shén nóng yǐ zhě biān biān bǎi cǎo, jǐn zhī qí píng dú hán wēn zhī xìng, chòu wèi suǒ zhǔ, yǐ bō bǎi gǔ, gù tiān xià hào shén nóng yě.
神农以赭鞭鞭百草,尽知其平毒寒温之性,臭味所主,以播百谷,故天下号神农也。
chì sōng zǐ zhě, shén nóng shí yǔ shī yě, fú bīng yù sàn, yǐ jiào shén nóng, néng rù huǒ bù shāo. zhì kūn lún shān, cháng rù xī wáng mǔ shí shì zhōng, suí fēng yǔ shàng xià. yán dì shào nǚ zhuī zhī, yì dé xiān, jù qù. zhì gāo xīn shí, fù wèi yǔ shī, yóu rén jiān. jīn zhī yǔ shī běn shì yān.
赤松子者,神农时雨师也,服冰玉散,以教神农,能入火不烧。至昆仑山,常入西王母石室中,随风雨上下。炎帝少女追之,亦得仙,俱去。至高辛时,复为雨师,游人间。今之雨师本是焉。
chì jiāng zi yù zhě, huáng dì shí rén yě. bù shí wǔ gǔ, ér dàn bǎi cǎo huá. zhì yáo shí, wèi mù gōng. néng suí fēng yǔ shàng xià. shí yú shì mén zhōng mài jiǎo, gù yì wèi zhī jiǎo fù.
赤将子轝者,黄帝时人也。不食五谷,而啖百草华。至尧时,为木工。能随风雨上下。时于市门中卖缴,故亦谓之缴父。
níng fēng zǐ, huáng dì shí rén yě. shì chuán wèi huáng dì táo zhèng, yǒu yì rén guò zhī, wèi qí zhǎng huǒ. néng chū wǔ sè yān. jiǔ zé yǐ jiào fēng zǐ, fēng zǐ jī huǒ zì shāo, ér suí yān qì shàng xià. shì qí huī jìn, yóu yǒu qí gǔ. shí rén gòng zàng zhī níng běi shān zhōng. gù wèi zhī níng fēng zǐ.
宁封子,黄帝时人也。世传为黄帝陶正,有异人过之,为其掌火。能出五色烟。久则以教封子,封子积火自烧,而随烟气上下。视其灰烬,犹有其骨。时人共葬之宁北山中。故谓之宁封子。
wò quán zhě, huái shān cǎi yào fù yě. hǎo shí sōng shí. xíng tǐ shēng máo, zhǎng qī cùn. liǎng mù gèng fāng. néng fēi xíng zhú zǒu mǎ. yǐ sōng zǐ yí yáo, yáo bù xiá fú. sōng zhě, jiǎn sōng yě. shí shòu fú zhě, jiē sān bǎi suì.
偓佺者,槐山采药父也。好食松实。形体生毛,长七寸。两目更方。能飞行逐走马。以松子遗尧,尧不暇服。松者,简松也。时受服者,皆三百岁。
péng zǔ zhě, yīn shí dài fū yě. xìng qián, míng kēng. dì zhuān xū zhī sūn, lù zhōng shì zhī zhōng zǐ. lì xià ér zhì shāng mò, hào qī bǎi suì. cháng shí guì zhī. lì yáng yǒu péng zǔ xiān shì. qián shì yún: dǎo qǐng fēng yǔ, mò bù zhé yīng. cháng yǒu liǎng hǔ zài cí zuǒ yòu. jīn rì cí zhī qì dì, zé yǒu liǎng hǔ jī.
彭祖者,殷时大夫也。姓钱,名铿。帝颛顼之孙,陆终氏之中子。历夏而至商末,号七百岁。常食桂芝。历阳有彭祖仙室。前世云:祷请风雨,莫不辄应。常有两虎在祠左右。今日祠之讫地,则有两虎迹。
shī mén zhě, xiào fù dì zǐ yě. néng shǐ huǒ. shí táo pā. wèi kǒng jiǎ lóng shī. kǒng jiǎ bù néng xiū qí xīn yì, shā ér mái zhī wài yě. yī dàn, fēng yǔ yíng zhī. shān mù jiē fán. kǒng jiǎ cí ér dǎo zhī, wèi hái ér sǐ.
师门者,啸父弟子也。能使火。食桃葩。为孔甲龙师。孔甲不能修其心意,杀而埋之外野。一旦,风雨迎之。山木皆燔。孔甲祠而祷之,未还而死。
qián zhōu gé yóu, shǔ qiāng rén yě. zhōu chéng wáng shí, hǎo kè mù zuò yáng mài zhī. yī dàn, chéng mù yáng rù shǔ zhōng, shǔ zhōng wáng hóu guì rén zhuī zhī, shàng suí shān suí shān duō táo, zài é méi shān xī nán, gāo wú jí yě. suí zhī zhě bù fù huán, jiē dé xiān dào. gù lǐ yàn yuē:" dé suí shān yī táo, suī bù néng xiān, yì zú yǐ háo." shān xià lì cí shù shí chù.
前周葛由,蜀羌人也。周成王时,好刻木作羊卖之。一旦,乘木羊入蜀中,蜀中王侯贵人追之,上绥山绥山多桃,在峨眉山西南,高无极也。随之者不复还,皆得仙道。故里谚曰:“得绥山一桃,虽不能仙,亦足以豪。”山下立祠数十处。
cuī wén zi zhě, tài shān rén yě. xué xiān yú wáng zǐ qiáo. zǐ qiáo huà wéi bái ní, ér chí yào yǔ wén zi. wén zi jīng guài, yǐn gē jī ní, zhōng zhī, yīn duò qí yào. fǔ ér shì zhī, wáng zǐ qiáo zhī shī yě. zhì zhī shì zhōng, fù yǐ bì kuāng. xū yú, huà wéi dà niǎo. kāi ér shì zhī, fān rán fēi qù.
