jiǎng zi wén zhě, guǎng líng rén yě. shì jiǔ, hào sè, tiāo tà wú dù. cháng zì wèi:" jǐ gǔ qīng, sǐ dàng wèi shén." hàn mò, wèi mò líng wèi, zhú zéi zhì zhōng shān xià, zéi jī shāng é, yīn jiě shòu fù zhī, yǒu qǐng suì sǐ. jí wú xiān zhǔ zhī chū, qí gù lì jiàn wén yú dào, chéng bái mǎ, zhí bái yǔ, shì cóng rú píng shēng. jiàn zhě jīng zǒu. wén zhuī zhī, wèi yuē:" wǒ dāng wèi cǐ tǔ dì shén, yǐ fú ěr xià mín. ěr kě xuān gào bǎi xìng, wèi wǒ lì cí. bù ěr, jiāng yǒu dà jiù." shì suì xià, dà yì, bǎi xìng qiè xiāng kǒng dòng, pō yǒu qiè cí zhī zhě yǐ. wén yòu xià wū zhù:" wú jiāng dà qǐ yòu sūn shì, yí wèi wǒ lì cí bù ěr, jiāng shǐ chóng rù rén ěr wèi zāi." é ér xiǎo chóng rú chén méng, rù ěr, jiē sǐ, yī bù néng zhì. bǎi xìng yù kǒng. sūn zhǔ wèi zhī xìn yě. yòu xià wū zhù:" wú bù sì wǒ, jiāng yòu yǐ dà huǒ wèi zāi." shì suì, huǒ zāi dà fā, yī rì shù shí chù. huǒ jí gōng gōng. yì zhě yǐ wéi guǐ yǒu suǒ guī, nǎi bù wéi lì, yí yǒu yǐ fǔ zhī. yú shì shǐ shǐ zhě fēng zǐ wén wèi zhōng dōu hóu, cì dì zǐ xù wèi zhǎng shuǐ xiào wèi, jiē jiā yìn shòu. wèi lì miào táng. zhuǎn hào zhōng shān wèi jiǎng shān, jīn jiàn kāng dōng běi jiǎng shān shì yě. zì shì zāi lì zhǐ xī, bǎi xìng suì dà shì zhī.
蒋子文者,广陵人也。嗜酒,好色,挑挞无度。常自谓:“己骨清,死当为神。”汉末,为秣陵尉,逐贼至钟山下,贼击伤额,因解绶缚之,有顷遂死。及吴先主之初,其故吏见文于道,乘白马,执白羽,侍从如平生。见者惊走。文追之,谓曰:“我当为此土地神,以福尔下民。尔可宣告百姓,为我立祠。不尔,将有大咎。”是岁夏,大疫,百姓窃相恐动,颇有窃祠之者矣。文又下巫祝:“吾将大启佑孙氏,宜为我立祠;不尔,将使虫入人耳为灾。”俄而小虫如尘虻,入耳,皆死,医不能治。百姓愈恐。孙主未之信也。又下巫祝:“吾不祀我,将又以大火为灾。”是岁,火灾大发,一日数十处。火及公宫。议者以为鬼有所归,乃不为厉,宜有以抚之。于是使使者封子文为中都侯,次弟子绪为长水校尉,皆加印绶。为立庙堂。转号钟山为蒋山,今建康东北蒋山是也。自是灾厉止息,百姓遂大事之。
liú chì fù zhě, mèng jiǎng hóu zhào wéi zhǔ bù. qī rì cù, nǎi wǎng miào chén qǐng:" mǔ lǎo, zi ruò, qíng shì guò qiè. qǐ méng fàng shù. kuài jī wèi guò, duō cái yì, shàn shì shén, qǐng jǔ guò zì dài." yīn kòu tóu liú xiě. miào zhù yuē:" tè yuàn xiāng qū, wèi guò hé rén, ér yǒu sī jǔ?" chì fù gù qǐng, zhōng bù xǔ, xún ér chì fù sǐ yān.
