dōng yuè mǐn zhōng, yǒu yōng lǐng, gāo shù shí lǐ, qí xī běi xì zhōng, yǒu dà shé, zhǎng qī bā zhàng dà shí yú wéi, tǔ sú cháng jù. dōng zhì dū wèi jí shǔ chéng zhǎng lì, duō yǒu sǐ zhě. jì yǐ niú yáng, gù bù dé fú, huò yǔ rén mèng, huò xià yù wū zhù, yù de dàn tóng nǚ nián shí èr sān zhě. dū wèi lìng zhǎng bìng gòng huàn zhī, rán qì lì bù xī, gòng qǐng qiú rén jiā shēng bì zǐ, jiān yǒu zuì jiā nǚ yǎng zhī, zhì bā yuè cháo, jì sòng shé xué kǒu, shé chū tūn niè zhī. lěi nián rú cǐ, yǐ yòng jiǔ nǚ. ěr shí yù fù mù suǒ, wèi dé qí nǚ. jiāng lè xiàn lǐ dàn jiā yǒu liù nǚ. wú nán, qí xiǎo nǚ míng jì, yīng mù yù xíng. fù mǔ bù tīng. jì yuē: fù mǔ wú xiāng, wéi shēng liù nǚ, wú yǒu yī nán. suī yǒu rú wú. nǚ wú tí yíng jì fù mǔ zhī gōng, jì bù néng gōng yǎng, tú fèi yī shí, shēng wú suǒ yì, bù rú zǎo sǐ mài jì zhī shēn, kě dé shǎo qián, yǐ gōng fù mǔ, qǐ bù shàn yé! fù mǔ cí lián, zhōng bù tīng qù. jì zì qián xíng, bù kě jìn zhǐ. jì nǎi gào qǐng hǎo jiàn jí zǎ shé quǎn, zhì bā yuè cháo, biàn yì miào zhōng zuò, huái jiàn, jiāng quǎn, xiān jiāng shù shí mǐ cí, yòng mì mài shǎo guàn zhī, yǐ zhì xué kǒu, shé biàn chū. tóu dà rú qūn, mù rú èr chǐ jìng, wén cí xiāng qì, xiān dàn shí zhī. jì biàn fàng quǎn, quǎn jiù niè zǎ, jì cóng hòu yán dé shù chuàng, chuāng tòng jí, shé yīn yǒng chū, zhì tíng ér sǐ. jì rù shì xué, dé qí jiǔ nǚ dú lóu, xī jǔ chū, zhà yán yuē: rǔ cáo qiè ruò, wèi shé suǒ shí, shén kě āi mǐn. yú shì jì nǚ huǎn bù ér guī. yuè wáng wén zhī, pìn jì nǚ wèi hòu, zhǐ qí fù wèi jiāng lè lìng, mǔ jí zǐ jiē yǒu shǎng cì. zì shì dōng zhì wú fù yāo xié zhī wù. qí gē yáo zhì jīn cún yān.
東越閩中,有庸嶺,高數十里,其西北隙中,有大蛇,長七八丈大十餘圍,土俗常懼。東治都尉及屬城長吏,多有死者。祭以牛羊,故不得福,或與人夢,或下諭巫祝,欲得啖童女年十二三者。都尉令長並共患之,然氣厲不息,共請求人家生婢子,兼有罪家女養之,至八月朝,祭送蛇穴口,蛇出吞齧之。累年如此,已用九女。爾時預復募索,未得其女。將樂縣李誕家有六女。無男,其小女名寄,應募欲行。父母不聽。寄曰:「父母無相,惟生六女,無有一男。雖有如無。女無緹縈濟父母之功,既不能供養,徒費衣食,生無所益,不如早死;賣寄之身,可得少錢,以供父母,豈不善耶!」父母慈憐,終不聽去。寄自潛行,不可禁止。寄乃告請好劍及咋蛇犬,至八月朝,便詣廟中坐,懷劍,將犬,先將數石米餈,用蜜(麥少)灌之,以置穴口,蛇便出。頭大如囷,目如二尺鏡,聞瓷香氣,先啖食之。寄便放犬,犬就齧咋,寄從後研得數創,瘡痛急,蛇因踴出,至庭而死。寄入視穴,得其九女髑髏,悉舉出,咤言曰:「汝曹怯弱,為蛇所食,甚可哀愍。」於是寄女緩步而歸。越王聞之,聘寄女為後,指其父為將樂令,母及姊皆有賞賜。自是東治無復妖邪之物。其歌謠至今存焉。
jìn wǔ dì xián níng zhōng, wèi shū wèi sī tú, fǔ zhōng yǒu èr dà shé, zhǎng shí xǔ zhàng, jū tīng shì píng lǎo shàng, zhǐ zhī shù nián, ér rén bù zhī, dàn guài fǔ zhōng shù shī xiǎo ér, jí jī quǎn zhī shǔ. hòu yǒu yī shé yè chū, jīng zhù cè shāng yú rèn, bìng bù néng dēng yú shì jué zhī. fā tú shù bǎi, gōng jī yí shí, rán rán shā zhī. shì suǒ jū, gǔ gé yíng yǔ zhī jiān. yú shì huǐ fǔ shě gèng lì zhī.
