strong zhuàng yuán zhèng shǐ xiàn wǔ sè huā liǎn huà shì zhōng shū biàn liǎng jiǎo láng tóu strong
狀元正使現五色花臉 畫士中書變兩角狼頭
táng yuè jūn shōu le kūn yé nà zhī hòu, wēi líng yù zhèn, dà míng yī jùn, yòu yǔ shān dōng hé nán cuò rǎng, bǎi xìng rì yè xiǎng wàng wáng shī. fǔ xiàn guān yuán kǒng shēng nèi biàn, suì fèng biǎo guī fù. shí jiàn wén èr shí wǔ nián xià wǔ yuè, yuè jūn yù cháo yù zhū dà chén yuē: zhèng qià chéng zhì wǎng fù dì mìng yǐ jīng sān zài, jìng wú yīn xìn, zuó xìng hé jià yǒu shōu, jīn fù lái móu dà rěn. bīng xǔ yǐ zú, gū jiā nǐ yú qiū yīn běi fá. yīng zài qiǎn shǐ qián qù yíng jià, huò dé dōng gōng jiān guó, shù nì kòu píng shí, tiān xià xián zhī yǒu zhǔ. wú xué chéng qián zòu dào: chén wén chéng jì hù jià, yǒu shì bì wèi dì bo, huò zhě yù zhī zhōng tǔ lián nián zāi huāng, suǒ yǐ chí yán zhì cǐ. chéng rú ruì yù, zài chà dà chén gōng qǐng, bìng zòu míng chū shī rì qī, zì wú bù huí luán zhī lǐ. jìn zhě yòu chá chū xùn guó wén wǔ zhū rén jí sǐ jié qī nǚ, lǐ chén xiàn zài zhuī yì jué shì, yì yīng yī bìng fù zòu, shàng wèi dì niàn, xià wèi zhōng hún. yuè jūn yòu yù dào: fán jiàn wén qī nián yǐ jīng zèng jué yǔ shì zhě, tǒng zào yī cè jī qù. zhū chén kòu shǒu zūn mìng ér tuì. suí jiāng xùn guó sǐ jié xìng shì jué shì, xiān xíng shū qǐng dì shī cái jiàn. jì kāi yú zuǒ:
唐月君收了昆耶那之後,威靈愈震,大名一郡,又與山東、河南錯壤,百姓日夜想望王師。府縣官員恐生內變,遂奉表歸附。時建文二十五年夏五月,月君御朝諭諸大臣曰:「鄭洽、程智往復帝命已經三載,竟無音信,昨幸禾稼有收,今復來牟大稔。兵糈已足,孤家擬於秋音北伐。應再遣使前去迎駕,或得東宮監國,庶逆寇平時,天下咸知有主。」吳學誠前奏道:「臣聞程濟扈駕,有事必為帝卜,或者預知中土連年災荒,所以遲延至此。誠如睿諭,再差大臣恭請,並奏明出師日期,自無不迴鑾之理。近者又查出殉國文武諸人及死節妻女,禮臣現在追議爵諡,亦應一併附奏,上慰帝念,下尉忠魂。」月君又諭道:「凡建文七年已經贈爵予諡者,統造一冊齎去。」諸臣叩首遵命而退。隨將殉國死節姓氏爵諡,先行疏請帝師裁鑒。計開於左:
kāi guó xūn chén nán jué wáng dà qīng, zhēng bīng wǎn líng, wén jīn chuān shī shǒu, bù shí ér sǐ. qí zhǎng zi wèi chāng huà xiàn chéng, gé jué qiān lǐ, bù qī ér tóng rì zì yì sǐ.
開國勛臣男爵王大卿,徵兵宛陵,聞金川失守,不食而死。其長子為昌化縣丞,隔絕千里,不期而同日自縊死。
wú jùn yú zhēn mù, céng wèi dū chāng xiàn lìng, yǔ jùn shǒu yáo shàn tóng qǐ bīng qín wáng. shàn sǐ, zhēn mù yì sǐ.
吳郡俞貞木,曾為都昌縣令,與郡守姚善同起兵勤王。善死,貞木亦死。
bīng bù shì láng xú hòu, fèng shǐ zhāo jí liǎng zhè yì yǒng, quán jiā fù méi yú jīng, hòu shǒu jié ér sǐ.
兵部侍郎徐垕,奉使招集兩浙義勇,全家覆沒於京,垕守節而死。
zhèng jū zhēn, yǔ qí dì dào tóng wèi yù shǐ, wén dì shāo gōng, jiē yǐ sǐ xùn.
鄭居貞,與其弟道同為御史,聞帝燒宮,皆以死殉。
liáng liáng yòng, guān jū bù láng, dì chū gōng hòu, dùn qù wèi zhōu shī, fǎng qiú xíng zài. yǐ wén yàn fān jiàn wèi, tóu shuǐ ér sǐ. yòu zú dì liáng zhōng jié, yì qì guān qù, sǐ.
梁良用,官居部郎,帝出宮後,遁去為舟師,訪求行在。已聞燕藩僭位,投水而死。又族弟梁中節,亦棄官去,死。
fù dōu yù shǐ chén xìng shàn tóng dà lǐ sì chéng gǔ yǔ míng jiān jūn yú líng bì, bèi yàn bīng huò qù, fù zòng zhī guī, jiē yuè rù huái hé ér sǐ. yòu qīn tiān jiān zhèng liú bó wán, yì zài líng bì jūn zhōng, wáng qù, sǐ.
副都御史陳性善同大理寺丞鼓與明監軍於靈璧,被燕兵獲去,復縱之歸,皆躍入淮河而死。又欽天監正劉伯完,亦在靈璧軍中,亡去,死。
yú féng chén, wèi yàn fǔ jiào shòu, zhī yàn wáng xù yǒu yì móu, lǚ cì qì jiàn. jí zào fǎn, chù zhù ér sǐ.
