strong guān yǎ huà xián yóu jūn zǐ bāng mù rén fēng wù rù liáng chén fǔ strong
觀雅化閒遊君子邦 慕仁風誤入良臣府
huà shuō táng duō èr rén bǎ biǎn kàn le, suí jí jìn chéng. zhǐ jiàn rén yān còu jí, zuò mǎi zuò mài, jiē lián bù duàn. yì guān yán tán, dōu yǔ tiān cháo yī yàng. táng áo jiàn yán yǔ kě tōng, yīn xiàng yī wèi lǎo wēng wèn qí hé yǐ hǎo ràng bù zhēng zhī gù. shuí zhī lǎo wēng tīng le, yī háo bù dǒng. yòu wèn guó yǐ jūn zǐ wèi míng shì hé yuán gù, lǎo wēng yě huí bù zhī yī lián wèn le jǐ gè, dōu shì rú cǐ.
話說唐、多二人把匾看了,隨即進城。只見人煙輳集,作買作賣,接連不斷。衣冠言談,都與天朝一樣。唐敖見言語可通,因向一位老翁問其何以「好讓不爭」之故。誰知老翁聽了,一毫不懂。又問國以「君子」為名是何緣故,老翁也回不知一連問了幾個,都是如此。
duō jiǔ gōng dào: jù lǎo fū kàn lái, tā zhè guó míng yǐ jí hǎo ràng bù zhēng sì zì, dà yuē dōu shì lín bāng tì tā qǔ de, suǒ yǐ tā men dōu huí bù zhī. gāng cái wǒ men yí lù kàn lái, nèi xiē gēng zhě ràng pàn, xíng zhě ràng lù guāng jǐng, yǐ shì bù zhēng zhī yì. ér qiě shì shù rén děng, wú lùn fù guì pín jiàn, jǔ zhǐ yán tán, mò bù gōng ér yǒu lǐ, yě bù kuì jūn zǐ èr zì. táng áo dào:
多九公道:「據老夫看來,他這國名以及『好讓不爭』四字,大約都是鄰邦替他取的,所以他們都回不知。剛才我們一路看來,那些『耕者讓畔,行者讓路』光景,已是不爭之意。而且士庶人等,無論富貴貧賤,舉止言談,莫不恭而有禮,也不愧『君子』二字。」唐敖道:
huà suī rú cǐ, réng xū màn màn guān wán, fāng néng dé qí xiáng xì.
「話雖如此,仍須慢慢觀玩,方能得其詳細。
shuō huà jiān, lái dào nào shì. zhǐ jiàn yǒu yī lì zú zài nà lǐ mǎi wù, shǒu zhōng ná zhe huò wù dào: lǎo xiōng rú cǐ gāo huò, què tǎo nèn bān jiàn jià, jiào xiǎo dì mǎi qù, rú hé néng ān xīn! wù qiú jiāng jià jiā zēng, fāng hǎo zūn jiào. ruò zài guò qiān, nà shi yǒu yì bù kěn shǎng guāng jiāo yì le. táng áo tīng le, yīn àn àn shuō dào: jiǔ gōng, fán mǎi wù, zhǐ yǒu mài zhě tǎo jià, mǎi zhě hái jià. jīn mài zhě suī tǎo guò jià, nà mǎi zhě bìng bù hái jià, què yào tiān jià. cǐ děng yán tán, dào yě hǎn wén. jù cǐ kàn lái nà hǎo ràng bù zhēng sì zì, jìng yǒu jǐ fēn yì sī le. zhǐ tīng mài huò rén dá dào: jì chéng zhào gù, gǎn bù yǎng tǐ! dàn shì cái wàng tǎo dà jià, yǐ jué hòu yán bù yì lǎo xiōng fǎn shuō huò gāo jià jiàn, qǐ bù gēng jiào xiǎo dì cán kuì? kuàng bì huò bìng fēi yán wú èr jià, qí zhōng pō yǒu xū tóu. sú yún: màn tiān yào jià, jiù dì hái qián. jīn lǎo xiōng bù dàn bù jiǎn, fǎn yào jiā zēng, rú cǐ kè yǐ, zhǐ hǎo qǐng dào bié jiā jiāo yì, xiǎo dì shí nán zūn mìng. táng áo dào: màn tiān yào jià, jiù dì hái qián, yuán shì mǎi wù zhī rén xiàng lái sú tán
說話間,來到鬧市。只見有一隸卒在那裡買物,手中拿著貨物道:「老兄如此高貨,卻討恁般賤價,教小弟買去,如何能安心!務求將價加增,方好遵教。若再過謙,那是有意不肯賞光交易了。唐敖聽了,因暗暗說道:「九公,凡買物,只有賣者討價,買者還價。今賣者雖討過價,那買者並不還價,卻要添價。此等言談,倒也罕聞。據此看來那『好讓不爭』四字,競有幾分意思了。」只聽賣貨人答道:「既承照顧,敢不仰體!但適才妄討大價,已覺厚顏;不意老兄反說貨高價賤,豈不更教小弟慚愧?況敝貨並非『言無二價』,其中頗有虛頭。俗云:「漫天要價,就地還錢』。今老兄不但不減,反要加增,如此克已,只好請到別家交易,小弟實難遵命。」唐敖道:「漫天要價,就地還錢』,原是買物之人向來俗談;
zhì bìng fēi yán wú èr jià, qí zhōng pō yǒu xū tóu, yì shì mǎi zhě zhī huà. bù yì jīn jiē chū yú mài zhě zhī kǒu, dào yě yǒu qù.
