chū, hàn yuán chéng zhī shì, xiān shí zhī shì yǒu yán yuē:" wèi nián yǒu hé, dāng yǒu kāi shí yú xī sān qiān yú lǐ, xì wǔ mǎ, wén yuē:' dà tǎo cáo.'" jí wèi zhī chū xìng yě, zhāng yè zhī liǔ gǔ, yǒu kāi shí yān: shǐ jiàn yú jiàn ān, xíng chéng yú huáng chū, wén bèi yú tài hé, zhōu wéi qī xún, zhōng gāo yī rèn, cāng zhì sù zhāng: lóng mǎ lín lù fèng huáng xiān rén zhī xiàng, càn rán xián zhe. cǐ yī shì zhě, wèi jìn dài xìng zhī fú yě. zhì jìn tài shǐ sān nián, zhāng yè tài shǒu jiāo shèng shàng yán: yǐ liú jùn běn guó tú, xiào jīn shí wén, wén zì duō shǎo bù tóng, jǐn jù tú shàng. àn qí wén yǒu wǔ mǎ xiàng: qí yī, yǒu rén píng shàng zé, zhí jǐ ér chéng zhī. qí yī, yǒu ruò mǎ xíng ér bù chéng, qí zì yǒu jīn, yǒu zhōng, yǒu dà sī mǎ, yǒu wáng, yǒu dà jí, yǒu zhèng, yǒu kāi shòu. qí yī, chéng háng, yuē: jīn dāng qǔ zhī.
初,汉元、成之世,先识之士有言曰:“魏年有和,当有开石于西三千余里,系五马,文曰:‘大讨曹。’”及魏之初兴也,张掖之柳谷,有开石焉:始见于建安,形成于黄初,文备于太和,周围七寻,中高一仞,苍质素章:龙、马、鳞、鹿、凤凰、仙人之象,粲然咸着。此一事者,魏、晋代兴之符也。至晋泰始三年,张掖太守焦胜上言:以留郡本国图,校今石文,文字多少不同,谨具图上。案其文有五马象:其一,有人平上帻,执戟而乘之。其一,有若马形而不成,其字有金,有中,有大司马,有王,有大吉,有正,有开寿。其一,成行,曰:金当取之。
jìn wǔ dì tài shǐ chū, yī fú shàng jiǎn, xià fēng, zhuó yī zhě jiē yàn yāo. cǐ jūn shuāi ruò, chén fàng zòng zhī xiàng yě. zhì yuán kāng mò, fù rén chū liǎng dāng, jiā hū jiāo lǐng zhī shàng. cǐ nèi chū wài yě. wèi chē chéng zhě, gǒu guì qīng xì, yòu shù biàn yì qí xíng, jiē yǐ bái miè wèi chún. gài gǔ sàng chē zhī yí xiàng. jìn zhī huò zhēng yě. hú chuáng, mò pán, dí zhī qì yě. qiāng zhǔ, mò zhì, dí zhī shí yě. zì tài shǐ yǐ lái, zhōng guó shàng zhī. guì rén, fù shì, bì chù qí qì. jí xiǎng jiā bīn, jiē yǐ wéi xiān. róng dí qīn zhōng guó zhī qián zhào yě.
晋武帝泰始初,衣服上俭,下丰,着衣者皆厌腰。此君衰弱,臣放纵之象也。至元康末,妇人出两裆,加乎交领之上。此内出外也。为车乘者,苟贵轻细,又数变易其形,皆以白篾为纯。盖古丧车之遗象。晋之祸征也。胡床,貊盘,翟之器也。羌煮,貊炙,翟之食也。自太始以来,中国尚之。贵人,富室,必畜其器。吉享嘉宾,皆以为先。戎翟侵中国之前兆也。
jìn tài kāng sì nián, kuài jī jùn péng qí jí xiè, jiē huà wéi shǔ. qí zhòng fù yě. dà shí dào, wèi zāi. shǐ chéng, yǒu máo ròu ér wú gǔ, qí xíng bù néng guò tián, shù rì zhī hòu, zé jiē wèi pìn.
