xiōng bī dì cáo zhí fù shī zhí xiàn shū liú fēng fú fǎ
兄逼弟曹植赋诗 侄陷叔刘封伏法
què shuō cáo pī wén cáo zhāng tí bīng ér lái, jīng wèn zhòng guān yī rén tǐng shēn ér chū, yuàn wǎng zhé fú zhī. zhòng shì qí rén, nǎi jiàn yì dài fū jiǎ kuí yě. cáo pī dà xǐ, jí mìng jiǎ kuí qián wǎng. kuí lǐng mìng chū chéng, yíng jiàn cáo zhāng. zhāng wèn yuē:" xiān wáng xǐ shòu ān zài?" kuí zhèng sè ér yán yuē:" jiā yǒu zhǎng zǐ, guó yǒu chǔ jūn. xiān wáng xǐ shòu, fēi jūn hóu zhī suǒ yí wèn yě." zhāng mò rán wú yǔ, nǎi yǔ jiǎ kuí tóng rù chéng. zhì gōng mén qián, kuí wèn yuē:" jūn hóu cǐ lái, yù bēn sāng yé? yù zhēng wèi yé?" zhāng yuē:" wú lái bēn sāng, bié wú yì xīn." kuí yuē:" jì wú yì xīn, hé gù dài bīng rù chéng?" zhāng jí shí chì tuì zuǒ yòu jiàng shì, zhī shēn rù nèi, bài jiàn cáo pī. xiōng dì èr rén, xiāng bào dà kū. cáo zhāng jiāng běn bù jūn mǎ jǐn jiāo yǔ cáo pī. pī lìng zhāng huí yān líng zì shǒu, zhāng bài cí ér qù.
却说曹丕闻曹彰提兵而来,惊问众官;一人挺身而出,愿往折服之。众视其人,乃谏议大夫贾逵也。曹丕大喜,即命贾逵前往。逵领命出城,迎见曹彰。彰问曰:“先王玺绶安在?”逵正色而言曰:“家有长子,国有储君。先王玺绶,非君侯之所宜问也。”彰默然无语,乃与贾逵同入城。至宫门前,逵问曰:“君侯此来,欲奔丧耶?欲争位耶?”彰曰:“吾来奔丧,别无异心。”逵曰:“既无异心,何故带兵入城?”彰即时叱退左右将士,只身入内,拜见曹丕。兄弟二人,相抱大哭。曹彰将本部军马尽交与曹丕。丕令彰回鄢陵自守,彰拜辞而去。
yú shì cáo pī ān jū wáng wèi, gǎi jiàn ān èr shí wǔ nián wèi yán kāng yuán nián fēng jiǎ xǔ wèi tài wèi, huá xīn wèi xiàng guó, wáng lǎng wèi yù shǐ dài fū dà xiǎo guān liáo, jìn jiē shēng shǎng. shì cáo cāo yuē wǔ wáng, zàng yú yè jùn gāo líng, lìng yú jìn dǒng zhì líng shì. jìn fèng mìng dào bǐ, zhī jiàn líng wū zhōng bái fěn bì shàng, tú huà guān yún zhǎng shuǐ yān qī jūn qín huò yú jìn zhī shì: huà yún zhǎng yǎn rán shàng zuò, páng dé fèn nù bù qū, yú jìn bài fú yú dì, āi qiú qǐ mìng zhī zhuàng. yuán lái cáo pī yǐ yú jìn bīng bài bèi qín, bù néng sǐ jié, jì jiàng dí ér fù guī, xīn bǐ qí wéi rén, gù xiān lìng rén tú huà líng wū fěn bì, gù yì shǐ zhī wǎng jiàn yǐ kuì zhī. dāng xià yú jìn jiàn cǐ huà xiàng, yòu xiū yòu nǎo, qì fèn chéng bìng, bù jiǔ ér sǐ. hòu rén yǒu shī tàn yuē:" sān shí nián lái shuō jiù jiāo, kě lián lín nàn bù zhōng cáo. zhī rén wèi xiàng xīn zhōng shí, huà hǔ jīn cóng gǔ lǐ miáo."
