qiān shèng āi wáng jiàn chén jìng wáng xiàn péng chéng jìng wáng gōng lè chéng jìng wáng dǎng xià pī huì wáng yǎn liáng jié wáng chàng huái yáng qǐng wáng bǐng jì yīn dào wáng cháng
千乘哀王建 陈敬王羡 彭城靖王恭 乐成靖王党 下邳惠王衍 梁节王畅 淮阳顷王昞 济阴悼王长
xiào míng huáng dì jiǔ zǐ: jiǎ guì rén shēng zhāng dì yīn guì rén shēng liáng jié wáng chàng yú qī wáng běn shū bù zài mǔ shì.
孝明皇帝九子:贾贵人生章帝;阴贵人生梁节王暢;余七王本书不载母氏。
qiān shèng āi wáng jiàn, yǒng píng sān nián fēng. míng nián hōng. nián shào wú zi, guó chú.
千乘哀王建,永平三年封。明年薨。年少无子,国除。
chén jìng wáng xiàn, yǒng píng sān nián fēng guǎng píng wáng. jiàn chū sān nián, yǒu sī zòu qiǎn xiàn yǔ jù lù wáng gōng lè chéng wáng dǎng jù jiù guó. sù zōng xìng dǔ ài, bù rěn yǔ zhū wáng guāi lí, suì jiē liú jīng shī. míng nián, àn yú dì tú, lìng zhū guó hù kǒu jiē děng, zū rù suì gè bā qiān wàn. xiàn bó shè jīng shū, yǒu wēi yán, yǔ zhū rú jiǎng lùn yú bái hǔ diàn. qī nián, dì yǐ guǎng píng zài běi, duō yǒu biān fèi, nǎi xǐ xiàn wèi xī píng wáng, fēn rǔ nán bā xiàn wèi guó. jí dì bēng, yí zhào xǐ fēng wèi chén wáng, shí huái yáng jùn, qí nián jiù guó. lì sān shí qī nián hōng, zi sī wáng jūn sì.
陈敬王羡,永平三年封广平王。建初三年,有司奏遣羡与巨鹿王恭、乐成王党俱就国。肃宗性笃爱,不忍与诸王乖离,遂皆留京师。明年,案舆地图,令诸国户口皆等,租入岁各八千万。羡博涉经书,有威严,与诸儒讲论于白虎殿。七年,帝以广平在北,多有边费,乃徙羡为西平王,分汝南八县为国。及帝崩,遗诏徙封为陈王,食淮阳郡,其年就国。立三十七年薨,子思王钧嗣。
jūn lì, duō bù fǎ, suì xíng tiān zǐ dà shè lǐ. xìng yǐn zéi, xǐ wén fǎ, guó xiāng èr qiān dàn bù yǔ xiāng de zhě, zhé yīn zhōng zhī. zēng yuàn jìng wáng fū rén lǐ yí děng, yǒng yuán shí yī nián, suì shǐ kè kuí jiǔ shā yí jiā shǔ. lì bǔ dé jiǔ, xì cháng píng yù. jūn yù duàn jué cí yǔ, fù shǐ jié kè cuàn shā jiǔ. shì fā jué, yǒu sī jǔ zòu, jūn zuò xuē xī huá xiàng xīn yáng sān xiàn. shí èr nián, fēng jūn liù dì wèi liè hóu. hòu jūn qǔ yè tíng chū nǚ lǐ ráo wèi xiǎo qī, fù zuò xuē yǔ yí lù fú gōu sān xiàn. yǒng chū qī nián, fēng jìng wáng sūn ān guó wèi gēng tíng hòu.
钧立,多不法,遂行天子大射礼。性隐贼,喜文法,国相二千石不与相得者,辄阴中之。憎怨敬王夫人李仪等,永元十一年,遂使客隗久杀仪家属。吏捕得久,系长平狱。钧欲断绝辞语,复使结客篡杀久。事发觉,有司举奏,钧坐削西华、项、新阳三县。十二年,封钧六弟为列侯。后钧取掖庭出女李娆为小妻,复坐削圉、宜禄、扶沟三县。永初七年,封敬王孙安国为耕亭侯。
jūn lì èr shí yī nián hōng, zi huái wáng sǒng sì. lì èr nián hōng, wú zi, guó jué.