余逢辰,為燕府教授,知燕王蓄有異謀,屢次泣諫。及造反,觸柱而死。
gōng bù láng zhōng hán jié, fèng mìng shǒu chéng, yàn bīng rù jīn chuān mén, gū shēn jù zhī, bèi shā.
工部郎中韓節,奉命守城,燕兵入金川門,孤身拒之,被殺。
xiāo xiàn lìng zhèng shù, yàn bīng nán xià gōng chéng, chéng xiàn sǐ jié. èr nǚ jiē tóu jǐng sǐ.
蕭縣令鄭恕,燕兵南下攻城,城陷死節。二女皆投井死。
pèi xiàn zhī xiàn yán zhì sǐ nán. qí zi míng yǒu wèi, yì zì jǐng. zhī dì zhì xiào lián míng jué, bēn guī gù xiāng, bái yú fù mǔ, guān dài shēng táng, wàng què bài qì, cóng róng zì jìng. qí zhǔ bù táng zǐ qīng, bèi yàn bīng suǒ zhí, mà zéi ér sǐ. diǎn shǐ huáng qiān yì sǐ.
沛縣知縣顏瓆死難。其子名有為,亦自剄。之弟瓆孝廉名珏,奔歸故鄉,白於父母,冠帶升堂,望闕拜訖,從容自徑。其主簿唐子清,被燕兵所執,罵賊而死。典史黃謙亦死。
jì yáng xùn guó jiào yù wáng shěng zhī zhǎng zi zhēn, wèi kuí zhōu tōng pàn, yì kàng jié sǐ.
濟陽殉國教諭王省之長子禎,為夔州通判,亦抗節死。
bīng bù shì láng liào píng, yīn nì dì zhī tài zǐ, yàn wáng sōu bǔ shén jí, táo zhī zhè dōng, sǐ. zài yǒu jīng guān dùn qù zhě, jiān chá yù shǐ hán yù guō liáng děng èr bǎi èr shí sì rén. yòu wài guān dùn qù zhě, zhū níng děng èr bǎi jiǔ shí yú rén. duō yí xìng míng, shàng zài bó fǎng, cì dì zòu wén.
兵部侍郎廖平,因匿帝之太子,燕王搜捕甚急,逃之浙東,死。再有京官遁去者,監察御史韓郁、郭良等二百二十四人。又外官遁去者,朱寧等二百九十餘人。多遺姓名,尚在博訪,次第奏聞。
kūn shān gōng yì, wèi jīn chuān mén zú, gǔ wáng mù huì kāi mén yíng rù yàn bīng, yì dà kū, dùn qù, sǐ.
崑山龔翊,為金川門卒,谷王木惠開門迎入燕兵,翊大哭,遁去,死。
dū du píng ān, yǔ yàn bǎi zhàn, lì jié zì wěn.
都督平安,與燕百戰,力竭自刎。
dōu pī fā huī sòng yuán, bèi yàn bīng wéi kùn yú líng bì, tóng cān jiāng mǎ pǔ jiē zhàn sǐ.
都批發揮宋垣,被燕兵圍困於靈璧,同參將馬溥皆戰死。
dōu huī shǐ zhū jiàn, yǔ yàn bīng zhàn yú sōng tíng guān, xiàn zhèn ér sǐ.
都揮使朱鑒,與燕兵戰於松亭關,陷陣而死。
dū du zhèn huī, yǔ yàn bǎi zhàn, lì jǐn ér sǐ.
都督陣暉,與燕百戰,力盡而死。
dōu huī shǐ chén zhì, shǒu dà tóng fǔ, bèi zhí, bù qū sǐ.
都揮使陳質,守大同府,被執,不屈死。
zhǐ huī téng jù, yǔ yàn bīng kǔ zhàn, fù zhòng chuàng ér sǐ.
指揮滕聚,與燕兵苦戰,負重創而死。
wǔ ān hóu guō yīng, yǔ yàn zhàn bài, yù fèn ér sǐ.
武安侯郭英,與燕戰敗,郁忿而死。
zhèn fǔ zhōu gǒng yuán, lǜ bù bīng fǎng xiǎng zhōu, wèi yàn bīng suǒ jié, zhàn sǐ.
鎮撫周拱元,率步兵訪餉舟,為燕兵所劫,戰死。
zhǐ huī gǔ jù zhàn sǐ. qí wài dīng liáng zhū bīn děng zhèn wáng zhě shén duō, bù zhī míng xìng, róng fǎng zài zòu.
指揮鼓聚戰死。其外丁良、朱彬等陣亡者甚多,不知名姓,容訪再奏。
yuè jūn lǎn shū, jiàn yì dìng jué shì, xián gè yǔn dāng, suì lín cháo yù qún chén yuē: dà zhǒng zǎi chéng hēng, yuán zì dì suǒ chà lái, shǎo zōng bó céng gōng wàng, qián céng fǎng qiú xíng zài, fēi cǐ èr rén, bù kě wèi shǐ. qīng děng qí sù wǎng, gū jiā dài rǔ fǎn mìng, rán hòu jī shī tǎo zéi. shèn zāi wú hū! èr rén xīn rán shòu mìng. fāng jiāng bà cháo, hū mǎn shì nú chuán jìn fēi bào, shuō jiè shàng yǒu yàn guó chāi shǐ èr yuán: yī shì zhuàng yuán, guān bài lǐ bù shàng shū yī shì huà shì, xiàn jū huà yuàn zhōng shū, jiā tài cháng qīng zhī zhí. qún chén wén zhī, mò bù yí yà.