至『並非言無二價,其中頗有虛頭』,亦是買者之話。不意今皆出於賣者之口,倒也有趣。
zhǐ tīng lì zú yòu shuō dào: lǎo xiōng yǐ gāo huò tǎo jiàn jià, fǎn shuō xiǎo dì kè jǐ, qǐ bù shī le zhōng shù zhī dào? fán shì zǒng yào bǐ cǐ wú qī, fāng wèi gōng yǔn. shì wèn nà gè fù zhōng wú suàn pán, xiǎo dì yòu ān néng shòu rén zhī yú lī. tán zhī xǔ jiǔ, mài huò rén zhí yì bù zēng. lì zú dǔ qì, zhào shù fù jià, ná le yī bàn huò wù, gāng yào jǔ bù, mài huò rén nà lǐ kěn yī, zhǐ shuō jià duō huò shǎo, lán zhù bù fàng. lù páng zǒu guò liǎng gè lǎo wēng, zuò hǎo zuò dǎi, cóng gōng píng dìng, jīn lì zú zhào jià ná le bā zhé huò wù, zhè cái jiāo yì ér qù. táng duō èr rén bù jué àn àn diǎn tóu. zǒu wèi shù bù, shì zhōng yǒu gè xiǎo jūn, yě zài nà lǐ mǎi wù. xiǎo jūn dào: gāng cái qǐng jiào guì jià ruò gān, lǎo xiōng zhí yì lìn jiào, mìng wǒ zhuó liàng fù gěi. jí zhì zūn mìng fù jià, lǎo xiōng yòu guài guò duō.
」只聽隸卒又說道:「老兄以高貨討賤價,反說小弟克己,豈不失了『忠恕之道』?凡事總要彼此無欺,方為公允。試問那個腹中無算盤,小弟又安能受人之愚哩。談之許久,賣貨人執意不增。隸卒賭氣,照數付價,拿了一半貨物,剛要舉步,賣貨人那裡肯依,只說「價多貨少」,攔住不放。路旁走過兩個老翁,作好作歹,從公評定,今隸卒照價拿了八折貨物,這才交易而去。唐、多二人不覺暗暗點頭。走未數步,市中有個小軍,也在那裡買物。小軍道:「剛才請教貴价若干,老兄執意吝教,命我酌量付給。及至尊命付價,老兄又怪過多。
qí shí xiǎo dì suǒ fù yè yǐ kè jiǎn. ruò shuō guò duō, bù dú tài piān, jìng shì wéi xīn zhī lùn le. mài huò rén dào: xiǎo dì bù gǎn yán jià, tīng xiōng zì tǎo zhě, yīn bì huò jì qiàn xīn xiān, ér qiě píng cháng, bù rú bié jiā zhī měi. ruò lùn jià zhí, zhǐ zhào lǎo xiōng suǒ fù jiǎn bàn, yǐ shǔ guò fēn, hé gǎn miù lǐng dà jià. táng áo dào: huò sè píng cháng, yuán shì mǎi zhě zhī huà fù jià kè jiǎn, běn xì mài zhě zhī huà, nǎ zhī cǐ chù què jù jù xiāng fǎn, lìng shì yī zhǒng fēng qì. zhǐ tīng xiǎo jūn yòu dào: lǎo xiōng shuō nà lǐ huà lái! xiǎo dì yú mǎi mài suī xì wài háng, zhì huò zhī hǎo chǒu, ān yǒu bù zhī, yǐ chǒu wèi hǎo, yì yú bù zhì cǐ. dì yǐ gāo huò zhǐ qǔ bàn jià, bù dàn qī rén guò shén, yì shī gōng píng jiāo yì zhī dào le. mài huò rén dào: lǎo xiōng rú zhēn xīn zhào