刘赤父者,梦蒋侯召为主簿。期日促,乃往庙陈请:“母老,子弱,情事过切。乞蒙放恕。会稽魏过,多材艺,善事神,请举过自代。”因叩头流血。庙祝曰:“特愿相屈,魏过何人,而有斯举?”赤父固请,终不许,寻而赤父死焉。
xián níng zhōng, tài cháng qīng hán bó zi mǒu, kuài jī nèi shǐ wáng yùn zi mǒu, guāng lù dài fu liú dān zi mǒu, tóng yóu jiǎng shān miào. miào yǒu shù fù rén xiàng, shén duān zhèng. mǒu děng zuì, gè zhǐ xiàng yǐ xì, zì xiāng pèi pǐ. jí yǐ qí xī, sān rén tóng mèng jiǎng hóu qiǎn chuán jiào xiāng wén, yuē:" jiā zǐ nǚ bìng chǒu lòu, ér wěi chuí róng gù." zhé kè mǒu rì:" xī xiāng fèng yíng." mǒu děng yǐ qí mèng zhǐ shì yì cháng, shì wǎng xiāng wèn, ér guǒ gè dé cǐ mèng, fú xié rú yī. yú shì dà jù. bèi sān shēng, yì miào xiè zuì qǐ āi. yòu jù mèng jiǎng hóu qīn lái jiàng yǐ yuē:" jūn děng jì yǐ gù zhī, shí tān, huì duì kè qī chuí jí, qǐ róng fāng gèng zhōng huǐ?" jīng shǎo shí bìng wáng.
咸宁中,太常卿韩伯子某,会稽内史王蕴子某,光禄大夫刘耽子某,同游蒋山庙。庙有数妇人像,甚端正。某等醉,各指像以戏,自相配匹。即以其夕,三人同梦蒋侯遣传教相闻,曰:“家子女并丑陋,而猥垂荣顾。”辄刻某日:“悉相奉迎。”某等以其梦指适异常,试往相问,而果各得此梦,符协如一。于是大惧。备三牲,诣庙谢罪乞哀。又俱梦蒋侯亲来降已曰:“君等既已顾之,实贪,会对克期垂及,岂容方更中悔?”经少时并亡。
kuài jī mào xiàn dōng yě yǒu nǚ zǐ, xìng wú, zì wàng zǐ, nián shí liù, zī róng kě ài. qí xiāng lǐ yǒu jiě gǔ wǔ shén zhě, yào zhī, biàn wǎng. yuán táng xíng, bàn lù, hū jiàn yī guì rén, duān zhèng fēi cháng. guì rén chéng chuán, tǐng lì shí yú, zhěng dùn lìng rén wèn wàng zǐ" yù hé zhī?" jù yǐ shì duì. guì rén yún:" jīn zhèng yù wǎng bǐ, biàn kě rù chuán gòng qù." wàng zǐ cí bù gǎn. hū rán bú jiàn. wàng zǐ jì bài shén zuò, jiàn xiàng chuán zhōng guì rén, yǎn rán duān zuò, jí jiǎng hóu xiàng yě. wèn wàng zǐ" lái hé chí?" yīn zhì liǎng jú yǔ zhī. shǔ shù xíng jiàn, suì lóng qíng hǎo. xīn yǒu suǒ yù, zhé kōng zhōng xià zhī. cháng sī dàn lǐ yī shuāng, xiān lǐ suí xīn ér zhì. wàng zǐ fāng xiāng, liú wén shù lǐ, pō yǒu shén yàn. yī yì gòng shì fèng. jīng sān nián, wàng zǐ hū shēng wài yì, shén biàn jué wǎng lái.
