yuán shào pán hé zhàn gōng sūn sūn jiān kuà jiāng jī liú biǎo
袁绍磐河战公孙 孙坚跨江击刘表
què shuō sūn jiān bèi liú biǎo wéi zhù, kuī de chéng pǔ huáng gài hán dāng sān jiāng sǐ jiù dé tuō, zhé bīng dà bàn, duó lù yǐn bīng huí jiāng dōng. zì cǐ sūn jiān yǔ liú biǎo jié yuàn.
却说孙坚被刘表围住,亏得程普、黄盖、韩当三将死救得脱,折兵大半,夺路引兵回江东。自此孙坚与刘表结怨。
qiě shuō yuán shào tún bīng hé nèi, quē shǎo liáng cǎo. jì zhōu mù hán fù, qiǎn rén sòng liáng yǐ zī jūn yòng. móu shì féng jì shuō shào yuē:" dà zhàng fū zòng héng tiān xià, hé dài rén sòng liáng wèi shí! jì zhōu nǎi qián liáng guǎng shèng zhī dì, jiāng jūn hé bù qǔ zhī?" shào yuē:" wèi yǒu liáng cè." jì yuē:" kě àn shǐ rén chí shū yǔ gōng sūn zàn, lìng jìn bīng qǔ jì zhōu, yuē yǐ jiā gōng, zàn bì xīng bīng. hán fù wú móu zhī bèi, bì qǐng jiāng jūn lǐng zhōu shì jiù zhōng qǔ shì, tuò shǒu kě dé." shào dà xǐ, jí fā shū dào zàn chù. zàn dé shū, jiàn shuō gòng gōng jì zhōu, píng fēn qí dì, dà xǐ, jí rì xīng bīng.
且说袁绍屯兵河内,缺少粮草。冀州牧韩馥,遣人送粮以资军用。谋士逢纪说绍曰:“大丈夫纵横天下,何待人送粮为食!冀州乃钱粮广盛之地,将军何不取之?”绍曰:“未有良策。”纪曰:“可暗使人驰书与公孙瓚,令进兵取冀州,约以夹攻,瓚必兴兵。韩馥无谋之辈,必请将军领州事;就中取事,唾手可得。”绍大喜,即发书到瓚处。瓚得书,见说共攻冀州,平分其地,大喜,即日兴兵。
shào què shǐ rén mì bào hán fù. fù huāng jù xún chén xīn píng èr móu shì shāng yì. chén yuē:" gōng sūn zàn jiāng yàn dài zhī zhòng, cháng qū ér lái, qí fēng bù kě dāng. jiān yǒu liú bèi guān zhāng zhù zhī, nán yǐ dǐ dí. jīn yuán běn chū zhì yǒng guò rén, shǒu xià míng jiàng jí guǎng, jiāng jūn kě qǐng bǐ tóng zhì zhōu shì, bǐ bì hòu dài jiāng jūn, wú huàn gōng sūn zàn yǐ." hán fù jí chā bié jià guān chún qù qǐng yuán shào. zhǎng shǐ gěng wǔ jiàn yuē:" yuán shào gū kè qióng jūn, yǎng wǒ bí xī, pì rú yīng ér zài gǔ zhǎng zhī shàng, jué qí rǔ bǔ, lì kě è sǐ. nài hé yù yǐ zhōu shì wěi zhī? cǐ yǐn hǔ rù yáng qún yě." fù yuē:" wú nǎi yuán shì zhī gù lì, cái néng yòu bù rú běn chū. gǔ zhě zé xián zhě ér ràng zhī, zhū jūn hé jí dù yé?" gěng wǔ tàn yuē:" jì zhōu xiū yǐ!" yú shì qì zhí ér qù zhě sān shí yú rén. dú gěng wǔ yǔ guān chún fú yú chéng wài, yǐ dài yuán shào.
绍却使人密报韩馥。馥慌聚荀谌、辛评二谋士商议。谌曰:“公孙瓚将燕、代之众,长驱而来,其锋不可当。兼有刘备、关、张助之,难以抵敌。今袁本初智勇过人,手下名将极广,将军可请彼同治州事,彼必厚待将军,无患公孙瓚矣。”韩馥即差别驾关纯去请袁绍。长史耿武谏曰:“袁绍孤客穷军,仰我鼻息,譬如婴儿在股掌之上,绝其乳哺,立可饿死。奈何欲以州事委之?此引虎入羊群也。”馥曰:“吾乃袁氏之故吏,才能又不如本初。古者择贤者而让之,诸君何嫉妒耶?”耿武叹曰:“冀州休矣!”于是弃职而去者三十余人。独耿武与关纯伏于城外,以待袁绍。
shù rì hòu, shào yǐn bīng zhì. gěng wǔ guān chún bá dāo ér chū, yù cì shā shào. shào jiāng yán liáng lì zhǎn gěng wǔ, wén chǒu kǎn sǐ guān chún. shào rù jì zhōu, yǐ fù wèi fèn wēi jiāng jūn, yǐ tián fēng jǔ shòu xǔ yōu féng jì fēn zhǎng zhōu shì, jǐn duó hán fù zhī quán. fù ào huǐ wú jí, suì qì xià jiā xiǎo, pǐ mǎ wǎng tóu chén liú tài shǒu zhāng miǎo qù le.