崔文子者,泰山人也。学仙于王子乔。子乔化为白蜺,而持药与文子。文子惊怪,引戈击蜺,中之,因堕其药。俯而视之,王子乔之尸也。置之室中,覆以敝筐。须臾,化为大鸟。开而视之,翻然飞去。
guān xiān, sòng rén yě. diào yú wèi yè. jū suī shuǐ páng, bǎi yú nián, dé yú, huò fàng, huò mài, huò zì shí zhī. cháng guàn dài, hǎo zhǒng lì, shí qí pā shí yān. sòng jǐng gōng wèn qí dào, bù gào, jí shā zhī. hòu shù shí nián, jù sòng chéng mén shàng, gǔ qín, shù shí rì nǎi qù. sòng rén jiā jiā fèng cí zhī.
冠先,宋人也。钓鱼为业。居睢水旁,百余年,得鱼,或放,或卖,或自食之。常冠带,好种荔,食其葩实焉。宋景公问其道,不告,即杀之。后数十年,踞宋城门上,鼓琴,数十日乃去。宋人家家奉祠之。
qín gāo, zhào rén yě. néng gǔ qín. wèi sòng kāng wáng shè rén. xíng juān péng zhī shù, fú yóu jì zhōu zhuō jùn jiān èr bǎi yú nián. hòu cí rù zhuō shuǐ zhōng, qǔ lóng zǐ, yǔ zhū dì zǐ qī zhī. yuē:" míng rì jiē jié zhāi hòu." yú shuǐ páng shè cí wū. guǒ chéng chì lǐ yú chū, lái zuò cí zhōng. qiě yǒu wàn rén guān zhī. liú yī yuè, nǎi fù rù shuǐ qù.
琴高,赵人也。能鼓琴。为宋康王舍人。行涓彭之术,浮游冀州、涿郡间二百余年。后辞入涿水中,取龙子,与诸弟子期之。曰:“明日皆洁斋候。”于水旁设祠屋。果乘赤鲤鱼出,来坐祠中。且有万人观之。留一月,乃复入水去。
táo ān gōng zhě, lù ān zhù yě shī yě. shù xíng huǒ. huǒ yī zhāo sàn shàng, zǐ sè chōng tiān. gōng fú yě xià qiú āi. xū yú. zhū què zhǐ yě shàng, yuē:" ān gōng! ān gōng! yě yǔ tiān tōng. qī yuè qī rì, yíng rǔ yǐ chì lóng." zhì shí, ān gōng qí zhī, cóng dōng nán qù. chéng yì shù wàn rén, yù zǔ ān sòng zhī, jiē cí jué. yǒu rén rù jiāo shān qī nián, lǎo jūn yǔ zhī mù zuān, shǐ chuān yī pán shí, shí hòu wǔ chǐ, yuē:" cǐ shí chuān dāng de dào." jī sì shí nián, shí chuān, suì de shén xiān dān jué.
陶安公者,六安铸冶师也。数行火。火一朝散上,紫色冲天。公伏冶下求哀。须臾。朱雀止冶上,曰:“安公!安公!冶与天通。七月七日,迎汝以赤龙。”至时,安公骑之,从东南去。城邑数万人,豫祖安送之,皆辞诀。有人入焦山七年,老君与之木钻,使穿一盘石,石厚五尺,曰:“此石穿;当得道。”积四十年,石穿,遂得神仙丹诀。
lǔ shǎo qiān zhě, shān yáng rén yě. hàn wén dì cháng wēi fú huái jīn guò zhī, yù wèn qí dào. shǎo qiān zhǔ jīn zhàng, zhí xiàng yá shàn, chū yìng mén. huái nán wáng ān, hǎo dào shù. shè chú zǎi yǐ hòu bīn kè. zhēng yuè shàng wǔ, yǒu bā lǎo gōng yì mén qiú jiàn. mén lì yuē wáng, wáng shǐ lì zì yǐ yì nán zhī, yuē:" wú wáng hǎo cháng shēng, xiān shēng wú zhù shuāi zhī shù, wèi gǎn yǐ wén." gōng zhī bú jiàn, nǎi gèng xíng wèi bā tóng zǐ, sè rú táo huā. wáng biàn jiàn zhī, shèng lǐ shè lè, yǐ xiǎng bā gōng. yuán qín ér xián, gē yuē:" míng míng shàng tiān, zhào sì hǎi xī. zhī wǒ hǎo dào, gōng lái xià xī. gōng jiāng yǔ yú, shēng yǔ máo xī. shēng téng qīng yún, dǎo liáng fǔ xī. guān jiàn sān guāng, yù běi dǒu xī. qū chéng fēng yún, shǐ yù nǚ xī." jīn suǒ wèi huái nán cāo shì yě.
鲁少千者,山阳人也。汉文帝尝微服怀金过之,欲问其道。少千拄金杖,执象牙扇,出应门。淮南王安,好道术。设厨宰以候宾客。正月上午,有八老公诣门求见。门吏曰王,王使吏自以意难之,曰:“吾王好长生,先生无驻衰之术,未敢以闻。”公知不见,乃更形为八童子,色如桃花。王便见之,盛礼设乐,以享八公。援琴而弦,歌曰:“明明上天,照四海兮。知我好道,公来下兮。公将与余,生羽毛兮。升腾青云,蹈梁甫兮。观见三光,遇北斗兮。驱乘风云,使玉女兮。”今所谓淮南操是也。
liú gēn, zì jūn ān. jīng zhào cháng ān rén yě. hàn chéng dì shí, rù sōng shān xué dào. yù yì rén shòu yǐ mì jué, suì dé xiān. néng zhào guǐ. yǐng chuān tài shǒu shǐ qí yǐ wéi yāo, qiǎn rén zhào gēn, yù lù zhī. zhì fǔ, yǔ yuē:" jūn néng shǐ rén jiàn guǐ, kě shǐ xíng jiàn. bù zhě, jiā lù." gēn yuē:" shén yì." jiè fǔ jūn qián bǐ yàn shū fú, yīn yǐ kòu jǐ xū yú, hū jiàn wǔ liù guǐ, fù èr qiú yú qí qián. qí shú shì, nǎi fù mǔ yě. xiàng gēn kòu tóu yuē:" xiǎo ér wú zhuàng, fèn dāng wàn sǐ." chì qí yuē:" rǔ zǐ sūn bù néng guāng róng xiān zǔ, hé dé zuì shén xiān, nǎi lèi qīn rú cǐ." qí āi jīng bēi qì, dùn shǒu qǐng zuì. gēn mò rán hū qù, bù zhī suǒ zhī.