于是曹丕安居王位,改建安二十五年为延康元年;封贾诩为太尉,华歆为相国,王朗为御史大夫;大小官僚,尽皆升赏。谥曹操曰武王,葬于邺郡高陵,令于禁董治陵事。禁奉命到彼,只见陵屋中白粉壁上,图画关云长水淹七军擒获于禁之事:画云长俨然上坐,庞德愤怒不屈,于禁拜伏于地,哀求乞命之状。原来曹丕以于禁兵败被擒,不能死节,既降敌而复归,心鄙其为人,故先令人图画陵屋粉壁,故意使之往见以愧之。当下于禁见此画像,又羞又恼,气愤成病,不久而死。后人有诗叹曰:“三十年来说旧交,可怜临难不忠曹。知人未向心中识,画虎今从骨里描。”
què shuō huá xīn zòu cáo pī yuē:" yān líng hóu yǐ jiāo gē jūn mǎ, fù běn guó qù le lín zī hóu zhí xiāo huái hóu xióng, èr rén jìng bù lái bēn sāng, lǐ dāng wèn zuì, pī cóng zhī, jí fēn qiǎn èr shǐ wǎng èr chù wèn zuì. bù yī rì, xiāo huái shǐ zhě huí bào:" xiāo huái hóu cáo xióng jù zuì, zì yì shēn sǐ." pī lìng hòu zàng zhī, zhuī zèng xiāo huái wáng. yòu guò le yī rì, lín zī shǐ zhě huí bào, shuō:" lín zī hóu rì yǔ dīng yí dīng yì xiōng dì èr rén hān yǐn, bèi màn wú lǐ, wén shǐ mìng zhì, lín zī hóu duān zuò bù dòng dīng yí mà yuē: xī zhě xiān wáng běn yù lì wú zhǔ wèi shì zǐ, bèi chán chén suǒ zǔ jīn wáng sàng wèi yuǎn, biàn wèn zuì yú gǔ ròu, hé yě? dīng yì yòu yuē: jù wú zhǔ cōng míng guān shì, zì dāng chéng sì dà wèi, jīn fǎn bù dé lì. rǔ nà miào táng zhī chén, hé bù shí rén cái ruò cǐ! lín zī hóu yīn nù, chì wǔ shì jiāng chén luàn bàng dǎ chū."
却说华歆奏曹丕曰:“鄢陵侯已交割军马,赴本国去了;临淄侯植、萧怀侯熊,二人竟不来奔丧,理当问罪,丕从之,即分遣二使往二处问罪。不一日,萧怀使者回报:“萧怀侯曹熊惧罪,自缢身死。”丕令厚葬之,追赠萧怀王。又过了一日,临淄使者回报,说:“临淄侯日与丁仪、丁廙兄弟二人酣饮,悖慢无礼,闻使命至,临淄侯端坐不动;丁仪骂曰:昔者先王本欲立吾主为世子,被谗臣所阻;今王丧未远,便问罪于骨肉,何也?丁廙又曰:据吾主聪明冠世,自当承嗣大位,今反不得立。汝那庙堂之臣,何不识人才若此!临淄侯因怒,叱武士将臣乱棒打出。”
pī wén zhī, dà nù, jí lìng xǔ chǔ lǐng hǔ wèi jūn sān qiān, huǒ sù zhì lín zī qín cáo zhí děng yī gān rén lái. chǔ fèng mìng, yǐn jūn zhì lín zī chéng. shǒu jiāng lán zǔ, chǔ lì zhǎn zhī, zhí rù chéng zhōng, wú yī rén gǎn dāng fēng ruì, jìng dào fǔ táng. zhī jiàn cáo zhí yǔ dīng yí dīng yì děng jìn jiē zuì dào. chǔ jiē fù zhī, zài yú chē shàng, bìng jiāng fǔ xià dà xiǎo shǔ guān, jǐn xíng ná jiě yè jùn, tīng hòu cáo pī fā luò. pī xià lìng, xiān jiāng dīng yí dīng yì děng jǐn xíng zhū chuō. dīng yí zì zhèng lǐ, dīng yì zì jìng lǐ, pèi jùn rén, nǎi yī shí wén shì jí qí bèi shā, rén duō xī zhī.
丕闻之,大怒,即令许褚领虎卫军三千,火速至临淄擒曹植等一干人来。褚奉命,引军至临淄城。守将拦阻,褚立斩之,直入城中,无一人敢当锋锐,径到府堂。只见曹植与丁仪、丁廙等尽皆醉倒。褚皆缚之,载于车上,并将府下大小属官,尽行拿解邺郡,听候曹丕发落。丕下令,先将丁仪、丁廙等尽行诛戳。丁仪字正礼,丁廙字敬礼,沛郡人,乃一时文士;及其被杀,人多惜之。
què shuō cáo pī zhī mǔ biàn shì, tīng dé cáo xióng yì sǐ, xīn shén bēi shāng hū yòu wén cáo zhí bèi qín, qí dǎng dīng yí děng yǐ shā, dà jīng. jí chū diàn, zhào cáo pī xiāng jiàn. pī jiàn mǔ chū diàn, huāng lái bài yè. biàn shì kū wèi pī yuē:" rǔ dì zhí píng shēng shì jiǔ shū kuáng, gài yīn zì shì xiōng zhōng zhī cái, gù ěr fàng zòng. rǔ kě niàn tóng bāo zhī qíng, cún qí xìng mìng. wú zhì jiǔ quán yì míng mù yě." pī yuē:" ér yì shēn ài qí cái, ān kěn hài tā? jīn zhèng yù jiè qí xìng ěr. mǔ qīn wù yōu."