数日后,绍引兵至。耿武、关纯拔刀而出,欲刺杀绍。绍将颜良立斩耿武,文丑砍死关纯。绍入冀州,以馥为奋威将军,以田丰、沮授、许攸、逢纪分掌州事,尽夺韩馥之权。馥懊悔无及,遂弃下家小,匹马往投陈留太守张邈去了。
què shuō gōng sūn zàn zhī yuán shào yǐ jù jì zhōu, qiǎn dì gōng sūn yuè lái jiàn shào, yù fēn qí dì. shào yuē:" kě qǐng rǔ xiōng zì lái, wú yǒu shāng yì." yuè cí guī. xíng bú dào wǔ shí lǐ, dào páng shǎn chū yī biāo jūn mǎ, kǒu chēng:" wǒ nǎi dǒng chéng xiàng jiā jiāng yě!" luàn jiàn shè sǐ gōng sūn yuè. cóng rén táo huí jiàn gōng sūn zàn, bào yuè yǐ sǐ. zàn dà nù yuē:" yuán shào yòu wǒ qǐ bīng gōng hán fù, tā què jiù lǐ qǔ shì jīn yòu zhà dǒng zhuō bīng shè sǐ wú dì, cǐ yuān rú hé bù bào!" jǐn qǐ běn bù bīng, shā bēn jì zhōu lái.
却说公孙瓚知袁绍已据冀州,遣弟公孙越来见绍,欲分其地。绍曰:“可请汝兄自来,吾有商议。”越辞归。行不到五十里,道旁闪出一彪军马,口称:“我乃董丞相家将也!”乱箭射死公孙越。从人逃回见公孙瓚,报越已死。瓚大怒曰:“袁绍诱我起兵攻韩馥,他却就里取事;今又诈董卓兵射死吾弟,此冤如何不报!”尽起本部兵,杀奔冀州来。
shào zhī zàn bīng zhì, yì lǐng jūn chū. èr jūn huì yú pán hé zhī shàng: shào jūn yú pán hé qiáo dōng, zàn jūn yú qiáo xī. zàn lì mǎ qiáo shàng, dà hū yuē:" bèi yì zhī tú, hé gǎn mài wǒ!" shào yì cè mǎ zhì qiáo biān, zhǐ zàn yuē:" hán fù wú cái, yuàn ràng jì zhōu yú wú, yǔ ěr hé gān?" zàn yuē:" xī rì yǐ rǔ wèi zhōng yì, tuī wèi méng zhǔ jīn zhī suǒ wéi, zhēn láng xīn gǒu xíng zhī tú, yǒu hé miàn mù lì yú shì jiān!" yuán shào dà nù yuē:" shuí kě qín zhī?" yán wèi bì, wén chǒu cè mǎ tǐng qiāng, zhí shā shàng qiáo. gōng sūn zàn jiù qiáo biān yǔ wén chǒu jiāo fēng. zhàn bú dào shí yú hé, zàn dǐ dǎng bú zhù, bài zhèn ér zǒu. wén chǒu chéng shì zhuī gǎn. zàn zǒu rù zhèn zhōng, wén chǒu fēi mǎ jìng rù zhōng jūn, wǎng lái chōng tū. zàn shǒu xià jiàn jiàng sì yuán, yī qí yíng zhàn bèi wén chǒu yī qiāng, cì yī jiāng xià mǎ, sān jiāng jù zǒu. wén chǒu zhí gǎn gōng sūn zàn chū zhèn hòu, zàn wàng shān gǔ ér táo. wén chǒu zhòu mǎ lì shēng dà jiào:" kuài xià mǎ shòu xiáng!" zàn gōng jiàn jǐn luò, tóu kuī duò dì pī fà zòng mǎ, bēn zhuǎn shān pō qí mǎ qián shī, zàn fān shēn luò yú pō xià. wén chǒu jí niǎn qiāng lái cì. hū jiàn cǎo pō zuǒ cè zhuǎn chū yí gè shào nián jiāng jūn, fēi mǎ tǐng qiāng, zhí qǔ wén chǒu, gōng sūn zàn bā shàng pō qù, kàn nà shào nián: shēng de shēn cháng bā chǐ, nóng méi dà yǎn, kuò miàn zhòng yí, wēi fēng lǐn lǐn, yǔ wén chǒu dà zhàn wǔ liù shí hé, shèng fù wèi fēn. zàn bù xià jiù jūn dào, chǒu bō huí mǎ qù le. nà shào nián yě bù zhuī gǎn. zàn máng xià tǔ pō, wèn nà shào nián xìng míng. nà shào nián qiàn shēn dá yuē:" mǒu nǎi cháng shān zhēn dìng rén yě, xìng zhào, míng yún, zì zi lóng. běn yuán shào xiá xià zhī rén. yīn jiàn shào wú zhōng jūn jiù mín zhī xīn, gù tè qì bǐ ér tóu huī xià, bù qī yú cǐ chù xiāng jiàn." zàn dà xǐ, suì tóng guī zhài, zhěng dùn jiǎ bīng. cì rì, zàn jiāng jūn mǎ fēn zuò zuǒ yòu liǎng duì, shì rú yǔ yì. mǎ wǔ qiān yú pǐ, dà bàn jiē shì bái mǎ. yīn