá wèn bǎo chán, biàn shuō: gū niáng de dōng xī tā nà lǐ zhī dào. zhōu ruì jiā de dào: qīn jiā tài tài bié zhè me shuō ne. wǒ zhī dào bǎo gū niáng shì tiān tiān gēn zhe dà nǎi nǎi de, zěn me shuō bù zhī! zhè bǎo chán jiàn wèn dé jǐn, yòu bù hǎo hú lài, zhǐ de shuō dào: nǎi nǎi zì jǐ měi měi dài huí jiā qù, wǒ guǎn dé me. zhòng rén biàn shuō: hǎo gè qīn jiā tài tài! hōng zhe ná gū niáng de dōng xī, hōng wán le jiào tā xún sǐ lái é wǒ men. hǎo bà le, huí lái xiāng yàn biàn shì zhè me shuō. bǎo chāi jiào rén: dào wài tóu gào sù liǎn èr yé shuō, bié fàng le xià jiā de rén.
金桂的母親便依着寶蟾的所在取出匣子,只有幾支銀簪子。薛姨媽便說:「怎麼好些首飾都沒有了?」寶釵叫人打開箱櫃,俱是空的,便道:「嫂子這些東西被誰拿去,這可要問寶蟾。」金桂的母親心裡也虛了好些,見薛姨媽查問寶蟾,便說:「姑娘的東西他那裡知道。」周瑞家的道:「親家太太別這麼說呢。我知道寶姑娘是天天跟着大奶奶的,怎麼說不知!」這寶蟾見問得緊,又不好胡賴,只得說道:「奶奶自己每每帶回家去,我管得麼。」眾人便說:「好個親家太太!哄着拿姑娘的東西,哄完了叫他尋死來訛我們。好罷了,回來相驗便是這麼說。」寶釵叫人:「到外頭告訴璉二爺說,別放了夏家的人。」
lǐ miàn jīn guì de mǔ qīn máng le shǒu jiǎo, biàn mà bǎo chán dào: xiǎo tí zi bié jiáo shé tóu le! gū niáng jǐ shí ná dōng xī dào wǒ jiā qù. bǎo chán dào: rú jīn dōng xī shì xiǎo, gěi gū niáng cháng mìng shì dà. bǎo qín dào: yǒu le dōng xī jiù yǒu cháng mìng de rén le. kuài qǐng liǎn èr gē ge wèn zhǔn le xià jiā de ér zi mǎi pī shuāng de huà, huí lái hǎo huí xíng bù lǐ de huà. jīn guì de mǔ qīn zhe le jí dào: zhè bǎo chán bì shì zhuàng jiàn guǐ le, hùn shuō qǐ lái. wǒ men gū niáng hé cháng mǎi guò pī shuāng. ruò zhè me shuō, bì shì bǎo chán yào sǐ le de. bǎo chán jí de luàn rǎng shuō: bié rén lài wǒ yě bà le, zěn me nǐ men yě lài qǐ wǒ lái ne! nǐ men bú shì cháng hé gū niáng shuō, jiào tā bié shòu wěi qu, nào dé tā men jiā pò rén wáng, nà shí jiāng dōng xī juàn bāo ér yī zǒu, zài pèi yī gè hǎo gū yé. zhè gè huà shì yǒu de méi yǒu? jīn guì de mǔ qīn hái wèi jí dá yán, zhōu ruì jiā de biàn jiē kǒu shuō dào: zhè shì nǐ men jiā de rén shuō de, hái lài shén me ne. jīn guì de mǔ qīn hèn de yǎo yá qiè chǐ de mà bǎo chán shuō: wǒ dài nǐ bù cuò ya, wèi shén me nǐ dào ná huà lái zàng sòng wǒ ne! huí lái jiàn le guān, wǒ jiù shuō shì nǐ yào sǐ gū niáng de. bǎo chán qì dé dèng zhuó yǎn shuō: qǐng tài tài fàng le xiāng líng bà, bù fàn zhe bái hài bié rén. wǒ jiàn guān zì yǒu wǒ de huà.
