strong qióng xiù cái gù rù yīn mó zhàng strong
穷秀才故入阴魔障
huà shuō shí mào lán kān shǒu hé gōng sān nián, fāng cái huí jiā. jìn de chéng lái, wú chǔ tóu bèn. zhǐ de xiān wǎng yuè zhàng jiā qù kàn kàn. dào le fáng zhái mén kǒu, jiàn wù shì rén fēi. shèn shì jīng yì, dǎ tīng páng rén shuō:" fáng shǒu bèi fū fù jù méi le. tā jiā xiǎo jiě bèi wáng quán shè fǎ qǔ qù. wáng quán yǐ sǐ, fáng xiǎo jiě bìng bù zhī guī wǎng hé chǔ qù le. zhè zhái zi shì fèng guān biàn mài tián bǔ kuī kōng le." mào lán wén shuō, dà jīng shī sè. huí xiǎng:" bù tīng cuì róng zhī yán, suǒ yǐ zhì yǒu jīn rì." àn dì lǐ tòng kū yī chǎng. qián zhān hòu gù, wú chǔ zhā jiǎo. suì tóu chéng wài kè diàn lǐ sù xià. fǎn fù sī xiǎng, yù hái zài cǐ chù zhù bà, zhè děng luò mò nán jiàn qīn péng. bù rú zàn wǎng xiāng yáng, yǐ biàn zài xún shēng lù. diàn lǐ xiē le yī yè, cì zǎo jiù wǎng xiāng yáng fǔ qù le. dào de xiāng yáng, jiàn nà chéng guō hóng zhěng, rén yān fú còu. jū rán yòu shì gè fǔ huì, bǐ huáng zhōu gèng jué rè nào. luò dào diàn zhōng, xiē le liǎng rì. mǎi le xiē zhǐ lái, huà le jǐ zhāng tiáo shān, xiě le jǐ fú shǒu juàn. zhú rì zài jiē tóu shǎng qù mài, yě luò de xiē qián, zàn qiě huó shēng. yī rì, zǒu dào tài píng hàng lái, dōng tóu lù běi dì sān jiā, shì hú yuán wài de zhái zi. lù nán cuò duì mén shì gè jiǔ pù, mén shàng tiē yī fù duì lián dào:
话说石茂兰看守河工三年,方才回家。进的城来,无处投奔。只得先往岳丈家去看看。到了房宅门口,见物是人非。甚是惊异,打听旁人说:“房守备夫妇俱没了。他家小姐被王诠设法娶去。王诠已死,房小姐并不知归往何处去了。这宅子是奉官变卖填补亏空了。”茂兰闻说,大惊失色。回想:“不听翠容之言,所以致有今日。”暗地里痛哭一场。前瞻后顾,无处扎脚。遂投城外客店里宿下。反复思想,欲还在此处住罢,这等落寞难见亲朋。不如暂往襄阳,以便再寻生路。店里歇了一夜,次早就往襄阳府去了。到得襄阳,见那城郭宏整,人烟辐凑。居然又是个府会,比黄州更觉热闹。落到店中,歇了两日。买了些纸来,画了几张条山,写了几幅手卷。逐日在街头上去卖,也落得些钱,暂且活生。一日,走到太平巷来,东头路北第三家,是胡员外的宅子。路南错对门是个酒铺,门上贴一付对联道:
zuì lǐ qián kūn dà, hú zhōng rì yuè zhǎng.