gōng sūn zàn céng yǔ qiāng rén zhàn, jǐn xuǎn bái mǎ wèi xiān fēng, hào wèi bái mǎ jiāng jūn qiāng rén dàn jiàn bái mǎ biàn zǒu, yīn cǐ bái mǎ jí duō. yuán shào lìng yán liáng wén chǒu wèi xiān fēng, gè yǐn gōng nǔ shǒu yī qiān, yì fēn zuò zuǒ yòu liǎng duì lìng zài zuǒ zhě shè gōng sūn zàn yòu jūn, zài yòu zhě shè gōng sūn zàn zuǒ jūn. zài lìng qū yì yǐn bā bǎi gōng shǒu, bù bīng yī wàn wǔ qiān, liè yú zhèn zhōng. yuán shào zì yǐn mǎ bù jūn shù wàn, yú hòu jiē yìng. gōng sūn zàn chū dé zhào yún, bù zhī xīn fù, lìng qí lìng lǐng yī jūn zài hòu. qiǎn dà jiàng yán gāng wèi xiān fēng. zàn zì lǐng zhōng jūn, lì mǎ qiáo shàng, bàng shù dà hóng quān jīn xiàn shuài zì qí yú mǎ qián. cóng chén shí léi gǔ, zhí dào sì shí, shào jūn bù jìn. qū yì lìng gōng shǒu jiē fú yú zhē jiàn pái xià, zhǐ tīng pào xiǎng fā jiàn. yán gāng gǔ zào nà hǎn, zhí qǔ qū yì. yì jūn jiàn yán gāng bīng lái, dōu fú ér bù dòng zhí dào lái de zhì jìn, yī shēng pào xiǎng, bā bǎi gōng nǔ shǒu yī qí jù fā. gāng jí dài huí, bèi qū yì pāi mǎ wǔ dāo, zhǎn yú mǎ xià, zàn jūn dà bài. zuǒ yòu liǎng jūn, yù lái jiù yìng, dōu bèi yán liáng wén chǒu yǐn gōng nǔ shǒu shè zhù. shào jūn bìng jìn, zhí shā dào jiè qiáo biān. qū yì mǎ dào, xiān zhǎn zhí qí jiāng, bǎ xiù qí kǎn dào. gōng sūn zàn jiàn kǎn dào xiù qí, huí mǎ xià qiáo ér zǒu. qū yì yǐn jūn zhí chōng dào hòu jūn, zhèng zhuàng zhe zhào yún, tǐng qiāng yuè mǎ, zhí qǔ qū yì. zhàn bù shù hé, yī qiāng cì qū yì yú mǎ xià. zhào yún yī qí mǎ fēi rù shào jūn, zuǒ chōng yòu tū, rú rù wú rén zhī jìng. gōng sūn zàn yǐn jūn shā huí, shào jūn dà bài.
绍知瓚兵至,亦领军出。二军会于磐河之上:绍军于磐河桥东,瓚军于桥西。瓚立马桥上,大呼曰:“背义之徒,何敢卖我!”绍亦策马至桥边,指瓚曰:“韩馥无才,愿让冀州于吾,与尔何干?”瓚曰:“昔日以汝为忠义,推为盟主;今之所为,真狼心狗行之徒,有何面目立于世间!”袁绍大怒曰:“谁可擒之?”言未毕,文丑策马挺枪,直杀上桥。公孙瓚就桥边与文丑交锋。战不到十余合,瓚抵挡不住,败阵而走。文丑乘势追赶。瓚走入阵中,文丑飞马径入中军,往来冲突。瓚手下健将四员,一齐迎战;被文丑一枪,刺一将下马,三将俱走。文丑直赶公孙瓚出阵后,瓚望山谷而逃。文丑骤马厉声大叫:“快下马受降!”瓚弓箭尽落,头盔堕地;披发纵马,奔转山坡;其马前失,瓚翻身落于坡下。文丑急捻枪来刺。忽见草坡左侧转出一个少年将军,飞马挺枪,直取文丑,公孙瓚扒上坡去,看那少年:生得身长八尺,浓眉大眼,阔面重颐,威风凛凛,与文丑大战五六十合,胜负未分。瓚部下救军到,丑拨回马去了。那少年也不追赶。瓚忙下土坡,问那少年姓名。那少年欠身答曰:“某乃常山真定人也,姓赵,名云,字子龙。本袁绍辖下之人。因见绍无忠君救民之心,故特弃彼而投麾下,不期于此处相见。”瓚大喜,遂同归寨,整顿甲兵。次日,瓚将军马分作左右两队,势如羽翼。马五千余匹,大半皆是白马。因公孙瓚曾与羌人战,尽选白马为先锋,号为白马将军;羌人但见白马便走,因此白马极多。袁绍令颜良、文丑为先锋,各引弓弩手一千,亦分作左右两队;令在左者射公孙瓚右军,在右者射公孙瓚左军。再令麹义引八百弓手,步兵一万五千,列于阵中。袁绍自引马步军数万,于后接应。公孙瓚初得赵云,不知心腹,令其另领一军在后。遣大将严纲为先锋。瓚自领中军,立马桥上,傍竖大红圈金线帅字旗于马前。从辰时擂鼓,直到巳时,绍军不进。麹义令弓手皆伏于遮箭牌下,只听炮响发箭。严纲鼓噪呐喊,直取麹义。义军见严纲兵来,都伏而不动;直到来得至近,一声炮响,八百弓弩手一齐俱发。纲急待回,被麹义拍马舞刀,斩于马下,瓚军大败。左右两军,欲来救应,都被颜良、文丑引弓弩手射住。绍军并进,直杀到界桥边。麹义马到,先斩执旗将,把绣旗砍倒。公孙瓚见砍倒绣旗,回马下桥而走。麹义引军直冲到后军,正撞着赵云,挺枪跃马,直取麹义。战不数合,一枪刺麹义于马下。赵云一骑马飞入绍军,左冲右突,如入无人之境。公孙瓚引军杀回,绍军大败。
