strong suí xiāo hòu yí zǐ guī fén wǔ mèi niáng bèi zī rù sì strong
隋蕭後遺梓歸墳 武媚娘被緇入寺
shī yuē:
詩曰:
zhì shì xū píng lǐ fǎ chǎng, shēng míng yī liè biàn guāi zhāng.
治世須憑禮法場,聲名一裂便乖張。
yǐ pàn liú dú tiān huáng nèi, qǐ xī yāo huān dì zi páng?
已拚流毒天潢內,豈惜邀歡帝子旁?
guó shì kě shèng sān tàn xī, rén yán bù xù gèng chóu liàng.
國是可勝三嘆息,人言不恤更籌量。
qiān qiū mò dào wú jīn jiàn, yě shǐ bài guān huà zhèng zhǎng.
千秋莫道無金鑒,野史稗官話正長。
rén zhī yù hé fēn lí, zì yǒu dìng shù. suí nǐ jí shì zhì qiǎo, chuǎi mó shì shì, yì cè lǚ zhōng de, què dù liàng bù chū. xiāo hòu zài suí wáng zhī shí, zhī dào suí bō zhú làng, kě yǐ kuài huó jǐ shí. hé zhī xǔ duō láng bèi? jīn nián jiāng lǎo yǐ, zhuǎn zhì táng dì gōng zhōng, suī rán yuán yǐ lǐ mào xiāng dài, què shì shēn bù yóu jǐ. jīn rì tài zōng tū rán lín xìng, zài fù nǚ jiā zuì nán dé zhī xǐ, tā zé bù rán, céng jīng cāng hǎi nán wèi shuǐ, chú què wū shān qǐ shì yún. xiǎo dé tài zōng chǒng yī gè rú huā sì yù de wǔ mèi niáng, zì zhī yòu bù néng jiǎn le yī èr shí nián nián jì, fǎn lǎo hái tóng qǐ lái, yǔ tā zhēng shǎng qù, gù cǐ tài zōng suī rán yī xìng, jué dé fù zhī píng dàn. bù xiǎng bèi tài zōng kàn dēng jiē qù, tōng xiāo dá dàn, mèi niáng jiàn tā fēng liú kě ài, biàn shēng qǐ dù jì xīn lái, què jí lì de cuān duō tài zōng lěng dàn le. tā yòu bǎ liǎng gè chǔn gōng nú, huàn le xiǎo xǐ, qù yǔ tài zōng xìng le. yīn cǐ xiāo hòu rì cháng yǐn hèn, méi tóu bù zhǎn, píng nǐ jiā yáo měi wèi, ná dào miàn qián, yì bù xǐ chī. jí shǐ qīng gē miào wǔ, què yě lǎn guān, shí cháng chà gōng nú qù qǐng xiǎo xǐ dào lái, zhǐ wàng shuō shuō yǐn qíng. nà wǔ cái rén què yòu jiān huá, jiào liǎng gè xīn fù gēn le, tā zhōng cháng nán tǔ, bǐ cǐ wèi wèn le yī fān, jí biàn bié qù. xiāo hòu zhǐ de zì jiē zì tàn, yōng qīn ér qì, rǎn chéng qiè zhèng, bù duō jǐ shí, zú yú táng gōng. tài zōng wén zhī, shēn wèi wǎn xī, hòu jiā bìn liàn, zhào fù qí wèi hào, shì yuē hān, shǐ xíng rén sī yǐ huáng hòu lǔ bù, fú jiù dào wú gōng tái xià, yǔ suí yáng dì hé zàng. xiǎo xǐ yào sòng zhì mù suǒ, wǔ cái rén bù xǔ, zhǐ de huí gōng.