却说曹丕之母卞氏,听得曹熊缢死,心甚悲伤;忽又闻曹植被擒,其党丁仪等已杀,大惊。急出殿,召曹丕相见。丕见母出殿,慌来拜谒。卞氏哭谓丕曰:“汝弟植平生嗜酒疏狂,盖因自恃胸中之才,故尔放纵。汝可念同胞之情,存其性命。吾至九泉亦瞑目也。”丕曰:“儿亦深爱其才,安肯害他?今正欲戒其性耳。母亲勿忧。”
biàn shì sǎ lèi ér rù, pī chū piān diàn, zhào cáo zhí rù jiàn. huá xīn wèn yuē:" shì lái mò fēi tài hòu quàn diàn xià wù shā zi jiàn hū?" pī yuē:" rán." xīn yuē:" zi jiàn huái cái bào zhì, zhōng fēi chí zhōng wù ruò bù zǎo chú, bì wèi hòu huàn." pī yuē:" mǔ mìng bù kě wéi." xīn yuē:" rén jiē yán zi jiàn chū kǒu chéng zhāng, chén wèi shēn xìn. zhǔ shàng kě zhào rù, yǐ cái shì zhī. ruò bù néng, jí shā zhī ruò guǒ néng, zé biǎn zhī, yǐ jué tiān xià wén rén zhī kǒu." pī cóng zhī. xū yú, cáo zhí rù jiàn, huáng kǒng fú bài qǐng zuì. pī yuē:" wú yǔ rǔ qíng suī xiōng dì, yì shǔ jūn chén, rǔ ān gǎn shì cái miè lǐ? xī xiān jūn zài rì, rǔ cháng yǐ wén zhāng kuā shì yú rén, wú shēn yí rǔ bì yòng tā rén dài bǐ. wú jīn xiàn rǔ xíng qī bù yín shī yī shǒu. ruò guǒ néng, zé miǎn yī sǐ ruò bù néng, zé cóng zhòng zhì zuì, jué bù gū shù!" zhí yuē:" yuàn qǐ tí mù." shí diàn shàng xuán yī shuǐ mò huà, huà zhe liǎng zhǐ niú, dòu yú tǔ qiáng zhī xià, yī niú zhuì jǐng ér wáng. pī zhǐ huà yuē:" jí yǐ cǐ huà wèi tí. shī zhōng bù xǔ fàn zhe' èr niú dòu qiáng xià, yī niú zhuì jǐng sǐ' zì yàng." zhí xíng qī bù, qí shī yǐ chéng. shī yuē:" liǎng ròu qí dào héng, tóu shàng dài āo gǔ. xiāng yù kuài shān xià, tán qǐ xiāng táng tū. èr dí bù jù gāng, yī ròu wò tǔ kū. fēi shì lì bù rú, shèng qì bù xiè bì." cáo pī jí qún chén jiē jīng. pī yòu yuē:" qī bù chéng zhāng, wú yóu yǐ wéi chí. rǔ néng yīng shēng ér zuò shī yī shǒu fǒu?" zhí yuē:" yuàn jí mìng tí." pī yuē:" wú yǔ rǔ nǎi xiōng dì yě. yǐ cǐ wéi tí. yì bù xǔ fàn zhe' xiōng dì' zì yàng." zhí lüè bù sī suǒ, jí kǒu zhàn yī shǒu yuē:" zhǔ dòu rán dòu qí, dòu zài fǔ zhōng qì, běn shì tóng gēn shēng, xiāng jiān hé tài jí!" cáo pī wén zhī, shān rán lèi xià. qí mǔ biàn shì, cóng diàn hòu chū yuē:" xiōng hé bī dì zhī shén yé?" pī huāng máng lí zuò gào yuē:" guó fǎ bù kě fèi ěr." yú shì biǎn cáo zhí wèi ān xiāng hòu. zhí bài cí shàng mǎ ér qù.