què shuō yuán shào xiān shǐ tàn mǎ kàn shí, huí bào qū yì zhǎn jiàng qiān qí, zhuī gǎn bài bīng yīn cǐ bù zuò zhǔn bèi, yǔ tián fēng yǐn zháo zhàng xià chí jǐ jūn shì shù bǎi rén, gōng jiàn shǒu shù shí qí, chéng mǎ chū guān, hē hē dà xiào yuē:" gōng sūn zàn wú néng zhī bèi!" zhèng shuō zhī jiān, hū jiàn zhào yún chōng dào miàn qián. gōng jiàn shǒu jí dài shè shí, yún lián cì shù rén, zhòng jūn jiē zǒu. hòu miàn zàn jūn tuán tuán wéi guǒ shàng lái. tián fēng huāng duì shào yuē:" zhǔ gōng qiě yú kōng qiáng zhōng duǒ bì!" shào yǐ dōu móu pū dì, dà hū yuē:" dà zhàng fū yuàn lín zhèn dòu sǐ, qǐ kě rù qiáng ér wàng huó hū!" zhòng jūn shì qí xīn sǐ zhàn, zhào yún chōng tū bù rù, shào bīng dà duì yǎn zhì, yán liáng yì yǐn jūn lái dào, liǎng lù bìng shā. zhào yún bǎo gōng sūn zàn shā tòu chóng wéi, huí dào jiè qiáo. shào qū bīng dà jìn, fù gǎn guò qiáo, luò shuǐ sǐ zhě, bù jì qí shù.
却说袁绍先使探马看时,回报麹义斩将搴旗,追赶败兵;因此不作准备,与田丰引着帐下持戟军士数百人,弓箭手数十骑,乘马出观,呵呵大笑曰:“公孙瓚无能之辈!”正说之间,忽见赵云冲到面前。弓箭手急待射时,云连刺数人,众军皆走。后面瓚军团团围裹上来。田丰慌对绍曰:“主公且于空墙中躲避!”绍以兜鍪扑地,大呼曰:“大丈夫愿临阵斗死,岂可入墙而望活乎!”众军士齐心死战,赵云冲突不入,绍兵大队掩至,颜良亦引军来到,两路并杀。赵云保公孙瓚杀透重围,回到界桥。绍驱兵大进,复赶过桥,落水死者,不计其数。
yuán shào dāng xiān gǎn lái, bú dào wǔ lǐ, zhǐ tīng dé shān bèi hòu hǎn shēng dà qǐ, shǎn chū yī biāo rén mǎ, wéi shǒu sān yuán dà jiàng, nǎi shì liú xuán dé guān yún zhǎng zhāng yì dé. yīn zài píng yuán tàn zhī gōng sūn zàn yǔ yuán shào xiāng zhēng, tè lái zhù zhàn. dāng xià sān pǐ mǎ, sān bān bīng qì, fēi bēn qián lái, zhí qǔ yuán shào. shào jīng dé hún fēi tiān wài, shǒu zhōng bǎo dāo zhuì yú mǎ xià, máng bō mǎ ér táo, zhòng rén sǐ jiù guò qiáo. gōng sūn zàn yì shōu jūn guī zhài. xuán dé guān zhāng dòng wèn bì, zàn yuē:" ruò fēi xuán dé yuǎn lái jiù wǒ, jī hū láng bèi." jiào yǔ zhào yún xiāng jiàn. xuán dé shén xiāng jìng ài, biàn yǒu bù shě zhī xīn.
袁绍当先赶来,不到五里,只听得山背后喊声大起,闪出一彪人马,为首三员大将,乃是刘玄德、关云长、张翼德。因在平原探知公孙瓚与袁绍相争,特来助战。当下三匹马,三般兵器,飞奔前来,直取袁绍。绍惊得魂飞天外,手中宝刀坠于马下,忙拨马而逃,众人死救过桥。公孙瓚亦收军归寨。玄德、关、张动问毕,瓚曰:“若非玄德远来救我,几乎狼狈。”教与赵云相见。玄德甚相敬爱,便有不舍之心。
què shuō yuán shào shū le yī zhèn, jiān shǒu bù chū. liǎng jūn xiāng jù yuè yú, yǒu rén lái cháng ān bào zhī dǒng zhuō. lǐ rú duì zhuō yuē:" yuán shào yǔ gōng sūn zàn, yì dāng jīn háo jié. xiàn zài pán hé sī shā, yí jiǎ tiān zǐ zhī zhào, chāi rén wǎng hé jiě zhī. èr rén gǎn dé, bì shùn tài shī yǐ." zhuō yuē:" shàn." cì rì biàn shǐ tài fù mǎ rì dī tài pú zhào qí, jī zhào qián qù. èr rén lái zhì hé běi, shào chū yíng yú bǎi lǐ zhī wài, zài bài fèng zhào. cì rì, èr rén zhì zàn yíng xuān yù, zàn nǎi qiǎn shǐ zhì shū yú shào, hù xiāng jiǎng hé. èr rén zì huí jīng fù mìng. zàn jí rì bān shī, yòu biǎo jiàn liú xuán dé wèi píng yuán xiāng. xuán dé yǔ zhào yún fēn bié, zhí shǒu chuí lèi, bù rěn xiāng lí. yún tàn yuē:" mǒu nǎng rì wù rèn gōng sūn zàn wèi yīng xióng jīn guān suǒ wéi, yì yuán shào děng bèi ěr!" xuán dé yuē:" gōng qiě qū shēn shì zhī, xiāng jiàn yǒu rì." sǎ lèi ér bié.