钧立二十一年薨,子怀王竦嗣。立二年薨,无子,国绝。
yǒng níng yuán nián, lì jìng wáng zǐ ān shòu tíng hòu chóng wèi chén wáng, shì wèi qǐng wáng. lì wǔ nián hōng, zi xiào wáng chéng sì.
永宁元年,立敬王子安寿亭侯崇为陈王,是为顷王。立五年薨,子孝王承嗣。
chéng hōng, zi mǐn wáng chǒng sì. xī píng èr nián, guó xiāng shī qiān zhuī zòu qián xiāng wèi yīn yǔ chǒng gòng jì tiān shén, xī xìng fēi jì, zuì zhì bù dào. yǒu sī zòu qiǎn shǐ zhě àn yàn. shì shí, xīn zhū bó hǎi wáng kuī, líng dì bù rěn fù jiā fǎ, zhào jiàn chē chuán sòng yīn qiān yì běi sì zhào yù, shǐ zhōng cháng shì wáng pú yǔ shàng shū lìng shì yù shǐ zá kǎo. yīn cí yǔ wáng gòng jì huáng lǎo jūn, qiú cháng shēng fú ér yǐ. wú tā jì xìng. pú děng zòu yīn zhí zài kuāng zhèng, ér suǒ wéi bù duān, qiān wū kào qí wáng, wǎng yǐ bù dào, jiē zhū sǐ. yǒu zhào shè chǒng bù àn.
承薨,子愍王宠嗣。熹平二年,国相师迁追奏前相魏愔与宠共祭天神,希幸非冀,罪至不道。有司奏遣使者案验。是时,新诛勃海王悝,灵帝不忍复加法,诏槛车传送愔、迁诣北寺诏狱,使中常侍王酺与尚书令、侍御史杂考。愔辞与王共祭黄老君,求长生福而已。无他冀幸。酺等奏愔职在匡正,而所为不端,迁诬靠其王,罔以不道,皆诛死。有诏赦宠不案。
chǒng shàn nǔ shè, shí fā shí zhōng, zhōng jiē tóng chǔ. zhōng píng zhōng, huáng jīn zéi qǐ, jùn xiàn jiē qì chéng zǒu, chǒng yǒu qiáng nǔ shù qiān zhāng, chū jūn dōu tíng. guó rén sù wén wáng shàn shè, bù gǎn fǎn pàn, gù chén dú de wán, bǎi xìng guī zhī zhě zhòng shí yú wàn rén. jí xiàn dì chū, yì bīng qǐ, chǒng lǜ zhòng tún yáng xià, zì chēng fǔ hàn dà jiàng jūn. guó xiāng kuài jī luò jùn sù yǒu gǎn ēn, shí tiān xià jī huāng, lín jùn rén duō guī jiù zhī, jùn qīng zhèn shàn, bìng dé quán huó. hòu yuán shù qiú liáng yú chén ér jùn jù jué zhī, shù fèn huì, qiǎn kè zhà shā jùn jí chǒng, chén yóu shì pò bài.
宠善弩射,十发十中,中皆同处。中平中,黄巾贼起,郡县皆弃城走,宠有强弩数千张,出军都亭。国人素闻王善射,不敢反叛,故陈独得完,百姓归之者众十余万人。及献帝初,义兵起,宠率众屯阳夏,自称辅汉大将军。国相会稽骆俊素有感恩,时天下饥荒,邻郡人多归就之,俊倾赈赡,并得全活。后袁术求粮于陈而俊拒绝之,术忿恚,遣客诈杀俊及宠,陈由是破败。
shì shí, zhū guó wú fù zū lù, ér shù jiàn lǔ duó, bìng rì ér shí, zhuǎn sǐ gōu hè zhě shén zhòng, fū rén jī qiè duō wèi dān líng bīng wū huán suǒ lüè yún.