卞氏洒泪而入,丕出偏殿,召曹植入见。华歆问曰:“适来莫非太后劝殿下勿杀子建乎?”丕曰:“然。”歆曰:“子建怀才抱智,终非池中物;若不早除,必为后患。”丕曰:“母命不可违。”歆曰:“人皆言子建出口成章,臣未深信。主上可召入,以才试之。若不能,即杀之;若果能,则贬之,以绝天下文人之口。”丕从之。须臾,曹植入见,惶恐伏拜请罪。丕曰:“吾与汝情虽兄弟,义属君臣,汝安敢恃才蔑礼?昔先君在日,汝常以文章夸示于人,吾深疑汝必用他人代笔。吾今限汝行七步吟诗一首。若果能,则免一死;若不能,则从重治罪,决不姑恕!”植曰:“愿乞题目。”时殿上悬一水墨画,画着两只牛,斗于土墙之下,一牛坠井而亡。丕指画曰:“即以此画为题。诗中不许犯着‘二牛斗墙下,一牛坠井死’字样。”植行七步,其诗已成。诗曰:“两肉齐道行,头上带凹骨。相遇块山下,郯起相搪突。二敌不俱刚,一肉卧土窟。非是力不如,盛气不泄毕。”曹丕及群臣皆惊。丕又曰:“七步成章,吾犹以为迟。汝能应声而作诗一首否?”植曰:“愿即命题。”丕曰:“吾与汝乃兄弟也。以此为题。亦不许犯着‘兄弟’字样。”植略不思索,即口占一首曰:“煮豆燃豆萁,豆在釜中泣,本是同根生,相煎何太急!”曹丕闻之,潸然泪下。其母卞氏,从殿后出曰:“兄何逼弟之甚耶?”丕慌忙离坐告曰:“国法不可废耳。”于是贬曹植为安乡侯。植拜辞上马而去。
cáo pī zì jì wèi zhī hòu, fǎ lìng yī xīn, wēi bī hàn dì, shèn yú qí fù. zǎo yǒu xì zuò bào rù chéng dū. hàn zhōng wáng wén zhī, dà jīng, jí yǔ wén wǔ shāng yì yuē:" cáo cāo yǐ sǐ, cáo pī jì wèi, wēi bī tiān zǐ, gèng shèn yú cāo. dōng wú sūn quán, gǒng shǒu chēng chén. gū yù xiān fá dōng wú, yǐ bào yún zhǎng zhī chóu cì tǎo zhōng yuán, yǐ chú luàn zéi." yán wèi bì, liào huà chū bān, kū bài yú dì yuē:" guān gōng fù zǐ yù hài, shí liú fēng mèng dá zhī zuì. qǐ zhū cǐ èr zéi." xuán dé biàn yù qiǎn rén qín zhī. kǒng míng jiàn yuē:" bù kě. qiě yí huǎn tú zhī, jí zé shēng biàn yǐ. kě shēng cǐ èr rén wéi jùn shǒu, fēn diào kāi qù, rán hòu kě qín." xuán dé cóng zhī, suì qiǎn shǐ shēng liú fēng qù shǒu mián zhú.
曹丕自继位之后,法令一新,威逼汉帝,甚于其父。早有细作报入成都。汉中王闻之,大惊,即与文武商议曰:“曹操已死,曹丕继位,威逼天子,更甚于操。东吴孙权,拱手称臣。孤欲先伐东吴,以报云长之仇;次讨中原,以除乱贼。”言未毕,廖化出班,哭拜于地曰:“关公父子遇害,实刘封、孟达之罪。乞诛此二贼。”玄德便欲遣人擒之。孔明谏曰:“不可。且宜缓图之,急则生变矣。可升此二人为郡守,分调开去,然后可擒。”玄德从之,遂遣使升刘封去守绵竹。
yuán lái péng yàng yǔ mèng dá shén hòu, tīng zhī cǐ shì, jí huí jiā zuò shū, qiǎn xīn fù rén chí bào mèng dá. shǐ zhě fāng chū nán mén wài, bèi mǎ chāo xún shì jūn zhuō huò, jiě jiàn mǎ chāo. chāo shěn zhī cǐ shì, jí wǎng jiàn péng yàng. yàng jiē rù, zhì jiǔ xiāng dài. jiǔ zhì shù xún, chāo yǐ yán tiāo zhī yuē:" xī hàn zhōng wáng dài gōng shén hòu, jīn hé jiàn báo yě?" yàng yīn jiǔ zuì, hèn mà yuē:" lǎo gé huāng bèi, wú bì yǒu yǐ bào zhī!" chāo yòu tàn yuē:" mǒu yì huái yuàn xīn jiǔ yǐ." yàng yuē:" gōng qǐ běn bù jūn, jié lián mèng dá wèi wài hé, mǒu lǐng chuān bīng wèi nèi yìng, dà shì kě tú yě." chāo yuē:" xiān shēng zhī yán shén dāng. lái rì zài yì."