晉武帝咸寧中,魏舒為司徒,府中有二大蛇,長十許丈,居廳事平橑上,止之數年,而人不知,但怪府中數失小兒,及雞犬之屬。後有一蛇夜出,經柱側傷於刃,病不能登於是覺之。發徒數百,攻擊移時,然然殺之。視所居,骨骼盈宇之間。於是毀府舍更立之。
hàn wǔ dì shí zhāng kuān wèi yáng zhōu cì shǐ. xiān shì, yǒu èr lǎo wēng zhēng shān dì, yì zhōu, sòng jiāng jiè, lián nián bù jué, kuān shì shì, fù lái. kuān kuī èr wēng, xíng zhuàng fēi rén, lìng zú chí zhàng jǐ jiāng rù wèn rǔ děng hé jīng? wēng zǒu. kuān ā gé zhī, huà wèi èr shé.
漢武帝時張寬為揚州刺史。先是,有二老翁爭山地,詣州,訟疆界,連年不決,寬視事,復來。寬窺二翁,形狀非人,令卒持杖戟將入問「汝等何精?」翁走。寬呵格之,化為二蛇。
xíng yáng rén zhāng fú chuán xíng, hái yě shuǐ biān, yè yǒu yī nǚ zǐ, róng sè shén měi, zì chéng xiǎo chuán lái tóu fú, yún: rì mù, wèi hǔ, bù gǎn yè xíng. fú yuē: rǔ hé xìng? zuò cǐ qīng xíng. wú lì, yǔ shǐ, kě rù chuán jiù bì yǔ. yīn gòng xiāng diào, suì rù jiù fú chuán qǐn. yǐ suǒ chéng xiǎo zhōu, xì fú chuán biān, sān gēng xǔ, yǔ qíng, yuè zhào, fú shì fù rén, nǎi shì yī dà tuó zhěn bì ér wò fú jīng qǐ, yù zhí zhī, jù zǒu rù shuǐ. xiàng xiǎo zhōu shì yī kū chá duàn, zhǎng zhàng yú.
滎陽人張福船行,還野水邊,夜有一女子,容色甚美,自乘小船來投福,云:「日暮,畏虎,不敢夜行。」福曰:「汝何姓?作此輕行。無笠,雨駛,可入船就避雨。」因共相調,遂入就福船寢。以所乘小舟,系福船邊,三更許,雨晴,月照,福視婦人,乃是一大鼉枕臂而臥福驚起,欲執之,遽走入水。向小舟是一枯槎段,長丈余。
dān yáng dào shì xiè fēi wǎng shí chéng mǎi tái fǔ, hái, rì mù, bù jí zhì jiā shān zhōng miào shě yú xī shuǐ shàng, rù zhōng, sù, dà shēng yǔ yuē wú shì tiān dì shǐ zhě, tíng cǐ sù, yóu wèi rén jié duó qí fǔ, yì kǔ sāo sāo bù ān. èr gēng zhōng, yǒu lái zhì miào mén zhě, hū yuē: hé tóng: tóng yīng nuò. yuē: miào zhōng yǒu rén qì, shì shuí? tóng yún yǒu rén. yán shì tiān dì shǐ zhě. shǎo qǐng biàn hái. xū yú yòu yǒu lái zhě, hū tóng wèn zhī, rú qián. tóng dá rú gù. fù tàn xī ér qù. fēi jīng rǎo bù dé mián. suì qǐ, hū tóng wèn zhī: xiān lái zhě shuí? dá yán: shì shuǐ biān xué zhōng bái tuó. rǔ shì hé děng wù? dá yán: shì miào běi yán qiàn zhōng guī yě. fēi jiē yīn shí zhī. tiān míng, biàn gào jū rén yán: cǐ miào zhōng wú shén, dàn shì guī tuó zhī bèi, tú fèi jiǔ shí sì zhī. jí jù chā lái, gòng wǎng fá zhī. zhū rén yì pō yí zhī, yú shì bìng huì fá jué, jiē shā zhī. suì huài miào, jué sì. zì hòu ān jìng.
