gāo yù chéng, gù jiā zǐ, jū jīn chéng zhī guǎng lǐ. shàn zhēn jiǔ, bù zé pín fù zhé yī zhī. lǐ zhōng lái yī gài zhě, jìng yǒu fèi chuāng, wò yú dào. nóng xuè láng jí, chòu bù kě jìn. jū rén kǒng qí sǐ, rì yī yí zhī. gāo jiàn ér lián yān, qiǎn rén fú guī, zhì yú ěr shě. jiā rén è qí chòu, yǎn bí yáo lì. gāo chū ài qīn wèi zhī jiǔ, rì xiǎng yǐ shū shí. shù rì, gài zhě suǒ tāng bǐng, pū nù hē zhī. gāo wén, jí mìng pū cì yǐ tāng bǐng. wèi jǐ, yòu qǐ jiǔ ròu, pū zǒu gào yuē: qǐ rén kě xiào zhī shén! fāng qí wò yú dào yě, rì qiú yī cān bù kě dé, jīn sān fàn yóu xián cū lì, jì yǔ tāng bǐng, yòu qǐ jiǔ ròu. cǐ děng tān tāo, zhǐ yí réng qì zhī dào shàng ěr. gāo wèn qí chuāng, yuē: jiā jiàn tuō luò, shì néng bù lǚ, gù jiǎ yī gā zuò shēn chǔ zhuàng. gāo yuē: suǒ fèi jǐ hé, jí yǐ jiǔ ròu kuì zhī, dài qí jiàn, huò bù wú chóu yě. pū wěi nuò zhī ér jìng bù yǔ. qiě yǔ zhū cáo yóng yǔ, gòng xiào zhǔ rén chī. cì rì. gāo qīn yì shì gài, gài bǒ ér qǐ, xiè yuē: méng jūn gāo yì, shēng sǐ rén ér ròu bái gǔ, huì shēn fù zài. dàn xīn chài wèi jiàn, wàng sī chán jué ěr. gāo zhì qián mìng bù xíng, hū pū tòng chī zhī, lì mìng chí jiǔ zhì ěr gài zhě. pū xián zhī, yè fēn zòng huǒ fén ěr shě, nǎi gù hū hào. gāo qǐ shì, shě yǐ jìn. tàn yuē: gài zhě xiū yǐ! dū zhòng jiù miè. jiàn gài zhě hān wò huǒ zhōng, hōu shēng léi dòng. huàn zhī qǐ, gù jīng yuē: wū hé wǎng? qún shǐ jīng qí yì. gāo mí zhòng zhī, wò yǐ kè shè, yī yǐ xīn yī, rì yǔ tóng zuò chù. wèn qí xìng míng, zì yán: chén jiǔ. jū shù rì, róng yì guāng zé. yán lùn duō fēng gé, yòu shàn shǒu tán. gāo yǔ duì jú zhé bài. nǎi rì cóng zhī xué, pō dé qí ào mì. rú cǐ bàn nián, gài zhě bù yán qù, gāo yì yī shí shǎo zhī bù lè yě. jí yǒu guì kè lái, yì bì xié zhī tóng yǐn. huò zhì tóu wèi lìng, chén měi dài gāo hū cǎi, zhì lú wú bù rú yì. gāo dà qí zhī. měi qiú zuò jù, zhé cí bù zhī.
