xī gāo yáng shì, yǒu tóng chǎn ér wèi fū fù, dì fàng zhī yú kōng tóng zhī yě. xiāng bào ér sǐ. shén niǎo yǐ bù sǐ cǎo fù zhī, qī nián, nán nǚ tóng tǐ ér shēng. èr tóu, sì shǒu zú, shì wèi méng shuāng shì.
昔高陽氏,有同產而為夫婦,帝放之於崆峒之野。相抱而死。神鳥以不死草覆之,七年,男女同體而生。二頭,四手足,是為蒙雙氏。
gāo xīn shì, yǒu lǎo fù rén, jū yú wáng gōng, dé ěr jí, lì shí, yī wèi tiāo zhì, chū dǐng chóng, dà rú jiǎn. fù rén qù, hòu zhì yǐ hù lí, fù zhī yǐ pán, é ěr dǐng chóng nǎi huà wèi quǎn. qí wén wǔ sè. yīn míng pán hù, suì chù zhī. shí róng wú qiáng shèng, shù qīn biān jìng, qiǎn jiāng zhēng tǎo, bù néng qín shèng. nǎi mù tiān xià yǒu néng dé róng wú jiāng jūn shǒu zhě, zèng jīn qiān jīn, fēng yì wàn hù, yòu cì yǐ shào nǚ. hòu pán hù xián dé yī tóu, jiāng zào wáng què. wáng zhěn shì zhī, jí shì róng wú. wèi zhī nài hé? qún chén jiē yuē: pán hù shì chù, bù kě guān zhì, yòu bù kě qī. suī yǒu gōng, wú shī yě. shào nǚ wén zhī, qǐ wáng yuē: dài wáng jì yǐ wǒ xǔ tiān xià yǐ. pán hù xián shǒu ér lái, wèi guó chú hài, cǐ tiān mìng shǐ rán, qǐ gǒu zhī zhì lì zāi. wáng zhě zhòng yán, bó zhě zhòng xìn, bù kě yǐ nǚ zǐ wēi qū, ér fù míng yuē yú tiān xià, guó zhī huò yě. wáng jù ér cóng zhī. lìng shào nǚ cóng pán hù, pán hù jiāng nǚ shàng nán shān, cǎo mù mào shèng, wú rén xíng jī. yú shì nǚ jiě qù yī shang, wèi pū shù zhī jié, zhe dú lì zhī yī, suí pán hù shēng shān, rù gǔ, zhǐ yú shí shì zhī zhōng. wáng bēi sī zhī, qiǎn wǎng shì mì, tiān zhé fēng yǔ, lǐng zhèn, yún huì, wǎng zhě mò zhì. gài jīng sān nián, chǎn liù nán, liù nǚ. pán hù sǐ, hòu zì xiāng pèi ǒu, yīn wèi fū fù. zhī jī mù pí, rǎn yǐ cǎo shí. hǎo wǔ sè yī fú, cái zhì jiē yǒu wěi xíng, hòu mǔ guī, yǐ yǔ wáng, wáng qiǎn shǐ yíng zhū nán nǚ, tiān bù fù liǎng. yī fú biǎn lián, yán yǔ zhū rén lí, yǐn shí dūn jù, hǎo shān è dōu. wáng shùn qí yì, cì yǐ míng shān, guǎng zé, hào yuē mán yí. mán yí zhě, wài chī nèi xiá, ān tǔ zhòng jiù, yǐ qí shòu yì qì yú tiān mìng, gù dài yǐ bù cháng zhī lǜ. tián zuò, jiǎ fàn, wú guān xū, fú chuán, zū shuì zhī fù. yǒu yì, jūn zhǎng jiē cì yìn shòu. guān yòng tǎ pí, qǔ qí yóu shí yú shuǐ. jīn jí liáng hàn bā shǔ wǔ líng zhǎng shā lú jiāng jùn yí shì yě. yòng sǎn, zá yú ròu, kòu cáo ér hào, yǐ jì pán hù, qí sú zhì jīn. gù shì chēng chì bì, héng qún, pán hù zǐ sūn. gǎo lí guó wáng shì bì yǒu shēn, wáng yù shā zhī. bì yuē: yǒu qì rú jī zi, cóng tiān lái xià, gù wǒ yǒu shēn. hòu shēng zǐ, juān zhī zhū quān zhōng, zhū yǐ huì xū zhī xǐ zhì mǎ lì zhōng mǎ fù yǐ qì xū zhī. gù dé bù sǐ. wáng yí yǐ wèi tiān zǐ yě, nǎi lìng qí mǔ shōu chù zhī, míng yuē dōng míng. cháng lìng mù mǎ. dōng míng shàn shè, wáng kǒng qí duó jǐ guó yě, yù shā zhī. dōng míng zǒu, nán zhì shī yǎn shuǐ, yǐ gōng jī shuǐ. yú biē fú wèi qiáo, dōng míng dé dù. yú biē jiě sàn, zhuī bīng bù dé dù. yīn dōu wáng fū yú.