原来彭羕与孟达甚厚,听知此事,急回家作书,遣心腹人驰报孟达。使者方出南门外,被马超巡视军捉获,解见马超。超审知此事,即往见彭羕。羕接入,置酒相待。酒至数巡,超以言挑之曰:“昔汉中王待公甚厚,今何渐薄也?”羕因酒醉,恨骂曰:“老革荒悖,吾必有以报之!”超又探曰:“某亦怀怨心久矣。”羕曰:“公起本部军,结连孟达为外合,某领川兵为内应,大事可图也。”超曰:“先生之言甚当。来日再议。”
chāo cí le péng yàng, jí jiāng rén yǔ shū jiě jiàn hàn zhōng wáng, xì yán qí shì. xuán dé dà nù, jí lìng qín péng yàng xià yù, kǎo wèn qí qíng. yàng zài yù zhōng, huǐ zhī wú jí. xuán dé wèn kǒng míng yuē:" péng yàng yǒu móu fǎn zhī yì, dāng hé yǐ zhì zhī?" kǒng míng yuē:" yàng suī kuáng shì, rán liú zhī jiǔ bì shēng huò." yú shì xuán dé cì péng yàng sǐ yú yù.
超辞了彭羕,即将人与书解见汉中王,细言其事。玄德大怒,即令擒彭羕下狱,拷问其情。羕在狱中,悔之无及。玄德问孔明曰:“彭羕有谋反之意,当何以治之?”孔明曰:“羕虽狂士,然留之久必生祸。”于是玄德赐彭羕死于狱。
yàng jì sǐ, yǒu rén bào zhī mèng dá. dá dà jīng, jǔ zhǐ shī cuò. hū shǐ mìng zhì, diào liú fēng huí shǒu mián zhú qù qì. mèng dá huāng qǐng shàng yōng fáng líng dū wèi shēn dān shēn yí dì xiōng èr rén shāng yì yuē:" wǒ yǔ fǎ xiào zhí tóng yǒu gōng yú hàn zhōng wáng jīn xiào zhí yǐ sǐ, ér hàn zhōng wáng wàng wǒ qián gōng, nǎi yù jiàn hài, wèi zhī nài hé?" dān yuē:" mǒu yǒu yī jì, shǐ hàn zhōng wáng bù néng jiā hài yú gōng." dá dà xǐ, jí wèn hé jì. dān yuē:" wú dì xiōng yù tóu wèi jiǔ yǐ, gōng kě zuò yī biǎo, cí le hàn zhōng wáng, tóu wèi wáng cáo pī, pī bì zhòng yòng. wú èr rén yì suí hòu lái jiàng yě." dá měng rán xǐng wù, jí xiě biǎo yī tòng, fù yǔ lái shǐ dàng wǎn yǐn wǔ shí yú qí tóu wèi qù le.
