jì nán tóng zhī wú gōng, gāng zhèng bù ā. shí yǒu lòu guī: fán tān mò zhě kuī kōng fàn zāng zuì, shàng guān zhé bì zhī, yǐ zāng fēn tān shǔ liáo, wú gǎn gěng zhě. yǐ mìng gōng, bù shòu, qiáng zhī bù dé, nù jiā chì mà. gōng yì è shēng hái bào zhī yuē: mǒu guān suī wēi? yì shòu jūn mìng. kě yǐ cān chù, bù kě yǐ mà lì yě! yào sǐ biàn sǐ, bù néng sǔn cháo tíng zhī lù, dài rén cháng wǎng fǎ zāng ěr! shàng guān nǎi gǎi yán wēn wèi zhī. rén jiē yán sī shì bù kě yǐ xíng zhí dào, rén zì wú zhí dào ěr, hé fǎn jiù sī shì zhī bù kě xíng zāi! huì gāo yuàn yǒu mù qíng huái zhě, hú fù zhī, zhé kāng kǎi yǔ rén tán lùn, yīn xiǎng zài zuò shàng, dàn bù jiàn qí rén. shì zhì jùn, bīn kè tán cì, huò jié zhī yuē: xiān gù wú bù zhī, qǐng wèn jùn zhōng guān gòng jǐ yuán? yīng shēng dá yuē: yī yuán. gòng xiào zhī. fù jié qí gù. yuē: tōng jùn guān liáo suī qī shí yǒu èr, qí shí kě chēng wèi guān zhě, wú tóng zhī yī rén ér yǐ. shì shí tài ān zhī zhōu zhāng gōng, rén yǐ qí mù qiáng, hào zhī jué zǐ. fán guì guān dà liáo dēng dài zhě, fū mǎ dōu yú zhī lèi, xū suǒ fán duō, zhōu mín kǔ yú gōng yì. gōng yī qiè bà zhī. huò suǒ yáng shǐ, gōng yuē: wǒ jí yī yáng yě, yī shǐ yě, qǐng shā zhī yǐ kào zōu cóng. dà liáo yì wú nài zhī. gōng zì yuǎn huàn, bié qī zǐ zhě shí èr nián. chū lì tài ān, fū rén jí gōng zǐ zì dōu zhōng lái shěng zhī, xiāng jiàn shén huān. yú liù qī rì, fū rén cóng róng yuē: jūn chén zèng yóu xī, hé lǎo bèi bù niàn zi sūn yé? gōng nù dà mà, hū zhàng, bī fū rén fú shòu. gōng zǐ fù mǔ, hào qì qiú dài. gōng héng shī tà chǔ, nǎi yǐ. fū rén jí xié gōng zǐ mìng jià guī, shǐ yuē: qú jí sǐ yú shì, wú yì bù fù lái yǐ! yú nián gōng zú. cǐ bù kě wèi fēi jīn zhī qiáng xiàng lìng yě. rán yǐ jiǔ lí zhī qín sè, hé zhì yǐ yī yán ér zào nù zhì cǐ, qǐ rén qíng zāi! ér wēi fú néng xíng chuáng dì, shì gèng qí yú guǐ shén yǐ.
濟南同知吳公,剛正不阿。時有陋規:凡貪墨者虧空犯贓罪,上官輒庇之,以贓分攤屬僚,無敢梗者。以命公,不受,強之不得,怒加叱罵。公亦惡聲還報之曰:「某官雖微?亦受君命。可以參處,不可以罵詈也!要死便死,不能損朝廷之祿,代人償枉法贓耳!」上官乃改顏溫慰之。人皆言斯世不可以行直道,人自無直道耳,何反咎斯世之不可行哉!會高苑有穆情懷者,狐附之,輒慷慨與人談論,音響在坐上,但不見其人。適至郡,賓客談次,或詰之曰:「仙固無不知,請問郡中官共幾員?」應聲答曰:「一員。」共笑之。復詰其故。曰:「通郡官僚雖七十有二,其實可稱為官者,吳同知一人而已。」是時泰安知州張公,人以其木強,號之「橛子」。凡貴官大僚登岱者,夫馬兜輿之類,需索煩多,州民苦於供億。公一切罷之。或索羊豕,公曰:「我即一羊也,一豕也,請殺之以犒騶從。」大僚亦無奈之。公自遠宦,別妻子者十二年。初蒞泰安,夫人及公子自都中來省之,相見甚歡。逾六七日,夫人從容曰:「君塵甑猶昔,何老悖不念子孫耶?」公怒大罵,呼杖,逼夫人伏受。公子覆母,號泣求代。公橫施撻楚,乃已。夫人即偕公子命駕歸,矢曰:「渠即死於是,吾亦不復來矣!」逾年公卒。此不可謂非今之強項令也。然以久離之琴瑟,何至以一言而躁怒至此,豈人情哉!而威福能行床第,事更奇於鬼神矣。