gù, zhǐ zhào qián jià jiǎn bàn, zuì wèi gōng píng. ruò shuō jià shǎo, xiǎo dì yě bù gǎn biàn, wéi yǒu qǐng xiàng bié chù zài bǎ jià qián tán tán, cái zhī wǒ jiā bìng fēi xiāng qī lī. xiǎo jūn shuō zhī zhì zài, jiàn tā zhí yì bù mài, zhǐ de zhào qián jiǎn bàn fù jià, jiāng huò lüè lüè xuǎn zé, ná le jiù zǒu. mài huò rén máng lán zhù dào: lǎo xiōng wèi hé zhǐ jiāng xià děng huò wù xuǎn qù? nán dào liú xià hǎo de gěi xiǎo dì zì yòng me? wǒ kàn lǎo xiōng rú cǐ tǎo qiǎo, jiù shì zǒu biàn tiān xià, yě nán jiāo yì chéng gōng de. xiǎo jūn fā jí dào: xiǎo dì yīn lǎo xiōng dìng yào jiǎn jià, zhǐ de wěi qū rèn mìng, lüè jiāng cì děng huò wù ná qù, yú xīn shù kě shāo ān. bù yì lǎo xiōng yòu yào zé bèi, qiě xiǎo dì suǒ mǎi zhī wù, bì xū cì děng, fāng néng hé yòng, zhì yú shàng děng, suī chéng měi yì, qí shí dào bù shì yòng le. mài huò rén dào: lǎo xiōng jì yào dī huò fāng néng hé yòng, zhè yě bù fáng. dàn dī huò zì yǒu dī jià, hé néng fù dà jià ér mǎi chǒu huò ne? xiǎo jūn tīng le, yě bù dá yán, ná le huò wù, zhǐ guǎn yào zǒu. nà guò lù rén kàn jiàn, dōu shuō xiǎo jūn qī rén bù gōng. xiǎo jūn nán wéi zhòng lùn, zhǐ de jiāng shàng děng huò wù, xià děng huò wù, gè xié yī bàn ér qù.
其實小弟所付業已刻減。若說過多,不獨太偏,竟是『違心之論』了。」賣貨人道:「小弟不敢言價,聽兄自討者,因敝貨既欠新鮮,而且平常,不如別家之美。若論價值,只照老兄所付減半,已屬過分,何敢謬領大價。」唐敖道:「『貨色平常』,原是買者之話;『付價刻減』,本系賣者之話,那知此處卻句句相反,另是一種風氣。」只聽小軍又道:「老兄說那裡話來!小弟於買賣雖系外行,至貨之好醜,安有不知,以丑為好,亦愚不至此。第以高貨只取半價,不但欺人過甚,亦失公平交易之道了。」賣貨人道:「老兄如真心照顧,只照前價減半,最為公平。若說價少,小弟也不敢辯,惟有請向別處再把價錢談談,才知我家並非相欺哩。」小軍說之至再,見他執意不賣,只得照前減半付價,將貨略略選擇,拿了就走。賣貨人忙攔住道:「老兄為何只將下等貨物選去?難道留下好的給小弟自用麼?我看老兄如此討巧,就是走遍天下,也難交易成功的。」小軍發急道:「小弟因老兄定要減價,只得委曲認命,略將次等貨物拿去,於心庶可稍安。不意老兄又要責備,且小弟所買之物,必須次等,方能合用,至於上等,雖承美意,其實倒不適用了。」賣貨人道:「老兄既要低貨方能合用,這也不妨。但低貨自有低價,何能付大價而買丑貨呢?」小軍聽了,也不答言,拿了貨物,只管要走。那過路人看見,都說小軍欺人不公。小軍難違眾論,只得將上等貨物,下等貨物,各攜一半而去。