是时,诸国无复租禄,而数见虏夺,并日而食,转死沟壑者甚众,夫人姬妾多为丹陵兵乌桓所略云。
péng chéng jìng wáng gōng, yǒng píng jiǔ nián cì hào líng shòu wáng. shí wǔ nián, fēng wèi chén lù wáng. jiàn chū sān nián, xǐ fēng jiāng líng wáng, gǎi nán jùn wèi guó. yuán hé èr nián, sān gōng shàng yán jiāng líng zài jīng shī zhèng nán, bù kě yǐ fēng, nǎi xǐ wèi lù ān wáng, yǐ lú jiāng jùn wèi guó. sù zōng bēng, yí zhào xǐ fēng péng chéng wáng, shí chǔ jùn, qí nián jiù guó. gōng dūn hòu wēi zhòng, jǔ dòng yǒu jié dù, lì rén jìng ài zhī. yǒng chū liù nián, fēng gōng zi ā nú wèi zhú yì hóu.
彭城靖王恭,永平九年赐号灵寿王。十五年,封为臣鹿王。建初三年,徙封江陵王,改南郡为国。元和二年,三公上言江陵在京师正南,不可以封,乃徙为六安王,以庐江郡为国。肃宗崩,遗诏徙封彭城王,食楚郡,其年就国。恭敦厚威重,举动有节度,吏人敬爱之。永初六年,封恭子阿奴为竹邑侯。
yuán chū sān nián, gōng yǐ shì nù zi pú, pú zì shā. guó xiāng zhào mù yǐ zhuàng shàng, yīn wū zòu gōng cí sì è yán, dà nì bù dào. yǒu sī zòu qǐng zhū zhī. gōng shàng shū zì sòng. cháo tíng yǐ qí sù zhe xíng yì, jīn kǎo shí, wú zhēng, mù zuò xià yù, huì shè miǎn sǐ.
元初三年,恭以事怒子酺,酺自杀。国相赵牧以状上,因诬奏恭祠祀恶言,大逆不道。有司奏请诛之。恭上书自讼。朝廷以其素著行义,今考实,无征,牧坐下狱,会赦免死。
gōng lì sì shí liù nián hōng, zi kǎo wáng dào sì. yuán chū wǔ nián, fēng dào dì sān rén wéi xiāng hòu, gōng sūn shùn wèi dōng ān tíng hòu.
恭立四十六年薨,子考王道嗣。元初五年,封道弟三人为乡侯,恭孙顺为东安亭侯。
dào lì èr shí bā nián hōng, zi qǐng wáng dìng sì. běn chū yuán nián, fēng dìng xiōng dì jiǔ rén jiē wèi tíng hòu.
道立二十八年薨,子顷王定嗣。本初元年,封定兄弟九人皆为亭侯。
dìng lì sì nián hōng, zi xiào wáng hé sì. hé xìng zhì xiào, tài fū rén hōng, xíng sàng líng cì, huǐ zì guò lǐ. fù xiāng yǐ wén. huán dì zhào shǐ fèng niú jiǔ yíng wáng hái gōng. hé jìng xián lè shī, guó zhōng ài zhī. chū píng zhōng, tiān xià dà luàn, hé wèi zéi chāng wù suǒ gōng, bì bēn dōng ē, hòu dé hái guó.
定立四年薨,子孝王和嗣。和性至孝,太夫人薨,行丧陵次,毁胔过礼。傅相以闻。桓帝诏使奉牛、酒迎王还宫。和敬贤乐施,国中爱之。初平中,天下大乱,和为贼昌务所攻,避奔东阿,后得还国。
lì liù shí sì nián hōng, sūn zhī sì. lì qī nián, wèi shòu shàn, yǐ wéi chóng dé hóu.