高辛氏,有老婦人,居於王宮,得耳疾,歷時,醫為挑治,出頂蟲,大如繭。婦人去,後置以瓠籬,覆之以盤,俄爾頂蟲乃化為犬。其文五色。因名盤瓠,遂畜之。時戎吳強盛,數侵邊境,遣將征討,不能擒勝。乃募天下有能得戎吳將軍首者,贈金千斤,封邑萬戶,又賜以少女。後盤瓠銜得一頭,將造王闕。王診視之,即是戎吳。為之奈何?群臣皆曰:「盤瓠是畜,不可官秩,又不可妻。雖有功,無施也。」少女聞之,啟王曰:「大王既以我許天下矣。盤瓠銜首而來,為國除害,此天命使然,豈狗之智力哉。王者重言,伯者重信,不可以女子微軀,而負明約於天下,國之禍也。」王懼而從之。令少女從盤瓠,盤瓠將女上南山,草木茂盛,無人行跡。於是女解去衣裳,為仆豎之結,着獨力之衣,隨盤瓠升山,入谷,止於石室之中。王悲思之,遣往視覓,天輒風雨,嶺震,雲晦,往者莫至。蓋經三年,產六男,六女。盤瓠死,後自相配偶,因為夫婦。織績木皮,染以草實。好五色衣服,裁製皆有尾形,後母歸,以語王,王遣使迎諸男女,天不復兩。衣服褊褳,言語侏(人離),飲食蹲踞,好山惡都。王順其意,賜以名山,廣澤,號曰蠻夷。蠻夷者,外痴內黠,安土重舊,以其受異氣於天命,故待以不常之律。田作,賈販,無關繻,符傳,租稅之賦。有邑,君長皆賜印綬。冠用獺皮,取其游食於水。今即梁漢、巴蜀、武陵、長沙、廬江郡夷是也。用糝,雜魚肉,叩槽而號,以祭盤瓠,其俗至今。故世稱「赤髀,橫裙,盤瓠子孫。」槁離國王侍婢有娠,王欲殺之。婢曰:「有氣如雞子,從天來下,故我有娠。」後生子,捐之豬圈中,豬以喙噓之;徙至馬櫪中馬復以氣噓之。故得不死。王疑以為天子也,乃令其母收畜之,名曰東明。常令牧馬。東明善射,王恐其奪己國也,欲殺之。東明走,南至施掩水,以弓擊水。魚鱉浮為橋,東明得渡。魚鱉解散,追兵不得渡。因都王夫余。
gǔ xú guó gōng rén shēn ér shēng luǎn, yǐ wèi bù xiáng, qì zhī shuǐ bīn. yǒu quǎn, míng hú cāng, xián luǎn yǐ guī. suì shēng ér, wèi xú sì jūn. hòu hú cāng lín sǐ, shēng jué ér jiǔ wěi, shí huáng lóng yě. zàng zhī xú lǐ zhōng. jiàn yǒu gǒu lǒng zài yān.