羕既死,有人报知孟达。达大惊,举止失措。忽使命至,调刘封回守绵竹去讫。孟达慌请上庸、房陵都尉申耽、申仪弟兄二人商议曰:“我与法孝直同有功于汉中王;今孝直已死,而汉中王忘我前功,乃欲见害,为之奈何?“耽曰:“某有一计,使汉中王不能加害于公。”达大喜,急问何计。耽曰:“吾弟兄欲投魏久矣,公可作一表,辞了汉中王,投魏王曹丕,丕必重用。吾二人亦随后来降也。”达猛然省悟,即写表一通,付与来使;当晚引五十余骑投魏去了。
shǐ mìng chí biǎo huí chéng dū, zòu hàn zhōng wáng, yán mèng dá tóu wèi zhī shì. xiān zhǔ dà nù. lǎn qí biǎo yuē:" chén dá fú wéi diàn xià: jiāng jiàn yī lǚ zhī yè, zhuī huán wén zhī gōng, dà shì cǎo chuàng, jiǎ shì wú chǔ, shì yǐ yǒu wéi zhī shì, wàng fēng guī shùn. chén wěi zhì yǐ lái, qiān lì shān jī chén yóu zì zhī, kuàng yú jūn hū? jīn wáng cháo yīng jùn lín jí, chén nèi wú fǔ zuǒ zhī qì, wài wú jiàng lǐng zhī cái, liè cì gōng chén, chéng zú zì kuì! chén wén fàn lǐ shí wēi, fú yú wǔ hú jiù fàn xiè zuì, qūn xún hé shàng. fū jì huì zhī jiān, qǐng mìng qǐ shēn, hé zāi? yù jié qù jiù zhī fēn yě. kuàng chén bēi bǐ, wú yuán gōng jù xūn, zì xì yú shí, qiè mù qián xián, zǎo sī yuǎn chǐ. xī shēn shēng zhì xiào, jiàn yí yú qīn zǐ xū zhì zhōng, jiàn zhū yú jūn méng tián tà jìng ér bèi dà xíng, lè yì pò qí ér zāo chán nìng. chén měi dú qí shū, wèi cháng bù gǎn kǎi liú tì ér qīn dāng qí shì, yì yòng shāng dào! ěr zhě, jīng zhōu fù bài, dà chén shī jié, bǎi wú yī hái wéi chén xún shì, zì zhì fáng líng shàng yōng, ér fù qǐ shēn, zì fàng yú wài. fú xiǎng diàn xià shèng ēn gǎn wù, mǐn chén zhī xīn, dào chén zhī jǔ. chén chéng xiǎo rén, bù néng shǐ zhōng. zhī ér wèi zhī, gǎn wèi fēi zuì? chén měi wén" jiāo jué wú è shēng, qù chén wú yuàn cí". chén guò fèng jiào yú jūn zǐ, yuàn jūn wáng miǎn zhī, chén bù shèng huáng kǒng zhī zhì!" xuán dé kàn bì, dà nù yuē:" pǐ fū pàn wú, ān gǎn yǐ wén cí xiāng xì yé!" jí yù qǐ bīng qín zhī. kǒng míng yuē:" kě jiù qiǎn liú fēng jìn bīng, lìng èr hǔ xiāng bìng liú fēng huò yǒu gōng, huò bài jī, bì guī chéng dū, jiù ér chú zhī, kě jué liǎng hài. xuán dé cóng zhī, suì qiǎn shǐ dào mián zhú, chuán yù liú fēng. fēng shòu mìng, lǜ bīng lái qín mèng dá. què shuō cáo pī zhèng jù wén wǔ yì shì, hū jìn chén zòu yuē:" shǔ jiāng mèng dá lái jiàng." pī zhào rù wèn yuē:" rǔ cǐ lái, mò fēi zhà xiáng hū?" dá yuē:" chén wèi bù jiù guān gōng zhī wēi, hàn zhōng wáng yù shā chén, yīn cǐ jù zuì lái jiàng, bié wú tā yì." cáo pī shàng wèi zhǔn xìn, hū bào liú fēng yǐn wǔ wàn bīng lái qǔ xiāng yáng, dān nuò mèng dá sī shā. pī yuē:" rǔ jì shì zhēn xīn, biàn kě qù xiāng yáng qǔ liú fēng shǒu jí lái, gū fāng zhǔn xìn." dá yuē:" chén yǐ lì hài shuō zhī, bù bì dòng bīng, lìng liú fēng yì lái jiàng yě." pī dà xǐ, suì jiā mèng dá wèi sàn qí cháng shì jiàn wǔ jiàng jūn píng yáng tíng hòu, lǐng xīn chéng tài shǒu, qù shǒu xiāng yáng fán chéng. yuán lái xià hóu shàng xú huǎng yǐ xiān zài xiāng yáng, zhèng jiāng shōu qǔ shàng yōng zhū bù. mèng dá dào le xiāng yáng, yǔ èr jiāng lǐ bì, tàn dé liú fēng lí chéng wǔ shí lǐ xià zhài. dá jí xiū shū yī fēng, shǐ rén jī fù shǔ zhài zhāo xiáng liú fēng. liú fēng lǎn shū dà nù yuē:" cǐ zéi wù wú shū zhí zhī yì, yòu jiān wú fù zǐ zhī qīn, shǐ wú wèi bù zhōng bù xiào zhī rén yě!" suì chě suì lái shū, zhǎn qí shǐ, cì rì, yǐn jūn qián lái nuò zhàn.