醉里乾坤大,壶中日月长。
shí shēng zǒu jìn qián lái, jiù jìn jiǔ pù lǐ zuò xià. jiǔ bǎo wèn dào:" lǎo kè shì yào chī jiǔ de ma?" shí shēng dá dào:" zhǐ yào chī sì liǎng." nà jiǔ bǎo bǎ rè jiǔ qǔ guò sì liǎng lái, gěi shí shēng zhēn shàng, jiù zhào guǎn bié de kè qù le. shí shēng bǎ jiǔ chī wán, hái le jiǔ qián. zhèng yào qǐ shēn chū qù, hū cóng diàn lǐ biān pǎo chū yí ge rén lái. què shì gè cháng suí de dǎ bàn. wèn shí shēng dào:" nǐ zhè huà shì mài de ma?" shí shēng dá dào:" zhèng shì." nà rén bǎ huà zhǎn kāi yī kàn, kuā dào:" huà de wěi shí bù cuò, zhè shì zhuāng shén me gù shì?" shí shēng dào:" shì zhū xū hòu zhū zhū lǚ tú." nà rén jiū wèn xiáng xì, shí shēng bǎ dāng nián hàn jiā de gù shì shuō le yī biàn. bìng shàng miàn dí shī jù yě niàn gěi tā tīng le. nà rén dào:" nǐ zhè yī zhāng huà yào duō shǎo qián?" shí shēng dá dào:" píng tài yé xiāng zèng biàn liǎo." nà rén cóng bāo lǐ qǔ chū yí kuài yín zi, yuē yǒu sān qián, dì gěi shí shēng. jiǎn le yī zhāng huà, juǎn hǎo ná zài shǒu zhōng. réng shàng lǐ biān chī jiǔ qù le.
石生走近前来,就进酒铺里坐下。酒保问道:“老客是要吃酒的吗?”石生答道:“只要吃四两。”那酒保把热酒取过四两来,给石生斟上,就照管别的客去了。石生把酒吃完,还了酒钱。正要起身出去,忽从店里边跑出一个人来。却是个长随的打扮。问石生道:“你这画是卖的吗?”石生答道:“正是。”那人把画展开一看,夸道:“画的委实不错,这是桩什么故事?”石生道:“是朱虚后诛诸吕图。”那人究问详细,石生把当年汉家的故事说了一遍。并上面的诗句也念给他听了。那人道:“你这一张画要多少钱?”石生答道:“凭太爷相赠便了。”那人从包里取出一块银子,约有三钱,递给石生。拣了一张画,卷好拿在手中。仍上里边吃酒去了。
cǐ shí, shì zhí hú yuán wài, zài mén shǒu zhàn zhe. bǎ shí shēng shàng xià dǎ liang yī fān. xiǎng dào:" wǒ xiāng cǐ rén, zhōng xū dà guì." suì zǒu guò lái wèn dào:" zūn kè shì nà biān lái de ne?" shí shēng dá dào:" zài xià shì cóng huáng zhōu fǔ luó tián xiàn lái de." hú yuán wài wèn dào:" luó tián xiàn yǒu gè shí lán ān, nǐ kě rèn de tā ma?" shí shēng dá dào:" jiù shì xiān yán." hú yuán wài dào:" jì rán zhè yàng, shì xiōng shì wèi gōng zǐ le, rú hé liú luò dào cǐ chù?" cǐ shí, shí shēng bù zhī dào, fāng cái nà gè mǎi huà de shì wèi tài jiàn sī fǎng de jiā rén. jiù bǎ tā fù qīn shēng qián qì guān, sǐ hòu xiū hé de shì qíng zhú yī shuō le gè qīng chǔ. dōu bèi nà mǎi huà de rén, tīng zài xīn lǐ qù le. hú yuán wài yě bǎ zì huà ná guò lái yī kàn, chēng zàn dào:" shì xiōng xiě huà jù jiā, shén shǔ kě jìng. ruò bù xiāng qì, dào shè xià shǎo xù piàn kè hé rú?" shí shēng lüè bù tuī cí, jiù suí zhe hú yuán wài zǒu guò qù le.