刘根,字君安。京兆长安人也。汉成帝时,入嵩山学道。遇异人授以秘诀,遂得仙。能召鬼。颍川太守史祈以为妖,遣人召根,欲戮之。至府,语曰:“君能使人见鬼,可使形见。不者,加戮。”根曰:“甚易。”借府君前笔砚书符,因以叩几;须臾,忽见五六鬼,缚二囚于祈前。祈熟视,乃父母也。向根叩头曰:“小儿无状,分当万死。”叱祈曰:“汝子孙不能光荣先祖,何得罪神仙,乃累亲如此。”祈哀惊悲泣,顿首请罪。根默然忽去,不知所之。
hàn míng dì shí, shàng shū láng hé dōng wáng qiáo, wèi yè lìng. qiáo yǒu shén shù, měi yuè shuò, cháng zì xiàn yì tái. dì guài qí lái shù, ér bú jiàn chē qí mì lìng tài shǐ hòu wàng zhī. yán qí lín zhì shí, zhé yǒu shuāng fú, cóng dōng nán fēi lái. yīn fú cì, jiàn fú, jǔ luó zhāng zhī, dàn dé yī shuāng xì. shǐ shàng shū shí shì, sì nián zhōng suǒ cì shàng shū guān shǔ lǚ yě.
汉明帝时,尚书郎河东王乔,为邺令。乔有神术,每月朔,尝自县诣台。帝怪其来数,而不见车骑;密令太史候望之。言其临至时,辄有双凫,从东南飞来。因伏伺,见凫,举罗张之,但得一双舄。使尚书识视,四年中所赐尚书官属履也。
jì zi xùn, bù zhī suǒ cóng lái. dōng hàn shí, dào luò yáng jiàn gōng qīng, shù shí chù, jiē chí dǒu jiǔ piàn pú hòu zhī. yuē:" yuǎn lái wú suǒ yǒu, shì zhì wēi yì." zuò shàng shù bǎi rén, yǐn dàn zhōng rì bù jìn. qù hòu, jiē jiàn bái yún qǐ, cóng dàn zhì mù. shí yǒu bǎi suì gōng shuō: xiǎo ér shí jiàn xùn mài yào kuài jī shì, yán sè rú cǐ. xùn bù lè zhù luò, suì dùn qù. zhèng shǐ zhōng, yǒu rén yú cháng ān dōng bà chéng, jiàn yǔ yī lǎo gōng gòng mā sā tóng rén, xiāng wèi yuē:" shì jiàn zhù cǐ, yǐ jìn wǔ bǎi suì yǐ." jiàn zhě hū zhī yuē:" jì xiān shēng xiǎo zhù." bìng xíng yīng zhī. shì ruò chí xú, ér zǒu mǎ bù jí.
蓟子训,不知所从来。东汉时,到洛阳见公卿,数十处,皆持斗酒片脯候之。曰:“远来无所有,示致微意。”坐上数百人,饮啖终日不尽。去后,皆见白云起,从旦至暮。时有百岁公说:小儿时见训卖药会稽市,颜色如此。训不乐住洛,遂遁去。正始中,有人于长安东霸城,见与一老公共摩挲铜人,相谓曰:“适见铸此,已近五百岁矣。”见者呼之曰:“蓟先生小住。”并行应之。视若迟徐,而走马不及。
hàn yīn shēng zhě, cháng ān wèi qiáo xià qǐ xiǎo ér yě. cháng yú shì zhōng gài, shì zhōng yàn kǔ, yǐ fèn sǎ zhī. xuán fù zài shì zhōng qǐ, yī bú jiàn wū rú gù. zhǎng lì zhī zhī, xiè shōu xì, zhe zhì gù, ér xù zài shì qǐ. yòu xiè yù shā zhī, nǎi qù. sǎ zhī zhě jiā, wū shì zì huài, shā shí shù rén. cháng ān zhōng yáo yán yuē:" jiàn qǐ ér yǔ měi jiǔ, yǐ miǎn pò wū zhī jiù."
汉阴生者,长安渭桥下乞小儿也。常于市中丐,市中厌苦,以粪洒之。旋复在市中乞,衣不见污如故。长吏知之,械收系,着桎梏,而续在市乞。又械欲杀之,乃去。洒之者家,屋室自坏,杀十数人。长安中谣言曰:“见乞儿与美酒,以免破屋之咎。”
gǔ chéng xiāng píng cháng shēng, bù rú hé suǒ rén yě. shù sǐ ér fù shēng. shí rén wéi bù rán. hòu dà shuǐ chū, suǒ hài fēi yī, ér píng zhé zài quē mén shān shàng dà hū yán: píng cháng shēng zài cǐ. yún fù yǔ, shuǐ wǔ rì bì zhǐ. zhǐ, zé shàng shān qiú cí zhī. dàn jiàn píng yī zhàng gé dài. hòu shù shí nián, fù wèi huá yīn shì mén zú.