月君覽疏,見議定爵諡,咸各允當,遂臨朝諭群臣曰:「大冢宰程亨,原自帝所差來,少宗伯曾公望,前曾訪求行在,非此二人,不可為使。卿等其速往,孤家待汝反命,然後擊師討賊。慎哉毋忽!」二人欣然受命。方將罷朝,忽滿釋奴傳進飛報,說界上有燕國差使二員:一是狀元,官拜禮部尚書;一是畫士,現居畫苑中書,加太常卿之職。群臣聞之,莫不疑訝。
yuè jūn chì xià shǒu jiè guān yuán, xǔ qí rù jìng. bìng yù fǔ yǐn gāo bù wēi, lìng: yú yàn shǐ dào rì, lǜ xiàng dì què cháo jiàn, xún míng hé shì, zòu fù gū jiā cái duó.
月君敕下守界官員,許其入境。並諭府尹高不危,令:「於燕使到日,率向帝闕朝見,詢明何事,奏復孤家裁奪。」
què shuō yàn wáng yīn pí yé nà bèi qín, liào dào wú fǎ kě shèng. yòu xú fēi shì yǐ bìng wáng, biàn yòng zhe zhì huàn suǒ xiàn de miào cè, yǐ bèi xià èr shí wàn jīn zhū, sòng dào hé jiān fǔ kù, xiān lái tōng shǐ, yǐ tú jiǎo tiān zhī xìng, hǎo zuò nà cǎi zhī lǐ, pìn wèi zhèng gōng. chà lái de zhuàng yuán, jiù shì hú jìng, bù dàn lǐ qīng wèi zhí fēn suǒ gāi, yòu shì yàn wáng de xīn fù, wú kě nài hé, pò yú jūn mìng, zhàn zhàn jīng jīng, zhī dào xìng mìng bù bǎo de. nà dào shì què tǎn rán wú yí, zhǐ yī fú huà ér, yǐ piàn gè měi guān dào shǒu. ruò shì chéng zhī rì, zì rán gèng jiā róng xiǎn zòng shǐ bù chéng, yì méi yǒu lì hài zài nèi. suǒ yǐ yì qì shèn shì yáng yáng. jí zhì jì nán xià le gōng guǎn, shì wén mù xī píng hóu chà yǒu guān yuán lái què xià fèng biǎo cháo gòng, yǐ dào huáng huá tíng, hú jìng lián chà qí shì, lìng cóng rén qiāo qù tàn tīng xìng míng. yǒu qǐng huí bào, yuán lái shì hú jìng dāng rì zài mù yīng fǔ zhōng xiāng shí de, bù shèng dà xǐ. jí yú cì rì lí míng, xiān wǎng bài fǎng, yī jiàn huān rán. hú jìng qǐng píng zuǒ yòu, cù xī miàn tán, wēi wēi wèn dào: bù zhī xī píng hóu dào cǐ cháo gòng jǐ cì? chà guān yīng dào: zhǐ jīn shì dì yī cì.
卻說燕王因毗耶那被擒,料道無法可勝。又徐妃適已病亡,便用着志幻所獻的妙策,已備下二十萬金珠,送到河間府庫,先來通使,以圖僥天之幸,好作納彩之禮,聘為正宮。差來的狀元,就是胡靖,不但禮卿為職分所該,又是燕王的心腹,無可奈何,迫於君命,戰戰兢兢,知道性命不保的。那道士卻坦然無疑,只一幅畫兒,已騙個美官到手。若事成之日,自然更加榮顯;縱使不成,亦沒有利害在內。所以意氣甚是揚揚。及至濟南下了公館,適聞沐西平侯差有官員來闕下奉表朝貢,已到皇華亭,胡靖連詫奇事,令從人悄去探聽姓名。有頃回報,原來是胡靖當日在沐英府中相識的,不勝大喜。即於次日黎明,先往拜訪,一見歡然。胡靖請屏左右,促膝面談,微微問道:「不知西平侯到此朝貢幾次?」差官應道:「只今是第一次。」
hú jìng yòu dào: tā men fèng de jiàn wén xū wèi, bù guò jí cǐ zuò luàn, qǐ kěn zhōng yú běn cháo? mù gōng yuǎn zài wàn lǐ zhī wài, bù zhī qí wěi. zǎo shì wǒ zài zhè lǐ, ruò shì bié rén, qǐ bù huí cháo zòu wén, duō suǒ wèi biàn? chà guān tīng le, è rán wèn dào: jiàn wén dì zài jì nán yǔ fǒu? hú jìng xiào dào: zhè jù shì dāi huà. jiàn wén ruò guǒ dào cǐ, biàn wèi wù shàng zhī ròu kàn chéng jì néng zhī tiān shù, duàn hū bù lái de. chà guān yòu wèn: jì nán qǐ bīng èr shí yú nián, jù yǒu zhōng yuán dì fāng, jīn shàng yì wú nài hé tā, zěn me jiàn wén yī lái, biàn wèi wù shàng zhī ròu? hú jìng fù ěr shuō dào: bù lái zé chóng fèng qí míng, wèi yáo dòng rén xīn zhī jì ruò yī guī què xià, zé yǔ hàn xiàn dì táng zhāo zōng wú èr yǐ.