此时,适值胡员外,在门首站着。把石生上下打量一番。想道:“我相此人,终须大贵。”遂走过来问道:“尊客是那边来的呢?”石生答道:“在下是从黄州府罗田县来的。”胡员外问道:“罗田县有个石岚庵,你可认得他吗?”石生答道:“就是先严。”胡员外道:“既然这样,世兄是位公子了,如何流落到此处?”此时,石生不知道,方才那个买画的是魏太监私访的家人。就把他父亲生前弃官,死后修河的事情逐一说了个清楚。都被那买画的人,听在心里去了。胡员外也把字画拿过来一看,称赞道:“世兄写画俱佳,甚属可敬。若不相弃,到舍下少叙片刻何如?”石生略不推辞,就随着胡员外走过去了。
jìn dé hú yuán wài de yuàn lái, ràng zài xī shū fáng lǐ zuò xià. jiào rén dǎ zhěng jiǔ fàn. hú yuán wài wèn dào:" shì xiōng céng jìn guò xué fǒu?" shí shēng dá dào:" yǐ jiǎo xìng guò le." hú yuán wài yòu dào:" shì xiōng jì jīng fā rèn, hái gāi nǔ lì dú shū, yǐ tú shàng jìn, qū qū xiǎo chéng, hé zú zhōng shēn." shí shēng dá dào:" wǎn shēng fēi bù yǒu zhì qián jìn, wú nài zāo jì bù xìng, fù mǔ shuāng wáng, fū qī chāi sàn. jiā yè diāo líng, bù wéi wú yǐ ān shēn, bìng qiě nán yú hú kǒu. dú shū yī shì, suǒ yǐ tí bù qǐ le. xìng chéng lǎo xiān shēng chuí gù, xiāng duì shū jué nǎn yán." hú yuán wài dào:" qióng tōng zhě rén zhī cháng, zhè shì wú fáng de. cóng lái yǒu zhì zhě shì jìng chéng. shì xiōng guǒ yǒu yì shàng jìn, dú shū zhī zī, jiù quán zài lǎo fū shēn shàng. hé rú?" shí shēng dāng xià zhì xiè bù jìn. dài fàn yǐ bì, hú yuán wài dào:" niàn shū xū de gè qīng jìng shū fáng, jiē xī tóu wǒ yǒu yī chù xián fáng, shèn shì pì jìng. xiān lǐng nǐ qù kàn kàn, hé rú?" shí shēng dá dào:" rú cǐ zhèng miào."
进得胡员外的院来,让在西书房里坐下。叫人打整酒饭。胡员外问道:“世兄曾进过学否?”石生答道:“已徼幸过了。”胡员外又道:“世兄既经发轫,还该努力读书,以图上进,区区小成,何足终身。”石生答道:“晚生非不有志前进,无奈遭际不幸,父母双亡,夫妻拆散。家业凋零,不惟无以安身,并且难于糊口。读书一事,所以提不起了。幸承老先生垂顾,相对殊觉赧颜。”胡员外道:“穷通者人之常,这是无妨的。从来有志者事竟成。世兄果有意上进,读书之资,就全在老夫身上。何如?”石生当下致谢不尽。待饭已毕,胡员外道:“念书须得个清净书房,街西头我有一处闲房,甚是僻净。先领你去看看,何如?”石生答道:“如此正妙。”
hú yuán wài lǐng zhe shí shēng, jiā rén ná zhe yào shi, kāi le dà mén. jìn qù zǒu dào kè wèi, dōng shān tóu shàng yǒu gè xiǎo jiǎo mén, lǐ biān shì yí gè dà yuàn zi. zhèng zhōng yǒu gè yǎng yú chí, chí qián shì yī zuò shí shān zǐ. shān zǐ qián shì liǎng dà jià pú táo. chí běi biān yǒu qián hòu chū láng de wǎ fáng sān jiān, shì zuò shū fáng. qián miàn guà zhe" yún jīng táng" sān zì yī miàn biǎn. wū lǐ dōng shān tóu shàng, yǒu gè xiǎo mén, jìn qù shì liǎng jiān nuǎn shū fáng, què shén míng liàng. hòu biān yǒu ní fáng sān jiān shì gè chú wū, chú wū qián yǒu liǎng zhū chuí yáng, hòu biān yǒu jǐ kē táo shù, liǎng zhū lǎo sōng, yī chí zhú zi. shí shēng kàn wán, hú yuán wài dào:" zhè gè qù chù, zuò gè shū fáng hé rú?" shí shēng dá dào:" jí hǎo." hú yuán wài dào:" shì xiōng ruò ài zhōng le cǐ chù, jīn wǎn zàn qiě huí diàn. míng rì wǒ jiù zhe rén dǎ sǎo, hòu rì nǐ jiù bān guò lái bà le. dàn dà mén shí cháng guān suǒ, chū rù bù biàn. cóng dōng biān xiǎo hú tòng lǐ, lìng kāi yī mén, nǐ zǎo wǎn chū rù biàn kě zì yóu le." shí shēng xiè dào:" duō fán lǎo xiān shēng zào xīn." suì bié guò hú yuán wài ér qù, bù tí.
