xiōng bī dì cáo zhí fù shī zhí xiàn shū liú fēng fú fǎ
兄逼弟曹植賦詩 侄陷叔劉封伏法
què shuō cáo pī wén cáo zhāng tí bīng ér lái, jīng wèn zhòng guān yī rén tǐng shēn ér chū, yuàn wǎng zhé fú zhī. zhòng shì qí rén, nǎi jiàn yì dài fū jiǎ kuí yě. cáo pī dà xǐ, jí mìng jiǎ kuí qián wǎng. kuí lǐng mìng chū chéng, yíng jiàn cáo zhāng. zhāng wèn yuē: xiān wáng xǐ shòu ān zài? kuí zhèng sè ér yán yuē: jiā yǒu zhǎng zi, guó yǒu chǔ jūn. xiān wáng xǐ shòu, fēi jūn hóu zhī suǒ yí wèn yě. zhāng mò rán wú yǔ, nǎi yǔ jiǎ kuí tóng rù chéng. zhì gōng mén qián, kuí wèn yuē: jūn hóu cǐ lái, yù bēn sàng yé? yù zhēng wèi yé? zhāng yuē: wú lái bēn sàng, bié wú yì xīn. kuí yuē: jì wú yì xīn, hé gù dài bīng rù chéng? zhāng jí shí chì tuì zuǒ yòu jiāng shì, zhī shēn rù nèi, bài jiàn cáo pī. xiōng dì èr rén, xiāng bào dà kū. cáo zhāng jiāng běn bù jūn mǎ jǐn jiāo yǔ cáo pī. pī lìng zhāng huí yān líng zì shǒu, zhāng bài cí ér qù.
卻說曹丕聞曹彰提兵而來,驚問眾官;一人挺身而出,願往折服之。眾視其人,乃諫議大夫賈逵也。曹丕大喜,即命賈逵前往。逵領命出城,迎見曹彰。彰問曰:「先王璽綬安在?」逵正色而言曰:「家有長子,國有儲君。先王璽綬,非君侯之所宜問也。」彰默然無語,乃與賈逵同入城。至宮門前,逵問曰:「君侯此來,欲奔喪耶?欲爭位耶?」彰曰:「吾來奔喪,別無異心。」逵曰:「既無異心,何故帶兵入城?」彰即時叱退左右將士,隻身入內,拜見曹丕。兄弟二人,相抱大哭。曹彰將本部軍馬盡交與曹丕。丕令彰回鄢陵自守,彰拜辭而去。
yú shì cáo pī ān jū wáng wèi, gǎi jiàn ān èr shí wǔ nián wèi yán kāng yuán nián fēng jiǎ xǔ wèi tài wèi, huá xīn wèi xiāng guó, wáng lǎng wèi yù shǐ dài fū dà xiǎo guān liáo, jǐn jiē shēng shǎng. shì cáo cāo yuē wǔ wáng, zàng yú yè jùn gāo líng, lìng yú jìn dǒng zhì líng shì. jìn fèng mìng dào bǐ, zhǐ jiàn líng wū zhōng bái fěn bì shàng, tú huà guān yún zhǎng shuǐ yān qī jūn qín huò yú jìn zhī shì: huà yún zhǎng yǎn rán shàng zuò, páng dé fèn nù bù qū, yú jìn bài fú yú dì, āi qiú qǐ mìng zhī zhuàng. yuán lái cáo pī yǐ yú jìn bīng bài bèi qín, bù néng sǐ jié, jì jiàng dí ér fù guī, xīn bǐ qí wèi rén, gù xiān lìng rén tú huà líng wū fěn bì, gù yì shǐ zhī wǎng jiàn yǐ kuì zhī. dāng xià yú jìn jiàn cǐ huà xiàng, yòu xiū yòu nǎo, qì fèn chéng bìng, bù jiǔ ér sǐ. hòu rén yǒu shī tàn yuē: sān shí nián lái shuō jiù jiāo, kě lián lín nán bù zhōng cáo. zhī rén wèi xiàng xīn zhōng shí, huà hǔ jīn cóng gǔ lǐ miáo.