晋太康四年,会稽郡蟛蚑及蟹,皆化为鼠。其众覆野。大食稻,为灾。始成,有毛肉而无骨,其行不能过田●,数日之后,则皆为牝。
tài kāng wǔ nián zhēng yuè, èr lóng jiàn wǔ kù jǐng zhōng. wǔ kù zhě, dì wáng wēi yù zhī qì, suǒ bǎo zàng yě wū yǔ suì mì, fēi lóng suǒ chǔ. shì hòu qī nián, fān wáng xiāng hài èr shí bā nián, guǒ yǒu èr hú, jiàn qiè shén qì, jiē zì yuē lóng. jìn wǔ dì tài kāng liù nián, nán yáng huò liǎng zú hǔ. hǔ zhě, yīn jīng ér jū hū yáng, jīn shòu yě. nán yáng, huǒ míng yě. jīn jīng rù huǒ, ér shī qí xíng, wáng shì luàn zhī yāo yě. qí qī nián shí yī yuè jǐng chén, sì jiǎo shòu jiàn yú hé jiān. tiān jiè ruò yuē:" jiǎo, bīng xiàng yě. sì zhě, sì fāng zhī xiàng. dāng yǒu bīng gé qǐ yú sì fāng", hòu hé jiān wáng suì lián sì fāng zhī bīng, zuò wéi luàn jiē.
太康五年正月,二龙见武库井中。武库者,帝王威御之器,所宝藏也;屋宇邃密,非龙所处。是后七年,藩王相害;二十八年,果有二胡,僭窃神器,皆字曰龙。晋武帝太康六年,南阳获两足虎。虎者,阴精而居乎阳,金兽也。南阳,火名也。金精入火,而失其形,王室乱之妖也。其七年十一月景辰,四角兽见于河间。天戒若曰:“角,兵象也。四者,四方之象。当有兵革起于四方”,后河间王遂连四方之兵,作为乱阶。
tài kāng jiǔ nián, yōu zhōu sài běi yǒu sǐ niú tóu yǔ. shí dì duō jí bìng, shēn yǐ hòu shì wèi niàn, ér fù tuō bù yǐ zhì gōng, sī mào luàn zhī yīng yě. tài kāng zhōng, yǒu lǐ yú èr méi, xiàn wǔ kù wū shàng. wǔ kù, bīng fǔ yú yǒu lín jiǎ, yì shì bīng zhī lèi yě. yú jì jí yīn, wū shàng tài yáng, yú xiàn wū shàng, xiàng zhì yīn yǐ bīng gé zhī huò gàn tài yáng yě. jí huì dì chū, zhū huáng hòu fù yáng jùn, shǐ jiāo gōng què, fèi hòu wèi shù rén, sǐ yú yōu gōng. yuán kāng zhī mò, ér jiǎ hòu zhuān zhì, bàng shā tài zǐ, xún yì zhū fèi. shí nián zhī jiān, mǔ hòu zhī nán zài xīng, shì qí yīng yě. zì shì huò luàn gòu yǐ. jīng fáng yì yāo yuē:" yú qù shuǐ, fēi rù dào lù, bīng qiě zuò."
太康九年,幽州塞北有死牛头语。时帝多疾病,深以后事为念,而付托不以至公,思瞀乱之应也。太康中,有鲤鱼二枚,现武库屋上。武库,兵府;鱼有鳞甲,亦是兵之类也。鱼既极阴,屋上太阳,鱼现屋上,象至阴以兵革之祸干太阳也。及惠帝初,诛皇后父杨骏,矢交宫阙,废后为庶人,死于幽宫。元康之末,而贾后专制,谤杀太子,寻亦诛废。十年之间,母后之难再兴,是其应也。自是祸乱构矣。京房易妖曰:“鱼去水,飞入道路,兵且作。”
chū, zuò jī zhě: fù rén yuán tóu, nán zǐ fāng tóu. gài zuò yì yù bié nán nǚ yě. zhì tài kāng zhōng, fù rén jiē fāng tóu jī, yǔ nán wú yì, cǐ jiǎ hòu zhuān dù zhī zhēng yě. jìn shí, fù rén jié fà zhě, jì chéng, yǐ zēng jí shù qí huán, míng yuē" xié zi jì". shǐ zì gōng zhōng, tiān xià xī rán huà zhī yě. qí mò nián, suì yǒu huái huì zhī shì. tài kāng zhōng, tiān xià wèi" jìn shì níng" zhī wǔ. qí wǔ, yì shǒu yǐ zhí bēi pán, ér fǎn fù zhī. gē yuē:" jìn shì níng wǔ, bēi pán fǎn fù." zhì wēi yě. bēi pán, jiǔ qì yě, ér míng yuē" jìn shì níng" zhě, yán shí rén gǒu qiě yǐn shí zhī jiān, ér qí zhì bù kě jí yuǎn, rú qì zài shǒu yě.