却说袁绍输了一阵,坚守不出。两军相拒月余,有人来长安报知董卓。李儒对卓曰:“袁绍与公孙瓚,亦当今豪杰。现在磐河厮杀,宜假天子之诏,差人往和解之。二人感德,必顺太师矣。”卓曰:“善。”次日便使太傅马日磾、太仆赵岐,赍诏前去。二人来至河北,绍出迎于百里之外,再拜奉诏。次日,二人至瓚营宣谕,瓚乃遣使致书于绍,互相讲和。二人自回京复命。瓚即日班师,又表荐刘玄德为平原相。玄德与赵云分别,执手垂泪,不忍相离。云叹曰:“某曩日误认公孙瓚为英雄;今观所为,亦袁绍等辈耳!”玄德曰:“公且屈身事之,相见有日。”洒泪而别。
què shuō yuán shù zài nán yáng, wén yuán shào xīn dé jì zhōu, qiǎn shǐ lái qiú mǎ qiān pǐ. shào bù yǔ, shù nù. zì cǐ xiōng dì bù mù. yòu qiǎn shǐ wǎng jīng zhōu, wèn liú biǎo jiè liáng èr shí wàn, biǎo yì bù yǔ. shù hèn zhī, mì qiǎn rén yí shū yú sūn jiān, shǐ fá liú biǎo. qí shū lüè yuē:" qián zhě liú biǎo jié lù, nǎi wú xiōng běn chū zhī móu yě. jīn běn chū yòu yǔ biǎo sī yì yù xí jiāng dōng. gōng kě sù xīng bīng fá liú biǎo, wú wèi gōng qǔ běn chū, èr chóu kě bào. gōng qǔ jīng zhōu, wú qǔ jì zhōu, qiē wù wù yě!" jiān dé shū yuē:" pǒ nài liú biǎo! xī rì duàn wú guī lù, jīn bù chéng shí bào hèn, gèng dài hé nián!" jù zhàng xià chéng pǔ huáng gài hán dāng děng shāng yì. chéng pǔ yuē:" yuán shù duō zhà, wèi kě zhǔn xìn." jiān yuē:" wú zì yù bào chóu, qǐ wàng yuán shù zhī zhù hū?" biàn chà huáng gài xiān lái jiāng biān ān pái zhàn chuán, duō zhuāng jūn qì liáng cǎo, dà chuán zhuāng zài zhàn mǎ, kè rì xīng shī. jiāng zhōng xì zuò tàn zhī, lái bào liú biǎo. biǎo dà jīng, jí jù wén wǔ jiàng shì shāng yì. kuǎi liáng yuē:" bù bì yōu lǜ. kě lìng huáng zǔ bù lǐng jiāng xià zhī bīng wèi qián qū, zhǔ gōng lǜ jīng xiāng zhī zhòng wèi yuán. sūn jiān kuà jiāng shè hú ér lái, ān néng yòng wǔ hū?" biǎo rán zhī, lìng huáng zǔ shè bèi, suí hòu biàn qǐ dà jūn. què shuō sūn jiān yǒu sì zǐ, jiē wú fū rén suǒ shēng: zhǎng zǐ míng cè, zì bó fú cì zǐ míng quán, zì zhòng móu sān zi míng yì, zì shū bì sì zǐ míng kuāng, zì jì zuǒ. wú fū rén zhī mèi, jí wéi sūn jiān cì qī, yì shēng yī zi yī nǚ: zi míng lǎng, zì zǎo ān nǚ míng rén. jiān yòu guò fáng yú shì yī zi, míng sháo, zì gōng lǐ. jiān yǒu yī dì, míng jìng, zì yòu tái. jiān lín xíng, jìng yǐn zhū zǐ liè bài yú mǎ qián ér jiàn yuē:" jīn dǒng zhuō zhuān quán, tiān zǐ nuò ruò, hǎi nèi dà luàn, gè bà yī fāng jiāng dōng fāng shāo níng, yǐ yī xiǎo hèn ér qǐ zhòng bīng, fēi suǒ yí yě. yuàn xiōng xiáng zhī." jiān yuē:" dì wù duō yán. wú jiāng zòng héng tiān xià, yǒu chóu qǐ kě bù bào!" zhǎng zǐ sūn cè yuē:" rú fù qīn bì yù wǎng, ér yuàn suí háng." jiān xǔ zhī, suì yǔ cè dēng zhōu, shā bēn fán chéng.