人之遇合分離,自有定數。隨你極是智巧,揣摩世事,臆測屢中的,卻度量不出。蕭後在隋亡之時,只道隨波逐浪,可以快活幾時。何知許多狼狽?今年將老矣,轉至唐帝宮中,雖然原以禮貌相待,卻是身不由己。今日太宗突然臨幸,在婦女家最難得之喜,他則不然,曾經滄海難為水,除卻巫山豈是雲。曉得太宗寵一個如花似玉的武媚娘,自知又不能減了一二十年年紀,返老還童起來,與他爭上去,故此太宗雖然一幸,覺得付之平淡。不想被太宗看燈接去,通宵達旦,媚娘見他風流可愛,便生起妒忌心來,卻極力的攛掇太宗冷淡了。他又把兩個蠢宮奴,換了小喜,去與太宗幸了。因此蕭後日常飲恨,眉頭不展,憑你佳肴美味,拿到面前,亦不喜吃。即使清歌妙舞,卻也懶觀,時常差宮奴去請小喜到來,指望說說隱情。那武才人卻又奸滑,叫兩個心腹跟了,他衷腸難吐,彼此慰問了一番,即便別去。蕭後只得自嗟自嘆,擁衾而泣,染成怯症,不多幾時,卒於唐宮。太宗聞知,深為惋惜,厚加殯殮,詔復其位號,諡曰「憨」,使行人司以皇后鹵簿,扶柩到吳公台下,與隋煬帝合葬。小喜要送至墓所,武才人不許,只得回宮。
wǔ cái rén yīn xiāo hòu yǐ sǐ, huān xǐ bù shèng, nòng dé tài zōng shén hún fēi dàng, cháng ěr jīn shí. huì gāo shì lián zú, tài zōng jiāng wǎng kū zhī, zhǎng sūn wú jì chǔ suì liáng jiàn dào: bì xià ěr jīn shí, yú fāng bù dé lín sàng, nài hé bù wèi zōng miào shè jì zì zhòng? tài zōng bù tīng, wú jì zhōng dào fú wò, liú tì gù jiàn, tài zōng nǎi hái, rù dōng yuàn nán wàng ér kū, tì xià rú yǔ. suì mìng tú huà gōng chén èr shí sì rén yú líng yān gé, liè qí xìng míng jué lǐ, yǐ gù zhě shū shì. shì xú jī dé yī jí, tài yī shuō wéi xū huī kě liáo, tài zōng qīn zì jiǎn xū, wèi zhī hé yào, lì dùn shǒu qì xiè. tài zōng yòu yīn jī qī yuán zǐ yān xīn shì, jī qiè shén shǎo, kǒng tā wú rén shì fèng, yì yù xuǎn yī èr gōng nú, cì tā zuò bàn. jī zài sān cí xiè, tài zōng dào: zhèn wèi shè jì, fēi wèi qīng yě, hé xū xùn xiè? jí rì zhe nèi jiān, xuǎn liǎng gè yǒu nián jì de gōng nú, cì yǔ xú jī bù tí. shí tài bái lǚ zhòu jiàn, tài shǐ lìng zhàn dào nǚ zhǔ chāng, mín jiān yòu chuán mì jì yún: táng sān shì zhī hòu, nǚ zhǔ wǔ wáng dài yǒu tiān xià. tài zōng wén yán, shēn è zhī.
