bīng zhǐ yī dào yé? yuē: bù rán. suǒ xiàng jì míng, zé zhèng dào zài bù bì yán yǐ. rán bù dé qí dào yǐ zuǒ zhī, zé bù néng qǔ shèng. xiàng yǔ zhàn zhāng hán yú jù lù, ér hòu gāo zǔ dé yǐ chéng xū rù guān zhōng huì chí jiāng wéi yú jiàn gé, ér hòu dèng ài dé yǐ yú xiǎn rù shǔ. gù yī zhèn yǒu yī zhèn zhī qí dào, yī guó yǒu yī guó zhī qí dào, tiān xià yǒu tiān xià zhī qí dào. jí yǒu shí zhèng kě wèi qí, qí yì kě wèi zhèng, ér jué rán duàn zhī yuē: bì yǒu.
兵只一道耶?曰:不然。所向既明,则正道在不必言矣。然不得奇道以佐之,则不能取胜。项羽战章邯于巨鹿,而后高祖得以乘虚入关;钟会持姜维于剑阁,而后邓艾得以逾险入蜀。故一阵有一阵之奇道,一国有一国之奇道,天下有天下之奇道。即有时正可为奇,奇亦可为正,而决然断之曰:必有。
fū bīng jìn ér bù shí qí dào zhě, yú zhǔ yě, àn jiāng yě, míng zhī yuē qì shī. bù guān zhī sū shì jué mén páng hù yú yuán zhī yù hū? qí lùn shén jīng, wú yǐ yì yě. xī liú bì zhī gōng dà liáng, tián lù bó qǐng yǐ wǔ wàn rén bié xún jiāng huái, shōu huái nán cháng shā, yǐ huì wǔ guān cén péng gōng gōng sūn shù, zì jiāng zhōu sù dōu jiāng pò hóu dān bīng, jìng bá wǔ yáng, rào chū yán cén jūn hòu cáo cāo jù yuán shào yú guān dù, yí jūn yù xiàng yán jīn, ér qián yǐ qīng bīng xí bái mǎ, yòng cǐ dào yě.
夫兵进而不识奇道者,愚主也,黯将也,名之曰「弃师」。不观之苏氏抉门旁户逾垣之喻乎?其论甚精,无以易也。昔刘濞之攻大梁,田禄伯请以五万人别循江、淮,收淮南、长沙,以会武关;岑彭攻公孙述,自江州溯都江破侯丹兵,径拔武阳,绕出延岑军后;曹操拒袁绍于官渡,移军欲向延津,而潜以轻兵袭白马,用此道也。
rán zé, yòng bīng shèn wù yuē: wú bīng kě yǐ yí lù zhí zhì, ér wú fán yú páng qū qū jìng wèi yě. shì yǐ rén guó jiǎo xìng yě, jiè zhī zāi!
然则,用兵慎勿曰:吾兵可以一路直至,而无烦于旁趋曲径为也。是以人国侥幸也,戒之哉!