立六十四年薨,孙祗嗣。立七年,魏受禅,以为崇德侯。
lè chéng jìng wáng dǎng, yǒng píng jiǔ nián cì hào zhòng xī wáng, shí wǔ nián fēng lè chéng wáng. dǎng cōng huì, shàn shǐ shū, xǐ zhèng wén zì. yǔ sù zōng tóng nián, yóu xiāng qīn ài. jiàn chū sì nián, yǐ qīng hé zhī yóu guān jīn, bó hǎi zhī dōng guāng chéng píng, zhuō jùn zhī zhōng shuǐ ráo yáng ān píng nán shēn zé bā xiàn yì lè chéng guó. jí dì bēng, qí nián jiù guó. dǎng jí kè bù zūn fǎ dù. jiù jìn gōng rén chū jià, bù dé shì zhū guó. yǒu gù yè tíng jì rén āi zhì, jià wèi nán zǐ zhāng chū qī, dǎng zhào āi zhì rù gōng yǔ tōng, chū yù shàng shū gào zhī, dǎng kǒng jù, nǎi mì lù āi zhì zǐ jiāo shǐ shā chū. shì fā jué, dǎng nǎi yì shā nèi shì sān rén, yǐ jué kǒu yǔ. yòu qǔ gù zhōng shān jiǎn wáng fù bì lǐ yǔ shēng wèi xiǎo qī. yǒng yuǎn qī nián, guó xiāng jǔ zòu zhī. hé dì zhào xuē dōng guāng qiāo èr xiàn.
乐成靖王党,永平九年赐号重熹王,十五年封乐成王。党聪惠,善《史书》,喜正文字。与肃宗同年,尤相亲爱。建初四年,以清河之游、观津,勃海之东光、成平,涿郡之中水、饶阳、安平、南深泽八县益乐成国。及帝崩,其年就国。党急刻不遵法度。旧禁宫人出嫁,不得适诸国。有故掖庭技人哀置,嫁为男子章初妻,党召哀置入宫与通,初欲上书告之,党恐惧,乃密赂哀置姊焦使杀初。事发觉,党乃缢杀内侍三人,以绝口语。又取故中山简王傅婢李羽生为小妻。永远七年,国相举奏之。和帝诏削东光、鄡二县。
lì èr shí wǔ nián hōng, zi āi wáng chóng sì. lì èr yuè hōng, wú zi, guó jué.
立二十五年薨,子哀王崇嗣。立二月薨,无子,国绝。
míng nián, hé dì lì chóng xiōng xiū hóu xún wéi lè chéng wáng, shì wèi B341 wáng. lì shí wǔ nián hōng, zi yǐn wáng bīn sì. lì bā nián hōng, wú zi, guó jué.
明年,和帝立崇兄脩侯巡为乐成王,是为B341王。立十五年薨,子隐王宾嗣。立八年薨,无子,国绝。
míng nián, fù lì jì běi huì wáng zǐ cháng wéi lè chéng wáng hòu. cháng dào guó shù yuè, jiāo yín bù fǎ, qiān guò lěi jī, jì zhōu cì shǐ yǔ guó xiāng jǔ zòu cháng zuì zhì bù dào. ān dì zhào yuē:" cháng yǒu tiǎn qí miàn, ér fàng yì qí xīn. zhī líng miào zhì zhòng, chéng jì yǒu lǐ, bù wéi zhì jìng zhī jié, sù mù zhī shèn, nǎi gǎn shàn sǔn xī shēng, bù bèi bì fēn. màn yì dà jī, bù zhèn jué jiào. chū rù diān fù, fēng yín yú jiā, pīng qǔ rén qī, kuì yí bì qiè. ōu jī lì rén, zhuān jǐ xiōng bào. qiān zuì mò dà, shén kě chǐ yě. zhèn lǎn bā pì zhī yì, bù rěn zhì zhī yú lǐ. qí biǎn cháng jué wèi lín hú hóu. zhèn wú' zé zhé' zhī míng, zhì jiǎn tǒng shī xù. wǎng yǐ wèi chéng dà jī, zēng huái yǒng tàn."
明年,复立济北惠王子苌为乐成王后。苌到国数月,骄淫不法,愆过累积,冀州刺史与国相举奏苌罪至不道。安帝诏曰:“苌有靦其面,而放逸其心。知陵庙至重,承继有礼,不惟致敬之节,肃穆之慎,乃敢擅损牺牲,不备苾芬。慢易大姬,不震厥教。出入颠覆,风淫于家,娉取人妻,馈遗婢妾。殴击吏人,专己凶暴。愆罪莫大,甚可耻也。朕览八辟之议,不忍致之于理。其贬苌爵为临湖侯。朕无‘则哲’之明,致简统失序。罔以尉承大姬,增怀永叹。”
yán guāng yuán nián, yǐ hé jiān xiào wáng zǐ dé sì jìng wáng hòu. yǐ lè chéng bǐ fèi jué, gù gǎi guó yuē ān píng, shì wèi ān píng xiào wáng.