高玉成,故家子,居金城之廣里。善針灸,不擇貧富輒醫之。里中來一丐者,脛有廢瘡,臥於道。膿血狼籍,臭不可近。居人恐其死,日一飴之。高見而憐焉,遣人扶歸,置於耳舍。家人惡其臭,掩鼻遙立。高出艾親為之灸,日餉以蔬食。數日,丐者索湯餅,仆怒訶之。高聞,即命仆賜以湯餅。未幾,又乞酒肉,仆走告曰:「乞人可笑之甚!方其臥於道也,日求一餐不可得,今三飯猶嫌粗糲,既與湯餅,又乞酒肉。此等貪饕,只宜仍棄之道上耳。」高問其瘡,曰:「痂漸脫落,似能步履,故假咿嘎作呻楚狀。」高曰:「所費幾何,即以酒肉饋之,待其健,或不吾仇也。」仆偽諾之而竟不與。且與諸曹喁語,共笑主人痴。次日。高親詣視丐,丐跛而起,謝曰:「蒙君高義,生死人而肉白骨,惠深覆載。但新瘥未健,妄思饞嚼耳。」高知前命不行,呼仆痛笞之,立命持酒炙餌丐者。仆銜之,夜分縱火焚耳舍,乃故呼號。高起視,舍已燼。嘆曰:「丐者休矣!」督眾救滅。見丐者酣臥火中,齁聲雷動。喚之起,故驚曰:「屋何往?」群始驚其異。高彌重之,臥以客舍,衣以新衣,日與同坐處。問其姓名,自言:「陳九。」居數日,容益光澤。言論多風格,又善手談。高與對局輒敗。乃日從之學,頗得其奧秘。如此半年,丐者不言去,高亦一時少之不樂也。即有貴客來,亦必偕之同飲。或擲骰為令,陳每代高呼采,雉盧無不如意。高大奇之。每求作劇,輒辭不知。
yī rì, yǔ gāo yuē: wǒ yù gào bié, xiàng shòu jūn huì qiě shēn, jīn báo shè xiāng yāo, wù yǐ rén cóng yě. gāo yuē: xiāng de shén huān, hé jù jué jué? qiě jūn zhàng tóu kōng xū, yì bù gǎn fán zuò dōng dào zhǔ. chén gù yāo zhī yuē: bēi jiǔ ěr, yì wú suǒ fèi. gāo yuē: hé chù? dá yún: yuán zhōng. shí fāng yán dōng, gāo lǜ yuán tíng kǔ hán, chén gù yán: bù fáng. nǎi cóng zhì yuán zhōng, jué qì hòu dùn nuǎn shì sān yuè chū xún. yòu zhì tíng zhōng, jiàn yì niǎo chéng qún, luàn nòng qīng zhòu, fǎng fú mù chūn jǐng xiàng. tíng zhōng jī àn jiē xiāng yǐ nǎo yù. yǒu yī shuǐ jīng píng yíng chè kě jiàn, zhōng yǒu huā shù yáo yè kāi luò bù yī, yòu yǒu bái qín sì xuě, wǎng lái gōu zhōu yú qí shàng, yǐ shǒu fǔ zhī, shū wú yī wù. gāo è rán liáng jiǔ. zuò, jiàn qú yù qī jià shàng, hū yuē: chá lái! é jiàn cháo yáng dān fèng xián yī chì yù pán, shàng yǒu bō lí zhǎn èr shèng xiāng míng, shēn jǐng yì lì. yǐn yǐ, zhì zhǎn qí zhōng, fèng xián zhī zhèn yì ér qù. qú yù yòu hū yuē: jiǔ lái! jí yǒu qīng luán huáng hè piān piān zì rì zhōng lái, xián hú xián bēi, fēn zhì àn shàng. qǐng zhī, zé zhū niǎo jìn zhuàn, wǎng lái wú tíng chì, zhēn cuò zá chén, shùn xī mǎn àn, yáo xiāng jiǔ liè, dōu fēi cháng pǐn. chén jiàn gāo yǐn shén háo, nǎi yuē: jūn hóng liàng, shì de dà jué. qú yù yòu hū yuē: qǔ dà jué lái! hū jiàn rì biān shǎn shǎn, yǒu jù dié yīng yīng wǔ bēi, shòu dòu xǔ, xiáng jí àn jiān. gāo shì dié dà yú yàn, liǎng yì chuò yuē, wén cǎi càn lì, jí jiā zàn tàn. chén huàn yuē: dié zi quàn jiǔ! dié zhǎn rán yī fēi huà wèi lì rén, xiù yī pián xiān, qián xí jìn jiǔ. chén yuē: bù kě wú yǐ zuǒ shāng. nǚ nǎi xiān xiān ér wǔ, wǔ dào hān jì, zú lí yú dì zhě chǐ yú, zhé yǎng zhé qí