èr rén kàn bà, yòu cháo qián jìn, zhǐ jiàn nà biān yòu yǒu yī gè nóng rén mǎi wù. yuán lái wù yǐ mǎi tuǒ, jiāng yín fù guò, xié le huò wù yào qù. nà mài huò de jiē guò yín zi zǐ xì yī kàn, yòng děng chèng le yī chèng, lián máng shàng qián dào: lǎo xiōng màn zǒu. yín zǐ píng shuǐ dōu cuò le. cǐ dì xiàng lái mǎi mài dōu shì dà shì zhōng děng yín sè, jīn lǎo xiōng jì jiāng shàng děng yín zi fù wǒ, zì yīng jiāng sè kòu qù. gāng cái xiǎo dì chèng le yī chèng, bù dàn yín shuǐ wèi kòu, ér qiě děng tóu guò gāo. cǐ děng píng sè xiǎo shì, lǎo xiōng yǒu yú zhī jiā, yuán bù zài cǐ
二人看罷,又朝前進,只見那邊又有一個農人買物。原來物已買妥,將銀付過,攜了貨物要去。那賣貨的接過銀子仔細一看,用戥秤了一秤,連忙上前道:「老兄慢走。銀子平水都錯了。此地向來買賣都是大市中等銀色,今老兄既將上等銀子付我,自應將色扣去。剛才小弟秤了一秤,不但銀水未扣,而且戥頭過高。此等平色小事,老兄有餘之家,原不在此;
dàn xiǎo dì shòu zhī wú yīn. qǐng zhào lì kòu qù. nóng rén dào: xiē xū yín sè xiǎo shì, hé bì zī zhū jiào liàng. jì yǒu duō yú, róng xiǎo dì tā rì fèng mǎi bǎo huò, zài lái kòu chú, yě shì yī yàng. shuō bà, yòu yào zǒu. mài huò rén lán zhù dào: zhè rú hé shǐ de! qù suì yǒu wèi lǎo xiōng zhào gù xiǎo dì, yě jiāng duō yú yín zi cún zài wǒ chù, liú yán hòu lái mǎi huò zài suàn. shuí zhī zhì jīn bù jiàn, gè chù xún tā, wú cóng guī hái. qǐ fēi qiàn le lái shēng zhài me? jīn lǎo xiōng yòu yào rú cǐ. tǎng yī qù bù lái, dào le lái shēng, xiǎo dì biàn lǘ biàn mǎ guī hái xiān qián nà wèi lǎo xiōng, yè yǐ jǐn gòu yī máng, nà lǐ hái yǒu gōng fū zài hái lǎo xiōng, qǐ fēi xià yī shì yòu yào biàn lǘ biàn mǎ guī jié lǎo xiōng? jù xiǎo dì yú jiàn, yǔ qí rì hòu mǎi wù zài suàn, hé bù jiù zài jīn rì? kuàng duō yú ruò gān, rì zi jiǔ le, dào kǒng nán jì. bǐ cǐ tuī ràng xǔ jiǔ, nóng rén zhǐ de jiāng huò ná le liǎng yàng, zuò dǐ cǐ yín ér qù. mài huò rén réng kǒu kǒu shēng shēng zhǐ shuō yín duō huò shǎo, guò yú piān kū. nài nóng rén yè yǐ qù yuǎn, wú kě rú hé. hū jiàn yǒu gè qǐ gài zǒu guò, mài huò rén zì yán zì yǔ dào: zhè gè huā zǐ zhǐ pà jiù shì tǎo rén pián yí de hòu shēn, suǒ yǐ jīn shēng yǒu zhè bào yīng. yī miàn shuō zhe, què jiāng duō yú píng sè, yòng děng chèng chū, jǐn fù qǐ gài ér qù.