胡靖又道:「他們奉的建文虛位,不過藉此作亂,豈肯忠於本朝?沐公遠在萬里之外,不知其偽。早是我在這裡,若是別人,豈不回朝奏聞,多所未便?」差官聽了,愕然問道:「建文帝在濟南與否?」胡靖笑道:「這句是呆話。建文若果到此,便為杌上之肉;看程濟能知天數,斷乎不來的。」差官又問:「濟南起兵二十餘年,據有中原地方,今上亦無奈何他,怎麼建文一來,便為杌上之肉?」胡靖附耳說道:「不來則崇奉其名,為搖動人心之計;若一歸闕下,則與漢獻帝、唐昭宗無二矣。」
chà guān lián lián diǎn tóu, dào: bì jìng lǎo xiān shēng jiàn dé dào. xiàng lái jiàn wén dì yuán zài hé qū zhōu shī zi shān bái lóng ān nèi, xī píng hóu yīn céng shòu guò juàn zhù, cháng chāi rén kuì sòng xiē zhēn qí pǐn wèi. xiàng hòu wén dé jì nán yǒu rén lái qǐng fù wèi, jiù xià chuān zhōng yí lù lái le. mù xià diān qián shǔ zhōng bǎi xìng, gè gè chuán shuō jiàn wén huáng dì yòu yǐ dēng jí. bì zhǔ mù áng, shì xīn xí jué de, lì yīng jìn biǎo, suǒ yǐ chāi qiǎn xià guān qián lái. yuán yīn tōng guó é chuán, wèi néng shēn chá xū shí zhī gù, bìng bú shì bēi zhe jīn shàng, fǎn lái qū fù zhè biān, hái yāo qiú lǎo xiān shēng qū yì róng yǐn, fāng wèi zhì qì. hú jìng dào: wǒ yǔ xī píng shì hé děng zhī jiāo! bù xiāo zhǔ fù. jīn què yǒu jiè zhòng zūn guān zhī chù. chà yuán dào: zhèng shì wèi zēng wèn dé lǎo xiān shēng yǒu hé gōng gàn dào cǐ. hú jìng jiù qiāo qiāo bǎ lái yì shuō le. yòu dào: yuán shì zhōng zé jǐn mìng de suǒ zài, lì hài yě gù bù dé, dàn qiú zūn guān yǐ xīn xiāng zhào, dào huǎn jí zhī jì, hǎo yán xiāng zèng, gǎn jī wú jǐn le. yīn yīn zhì zhǔ ér bié.
差官連連點頭,道:「畢竟老先生見得到。向來建文帝原在和曲州獅子山白龍庵內,西平侯因曾受過眷注,常差人饋送些珍奇品味。向後聞得濟南有人來請復位,就下川中一路來了。目下滇、黔、蜀中百姓,個個傳說建文皇帝又已登極。敝主沐昂,是新襲爵的,例應進表,所以差遣下官前來。原因通國訛傳,未能深察虛實之故,並不是背着今上,返來趨附這邊,還要求老先生曲意容隱,方為至契。」胡靖道:「我與西平是何等之交!不消囑咐。今卻有借重尊官之處。」差員道:「正是未曾問得老先生有何公幹到此。」胡靖就悄悄把來意說了。又道:「原是忠則盡命的所在,利害也顧不得,但求尊官以心相照,到緩急之際,好言相贈,感激無盡了。」殷殷致囑而別。
huí dào gōng guǎn, zǎo yǒu fǔ yǐn gāo bù wēi dǎ dǎo lái bài, hú jìng yǔ zhāng zhì huàn jí máng qū yíng. xùn jìn lǐ bì, hú jìng kāi yán dào: gǔ lái liǎng guó xiāng zhēng, qí jiān bì yǒu wǎng lái zhī shǐ, xìng zé chéng gōng, bù xìng zé bài shì. zī yǒu xǐ shū shàng dá dì shī, wéi lǎo xiān shēng yǒu yǐ jiào zhī. gāo bù wēi lǎng shēng yīng dào: zhè xū dà chén huì jí què xià zhī shí, xiān jiāng lái yì xuān míng, qiān yì yī fān, kě shàng zé shàng, gōng shì gōng yán, bú shì zài cǐ chù shuō de. xiān yǒu yī jù huà: dāng shí yàn wáng jiàn wèi zhī hòu, dēng jī zhào shū shì gè shén me hū zhū hú zhuàng yuán shǔ cǎo de? zūn xìng yě shì hú, shì fǒu tóng zōng? ér jīn qí rén ān zài? hú jìng jí dé hàn liú jiā bèi, zǐ zhǎng le miàn pí, yòu nǎo yòu xiū. zhèng zhí xī tóng pěng chá zhì qián, biàn lí xí ràng chá, zhí dǎ yī gōng zhì dì. gā guò le chá, miǎn qiáng yīng dào: cǎo zhào de bú shì bié rén, jiù shì xiǎo dì. cóng lái zhōng xiào bù néng liǎng quán, rú fāng xiào rú hú rùn gāo xiáng yǐ bù cǎo zhào shū ér zhì yí jiǔ zú shí zú. dì tiǎn zài jù qìng zhī xià, bù rěn fù mǔ lǎo nián tú lù, jí cǐ yī niàn, bù dé bù cǎo. zhì hū zhū èr zì, zé bù zhī suǒ cóng lái. gāo bù wēi xiào dào: kě yǐ hū zhū, jí kě yǐ cǎo zhào ruò bù kěn cǎo zhào, yì duàn bù hū zhū. fāng hú gāo sān gōng shēn wèi zhōng chén, zi wèi xiào zǐ, qī wèi liè fù, suǒ yǐ néng bù cǎo zhào, bǐ jiǔ zú shàng qiě bù shùn, ér kuàng fū yī zhū zāi! zhōng xiào běn wú èr zhì, jǐn zhōng zhě jí wèi jǐn xiào, bù xiào zhě yì bì bù zhōng. ruò zi bèi jūn ér qīn zé xǐ zhī, qí xiāng qù yě zhě jǐ xī. shuō bì, fú yī ér qǐ.