shǒu, zhí yǔ zú qí, dǎo fān shēn ér qǐ lì, shēn wèi cháng zhe yú chén āi. qiě gē yuē: lián piān xiào yǔ tà fāng cóng, dī yà huā zhī fú miàn hóng. qū zhé bù zhī jīn tián luò, gèng suí hú dié guò lí dōng. yú yīn niǎo niǎo, bù chì rào liáng. gāo dà xǐ, lā yǔ tóng yǐn. chén mìng zhī zuò, yì yǐn zhī jiǔ. gāo jiǔ hòu xīn yáo yì dòng, jù qǐ xiá bào, shì zhī zé biàn wèi yè chā: jīng tū yú zì, yá chū yú huì, hēi ròu āo tū, guài è bù kě yán zhuàng. gāo jīng shì shǒu, fú jǐ zhàn lì. chén yǐ zhù jī qí huì, hē yuē: sù qù! suí jī ér huà chā wèi hú dié, piāo rán yáng qù. gāo jīng dìng, cí chū. jiàn yuè sè rú xǐ, màn yǔ chén yuē: jūn zhǐ jiǔ jiā yáo lái zì kōng zhōng, jūn jiā dāng zài tiān shàng, hé xié gù rén yī yóu? chén yuē: kě. jí yǔ xié shǒu yuè qǐ, suì jué shēn zài kōng míng. jiàn yǔ tiān jìn, jiàn yǒu gāo mén kǒu yuán rú jǐng, rù, zé guāng míng shì zhòu, jiē lù jiē cāng shí qì chéng, huá jié wú xiān yì. yǒu dà shù yī zhū gāo shù zhàng, shàng kāi chì huā dà rú lián, fēn yún mǎn shù. xià yī nǚ zǐ, dǎo jiàng hóng zhī yī yú zhēn shàng, yàn lì wú shuāng. gāo mù lì jīng tíng, jìng wàng xíng bù. nǚ zǐ jiàn zhī, nù yuē: hé chù kuáng láng wàng lái cǐ chù! zhé yǐ chǔ tóu zhī, zhōng qí bèi. chén jí yè yú xū suǒ, qiè zé zhī. gāo bèi chǔ, jiǔ yì dùn xǐng, shū jué hàn kuì, nǎi cóng chén chū, yǒu bái yún jiē yú zú xià. chén yuē: cóng cǐ bié yǐ, yǒu suǒ zhǔ, shèn zhì wù wàng: jūn shòu bù yǒng, míng rì sù bì xī shān zhōng, dāng kě miǎn. gāo yù wǎn zhī, fǎn shēn jìng qù. gāo jué yún jiàn dī, shēn luò yuán zhōng, zé jǐng wù dà fēi.
一日,語高曰:「我欲告別,向受君惠且深,今薄設相邀,勿以人從也。」高曰:「相得甚歡,何遽決絕?且君杖頭空虛,亦不敢煩作東道主。」陳固邀之曰:「杯酒耳,亦無所費。」高曰:「何處?」答云:「園中。」時方嚴冬,高慮園亭苦寒,陳固言:「不妨。」乃從至園中,覺氣候頓暖似三月初旬。又至亭中,見異鳥成群,亂弄清咮,仿佛暮春景象。亭中几案皆鑲以瑙玉。有一水晶屏瑩澈可鑑,中有花樹搖曳開落不一,又有白禽似雪,往來勾輈於其上,以手撫之,殊無一物。高愕然良久。坐,見鸜鵒棲架上,呼曰:「茶來!」俄見朝陽丹鳳銜一赤玉盤,上有玻璃盞二盛香茗,伸頸屹立。飲已,置盞其中,鳳銜之振翼而去。鸜鵒又呼曰:「酒來!」即有青鸞黃鶴翩翩自日中來,銜壺銜杯,紛置案上。頃之,則諸鳥進饌,往來無停翅,珍錯雜陳,瞬息滿案,餚香酒冽,都非常品。陳見高飲甚豪,乃曰:「君宏量,是得大爵。」鸜鵒又呼曰:「取大爵來!」忽見日邊閃閃,有巨蝶攖鸚鵡杯,受斗許,翔集案間。高視蝶大於雁,兩翼綽約,文采燦麗,亟加讚嘆。陳喚曰:「蝶子勸酒!」蝶展然一飛化為麗人,繡衣蹁躚,前席進酒。陳曰:「不可無以佐觴。」女乃仙仙而舞,舞到酣際,足離於地者尺余,輒仰折其首,直與足齊,倒翻身而起立,身未嘗着於塵埃。且歌曰:「連翩笑語踏芳叢,低亞花枝拂面紅。曲折不知金鈿落,更隨蝴蝶過籬東。」餘音裊裊,不啻繞樑。高大喜,拉與同飲。陳命之坐,亦飲之酒。高酒後心搖意動,遽起狎抱,視之則變為夜叉:睛突於眥,牙出於喙,黑肉凹凸,怪惡不可言狀。高驚釋手,伏几戰慄。陳以箸擊其喙,訶曰:「速去!」隨擊而化叉為蝴蝶,飄然颺去。高驚定,辭出。見月色如洗,漫語陳曰:「君旨酒佳肴來自空中,君家當在天上,盍攜故人一游?」陳曰:「可。」即與攜手躍起,遂覺身在空冥。漸與天近,見有高門口圓如井,入,則光明似晝,階路皆蒼石砌成,滑潔無纖翳。有大樹一株高數丈,上開赤花大如蓮,紛紜滿樹。下一女子,搗絳紅之衣於砧上,艷麗無雙。高木立睛停,竟忘行步。女子見之,怒曰:「何處狂郎妄來此處!」輒以杵投之,中其背。陳急曳於虛所,切責之。高被杵,酒亦頓醒,殊覺汗愧,乃從陳出,有白雲接於足下。陳曰:「從此別矣,有所囑,慎志勿忘:君壽不永,明日速避西山中,當可免。」高欲挽之,返身竟去。高覺雲漸低,身落園中,則景物大非。