古徐國宮人娠而生卵,以為不祥,棄之水濱。有犬,名鵠蒼,銜卵以歸。遂生兒,為徐嗣君。後鵠蒼臨死,生角而九尾,實黃龍也。葬之徐里中。見有狗壟在焉。
dòu bó bǐ fù zǎo wáng, suí mǔ guī zài jiù gū zhī jiā, hòu zhǎng dà, nǎi jiān yún zi zhī nǚ, shēng zǐ wén. qí yún zi qī chǐ nǚ bù jià ér shēng zǐ. nǎi qì yú shān zhōng. yún zi yóu liè, jiàn hǔ rǔ yī xiǎo ér, guī yǔ qī yán, qī yuē: cǐ shì wǒ nǚ yǔ bó bǐ sī tōng shēng cǐ xiǎo ér. wǒ chǐ zhī, sòng yú shān zhōng. yún zi nǎi yíng guī yǎng zhī, pèi qí nǚ yǔ bó bǐ. chǔ rén yīn hū zi wén wèi gǔ wū tú. shì zhì chǔ xiāng yě. qí huì gōng zhī qiè xiāo tóng shū zǐ jiàn yù, yǒu shēn, yǐ qí jiàn, bù gǎn yán yě, qǔ xīn ér shēng qǐng gōng yú yě, yòu bù gǎn jǔ yě. yǒu lí rǔ ér zhān fù zhī. rén jiàn ér shōu, yīn míng yuē wú yě shì wèi qǐng gōng. yuán jīn rèn zhě, qiāng háo yě, qín shí, jū zhí wèi nú lì, hòu dé wáng qù, qín rén zhuī zhī jí pò, cáng yú xué zhōng, qín rén fén zhī, yǒu jǐng xiàng rú hǔ lái wèi bì, gù dé bù sǐ. zhū qiāng shén zhī, tuī yǐ wèi jūn. qí hòu zhǒng luò chì shèng.
斗伯比父早亡,隨母歸在舅姑之家,後長大,乃奸妘子之女,生子文。其妘子妻恥女不嫁而生子。乃棄於山中。妘子遊獵,見虎乳一小兒,歸與妻言,妻曰:「此是我女與伯比私通生此小兒。我恥之,送於山中。」妘子乃迎歸養之,配其女與伯比。楚人因呼子文為「谷烏菟。」仕至楚相也。齊惠公之妾蕭同叔子見御,有身,以其賤,不敢言也,取薪而生頃公於野,又不敢舉也。有狸乳而鸇覆之。人見而收,因名曰無野是為頃公。袁(金刃)者,羌豪也,秦時,拘執為奴隸,後得亡去,秦人追之急迫,藏於穴中,秦人焚之,有景相如虎來為蔽,故得不死。諸羌神之,推以為君。其後種落熾盛。
hòu hàn dìng xiāng tài shǒu dòu fèng qī shēng zǐ wǔ, bìng shēng yī shé. fèng sòng shé yú yě zhōng, jí wǔ zhǎng dà, yǒu hǎi nèi jùn míng. mǔ sǐ, jiāng zàng wèi biǎn, bīn kè jù jí, yǒu dà shé cóng lín cǎo zhōng chū, jìng lái guān xià, wěi dì fǔ yǎng, yǐ tóu jī guān, xuè tì bìng liú, zhuàng ruò āi tòng, yǒu qǐng ér qù. shí rén zhī wèi dòu shì zhī xiáng.