初,作屐者:妇人圆头,男子方头。盖作意欲别男女也。至太康中,妇人皆方头屐,与男无异,此贾后专妒之征也。晋时,妇人结发者,既成,以缯急束其环,名曰“撷子髻”。始自宫中,天下翕然化之也。其末年,遂有怀、惠之事。太康中,天下为“晋世宁”之舞。其舞,抑手以执杯盘,而反复之。歌曰:“晋世宁舞,杯盘反复。”至危也。杯盘,酒器也,而名曰“晋世宁”者,言时人苟且饮食之间,而其智不可及远,如器在手也。
tài kāng zhōng, tiān xià yǐ zhān wèi bǎi tóu, jí luò dài kù kǒu. yú shì bǎi xìng xián xiāng xì yuē:" zhōng guó qí bì wèi hú suǒ pò yě. fū zhān, hú zhī suǒ chǎn zhě yě, ér tiān xià yǐ wéi bǎi tóu, dài shēn, kù kǒu, hú jì sān zhì zhī yǐ, néng wú bài hū?"
太康中,天下以毡为絔头,及络带裤口。于是百姓咸相戏曰:“中国其必为胡所破也。夫毡,胡之所产者也,而天下以为絔头,带身,裤口,胡既三制之矣,能无败乎?”
tài kāng mò, jīng luò wèi" shé yáng liǔ" zhī gē. qí qū shǐ yǒu bīng gé kǔ xīn zhī cí, zhōng yǐ qín huò zhǎn jié zhī shì. zì hòu yáng jùn bèi zhū, tài hòu yōu sǐ, yáng liǔ zhī yīng yě.
太康末,京、洛为“折杨柳”之歌。其曲始有兵革苦辛之辞,终以擒获斩截之事。自后扬骏被诛,太后幽死,杨柳之应也。
jìn wǔ dì tài xī yuán nián, liáo dōng yǒu mǎ shēng jué, zài liǎng ěr xià, zhǎng sān cùn. jí dì yàn jià, wáng shì dú yú bīng huò.
晋武帝太熙元年,辽东有马生角,在两耳下,长三寸。及帝宴驾,王室毒于兵祸。
jìn huì dì yuán kāng zhōng, fù rén zhī shì yǒu wǔ pèi bīng. yòu yǐ jīn yín xiàng jiǎo dài mào zhī shǔ, wèi fǔ yuè gē jǐ ér zài zhī, yǐ dāng jī. nán nǚ zhī bié, guó zhī dà jié gù fú shí yì děng. jīn fù rén ér yǐ bīng qì wèi shì, gài yāo zhī shèn zhě yě. yú shì suì yǒu jiǎ hòu zhī shì.
晋惠帝元康中,妇人之饰有五佩兵。又以金、银、象、角、玳瑁之属,为斧、钺、戈、戟而载之,以当笄。男女之别,国之大节故服食异等。今妇人而以兵器为饰,盖妖之甚者也。于是遂有贾后之事。
jìn yuán kāng sān nián rùn èr yuè, diàn qián liù zhōng jiē chū tì, wǔ kè nǎi zhǐ. qián nián, jiǎ hòu shā yáng tài hòu yú jīn yōng chéng, ér jiǎ hòu wéi è bù quān, gù zhōng chū tì, yóu shāng zhī yě.
晋元康三年闰二月,殿前六钟皆出涕,五刻乃止。前年,贾后杀杨太后于金墉城,而贾后为恶不悛,故钟出涕,犹伤之也。
huì dì zhī shì, jīng luò yǒu rén, yī shēn ér nán nǚ èr tǐ, yì néng liǎng yòng rén dào, ér xìng yóu hǎo yín. tiān xià bīng luàn, yóu nán nǚ qì luàn, ér yāo xíng zuò yě.
惠帝之世,京、洛有人,一身而男女二体,亦能两用人道,而性尤好淫。天下兵乱,由男女气乱,而妖形作也。
huì dì yuán kāng zhōng, ān fēng yǒu nǚ zǐ, yuē zhōu shì níng, nián bā suì, jiàn huà wéi nán. zhì shí qī bā, ér qì xìng chéng. nǚ tǐ huà ér bù jìn, nán tǐ chéng ér bù chè, chù qī ér wú zi.
惠帝元康中,安丰有女子,曰周世宁,年八岁,渐化为男。至十七八,而气性成。女体化而不尽,男体成而不彻,畜妻而无子。
yuán kāng wǔ nián sān yuè, lín zī yǒu dà shé, zhǎng shí xǔ zhàng, fù èr xiǎo shé, rù chéng běi mén, jìng cóng shì rù hàn yáng chéng jǐng wáng cí zhōng, bú jiàn.
元康五年三月,临淄有大蛇,长十许丈,负二小蛇,入城北门,径从市入汉阳城景王祠中,不见。
yuán kāng wǔ nián sān yuè, lǚ xiàn yǒu liú xiě, dōng xī bǎi yú bù, qí hòu bā zài, ér fēng yún luàn xú zhōu, shā shāng shù wàn rén.