裡面金桂的母親忙了手腳,便罵寶蟾道:「小蹄子別嚼舌頭了!姑娘幾時拿東西到我家去。」寶蟾道:「如今東西是小,給姑娘償命是大。」寶琴道:「有了東西就有償命的人了。快請璉二哥哥問准了夏家的兒子買砒霜的話,回來好回刑部里的話。」金桂的母親着了急道:「這寶蟾必是撞見鬼了,混說起來。我們姑娘何嘗買過砒霜。若這麼說,必是寶蟾藥死了的。」寶蟾急的亂嚷說:「別人賴我也罷了,怎麼你們也賴起我來呢!你們不是常和姑娘說,叫他別受委屈,鬧得他們家破人亡,那時將東西卷包兒一走,再配一個好姑爺。這個話是有的沒有?」金桂的母親還未及答言,周瑞家的便接口說道:「這是你們家的人說的,還賴什麼呢。」金桂的母親恨的咬牙切齒的罵寶蟾說:「我待你不錯呀,為什麼你倒拿話來葬送我呢!回來見了官,我就說是你藥死姑娘的。」寶蟾氣得瞪着眼說:「請太太放了香菱罷,不犯着白害別人。我見官自有我的話。」
bǎo chāi tīng chū zhè gè huà tóu ér lái le, biàn jiào rén fǎn dào fàng kāi le bǎo chán, shuō: nǐ yuán shì gè shuǎng kuài rén, hé kǔ bái yuān zài lǐ tóu. nǐ yǒu huà suǒ xìng shuō le, dà jiā míng bái, qǐ bù wán liǎo shì le ne. bǎo chán yě pà jiàn guān shòu kǔ, biàn shuō: wǒ men nǎi nǎi tiān tiān bào yuàn shuō: wǒ zhè yàng rén, wèi shén me pèng zhe zhè gè xiā yǎn de niáng, bù pèi gěi èr yé, piān gěi le zhè me gè hùn zhàng hú tú háng zǐ. yào shì néng gòu tóng èr yé guò yì tiān, sǐ le yě shì yuàn yì de. shuō dào nà lǐ, biàn hèn xiāng líng. wǒ qǐ chū bù lǐ huì, hòu lái kàn jiàn yǔ xiāng líng hǎo le, wǒ zhī dào shì xiāng líng jiào tā shén me le, bù chéng wàng zuó ér de tāng bú shì hǎo yì. jīn guì de mǔ qīn jiē shuō dào: yì fā hú shuō le, ruò shì yào yào xiāng líng, wèi shén me dào yào le zì jǐ ne? bǎo chāi biàn wèn dào: xiāng líng, zuó rì nǐ hē tāng lái zhe méi yǒu? xiāng líng dào: tóu jǐ tiān wǒ bìng dé tái bù qǐ tóu lái, nǎi nǎi jiào wǒ hē tāng, wǒ bù gǎn shuō bù hē, gāng yào zā zhēng qǐ lái, nà wǎn tāng yǐ jīng sǎ le, dào jiào nǎi nǎi shōu shí le gè nán, wǒ xīn lǐ hěn guò bù qù. zuó ér tīng jiàn jiào wǒ hē tāng, wǒ hē bù xià qù, méi yǒu fǎ ér zhèng yào hē de shí hòu ér ne, piān yòu tóu yūn qǐ lái. zhǐ jiàn bǎo chán jiě jie duān le qù. wǒ zhèng xǐ huān, gāng hé shàng yǎn, nǎi nǎi zì jǐ hē zhe tāng, jiào wǒ cháng cháng, wǒ biàn miǎn qiáng yě hē le. bǎo chán bù dài shuō wán, biàn dào: shì le, wǒ lǎo shí shuō bà. zuó ér nǎi nǎi