後漢定襄太守竇奉妻生子武,幷生一蛇。奉送蛇於野中,及武長大,有海內俊名。母死,將葬未窆,賓客聚集,有大蛇從林草中出,徑來棺下,委地俯仰,以頭擊棺,血涕並流,狀若哀慟,有頃而去。時人知為竇氏之祥。
jìn huái dì yǒng jiā zhōng, yǒu hán ǎo zhě, yú yě zhōng jiàn jù luǎn. chí guī yù zhī, dé yīng ér. zì yuē juē ér. fāng sì suì, liú yuān zhú píng yáng chéng, bù jiù, mù néng chéng zhě. juē ér yīng mù. yīn biàn wèi shé, lìng ǎo yí huī zhì qí hòu, wèi ǎo yuē: píng huī zhú chéng, chéng kě lì jiù. jìng rú suǒ yán. yuān guài zhī, suì tóu rù shān xué jiān, lù wěi shù cùn, shǐ zhě zhǎn zhī, hū yǒu quán chū xué zhōng, huì wèi chí, yīn míng jīn lóng chí. yuán dì yǒng chāng zhōng, jì yáng rén rèn gǔ, yīn gēng, xī yú shù xià, hū yǒu yī rén zhe yǔ yī jiù yín zhī. jì ér bù zhī suǒ zài. gǔ suì yǒu rèn. jī yuè, jiāng chǎn, yǔ yī rén fù lái, yǐ dāo chuān qí yīn xià, chū yī shé zi, biàn qù. gǔ suì chéng huàn zhě, yì què zì chén, liú yú gōng zhōng. jiù shuō: tài gǔ zhī shí, yǒu dà rén yuǎn zhēng, jiā wú yú rén, wéi yǒu yī nǚ. mǔ mǎ yī pǐ, nǚ qīn yǎng zhī. qióng jū yōu chù, sī niàn qí fù, nǎi xì mǎ yuē: ěr néng wèi wǒ yíng dé fù hái, wú jiāng jià rǔ. mǎ jì chéng cǐ yán, nǎi jué jiāng ér qù. jìng zhì fù suǒ. fù jiàn mǎ, jīng xǐ, yīn qǔ ér chéng zhī. mǎ wàng suǒ zì lái, bēi míng bù yǐ. fù yuē: cǐ mǎ wú shì rú cǐ, wǒ jiā dé wú yǒu gù hū! jí chéng yǐ guī. wèi chù shēng yǒu fēi cháng zhī qíng, gù hòu jiā chú yǎng. mǎ bù kěn shí. měi jiàn nǚ chū rù, zhé xǐ nù fèn jī. rú cǐ fēi yī. fù guài zhī, mì yǐ wèn nǚ, nǚ jù yǐ gào fù: bì wèi shì gù. fù yuē: wù yán. kǒng rǔ jiā mén. qiě mò chū rù. yú shì fú nǔ shè shā zhī. bào pí yú tíng. fù xíng, nǚ yǐ lín nǚ yú pí suǒ xì, yǐ zú cù zhī yuē: rǔ shì chù shēng, ér yù qǔ rén wèi fù yé! zhāo cǐ tú bō, rú hé zì kǔ! yán wèi jí jìng, mǎ pí jué rán ér qǐ, juǎn nǚ yǐ xíng. lín nǚ máng pà, bù gǎn jiù zhī. zǒu gào qí fù. fù hái qiú suǒ, yǐ chū shī zhī. hòu jīng shù rì, dé yú dà shù zhī jiān, nǚ jí mǎ pí, jǐn huà wèi cán, ér jī yú shù shàng. qí shàng ěr xià chóng lún lǐ hòu dà, yì yú cháng cán. lín fù qǔ ér yǎng zhī. qí shōu shù bèi. yīn míng qí shù yuē sāng. sāng zhě, sàng yě. yóu sī bǎi xìng jìng zhǒng zhī, jīn shì suǒ yǎng shì yě. yán sāng cán zhě, shì gǔ cán zhī yú lèi yě. àn: tiān guān: chén, wèi mǎ xīng. cán shū yuē: yuè dāng dà huǒ, zé yù qí zhǒng. shì cán yǔ mǎ tóng qì yě. zhōu lǐ: jiào rén zhí zhǎng, piào yuán cán zhě. zhù yún: wù mò néng liǎng dà, jìn yuán cán zhě, wèi qí shāng mǎ yě. hàn lǐ huáng hòu qīn cǎi sāng sì cán shén, yuē: wǎn yǔ fù rén, yù shì gōng zhǔ. gōng zhǔ zhě, nǚ zhī zūn chēng yě. wǎn yǔ fù rén, xiān cán zhě yě. gù jīn shì huò wèi cán wèi nǚ ér zhě, shì gǔ zhī yí yán yě.