却说袁术在南阳,闻袁绍新得冀州,遣使来求马千匹。绍不与,术怒。自此兄弟不睦。又遣使往荆州,问刘表借粮二十万,表亦不与。术恨之,密遣人遗书于孙坚,使伐刘表。其书略曰:“前者刘表截路,乃吾兄本初之谋也。今本初又与表私议欲袭江东。公可速兴兵伐刘表,吾为公取本初,二仇可报。公取荆州,吾取冀州,切勿误也!”坚得书曰:“叵耐刘表!昔日断吾归路,今不乘时报恨,更待何年!”聚帐下程普、黄盖、韩当等商议。程普曰:“袁术多诈,未可准信。”坚曰:“吾自欲报仇,岂望袁术之助乎?”便差黄盖先来江边安排战船,多装军器粮草,大船装载战马,克日兴师。江中细作探知,来报刘表。表大惊,急聚文武将士商议。蒯良曰:“不必忧虑。可令黄祖部领江夏之兵为前驱,主公率荆襄之众为援。孙坚跨江涉湖而来,安能用武乎?”表然之,令黄祖设备,随后便起大军。却说孙坚有四子,皆吴夫人所生:长子名策,字伯符;次子名权,字仲谋;三子名翊,字叔弼;四子名匡,字季佐。吴夫人之妹,即为孙坚次妻,亦生一子一女:子名朗,字早安;女名仁。坚又过房俞氏一子,名韶,字公礼。坚有一弟,名静,字幼台。坚临行,静引诸子列拜于马前而谏曰:“今董卓专权,天子懦弱,海内大乱,各霸一方;江东方稍宁,以一小恨而起重兵,非所宜也。愿兄详之。”坚曰:“弟勿多言。吾将纵横天下,有仇岂可不报!”长子孙策曰:“如父亲必欲往,儿愿随行。”坚许之,遂与策登舟,杀奔樊城。
huáng zǔ fú gōng nǔ shǒu yú jiāng biān, jiàn chuán bàng àn, luàn jiàn jù fā. jiān lìng zhū jūn bù kě qīng dòng, zhǐ fú yú chuán zhōng lái wǎng yòu zhī yī lián sān rì, chuán shù shí cì bàng àn. huáng zǔ jūn zhǐ gù fàng jiàn, jiàn yǐ fàng jǐn. jiān què bá chuán shàng suǒ de zhī jiàn, yuē shí shù wàn. dāng rì zhèng zhí shùn fēng, jiān lìng jūn shì yī qí fàng jiàn. àn shàng zhī wú bú zhù, zhǐ de tuì zǒu. jiān jūn dēng àn, chéng pǔ huáng gài fēn bīng liǎng lù, zhí qǔ huáng zǔ yíng zhài. bèi hòu hán dāng qū bīng dà jìn. sān miàn jiā gōng, huáng zǔ dà bài, qì què fán chéng, zǒu rù dèng chéng. jiān lìng huáng gài shǒu zhù chuán zhī, qīn zì tǒng bīng zhuī xí. huáng zǔ yǐn jūn chū yíng, bù zhèn yú yě. jiān liè chéng zhèn shì, chū mǎ yú mén qí zhī xià. sūn cè yě quán fù pī guà, tǐng qiāng lì mǎ yú fù cè. huáng zǔ yǐn èr jiāng chū mǎ, yí gè shì jiāng xià zhāng hǔ, yí gè shì xiāng yáng chén shēng. huáng zǔ yáng biān dà mà:" jiāng dōng shǔ zéi, ān gǎn qīn lüè hàn shì zōng qīn jìng jiè!" biàn lìng zhāng hǔ nuò zhàn. jiān zhèn nèi hán dāng chū yíng. liǎng qí xiāng jiāo, zhàn èr shí yú hé, chén shēng jiàn zhāng hǔ lì qiè, fēi mǎ lái zhù. sūn cè wàng jiàn, àn zhù shǒu zhòng qiāng, chě gōng dā jiàn, zhèng shè zhòng chén shēng miàn mén, yīng xián luò mǎ. zhāng hǔ jiàn chén shēng zhuì dì, chī le yī jīng, cuò shǒu bù jí, bèi hán dāng yī dāo, xuē qù bàn gè nǎo dài. chéng pǔ zòng mǎ zhí lái zhèn qián zhuō huáng zǔ. huáng zǔ qì què tóu kuī zhàn mǎ, zá yú bù jūn nèi táo mìng. sūn jiān yǎn shā bài jūn, zhí dào hàn shuǐ, mìng huáng gài jiāng chuán zhī jìn pō hàn jiāng.
黄祖伏弓弩手于江边,见船傍岸,乱箭俱发。坚令诸军不可轻动,只伏于船中来往诱之;一连三日,船数十次傍岸。黄祖军只顾放箭,箭已放尽。坚却拔船上所得之箭,约十数万。当日正值顺风,坚令军士一齐放箭。岸上支吾不住,只得退走。坚军登岸,程普、黄盖分兵两路,直取黄祖营寨。背后韩当驱兵大进。三面夹攻,黄祖大败,弃却樊城,走入邓城。坚令黄盖守住船只,亲自统兵追袭。黄祖引军出迎,布阵于野。坚列成阵势,出马于门旗之下。孙策也全副披挂,挺枪立马于父侧。黄祖引二将出马,一个是江夏张虎,一个是襄阳陈生。黄祖扬鞭大骂:“江东鼠贼,安敢侵略汉室宗亲境界!”便令张虎搦战。坚阵内韩当出迎。两骑相交,战二十余合,陈生见张虎力怯,飞马来助。孙策望见,按住手中枪,扯弓搭箭,正射中陈生面门,应弦落马。张虎见陈生坠地,吃了一惊,措手不及,被韩当一刀,削去半个脑袋。程普纵马直来阵前捉黄祖。黄祖弃却头盔、战马,杂于步军内逃命。孙坚掩杀败军,直到汉水,命黄盖将船只进泊汉江。
huáng zǔ jù bài jūn, lái jiàn liú biǎo, bèi yán jiān shì bù kě dāng. biǎo huāng qǐng kuǎi liáng shāng yì. liáng yuē:" mù jīn xīn bài, bīng wú zhàn xīn zhǐ kě shēn gōu gāo lěi, yǐ bì qí fēng què qián lìng rén qiú jiù yú yuán shào, cǐ wéi zì kě jiě yě." cài mào yuē:" zi róu zhī yán, zhí zhuō jì yě. bīng lín chéng xià, jiāng zhì háo biān, qǐ kě shù shǒu dài bì! mǒu suī bù cái, yuàn qǐng jūn chū chéng, yǐ jué yī zhàn." liú biǎo xǔ zhī. cài mào yǐn jūn wàn yú, chū xiāng yáng chéng wài, yú xiàn shān bù zhèn. sūn jiān jiāng dé shèng zhī bīng, cháng qū dà jìn. cài mào chū mǎ. jiān yuē:" cǐ rén shì liú biǎo hòu qī zhī xiōng yě, shuí yǔ wú qín zhī?" chéng pǔ tǐng tiě jí máo chū mǎ, yǔ cài mào jiāo zhàn. bú dào shù hé, cài mào bài zǒu. jiān qū dà jūn, shā dé shī héng biàn yě. cài mào táo rù xiāng yáng. kuǎi liáng yán mào bù tīng liáng cè, yǐ zhì dà bài, àn jūn fǎ dāng zhǎn. liú biǎo yǐ xīn qǔ qí mèi, bù kěn jiā xíng.