会稽鄮县东野有女子,姓吴,字望子,年十六,姿容可爱。其乡里有解鼓舞神者,要之,便往。缘塘行,半路,忽见一贵人,端正非常。贵人乘船,挺力十余,整顿令人问望子“欲何之?”具以事对。贵人云:“今正欲往彼,便可入船共去。”望子辞不敢。忽然不见。望子既拜神座,见向船中贵人,俨然端坐,即蒋侯像也。问望子“来何迟?”因掷两橘与之。数数形见,遂隆情好。心有所欲,辄空中下之。尝思噉鲤一双,鲜鲤随心而至。望子芳香,流闻数里,颇有神验。一邑共事奉。经三年,望子忽生外意,神便绝往来。
chén jùn xiè yù, wèi láng yá nèi shǐ, zài jīng chéng, suǒ zài hǔ bào, shā rén shén zhòng. yǒu yī rén, yǐ xiǎo chuán zài nián shào fù, yǐ dà dāo chā zhe chuán, xié mù lái zhì luó suǒ, jiāng chū yǔ yún:" cǐ jiān qǐng lái shén duō cǎo huì, jūn zài xì xiǎo, zuò cǐ qīng xíng, dà wéi bù yì. kě zhǐ luó sù yě." xiāng wèn xùn jì bì, luó jiāng shì hái qù. qí fù shàng àn, biàn wèi hǔ jiàng qù qí fū bá dāo dà huàn, yù zhú zhī. xiān fèng shì jiǎng hóu, nǎi huàn qiú zhù. rú cǐ dāng háng shí lǐ, hū rú yǒu yī hēi yī wèi zhī dǎo, qí rén suí zhī, dāng fù èr shí lǐ, jiàn dà shù, jì zhì yī xué, hǔ zǐ wén xíng shēng, wèi qí mǔ zhì, jiē zǒu chū, qí rén jí qí suǒ shā zhī. biàn bá dāo yǐn shù cè, zhù liáng jiǔ, hǔ fāng zhì, biàn xià fù zháo dì, dào qiān rù xué. qí rén yǐ dāo dāng yāo zhuó duàn zhī. hǔ jì sǐ, qí fù gù huó. xiàng xiǎo, néng yǔ. wèn zhī, yún:" hǔ chū qǔ, biàn fù zhe bèi shàng, lín zhì ér hòu xià zhī. sì tǐ wú tā, zhǐ wèi cǎo mù shāng ěr." fú guī huán chuán, míng yè, mèng yī rén yǔ zhī yuē:" jiǎng hóu shǐ zhù rǔ, zhī fǒu?" zhì jiā, shā zhū cí yān.
陈郡谢玉,为琅邪内史,在京城,所在虎暴,杀人甚众。有一人,以小船载年少妇,以大刀插着船,挟暮来至逻所,将出语云:“此间顷来甚多草秽,君载细小,作此轻行,大为不易。可止逻宿也。”相问讯既毕,逻将适还去。其妇上岸,便为虎将去;其夫拔刀大唤,欲逐之。先奉事蒋侯,乃唤求助。如此当行十里,忽如有一黑衣为之导,其人随之,当复二十里,见大树,既至一穴,虎子闻行声,谓其母至,皆走出,其人即其所杀之。便拔刀隐树侧,住良久,虎方至,便下妇着地,倒牵入穴。其人以刀当腰斫断之。虎既死,其妇故活。向晓,能语。问之,云:“虎初取,便负着背上,临至而后下之。四体无他,止为草木伤耳。”扶归还船,明夜,梦一人语之曰:“蒋侯使助汝,知否?”至家,杀猪祠焉。
huái nán quán jiāo xiàn yǒu dīng xīn fù zhě, běn dān yáng dīng shì nǚ, nián shí liù, shì quán jiāo xiè jiā. qí gū yán kù, shǐ yì yǒu chéng, bù rú xiàn zhě, réng biàn chī chuí bù kě kān. jiǔ yuè jiǔ rì, nǎi zì jīng sǐ. suì yǒu líng xiàng, wén yú mín jiān. fā yán yú wū zhù yuē:" niàn rén jiā fù nǚ, zuò xī bù juàn, shǐ bì jiǔ yuè jiǔ rì, wù yòng zuò shì." jiàn xíng, zhe piāo yī, dài qīng gài, cóng yī bì, zhì niú zhǔ jīn, qiú dù. yǒu liǎng nán zǐ, gòng chéng chuán bǔ yú, réng hū qiú zài. liǎng nán zǐ xiào gòng tiáo nòng zhī. yán:" tīng wǒ wèi fù, dāng xiāng dù yě." dīng yù yuē:" wèi rǔ shì jiā rén, ér wú suǒ zhī. rǔ shì rén, dāng shǐ rǔ rù ní sǐ shì guǐ, shǐ rǔ rù shuǐ." biàn què rù cǎo zhōng. xū yú, yǒu yī lǎo wēng, chéng chuán, zài wěi. yù cóng suǒ dù. wēng yuē:" chuán shàng wú zhuāng, qǐ kě lù dù? kǒng bù zhōng zài ěr." yù yán wú kǔ. wēng yīn chū wěi bàn xǔ, ān chǔ bù zháo chuán zhōng, xú dù zhī. zhì nán àn, lín qù, yǔ wēng yuē:" wú shì guǐ shén, fēi rén yě. zì néng dé guò, rán yí shǐ mín jiān cū xiāng wén zhī. wēng zhī hòu yì, chū wěi xiāng dù, shēn yǒu cán gǎn, dāng yǒu yǐ xiāng xiè zhě. ruò wēng sù hái qù, bì yǒu suǒ jiàn, yì dāng yǒu suǒ de yě." wēng yuē:" kǒng zào shī bù zhì, hé gǎn méng xiè." wēng hái xī àn, jiàn liǎng nán zǐ fù shuǐ zhōng. jìn qián shù lǐ, yǒu yú qiān shù, tiào yuè shuǐ biān, fēng chuī zhì àn shàng. wēng suì qì wěi, zài yú yǐ guī. yú shì dīng yù suì huán dān yáng. jiāng nán rén jiē hū wèi dīng gū. jiǔ yuè jiǔ rì, bù yòng zuò shì, xián yǐ wéi xī rì yě. jīn suǒ zài cí zhī.