guī yǔ qī zǐ yán, gòng xiāng hài yì. shì yī shàng zhe chǔ chù, yì hóng rú jǐn, yǒu qí xiāng. zǎo qǐ, cóng chén yán, guǒ liáng rù shān. dà wù zhàng tiān, máng máng rán bù biàn jìng lù. niè huāng jí bēn, hū shī zú duò yún kū zhōng, jué shēn bù kě cè, ér shēn xìng bù sǔn. dìng xǐng liáng jiǔ, yǎng jiàn yún qì rú lóng. nǎi zì tàn yuē: xiān rén lìng wǒ táo bì dà shù, zhōng bù néng miǎn. hé shí chū cǐ kū yé? yòu zuò yí shí, jiàn shēn chù yǐn yǐn yǒu guāng, suì qǐ ér jiàn rù, zé bié yǒu tiān dì. yǒu sān lǎo fāng duì yì, jiàn gāo zhì, yì bù gù wèn, yì bù chuò. gāo dūn ér guān yān. jú zhōng, liǎn zi rù hé. fāng wèn: kè hé dé zhì cǐ? gāo yán: mí duò shī lù. lǎo zhě yuē: cǐ fēi rén jiān, bù yí jiǔ yān, wǒ sòng jūn guī. nǎi dǎo zhì kū xià. jué yún qì yōng zhī yǐ shēng, suì lǚ píng dì, jiàn shān zhōng shù sè shēn huáng, xiāo xiāo mù luò, shì shì qiū miǎo. dà jīng yuē: wǒ yǐ dōng lái, hé biàn mù qiū? bēn fù jiā zhōng, qī zǐ jǐn jīng, xiāng jù ér qì. gāo yà wèn zhī, qī yuē: jūn qù sān nián bù fǎn, jiē yǐ wèi yì wù yǐ. gāo yuē: yì zāi, cái qǐng kè ěr. yú yāo zhōng chū qí qiǔ liáng, yǐ ruò huī jìn, xiāng yǔ chà yì. qī yuē: jūn xíng hòu, wǒ mèng èr rén, zào yī shǎn dài, shì suì fù zhě, xiōng xiōng rán rù shì zhāng gù yuē: bǐ hé wǎng? wǒ hē zhī yuē: bǐ yǐ wài chū. ěr jí guān chāi, hé dé rù rén guī tà? èr rén nǎi chū. qiě xíng qiě yǔ yuē guài shì guài shì ér qù. gāo nǎi wù yǐ suǒ yù zhě xiān yě, qī suǒ yù zhě guǐ yě. gāo měi duì kè, zhōng chǔ yī yú nèi, mǎn zuò jiē xiāng, fēi shè fēi lán, zhe hàn mí shèng yún.
歸與妻子言,共相駭異。視衣上着杵處,異紅如錦,有奇香。早起,從陳言,裹糧入山。大霧障天,茫茫然不辨徑路。躡荒急奔,忽失足墮雲窟中,覺深不可測,而身幸不損。定醒良久,仰見雲氣如籠。乃自嘆曰:「仙人令我逃避大數,終不能免。何時出此窟耶?」又坐移時,見深處隱隱有光,遂起而漸入,則別有天地。有三老方對奕,見高至,亦不顧問,奕不輟。高蹲而觀焉。局終,斂子入盒。方問:「客何得至此?」高言:「迷墮失路。」老者曰:「此非人間,不宜久淹,我送君歸。」乃導至窟下。覺雲氣擁之以升,遂履平地,見山中樹色深黃,蕭蕭木落,似是秋杪。大驚曰:「我以冬來,何變暮秋?」奔赴家中,妻、子盡驚,相聚而泣。高訝問之,妻曰:「君去三年不返,皆以為異物矣。」高曰:「異哉,才頃刻耳。」於腰中出其糗糧,已若灰燼,相與詫異。妻曰:「君行後,我夢二人,皂衣閃帶,似誶賦者,洶洶然入室張顧曰:『彼何往?』我訶之曰:『彼已外出。爾即官差,何得入人閨闥?』二人乃出。且行且語曰『怪事怪事』而去。」高乃悟已所遇者仙也,妻所遇者鬼也。高每對客,衷杵衣於內,滿座皆香,非麝非蘭,著汗彌盛雲。