黄祖聚败军,来见刘表,备言坚势不可当。表慌请蒯良商议。良曰:“目今新败,兵无战心;只可深沟高垒,以避其锋;却潜令人求救于袁绍,此围自可解也。”蔡瑁曰:“子柔之言,直拙计也。兵临城下,将至壕边,岂可束手待毙!某虽不才,愿请军出城,以决一战。”刘表许之。蔡瑁引军万余,出襄阳城外,于岘山布阵。孙坚将得胜之兵,长驱大进。蔡瑁出马。坚曰:“此人是刘表后妻之兄也,谁与吾擒之?”程普挺铁脊矛出马,与蔡瑁交战。不到数合,蔡瑁败走。坚驱大军,杀得尸横遍野。蔡瑁逃入襄阳。蒯良言瑁不听良策,以致大败,按军法当斩。刘表以新娶其妹,不肯加刑。
què shuō sūn jiān fēn bīng sì miàn, wéi zhù xiāng yáng gōng dǎ. hū yī rì, kuáng fēng zhòu qǐ, jiāng zhōng jūn shuài zì qí gān chuī zhé. hán dāng yuē:" cǐ fēi jí zhào, kě zàn bān shī." jiān yuē:" wú lǚ zhàn lǚ shèng, qǔ xiāng yáng zhī zài dàn xī qǐ kě yīn fēng zhé qí gān, jù ěr bà bīng!" suì bù tīng hán dāng zhī yán, gōng chéng yù jí. kuǎi liáng wèi liú biǎo yuē:" mǒu yè guān tiān xiàng, jiàn yī jiāng xīng yù zhuì. yǐ fēn yě dù zhī, dāng yīng zài sūn jiān. zhǔ gōng kě sù zhì shū yuán shào, qiú qí xiāng zhù." liú biǎo xiě shū, wèn shuí gǎn tū wéi ér chū. jiàn jiàng lǚ gōng, yīng shēng yuàn wǎng. kuǎi liáng yuē:" rǔ jì gǎn qù, kě tīng wú jì: yǔ rǔ jūn mǎ wǔ bǎi, duō dài néng shè zhě chōng chū zhèn qù, jí bēn xiàn shān. tā bì yǐn jūn lái gǎn, rǔ fēn yī bǎi rén shàng shān, xún shí zǐ zhǔn bèi yī bǎi rén zhí gōng nǔ fú yú lín zhōng. dàn yǒu zhuī bīng dào shí, bù kě jìng zǒu kě pán xuán qū zhé, yǐn dào mái fú zhī chù, shǐ shí jù fā. ruò néng qǔ shèng, fàng qǐ lián zhū hào pào, chéng zhōng biàn chū jiē yìng. rú wú zhuī bīng, bù kě fàng pào, zǎn chéng ér qù. jīn yè yuè bù shèn míng, huáng hūn biàn kě chū chéng."
却说孙坚分兵四面,围住襄阳攻打。忽一日,狂风骤起,将中军帅字旗竿吹折。韩当曰:“此非吉兆,可暂班师。”坚曰:“吾屡战屡胜,取襄阳只在旦夕;岂可因风折旗竿,遽尔罢兵!”遂不听韩当之言,攻城愈急。蒯良谓刘表曰:“某夜观天象,见一将星欲坠。以分野度之,当应在孙坚。主公可速致书袁绍,求其相助。”刘表写书,问谁敢突围而出。健将吕公,应声愿往。蒯良曰:“汝既敢去,可听吾计:与汝军马五百,多带能射者冲出阵去,即奔岘山。他必引军来赶,汝分一百人上山,寻石子准备;一百人执弓弩伏于林中。但有追兵到时,不可径走;可盘旋曲折,引到埋伏之处,矢石俱发。若能取胜,放起连珠号炮,城中便出接应。如无追兵,不可放炮,趱程而去。今夜月不甚明,黄昏便可出城。”
lǚ gōng lǐng le jì cè, shuān shù jūn mǎ. huáng hūn shí fēn, mì kāi dōng mén, yǐn bīng chū chéng. sūn jiān zài zhàng zhōng, hū wén hǎn shēng, jí shàng mǎ yǐn sān shí yú qí, chū yíng lái kàn. jūn shì bào shuō:" yǒu yī biāo rén mǎ shā jiāng chū lái, wàng xiàn shān ér qù." jiān bú huì zhū jiàng, zhǐ yǐn sān shí yú qí gǎn lái. lǚ gōng yǐ yú shān lín cóng zá qù chù, shàng xià mái fú. jiān mǎ kuài, dān qí dú lái, qián jūn bù yuǎn. jiān dà jiào:" xiū zǒu!" lǚ gōng lēi huí mǎ lái zhàn sūn jiān. jiāo mǎ zhǐ yī hé, lǚ gōng biàn zǒu, shǎn rù shān lù qù. jiān suí hòu gǎn rù, què bú jiàn le lǚ gōng. jiān fāng yù shàng shān, hū rán yī shēng luó xiǎng, shān shàng shí zǐ luàn xià, lín zhōng luàn jiàn qí fā. jiān tǐ zhōng shí jiàn, nǎo jiāng bèng liú, rén mǎ jiē sǐ yú xiàn shān zhī nèi shòu zhǐ sān shí qī suì.