延光元年,以河间孝王子得嗣靖王后。以乐成比废绝,故改国曰安平,是为安平孝王。
lì sān shí nián hōng, zi xù lì. zhōng píng yuán nián, huáng jīn zéi qǐ, wèi suǒ jié zhì, qiú yú guǎng zōng. zéi píng fù guó. qí nián qiū, zuò bù dào bèi zhū. lì sān shí sì nián, guó chú.
立三十年薨,子续立。中平元年,黄巾贼起,为所劫质,囚于广宗。贼平复国。其年秋,坐不道被诛。立三十四年,国除。
xià pī huì wáng yǎn, yǒng píng shí wǔ nián fēng. yǎn yǒu róng mào, sù zōng jí wèi, cháng zài zuǒ yòu. jiàn chū chū guān, zhào cì yǎn shī fū yǐ xià guān shǔ jīn bó gè yǒu chà. sì nián, yǐ lín huái jùn jí jiǔ jiāng zhī zhōng lí dāng tú dōng chéng lì yáng quán jiāo hé shí qī xiàn yì xià pī guó. dì bēng, qí nián jiù guó. yǎn hòu bìng huāng hū, ér tài zǐ B421 yǒu zuì fèi, zhū jī zhēng yù lì zi wèi sì, lián shàng shū xiāng gào yán. hé dì lián zhī, shǐ péng chéng jìng wáng gōng zhì xià pī zhèng qí dí shù, lì zi chéng wéi tài zǐ.
下邳惠王衍,永平十五年封。衍有容貌,肃宗即位,常在左右。建初初冠,诏赐衍师傅已下官属金、帛各有差。四年,以临淮郡及九江之钟离、当涂、东城、历阳、全椒合十七县益下邳国。帝崩,其年就国。衍后病荒忽,而太子B421有罪废,诸姬争欲立子为嗣,连上书相告言。和帝怜之,使彭城靖王恭至下邳正其嫡庶,立子成为太子。
yǎn lì wǔ shí sì nián hōng, zi zhēn wáng chéng sì. yǒng jiàn yuán nián, fēng chéng xiōng èr rén jí huì wáng sūn èr rén jiē wèi liè hóu.
衍立五十四年薨,子贞王成嗣。永建元年,封成兄二人及惠王孙二人皆为列侯。
chéng lì èr nián hōng, zi mǐn wáng yì sì. yáng jiā yuán nián, fēng yì dì bā rén wéi xiāng tíng hòu. zhōng píng yuán nián, yì zāo huáng jīn, qì guó zǒu. zéi píng fù guó, shù yuè hōng. lì wǔ shí qī nián, nián jiǔ shí.
成立二年薨,子愍王意嗣。阳嘉元年,封意弟八人为乡、亭侯。中平元年,意遭黄巾,弃国走。贼平复国,数月薨。立五十七年,年九十。
zi āi wáng yí sì, shù yuè hōng, wú zi, jiàn ān shí yī nián guó chú.
子哀王宜嗣,数月薨,无子,建安十一年国除。
liáng jié wáng chàng, yǒng píng shí wǔ nián fēng wèi rǔ nán wáng. mǔ yīn guì rén yǒu chǒng, chàng yóu bèi ài xìng, guó tǔ zū rù bèi yú zhū guó. sù zōng lì, yuán xiān dì zhī yì, shǎng cì ēn chǒng shén dǔ. jiàn chū èr nián, fēng chàng jiù yīn táng wèi xī líng hóu. sì nián, xǐ wèi liáng wáng, yǐ chén liú zhī yǎn níng líng jì yīn zhī báo dān fù jǐ shì chéng wǔ, fán liù xiàn, yì liáng guó. dì bēng, qí nián jiù guó.