於是曹丕安居王位,改建安二十五年為延康元年;封賈詡為太尉,華歆為相國,王朗為御史大夫;大小官僚,盡皆升賞。諡曹操曰武王,葬於鄴郡高陵,令于禁董治陵事。禁奉命到彼,只見陵屋中白粉壁上,圖畫關雲長水淹七軍擒獲于禁之事:畫雲長儼然上坐,龐德憤怒不屈,于禁拜伏於地,哀求乞命之狀。原來曹丕以于禁兵敗被擒,不能死節,既降敵而復歸,心鄙其為人,故先令人圖畫陵屋粉壁,故意使之往見以愧之。當下于禁見此畫像,又羞又惱,氣憤成病,不久而死。後人有詩嘆曰:「三十年來說舊交,可憐臨難不忠曹。知人未向心中識,畫虎今從骨里描。」
què shuō huá xīn zòu cáo pī yuē: yān líng hóu yǐ jiāo gē jūn mǎ, fù běn guó qù le lín zī hóu zhí xiāo huái hóu xióng, èr rén jìng bù lái bēn sàng, lǐ dāng wèn zuì, pī cóng zhī, jí fēn qiǎn èr shǐ wǎng èr chù wèn zuì. bù yī rì, xiāo huái shǐ zhě huí bào: xiāo huái hóu cáo xióng jù zuì, zì yì shēn sǐ. pī lìng hòu zàng zhī, zhuī zèng xiāo huái wáng. yòu guò le yī rì, lín zī shǐ zhě huí bào, shuō: lín zī hóu rì yǔ dīng yí dīng yì xiōng dì èr rén hān yǐn, bèi màn wú lǐ, wén shǐ mìng zhì, lín zī hóu duān zuò bù dòng dīng yí mà yuē: xī zhě xiān wáng běn yù lì wú zhǔ wèi shì zǐ, bèi chán chén suǒ zǔ jīn wáng sàng wèi yuǎn, biàn wèn zuì yú gǔ ròu, hé yě? dīng yì yòu yuē: jù wú zhǔ cōng míng guān shì, zì dāng chéng sì dà wèi, jīn fǎn bù dé lì. rǔ nà miào táng zhī chén, hé bù shí rén cái ruò cǐ! lín zī hóu yīn nù, chì wǔ shì jiāng chén luàn bàng dǎ chū.
卻說華歆奏曹丕曰:「鄢陵侯已交割軍馬,赴本國去了;臨淄侯植、蕭懷侯熊,二人竟不來奔喪,理當問罪,丕從之,即分遣二使往二處問罪。不一日,蕭懷使者回報:「蕭懷侯曹熊懼罪,自縊身死。」丕令厚葬之,追贈蕭懷王。又過了一日,臨淄使者回報,說:「臨淄侯日與丁儀、丁廙兄弟二人酣飲,悖慢無禮,聞使命至,臨淄侯端坐不動;丁儀罵曰:昔者先王本欲立吾主為世子,被讒臣所阻;今王喪未遠,便問罪於骨肉,何也?丁廙又曰:據吾主聰明冠世,自當承嗣大位,今反不得立。汝那廟堂之臣,何不識人才若此!臨淄侯因怒,叱武士將臣亂棒打出。」
pī wén zhī, dà nù, jí lìng xǔ chǔ lǐng hǔ wèi jūn sān qiān, huǒ sù zhì lín zī qín cáo zhí děng yī gān rén lái. chǔ fèng mìng, yǐn jūn zhì lín zī chéng. shǒu jiāng lán zǔ, chǔ lì zhǎn zhī, zhí rù chéng zhōng, wú yī rén gǎn dāng fēng ruì, jìng dào fǔ táng. zhǐ jiàn cáo zhí yǔ dīng yí dīng yì děng jǐn jiē zuì dào. chǔ jiē fù zhī, zài yú chē shàng, bìng jiāng fǔ xià dà xiǎo shǔ guān, jǐn xíng ná jiě yè jùn, tīng hòu cáo pī fā luò. pī xià lìng, xiān jiāng dīng yí dīng yì děng jǐn xíng zhū chuō. dīng yí zì zhèng lǐ, dīng yì zì jìng lǐ, pèi jùn rén, nǎi yī shí wén shì jí qí bèi shā, rén duō xī zhī.
丕聞之,大怒,即令許褚領虎衛軍三千,火速至臨淄擒曹植等一干人來。褚奉命,引軍至臨淄城。守將攔阻,褚立斬之,直入城中,無一人敢當鋒銳,徑到府堂。只見曹植與丁儀、丁廙等盡皆醉倒。褚皆縛之,載於車上,並將府下大小屬官,盡行拿解鄴郡,聽候曹丕發落。丕下令,先將丁儀、丁廙等盡行誅戳。丁儀字正禮,丁廙字敬禮,沛郡人,乃一時文士;及其被殺,人多惜之。
què shuō cáo pī zhī mǔ biàn shì, tīng dé cáo xióng yì sǐ, xīn shén bēi shāng hū yòu wén cáo zhí bèi qín, qí dǎng dīng yí děng yǐ shā, dà jīng. jí chū diàn, zhào cáo pī xiāng jiàn. pī jiàn mǔ chū diàn, huāng lái bài yè. biàn shì kū wèi pī yuē: rǔ dì zhí píng shēng shì jiǔ shū kuáng, gài yīn zì shì xiōng zhōng zhī cái, gù ěr fàng zòng. rǔ kě niàn tóng bāo zhī qíng, cún qí xìng mìng. wú zhì jiǔ quán yì míng mù yě. pī yuē: ér yì shēn ài qí cái, ān kěn hài tā? jīn zhèng yù jiè qí xìng ěr. mǔ qīn wù yōu.
