wǔ yí shān yǒu xuē bì qiān rèn, rén měi yú xià shí chén xiāng yù kuài yān. tài shǒu wén zhī, dū shù bǎi rén zuò yún tī, jiāng zào dǐng yǐ chān qí yì, sān nián shǐ chéng. tài shǒu dēng zhī, jiāng jí diān, jiàn dà zú shēn xià, yī mǔ zhǐ cū yú dǎo yī chǔ, dà shēng yuē: bù xià, jiāng duò yǐ! dà jīng, jí xià. cái zhì dì, zé jià mù xiǔ zhé, bēng zhuì wú yí.
武夷山有削壁千仞,人每於下拾沉香玉塊焉。太守聞之,督數百人作雲梯,將造頂以覘其異,三年始成。太守登之,將及巔,見大足伸下,一拇指粗於搗衣杵,大聲曰:「不下,將墮矣!」大驚,疾下。才至地,則架木朽折,崩墜無遺。