回到公館,早有府尹高不危打導來拜,胡靖與張志幻疾忙趨迎。遜進禮畢,胡靖開言道:「古來兩國相爭,其間必有往來之使,幸則成功,不幸則敗事。茲有璽書上達帝師,唯老先生有以教之。」高不危朗聲應道:「這須大臣會集闕下之時,先將來意宣明,僉議一番,可上則上,公事公言,不是在此處說的。先有一句話:當時燕王僭位之後,登基詔書是個什麼呼豬胡狀元屬草的?尊姓也是胡,是否同宗?而今其人安在?」胡靖急得汗流浹背,紫漲了麵皮,又惱又羞。正值奚童捧茶至前,便離席讓茶,直打一恭至地。呷過了茶,勉強應道:「草詔的不是別人,就是小弟。從來忠孝不能兩全,如方孝孺、胡閏、高翔以不草詔書而至夷九族十族。弟忝在具慶之下,不忍父母老年屠戮,即此一念,不得不草。至『呼豬』二字,則不知所從來。」高不危笑道:「可以呼豬,即可以草詔;若不肯草詔,亦斷不呼豬。方、胡、高三公身為忠臣,子為孝子,妻為烈婦,所以能不草詔,彼九族尚且不順,而況夫一豬哉!忠孝本無二致,盡忠者即為盡孝,不孝者亦必不忠。若子背君而親則喜之,其相去也者幾希。」說畢,拂衣而起。
hú jìng děng wéi yǒu jū gōng sòng chū. qì dé mù zhēng kǒu dāi, zì zài guǎn zhōng duó lái duó qù, xīn nèi chóu chú dào: dì yī gè lái, bèi tā xiū rǔ zhì cǐ, ruò rì zhú lái gè bǎ ér, zěn me liǎo de! wǒ ruò shì jìng yì què xià, nà qí jiān zòng yǒu shé jiàn chún qiāng, rú hé dí dé tā men è dǎng? jiù yǒu dì kǒng, yě zuān bù xià qù. wǒ dài de duō shǎo lǐ wù, yuán wèi zhe jǐ gè jiù yǒu, rú jīn kàn qǐ lái, jué wú qíng miàn ruò sòng tā shí, dìng rán fǎn tǎo yī chǎng méi qù. bà, bà! wǒ bié yǒu lù shù zài cǐ. suì jiào jiā rén qǔ le gè zhū hóng qiè ér, yòu dào huáng huá guǎn lái jiàn xī píng hóu de chà guān. bǐng tuì cóng rén, bìng shàng zhū qiè, dào: tú cì xiāng féng, wú kě wèi jìng, liáo yǐ cǐ biǎo báo yì. chà guān qǐ qiè yī kàn, jiē shì jīn bǎo zhī wù, liào bì yǒu huà, suì cí dào: dāo zūn xiāng chuí ài, wèi zhī yǒu hé chāi qiǎn? jué bù gǎn bài hòu cì. hú jìng qiàn shēn dào: lǎo qīn tái yán zhòng, xué shēng bié wú suǒ fán, bù guò jiè jù dǐng yán, zǎo wán jūn mìng. biàn fù ěr shuō le xiē huà. chà guān xīn rán dào: zhè gè dāng dé xiào lì. suí jiāng lǐ wù tuī xùn yī fān, rán hòu shōu le. chà guān rú fēi rù chéng, xiān dào huáng mén shàng le biǎo zhāng, yòu dào zōng bó yá mén jìn le gòng yí, jí zài chéng nèi hòu zhǐ.
胡靖等唯有鞠躬送出。氣得目睜口呆,自在館中踱來踱去,心內躊躇道:「第一個來,被他羞辱至此,若日逐來個把兒,怎麼了得!我若是徑詣闕下,那其間縱有舌劍唇槍,如何敵得他們惡黨?就有地孔,也鑽不下去。我帶的多少禮物,原為着幾個舊友,如今看起來,決無情面;若送他時,定然返討一場沒趣。罷,罷!我別有路數在此。」遂叫家人取了個朱紅篋兒,又到皇華館來見西平侯的差官。屏退從人,並上朱篋,道:「途次相逢,無可為敬,聊以此表薄意。」差官啟篋一看,皆是金寶之物,料必有話,遂辭道:「叨尊相垂愛,未知有何差遣?決不敢拜厚賜。」胡靖欠身道:「老親台言重,學生別無所煩,不過借句鼎言,早完君命。」便附耳說了些話。差官忻然道:「這個當得效力。」隨將禮物推遜一番,然後收了。差官如飛入城,先到黃門上了表章,又到宗伯衙門進了貢儀,即在城內候旨。
nà shí xiāng fǔ wú xué chéng yīn xī píng hóu yuǎn lái jìn biǎo, chà guān yòu shì dū du tóng zhī zhí xián, suí yù zōng bó yá mén dài yàn. chà guān yú jiǔ yán jiān gù yì yáng wèn dào: nà yàn guó de hú zhuàng yuán wèi hé zài cǐ? tā céng dào yún nán bì zhǔ fǔ zhōng sōu xún jiàn wén dì de. shǎo zōng bó zhōu yuán dào: dàn wén dé shā le gè yú mù ér. yuán lái tā shì zhèng shǐ me? chà guān dào: zhèng shì zhèng shǐ. yě hái kuī tā yǒu yī diǎn liáng xīn, tǎng ruò bú shì tā lái, jiàn wén dì xiū yǐ. dà zōng bó liú zhòng dào: tā shì gè cóng nì jiān chén, guì shǐ yīn hé zhè děng shuō ne? chà guān dào: zhè bù xiāo shuō shì rén rén tòng è de. dàn bù zhī tā zěn me xiǎo dé jiàn wén dì zài bái lóng ān, jiāng bié shí, mì xiàng bì zhǔ dào: xià guān cǐ xīn wéi tiān kě biǎo, zhǐ yīn yǒu tóng shǐ sān rén, bù néng fù bái lóng ān xíng zài yī jiàn shèng yán, fù xīn zhī zuì sǐ yǒu yú zé. bì zhǔ dào dāi le yī huì. suì yòu gù liú jǐ rì, chéng biàn qǐng rù nèi shǔ mì tán, tì qì bù zhǐ. hòu bì zhǔ céng qiǎn rén dào bái lóng ān zòu míng qí shì. dàn shì tā jì niàn gù zhǔ, hé bù shā shēn xùn jié, yòu zuò yàn guó de guān ne? liú zhòng dào: tā yuán shì wǒ tóng nián, jù tā shuō yǒu lǎo fù lǎo mǔ, zòng shǐ bù néng xùn jié, yì dāng guà guān dùn qù. jīn ruò yǒu cǐ yī duàn, yě hái kě shuǎ zhēn suǒ wèi jūn zǐ kě qī yǐ qí fāng, zōng bó yá mén dà xiǎo guān yuán mò bù xìn yǐ wèi zhēn. chà guān qù hòu, zōng bó jí yǐ cǐ yǔ miàn gào xiāng fǔ. wú xué chéng dào: ruò guǒ rú cǐ, qiě bù yí màn tā. zhū dà chén shāng zhuó qiān tóng, chà yuán qián qù qǐng zhì què xià xiāng huì.