胡员外领着石生,家人拿着钥匙,开了大门。进去走到客位,东山头上有个小角门,里边是一个大院子。正中有个养鱼池,池前是一座石山子。山子前是两大架葡萄。池北边有前后出廊的瓦房三间,是座书房。前面挂着“芸经堂”三字一面匾。屋里东山头上,有个小门,进去是两间暖书房,却甚明亮。后边有泥房三间是个厨屋,厨屋前有两珠垂杨,后边有几棵桃树,两株老松,一池竹子。石生看完,胡员外道:“这个去处,做个书房何如?”石生答道:“极好。”胡员外道:“世兄若爱中了此处,今晚暂且回店。明日我就着人打扫,后日你就搬过来罢了。但大门时常关锁,出入不便。从东边小胡同里,另开一门,你早晚出入便可自由了。”石生谢道:“多烦老先生躁心。”遂别过胡员外而去,不题。
què shuō hú yuán wài dào le cì rì, jiù jiào rén lìng kāi le yí gè xiǎo mén. bǎ shū fáng lǐ dǎ sǎo gān jìng, zhuān hòu shí shēng bān lái. dào le dì sān rì, shí shēng cóng xīn mǎi de shū jí bǐ yàn, zì jiā ná zhe. jiào rén dān zhe pū gài, zhí zǒu dào shū fáng lǐ biān, fāng cái fàng xià, shí dāng yán shǔ tiān qì. xī shān tóu shàng pù zhe yī zhāng xiǎo chuáng, bǎ pū gài gē zài shàng miàn. qián yán shàng, yī zhāng bā xiān zhuō zi, bǎ shū jí bǐ yàn bǎi zài shàng tou. hú yuán wài jìn lái kàn le yī kàn, shuō dào:" zhè què yě bà le." yòu dào:" shì xiōng jì zài cǐ zhù zhā, nǐ wǒ jiù shì yī jiā rén le. qíng míng tiān qì mài xiē zì huà, huò kě hú kǒu. tǎng huò yīn tiān xià yǔ, nán chū mén shí, lǎo fū zì bié yǒu zhào yìng, duàn wù xiāng jū." shí shēng zài sān zhì xiè, shuō wán tóng zhe hú yuán wài suǒ le mén, réng wǎng jiē shǎng qù le.
却说胡员外到了次日,就叫人另开了一个小门。把书房里打扫干净,专候石生搬来。到了第三日,石生从新买的书籍笔砚,自家拿着。叫人担着铺盖,直走到书房里边,方才放下,时当炎暑天气。西山头上铺着一张小床,把铺盖搁在上面。前檐上,一张八仙桌子,把书籍笔砚摆在上头。胡员外进来看了一看,说道:“这却也罢了。”又道:“世兄既在此住扎,你我就是一家人了。晴明天气卖些字画,或可糊口。倘或陰天下雨,难出门时,老夫自别有照应,断勿相拘。”石生再三致谢,说完同着胡员外锁了门,仍往街上去了。
hú yuán wài huí dào jiā lái, xiàng fū rén féng shì shuō dào:" wǒ kàn shí gōng zǐ rì hòu dìng shì dà fā. jiā xù zhī shuō, dà yuē yīng zài cǐ rén le. dàn bù zhī èr nǚ cóng hé ér chū?" fū rén dá dào:" miǎo míng zhī shì, wèi bì guǒ yīng, zhè yě bù bì duō shuō." zài shuō shí shēng dào le jiē shàng, yòu mài le jǐ zhāng zì huà. tiān sè yǐ hēi, mǎi le yī zhī là zhú, pō le yī hú rè chá, lái dào mén shǒu, kāi le suǒ jìn lái. guān shàng mén, zǒu dào wū lǐ. bǎ zhú diǎn shàng yī kàn, shū jí bǐ yàn jù méi yǒu le. xīn zhōng jīng yì dào:" mén shì suǒ zhe, hé rén jìn lái ná qù?" chī zhe chá, zuò le yī huì. qiáo lóu shàng, yǐ gǔ dǎ èr gēng le. hū tīng dé, dōng shān tóu shàng jiǎo mén xiǎng le yī shēng. cóng lǐ biān zǒu chū yí gè nǚ zǐ lái, nián jì bù guò shí bā jiǔ suì. liǎng shǒu pěng zhe shū jí, shān shān lái qián, réng jiù bǎ shū jí fàng zài zhuō shàng. nǐ shuō zhè nǚ zǐ shì shén me guāng jǐng?