元康五年三月,吕县有流血,东西百余步,其后八载,而封云乱徐州,杀伤数万人。
yuán kāng qī nián, pī lì pò chéng nán gāo méi shí. gāo méi, gōng zhōng qiú zi cí yě. jiǎ hòu dù jì, jiāng shā huái mǐn, gù tiān nù jiǎ hòu jiāng zhū zhī yīng yě. yuán kāng zhōng, tiān xià shǐ xiāng xiào wèi wū zhàng, yǐ zhù yē qí hòu, shāo shī qí duì, zhù zé zhí zhī. jí huái mǐn zhī shì, wáng shì duō gù, ér zhōng dōu sàng bài, yuán dì yǐ fān chén shù dé dōng fāng, wéi chí tiān xià, zhù yē zhī yīng yě.
元康七年,霹雳破城南高禖石。高禖,宫中求子祠也。贾后妒忌,将杀怀、愍,故天怒贾后将诛之应也。元康中,天下始相效为乌杖,以柱掖其后,稍施其镦,住则植之。及怀、愍之世,王室多故,而中都丧败,元帝以藩臣树德东方,维持天下,柱掖之应也。
yuán kāng zhōng, guì yóu zǐ dì, xiāng yǔ wèi sàn fà, luǒ shēn zhī yǐn, duì nòng bì qiè. nì zhī zhě shāng hǎo, fēi zhī zhě fù jī. xī shì zhī shì, chǐ bù yǔ yān. hú dí qīn zhōng guó zhī méng yě. qí hòu suì yǒu èr hú zhī luàn.
元康中,贵游子弟,相与为散发,裸身之饮,对弄婢妾。逆之者伤好,非之者负讥。希世之士,耻不与焉。胡狄侵中国之萌也。其后遂有二胡之乱。
huì dì tài ān yuán nián, dān yáng hú shú xiàn xià jià hú, yǒu dà shí fú èr bǎi bù ér dēng àn, bǎi xìng jīng tàn xiāng gào yuē:" shí lái xún." ér shí bīng rù jiàn yè.
惠帝太安元年,丹阳湖熟县夏架湖,有大石浮二百步而登岸,百姓惊叹相告曰:“石来寻。”而石冰入建邺。
tài ān yuán nián sì yuè, yǒu rén zì yún lóng mén rù diàn qián, běi miàn zài bài, yuē:" wǒ dàng zuò zhōng shū jiān." jí shōu zhǎn zhī. jìn tíng zūn mì zhī chù, jīn jiàn rén jìng rù, ér mén wèi bù jué zhě, gōng shì jiāng xū, xià rén yú shàng zhī yāo yě. shì hòu dì qiān cháng ān, gōng què suì kōng yān.
太安元年四月,有人自云龙门入殿前,北面再拜,曰:“我当作中书监。”即收斩之。禁庭尊秘之处,今贱人竟入,而门卫不觉者,宫室将虚,下人踰上之妖也。是后帝迁长安,宫阙遂空焉。
tài ān zhōng jiāng xià gōng cáo zhāng chěng suǒ chéng niú, hū yán yuē:" tiān xià fāng luàn, wú shén jí wéi, chéng wǒ hé zhī?" chěng jí cóng zhě shù rén jiē jīng bù. yīn dài zhī yuē:" lìng rǔ hái, wù fù yán." nǎi zhōng dào hái, zhì jiā, wèi shì jià. yòu yán yuē:" guī hé zǎo yě?" chěng yì yōu jù, mì ér bù yán. ān lù xiàn yǒu shàn bo zhě, chěng cóng zhī bo. bo zhě yuē:" dà xiōng. fēi yī jiā zhī huò, tiān xià jiāng yǒu bīng qǐ. yī jùn zhī nèi, jiē pò wáng hū!" chěng huán jiā, niú yòu rén lì ér xíng. bǎi xìng jù guān. qí qiū zhāng chāng zéi qǐ. xiān lüè jiāng xià, kuáng yào bǎi xìng, yǐ hàn zuò fù xīng, yǒu fèng huáng zhī ruì, shèng rén dāng shì. cóng jūn zhě jiē jiàng mǒ tóu, yǐ zhāng huǒ dé zhī xiáng, bǎi xìng bō dàng, cóng luàn rú guī. chěng xiōng dì bìng wèi jiāng jūn dū wèi. wèi jǐ ér bài. yú shì yī jùn pò cán, sǐ shāng guò bàn, ér chěng jiā zú yǐ. jīng fáng yì yāo yuē:" niú néng yán, rú qí yán zhàn jí xiōng."