jiào wǒ zuò liǎng wǎn tāng, shuō shì hé xiāng líng tóng hē. wǒ qì bù guò, xīn lǐ xiǎng zhe xiāng líng nà lǐ pèi wǒ zuò tāng gěi tā hē ne. wǒ gù yì de yī wǎn lǐ tóu duō zhuā le yī bǎ yán, jì le àn jì ér, yuán xiǎng gěi xiāng líng hē de. gāng duān jìn lái, nǎi nǎi què lán zhe wǒ dào wài tóu jiào xiǎo zi men gù chē, shuō jīn rì huí jiā qù. wǒ chū qù shuō le, huí lái jiàn yán duō de zhè wǎn tāng zài nǎi nǎi gēn qián ne, wǒ kǒng pà nǎi nǎi hē zhe xián, yòu yào mà wǒ. zhèng méi fǎ de shí hòu, nǎi nǎi wǎng hòu tóu zǒu dòng, wǒ yǎn cuò bù jiàn jiù bǎ xiāng líng zhè wǎn tāng huàn le guò lái. yě shì hé gāi rú cǐ, nǎi nǎi huí lái jiù ná le tāng qù dào xiāng líng chuáng biān hē zhe, shuō: nǐ dào dǐ cháng cháng. nà xiāng líng yě bù jué xián. liǎng gè rén dōu hē wán le. wǒ zhèng xiào xiāng líng méi zuǐ dào ér, nà lǐ zhī dào zhè sǐ guǐ nǎi nǎi yào yào xiāng líng, bì dìng chèn wǒ bù zài jiāng pī shuāng sā shàng le, yě bù zhī dào wǒ huàn wǎn, zhè kě jiù shì tiān lǐ zhāo zhāng, zì hài qí shēn le. yú shì zhòng rén wǎng qián hòu yī xiǎng, zhēn zhèng yī sī bù cuò, biàn jiāng xiāng líng yě fàng le, fú zhe tā réng jiù shuì zài chuáng shàng.
寶釵聽出這個話頭兒來了,便叫人反倒放開了寶蟾,說:「你原是個爽快人,何苦白冤在裡頭。你有話索性說了,大家明白,豈不完了事了呢。」寶蟾也怕見官受苦,便說:「我們奶奶天天抱怨說:『我這樣人,為什麼碰着這個瞎眼的娘,不配給二爺,偏給了這麼個混帳糊塗行子。要是能夠同二爺過一天,死了也是願意的。』說到那裡,便恨香菱。我起初不理會,後來看見與香菱好了,我只道是香菱教他什麼了,不承望昨兒的湯不是好意。」金桂的母親接說道:「益發胡說了,若是要藥香菱,為什麼倒藥了自己呢?」寶釵便問道:「香菱,昨日你喝湯來着沒有?」香菱道:「頭幾天我病得抬不起頭來,奶奶叫我喝湯,我不敢說不喝,剛要紥掙起來,那碗湯已經灑了,倒叫奶奶收拾了個難,我心裡很過不去。昨兒聽見叫我喝湯,我喝不下去,沒有法兒正要喝的時候兒呢,偏又頭暈起來。只見寶蟾姐姐端了去。我正喜歡,剛合上眼,奶奶自己喝着湯,叫我嘗嘗,我便勉強也喝了。」寶蟾不待說完,便道:「是了,我老實說罷。昨兒奶奶叫我做兩碗湯,說是和香菱同喝。我氣不過,心裡想着香菱那裡配我做湯給他喝呢。我故意的一碗裡頭多抓了一把鹽,記了暗記兒,原想給香菱喝的。剛端進來,奶奶卻攔着我到外頭叫小子們僱車,說今日回家去。我出去說了,回來見鹽多的這碗湯在奶奶跟前呢,我恐怕奶奶喝着咸,又要罵我。正沒法的時候,奶奶往後頭走動,我眼錯不見就把香菱這碗湯換了過來。也是合該如此,奶奶回來就拿了湯去到香菱床邊喝着,說:『你到底嘗嘗。』那香菱也不覺咸。兩個人都喝完了。我正笑香菱沒嘴道兒,那裡知道這死鬼奶奶要藥香菱,必定趁我不在將砒霜撒上了,也不知道我換碗,這可就是天理昭彰,自害其身了。」於是眾人往前後一想,真正一絲不錯,便將香菱也放了,扶着他仍舊睡在床上。