谷城乡平常生,不如何所人也。数死而复生。时人为不然。后大水出,所害非一,而平辄在缺门山上大呼言:平常生在此。云复雨,水五日必止。止,则上山求祠之。但见平衣杖革带。后数十年,复为华阴市门卒。
zuǒ cí, zì fú fàng, lú jiāng rén yě. shǎo yǒu shén tōng. cháng zài cáo gōng zuò, gōng xiào gù zhòng bīn yuē:" jīn rì gāo huì, zhēn xiū lüè bèi. suǒ shǎo zhě, wú sōng jiāng lú yú wèi kuài." fàng yuē:" cǐ yì dé ěr." yīn qiú tóng pán zhù shuǐ, yǐ zhú gān ěr diào yú pán zhōng, xū yú, yǐn yī lú yú chū. gōng dà fǔ zhǎng, huì zhě jiē jīng. gōng yuē:" yī yú bù zhōu zuò kè, dé liǎng wèi jiā." fàng nǎi fù ěr diào zhī. xū yú, yǐn chū, jiē sān chǐ yú, shēng xiān kě ài. gōng biàn zì qián kuài zhī, zhōu cì zuò xí. gōng yuē:" jīn jì dé lú, hèn wú shǔ zhōng shēng jiāng ěr." fàng yuē:" yì kě de yě." gōng kǒng qí jìn dào mǎi, yīn yuē:" wú xī shǐ rén zhì shǔ mǎi jǐn, kě chì rén gào wú shǐ shǐ zēng shì èr duān." rén qù, xū yú hái, dé shēng jiāng. yòu yún:" yú jǐn sì xià jiàn gōng shǐ, yǐ chì zēng shì èr duān." hòu jīng suì yú, gōng shǐ hái, guǒ zēng èr duān. wèn zhī, yún:" xī mǒu yuè mǒu rì, jiàn rén yú sì xià, yǐ gōng chì chì zhī." hòu gōng chū jìn jiāo, shì rén cóng zhě bǎi shù, fàng nǎi lài jiǔ yī yīng, pú yī piàn, shǒu zì qīng yīng, xíng jiǔ bǎi guān, bǎi guān mò bù zuì bǎo. gōng guài, shǐ xún qí gù. xíng shì gū jiǔ jiā, zuó xī wáng qí jiǔ pú yǐ. gōng nù, yīn yù shā fàng. fàng zài gōng zuò, jiāng shōu zhī, què rù bì zhōng, huò rán bú jiàn. nǎi mù qǔ zhī. huò jiàn yú shì, yù bǔ zhī, ér shì rén jiē fàng tóng xíng, mò zhī shuí shì. hòu rén yù fàng yú yáng chéng shān tóu, yīn fù zhú zhī. suì zǒu rù yáng qún. gōng zhī bù kě dé, nǎi lìng jiù yáng zhōng gào zhī, yuē:" cáo gōng bù fù xiāng shā, běn shì jūn shù ěr. jīn jì yàn, dàn yù yǔ xiāng jiàn." hū yǒu yī lǎo dī, qū qián liǎng xī, rén lì ér yán yuē:" jù rú xǔ." rén jí yún:" cǐ yáng shì." jìng wǎng fù zhī. ér qún yáng shù bǎi, jiē biàn wéi dī, bìng qū qián xī, rén lì, yún:" jù rú xǔ." yú shì suì mò zhī suǒ qǔ yān. lǎo zǐ yuē:" wú zhī suǒ yǐ wéi dà huàn zhě, yǐ wú yǒu shēn yě jí wú wú shēn, wú yǒu hé huàn zāi." ruò lǎo zi zhī chóu, kě wèi néng wú shēn yǐ. qǐ bù yuǎn zāi yě.
左慈,字符放,庐江人也。少有神通。尝在曹公座,公笑顾众宾曰:“今日高会,珍羞略备。所少者,吴松江鲈鱼为脍。”放曰:“此易得耳。”因求铜盘贮水,以竹竿饵钓于盘中,须臾,引一鲈鱼出。公大拊掌,会者皆惊。公曰:“一鱼不周坐客,得两为佳。”放乃复饵钓之。须臾,引出,皆三尺余,生鲜可爱。公便自前脍之,周赐座席。公曰:“今既得鲈,恨无蜀中生姜耳。”放曰:“亦可得也。”公恐其近道买,因曰:“吾昔使人至蜀买锦,可敕人告吾使;使增市二端。”人去,须臾还,得生姜。又云:“于锦肆下见公使,已敕增市二端。”后经岁余,公使还,果增二端。问之,云:“昔某月某日,见人于肆下,以公敕敕之。”后公出近郊,士人从者百数,放乃赉酒一罂,脯一片,手自倾罂,行酒百官,百官莫不醉饱。公怪,使寻其故。行视沽酒家,昨悉亡其酒脯矣。公怒,阴欲杀放。放在公座,将收之,却入壁中,霍然不见。乃募取之。或见于市,欲捕之,而市人皆放同形,莫知谁是。后人遇放于阳城山头,因复逐之。遂走入羊群。公知不可得,乃令就羊中告之,曰:“曹公不复相杀,本试君术耳。今既验,但欲与相见。”忽有一老羝,屈前两膝,人立而言曰:“遽如许。”人即云:“此羊是。”竞往赴之。而群羊数百,皆变为羝,并屈前膝,人立,云:“遽如许。”于是遂莫知所取焉。老子曰:“吾之所以为大患者,以吾有身也;及吾无身,吾有何患哉。”若老子之俦,可谓能无身矣。岂不远哉也。
sūn cè yù dù jiāng xí xǔ, yǔ yú jí jù xíng shí dà hàn. suǒ zài hè lì, cè cuī zhū jiàng shì, shǐ sù yǐn chuán, huò shēn zì zǎo chū dū qiè. jiàn jiāng lì duō zài jí xǔ. cè yīn cǐ jī nù, yán:" wǒ wèi bù rú jí yé? ér xiān qū fù zhī." biàn shǐ shōu jí zhì, ā wèn zhī yuē:" tiān hàn bù yǔ, dào lù jiān sè, bù shí dé guò. gù zì zǎo chū, ér qīng bù tóng yōu qī, ān zuò chuán zhōng, zuò guǐ wù tài, bài wú bù wǔ. jīn dāng xiāng chú." lìng rén fù zhì dì shàng bào zhī, shǐ qǐng yǔ ruò néng gǎn tiān, rì zhōng yǔ zhě, dāng yuán shè bù ěr, xíng zhū. é ér yún qì shàng zhēng, fū cùn ér hé bǐ zhì rì zhōng, dà yǔ zǒng zhì, xī jiàn yíng yì. jiàng shì xǐ yuè, yǐ wéi jí bì jiàn yuán, bìng wǎng qìng wèi. cè suì shā zhī. jiàng shì āi xī, cáng qí shī. tiān yè, hū gèng xìng yún fù zhī. míng dàn wǎng shì, bù zhī suǒ zài. cè jì shā jí, měi dú zuò, fǎng fú jiàn jí zài zuǒ yòu. yì shēn è zhī, pō yǒu shī cháng. hòu zhì chuāng fāng chà, ér yǐn jìng zì zhào, jiàn jí zài jìng zhōng, gù ér fú jiàn. rú shì zài sān. pū jìng dà jiào, chuāng jiē bēng liè, xū yú ér sǐ. jí, láng yá rén, dào shì.