卻說曹丕之母卞氏,聽得曹熊縊死,心甚悲傷;忽又聞曹植被擒,其黨丁儀等已殺,大驚。急出殿,召曹丕相見。丕見母出殿,慌來拜謁。卞氏哭謂丕曰:「汝弟植平生嗜酒疏狂,蓋因自恃胸中之才,故爾放縱。汝可念同胞之情,存其性命。吾至九泉亦瞑目也。」丕曰:「兒亦深愛其才,安肯害他?今正欲戒其性耳。母親勿憂。」
biàn shì sǎ lèi ér rù, pī chū piān diàn, zhào cáo zhí rù jiàn. huá xīn wèn yuē: shì lái mò fēi tài hòu quàn diàn xià wù shā zi jiàn hū? pī yuē: rán. xīn yuē: zi jiàn huái cái bào zhì, zhōng fēi chí zhōng wù ruò bù zǎo chú, bì wèi hòu huàn. pī yuē: mǔ mìng bù kě wéi. xīn yuē: rén jiē yán zi jiàn chū kǒu chéng zhāng, chén wèi shēn xìn. zhǔ shàng kě zhào rù, yǐ cái shì zhī. ruò bù néng, jí shā zhī ruò guǒ néng, zé biǎn zhī, yǐ jué tiān xià wén rén zhī kǒu. pī cóng zhī. xū yú, cáo zhí rù jiàn, huáng kǒng fú bài qǐng zuì. pī yuē: wú yǔ rǔ qíng suī xiōng dì, yì shǔ jūn chén, rǔ ān gǎn shì cái miè lǐ? xī xiān jūn zài rì, rǔ cháng yǐ wén zhāng kuā shì yú rén, wú shēn yí rǔ bì yòng tā rén dài bǐ. wú jīn xiàn rǔ xíng qī bù yín shī yī shǒu. ruò guǒ néng, zé miǎn yī sǐ ruò bù néng, zé cóng zhòng zhì zuì, jué bù gū shù! zhí yuē: yuàn qǐ tí mù. shí diàn shàng xuán yī shuǐ mò huà, huà zhe liǎng zhī niú, dòu yú tǔ qiáng zhī xià, yī niú zhuì jǐng ér wáng. pī zhǐ huà yuē: jí yǐ cǐ huà wèi tí. shī zhōng bù xǔ fàn zhe èr niú dòu qiáng xià, yī niú zhuì jǐng sǐ zì yàng. zhí xíng qī bù, qí shī yǐ chéng. shī yuē: liǎng ròu qí dào héng, tóu shàng dài āo gǔ. xiāng yù kuài shān xià, tán qǐ xiāng táng tū. èr dí bù jù gāng, yī ròu wò tǔ kū. fēi shì lì bù rú, shèng qì bù xiè bì. cáo pī jí qún chén jiē jīng. pī yòu yuē: qī bù chéng zhāng, wú yóu yǐ wèi chí. rǔ néng yīng shēng ér zuò shī yī shǒu fǒu? zhí yuē: yuàn jí mìng tí. pī yuē: wú yǔ rǔ nǎi xiōng dì yě. yǐ cǐ wèi tí. yì bù xǔ fàn zhe xiōng dì zì yàng. zhí lüè bù sī suǒ, jí kǒu zhàn yī shǒu yuē: zhǔ dòu rán dòu qí, dòu zài fǔ zhōng qì, běn shì tóng gēn shēng, xiāng jiān hé tài jí! cáo pī wén zhī, shān rán lèi xià. qí mǔ biàn shì, cóng diàn hòu chū yuē: xiōng hé bī dì zhī shén yé? pī huāng máng lí zuò gào yuē: guó fǎ bù kě fèi ěr. yú shì biǎn cáo zhí wèi ān xiāng hóu. zhí bài cí shàng mǎ ér qù.