bù shuō xiāng líng dé fàng, qiě shuō jīn guì mǔ qīn xīn xū shì shí, hái xiǎng biàn lài. xuē yí mā děng nǐ yán wǒ yǔ, fǎn yào tā ér zi cháng hái jīn guì zhī mìng. zhèng rán chǎo rǎng, jiǎ liǎn zài wài rǎng shuō: bù yòng duō shuō le, kuài shōu shí tíng dāng, xíng bù lǎo yé jiù dào le. cǐ shí wéi yǒu xià jiā mǔ zǐ zháo máng, xiǎng lái zǒng yào chī kuī de, bù dé yǐ fǎn qiú xuē yí mā dào: qiān bú shì wàn bú shì, zhōng shì wǒ sǐ de nǚ hái ér bù zhǎng jìn, zhè yě shì zì zuò zì shòu. ruò shì xíng bù xiāng yàn, dào dǐ fǔ shàng liǎn miàn bù hǎo kàn. qiú qīn jiā tài tài xī le zhè jiàn shì bà. bǎo chāi dào: nà kě shǐ bù dé, yǐ jīng bào le, zěn me néng xī ne. zhōu ruì jiā de děng rén dà jiā zuò hǎo zuò dǎi de quàn shuō: ruò yào xī shì, chú fēi xià qīn jiā tài tài zì jǐ chū qù lán yàn, wǒ men bù tí zhǎng duǎn bà le. jiǎ liǎn zài wài yě jiāng tā ér zi xià zhù, tā qíng yuàn yíng dào xíng bù jù jié lán yàn. zhòng rén yī yǔn. xuē yí mā mìng rén mǎi guān chéng liàn. bù tí.
不說香菱得放,且說金桂母親心虛事實,還想辯賴。薛姨媽等你言我語,反要他兒子償還金桂之命。正然吵嚷,賈璉在外嚷說:「不用多說了,快收拾停當,刑部老爺就到了。」此時惟有夏家母子着忙,想來總要吃虧的,不得已反求薛姨媽道:「千不是萬不是,終是我死的女孩兒不長進,這也是自作自受。若是刑部相驗,到底府上臉面不好看。求親家太太息了這件事罷。」寶釵道:「那可使不得,已經報了,怎麼能息呢。」周瑞家的等人大家做好做歹的勸說:「若要息事,除非夏親家太太自己出去攔驗,我們不提長短罷了。」賈璉在外也將他兒子嚇住,他情願迎到刑部具結攔驗。眾人依允。薛姨媽命人買棺成殮。不提。
qiě shuō jiǎ yǔ cūn shēng le jīng zhào fǔ yǐn jiān guǎn shuì wù, yī rì chū dōu chá kān kāi kěn dì mǔ, lù guò zhī jī xiàn, dào le jí liú jīn. zhèng yào dù guò bǐ àn, yīn dài rén fū, zàn qiě tíng jiào. zhǐ jiàn cūn páng yǒu yī zuò xiǎo miào, qiáng bì tān tuí, lòu chū jǐ zhū gǔ sōng, dào yě cāng lǎo. yǔ cūn xià jiào, xián bù jìn miào, dàn jiàn miào nèi shén xiàng jīn shēn tuō luò, diàn yǔ wāi xié, páng yǒu duàn jié, zì jī mó hu, yě kàn bù míng bái. yì yù xíng zhì hòu diàn, zhǐ jiàn yī cuì bǎi xià yīn zhe yī jiān máo lú, lú zhōng yǒu yī