淮南全椒县有丁新妇者,本丹阳丁氏女,年十六,适全椒谢家。其姑严酷,使役有程,不如限者,仍便笞捶不可堪。九月九日,乃自经死。遂有灵向,闻于民间。发言于巫祝曰:“念人家妇女,作息不倦,使避九月九日,勿用作事。”见形,着缥衣,戴青盖,从一婢,至牛渚津,求渡。有两男子,共乘船捕鱼,仍呼求载。两男子笑共调弄之。言:“听我为妇,当相渡也。”丁妪曰:“谓汝是佳人,而无所知。汝是人,当使汝入泥死;是鬼,使汝入水。”便却入草中。须臾,有一老翁,乘船,载苇。妪从索渡。翁曰:“船上无装,岂可露渡?恐不中载耳。”妪言无苦。翁因出苇半许,安处不着船中,徐渡之。至南岸,临去,语翁曰:“吾是鬼神,非人也。自能得过,然宜使民间粗相闻知。翁之厚意,出苇相渡,深有惭感,当有以相谢者。若翁速还去,必有所见,亦当有所得也。”翁曰:“恐燥湿不至,何敢蒙谢。”翁还西岸,见两男子覆水中。进前数里,有鱼千数,跳跃水边,风吹至岸上。翁遂弃苇,载鱼以归。于是丁妪遂还丹阳。江南人皆呼为丁姑。九月九日,不用作事,咸以为息日也。今所在祠之。
sàn qí shì láng wáng yòu jí kùn, yǔ mǔ cí jué, jì ér wén yǒu tōng bīn zhě, yuē:" mǒu jùn, mǒu lǐ, mǒu rén, cháng wèi bié jià." yòu yì yǎ wén qí xìng zì, yǒu qǐng, yǎn rán lái zhì, yuē:" yǔ qīng shì lèi yǒu zì rán zhī fēn, yòu zhōu lǐ qíng, biàn kuǎn rán. jīn nián guó jiā yǒu dà shì, chū sān jiāng jūn, fēn bù zhēng fā wú děng shí yú rén wéi zhào gōng míng fǔ cān zuǒ, zhì cǐ cāng cù, jiàn qīng yǒu gāo mén dà wū, gù lái tóu, yǔ qīng xiàng dé, dà bù kě yán." yòu zhī qí guǐ shén, yuē:" bù xìng jí dǔ, sǐ zài dàn xī, zāo qīng, yǐ xìng mìng xiāng tuō." dá yuē:" rén shēng yǒu sǐ, cǐ bì rán zhī shì. sǐ zhě bù xì shēng shí guì jiàn. wú jīn jiàn lǐng bīng sān qiān, xū qīng de dù bù xiāng fù, rú cǐ dì nán de, bù yí cí zhī." yòu yuē:" lǎo mǔ nián gāo, xiōng dì wú yǒu, yī dàn sǐ wáng, qián wú gōng yǎng." suì xī xū bù néng zì shèng. qí rén chuàng rán yuē:" qīng wèi wèi cháng bó, ér jiā wú yú cái, xiàng wén yǔ zūn fū rén cí jué, yán cí āi kǔ, rán zé qīng guó shì yě, rú hé kě lìng sǐ. wú dāng xiāng wèi." yīn qǐ qù. míng rì, gèng lái. qí míng rì, yòu lái. yòu yuē:" qīng xǔ huó wú, dāng zú ēn fǒu?" dá yuē:" dà lǎo zi yè yǐ xǔ qīng, dāng fù xiāng qī yé!" jiàn qí cóng zhě shù bǎi rén, jiē zhǎng èr chǐ xǔ, wū yī jūn fú, chì yóu wèi zhì. yòu jiā jī gǔ dǎo sì, zhū guǐ wén gǔ shēng, jiē yīng jié qǐ wǔ, zhèn xiù sà sà yǒu shēng. yòu jiāng wèi shè jiǔ shí. cí yuē:" bù xū." yīn fù qǐ qù. wèi yòu yuē:" bìng zài rén tǐ zhōng, rú huǒ. dāng yǐ shuǐ jiě