卞氏灑淚而入,丕出偏殿,召曹植入見。華歆問曰:「適來莫非太后勸殿下勿殺子建乎?」丕曰:「然。」歆曰:「子建懷才抱智,終非池中物;若不早除,必為後患。」丕曰:「母命不可違。」歆曰:「人皆言子建出口成章,臣未深信。主上可召入,以才試之。若不能,即殺之;若果能,則貶之,以絕天下文人之口。」丕從之。須臾,曹植入見,惶恐伏拜請罪。丕曰:「吾與汝情雖兄弟,義屬君臣,汝安敢恃才蔑禮?昔先君在日,汝常以文章誇示於人,吾深疑汝必用他人代筆。吾今限汝行七步吟詩一首。若果能,則免一死;若不能,則從重治罪,決不姑恕!」植曰:「願乞題目。」時殿上懸一水墨畫,畫着兩隻牛,斗於土牆之下,一牛墜井而亡。丕指畫曰:「即以此畫為題。詩中不許犯着『二牛斗牆下,一牛墜井死』字樣。」植行七步,其詩已成。詩曰:「兩肉齊道行,頭上帶凹骨。相遇塊山下,郯起相搪突。二敵不俱剛,一肉臥土窟。非是力不如,盛氣不泄畢。」曹丕及群臣皆驚。丕又曰:「七步成章,吾猶以為遲。汝能應聲而作詩一首否?」植曰:「願即命題。」丕曰:「吾與汝乃兄弟也。以此為題。亦不許犯着『兄弟』字樣。」植略不思索,即口占一首曰:「煮豆燃豆萁,豆在釜中泣,本是同根生,相煎何太急!」曹丕聞之,潸然淚下。其母卞氏,從殿後出曰:「兄何逼弟之甚耶?」丕慌忙離坐告曰:「國法不可廢耳。」於是貶曹植為安鄉侯。植拜辭上馬而去。
cáo pī zì jì wèi zhī hòu, fǎ lìng yī xīn, wēi bī hàn dì, shén yú qí fù. zǎo yǒu xì zuò bào rù chéng dū. hàn zhōng wáng wén zhī, dà jīng, jí yǔ wén wǔ shāng yì yuē: cáo cāo yǐ sǐ, cáo pī jì wèi, wēi bī tiān zǐ, gèng shén yú cāo. dōng wú sūn quán, gǒng shǒu chēng chén. gū yù xiān fá dōng wú, yǐ bào yún zhǎng zhī chóu cì tǎo zhōng yuán, yǐ chú luàn zéi. yán wèi bì, liào huà chū bān, kū bài yú dì yuē: guān gōng fù zǐ yù hài, shí liú fēng mèng dá zhī zuì. qǐ zhū cǐ èr zéi. xuán dé biàn yù qiǎn rén qín zhī. kǒng míng jiàn yuē: bù kě. qiě yí huǎn tú zhī, jí zé shēng biàn yǐ. kě shēng cǐ èr rén wèi jùn shǒu, fēn diào kāi qù, rán hòu kě qín. xuán dé cóng zhī, suì qiǎn shǐ shēng liú fēng qù shǒu mián zhú.
曹丕自繼位之後,法令一新,威逼漢帝,甚於其父。早有細作報入成都。漢中王聞之,大驚,即與文武商議曰:「曹操已死,曹丕繼位,威逼天子,更甚於操。東吳孫權,拱手稱臣。孤欲先伐東吳,以報雲長之仇;次討中原,以除亂賊。」言未畢,廖化出班,哭拜於地曰:「關公父子遇害,實劉封、孟達之罪。乞誅此二賊。」玄德便欲遣人擒之。孔明諫曰:「不可。且宜緩圖之,急則生變矣。可升此二人為郡守,分調開去,然後可擒。」玄德從之,遂遣使升劉封去守綿竹。
yuán lái péng yàng yǔ mèng dá shén hòu, tīng zhī cǐ shì, jí huí jiā zuò shū, qiǎn xīn fù rén chí bào mèng dá. shǐ zhě fāng chū nán mén wài, bèi mǎ chāo xún shì jūn zhuō huò, jiě jiàn mǎ chāo. chāo shěn zhī cǐ shì, jí wǎng jiàn péng yàng. yàng jiē rù, zhì jiǔ xiāng dài. jiǔ zhì shù xún, chāo yǐ yán tiāo zhī yuē: xī hàn zhōng wáng dài gōng shén hòu, jīn hé jiàn báo yě? yàng yīn jiǔ zuì, hèn mà yuē: lǎo gé huāng bèi, wú bì yǒu yǐ bào zhī! chāo yòu tàn yuē: mǒu yì huái yuàn xīn jiǔ yǐ. yàng yuē: gōng qǐ běn bù jūn, jié lián mèng dá wèi wài hé, mǒu lǐng chuān bīng wèi nèi yīng, dà shì kě tú yě. chāo yuē: xiān shēng zhī yán shén dāng. lái rì zài yì.