胡员外回到家来,向夫人冯氏说道:“我看石公子日后定是大发。佳婿之说,大约应在此人了。但不知二女从何而出?”夫人答道:“渺冥之事,未必果应,这也不必多说。”再说石生到了街上,又卖了几张字画。天色已黑,买了一枝蜡烛,泼了一壶热茶,来到门首,开了锁进来。关上门,走到屋里。把烛点上一看,书籍笔砚俱没有了。心中惊异道:“门是锁着,何人进来拿去?”吃着茶,坐了一会。谯楼上,已鼓打二更了。忽听得,东山头上角门响了一声。从里边走出一个女子来,年纪不过十八九岁。两手捧着书籍,姗姗来前,仍旧把书籍放在桌上。你说这女子是什么光景?
rén cái yī biǎo, liǎng bìn zhěng qí. wū yún liáo rào, liǔ yāo táo sāi. měi mù qīng jiǎo, kǒu bù diǎn chún, é méi dàn sǎo. jīn lián bù lái sān huí zhuǎn, què zhǐ yīn xié gōng wà xiǎo. hé děng yàng biāo zhì, zěn bān de yǎo tiǎo. xì kàn lái, zhēn zhēn shì shì shàng jué wú rén jiān shǎo
人材一表,两鬓整齐。乌云缭绕,柳腰桃腮。美目清皎,口不点唇,蛾眉淡扫。金莲步来三回转,却只因鞋弓袜小。何等样标致,怎般的窈窕。细看来,真真是世上绝无人间少——
yòu diào bù bù jiāo
右调《步步娇》
yòu jiàn yí gè nǚ zǐ, nián bù guò èr bā. shuāng shǒu pěng zhuó bǐ yàn, niǎo niǎo ér zhì. zhào yàng fàng zài yuán jiù qù chù. nǐ shuō zhè gè nǚ zǐ shì hé děng mú yàng?
又见一个女子,年不过二八。双手捧着笔砚,袅袅而至。照样放在原旧去处。你说这个女子是何等模样?
miàn páng yuán màn xì cháng shēn, bìn fà rú yún. bìn yún jì gāo bàn chǐ tóu shàng dài, jīn lián sān cùn bù zhān chén. kǒu fǔ ér duān hǎo, móu zǐ ér chuán shén. fēng zī shén kě rén. yòu suī bú shì ruò yé xī biān huàn shā nǚ, què wǎn sì hé fān chū sài de wáng zhāo jūn
面庞员漫细长身,鬓发如云。鬓匀髻高半尺头上戴,金莲三寸不沾尘。口辅儿端好,眸子儿传神。丰姿甚可人。又虽不是若耶溪边浣纱女,却宛似和番出塞的王昭君——
yòu diào shuǎ hái ér
右调《耍孩儿》
zhè liǎng gè nǚ zǐ zhàn zài zhuō qián, shí shēng huī zhī bù qù. wèn dào:" nǐ mò fēi shì liǎng gè guǐ ma?" bǐ cǐ xiāng shì ér xiào. shǎo qǐng, zǒu jìn qián lái, bǎ shí shēng shuāng mù fēng zhù. shí shēng quán rán bù pà, jí lì zhèng kāi. yòu bǎ zhú chuī miè, shí shēng cóng xīn diǎn shàng. nào yǒu bàn yè, shí shēng shēn jué kùn juàn, dào zài chuáng shàng. èr nǚ zǐ bǎ tā tái zhe wū lǐ zǒu le yī zāo, yī jiù fàng zài chuáng shàng. shí shēng zhǐ dāng bù jué. shí jiāng jī jiào, èr nǚ zǐ fāng huí shù tóu wū lǐ qù le. zhǐ tīng dé liǎng gè nǚ zǐ xiào zhe shuō dào:" shí láng rú cǐ dǎn liàng, dìng dàng dà chéng. wú děng de suǒ tuō yǐ." dào le cì wǎn, shí shēng yòu zài wài huí lái. diǎn shàng zhú shí, èr nǚ zǐ réng jiù zài zhuō páng zhàn hòu. shí shēng wèn dào:" nǐ liǎng gè shì yào zuò me?" èr nǚ zǐ dá dào:" ǎn yào niàn shū." shí shēng dào:" wǒ qiě wèn nǐ, nǐ èr rén shì hé míng xìng?" zhī jiàn nà gè dà de dá dào:" wǒ jiào qiū yīng." xiǎo de dá dào:" wǒ jiào chūn fāng." zài wèn qí xìng shì, fǔ ér bù dá. shí shēng dào:" nǐ jì yào niàn shū, xū de shū jí." èr nǚ zǐ dá dào:" dōu yǒu." shí shēng xiān xiě zì shù xíng, jiào liǎng nǚ zǐ lái rèn yī biàn. rèn qù wú bù zì zì jì de qīng chǔ. shí shēng dào:" nǐ liǎng gè què yě niàn de shū." èr nǚ zǐ zhuǎn rù wū lǐ, gè ná sì shū yī bù chū lái shàng xué. shí shēng wèn dào:" nǐ gè rén néng niàn duō shǎo ne?" èr nǚ zǐ dá dào:" néng niàn liǎng cè." hào shàng liǎng cè, yí gè shí chén jiù lái bèi shū, què shì shèn shú. jiào tā xiě zì, chū shǒu jiù néng chéng gè. shí shēng shèn shì jīng yà.