孙策欲渡江袭许,与于吉俱行、时大旱。所在熇厉,策催诸将士,使速引船,或身自早出督切。见将吏多在吉许。策因此激怒,言:“我为不如吉耶?而先趋附之。”便使收吉至,呵问之曰:“天旱不雨,道路艰涩,不时得过。故自早出,而卿不同忧戚,安坐船中,作鬼物态,败吾部伍。今当相除。”令人缚置地上暴之,使请雨若能感天,日中雨者,当原赦;不尔,行诛。俄而云气上蒸,肤寸而合;比至日中,大雨总至,溪涧盈溢。将士喜悦,以为吉必见原,并往庆慰。策遂杀之。将士哀惜,藏其尸。天夜,忽更兴云覆之。明旦往视,不知所在。策既杀吉,每独坐,彷佛见吉在左右。意深恶之,颇有失常。后治疮方差,而引镜自照,见吉在镜中,顾而弗见。如是再三。扑镜大叫,疮皆崩裂,须臾而死。(吉,琅琊人,道士。)
jiè yǎn zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. zhù jiàn ān fāng shān, cóng qí shī bái yáng gōng dù shòu xuán yī wú wéi zhī dào. néng biàn huà yǐn xíng. cháng wǎng lái dōng hǎi, zàn guò mò líng, yǔ wú zhǔ xiāng wén. wú zhǔ liú yǎn, nǎi wèi yǎn jià gōng miào, yī rì zhī zhōng, shù qiǎn rén wǎng wèn qǐ jū. yǎn huò wèi tóng zǐ, huò wèi lǎo wēng, wú suǒ shí dàn, bù shòu xiǎng yí. wú zhǔ yù xué qí shù, yǎn yǐ wú zhǔ duō nèi yù, jī yuè bù jiào. wú zhǔ nù, chì fù yǎn, zhe jiǎ shì yǐn nǔ shè zhī. nǔ fā, ér shéng fù yóu cún bù zhī yǎn zhī suǒ zhī.
介琰者,不知何许人也。住建安方山,从其师白羊公杜受玄一无为之道。能变化隐形。尝往来东海,暂过秣陵,与吴主相闻。吴主留琰,乃为琰架宫庙,一日之中,数遣人往问起居。琰或为童子,或为老翁,无所食啖,不受饷遗。吴主欲学其术,琰以吴主多内御,积月不教。吴主怒,敕缚琰,着甲士引弩射之。弩发,而绳缚犹存不知琰之所之。
wú shí yǒu xú guāng zhě, cháng xíng shù yú shì lǐ: cóng rén qǐ guā, qí zhǔ wù yǔ, biàn cóng suǒ bàn, zhàng dì zhǒng zhī é ér guā shēng, màn yán, shēng huā, chéng shí nǎi qǔ shí zhī, yīn cì guān zhě. yù zhě fǎn shì suǒ chū mài, jiē wáng hào yǐ. fán yán shuǐ hàn shén yàn. guò dà jiàng jūn sūn chēn mén, qiān yī ér qū, zuǒ yòu chuí jiàn. huò wèn qí gù. dá yuē:" liú xiě chòu xīng bù kě nài." chēn wén è ér shā zhī. zhǎn qí shǒu, wú xuè. jí chēn fèi yòu dì, gèng lì jǐng dì, jiāng bài líng, shàng chē, yǒu dà fēng dàng chēn chē, chē wèi zhī qīng. jiàn guāng zài sōng shù shàng fǔ shǒu zhǐ huī chī xiào zhī, chēn wèn shì cóng, jiē wú jiàn zhě. é ér jǐng dì zhū chēn.
吴时有徐光者,尝行术于市里:从人乞瓜,其主勿与,便从索瓣,杖地种之;俄而瓜生,蔓延,生花,成实;乃取食之,因赐观者。鬻者反视所出卖,皆亡耗矣。凡言水旱甚验。过大将军孙綝门,褰衣而趋,左右垂践。或问其故。答曰:“流血臭腥不可耐。”綝闻恶而杀之。斩其首,无血。及綝废幼帝,更立景帝,将拜陵,上车,有大风荡綝车,车为之倾。见光在松树上拊手指挥嗤笑之,綝问侍从,皆无见者。俄而景帝诛綝。
gé xuán, zì xiào xiān, cóng zuǒ yuán fàng shòu jiǔ dān yè xiān jīng. yǔ kè duì shí, yán jí biàn huà zhī shì, kè yuē:" shì bì, xiān shēng zuò yī shì tè xì zhě." xuán yuē:" jūn dé wú jí yù yǒu suǒ jiàn hū?" nǎi sòu kǒu zhōng fàn, jǐn biàn dà fēng shù bǎi, jiē jí kè shēn, yì bù shì rén. jiǔ zhī, xuán nǎi zhāng kǒu, fēng jiē fēi rù, xuán jué shí zhī, shì gù fàn yě. yòu zhǐ há ma jí zhū xíng chóng yàn què zhī shǔ, shǐ wǔ, yīng jié rú rén. dōng wèi kè shè shēng guā zǎo, xià zhì bīng xuě. yòu yǐ shù shí qián shǐ rén sàn tóu jǐng zhōng, xuán yǐ yī qì yú jǐng shàng hū zhī, qián yī yī fēi cóng jǐng chū. wèi kè shè jiǔ, wú rén chuán bēi, bēi zì zhì qián, rú huò bù jìn, bēi bù qù yě. cháng yǔ wú zhǔ zuò lóu shàng, jiàn zuò qǐng yǔ tǔ rén, dì yuē:" bǎi xìng sī yǔ, nìng kě dé hū?" xuán yuē:" yǔ yì dé ěr!" nǎi shū fú zhe shè zhōng, qǐng kè jiān, tiān dì huì míng, dà yǔ liú yān. dì yuē:" shuǐ zhōng yǒu yú hū?" xuán fù shū fú zhì shuǐ zhōng, xū yú, yǒu dà yú shù bǎi tóu. shǐ rén zhì zhī.