gè dào shì hé yǎn dǎ zuò. yǔ cūn zǒu jìn kàn shí, miàn mào shén shú, xiǎng zhe dào xiàng zài nà lǐ jiàn lái de, yī shí zài xiǎng bù chū lái. cóng rén biàn yù yāo he. yǔ cūn zhǐ zhù, xú bù xiàng qián jiào yī shēng: lǎo dào. nà dào shì shuāng yǎn wēi qǐ, wēi wēi de xiào dào: guì guān hé shì? yǔ cūn biàn dào: běn fǔ chū dōu chá kān shì jiàn, lù guò cǐ dì, jiàn lǎo dào jìng xiū zì dé, xiǎng lái dào héng shēn tōng, yì yù mào mèi qǐng jiào. nà dào rén shuō: lái zì yǒu dì, qù zì yǒu fāng. yǔ cūn zhī shì yǒu xiē lái lì de, biàn zhǎng yī qǐng wèn: lǎo dào cóng hé chù xiū lái, zài cǐ jié lú? cǐ miào hé míng? miào zhōng gòng yǒu jǐ rén? huò yù zhēn xiū, qǐ wú míng shān huò yù jié yuán, hé bù tōng qú? nà dào rén dào: hú lú shàng kě ān shēn, hé bì míng shān jié shě. miào míng jiǔ yǐn, duàn jié yóu cún. xíng yǐng xiāng suí, hé xū xiū mù. qǐ shì nà yù zài guì zhōng qiú shàn jià, chāi yú lián nèi dài shí fēi zhī bèi yé!
且說賈雨村升了京兆府尹兼管稅務,一日出都查勘開墾地畝,路過知機縣,到了急流津。正要渡過彼岸,因待人夫,暫且停轎。只見村旁有一座小廟,牆壁坍頹,露出幾株古松,倒也蒼老。雨村下轎,閒步進廟,但見廟內神像金身脫落,殿宇歪斜,旁有斷碣,字跡模糊,也看不明白。意欲行至後殿,只見一翠柏下蔭着一間茅廬,廬中有一個道士合眼打坐。雨村走近看時,面貌甚熟,想着倒像在那裡見來的,一時再想不出來。從人便欲吆喝。雨村止住,徐步向前叫一聲:「老道。」那道士雙眼微啟,微微的笑道:「貴官何事?」雨村便道:「本府出都查勘事件,路過此地,見老道靜修自得,想來道行深通,意欲冒昧請教。」那道人說:「來自有地,去自有方。」雨村知是有些來歷的,便長揖請問:「老道從何處修來,在此結廬?此廟何名?廟中共有幾人?或欲真修,豈無名山;或欲結緣,何不通衢?」那道人道:「葫蘆尚可安身,何必名山結舍。廟名久隱,斷碣猶存。形影相隨,何須修募。豈似那『玉在匱中求善價,釵於奩內待時飛』之輩耶!」
yǔ cūn yuán shì gè yǐng wù rén, chū tīng jiàn hú lú liǎng zì, hòu wén yù chāi yī duì, hū rán xiǎng qǐ zhēn shì yǐn de shì lái. zhòng fù jiāng nà dào shì duān xiáng yī huí, jiàn tā róng mào yī rán, biàn bǐng tuì cóng rén, wèn dào: jūn jiā mò fēi zhēn lǎo xiān shēng me? nà dào rén cóng róng xiào dào: shén me zhēn, shén me jiǎ! yào zhī dào zhēn jí shì jiǎ, jiǎ jí shì zhēn. yǔ cūn tīng shuō chū jiǎ zì lái, yì fā wú yí, biàn cóng xīn shī lǐ dào: xué shēng zì méng kǎi zèng dào