cháng qīng sēng dào héng gāo jié, nián qī shí yú yóu jiàn. yī rì diān pú bù qǐ, sì sēng bēn jiù, yǐ yuán jì yǐ. sēng bù zì zhī sǐ, hún piāo qù zhì hé nán jiè. hé nán yǒu gù shēn zi, lǜ shí yú qí àn yīng liè tù. mǎ yì, zhuì bì. sēng hún shì zhí, xī rán ér hé, suì jiàn sū. sī pū huán wèn zhī, zhāng mù yuē:" hú zhì cǐ!" zhòng fú guī. rù mén, zé fěn bái dài lǜ zhě, fēn jí gù wèn. dà hài yuē:" wǒ sēng yě, hú zhì cǐ!" jiā rén yǐ wéi wàng, gòng tí ěr wù zhī. sēng yì bù zì shēn jiě, dàn bì mù bù fù yǒu yán. xiǎng yǐ tuō sù zé shí, jiǔ ròu zé jù. yè dú sù, bù shòu qī qiè fèng. shù rì hòu, hū sī shǎo bù. zhòng jiē xǐ. jì chū shǎo dìng, jí yǒu zhū pū fēn lái, qián bù gǔ jí, zá qǐng kuài jì. gōng zǐ tuō yǐ bìng juàn, xī xiè jué zhī. wéi wèn:" shān dōng cháng qīng xiàn zhī zhī fǒu?" gòng dá:" zhī zhī." yuē:" wǒ yù wú liáo lài, yù wǎng yóu zhǔ, yí jí zhì rèn." zhòng wèi:" xīn chōu, wèi yīng yuǎn shè." bù tīng, yì rì suì fā.
长清僧道行高洁,年七十余犹健。一日颠仆不起,寺僧奔救,已圆寂矣。僧不自知死,魂飘去至河南界。河南有故绅子,率十余骑按鹰猎兔。马逸,坠毙。僧魂适值,翕然而合,遂渐苏。厮仆环问之,张目曰:“胡至此!”众扶归。入门,则粉白黛绿者,纷集顾问。大骇曰:“我僧也,胡至此!”家人以为妄,共提耳悟之。僧亦不自申解,但闭目不复有言。饷以脱粟则食,酒肉则拒。夜独宿,不受妻妾奉。数日后,忽思少步。众皆喜。既出少定,即有诸仆纷来,钱簿谷籍,杂请会计。公子托以病倦,悉谢绝之。惟问:“山东长清县知之否?”共答:“知之。”曰:“我郁无聊赖,欲往游瞩,宜即治任。”众谓:“新瘳,未应远涉。”不听,翼日遂发。
dǐ cháng qīng, shì fēng wù rú zuó. wú fán wèn tú, jìng zhì lán rě. dì zǐ shù rén jiàn guì kè zhì, fú yè shén gōng. nǎi wèn:" lǎo sēng yān wǎng?" dá yún:" wú shī nǎng yǐ wù huà." wèn mù suǒ, qún dǎo yǐ wǎng, zé sān chǐ gū fén, huāng cǎo yóu wèi hé yě. zhòng sēng bù zhī hé yì. jì ér jiè mǎ yù guī, zhǔ yuē:" rǔ shī jiè xíng zhī sēng, suǒ yí shǒu zé yí kè shǒu, wù bǐ sǔn huài. zhòng wěi wěi. nǎi xíng.
抵长清,视风物如昨。无烦问途,竟至兰若。弟子数人见贵客至,伏谒甚恭。乃问:“老僧焉往?”答云:“吾师曩已物化。”问墓所,群导以往,则三尺孤坟,荒草犹未合也。众僧不知何意。既而戒马欲归,嘱曰:“汝师戒行之僧,所遗手泽宜恪守,勿俾损坏。众唯唯。乃行。
jì guī, huī xīn mù zuò, liǎo bù gòu dàng jiā wù. jū shù yuè, chū mén zì dùn, zhí dǐ jiù sì, wèi dì zǐ yuē:" wǒ jí rǔ shī." zhòng yí qí miù, xiāng shì ér xiào. nǎi shù fǎn hún zhī yóu, yòu yán shēng píng suǒ wéi, xī fú. zhòng nǎi xìn, jū yǐ gù tà, shì zhī rú píng rì. hòu gōng zǐ jiā lǚ yǐ yú mǎ lái āi qǐng zhī, lüè bù gù zhān. yòu nián yú, fū rén qiǎn jì gāng zhì, duō suǒ kuì yí, jīn bó jiē què zhī, wéi shòu bù páo yī xí ér yǐ. yǒu rén huò zhì qí xiāng, jìng zào zhī. jiàn qí rén mò rán chéng dǔ, nián jǐn sān shí, ér zhé dào qí bā shí yú nián shì.
既归,灰心木坐,了不勾当家务。居数月,出门自遁,直抵旧寺,谓弟子曰:“我即汝师。”众疑其谬,相视而笑。乃述返魂之由,又言生平所为,悉符。众乃信,居以故榻,事之如平日。后公子家屡以舆马来哀请之,略不顾瞻。又年余,夫人遣纪纲至,多所馈遗,金帛皆却之,惟受布袍一袭而已。友人或至其乡,敬造之。见其人默然诚笃,年仅三十,而辄道其八十余年事。
yì shǐ shì yuē:" rén sǐ zé hún sàn, qí qiān lǐ ér bù sàn zhě, xìng dìng gù ěr. yú yú sēng, bù yì zhī hū qí zài shēng, ér yì zhī hū qí rù fēn huá mǐ lì zhī xiāng, ér néng jué rén yǐ táo shì yě. ruò yǎn jīng yī shǎn, ér lán shè xūn xīn, yǒu qiú sǐ ér bù dé zhě yǐ, kuàng sēng hū zāi!"
异史氏曰:“人死则魂散,其千里而不散者,性定故耳。余于僧,不异之乎其再生,而异之乎其入纷华靡丽之乡,而能绝人以逃世也。若眼睛一闪,而兰麝熏心,有求死而不得者矣,况僧乎哉!”