葛玄,字孝先,从左元放受九丹液仙经。与客对食,言及变化之事,客曰:“事毕,先生作一事特戏者。”玄曰:“君得无即欲有所见乎?”乃嗽口中饭,尽变大蜂数百,皆集客身,亦不螫人。久之,玄乃张口,蜂皆飞入,玄嚼食之,是故饭也。又指虾蟆及诸行虫燕雀之属,使舞,应节如人。冬为客设生瓜枣,夏致冰雪。又以数十钱使人散投井中,玄以一器于井上呼之,钱一一飞从井出。为客设酒,无人传杯,杯自至前,如或不尽,杯不去也。尝与吴主坐楼上,见作请雨土人,帝曰:“百姓思雨,宁可得乎?”玄曰:“雨易得耳!”乃书符着社中,顷刻间,天地晦冥,大雨流淹。帝曰:“水中有鱼乎?”玄复书符掷水中,须臾,有大鱼数百头。使人治之。
wú měng, pú yáng rén. shì wú, wèi xī ān lìng, yīn jiā fēn níng. xìng zhì xiào. yù zhì rén dīng yì, shòu yǐ shén fāng yòu dé mì fǎ shén fú, dào shù dà xíng. cháng jiàn dà fēng, shū fú zhì wū shàng, yǒu qīng wū xián qù. fēng jí zhǐ. huò wèn qí gù. yuē:" nán hú yǒu zhōu, yù cǐ fēng, dào shì qiú jiù." yàn zhī guǒ rán. xī ān lìng yú qìng sǐ, yǐ sān rì, měng yuē:" shù wèi jǐn, dāng sù zhī yú tiān." suì wò shī páng, shù rì, yǔ lìng jù qǐ. hòu jiāng dì zǐ huí yù zhāng, jiāng shuǐ dà jí, rén bù dé dù měng nǎi yǐ shǒu zhōng bái yǔ shàn huà jiāng shuǐ, héng liú, suì chéng lù lù, xú xíng ér guò, guò qì, shuǐ fù. guān zhě hài yì. cháng shǒu xún yáng, cān jūn zhōu jiā yǒu kuáng fēng bào qǐ, měng jí shū fú zhì wū shàng, xū yú fēng jìng.
吴猛,濮阳人。仕吴,为西安令,因家分宁。性至孝。遇至人丁义,授以神方;又得秘法神符,道术大行。尝见大风,书符掷屋上,有青乌衔去。风即止。或问其故。曰:“南湖有舟,遇此风,道士求救。”验之果然。西安令于庆死,已三日,猛曰:“数未尽,当诉之于天。”遂卧尸旁,数日,与令俱起。后将弟子回豫章,江水大急,人不得渡;猛乃以手中白羽扇画江水,横流,遂成陆路,徐行而过,过讫,水复。观者骇异。尝守浔阳,参军周家有狂风暴起,猛即书符掷屋上,须臾风静。
yuán kè zhě, jì yīn rén yě. mào měi, yì rén duō yù qī zhī, kè zhōng bù qǔ. cháng zhǒng wǔ sè xiāng cǎo, jī shù shí nián, fú shí qí shí. hū yǒu wǔ sè shén é, zhǐ xiāng cǎo zhī shàng, kè shōu ér jiàn zhī yǐ bù, shēng sāng cán yān. zhì cán shí, yǒu shén nǚ yè zhì, zhù kè yǎng cán, yì yǐ xiāng cǎo shí cán. dé jiǎn bǎi èr shí tóu, dà rú wèng, měi yī jiǎn sāo liù qī rì nǎi jǐn. sāo qì, nǚ yǔ kè jù xiān qù, mò zhī suǒ rú.
园客者,济阴人也。貌美,邑人多欲妻之,客终不娶。尝种五色香草,积数十年,服食其实。忽有五色神蛾,止香草之上,客收而荐之以布,生桑蚕焉。至蚕时,有神女夜至,助客养蚕,亦以香草食蚕。得茧百二十头,大如瓮,每一茧缫六七日乃尽。缫讫,女与客俱仙去,莫知所如。
hàn, dǒng yǒng, qiān shèng rén. shǎo piān gū, yǔ fù jū sì, lì tián mǔ, lù chē zài zì suí. fù wáng, wú yǐ zàng, nǎi zì mài wèi nú, yǐ gōng sāng shì. zhǔ rén zhī qí xián, yǔ qián yī wàn, qiǎn zhī. yǒng xíng, sān nián sàng bì, yù hái zhǔ rén, gōng qí nú zhí. dào féng yī fù rén yuē:" yuàn wèi zi qī." suì yǔ zhī jù. zhǔ rén wèi yǒng yuē:" yǐ qián yǔ jūn yǐ." yǒng yuē:" méng jūn zhī huì, fù sāng shōu cáng, yǒng suī xiǎo rén, bì yù fú qín zhì lì, yǐ bào hòu dé." zhǔ yuē:" fù rén hé néng?" yǒng yuē:" néng zhī." zhǔ yuē:" bì ěr zhě, dàn lìng jūn fù wèi wǒ zhī jiān bǎi pǐ." yú shì yǒng qī wéi zhǔ rén jiā zhī, shí rì ér bì. nǚ chū mén, wèi yǒng yuē:" wǒ, tiān zhī zhī nǚ yě. yuán jūn zhì xiào, tiān dì lìng wǒ zhù jūn cháng zhài ěr." yǔ bì, líng kōng ér qù ér qù, bù zhī suǒ zài.