吕公领了计策,拴束军马。黄昏时分,密开东门,引兵出城。孙坚在帐中,忽闻喊声,急上马引三十余骑,出营来看。军士报说:“有一彪人马杀将出来,望岘山而去。”坚不会诸将,只引三十余骑赶来。吕公已于山林丛杂去处,上下埋伏。坚马快,单骑独来,前军不远。坚大叫:“休走!”吕公勒回马来战孙坚。交马只一合,吕公便走,闪入山路去。坚随后赶入,却不见了吕公。坚方欲上山,忽然一声锣响,山上石子乱下,林中乱箭齐发。坚体中石、箭,脑浆迸流,人马皆死于岘山之内;寿止三十七岁。
lǚ gōng jié zhù sān shí qí, bìng jiē shā jǐn, fàng qǐ lián zhū hào pào. chéng zhōng huáng zǔ kuǎi yuè cài mào fēn tóu yǐn bīng shā chū, jiāng dōng zhū jūn dà luàn. huáng gài tīng dé hǎn shēng zhèn tiān, yǐn shuǐ jūn shā lái, zhèng yíng zhe huáng zǔ. zhàn bù liǎng hé, shēng qín huáng zǔ. chéng pǔ bǎo zhe sūn cè, jí dài xún lù, zhèng yù lǚ gōng. chéng pǔ zòng mǎ xiàng qián, zhàn bú dào shù hé, yī máo cì lǚ gōng yú mǎ xià. liǎng jūn dà zhàn, shā dào tiān míng, gè zì shōu chē.
吕公截住三十骑,并皆杀尽,放起连珠号炮。城中黄祖、蒯越、蔡瑁分头引兵杀出,江东诸军大乱。黄盖听得喊声震天,引水军杀来,正迎着黄祖。战不两合,生擒黄祖。程普保着孙策,急待寻路,正遇吕公。程普纵马向前,战不到数合,一矛刺吕公于马下。两军大战,杀到天明,各自收车。
liú biǎo jūn zì rù chéng. sūn cè huí dào hàn shuǐ, fāng zhī fù qīn bèi luàn jiàn shè sǐ, shī shǒu yǐ bèi liú biǎo jūn shì káng tái rù chéng qù le, fàng shēng dà kū. zhòng jūn jù hào qì. cè yuē:" fù shī zài bǐ, ān dé huí xiāng!" huáng gài yuē:" jīn huó zhuō huáng zǔ zài cǐ, dé yī rén rù chéng jiǎng hé, jiāng huáng zǔ qù huàn zhǔ gōng shī shǒu." yán wèi bì, jūn lì huán jiē chū yuē:" mǒu yǔ liú biǎo yǒu jiù, yuàn rù chéng wèi shǐ." cè xǔ zhī. huán jiē rù chéng jiàn liú biǎo, jù shuō qí shì. biǎo yuē:" wén tái shī shǒu wú yǐ yòng guān mù shèng zhù zài cǐ. kě sù fàng huí huáng zǔ, liǎng jiā gè bà bīng, zài xiū qīn fàn." huán jiē bài xiè yù xíng, jiē xià kuǎi liáng chū yuē:" bù kě! bù kě! wú yǒu yī yán, jīn jiāng dōng zhū jūn piàn jiǎ bù huí. qǐng xiān zhǎn huán jiē, rán hòu yòng jì." zhèng shì: zhuī dí sūn jiān fāng yǔn mìng, qiú hé huán jiē yòu zāo yāng.
刘表军自入城。孙策回到汉水,方知父亲被乱箭射死,尸首已被刘表军士扛抬入城去了,放声大哭。众军俱号泣。策曰:“父尸在彼,安得回乡!”黄盖曰:“今活捉黄祖在此,得一人入城讲和,将黄祖去换主公尸首。”言未毕,军吏桓阶出曰:“某与刘表有旧,愿入城为使。”策许之。桓阶入城见刘表,具说其事。表曰:“文台尸首、吾已用棺木盛贮在此。可速放回黄祖,两家各罢兵,再休侵犯。”桓阶拜谢欲行,阶下蒯良出曰:“不可!不可!吾有一言,今江东诸军片甲不回。请先斩桓阶,然后用计。”正是:追敌孙坚方殒命,求和桓阶又遭殃。
wèi zhī huán jiē xìng mìng rú hé, qiě tīng xià wén fēn jiě.
未知桓阶性命如何,且听下文分解。