丹陽道士謝非往石城買台釜,還,日暮,不及至家;山中廟舍於溪水上,入中,宿,大聲語曰「吾是天帝使者,停此宿,猶畏人劫奪其釜,意苦搔搔不安。」二更中,有來至廟門者,呼曰:「何銅:」銅應喏。曰:「廟中有人氣,是誰?」銅雲「有人。言是天帝使者。」少頃便還。須臾又有來者,呼銅問之,如前。銅答如故。復嘆息而去。非驚擾不得眠。遂起,呼銅問之:「先來者誰?」答言:「是水邊穴中白鼉。」「汝是何等物?」答言:「是廟北岩嵌中龜也。」非皆陰識之。天明,便告居人言:「此廟中無神,但是龜鼉之輩,徒費酒食祀之。急具鍤來,共往伐之。」諸人亦頗疑之,於是並會伐掘,皆殺之。遂壞廟,絕祀。自後安靜。
kǒng zǐ è yú chén, xián gē yú guǎn, zhōng yè, yǒu yī rén zhǎng jiǔ chǐ yú, zhe zào yī, gāo guān, dà zhà, shēng dòng zuǒ yòu. zi gòng jìn wèn hé rén yé? biàn tí zi gòng ér xié zhī. zǐ lù yǐn chū yǔ zhàn yú tíng, yǒu qǐng, wèi shèng, kǒng zǐ chá zhī, jiàn qí jiǎ chē jiān shí shí kāi rú zhǎng, kǒng zǐ yuē: hé bù tàn qí jiǎ chē, yǐn ér fèn dēng? zǐ lù yǐn zhī, méi shǒu pū yú dì. nǎi shì dà tí yú yě. zhǎng jiǔ chǐ yú. kǒng zǐ yuē: cǐ wù yě, hé wèi lái zāi? wú wén wù lǎo. zé qún jīng yī zhī. yīn shuāi ér zhì cǐ. qí lái yě, qǐ yǐ wú yù è, jué liáng, cóng zhě bìng hū! fū liù chù zhī wù, jí guī shé yú biē cǎo mù zhī shǔ, jiǔ zhě shén jiē píng yī, néng wèi yāo guài, gù wèi zhī wǔ yǒu. wǔ yǒu zhě, wǔ xíng zhī fāng, jiē yǒu qí wù, yǒu zhě, lǎo yě, wù lǎo zé wèi guài, shā zhī zé yǐ, fū hé huàn yān. huò zhě tiān zhī wèi sàng sī wén, yǐ shì xì yǔ zhī mìng hū! bù rán, hé wèi zhì yú sī yě. xián gē bù chuò. zǐ lù pēng zhī, qí wèi zī. bìng zhě xìng, míng rì, suì xíng.
孔子厄於陳,弦歌於館,中夜,有一人長九尺余,着皁衣,高冠,大咤,聲動左右。子貢進問「何人耶?」便提子貢而挾之。子路引出與戰於庭,有頃,未勝,孔子察之,見其甲車間時時開如掌,孔子曰:「何不探其甲車,引而奮登?」子路引之,沒手仆於地。乃是大鯷魚也。長九尺余。孔子曰:「此物也,何為來哉?吾聞物老。則群精依之。因衰而至此。其來也,豈以吾遇厄,絕糧,從者病乎!夫六畜之物,及龜蛇魚鱉草木之屬,久者神皆憑依,能為妖怪,故謂之『五酉。』『五酉』者,五行之方,皆有其物,酉者,老也,物老則為怪,殺之則已,夫何患焉。或者天之未喪斯文,以是系予之命乎!不然,何為至於斯也。」弦歌不輟。子路烹之,其味滋。病者興,明日,遂行。
yù zhāng yǒu yī jiā, bì zài zào xià, hū yǒu rén zhǎng shù cùn, lái zào jiān bì, bì wù yǐ lǚ jiàn zhī, shā yī rén xū yú, suì yǒu shù bǎi rén, zhe shuāi má fú, chí guān yíng sàng, xiōng yí jiē bèi, chū dōng mén, rù yuán zhōng fù chuán xià. jiù shì zhī, jiē shì shǔ fù. bì zuò tāng guàn shā, suì jué.