但小弟受之無因。請照例扣去。」農人道:「些須銀色小事,何必錙銖較量。既有多餘,容小弟他日奉買寶貨,再來扣除,也是一樣。」說罷,又要走。賣貨人攔住道:「這如何使得!去歲有位老兄照顧小弟,也將多餘銀子存在我處,留言後來買貨再算。誰知至今不見,各處尋他,無從歸還。豈非欠了來生債麼?今老兄又要如此。倘一去不來,到了來生,小弟變驢變馬歸還先前那位老兄,業已盡夠一忙,那裡還有工夫再還老兄,豈非下一世又要變驢變馬歸結老兄?據小弟愚見,與其日後買物再算,何不就在今日?況多餘若干,日子久了,倒恐難記。」彼此推讓許久,農人只得將貨拿了兩樣,作抵此銀而去。賣貨人仍口口聲聲只說「銀多貨少,過於偏枯」。奈農人業已去遠,無可如何。忽見有個乞丐走過,賣貨人自言自語道:「這個花子只怕就是討人便宜的後身,所以今生有這報應。」一面說著,卻將多餘平色,用戥秤出,盡付乞丐而去。
táng áo dào: rú cǐ kàn lái, zhè jǐ gè jiāo yì guāng jǐng, qǐ fēi hǎo ràng bù zhēng yī fú xíng lè tú me? wǒ men hái dǎ tīng shén me! qiě dào qián miàn zài qù chàng yóu. rú cǐ měi dì, lǐng lüè lǐng lüè fēng jǐng, guǎng guǎng shí jiàn, yě shì hǎo de.
唐敖道:「如此看來,這幾個交易光景,豈非『好讓不爭』一幅行樂圖麼?我們還打聽甚麼!且到前面再去暢遊。如此美地,領略領略風景,廣廣識見,也是好的。」
zhǐ jiàn lù páng zǒu guò liǎng gè lǎo zhě, dōu shì hè fà tóng yán, mǎn miàn chūn fēng, jǔ zhǐ dà yá. táng áo kàn bà, zhī fēi xià děng zhī rén, máng shì lì yī páng. sì rén dēng shí gǒng shǒu jiàn lǐ, wèn le míng xìng. yuán lái zhè liǎng gè lǎo zhě dōu xìng wú, nǎi tóng bāo dì xiōng. yī míng wú zhī hé, yī míng wú zhī xiáng. táng áo dào: bù yì èr wèi lǎo zhàng dōu shì qín bó zhī hòu, shī jìng, shī jìng! wú zhī hé dào: qǐng jiào èr wèi guì xiāng hé chù? lái cǐ yǒu hé guì gàn? duō jiǔ gōng jiāng xiāng guàn lái yì shuō le. wú zhī xiáng gōng shēn dào: yuán lái guì bāng tiān cháo! xiǎo zi xiàng wén tiān cháo nǎi shèng rén zhī guó, èr wèi dà xián róng liè jiāo xiáng, wèi tiān cháo qīng guì, jīn de xìng yù, yóu qí nán dé. dì bù zhī jià dào, yǒu shī yíng yà, shàng qiú hǎi hán! táng duō èr rén lián dào: qǐ gǎn! wú zhī hé dào: èr wèi dà xián yóu tiān cháo zhì cǐ, xiǎo zi yì shǔ dì zhǔ, yì yù lüè zhǎn bēi míng zhī jìng, shǎo xù piàn shí, bù zhī kě kěn wǎng jià? rú méng shǎng guāng, hán shè jiù zài zhǐ chǐ, gǎn láo yù zhǐ yī xíng. èr rén tīng le, shén jué xīn rán, yú shì suí zhe wú shì dì xiōng yí lù xíng lái.
只見路旁走過兩個老者,都是鶴髮童顏,滿面春風,舉止大雅。唐敖看罷,知非下等之人,忙侍立一旁。四人登時拱手見禮,問了名姓。原來這兩個老者都姓吳,乃同胞弟兄。一名吳之和,一名吳之祥。唐敖道:「不意二位老丈都是秦伯之後,失敬,失敬!」吳之和道:「請教二位貴鄉何處?來此有何貴幹?」多九公將鄉貫來意說了。吳之祥躬身道:「原來貴邦天朝!小子向聞天朝乃聖人之國,二位大賢榮列膠庠,為天朝清貴,今得幸遇,尤其難得。第不知駕到,有失迎迓,尚求海涵!」唐、多二人連道:「豈敢!…」吳之和道:「二位大賢由天朝至此,小子誼屬地主,意欲略展杯茗之敬,少敘片時,不知可肯枉駕?如蒙賞光,寒舍就在咫尺,敢勞玉趾一行。」二人聽了,甚覺欣然,於是隨著吳氏弟兄一路行來。
bù duō shí, dào le mén qián. zhǐ jiàn liǎng shàn chái fēi, zhōu wéi lí qiáng, shàng miàn pán zhe xǔ duō qīng téng bì lì mén qián yī dào chí táng, táng nèi jù shì líng lián. jìn le chái fēi, ràng zhì yī jiān chǎng tīng, sì rén zhòng fù xíng lǐ ràng zuò. tīng zhōng xuán zhe guó zhèng cì de xiǎo é, xiě zhe wèi chuān bié shù. zài xiàng tīng wài yī kàn, sì miàn dōu shì cuì zhú, bǎ zhè chǎng tīng tuán tuán wéi zhù, shén jué qīng yǎ. xiǎo tóng xiàn chá.