原來彭羕與孟達甚厚,聽知此事,急回家作書,遣心腹人馳報孟達。使者方出南門外,被馬超巡視軍捉獲,解見馬超。超審知此事,即往見彭羕。羕接入,置酒相待。酒至數巡,超以言挑之曰:「昔漢中王待公甚厚,今何漸薄也?」羕因酒醉,恨罵曰:「老革荒悖,吾必有以報之!」超又探曰:「某亦懷怨心久矣。」羕曰:「公起本部軍,結連孟達為外合,某領川兵為內應,大事可圖也。」超曰:「先生之言甚當。來日再議。」
chāo cí le péng yàng, jí jiāng rén yǔ shū jiě jiàn hàn zhōng wáng, xì yán qí shì. xuán dé dà nù, jí lìng qín péng yàng xià yù, kǎo wèn qí qíng. yàng zài yù zhōng, huǐ zhī wú jí. xuán dé wèn kǒng míng yuē: péng yàng yǒu móu fǎn zhī yì, dāng hé yǐ zhì zhī? kǒng míng yuē: yàng suī kuáng shì, rán liú zhī jiǔ bì shēng huò. yú shì xuán dé cì péng yàng sǐ yú yù.
超辭了彭羕,即將人與書解見漢中王,細言其事。玄德大怒,即令擒彭羕下獄,拷問其情。羕在獄中,悔之無及。玄德問孔明曰:「彭羕有謀反之意,當何以治之?」孔明曰:「羕雖狂士,然留之久必生禍。」於是玄德賜彭羕死於獄。
yàng jì sǐ, yǒu rén bào zhī mèng dá. dá dà jīng, jǔ zhǐ shī cuò. hū shǐ mìng zhì, diào liú fēng huí shǒu mián zhú qù qì. mèng dá huāng qǐng shàng yōng fáng líng dū wèi shēn dān shēn yí dì xiōng èr rén shāng yì yuē: wǒ yǔ fǎ xiào zhí tóng yǒu gōng yú hàn zhōng wáng jīn xiào zhí yǐ sǐ, ér hàn zhōng wáng wàng wǒ qián gōng, nǎi yù jiàn hài, wèi zhī nài hé? dān yuē: mǒu yǒu yī jì, shǐ hàn zhōng wáng bù néng jiā hài yú gōng. dá dà xǐ, jí wèn hé jì. dān yuē: wú dì xiōng yù tóu wèi jiǔ yǐ, gōng kě zuò yī biǎo, cí le hàn zhōng wáng, tóu wèi wáng cáo pī, pī bì zhòng yòng. wú èr rén yì suí hòu lái jiàng yě. dá měng rán xǐng wù, jí xiě biǎo yī tòng, fù yǔ lái shǐ dāng wǎn yǐn wǔ shí yú qí tóu wèi qù le.