豫章有一家,婢在灶下,忽有人長數寸,來灶間壁,婢誤以履踐之,殺一人;須臾,遂有數百人,着衰麻服,持棺迎喪,凶儀皆備,出東門,入園中覆船下。就視之,皆是鼠婦。婢作湯灌殺,遂絕。
dí xī, zhōng shān rén yě, néng zào qiān rì jiǔ yǐn zhī, qiān rì zuì shí yǒu zhōu rén, xìng liú, míng xuán shí, hǎo yǐn jiǔ, wǎng qiú zhī. xī yuē: wǒ jiǔ fā lái wèi dìng, bù gǎn yǐn jūn. shí yuē: zòng wèi shú, qiě yǔ yī bēi, dé fǒu? xī wén cǐ yǔ, bù miǎn yǐn zhī. fù suǒ, yuē: měi zāi! kě gèng yǔ zhī. xī yuē: qiě guī. bié rì dāng lái. zhī cǐ yī bēi, kě mián qiān rì yě. shí bié, shì yǒu zuò sè. zhì jiā, zuì sǐ. jiā rén bù zhī yí, kū ér zàng zhī. jīng sān nián, xī yuē: xuán shí bì yīng jiǔ xǐng, yí wǎng wèn zhī. jì wǎng shí jiā, yǔ yuē: shí zài jiā fǒu? jiā rén jiē guài zhī yuē: xuán shí wáng lái, fú yǐ què yǐ. xī jīng yuē: jiǔ zhī měi yǐ, ér zhì zuì mián qiān rì, jīn hé xǐng yǐ. nǎi mìng qí jiā rén záo zhǒng, pò guān, kàn zhī. zhǒng shàng hàn qì chè tiān. suì mìng fā zhǒng, fāng jiàn kāi mù, zhāng kǒu, yǐn shēng ér yán yuē: kuài zhě zuì wǒ yě! yīn wèn xī yuē: ěr zuò hé wù yě? lìng wǒ yī bēi dà zuì, jīn rì fāng xǐng, rì gāo jǐ xǔ? mù shàng rén jiē xiào zhī. bèi shí jiǔ qì chōng rù bí zhōng, yì gè zuì wò sān yuè.
狄希,中山人也,能造千日酒飲之,千日醉;時有州人,姓劉,名玄石,好飲酒,往求之。希曰:「我酒發來未定,不敢飲君。」石曰:「縱未熟,且與一杯,得否?」希聞此語,不免飲之。復索,曰:「美哉!可更與之。」希曰:「且歸。別日當來。只此一杯,可眠千日也。」石別,似有怍色。至家,醉死。家人不之疑,哭而葬之。經三年,希曰:「玄石必應酒醒,宜往問之。」既往石家,語曰:「石在家否?」家人皆怪之曰:「玄石亡來,服以闋矣。」希驚曰:「酒之美矣,而致醉眠千日,今合醒矣。」乃命其家人鑿冢,破棺,看之。冢上汗氣徹天。遂命發冢,方見開目,張口,引聲而言曰:「快者醉我也!」因問希曰:「爾作何物也?令我一杯大醉,今日方醒,日高几許?」墓上人皆笑之。被石酒氣沖入鼻中,亦各醉臥三月。
chén zhòng jǔ wēi shí, cháng sù huáng shēn jiā, shēn fù fāng chǎn, yǒu kòu shēn mén zhě, jiā rén xián bù zhī, jiǔ jiǔ fāng wén wū lǐ yǒu rén yán: bīn táng xià yǒu rén, bù kě jìn. kòu mén zhě xiāng gào yuē: jīn dāng cóng hòu mén wǎng. qí rén biàn wǎng. yǒu qǐng, hái, liú zhě wèn zhī: shì hé děng? míng wèi hé? dāng yǔ jǐ suì? wǎng zhě yuē: nán yě. míng wèi nú. dāng yǔ shí wǔ suì. hòu yīng yǐ hé sǐ? dá yuē: yīng yǐ bīng sǐ. zhòng jǔ gào qí jiā yuē: wú néng xiāng cǐ ér dāng yǐ bīng sǐ. fù mǔ jīng zhī, cùn rèn bù shǐ de zhí yě. zhì nián shí wǔ, yǒu zhì záo yú liáng shàng zhě, qí mò chū, nú yǐ wèi mù yě, zì xià gōu zhī, záo cóng liáng luò, xiàn nǎo ér sǐ, hòu zhòng jǔ wèi yù zhāng tài shǒu, gù qiǎn lì wǎng xiǎng zhī shēn jiā, bìng wèn nú suǒ zài qí jiā yǐ cǐ jù gào. zhòng jǔ wén zhī, tàn yuē: cǐ wèi mìng yě.
陳仲舉微時,常宿黃申家,申婦方產,有扣申門者,家人咸不知,久久方聞屋裡有人言:「賓堂下有人,不可進。」扣門者相告曰:「今當從後門往。」其人便往。有頃,還,留者問之:「是何等?名為何?當與幾歲?」往者曰:「男也。名為奴。當與十五歲。」「後應以何死?」答曰:「應以兵死。」仲舉告其家曰:「吾能相此兒當以兵死。」父母驚之,寸刃不使得執也。至年十五,有置鑿於樑上者,其末出,奴以為木也,自下鈎之,鑿從梁落,陷腦而死,後仲舉為豫章太守,故遣吏往餉之申家,幷問奴所在;其家以此具告。仲舉聞之,嘆曰:「此謂命也。」