梁节王暢,永平十五年封为汝南王。母阴贵人有宠,暢尤被爱幸,国土租入倍于诸国。肃宗立,缘先帝之意,赏赐恩宠甚笃。建初二年,封暢舅阴棠为西陵侯。四年,徙为梁王,以陈留之郾、宁陵、济阴之薄、单父、己氏、成武,凡六县,益梁国。帝崩,其年就国。
chàng xìng cōng huì, rán shǎo guì jiāo, pō bù zūn fǎ dù. guī guó hòu, shù yǒu è mèng, cóng guān biàn jì zì yán néng shǐ liù dīng, shàn zhān mèng, chàng shù shǐ bǔ shì. yòu chàng rǔ mǔ wáng lǐ děng, yīn cǐ zì yán néng jiàn guǐ shén shì, suì gòng zhàn qì, cí jì qiú fú. jì děng chǎn mèi, yún shén yán wáng dāng wèi tiān zǐ. chàng xīn xǐ, yǔ xiāng yìng dá. yǒng yuán wǔ nián, yù zhōu cì shǐ liáng xiāng jǔ zòu chàng bù dào, kǎo xùn, cí bù fú. yǒu sī qǐng zhēng chàng yì tíng wèi zhào yù, hé dì bù xǔ. yǒu sī chóng zòu chú chàng guó, xǐ jiǔ zhēn, dì bù rěn, dàn xuē chéng wǔ dān fù èr xiàn. chàng cán jù, shàng shū cí xiè yuē:
暢性聪惠,然少贵骄,颇不遵法度。归国后,数有恶梦,从官卞忌自言能使六丁,善占梦,暢数使卜筮。又暢乳母王礼等,因此自言能见鬼神事,遂共占气,祠祭求福。忌等谄媚,云神言王当为天子。暢心喜,与相应答。永元五年,豫州刺史、梁相举奏暢不道,考讯,辞不服。有司请征暢诣廷尉诏狱,和帝不许。有司重奏除暢国,徙九真,帝不忍,但削成武、单父二县。暢惭惧,上疏辞谢曰:
chén tiān xìng kuáng yú, shēng zài shēn gōng, zhǎng yǎng fù mǔ zhī shǒu, xìn huò zuǒ yòu zhī yán. jí zhì guī guó, bù zhī fáng jìn. cóng guān shì shǐ lì chén cái wù, yíng huò chén chàng. chén chàng wú suǒ zhāo jiàn, yǔ xiāng rán nuò, bù zì zhī xiàn sǐ zuì, yǐ zhì kǎo àn. jī lì xīn jì, zì huǐ wú suǒ fù jí. zì wèi dāng jí shí fú xiǎn jiù, hún pò qù shēn, fēn guī huáng quán. bù yì bì xià shèng dé, wǎng fǎ qǔ píng, bù tīng yǒu sī, héng dài shè chén. zhàn lì lián yuè, wèi gǎn zì ān. shàng niàn yǐ fù xiān dì ér lìng bì xià wèi chén shōu wū tiān xià, chéng wú qì yǐ xī, jīn gǔ bù xiāng lián. chén chàng zhī dà dài bù kě zài dé, zì shì shù shēn yuē qī zǐ, bù gǎn fù chū rù shī shéng mò, bù gǎn fù yǒu suǒ héng fèi. zū rù yǒu yú, qǐ cái shí suī yáng gǔ shú yú méng níng líng wǔ xiàn, hái yú suǒ shí sì xiàn. chén chàng xiǎo qī sān shí qī rén, qí wú zi zhě yuàn huán běn jiā. zì xuǎn zé jǐn chì nú bì èr bǎi rén, qí yú suǒ shòu hǔ bēn guān qí jí zhū gōng jì gǔ chuī cāng tóu nú bì bīng nǔ jiù mǎ jiē shàng huán běn shǔ. chén chàng yǐ gǔ ròu jìn qīn, luàn shèng huà, wū qīng liú, jì dé shēng huó, chéng wú xīn miàn mù yǐ xiōng è fù jū dà gōng, shí dà guó, zhāng guān shǔ, cáng shí wù. yuàn bì xià jiā dà ēn, kāi chén zì huǐ zhī mén, jiǎ chén xiǎo shàn zhī lù, lìng tiān xià zhī chén méng ēn, dé qù sǐ jiù shēng, pō néng zì huǐ. chén yǐ gōng qīng suǒ zòu chén zuì è zhào shū cháng zhì yú qián, zhòu yè sòng dú. chén xiǎo rén, tān jiàn míng shí, bù néng jí shí zì yǐn, wéi bì xià āi chén, lìng dé chuǎn xī lòu kè. ruò bù tīng xǔ, chén shí wú yán yǐ jiǔ shēng, xià rù huáng quán, wú yǐ jiàn xiān dì, cǐ chéng chén zhì xīn. chén yù duō hái suǒ shòu, kǒng tiān ēn bù tīng xǔ, jié liàng suǒ liú, yú chén chàng ráo zú.