太安中江夏功曹张骋所乘牛,忽言曰:“天下方乱,吾甚极为,乘我何之?”骋及从者数人皆惊怖。因绐之曰:“令汝还,勿复言。”乃中道还,至家,未释驾。又言曰:“归何早也?”骋益忧惧,秘而不言。安陆县有善卜者,骋从之卜。卜者曰:“大凶。非一家之祸,天下将有兵起。一郡之内,皆破亡乎!”骋还家,牛又人立而行。百姓聚观。其秋张昌贼起。先略江夏,诳曜百姓,以汉祚复兴,有凤凰之瑞,圣人当世。从军者皆绛抹头,以彰火德之祥,百姓波荡,从乱如归。骋兄弟并为将军都尉。未几而败。于是一郡破残,死伤过半,而骋家族矣。京房易妖曰:“牛能言,如其言占吉凶。”
yuán kāng tài ān zhī jiān, jiāng huái zhī yù, yǒu bài juē zì jù yú dào, duō zhě zhì sì wǔ shí liàng. rén huò sàn qù zhī, tóu lín cǎo zhōng, míng rì shì zhī, xī fù rú gù. huò yún:" jiàn māo xián ér jù zhī." shì zhī suǒ shuō:" juē zhě, rén zhī jiàn fú. ér dāng láo rǔ xià mín zhī xiàng yě. bài zhě, pí bì zhī xiàng yě. dào zhě, dì lǐ sì fāng suǒ yǐ jiāo tōng, wáng mìng suǒ yóu wǎng lái yě. jīn bài juē jù yú dào zhě, xiàng xià mín pí bìng, jiàng xiàng jù wèi luàn, jué sì fāng ér yōng wáng mìng yě."
元康、太安之间,江、淮之域,有败屩自聚于道,多者至四五十量。人或散去之,投林草中,明日视之,悉复如故。或云:“见猫衔而聚之。”世之所说:“屩者,人之贱服。而当劳辱下民之象也。败者,疲弊之象也。道者,地里四方所以交通,王命所由往来也。今败屩聚于道者,象下民疲病,将相聚为乱,绝四方而壅王命也。”
jìn huì dì yǒng xīng yuán nián, chéng dū wáng zhī gōng cháng shā yě, fǎn jūn yú yè, fèn wài chén bīng. shì yè, jǐ fēng jiē yǒu huǒ guāng, yáo wàng rú xuán zhú, jiù shì, zé wáng yān. qí hòu zhōng yǐ bài wáng.
晋惠帝永兴元年,成都王之攻长沙也,反军于邺,分外陈兵。是夜,戟锋皆有火光,遥望如悬烛,就视,则亡焉。其后终以败亡。
jìn huái dì yǒng jiā yuán nián, wú jùn wú xiàn wàn xiáng bì, shēng yī zi, niǎo tóu, liǎng zú, mǎ tí, yī shǒu, wú máo, wěi huáng sè, dà rú wǎn.
晋怀帝永嘉元年,吴郡吴县万详婢,生一子,鸟头,两足,马蹄,一手,无毛,尾黄色,大如碗。
yǒng jiā wǔ nián, bāo hǎn lìng yán gēn bì, chǎn yī lóng, yī nǚ, yī é. jīng fáng yì zhuàn yuē:" rén shēng tā wù, fēi rén suǒ jiàn zhě, jiē wèi tiān xià dà bīng." shí dì chéng huì dì zhī hòu, sì hǎi fèi téng, xún ér xiàn yú píng yáng, wèi nì hú suǒ hài.
永嘉五年,枹罕令严根婢,产一龙,一女,一鹅。京房易传曰:“人生他物,非人所见者,皆为天下大兵。”时帝承惠帝之后,四海沸腾,寻而陷于平阳,为逆胡所害。
yǒng jiā wǔ nián, wú jùn jiā xīng zhāng lín jiā, yǒu gǒu hū zuò rén yán yuē:" tiān xià rén jù è sǐ" yú shì guǒ yǒu èr hú zhī luàn, tiān xià jī huāng yān.
永嘉五年,吴郡嘉兴张林家,有狗忽作人言曰:“天下人俱饿死”于是果有二胡之乱,天下饥荒焉。
yǒng jiā wǔ nián shí yī yuè, yǒu yǎn shǔ chū yán líng, guō pú shì zhī, yù lín zhī yì, yuē:" cǐ jùn zhī dōng xiàn, dāng yǒu yāo rén yù chēng zhì zhě. xún yì zì sǐ yǐ."
永嘉五年十一月,有蝘鼠出延陵,郭璞筮之,遇临之益,曰:“此郡之东县,当有妖人欲称制者。寻亦自死矣。”
yǒng jiā liù nián zhēng yuè, wú xī xiàn chuā yǒu sì zhī zhū yú shù, xiāng jiū ér shēng, zhuàng ruò lián lǐ. xiān shì, guō pú shì yán líng yǎn shǔ, yù lín zhī yì, yuē:" hòu dāng fù yǒu yāo shù shēng, ruò ruì ér fēi, xīn shì zhī mù yě. tǎng yǒu cǐ, dōng xī shù bǎi lǐ, bì yǒu zuò nì zhě." jí cǐ shēng mù, qí hòu wú xīng xú fù zuò luàn, shā tài shǒu yuán xiù.