dōu, tuō bì huò juàn gōng chē, shòu rèn guì xiāng, shǐ zhī lǎo xiān shēng chāo wù chén fán, piāo jǔ xiān jìng. xué shēng suī sù huí sī qiè, zì niàn fēng chén sú lì, wèi yóu zài jìn xiān yán. jīn hé xìng yú cǐ chù xiāng yù, qiú lǎo xiān wēng zhǐ shì yú méng. tǎng hé bù qì, jīng yù shén jìn, xué shēng dāng dé gòng fèng, dé yǐ zhāo xī líng jiào. nà dào rén yě zhàn qǐ lái huí lǐ dào: wǒ yú pú tuán zhī wài, bù zhī tiān dì jiān shàng yǒu hé wù. shì cái zūn guān suǒ yán, pín dào yī gài bù jiě. shuō bì, yī jiù zuò xià. yǔ cūn fù yòu xīn yí: xiǎng qù ruò fēi shì yǐn, hé mào yán xiāng sì ruò cǐ? lí bié lái shí jiǔ zài, miàn sè rú jiù, bì shì xiū liàn yǒu chéng, wèi kěn jiāng qián shēn shuō pò. dàn wǒ jì yù ēn gōng, yòu bù kě dāng miàn cuò guò. kàn lái bù néng yǐ fù guì dòng zhī, nà qī nǚ zhī sī gèng bù bì shuō le. xiǎng bà yòu dào: xiān shī jì bù kěn shuō pò qián yīn, dì zǐ yú xīn hé rěn! zhèng yào xià lǐ, zhǐ jiàn cóng rén jìn lái, bǐng shuō tiān sè jiāng wǎn, kuài qǐng dù hé. yǔ cūn zhèng wú zhǔ yì, nà dào rén dào: qǐng zūn guān sù dēng bǐ àn, jiàn miàn yǒu qī, chí zé fēng làng dùn qǐ. guǒ méng bù qì, pín dào tā rì shàng zài dù tóu hòu jiào. shuō bì, réng hé yǎn dǎ zuò. yǔ cūn wú nài, zhǐ de cí le dào rén chū miào. zhèng yào guò dù, zhǐ jiàn yī rén fēi bēn ér lái. wèi zhī hé shì, xià huí fēn jiě.
雨村原是個穎悟人,初聽見「葫蘆」兩字,後聞「玉釵」一對,忽然想起甄士隱的事來。重複將那道士端詳一回,見他容貌依然,便屏退從人,問道:「君家莫非甄老先生麼?」那道人從容笑道:「什麼真,什麼假!要知道真即是假,假即是真。」雨村聽說出賈字來,益發無疑,便從新施禮道:「學生自蒙慨贈到都,託庇獲雋公車,受任貴鄉,始知老先生超悟塵凡,飄舉仙境。學生雖溯洄思切,自念風塵俗吏,未由再覲仙顏。今何幸於此處相遇,求老仙翁指示愚蒙。倘荷不棄,京寓甚近,學生當得供奉,得以朝夕聆教。」那道人也站起來回禮道:「我於蒲團之外,不知天地間尚有何物。適才尊官所言,貧道一概不解。」說畢,依舊坐下。雨村復又心疑:「想去若非士隱,何貌言相似若此?離別來十九載,面色如舊,必是修煉有成,未肯將前身說破。但我既遇恩公,又不可當面錯過。看來不能以富貴動之,那妻女之私更不必說了。」想罷又道:「仙師既不肯說破前因,弟子於心何忍!」正要下禮,只見從人進來,稟說天色將晚,快請渡河。雨村正無主意,那道人道:「請尊官速登彼岸,見面有期,遲則風浪頓起。果蒙不棄,貧道他日尚在渡頭候教。」說畢,仍合眼打坐。雨村無奈,只得辭了道人出廟。正要過渡,只見一人飛奔而來。未知何事,下回分解。