使命持表回成都,奏汉中王,言孟达投魏之事。先主大怒。览其表曰:“臣达伏惟殿下:将建伊、吕之业,追桓、文之功,大事草创,假势吴、楚,是以有为之士,望风归顺。臣委质以来,愆戾山积;臣犹自知,况于君乎?今王朝英俊鳞集,臣内无辅佐之器,外无将领之才,列次功臣,诚足自愧!臣闻范蠡识微,浮于五湖;舅犯谢罪,逡巡河上。夫际会之间,请命乞身,何哉?欲洁去就之分也。况臣卑鄙,无元功巨勋,自系于时,窃慕前贤,早思远耻。昔申生至孝,见疑于亲;子胥至忠,见诛于君;蒙恬拓境而被大刑,乐毅破齐而遭谗佞。臣每读其书,未尝不感慨流涕;而亲当其事,益用伤悼!迩者,荆州覆败,大臣失节,百无一还;惟臣寻事,自致房陵、上庸,而复乞身,自放于外。伏想殿下圣恩感悟,愍臣之心,悼臣之举。臣诚小人,不能始终。知而为之,敢谓非罪?臣每闻“交绝无恶声,去臣无怨辞”。臣过奉教于君子,愿君王勉之,臣不胜惶恐之至!”玄德看毕,大怒曰:“匹夫叛吾,安敢以文辞相戏耶!”即欲起兵擒之。孔明曰:“可就遣刘封进兵,令二虎相并;刘封或有功,或败绩,必归成都,就而除之,可绝两害。玄德从之,遂遣使到绵竹,传谕刘封。封受命,率兵来擒孟达。却说曹丕正聚文武议事,忽近臣奏曰:“蜀将孟达来降。”丕召入问曰:“汝此来,莫非诈降乎?”达曰:“臣为不救关公之危,汉中王欲杀臣,因此惧罪来降,别无他意。”曹丕尚未准信,忽报刘封引五万兵来取襄阳,单搦孟达厮杀。丕曰:“汝既是真心,便可去襄阳取刘封首级来,孤方准信。”达曰:“臣以利害说之,不必动兵,令刘封亦来降也。”丕大喜,遂加孟达为散骑常侍、建武将军、平阳亭侯,领新城太守,去守襄阳、樊城。原来夏侯尚、徐晃已先在襄阳,正将收取上庸诸部。孟达到了襄阳,与二将礼毕,探得刘封离城五十里下寨。达即修书一封,使人赍赴蜀寨招降刘封。刘封览书大怒曰:“此贼误吾叔侄之义,又间吾父子之亲,使吾为不忠不孝之人也!”遂扯碎来书,斩其使,次日,引军前来搦战。
mèng dá zhī liú fēng chě shū zhǎn shǐ, bó rán dà nù, yì lǐng bīng chū yíng. liǎng zhèn duì yuán, fēng lì mǎ yú mén qí xià. yǐ dāo zhǐ mà yuē:" bèi guó fǎn zéi, ān gǎn luàn yán!" mèng dá yuē:" rǔ sǐ yǐ lín tóu shàng, hái zì zhí mí bù xǐng!" fēng dà nù, pāi mǎ lún dāo, zhí bèn mèng dá. zhàn bù sān hé, dá bài zǒu, fēng chéng xū zhuī shā èr shí yú lǐ, yī shēng hǎn qǐ, fú bīng jǐn chū, zuǒ biān xià hóu shàng shā lái, yòu biān xú huǎng shā lái, mèng dá huí shēn fù zhàn. sān jūn jiā gōng, liú fēng dà bài ér zǒu, lián yè bēn huí shàng yōng, bèi hòu wèi bīng gǎn lái. liú fēng dào chéng xià jiào mén, chéng shàng luàn jiàn shè xià. shēn dān zài dí lóu shàng jiào yuē:" wú yǐ jiàng le wèi yě!" fēng dà nù, yù yào gōng chéng, bèi hòu zhuī jūn jiāng zhì, fēng lì jiǎo bú zhù, zhǐ de wàng fáng líng ér bēn, jiàn chéng shàng yǐ jǐn chā wèi qí. shēn yí zài dí lóu shàng jiàng qí yī zhǎn, chéng hòu yī biāo jūn chū, qí shàng dà shū" yòu jiāng jūn xú huǎng". fēng dǐ dí bú zhù, jí wàng xī chuān ér zǒu. huǎng chéng shì zhuī shā. liú fēng bù xià zhǐ shèng dé bǎi yú qí. dào le chéng dū, rù jiàn hàn zhōng wáng, kū bài yú dì, xì zòu qián shì. xuán dé nù yuē:" rǔ zi yǒu hé miàn mù fù lái jiàn wú!" fēng yuē:" shū fù zhī nán, fēi ér bù jiù, yīn mèng dá jiàn zǔ gù ěr." xuán dé zhuǎn nù yuē:" rǔ xū shí rén shí chuān rén yī, fēi tǔ mù ǒu rén! ān kě tīng chán zéi suǒ zǔ!" mìng zuǒ yòu tuī chū zhǎn zhī. hàn zhōng wáng jì zhǎn liú fēng, hòu wén mèng dá zhāo zhī, huǐ shū zhǎn shǐ zhī shì, xīn zhōng pō huǐ yòu āi tòng guān gōng, yǐ zhì rǎn bìng. yīn cǐ àn bīng bù dòng.