那時相府吳學誠因西平侯遠來進表,差官又是都督同知職銜,隨諭宗伯衙門待宴。差官於酒筵間故意佯問道:「那燕國的胡狀元為何在此?他曾到雲南敝主府中搜尋建文帝的。」少宗伯周轅道:「但聞得殺了個榆木兒。原來他是正使麼?」差官道:「正是正使。也還虧他有一點良心,倘若不是他來,建文帝休矣。」大宗伯劉仲道:「他是個從逆奸臣,貴使因何這等說呢?」差官道:「這不消說是人人痛惡的。但不知他怎麼曉得建文帝在白龍庵,將別時,密向敝主道:『下官此心惟天可表,只因有同使三人,不能赴白龍庵行在一見聖顏,負心之罪死有餘責。』敝主到呆了一會。遂又固留幾日,乘便請入內署密談,涕泣不止。後敝主曾遣人到白龍庵奏明其事。但是他既念故主,何不殺身殉節,又做燕國的官呢?」劉仲道:「他原是我同年,據他說有老父老母,縱使不能殉節,亦當掛冠遁去。今若有此一段,也還可耍」真所謂君子可欺以其方,宗伯、衙門大小官員莫不信以為真。差官去後,宗伯即以此語面告相府。吳學誠道:「若果如此,且不宜慢他。」諸大臣商酌僉同,差員前去請至闕下相會。
hú jìng zì wèi dé jì, dùn zú xiào dào: qián kě tōng shén. suì zuò zhe dà jiào, tóng le zhāng zhì huàn jìn chéng fù què. wén wǔ bǎi guān jù yǐ qí jí. hú jìng xiān yè jiàn wén shèng róng, wǔ dǎo yǐ bì, xī xū chū tì. zhòng chén jiàn le zhè gè guāng jǐng, yuè xìn tā shì zhēn xīn, cì dì xiàng qián shī lǐ. wú xué chéng kāi yán dào: shàng shū gōng hé shì ér lái? hú jìng yào xiè dān zi, huǎn yán duì dào: zhí fèng zhǔ mìng, yǒu xǐ shū shàng dá dì shī. zhì yú qí zhōng qū zhé, fù shǐ tài cháng gōng zhī dào, zhí shí wèi yǔ wén. nà gè dāi dào shì dào shì xùn yǔ tā shuō, jiù xīn rán kāi yán dào: yǒng lè huáng dì shì yǐ lǐ ér lái jiǎng liǎng zhǔ jiāo huān zhī shì, yǐ miǎn shēng mín tú tàn. mù jīn xú hòu yǐ bēng, zhōng gōng xū wèi, yào qǐng dì shī mǔ yí tiān xià, tóng xiǎng wàn nián zhī fú. zhū wèi lǎo xiān shēng bù xiāo shuō jiē jìn xūn jué. wú xué chéng děng dōu qì dé miàn rú tǔ sè. shǎo shī wáng jìn dà mà dào: gǒu cái fàng pì! jiē xià wǔ jiāng xūn zhù bīn tiě ér jiù yào huī quán, dǒng yàn gǎo yǐ mù zhǐ zhī. hú jìng jiàn bú shì tóu shì, qū xiàng zhòng dà chén qián dǎ gōng dào: cǐ yì chū zì tài cháng, dǎo shì rě gān gē de, zěn miǎn de tú tàn? xǐ shū shì fǒu kě dá, jìng hòu cái duó. wǔ bān zhōng dǒng yàn gǎo chū yán dào: xǐ shū bù shàng, zěn yù nǐ liǎng kē lǘ tóu? jí zhe wǔ shì yā chū què wài. bīn tiě ér suí zhǐ huī cóng rén xiān tòng dǎ yī dùn, yòu jiāng gǒu zhū niú yáng de fèn, hē zhè dào shì chī gè dà bǎo, gāo gāo diào zhe. yòu jiāng yī dà kuài sāi zài hú jìng kǒu nèi, dào: nǐ yě chī xiē! bǎ tiě liàn suǒ le, jìn bì zài kōng wū zhī nèi.
胡靖自為得計,頓足笑道:「錢可通神。」遂坐着大轎,同了張志幻進城赴闕。文武百官俱已齊集。胡靖先謁建文聖容,舞蹈已畢,欷歔出涕。眾臣見了這個光景,越信他是真心,次第向前施禮。吳學誠開言道:「尚書公何事而來?」胡靖要卸擔子,緩言對道:「職奉主命,有璽書上達帝師。至於其中曲折,副使太常公知道,職實未與聞。」那個呆道士道是遜與他說,就欣然開言道:「永樂皇帝是以禮而來講兩主交歡之事,以免生民塗炭。目今徐後已崩,中宮虛位,要請帝師母儀天下,同享萬年之福。諸位老先生不消說皆晉勳爵。」吳學誠等都氣得面如土色。少師王璡大罵道:「狗才放屁!」階下武將熏翥、賓鐵兒就要揮拳,董彥杲以目止之。胡靖見不是頭勢,趨向眾大臣前打恭道:「此意出自太常,倒是惹干戈的,怎免得塗炭?璽書是否可達,靜候裁奪。」武班中董彥杲出言道:「璽書不上,怎欲你兩顆驢頭?」即着武士押出闕外。賓鐵兒隨指揮從人先痛打一頓,又將狗、豬、牛、羊的糞,喝這道士吃個大飽,高高吊着。又將一大塊塞在胡靖口內,道:「你也吃些!」把鐵鏈鎖了,禁閉在空屋之內。
kě lián liǎng wèi yàn bāng shǐ, duì qì fēng qián lèi chǔ qiú.