臣天性狂愚,生在深宫,长养傅母之手,信惑左右之言。及至归国,不知防禁。从官侍史利臣财物,荧惑臣暢。臣暢无所昭见,与相然诺,不自知陷死罪,以至考案。肌栗心悸,自悔无所复及。自谓当即时伏显就,魂魄去身,分归黄泉。不意陛下圣德,枉法曲平,不听有司,横贷赦臣。战栗连月,未敢自安。上念以负先帝而令陛下为臣收污天下,诚无气以息,筋骨不相连。臣暢知大贷不可再得,自誓束身约妻子,不敢复出入失绳墨,不敢复有所横费。租入有余,乞裁食睢阳、穀孰、虞、蒙、宁陵五县,还余所食四县。臣暢小妻三十七人,其无子者愿还本家。自选择谨敕奴婢二百人,其余所受虎贲、官骑及诸工技、鼓吹、仓头、奴婢、兵弩、厩马皆上还本署。臣暢以骨肉近亲,乱圣化,污清流,既得生活,诚无心面目以凶恶复居大宫,食大国,张官属,藏什物。愿陛下加大恩,开臣自悔之门,假臣小善之路,令天下知臣蒙恩,得去死就生,颇能自悔。臣以公卿所奏臣罪恶诏书常置于前,昼夜诵读。臣小人,贪见明时,不能即时自引,惟陛下哀臣,令得喘息漏刻。若不听许,臣实无颜以久生,下入黄泉,无以见先帝,此诚臣至心。臣欲多还所受,恐天恩不听许,节量所留,于臣暢饶足。
zhào bào yuē:" zhèn wéi wáng zhì qīn zhī shǔ, chún shū zhī měi, fù xiāng bù liáng, bù néng fáng xié, zhì lìng yǒu sī fēn fēn yǒu yán. jīn wáng shēn sī huǐ guò, duān zì kè zé, zhèn cè rán shāng zhī. zhì fěi yóu wáng, jiù zài bǐ xiǎo zi. yī rì kè jǐ fù lǐ, tiān xià guī rén. wáng qí ān xīn jìng yì. mào lǜ xiū dé. yì bù yún hū:' yī qiān ér sì yì. xiǎo yǒu yán, zhōng jí.' qiǎng shí zì ài." chàng gù ràng, zhāng shù shàng, zú bù xǔ.
诏报曰:“朕惟王至亲之属,淳淑之美,傅相不良,不能防邪,至令有司纷纷有言。今王深思悔过,端自克责,朕恻然伤之。志匪由王,咎在彼小子。一日克己复礼,天下归仁。王其安心静意。茂率休德。《易》不云乎:‘一谦而四益。小有言,终吉。’强食自爱。”暢固让,章数上,卒不许。
lì èr shí qī nián hōng, zi gōng wáng jiān sì. yǒng yuán shí liù nián, fēng jiān dì èr rén wéi xiāng tíng hòu.
立二十七年薨,子恭王坚嗣。永元十六年,封坚弟二人为乡、亭侯。
jiān lì èr shí liù nián hōng, zi huái wáng kuāng sì. yǒng jiàn èr nián, fēng kuāng xiōng dì qī rén wéi xiāng tíng hòu.
坚立二十六年薨,子怀王匡嗣。永建二年,封匡兄弟七人为乡、亭侯。
kuāng lì shí yī nián hōng, wú zi, shùn dì fēng kuāng dì xiào yáng tíng hòu chéng wéi liáng wáng, shì wèi yí wáng.
匡立十一年薨,无子,顺帝封匡弟孝阳亭侯成为梁王,是为夷王。
lì èr shí jiǔ nián hōng, zi jìng wáng yuán sì.