孟达知刘封扯书斩使,勃然大怒,亦领兵出迎。两阵对圆,封立马于门旗下。以刀指骂曰:“背国反贼,安敢乱言!”孟达曰:“汝死已临头上,还自执迷不省!”封大怒,拍马轮刀,直奔孟达。战不三合,达败走,封乘虚追杀二十余里,一声喊起,伏兵尽出,左边夏侯尚杀来,右边徐晃杀来,孟达回身复战。三军夹攻,刘封大败而走,连夜奔回上庸,背后魏兵赶来。刘封到城下叫门,城上乱箭射下。申耽在敌楼上叫曰:“吾已降了魏也!”封大怒,欲要攻城,背后追军将至,封立脚不住,只得望房陵而奔,见城上已尽插魏旗。申仪在敌楼上将旗一飐,城后一彪军出,旗上大书“右将军徐晃”。封抵敌不住,急望西川而走。晃乘势追杀。刘封部下只剩得百余骑。到了成都,入见汉中王,哭拜于地,细奏前事。玄德怒曰:“辱子有何面目复来见吾!”封曰:“叔父之难,非儿不救,因孟达谏阻故耳。”玄德转怒曰:“汝须食人食、穿人衣,非土木偶人!安可听谗贼所阻!”命左右推出斩之。汉中王既斩刘封,后闻孟达招之,毁书斩使之事,心中颇悔;又哀痛关公,以致染病。因此按兵不动。
qiě shuō wèi wáng cáo pī, zì jí wáng wèi, jiāng wén wǔ guān liáo, jìn jiē shēng shǎng suì tǒng jiǎ bīng sān shí wàn, nán xún pèi guó qiáo xiàn, dà xiǎng xiān yíng. xiāng zhōng fù lǎo, yáng chén zhē dào, fèng shāng jìn jiǔ, xiào hàn gāo zǔ hái pèi zhī shì. rén bào dà jiàng jūn xià hóu dūn bìng wēi, pī jí hái yè jùn. shí dūn yǐ zú, pī wèi guà xiào, yǐ hòu lǐ bìn zàng.
且说魏王曹丕,自即王位,将文武官僚,尽皆升赏;遂统甲兵三十万,南巡沛国谯县,大飨先茔。乡中父老,扬尘遮道,奉觞进酒,效汉高祖还沛之事。人报大将军夏侯惇病危,丕即还邺郡。时惇已卒,丕为挂孝,以厚礼殡葬。
shì suì bā yuè jiān, bào chēng shí yì xiàn fèng huáng lái yí, lín zī chéng qí lín chū xiàn, huáng lóng xiàn yú yè jùn. yú shì zhōng láng jiàng lǐ fú tài shǐ chéng xǔ zhī shāng yì: zhǒng zhǒng ruì zhēng, nǎi wèi dāng dài hàn zhī zhào, kě ān pái shòu shàn zhī lǐ, lìng hàn dì jiāng tiān xià ràng yú wèi wáng. suì tóng huá xīn wáng lǎng xīn pí jiǎ xǔ liú yì liú yè chén jiǎo chén qún huán jiē děng yī bān wén wǔ guān liáo, sì shí yú rén, zhí rù nèi diàn, lái zòu hàn xiàn dì, qǐng shàn wèi yú wèi wáng cáo pī. zhèng shì: wèi jiā shè jì jīn jiāng jiàn, hàn dài jiāng shān hū yǐ yí.
是岁八月间,报称石邑县凤凰来仪,临淄城麒麟出现,黄龙现于邺郡。于是中郎将李伏、太史丞许芝商议:种种瑞征,乃魏当代汉之兆,可安排受禅之礼,令汉帝将天下让于魏王。遂同华歆、王朗、辛毗、贾诩、刘廙、刘晔、陈矫、陈群、桓阶等一班文武官僚,四十余人,直入内殿,来奏汉献帝,请禅位于魏王曹丕。正是:魏家社稷今将建,汉代江山忽已移。
wèi zhī xiàn dì rú hé huí dá, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知献帝如何回答,且看下文分解。