晉懷帝永嘉中,有韓媼者,於野中見巨卵。持歸育之,得嬰兒。字曰撅兒。方四歲,劉淵築平陽城,不就,募能城者。撅兒應募。因變為蛇,令媼遺灰志其後,謂媼曰:「憑灰築城,城可立就。」竟如所言。淵怪之,遂投入山穴間,露尾數寸,使者斬之,忽有泉出穴中,匯為池,因名金龍池。元帝永昌中,暨陽人任谷,因耕,息於樹下,忽有一人着羽衣就淫之。既而不知所在。谷遂有妊。積月,將產,羽衣人復來,以刀穿其陰下,出一蛇子,便去。谷遂成宦者,詣闕自陳,留於宮中。舊說:太古之時,有大人遠征,家無餘人,唯有一女。牡馬一匹,女親養之。窮居幽處,思念其父,乃戲馬曰:「爾能為我迎得父還,吾將嫁汝。」馬既承此言,乃絕韁而去。徑至父所。父見馬,驚喜,因取而乘之。馬望所自來,悲鳴不已。父曰:「此馬無事如此,我家得無有故乎!」亟乘以歸。為畜生有非常之情,故厚加芻養。馬不肯食。每見女出入,輒喜怒奮擊。如此非一。父怪之,密以問女,女具以告父:「必為是故。」父曰:「勿言。恐辱家門。且莫出入。」於是伏弩射殺之。暴皮於庭。父行,女以鄰女於皮所戲,以足蹙之曰:「汝是畜生,而欲取人為婦耶!招此屠剝,如何自苦!」言未及竟,馬皮蹶然而起,卷女以行。鄰女忙怕,不敢救之。走告其父。父還求索,已出失之。後經數日,得於大樹枝間,女及馬皮,盡化為蠶,而績於樹上。其(上爾下蟲)綸理厚大,異於常蠶。鄰婦取而養之。其收數倍。因名其樹曰桑。桑者,喪也。由斯百姓競種之,今世所養是也。言桑蠶者,是古蠶之餘類也。案:天官:「辰,為馬星。」蠶書曰:「月當大火,則浴其種。」是蠶與馬同氣也。周禮:「教人職掌,票原蠶者。」注云:「物莫能兩大,禁原蠶者,為其傷馬也。」漢禮皇后親採桑祀蠶神,曰:「菀窳婦人,寓氏公主。」公主者,女之尊稱也。菀窳婦人,先蠶者也。故今世或謂蠶為女兒者,是古之遺言也。
yì qǐng wú sǐ zhī yào yú xī wáng mǔ, cháng é qiè zhī yǐ bēn yuè, jiāng wǎng, méi shì zhī yú yǒu huáng. yǒu huáng zhàn zhī yuē: jí. piān piān guī mèi, dú jiāng xī xíng. féng tiān huì máng, wú kǒng wú jīng. hòu qiě dà chāng. cháng é suì tuō shēn yú yuè, shì wèi chán zhū.