立二十九年薨,子敬王元嗣。
lì shí liù nián hōng, zi mí sì. lì sì shí nián, wèi shòu shàn, yǐ wéi chóng dé hóu.
立十六年薨,子弥嗣。立四十年,魏受禅,以为崇德侯。
huái yáng qǐng wáng bǐng, yǒng píng shí wǔ nián fēng cháng shān wáng, jiàn chū sì nián, xǐ wèi huái yáng wáng, yǐ rǔ nán zhī xīn ān xī huá yì huái yáng guó.
淮阳顷王昞,永平十五年封常山王,建初四年,徙为淮阳王,以汝南之新安、西华益淮阳国。
lì shí liù nián hōng, wèi jí lì sì, yǒng yuán èr nián, hé dì lì bǐng xiǎo zi cè fù wèi cháng shān wáng, fèng bǐng hòu, shì wèi shāng wáng.
立十六年薨,未及立嗣,永元二年,和帝立昞小子侧复为常山王,奉昞后,是为殇王。
lì shí sān nián hōng, fù zǐ jiē wèi zhī guó, bìng zàng jīng shī. cè wú zi, qí yuè lì xiōng fáng zi hóu zhāng wèi cháng shān wáng. hé dì lián zhāng zǎo gū, shù jiā shǎng cì. yán píng yuán nián jiù guó.
立十三年薨,父子皆未之国,并葬京师。侧无子,其月立兄防子侯章为常山王。和帝怜章早孤,数加赏赐。延平元年就国。
lì èr shí wǔ nián hōng, shì wèi jìng wáng. zi qǐng wáng yí sì. yǒng jiàn èr nián, fēng yí xiōng èr rén wéi tíng hòu.
立二十五年薨,是为靖王。子顷王仪嗣。永建二年,封仪兄二人为亭侯。
yí lì shí qī nián hōng, zi jié wáng bào sì. yuán jiā yuán nián, fēng bào xiōng sì rén wéi tíng hòu.
仪立十七年薨,子节王豹嗣。元嘉元年,封豹兄四人为亭侯。
bào lì bā nián hōng, zi gǎo sì. sān shí èr nián, zāo huáng jīn zéi, qì guó zǒu. jiàn ān shí yī nián guó chú.
豹立八年薨,子暠嗣。三十二年,遭黄巾贼,弃国走。建安十一年国除。
jì yīn dào wáng cháng, yǒng píng shí wǔ nián fēng. jiàn chū sì nián, yǐ dōng jùn zhī lí hú chén liú zhī cháng yuán yì jì yīn guó. lì shí sān nián, hōng yú jīng shī, wú zi, guó chú.
济阴悼王长,永平十五年封。建初四年,以东郡之离狐、陈留之长垣益济阴国。立十三年,薨于京师,无子,国除。
lùn yuē: yàn zǐ chēng" fū rén shēng hòu ér yòng lì, yú shì hū zhèng dé yǐ fú zhī, wèi zhī fú lì". yán rén qíng xū jié yǐ zhèng qí dé, yì yóu bù bó xū fú yǐ chéng qí dù yān. míng dì fēng zhū zǐ, zū suì bù guò èr qiān wàn, mǎ hòu wèi yán ér bù de yě. xián zāi! qǐ tú jiǎn yuē ér yǐ hū! zhī jiāo guì zhī wú CA75, shì yù zhī nán jí yě, gù dōng jīng zhū hóu xiān yǒu zhì yú huò bài zhě yě.
论曰:晏子称“夫人生厚而用利,于是乎正德以幅之,谓之幅利”。言人情须节以正其德,亦由布帛须幅以成其度焉。明帝封诸子,租岁不过二千万,马后为言而不得也。贤哉!岂徒俭约而已乎!知骄贵之无CA75,嗜欲之难极也,故东京诸侯鲜有至于祸败者也。
zàn yuē: xiào míng chuán yìn, wéi chéng bā guó. chén jìng yán zhòng, péng chéng hòu dé. xià pī yīng kē, liáng jié xié huò. sān fān sù líng, dǎng wéi huāng tè.
赞曰:孝明传胤,维城八国。陈敬严重,彭城厚德。下邳婴疴,梁节邪惑。三籓夙龄,党惟荒忒。