这两个女子站在桌前,石生麾之不去。问道:“你莫非是两个鬼吗?”彼此相视而笑。少顷,走近前来,把石生双目封住。石生全然不怕,极力挣开。又把烛吹灭,石生从新点上。闹有半夜,石生身觉困倦,倒在床上。二女子把他抬着屋里走了一遭,依旧放在床上。石生只当不觉。时将鸡叫,二女子方回竖头屋里去了。只听得两个女子笑着说道:“石郎如此胆量,定当大成。吾等得所托矣。”到了次晚,石生又在外回来。点上烛时,二女子仍旧在桌旁站候。石生问道:“你两个是要做么?”二女子答道:“俺要念书。”石生道:“我且问你,你二人是何名姓?”只见那个大的答道:“我叫秋英。”小的答道:“我叫春芳。”再问其姓氏,俯而不答。石生道:“你既要念书,须得书籍。”二女子答道:“都有。”石生先写字数行,叫两女子来认一遍。认去无不字字记得清楚。石生道:“你两个却也念的书。”二女子转入屋里,各拿四书一部出来上学。石生问道:“你各人能念多少呢?”二女子答道:“能念两册。”号上两册,一个时辰就来背书,却是甚熟。教他写字,出手就能成个。石生甚是惊讶。
yòu yī rì wǎn jiān, chūn fāng lǐng zhe yí gè chún hóng chǐ bái qī bā suì de yòu tóng zǒu jìn mén lái. jiàn le shí shēng jiù guì xià kē tóu. shí shēng wèn dào:" zhè yòu shì shuí?" chūn fāng dá dào:" zhè shì wǒ de xiōng dì, míng huàn kuí ér, tè lái shàng xué. wàng xiān shēng shōu liú xià tā." shí shēng dào:" zhè nà yǒu bù shōu zhī lǐ." chūn fāng sòng yī hóng zhǐ fēng tào gěi shí shēng. shí shēng wèn dào:" zhè shì shén me?" chūn fāng dá dào:" shì kuí ér de zhì jiàn, xiān shēng shōu xià bà. rì hòu hái yǒu yòng chǔ." shí shēng dǎ kāi yī kàn què shì jīn rú yì yī zhī. suì jiào kuí ér guò lái hào shū. niàn de bǐ nà liǎng gè nǚ zǐ gèng duō. jiào tā xiě zì, xiě de bǐ nà liǎng gè nǚ zǐ gèng hǎo. méi xiāo yī yuè de gōng fū, sān ge de sì shū jù gè niàn wán. hào shàng jīng diǎn méi xiāo bàn nián, wǔ jīng jiē tōng. jiǎng shū zuò wén, kāi bǐ jiù néng chéng zhāng. yī nián zhī hòu, wén zhāng shī fù, sān ge jù wú bù jīng tōng. yī rì wǎn jiān, shí shēng xiàng sān ge tú dì dào:" ěr děng cóng wǒ jiāng jìn èr nián, xué wèn liào yǒu jìn yì. wǒ gè chū duì lián yī jù, nǐ men wù yào duì gōng, yǐ jiàn cái sī. suì xiān zhào chūn fāng chū yī lián yún:
又一日晚间,春芳领着一个唇红齿白七八岁的幼童走进门来。见了石生就跪下磕头。石生问道:“这又是谁?”春芳答道:“这是我的兄弟,名唤馗儿,特来上学。望先生收留下他。”石生道:“这那有不收之理。”春芳送一红纸封套给石生。石生问道:“这是什么?”春芳答道:“是馗儿的贽见,先生收下罢。日后还有用处。”石生打开一看却是金如意一支。遂叫馗儿过来号书。念的比那两个女子更多。叫他写字,写的比那两个女子更好。没消一月的工夫,三个的四书俱各念完。号上经典没消半年,五经皆通。讲书作文,开笔就能成章。一年之后,文章诗赋,三个俱无不精通。一日晚间,石生向三个徒弟道:“尔等从我将近二年,学问料有近益。我各出对联一句,你们务要对工,以见才思。遂先召春芳出一联云:
hóng táo tǔ pā yàn yáng zǎo zhàn sān chūn rì,
红桃吐葩艳阳早占三春日,
chūn fāng bù dài sī xiǎng shùn kǒu duì dào:
春芳不待思想顺口对道:
lǜ liǔ chuí xiàn fán yīn biàn zhē sì xià tiān.
绿柳垂线繁陰遍遮四夏天。
yòu zhào qiū yīng chū yī lián yún:
又召秋英出一联云:
zhú yǒu jiàn sōng yǒu yún lì fēng shuāng ér yè kē bù gǎi,
竹有箭松有筠历风霜而叶柯不改,
qiū yīng yě shùn kǒu duì dào:
秋英也顺口对道:
jīn zài róng shí zài pú jīng zuó liàn ér guāng cǎi mí zhāng.
金在熔石在璞经琢炼而光彩弥彰。
yòu zhào kuí ér chū yī lián yún:
又召馗儿出一联云:
shè jǐ xí yǐ chéng cái tí ěr mìng miàn xìng féng rú zǐ kě jiào,
设几席以程材提耳命面幸逢孺子可教,
kuí ér yě jiē kǒu duì dào:
馗儿也接口对道:
wàng mén qiáng ér shòu yè shū táo jiàn mó xīn bèi xiān shēng zhī fēng.
望门墙而受业淑陶渐摩欣被先生之风。
shí shēng kuā dào:" nǐ sān ge duì de jù shén gōng wěn, zú jiàn gān tóu jìn bù." zì cǐ yǐ hòu, shī tú sì rén xiāng chǔ, shū hū jiān èr zài yǒu yú. zhè shí shēng zài wài guān jū yǐ jiǔ, jiàn èr nǚ zǐ yòu shì jué sè měi mào. wèi miǎn yǒu xiē xīn xiàn zhī yì, shí yǐ xì yán tiāo zhī. èr nǚ zǐ lì sè xiàng jù dào:" nǐ wǒ xiàn xì shī tú, shī tú yóu fù zǐ yě. jù méng gǒu qiě zhī xīn, qǐ bù yǒu tiǎn míng jiào, zì wù qián chéng. quàn xiān shēng duàn wù zài qǐ wàng niàn." shí shēng jiàn qí cí yán yì zhèng, yóu xì zhī yán, cóng cǐ bù gǎn shuō le. shí shēng yǔ èr nǚ zǐ, suī yǒu yōu míng, què tóng yī jiā. zhǐ shí shēng zì jǐ zhī dào, zǒng bù xiàng rén shuō chū.
石生夸道:“你三个对的俱甚工稳,足见竿头进步。”自此以后,师徒四人相处,倏忽间二载有余。这石生在外鳏居已久,见二女子又是绝色美貌。未免有些欣羡之意,时以戏言挑之。二女子厉色相拒道:“你我现系师徒,师徒犹父子也。遽萌苟且之心,岂不有忝名教,自误前程。劝先生断勿再起妄念。”石生见其词严义正,游戏之言,从此不敢说了。石生与二女子,虽有幽明,却同一家。只石生自己知道,总不向人说出。
dàn bù zhī hòu lái zhōng néng yǐn mèi fǒu? zài kàn xià huí fēn jiě.
但不知后来终能隐昧否?再看下回分解。