羿請無死之藥於西王母,嫦娥竊之以奔月,將往,枚筮之於有黃。有黃占之曰:「吉。翩翩歸妹,獨將西行。逢天晦芒,毋恐毋驚。後且大昌。」嫦娥遂託身於月,是為「蟾蠩」。
shé duǒ shān dì zhī nǚ sǐ, huà wèi guài cǎo, qí yè yù mào, qí huá huáng sè, qí shí rú tù sī. gù fú guài cǎo zhě, héng mèi yú rén yān. xíng yáng xiàn nán bǎi yú lǐ, yǒu lán yán shān, qiào bá qiān zhàng, cháng yǒu shuāng hè, sù yǔ jiǎo rán, rì xī ǒu yǐng xiáng jí. xiāng chuán yún: xī yǒu fū fù yǐn cǐ shān, shù bǎi nián, huà wèi shuāng hè, bù jué wǎng lái. hū yī dàn, yī hè wèi rén suǒ hài, qí yī hè suì cháng āi míng. zhì jīn xiǎng dòng yán gǔ, mò zhī qí nián suì yě.
舌埵山帝之女死,化為怪草,其葉郁茂,其華黃色,其實如兔絲。故服怪草者,恆媚於人焉。滎陽縣南百餘里,有蘭岩山,峭拔千丈,常有雙鶴,素羽皦然,日夕偶影翔集。相傳云:「昔有夫婦隱此山,數百年,化為雙鶴,不絕往來。」忽一旦,一鶴為人所害,其一鶴歲常哀鳴。至今響動岩谷,莫知其年歲也。
yù zhāng xīn yù xiàn nán zǐ, jiàn tián zhōng yǒu liù qī nǚ, jiē yī máo yī, bù zhī shì niǎo. pú fú wǎng dé qí yī nǚ suǒ jiě máo yī, qǔ cáng zhī, jí wǎng jiù zhū niǎo. zhū niǎo gè fēi qù, yī niǎo dú bù dé qù. nán zǐ qǔ yǐ wèi fù. shēng sān nǚ. qí mǔ hòu shǐ nǚ wèn fù, zhī yī zài jī dào xià, dé zhī, yī ér fēi qù, hòu fù yǐ yíng sān nǚ, nǚ yì dé fēi qù.
豫章新喻縣男子,見田中有六七女,皆衣毛衣,不知是鳥。匍匐往得其一女所解毛衣,取藏之,即往就諸鳥。諸鳥各飛去,一鳥獨不得去。男子取以為婦。生三女。其母后使女問父,知衣在積稻下,得之,衣而飛去,後復以迎三女,女亦得飛去。
hàn líng dì shí, jiāng xià huáng shì zhī mǔ yù pán shuǐ zhōng, jiǔ ér bù qǐ, biàn wèi yuán yǐ. bì jīng zǒu gào. bǐ jiā rén lái, yuán zhuǎn rù shēn yuān. qí hòu shí shí chū jiàn. chū, yù, zān yī yín chāi, yóu zài qí shǒu. yú shì huáng shì lěi shì bù gǎn shí yuán ròu. wèi huáng chū zhōng, qīng hé sòng shì zōng mǔ, xià tiān yú yù shì lǐ yù, qiǎn jiā zhōng dà xiǎo xī chū, dú zài shì zhōng. liáng jiǔ, jiā rén bù jiě qí yì, yú bì chuān zhōng kuī zhī. bù jiàn rén tǐ, jiàn pén shuǐ zhōng yǒu yī dà biē. suì kāi hù, dà xiǎo xī rù, liǎo bù yǔ rén xiāng chéng. cháng xiān zhe yín chāi, yóu zài tóu shàng. xiāng yǔ shǒu zhī. tí qì wú kě nài hé. yì yù qiú qù, yǒng bù kě liú. shì zhī jī rì, zhuǎn xiè. zì zhuō chū hù wài. qí qù shén shǐ, zhú zhī bù jí, suì biàn rù shuǐ. hòu shù rì, hū hái, xún xíng zhái shè rú píng shēng, le wú suǒ yán ér qù. shí rén wèi shì zōng yīng xíng sàng zhì fú shì zōng yǐ mǔ xíng suī biàn, ér shēng lǐ shàng cún, jìng bù zhì sàng. cǐ yǔ jiāng xià huáng mǔ xiāng sì.