羕既死,有人報知孟達。達大驚,舉止失措。忽使命至,調劉封回守綿竹去訖。孟達慌請上庸、房陵都尉申耽、申儀弟兄二人商議曰:「我與法孝直同有功於漢中王;今孝直已死,而漢中王忘我前功,乃欲見害,為之奈何?「耽曰:「某有一計,使漢中王不能加害於公。」達大喜,急問何計。耽曰:「吾弟兄欲投魏久矣,公可作一表,辭了漢中王,投魏王曹丕,丕必重用。吾二人亦隨後來降也。」達猛然省悟,即寫表一通,付與來使;當晚引五十餘騎投魏去了。
shǐ mìng chí biǎo huí chéng dū, zòu hàn zhōng wáng, yán mèng dá tóu wèi zhī shì. xiān zhǔ dà nù. lǎn qí biǎo yuē: chén dá fú wéi diàn xià: jiāng jiàn yī lǚ zhī yè, zhuī huán wén zhī gōng, dà shì cǎo chuàng, jiǎ shì wú chǔ, shì yǐ yǒu wèi zhī shì, wàng fēng guī shùn. chén wěi zhì yǐ lái, qiān lì shān jī chén yóu zì zhī, kuàng yú jūn hū? jīn wáng cháo yīng jùn lín jí, chén nèi wú fǔ zuǒ zhī qì, wài wú jiāng lǐng zhī cái, liè cì gōng chén, chéng zú zì kuì! chén wén fàn lǐ shí wēi, fú yú wǔ hú jiù fàn xiè zuì, qūn xún hé shàng. fū jì huì zhī jiān, qǐng mìng qǐ shēn, hé zāi? yù jié qù jiù zhī fēn yě. kuàng chén bēi bǐ, wú yuán gōng jù xūn, zì xì yú shí, qiè mù qián xián, zǎo sī yuǎn chǐ. xī shēn shēng zhì xiào, jiàn yí yú qīn zi xū zhì zhōng, jiàn zhū yú jūn méng tián tà jìng ér bèi dà xíng, lè yì pò qí ér zāo chán nìng. chén měi dú qí shū, wèi cháng bù gǎn kǎi liú tì ér qīn dāng qí shì, yì yòng shāng dào! ěr zhě, jīng zhōu fù bài, dà chén shī jié, bǎi wú yī hái wéi chén xún shì, zì zhì fáng líng shàng yōng, ér fù qǐ shēn, zì fàng yú wài. fú xiǎng diàn xià shèng ēn gǎn wù, mǐn chén zhī xīn, dào chén zhī jǔ. chén chéng xiǎo rén, bù néng shǐ zhōng. zhī ér wèi zhī, gǎn wèi fēi zuì? chén měi wén jiāo jué wú è shēng, qù chén wú yuàn cí. chén guò fèng jiào yú jūn zǐ, yuàn jūn wáng miǎn zhī, chén bù shèng huáng kǒng zhī zhì! xuán dé kàn bì, dà nù yuē: pǐ fū pàn wú, ān gǎn yǐ wén cí xiāng xì yé! jí yù qǐ bīng qín zhī. kǒng míng yuē: kě jiù qiǎn liú fēng jìn bīng, lìng èr hǔ xiāng bìng liú fēng huò yǒu gōng, huò bài jī, bì guī chéng dū, jiù ér chú zhī, kě jué liǎng hài. xuán dé cóng zhī, suì qiǎn shǐ dào mián zhú, chuán yù liú fēng. fēng shòu mìng, lǜ bīng lái qín mèng dá. què shuō cáo pī zhèng jù wén wǔ yì shì, hū jìn chén zòu yuē: shǔ jiāng mèng dá lái jiàng. pī zhào rù wèn yuē: rǔ cǐ lái, mò fēi zhà jiàng hū? dá yuē: chén wèi bù jiù guān gōng zhī wēi, hàn zhōng wáng yù shā chén, yīn cǐ jù zuì lái jiàng, bié wú tā yì. cáo pī shàng wèi zhǔn xìn, hū bào liú fēng yǐn wǔ wàn bīng lái qǔ xiāng yáng, dān nuò mèng dá sī shā. pī yuē: rǔ jì shì zhēn xīn, biàn kě qù xiāng yáng qǔ liú fēng shǒu jí lái, gū fāng zhǔn xìn. dá yuē: chén yǐ lì hài shuō zhī, bù bì dòng bīng, lìng liú fēng yì lái jiàng yě. pī dà xǐ, suì jiā mèng dá wèi sàn qí cháng shì jiàn wǔ jiāng jūn píng yáng tíng hòu, lǐng xīn chéng tài shǒu, qù shǒu xiāng yáng fán chéng. yuán lái xià hóu shàng xú huǎng yǐ xiān zài xiāng yáng, zhèng jiāng shōu qǔ shàng yōng zhū bù. mèng dá dào le xiāng yáng, yǔ èr jiāng lǐ bì, tàn dé liú fēng lí chéng wǔ shí lǐ xià zhài. dá jí xiū shū yī fēng, shǐ rén jī fù shǔ zhài zhāo xiáng liú fēng. liú fēng lǎn shū dà nù yuē: cǐ zéi wù wú shū zhí zhī yì, yòu jiān wú fù zǐ zhī qīn, shǐ wú wèi bù zhōng bù xiào zhī rén yě! suì chě suì lái shū, zhǎn qí shǐ, cì rì, yǐn jūn qián lái nuò zhàn.