zhī." yīn qǔ yī bēi shuǐ, fā bèi guàn zhī. yòu yuē:" wèi qīng liú chì bǐ shí yú zhī, zài jiàn xià, kě yú rén shǐ zān zhī. chū rù pì è zāi, jǔ shì jiē wú yàng." yīn dào yuē:" wáng jiǎ lǐ yǐ, wú jiē yǔ zhī." suì zhí yòu shǒu yǔ cí. shí yòu dé ān mián, yè zhōng hū jué, nǎi hū zuǒ yòu, lìng kāi bèi," shén yǐ shuǐ guàn wǒ, jiāng dà zhān rú." kāi bèi. ér xìn yǒu shuǐ zài shàng bèi zhī xià, xià bèi zhī shàng, bù jìn, rú lù zhī zài hé. liàng zhī, dé sān shēng qī hé. yú shì jí sān fēn yù èr. shù rì. dà chú. fán qí suǒ dào dāng qǔ zhě, jiē sǐ wáng. wéi wáng wén yīng, bàn nián hòu nǎi wáng. suǒ dào yǔ chì bǐ rén, jiē jīng jí bìng jí bīng luàn, jiē yì wú yàng. chū, yǒu yāo shū yún:" shàng dì yǐ sān jiāng jūn zhào gōng míng zhōng shì jì gè dū shù guǐ xià qǔ rén." mò zhī suǒ zài. yòu bìng chà, jiàn cǐ shū, yǔ suǒ dào zhào gōng míng hé yān.
散骑侍郎王佑疾困,与母辞诀,既而闻有通宾者,曰:“某郡,某里,某人,尝为别驾。”佑亦雅闻其姓字,有顷,奄然来至,曰:“与卿士类有自然之分,又州里情,便款然。今年国家有大事,出三将军,分布征发吾等十余人为赵公明府参佐,至此仓卒,见卿有高门大屋,故来投,与卿相得,大不可言。”佑知其鬼神,曰:“不幸疾笃,死在旦夕,遭卿,以性命相托。”答曰:“人生有死,此必然之事。死者不系生时贵贱。吾今见领兵三千,须卿得度簿相付,如此地难得,不宜辞之。”佑曰:“老母年高,兄弟无有,一旦死亡,前无供养。”遂欷歔不能自胜。其人怆然曰:“卿位为常伯,而家无余财,向闻与尊夫人辞诀,言辞哀苦,然则卿国士也,如何可令死。吾当相为。”因起去。明日,更来。其明日,又来。佑曰:“卿许活吾,当卒恩否?”答曰:“大老子业已许卿,当复相欺耶!”见其从者数百人,皆长二尺许,乌衣军服,赤油为志。佑家击鼓祷祀,诸鬼闻鼓声,皆应节起舞,振袖飒飒有声。佑将为设酒食。辞曰:“不须。”因复起去。谓佑曰:“病在人体中,如火。当以水解之。”因取一杯水,发被灌之。又曰:“为卿留赤笔十余枝,在荐下,可与人使簪之。出入辟恶灾,举事皆无恙。”因道曰:“王甲、李乙,吾皆与之。”遂执佑手与辞。时佑得安眠,夜中忽觉,乃呼左右,令开被,“神以水灌我,将大沾濡。”开被。而信有水在上被之下,下被之上,不浸,如露之在荷。量之,得三升七合。于是疾三分愈二。数日。大除。凡其所道当取者,皆死亡。唯王文英,半年后乃亡。所道与赤笔人,皆经疾病及兵乱,皆亦无恙。初,有妖书云:“上帝以三将军赵公明、钟士季各督数鬼下取人。”莫知所在。佑病差,见此书,与所道赵公明合焉。
hàn xià pī zhōu shì cháng zhì dōng hǎi, dào féng yī lì, chí yī juàn shū, qiú jì zài. xíng shí yú lǐ, wèi shì yuē:" wú zàn yǒu suǒ guò, liú shū jì jūn chuán zhōng, shèn wù fā zhī." qù hòu, shì dào fā xiàn shū, jiē zhū sǐ rén lù, xià tiáo yǒu shì míng. xū yú, lì hái, shì yóu shì shū. lì nù yuē:" gù yǐ xiāng gào, ér hū shì zhī?" shì kòu tóu liú xiě, liáng jiǔ, lì