永嘉六年正月,无锡县欻有四枝茱萸树,相樛而生,状若连理。先是,郭璞筮延陵蝘鼠,遇临之益,曰:“后当复有妖树生,若瑞而非,辛螫之木也。傥有此,东西数百里,必有作逆者。”及此生木,其后吴兴徐馥作乱,杀太守袁琇。
yǒng jiā zhōng shòu chūn chéng nèi yǒu shǐ shēng rén, liǎng tóu ér bù huó. zhōu fù qǔ ér guān zhī. shí zhě yún:" shǐ, běi fāng chù, hú dí xiàng. liǎng tóu zhě, wú shàng yě. shēng ér sǐ, bù suí yě." tiān jiè ruò yuē:" yì shēng zhuān lì zhī móu, jiāng zì zhì qīng fù yě." é wèi yuán dì suǒ bài.
永嘉中寿春城内有豕生人,两头而不活。周馥取而观之。识者云:“豕,北方畜,胡狄象。两头者,无上也。生而死,不遂也。”天戒若曰:“易生专利之谋,将自致倾覆也。”俄为元帝所败。
yǒng jiā zhōng, shì dài fū jìng fú shēng jiān dān yī. shí zhě guài zhī, yuē:" cǐ gǔ liàn rǎng zhī bù, zhū hóu suǒ yǐ fú tiān zǐ yě. jīn wú gù fú zhī, dài yǒu yīng hū!" qí hòu huái mǐn yàn jià.
永嘉中,士大夫竞服生笺单衣。识者怪之,曰:“此古练纕之布,诸侯所以服天子也。今无故服之,殆有应乎!”其后怀、愍晏驾。
xī wèi wǔ jūn zhōng wú gù zuò bái qià, cǐ gǎo sù xiōng sàng zhī zhēng yě. chū, héng fèng qí qián yǐ bié hòu, míng zhī yuē" yán qià," chuán xíng zhī. zhì yǒng jiā zhī jiān, shāo qù qí fèng, míng" wú yán qià," ér fù rén shù fà, qí huǎn mí shén, jì zhī jiān bù néng zì lì, fā bèi yú é, mù chū ér yǐ. wú yán zhě, kuì zhī yán yě. fù é zhě, cán zhī mào yě. qí huǎn mí shèn zhě, yán tiān xià wáng lǐ yǔ yì, fàng zòng qíng xìng, jí qí zhōng jí, zhì yú dà chǐ yě. qí hòu èr nián, yǒng jiā zhī luàn, sì hǎi fēn bēng, xià rén bēi nán, wú yán yǐ shēng yān.
昔魏武军中无故作白帢,此缟素凶丧之征也。初,横缝其前以别后,名之曰“颜帢,”传行之。至永嘉之间,稍去其缝,名“无颜帢,”而妇人束发,其缓弥甚,紒之坚不能自立,发被于额,目出而已。无颜者,愧之言也。覆额者,惭之貌也。其缓弥甚者,言天下亡礼与义,放纵情性,及其终极,至于大耻也。其后二年,永嘉之乱,四海分崩,下人悲难,无颜以生焉。
jìn mǐn dì jiàn xìng sì nián, xī dōu qīng fù, yuán huáng dì shǐ wèi jìn wáng sì hǎi zhái xīn. qí nián shí yuè èr shí èr rì, xīn cài xiàn lì rèn qiáo qī hú shì nián èr shí wǔ, chǎn èr nǚ, xiāng xiàng, fù xīn hé, zì yāo yǐ shàng, qí yǐ xià. gè fēn. cǐ gài tiān xià wèi yī zhī yāo yě. shí nèi shǐ lǚ huì shàng yán:" àn ruì yīng tú yún:' yì gēn tóng tǐ, wèi zhī lián lǐ. yì mǔ tóng yǐng, wèi zhī jiā hé.' cǎo mù zhī shǔ, yóu yǐ wéi ruì jīn èr rén tóng xīn, tiān chuí líng xiàng. gù yì yún:' èr rén tóng xīn, qí lì duàn jīn.' xiū xiǎn jiàn shēng yú chén dōng zhī zhōng, gài sì hǎi tóng xīn zhī ruì. bù shèng xǐ yuè. jǐn huà tú shàng." shí yǒu shí zhě shěn zhī. jūn zǐ yuē:" zhī zhī nán yě. yǐ zāng wén zhòng zhī cái, dú sì yuán jū yān. bù zài fāng cè, qiān zǎi bù wàng. gù shì bù kě yǐ bù xué. gǔ rén yǒu yán: mù wú zhī wèi zhī huì, rén bù xué wèi zhī gǔ. dāng qí suǒ bì, gài quē rú yě. kě bù miǎn hū?"