使命持表回成都,奏漢中王,言孟達投魏之事。先主大怒。覽其表曰:「臣達伏惟殿下:將建伊、呂之業,追桓、文之功,大事草創,假勢吳、楚,是以有為之士,望風歸順。臣委質以來,愆戾山積;臣猶自知,況於君乎?今王朝英俊鱗集,臣內無輔佐之器,外無將領之才,列次功臣,誠足自愧!臣聞范蠡識微,浮於五湖;舅犯謝罪,逡巡河上。夫際會之間,請命乞身,何哉?欲潔去就之分也。況臣卑鄙,無元功巨勛,自繫於時,竊慕前賢,早思遠恥。昔申生至孝,見疑於親;子胥至忠,見誅於君;蒙恬拓境而被大刑,樂毅破齊而遭讒佞。臣每讀其書,未嘗不感慨流涕;而親當其事,益用傷悼!邇者,荊州覆敗,大臣失節,百無一還;惟臣尋事,自致房陵、上庸,而復乞身,自放於外。伏想殿下聖恩感悟,愍臣之心,悼臣之舉。臣誠小人,不能始終。知而為之,敢謂非罪?臣每聞「交絕無惡聲,去臣無怨辭」。臣過奉教於君子,願君王勉之,臣不勝惶恐之至!」玄德看畢,大怒曰:「匹夫叛吾,安敢以文辭相戲耶!」即欲起兵擒之。孔明曰:「可就遣劉封進兵,令二虎相併;劉封或有功,或敗績,必歸成都,就而除之,可絕兩害。玄德從之,遂遣使到綿竹,傳諭劉封。封受命,率兵來擒孟達。卻說曹丕正聚文武議事,忽近臣奏曰:「蜀將孟達來降。」丕召入問曰:「汝此來,莫非詐降乎?」達曰:「臣為不救關公之危,漢中王欲殺臣,因此懼罪來降,別無他意。」曹丕尚未准信,忽報劉封引五萬兵來取襄陽,單搦孟達廝殺。丕曰:「汝既是真心,便可去襄陽取劉封首級來,孤方准信。」達曰:「臣以利害說之,不必動兵,令劉封亦來降也。」丕大喜,遂加孟達為散騎常侍、建武將軍、平陽亭侯,領新城太守,去守襄陽、樊城。原來夏侯尚、徐晃已先在襄陽,正將收取上庸諸部。孟達到了襄陽,與二將禮畢,探得劉封離城五十里下寨。達即修書一封,使人齎赴蜀寨招降劉封。劉封覽書大怒曰:「此賊誤吾叔侄之義,又間吾父子之親,使吾為不忠不孝之人也!」遂扯碎來書,斬其使,次日,引軍前來搦戰。
mèng dá zhī liú fēng chě shū zhǎn shǐ, bó rán dà nù, yì lǐng bīng chū yíng. liǎng zhèn duì yuán, fēng lì mǎ yú mén qí xià. yǐ dāo zhǐ mà yuē: bèi guó fǎn zéi, ān gǎn luàn yán! mèng dá yuē: rǔ sǐ yǐ lín tóu shàng, hái zì zhí mí bù xǐng! fēng dà nù, pāi mǎ lún dāo, zhí bèn mèng dá. zhàn bù sān hé, dá bài zǒu, fēng chéng xū zhuī shā èr shí yú lǐ, yī shēng hǎn qǐ, fú bīng jǐn chū, zuǒ biān xià hóu shàng shā lái, yòu biān xú huǎng shā lái, mèng dá huí shēn fù zhàn. sān jūn jiā gōng, liú fēng dà bài ér zǒu, lián yè bēn huí shàng yōng, bèi hòu wèi bīng gǎn lái. liú fēng dào chéng xià jiào mén, chéng shàng luàn jiàn shè xià. shēn dān zài dí lóu shàng jiào yuē: wú yǐ jiàng le wèi yě! fēng dà nù, yù yào gōng chéng, bèi hòu zhuī jūn jiāng zhì, fēng lì jiǎo bú zhù, zhǐ de wàng fáng líng ér bēn, jiàn chéng shàng yǐ jǐn chā wèi qí. shēn yí zài dí lóu shàng jiāng qí yī zhǎn, chéng hòu yī biāo jūn chū, qí shàng dà shū yòu jiāng jūn xú huǎng. fēng dǐ dí bú zhù, jí wàng xī chuān ér zǒu. huǎng chéng shì zhuī shā. liú fēng bù xià zhǐ shèng dé bǎi yú qí. dào le chéng dū, rù jiàn hàn zhōng wáng, kū bài yú dì, xì zòu qián shì. xuán dé nù yuē: rǔ zi yǒu hé miàn mù fù lái jiàn wú! fēng yuē: shū fù zhī nán, fēi ér bù jiù, yīn mèng dá jiàn zǔ gù ěr. xuán dé zhuǎn nù yuē: rǔ xū shí rén shí chuān rén yī, fēi tǔ mù ǒu rén! ān kě tīng chán zéi suǒ zǔ! mìng zuǒ yòu tuī chū zhǎn zhī. hàn zhōng wáng jì zhǎn liú fēng, hòu wén mèng dá zhāo zhī, huǐ shū zhǎn shǐ zhī shì, xīn zhōng pō huǐ yòu āi tòng guān gōng, yǐ zhì rǎn bìng. yīn cǐ àn bīng bù dòng.