漢靈帝時,江夏黃氏之母浴盤水中,久而不起,變為黿矣。婢驚走告。比家人來,黿轉入深淵。其後時時出見。初,浴,簪一銀釵,猶在其首。於是黃氏累世不敢食黿肉。魏黃初中,清河宋士宗母,夏天於浴室里浴,遣家中大小悉出,獨在室中。良久,家人不解其意,於壁穿中窺之。不見人體,見盆水中有一大鱉。遂開戶,大小悉入,了不與人相承。嘗先着銀釵,猶在頭上。相與守之。啼泣無可奈何。意欲求去,永不可留。視之積日,轉懈。自捉出戶外。其去甚駛,逐之不及,遂便入水。後數日,忽還,巡行宅舍如平生,了無所言而去。時人謂士宗應行喪治服;士宗以母形雖變,而生理尚存,竟不治喪。此與江夏黃母相似。
wú sūn hào bǎo dǐng yuán nián liù yuè, huì, dān yáng xuān qiān mǔ, nián bā shí yǐ. yì yīn xǐ yù huà wèi yuán, qí zhuàng rú huáng shì. qiān xiōng dì sì rén, bì hù wèi zhī, jué táng shàng zuò dà kǎn, xiè shuǐ qí zhōng. yuán rù kǎn yóu xì. yī èr rì jiān, héng yán jǐng wài wàng, cì hù xiǎo kāi, biàn lún zhuǎn zì yuè rù yú shēn yuān. suì bù fù hái. hàn xiàn dì jiàn ān zhōng, dōng jùn mín jiā yǒu guài wú gù, wèng qì zì fā hōng hōng zuò shēng, ruò yǒu rén jī. pán àn zài qián, hū rán biàn shī, jī shēng zǐ, zhé shī qù. rú shì shù suì, rén shén è zhī. nǎi duō zuò měi shí, fù gài, zhe yī shì zhōng, yīn cáng hù jiān kuī cì zhī. guǒ fù zhòng lái, fā shēng rú qián. wén, biàn bì hù, zhōu xuán shì zhōng, le wú suǒ jiàn. nǎi àn yǐ zhàng wō zhī. liáng jiǔ, yú shì yú jiān yǒu suǒ zhōng, biàn wén shēn yín zhī shēng, yuē:!! yí sǐ. kāi hù shì zhī, dé yī lǎo wēng, kě bǎi yú suì, yán yǔ liǎo bù xiāng dāng, mào zhuàng pō lèi yú shòu. suì xíng tuī wèn, nǎi yú shù lǐ wài dé qí jiā, yún: shī lái shí yú nián. dé zhī āi xǐ. hòu suì yú, fù shī zhī. wén chén liú jiè fù yǒu guài rú cǐ. shí rén xián yǐ wèi cǐ wēng.
吳孫皓寶鼎元年六月,晦,丹陽宣騫母,年八十矣。亦因洗浴化為黿,其狀如黃氏。騫兄弟四人,閉戶衛之,掘堂上作大坎,瀉水其中。黿入坎遊戲。一二日間,恆延頸外望,伺戶小開,便輪轉自躍入於深淵。遂不復還。漢獻帝建安中,東郡民家有怪;無故,瓮器自發訇訇作聲,若有人擊。盤案在前,忽然便失,雞生子,輒失去。如是數歲,人甚惡之。乃多作美食,覆蓋,着一室中,陰藏戶間窺伺之。果復重來,發聲如前。聞,便閉戶,周旋室中,了無所見。乃闇以杖撾之。良久,於室隅間有所中,便聞呻吟之聲,曰:「●!●!」宜死。開戶視之,得一老翁,可百餘歲,言語了不相當,貌狀頗類於獸。遂行推問,乃於數里外得其家,云:「失來十餘年。」得之哀喜。後歲余,復失之。聞陳留界復有怪如此。時人咸以為此翁。