晋愍帝建兴四年,西都倾覆,元皇帝始为晋王四海宅心。其年十月二十二日,新蔡县吏任乔妻胡氏年二十五,产二女,相向,腹心合,自腰以上,脐以下。各分。此盖天下未一之妖也。时内史吕会上言:“按瑞应图云:‘异根同体,谓之连理。异亩同颍,谓之嘉禾。’草木之属,犹以为瑞;今二人同心,天垂灵象。故易云:‘二人同心,其利断金。’休显见生于陈东之中,盖四海同心之瑞。不胜喜跃。谨画图上。”时有识者哂之。君子曰:“知之难也。以臧文仲之才,独祀爰居焉。布在方册,千载不忘。故士不可以不学。古人有言:木无枝谓之瘣,人不学谓之瞽。当其所蔽,盖阙如也。可不勉乎?”
jìn yuán dì jiàn wǔ yuán nián liù yuè, yáng zhōu dà hàn shí èr yuè, hé dōng dì zhèn. qù nián shí èr yuè, zhǎn dū yùn lìng shǐ chún yú bó, xuè nì shēn shàng zhù èr zhàng sān chǐ, xuán fù xià shēn sì chǐ wǔ cùn. shì shí chún yú bó yuān sǐ, suì pín hàn sān nián. xíng fá wàng jiā, qún yīn bù fù, zé yáng qì shèng zhī. fá, yòu yuān qì zhī yīng yě.
晋元帝建武元年六月,扬州大旱;十二月,河东地震。去年十二月,斩督运令史淳于伯,血逆深上柱二丈三尺,旋复下深四尺五寸。是时淳于伯冤死,遂频旱三年。刑罚妄加,群阴不附,则阳气胜之。罚,又冤气之应也。
jìn yuán dì jiàn wǔ yuán nián qī yuè, jìn líng dōng mén, yǒu niú shēng dú, yī tǐ liǎng tóu. jīng fáng yì zhuàn yuē:" niú shēng zǐ, èr shǒu, yī shēn, tiān xià jiāng fēn zhī xiàng yě."
晋元帝建武元年七月,晋陵东门,有牛生犊,一体两头。京房易传曰:“牛生子,二首,一身,天下将分之象也。”
yuán dì tài xìng yuán nián sì yuè, xī píng dì zhèn, yǒng shuǐ chū. shí èr yuè, lú líng yù zhāng wǔ chāng xī líng dì zhèn, yǒng shuǐ chū, shān bēng. cǐ wáng dūn líng shàng zhī yīng yě. tài xìng yuán nián, sān yuè wǔ chāng tài shǒu wáng liàng, yǒu niú shēng zǐ, liǎng tóu, bā zú, liǎng wěi, gòng yī fù. bù néng zì shēng, shí yú rén yǐ shéng yǐn zhī. zi sǐ, mǔ huó. qí sān nián hòu, yuàn zhōng yǒu niú shēng zǐ, yī zú sān wěi, shēng ér jí sǐ.
元帝太兴元年四月,西平地震,涌水出。十二月,庐陵、豫章、武昌、西陵地震,涌水出,山崩。此王敦陵上之应也。太兴元年,三月武昌太守王谅,有牛生子,两头,八足,两尾,共一腹。不能自生,十余人以绳引之。子死,母活。其三年后,苑中有牛生子,一足三尾,生而即死。
tài xìng èr nián, dān yáng jùn lì pú yáng yǎn mǎ shēng jū, liǎng tóu, zì xiàng qián bié. shēng ér sǐ. cǐ zhèng zài sī mén èr tóu zhī xiàng yě. qí hòu wáng dūn líng shàng.
太兴二年,丹阳郡吏濮阳演马生驹,两头,自项前别。生而死。此政在私门二头之象也。其后王敦陵上。
tài xìng chū, yǒu nǚ zǐ, qí yīn zài fù, dāng qí xià. zì zhōng guó lái, zhì jiāng dōng. qí xìng yín ér bù chǎn. yòu yǒu nǚ zǐ, yīn zài shǒu. jū zài yáng zhōu. yì xìng hǎo yín. jīng fáng yì yāo yuē:" rén shēng zǐ, yīn zài shǒu, zé tiān xià dà luàn. ruò zài fù, zé tiān xià yǒu shì. ruò zài bèi, zé tiān xià wú hòu." tài xìng zhōng wáng dūn zhèn wǔ chāng, wǔ chāng zāi, huǒ qǐ, xìng zhòng jiù zhī, jiù yú cǐ, ér fā yú bǐ, dōng xī nán běi shù shí chù jù yīng, shù rì bù jué, jiù shuō suǒ wèi" làn zāi wàng qǐ, suī xīng shī bù néng jiù zhī" zhī wèi yě. cǐ chén ér xíng jūn, kàng yáng shī jié. shì shí wáng dūn líng shàng, yǒu wú jūn zhī xīn, gù zāi yě.