汉,董永,千乘人。少偏孤,与父居肆,力田亩,鹿车载自随。父亡,无以葬,乃自卖为奴,以供丧事。主人知其贤,与钱一万,遣之。永行,三年丧毕,欲还主人,供其奴职。道逢一妇人曰:“愿为子妻。”遂与之俱。主人谓永曰:“以钱与君矣。”永曰:“蒙君之惠,父丧收藏,永虽小人,必欲服勤致力,以报厚德。”主曰:“妇人何能?”永曰:“能织。”主曰:“必尔者,但令君妇为我织缣百疋。”于是永妻为主人家织,十日而毕。女出门,谓永曰:“我,天之织女也。缘君至孝,天帝令我助君偿债耳。”语毕,凌空而去而去,不知所在。
chū, gōu yì fū rén yǒu zuì, yǐ qiǎn sǐ, jì bìn, shī bù chòu, ér xiāng wén shí yú lǐ. yīn zàng yún líng, shàng āi dào zhī. yòu yí qí fēi cháng rén, nǎi fā zhǒng kāi shì, guān kōng wú shī, wéi shuāng lǚ cún yī yún. zhāo dì jí wèi, gǎi zàng zhī, guān kōng wú shī, dú sī lǚ cún yān. hàn shí yǒu dù lán xiāng zhě, zì chēng nán kāng rén shì. yǐ jiàn yè sì nián chūn, shù yì zhāng chuán. chuán nián shí qī, wàng jiàn qí chē zài mén wài, bì tōng yán:" ā mǔ suǒ shēng, yí shòu pèi jūn, kě bù jìng cóng?" chuán, xiān míng gǎi shuò, shuò hū nǚ qián, shì, kě shí liù qī, shuō shì miǎo rán jiǔ yuǎn. yǒu bì zǐ èr rén: dà zhě xuān zhī, xiǎo zhě sōng zhī. diàn chē qīng niú shàng, yǐn shí jiē bèi. zuò shī yuē:" ā mǔ chù líng yuè, shí yóu yún xiāo jì. zhòng nǚ shì yǔ yí, bù chū yōng gōng wài. piāo lún sòng wǒ lái, qǐ fù chǐ chén huì. cóng wǒ yǔ fú jù, xián wǒ yǔ huò huì." zhì qí nián bā yuè dàn, fù lái, zuò shī yuē:" xiāo yáo yún hàn jiān, hū xī fā jiǔ yí. liú rǔ bù jī lù, ruò shuǐ hé bù zhī." chū shǔ zi sān méi, dà rú jī zǐ, yún:" shí cǐ, lìng jūn bù wèi fēng bō, pì hán wēn." shuò shí èr méi, yù liú yī, bù kěn, lìng shuò shí jǐn. yán:" běn wèi jūn zuò qī, qíng wú kuàng yuǎn, yǐ nián mìng wèi hé, qiě xiǎo guāi, dà suì dōng fāng mǎo, dāng hái qiú jūn." lán xiāng jiàng shí, shuò wèn dǎo sì hé rú. xiāng yuē:" xiāo mó zì kě yù jí, yín sì wú yì." xiāng yǐ yào wèi xiāo mó.
初,钩弋夫人有罪,以谴死,既殡,尸不臭,而香闻十余里。因葬云陵,上哀悼之。又疑其非常人,乃发冢开视,棺空无尸,惟双履存一云。昭帝即位,改葬之,棺空无尸,独丝履存焉。汉时有杜兰香者,自称南康人氏。以建业四年春,数诣张传。传年十七,望见其车在门外,婢通言:“阿母所生,遗授配君,可不敬从?”传,先名改硕,硕呼女前,视,可十六七,说事邈然久远。有婢子二人:大者萱支,小者松支。钿车青牛上,饮食皆备。作诗曰:“阿母处灵岳,时游云霄际。众女侍羽仪,不出墉宫外。飘轮送我来,岂复耻尘秽。从我与福俱,嫌我与祸会。”至其年八月旦,复来,作诗曰:“逍遥云汉间,呼吸发九嶷。流汝不稽路,弱水何不之。”出薯●子三枚,大如鸡子,云:“食此,令君不畏风波,辟寒温。”硕食二枚,欲留一,不肯,令硕食尽。言:“本为君作妻,情无旷远,以年命未合,且小乖,大岁东方卯,当还求君。”兰香降时,硕问祷祀何如。香曰:“消魔自可愈疾,淫祀无益。”香以药为消魔。
wèi jì běi jùn cóng shì yuàn xián chāo, zì yì qǐ, yǐ jiā píng zhōng yè dú sù, mèng yǒu shén nǚ lái cóng zhī. zì chēng:" tiān shàng yù nǚ, dōng jùn rén, xìng chéng gōng, zì zhī qióng, zǎo shī fù mǔ, tiān dì āi qí gū kǔ, qiǎn lìng xià jià cóng fū." chāo dāng qí mèng yě, jīng shuǎng gǎn wù, jiā qí měi yì, fēi cháng rén zhī róng, jué wù qīn xiǎng, ruò cún ruò wáng, rú cǐ sān sì xī. yī dàn, xiǎn rán lái yóu, jià zī píng chē, cóng bā bì, fú líng luó qǐ xiù zhī yī, zī yán róng tǐ, zhuàng ruò fēi xiān, zì yán nián qī shí, shì zhī rú shí wǔ liù nǚ. chē shàng yǒu hú kē, qīng bái liú lí wǔ jù. shí dàn qí yì, zhuàn jù lǐ jiǔ, yǔ chāo gòng yǐn shí. wèi chāo yuē:" wǒ, tiān shàng yù nǚ, jiàn qiǎn xià jià, gù lái cóng jūn, bù wèi