不多時,到了門前。只見兩扇柴扉,周圍籬牆,上面盤著許多青藤薜荔;門前一道池塘,塘內俱是菱蓮。進了柴扉,讓至一間敞廳,四人重複行禮讓坐。廳中懸著國正賜的小額,寫著「渭川別墅」。再向廳外一看,四面都是翠竹,把這敞廳團團圍住,甚覺清雅。小童獻茶。
táng áo wèn qǐ wú shì kūn zhòng shì yè, yuán lái dōu shì xián sàn jìn shì. duō jiǔ gōng cǔn dào: tā liǎng gè jì fēi gōng qīng dà huàn, wèi hé guó wáng què tì tā tí é? kàn lái cǐ rén yě jiù bù fán le. táng áo dào: xiǎo dì cái tóng bì yǒu zhān yǎng guì chù fēng jǐng, guǒ rán míng bù xū chuán, zhēn bù kuì jūn zǐ èr zì! wú zhī hé gōng shēn dào: bì xiāng pì chù hǎi yú, lüè yǒu zhī shí, mò fēi tiān cháo wén zhāng jiào huà suǒ zhì, de néng bù zhì yǔn yuè, yǐ shǔ cǎo yě zhī xìng, hé gǎn jù dāng jūn zǐ èr zì. zhì yú tiān cháo nǎi shèng rén zhī bāng, zì gǔ shèng shèng xiāng chuán, lǐ lè jiào huà, jiǔ wèi bā huāng jǐng yǎng, wú xū xiǎo zi zài wèi chēng sòng. dàn guì chù xiàng yǒu shù shì, yú dì xiōng cǎo yě gù lòu, shì duō wèi jiě. jīn rì suī dé èr wèi dà xián dào cǐ. yì yù qǐng shì, bù zhī kě kěn cì jiào? táng áo dào: lǎo zhàng suǒ wèn, hái shì guó jiā zhī shì, hái shì wǒ men shì sú zhī shì? wú zhī hé dào: rú jīn tiān cháo shèng rén zài wèi, zhèng zhì chún měi, zhōng wài jiǔ bèi qí zé, suǒ wèi wēi wēi dàng dàng, wéi tiān wèi dà, wéi tiān cháo zé zhī. guó jiā zhī shì, xiǎo zi pì chù hǎi bīn, háo wú zhī shí, bù wéi bù gǎn yán, yì wú kě yán. jīn rì suǒ wèn, què shì shì sú zhī shì. táng áo dào: jì rú cǐ, qǐng dào qí xiáng. tǎng yǒu suǒ zhī, wú bù jǐn yán. wú zhī hé tīng bà, suí jí shuō chū yī fān huà lái.
唐敖問起吳氏昆仲事業,原來都是閒散進士。多九公忖道:「他兩個既非公卿大宦,為何國王卻替他題額?看來此人也就不凡了。」唐敖道:「小弟才同敝友瞻仰貴處風景,果然名不虛傳,真不愧『君子』二字!」吳之和躬身道:「敝鄉僻處海隅,略有知識,莫非天朝文章教化所致,得能不致隕越,已屬草野之幸,何敢遽當『君子』二字。至於天朝乃聖人之邦,自古聖聖相傳,禮樂教化,久為八荒景仰,無須小子再為稱頌。但貴處向有數事,愚弟兄草野固陋,似多未解。今日雖得二位大賢到此。意欲請示,不知可肯賜教?」唐敖道:「老丈所問,還是國家之事,還是我們世俗之事?」吳之和道:「如今天朝聖人在位,政治純美,中外久被其澤,所謂『巍巍蕩蕩,惟天為大,惟天朝則之』。國家之事,小子僻處海濱,毫無知識,不惟不敢言,亦無可言。今日所問,卻是世俗之事。」唐敖道:「既如此,請道其詳。倘有所知,無不盡言。」吳之和聽罷,隨即說出一番話來。
wèi zhī rú hé, xià sì fēn jiě.
未知如何,下四分解。