太兴初,有女子,其阴在腹,当脐下。自中国来,至江东。其性淫而不产。又有女子,阴在首。居在扬州。亦性好淫。京房易妖曰:“人生子,阴在首,则天下大乱。若在腹,则天下有事。若在背,则天下无后。”太兴中王敦镇武昌,武昌灾,火起,兴众救之,救于此,而发于彼,东西南北数十处俱应,数日不绝,旧说所谓“滥灾妄起,虽兴师不能救之”之谓也。此臣而行君,亢阳失节。是时王敦陵上,有无君之心,故灾也。
tài xìng zhōng bīng shì yǐ jiàng náng fù jì. shí zhě yuē:" jì zài shǒu, wèi gàn, jūn dào yě, náng zhě, wèi kūn, chén dào yě. jīn yǐ zhū náng fù jì, chén dào qīn jūn zhī xiàng yě, wèi yī zhě shàng dài duǎn cái zhì yú yē zhe mào zhě, yòu yǐ dài fù xiàng, xià bī shàng, shàng wú dì yě. wèi kù zhě, zhí fú, wú kǒu, wú shā, xià dà zhī xiàng yě." xún ér wáng dūn móu nì, zài gōng jīng shī.
太兴中兵士以绛囊缚紒。识者曰:“紒在首,为干,君道也,囊者,为坤,臣道也。今以朱囊缚紒,臣道侵君之象也,为衣者上带短纔至于掖;着帽者,又以带缚项,下逼上,上无地也。为裤者,直幅,无口,无杀,下大之象也。”寻而王敦谋逆,再攻京师。
tài xìng sì nián, wáng dūn zài wǔ chāng, líng xià yí zhàng shēng huā, rú lián huā, wǔ liù rì ér wěi luò. shuō yuē:" yì shuō:' kū yáng shēng huā, hé kě jiǔ yě.' jīn kuáng huā shēng kū mù, yòu zài líng gé zhī jiān, yán wēi yí zhī fù, róng huá zhī shèng, jiē rú kuáng huā zhī fā, bù kě jiǔ yě." qí hòu wáng dūn zhōng yǐ nì, mìng jiā lù qí shī.
太兴四年,王敦在武昌,铃下仪仗生花,如莲花,五六日而萎落。说曰:“易说:‘枯杨生花,何可久也。’今狂花生枯木,又在铃阁之间,言威仪之富,荣华之盛,皆如狂花之发,不可久也。”其后王敦终以逆,命加戮其尸。
jiù wèi yǔ shàn bǐng zhě, kè mù xiàng qí gǔ xíng, liè yǔ yòng shí, qǔ quán shù yě. chū, wáng dūn nán zhēng, shǐ gǎi wéi cháng bǐng, xià chū, kě zhuō. ér jiǎn qí yǔ, yòng bā. shí zhě yóu zhī yuē:" fū yǔ shàn, yì zhī míng yě. chuàng wèi cháng bǐng, jiāng zhí qí bǐng yǐ zhì qí yǔ yì yě. gǎi shí wèi bā, jiāng wèi bèi duó yǐ bèi yě. cǐ dài dūn zhī shàn quán, yǐ zhì cháo tíng zhī bǐng, yòu jiāng yǐ wú dé zhī cái, yù qiè fēi jù yě."
旧为羽扇柄者,刻木象其骨形,列羽用十,取全数也。初,王敦南征,始改为长柄,下出,可捉。而减其羽,用八。识者尤之曰:“夫羽扇,翼之名也。创为长柄,将执其柄以制其羽翼也。改十为八,将未备夺已备也。此殆敦之擅权,以制朝廷之柄,又将以无德之材,欲窃非据也。”
jìn míng dì tài níng chū, wǔ chāng yǒu dà shé, cháng jū gù shén cí kōng shù zhōng, měi chū tóu cóng rén shòu shí. jīng fáng yì zhuàn yuē:" shé jiàn yú yì, bù chū sān nián, yǒu dà bīng, guó yǒu dà yōu." xún yǒu wáng dūn zhī nì.
晋明帝太宁初,武昌有大蛇,常居故神祠空树中,每出头从人受食。京房易传曰:“蛇见于邑,不出三年,有大兵,国有大忧。”寻有王敦之逆。