可憐兩位燕邦使,對泣風前類楚囚。
nà shí hú jìng gēn suí de rén yì zǒng bù zhī duǒ zài hé chù qù le, zhěng zhěng de è le liǎng rì, yòu méi chù xún tiáo sǐ lù, zhè cái shì zuò jiān chén de xiàn bào. xìng zhí yuè jūn shì cháo, chì lìng fù què kān wèn, sì gè wǔ shì jiù lái qiān le tiě liàn, rú quǎn yáng yì bān tuō qù. jì nán fǔ kàn de bǎi xìng, zhǐ zhe èr rén qiān nì zéi, wàn nì zéi tòng mà bù zhǐ. yòu yǒu chàng zhe gē ér, gè zèng tā yī tào. liǎng rén tīng jiàn, fǔ shǒu chéng shòu. shì zěn yàng de miào gē ne?
那時胡靖跟隨的人役總不知躲在何處去了,整整的餓了兩日,又沒處尋條死路,這才是做奸臣的現報。幸值月君視朝,敕令赴闕勘問,四個武士就來牽了鐵鏈,如犬羊一般拖去。濟南府看的百姓,指着二人「千逆賊,萬逆賊」痛罵不止。又有唱着歌兒,各贈他一套。兩人聽見,俯首承受。是怎樣的妙歌呢?
yī gè shì hū zhū de zhuàng yuán, dāng rì lǐ yè zhì zūn, shòu zhe jiàn wén dì de shēn ēn jīn rì lǐ jiǎ xīng xīng chà lái què xià, liǎng mù wāng wāng yǒu lèi hén. nǎ zhī dào xué le yuè wáng cháng fèn, yǔ hū de zhū ér yì bān yàng méi qiào de dān xīn.
一個是呼豬的狀元,當日裡謁至尊,受着建文帝的深恩;今日裡假惺惺差來闕下,兩目汪汪有淚痕。那知道學了越王嚐糞,與呼的豬兒一般樣沒竅的丹心。
yī gè tóu dài zhe huáng guān, hū dì lǐ biàn le wū shā yàng. zhī dào shì fù guì róng huá, rén rén zhān yǎng yòu qǐ liào zhū yáng niú shǐ dāng zuò sān cān fàn. hǎo gè bīn tiě jiāng jūn! yī dùn quán chuí, dǎ dé suō jìn tóu ér yě, qià xiàng pī le bā guà yī de wū guī zhuàng.
一個頭戴着黃冠,忽地里變了烏紗樣。只道是富貴榮華,人人瞻仰;又豈料豬羊牛屎當作三餐飯。好個賓鐵將軍!一頓拳錘,打得縮進頭兒也,恰像披了八卦衣的烏龜狀。
yuè jūn yù lìng sān gōng sān gū liù qīng wǔ yíng dà jiāng jūn jí wén wǔ dà xiǎo zhū chén děng, dōu zài diàn yán xià fēn bān zuò dìng. wǔ shì dài jìn èr rén, hǎo sì è guǐ chū le dì yù, lái jiàn shí diàn yán luó tiān zǐ, pú fú zhì qián, zhèng bù zhī yòu yào shòu shén me dāo jù duì záo de zuì. zǎo yǒu nǚ zhēn men dì xià huáng má liǎng fú, xiān gěi zhū dà chén kàn, shàng xiě dào:
月君諭令三公、三孤、六卿、五營大將軍及文武大小諸臣等,都在殿檐下分班坐定。武士帶進二人,好似餓鬼出了地獄,來見十殿閻羅天子,匍匐至前,正不知又要受什麼刀鋸碓鑿的罪。早有女真們遞下黃麻兩幅,先給諸大臣看,上寫道:
hú jìng bèi shèng ēn ér shì nì, dà suǒ dì yú diān nán, zuì bù róng zhū. jīn lái què xià, nǎi yǐ qiān jīn zhēn bǎo kuì xiàn yú xī píng zhī shǐ, qiǎo yán chuán bù xīn zài gù zhǔ. yǒu cǐ děng huá zéi jì liǎ, zhēn nǎi yàn nì zhī xīn lǚ yě. kān wèn hòu duó.
胡靖背聖恩而事逆,大索帝於滇南,罪不容珠。今來闕下,乃以千金珍寶饋獻於西平之使,巧言傳布心在故主。有此等猾賊伎倆,真乃燕逆之心膂也。勘問候奪。
zhāng zhì huàn yǐ jiān dào zuì fā, táo yú fāng wài, nǎi gǎn qián shēn tài dài, kuī xiě zhèn róng, hé yì fēi chén zhī yì rì yuè. cǐ děng qín shòu, pēng zhī wū dǐng, guǎ zhī wū dāo. yī bìng kān wèn.