孟達知劉封扯書斬使,勃然大怒,亦領兵出迎。兩陣對圓,封立馬於門旗下。以刀指罵曰:「背國反賊,安敢亂言!」孟達曰:「汝死已臨頭上,還自執迷不省!」封大怒,拍馬輪刀,直奔孟達。戰不三合,達敗走,封乘虛追殺二十餘里,一聲喊起,伏兵盡出,左邊夏侯尚殺來,右邊徐晃殺來,孟達回身復戰。三軍夾攻,劉封大敗而走,連夜奔回上庸,背後魏兵趕來。劉封到城下叫門,城上亂箭射下。申耽在敵樓上叫曰:「吾已降了魏也!」封大怒,欲要攻城,背後追軍將至,封立腳不住,只得望房陵而奔,見城上已盡插魏旗。申儀在敵樓上將旗一颭,城後一彪軍出,旗上大書「右將軍徐晃」。封抵敵不住,急望西川而走。晃乘勢追殺。劉封部下只剩得百餘騎。到了成都,入見漢中王,哭拜於地,細奏前事。玄德怒曰:「辱子有何面目復來見吾!」封曰:「叔父之難,非兒不救,因孟達諫阻故耳。」玄德轉怒曰:「汝須食人食、穿人衣,非土木偶人!安可聽讒賊所阻!」命左右推出斬之。漢中王既斬劉封,後聞孟達招之,毀書斬使之事,心中頗悔;又哀痛關公,以致染病。因此按兵不動。
qiě shuō wèi wáng cáo pī, zì jí wáng wèi, jiāng wén wǔ guān liáo, jǐn jiē shēng shǎng suì tǒng jiǎ bīng sān shí wàn, nán xún pèi guó qiào xiàn, dà xiǎng xiān yíng. xiāng zhōng fù lǎo, yáng chén zhē dào, fèng shāng jìn jiǔ, xiào hàn gāo zǔ hái pèi zhī shì. rén bào dà jiāng jūn xià hóu dūn bìng wēi, pī jí hái yè jùn. shí dūn yǐ zú, pī wèi guà xiào, yǐ hòu lǐ bìn zàng.
且說魏王曹丕,自即王位,將文武官僚,盡皆升賞;遂統甲兵三十萬,南巡沛國譙縣,大饗先塋。鄉中父老,揚塵遮道,奉觴進酒,效漢高祖還沛之事。人報大將軍夏侯惇病危,丕即還鄴郡。時惇已卒,丕為掛孝,以厚禮殯葬。
shì suì bā yuè jiān, bào chēng shí yì xiàn fèng huáng lái yí, lín zī chéng qí lín chū xiàn, huáng lóng xiàn yú yè jùn. yú shì zhōng láng jiāng lǐ fú tài shǐ chéng xǔ zhī shāng yì: zhǒng zhǒng ruì zhēng, nǎi wèi dāng dài hàn zhī zhào, kě ān pái shòu chán zhī lǐ, lìng hàn dì jiāng tiān xià ràng yú wèi wáng. suì tóng huá xīn wáng lǎng xīn pí jiǎ xǔ liú yì liú yè chén jiǎo chén qún huán jiē děng yī bān wén wǔ guān liáo, sì shí yú rén, zhí rù nèi diàn, lái zòu hàn xiàn dì, qǐng chán wèi yú wèi wáng cáo pī. zhèng shì: wèi jiā shè jì jīn jiāng jiàn, hàn dài jiāng shān hū yǐ yí.
是歲八月間,報稱石邑縣鳳凰來儀,臨淄城麒麟出現,黃龍現於鄴郡。於是中郎將李伏、太史丞許芝商議:種種瑞徵,乃魏當代漢之兆,可安排受禪之禮,令漢帝將天下讓於魏王。遂同華歆、王朗、辛毗、賈詡、劉廙、劉曄、陳矯、陳群、桓階等一班文武官僚,四十餘人,直入內殿,來奏漢獻帝,請禪位於魏王曹丕。正是:魏家社稷今將建,漢代江山忽已移。
wèi zhī xiàn dì rú hé huí dá, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知獻帝如何回答,且看下文分解。