jūn dé. sù shí gǎn yùn, yí wèi fū fù. bù néng yǒu yì, yì bù néng wéi sǔn. rán wǎng lái cháng kě dé jià qīng chē, chéng féi mǎ, yǐn shí cháng kě dé yuǎn wèi, yì shàn, zēng sù cháng kě dé chōng yòng bù fá. rán wǒ shén rén, bù wéi jūn shēng zǐ, yì wú dù jì zhī xìng, bù hài jūn hūn yīn zhī yì. suì wèi fū fù." zèng shī yī piān, qí wén yuē:" piāo fú bó féng áo, cáo yún shí zī zhī. yī yīng bù xū rùn, zhì dé yǔ shí qī. shén xiān qǐ xū gǎn, yìng yùn lái xiāng zhī. nà wǒ róng wǔ zú, nì wǒ zhì huò zāi." cǐ qí shī zhī dà jiào, qí wén èr bǎi yú yán, bù néng jǐn lù. jiān zhù yì qī juǎn, yǒu guà, yǒu xiàng, yǐ tuàn wèi shǔ. gù qí wén yán jì yǒu yì lǐ, yòu kě yǐ zhàn jí xiōng, yóu yáng zi zhī tài xuán, xuē shì zhī zhōng jīng yě. chāo jiē néng tōng qí zhǐ yì, yòng zhī zhàn hòu. zuò fū fù jīng qī bā nián, fù mǔ wèi chāo qǔ fù zhī hòu, fēn rì ér yàn, fēn xī ér qǐn, yè lái chén qù, shū hū ruò fēi, wéi chāo jiàn zhī, tā rén bú jiàn. suī jū àn shì, zhé wén rén shēng, cháng jiàn zōng jī, rán bù dǔ qí xíng. hòu rén guài wèn, lòu xiè qí shì yù nǚ suì qiú qù. yún:" wǒ, shén rén yě. suī yǔ jūn jiāo, bù yuàn rén zhī, ér jūn xìng shū lòu, wǒ jīn běn mò yǐ lù, bù fù yǔ jūn tōng jiē. jī nián jiāo jié, ēn yì bù qīng yī dàn fēn bié, qǐ bù chuàng hèn? shì bù dé bù ěr. gè zì nǔ lì!" yòu hū shì yù xià jiǔ, yǐn dàn, fā lù, qǔ zhī chéng qún shān liǎng fù yí chāo. yòu zèng shī yī shǒu, bǎ bì gào cí, tì qì liú lí, sù rán shēng chē, qù ruò fēi xùn. chāo yōu gǎn jī rì, dài zhì wěi dùn. qù hòu wǔ nián. chāo fèng jùn shǐ zhì luò, dào jì běi yú shān xià, mò shàng xī xíng, yáo wàng qū dào tóu yǒu yī mǎ chē, shì zhī qióng. qū chí zhì qián, guǒ shì yě. suì pī wéi xiāng jiàn, bēi xǐ jiāo qiè. kòng zuǒ yuán suí, tóng chéng zhì luò. suì wèi shì jiā, kè fù jiù hǎo. zhì tài kāng zhōng, yóu zài. dàn bù rì rì wǎng lái, měi yú sān yuè sān rì, wǔ yuè wǔ rì, qī yuè qī rì, jiǔ yuè jiǔ rì dàn, shí wǔ rì zhé xià, wǎng lái jīng sù ér qù. zhāng mào xiān wèi zhī zuò shén nǚ fù.
魏济北郡从事掾弦超,字义起,以嘉平中夜独宿,梦有神女来从之。自称:“天上玉女,东郡人,姓成公,字知琼,早失父母,天帝哀其孤苦,遣令下嫁从夫。”超当其梦也,精爽感悟,嘉其美异,非常人之容,觉寤钦想,若存若亡,如此三四夕。一旦,显然来游,驾辎軿车,从八婢,服绫罗绮绣之衣,姿颜容体,状若飞仙,自言年七十,视之如十五六女。车上有壶榼,青白琉璃五具。食啖奇异,馔具醴酒,与超共饮食。谓超曰:“我,天上玉女,见遣下嫁,故来从君,不谓君德。宿时感运,宜为夫妇。不能有益,亦不能为损。然往来常可得驾轻车,乘肥马,饮食常可得远味,异膳,缯素常可得充用不乏。然我神人,不为君生子,亦无妒忌之性,不害君婚姻之义。遂为夫妇。”赠诗一篇,其文曰:“飘浮勃逢敖,曹云石滋芝。一英不须润,至德与时期。神仙岂虚感,应运来相之。纳我荣五族,逆我致祸菑。”此其诗之大较,其文二百余言,不能尽录。兼注易七卷,有卦,有象,以彖为属。故其文言既有义理,又可以占吉凶,犹扬子之太玄,薛氏之中经也。超皆能通其旨意,用之占候。作夫妇经七八年,父母为超娶妇之后,分日而燕,分夕而寝,夜来晨去,倏忽若飞,唯超见之,他人不见。虽居闇室,辄闻人声,常见踪迹,然不睹其形。后人怪问,漏泄其事;玉女遂求去。云:“我,神人也。虽与君交,不愿人知,而君性疏漏,我今本末已露,不复与君通接。积年交结,恩义不轻;一旦分别,岂不怆恨?势不得不尔。各自努力!”又呼侍御下酒,饮啖,发簏,取织成裙衫两副遗超。又赠诗一首,把臂告辞,涕泣流离,肃然升车,去若飞迅。超忧感积日,殆至委顿。去后五年。超奉郡使至洛,到济北鱼山下,陌上西行,遥望曲道头有一马车,似知琼。驱驰至前,果是也。遂披帷相见,悲喜交切。控左援绥,同乘至洛。遂为室家,克复旧好。至太康中,犹在。但不日日往来,每于三月三日,五月五日,七月七日,九月九日旦,十五日辄下,往来经宿而去。张茂先为之作神女赋。