yuē:" gǎn qīng yuǎn xiāng zài, cǐ shū bù kě chú qīng míng. jīn rì yǐ qù, huán jiā, sān nián wù chū mén, kě de dù yě. wù dào jiàn wú shū." shì hái, bù chū, yǐ èr nián yú, jiā jiē guài zhī. lín rén zú wáng, fù nù, shǐ wǎng diào zhī. shì bù dé yǐ, shì chū mén, biàn jiàn cǐ lì. lì yuē:" wú lìng rǔ sān nián wù chū, ér jīn chū mén, zhī fù nài hé? wú qiú bú jiàn, lián lěi wèi biān zhàng, jīn yǐ jiàn rǔ, wú kě nài hé. hòu sān rì, rì zhōng, dāng xiāng qǔ yě." shì hái, tì qì jù dào rú cǐ. fù gù bù xìn. mǔ zhòu yè yǔ xiāng shǒu. zhì sān rì rì zhōng shí, guǒ jiàn lái qǔ, biàn sǐ. nán dùn zhāng zhù, yú tián zhōng zhǒng hé, jiàn lǐ hé, yù chí qù, gù jiàn kōng sāng, zhōng yǒu tǔ, yīn zhí zhǒng, yǐ yú jiāng gài guàn. hòu rén jiàn sāng zhōng fǎn fù shēng lǐ, zhuǎn xiāng gào yǔ, yǒu bìng mù tòng zhě, xī yīn xià, yán:" lǐ jūn lìng wǒ mù yù, xiè yǐ yī tún." mù tòng xiǎo jí, yì xíng zì yù. zhòng quǎn fèi shēng, máng zhě dé shì, yuǎn jìn xī hè, qí xià chē qí cháng shù qiān bǎi, jiǔ ròu pāng tuó. jiān yī suì yú, zhāng zhù yuǎn chū lái huán, jiàn zhī, jīng yún: cǐ yǒu hé shén, nǎi wǒ suǒ zhǒng ěr." yīn jiù zhuó zhī.
汉下邳周式尝至东海,道逢一吏,持一卷书,求寄载。行十余里,谓式曰:“吾暂有所过,留书寄君船中,慎勿发之。”去后,式盗发现书,皆诸死人录,下条有式名。须臾,吏还,式犹视书。吏怒曰:“故以相告,而忽视之?”式叩头流血,良久,吏曰:“感卿远相载,此书不可除卿名。今日已去,还家,三年勿出门,可得度也。勿道见吾书。”式还,不出,已二年余,家皆怪之。邻人卒亡,父怒,使往吊之。式不得已,适出门,便见此吏。吏曰:“吾令汝三年勿出,而今出门,知复奈何?吾求不见,连累为鞭杖,今已见汝,无可奈何。后三日,日中,当相取也。”式还,涕泣具道如此。父故不信。母昼夜与相守。至三日日中时,果见来取,便死。南顿张助,于田中种禾,见李核,欲持去,顾见空桑,中有土,因植种,以余浆溉灌。后人见桑中反复生李,转相告语,有病目痛者,息阴下,言:“李君令我目愈,谢以一豚。”目痛小疾,亦行自愈。众犬吠声,盲者得视,远近翕赫,其下车骑常数千百,酒肉滂沱。间一岁余,张助远出来还,见之,惊云:此有何神,乃我所种耳。”因就斫之。
wáng mǎng jū shè, liú jīng shàng yán:" qí jùn lín zī xiàn tíng cháng xīn dāng, shù mèng rén wèi yuē:" wú, tiān shǐ yě. shè huáng dì, dāng wéi zhēn. jí bù xìn wǒ, cǐ tíng zhōng dāng yǒu xīn jǐng chū.' tíng cháng qǐ shì tíng zhōng, yīn yǒu xīn jǐng. rù dì bǎi chǐ."
王莽居摄,刘京上言:“齐郡临淄县亭长辛当,数梦人谓曰:“吾,天使也。摄皇帝,当为真。即不信我,此亭中当有新井出。’亭长起视亭中,因有新井。入地百尺。”