張志幻以奸盜罪發,逃於方外,乃敢潛身泰岱,窺寫朕容,何異飛塵之翳日月。此等禽獸,烹之污鼎,剮之污刀。一併勘問。
wén wǔ dà xiǎo zhū chén jiē kàn guò le, fā xià hú jìng yǔ zhāng zhì huàn. èr rén máo gǔ sǒng rán, yī yī zhāo rèn, kòu shǒu liú xiě, gān xīn shòu sǐ. niè yǐn niáng jí xià diàn, jiāng jiàn zhǐ zhe èr rén, gè huà dào fú ér. hú jìng zhī dào shì zhǎn tā, yǐn jǐng ér shòu. hǎo yī huì bù jiàn jiàn kǎn xià lái, tōu yǎn kàn shí, què yǒu yī miàn dà jìng, zhèng zhào zhe liǎn ér dōu shì fěn mò chì zhū, tú dé huā huā lǜ lǜ, bǐ xì zi zhuāng de xiǎo guǐ pàn guān hái chǒu xiē. yòu qiáo qiáo zhāng zhì huàn, yǐ biàn le láng de nǎo dài, hái tǐng zhe liǎng gè jiǎo ér. wǔ shì hè lìng èr rén xiàng jìng xì zhào, dào bǐ shā tā gèng jué kuài yì. suì lìng zhú chū chéng wài, tīng qí zì xíng hái guó. mǎn shì nú jí zhì xià yuán lái xǐ shū, fēng hán shì wèi fā de. zhū chén jiàn dì shī chù zhì zǒng chū yì wài, mò bù xīn biàn ér tuì.
文武大小諸臣皆看過了,發下胡靖與張志幻。二人毛骨悚然,一一招認,叩首流血,甘心受死。聶隱娘即下殿,將劍指着二人,各畫道符兒。胡靖只道是斬他,引頸而受。好一會不見劍砍下來,偷眼看時,卻有一面大鏡,正照着臉兒;都是粉墨赤朱,塗得花花綠綠,比戲子裝的小鬼判官還丑些。又瞧瞧張志幻,已變了狼的腦袋,還挺着兩個角兒。武士喝令二人向鏡細照,倒比殺他更覺快意。遂令逐出城外,聽其自行還國。滿釋奴即擲下原來璽書,封函是未發的。諸臣見帝師處治總出意外,莫不欣忭而退。
hú děng yī rán bèi wǔ shì qiān chū, jiě kāi suǒ liàn, yòu ráo zhe jǐ quán, zuò jiàn xíng zhī lǐ. xìng yǒu liǎng sān gè jiā pú, zhèng lái dǎ tàn xìn xī, yī jiàn dà hài. yǒu gè rǎng dào: zhè shì yāo shù! jiào tā bú yào huāng. cái shuō wán shí, yǐ biàn zuò yě zhū de xíng xiàng, hóu jiān hēng gè bú zhù, lián huà yě shuō bù chū le. nà shí wéi rào zhe kàn de rén qiān rén wàn, zǒu bù guò qù. hú jìng dù lǐ yòu è, liǎn shàng yòu xiū, zhēn gè shàng tiān wú lù, rù dì wú mén, jiàn yǒu gè jiǔ sì, yī jìng zuān rù qù, dào zài gè mù tà shàng, méng tóu ér wò. hū qǔ jiǔ lái, lián yǐn le jǐ bēi, fāng jué shén qì lüè wáng. jiù dà jiā chī le xiē dōng xī, děng dào hūn hēi, fāng gǎn chū chéng. qǐ gè qīng zǎo, jí biàn dēng chéng. hú jìng zì cǔn zhè fù xíng zhuàng rú hé huí cháo, bù miǎn xún gè sǐ lù. hū xiǎng zhe hú yuè céng shuō, dì shī kuān rén dà dù, niàn sòng shèng hào, bǎi qiān wàn lǐ jiē néng gǎn yīng. yòu wén dé tiān shī zhǎn le tā bù xià hóu jīng, zhuī qǔ hún qù, réng xíng shì fàng. huò zhě wǒ měi rì bài sòng, shàng kě yāo dì shī dà fā cí bēi. nǎi qiǎo rán yǔ biàn zhū de jiā rén shuō le. zài bàn yè zi shí qǐ, zhǔ pú èr rén, mò hū shèng hào, bài zhì wǔ gēng ér zhǐ. qī rì zhī hòu, róng yán fù jiù. zhāng zhì huàn jiàn le yào wèn shí, zhāng zhe zuǐ ér, dàn yī wèi háo háo, yǔ gǒu wú yì, xīn xià fèn jí, zhì dù xiǎo huáng hé, zì tóu yú shuǐ. hú jìng luò de hǎo qù fù mìng. miào zài liǎng yuán nì shǐ, qǐng chū jǐ wàn tiān bīng yī fēng xǐ shū, qiú lái shí èr zuì xí. xià wén xiě chū.
胡等依然被武士牽出,解開鎖鏈,又饒着幾拳,作餞行之禮。幸有兩三個家僕,正來打探信息,一見大駭。有個嚷道:「這是妖術!」叫他不要慌。才說完時,已變作野豬的形像,喉間哼個不住,連話也說不出了。那時圍繞着看的人千人萬,走不過去。胡靖肚裡又餓,臉上又羞,真箇上天無路,入地無門,見有個酒肆,一徑鑽入去,倒在個木榻上,蒙頭而臥。呼取酒來,連飲了幾杯,方覺神氣略王。就大家吃了些東西,等到昏黑,方敢出城。起個清早,即便登程。胡靖自忖這副形狀如何回朝,不免尋個死路。忽想着胡瀹曾說,帝師寬仁大度,念誦聖號,百千萬里皆能感應。又聞得天師斬了他部下猴精,追取魂去,仍行釋放。」或者我每日拜誦,尚可邀帝師大發慈悲。」乃悄然與變豬的家人說了。在半夜子時起,主僕二人,默呼聖號,拜至五更而止。七日之後,容顏復舊。張志幻見了要問時,張着嘴兒,但一味嗥嗥,與狗無異,心下憤極,至渡小黃河,自投於水。胡靖落得好去復命。妙在兩員逆使,請出幾萬天兵;一封璽書,求來十二罪檄。下文寫出。