武才人因蕭後已死,歡喜不勝,弄得太宗神魂飛盪,常餌金石。會高士廉卒,太宗將往哭之,長孫無忌、褚遂良諫道:「陛下餌金石,於方不得臨喪,奈何不為宗廟社稷自重?」太宗不聽,無忌中道伏臥,流涕固諫,太宗乃還,入東苑南望而哭,涕下如雨。遂命圖畫功臣二十四人於凌煙閣,列其姓名爵里,已故者書諡。適徐勣得一疾,太醫說惟須灰可療,太宗親自剪須,為之和藥,勵頓首泣謝。太宗又因勣妻袁紫煙新逝,姬妾甚少,恐他無人侍奉,意欲選一二宮奴,賜他作伴。勣再三辭謝,太宗道:「朕為社稷,非為卿也,何須遜謝?」即日着內監,選兩個有年紀的宮奴,賜與徐勣不題。時太白屢晝見,太史令占道女主昌,民間又傳秘記云:「唐三世之後,女主武王代有天下。』太宗聞言,深惡之。
yī huì, huì zhū wǔ chén yàn yú gōng zhōng, xíng jiǔ lìng shǐ yán xiǎo míng. zuǒ wǔ wèi jiāng jūn lǐ jūn xiàn, zì yán xiǎo míng wǔ niáng, qí guān chēng fēng yì jiē yǒu wǔ zì, chū wèi huá zhōu cì shǐ. yù shǐ fù zòu, jūn xiàn móu bù guǐ, suì zuò zhū. yīn mì wèn tài shǐ lìng lǐ chún fēng: mì jì suǒ yún xìn yǒu zhī hū? chún fēng duì dào: chén yǎng jī tiān xiàng, fǔ chá lì shù, qí rén yǐ zài bì xià gōng zhōng, zì jīn bù guò sān shí nián, dāng yǒu tiān xià, shā táng zǐ sūn dài jǐn, qí zhào jì chéng. tài zōng dào: yí sì zhě jǐn shā zhī hé rú? chún fēng duì dào: tiān zhī suǒ mìng, rén bù néng wéi, wáng zhě bù sǐ, tú duō shā wú gū. kuàng zì jīn yǐ wǎng sān shí nián, qí rén yǐ lǎo, huò zhě pō yǒu cí xīn, wèi huò huò qiǎn. jīn ruò dé ér shā zhī, tiān huò gēng shēng zhuàng zhě, sì qí yuàn dú, kǒng bì xià zǐ sūn wú yí lèi yǐ! tài zōng tīng yán nǎi zhǐ, xīn zhōng suī xiǎo dé cái rén xìng wǔ yǒu ài, dàn jiàn mèi niáng xìng gé róu shùn, suí nǐ xiōng zhōng bù nài fán, jiàn le tā jiù huí chēn zuò xǐ, qǐng kè bù rěn fēn shǒu, yīn cǐ suī fàng zài xīn shàng, yì qiě zài chù. wǔ cái rén yě xiǎo dé dà chén de yì lùn, liàng tiān zǐ yì sī, bì bù jiā xíng, dàn yù xùn bì, hèn wú qí cè. rì fù yī rì, tài zōng yīn sè yù tài shēn, hài qǐ bìng lái, nà tài zǐ jìn wáng zhāo xī rù shì, piē jiàn wǔ cái rén yán sè, bù shèng hài yì dào: guài bù dé wǒ fù huáng shēng zhè chǎng bìng, yuán lái yǒu zhè gè yóu wù zài shēn biān, yè jiān zěn néng gè ān jìng. yì yù sī zhī, wèi dé gòng biàn, bǐ cǐ yǐ mù sòng qíng ér yǐ.
一會,會諸武臣宴於宮中,行酒令使言小名。左武衛將軍李君羨,自言小名五娘,其官稱封邑皆有武字,出為華州刺史。御史復奏,君羨謀不軌,遂坐誅。因密問太史令李淳風:「秘記所云信有之乎?」淳風對道:「臣仰稽天像,俯察歷數,其人已在陛下宮中,自今不過三十年,當有天下,殺唐子孫殆盡,其兆既成。」太宗道:「疑似者盡殺之何如?」淳風對道:「天之所命,人不能違,王者不死,徒多殺無辜。況自今以往三十年,其人已老,或者頗有慈心,為禍或淺。今若得而殺之,天或更生壯者,肆其怨毒,恐陛下子孫無遺類矣!」太宗聽言乃止,心中雖曉得才人姓武有礙,但見媚娘性格柔順,隨你胸中不耐煩,見了他就回嗔作喜,頃刻不忍分手,因此雖放在心上,亦且再處。武才人也曉得大臣的議論,諒天子意思,必不加刑,但欲遜避,恨無其策。日復一日,太宗因色慾太深,害起病來,那太子晉王朝夕入侍,瞥見武才人顏色,不勝駭異道:「怪不得我父皇生這場病,原來有這個尤物在身邊,夜間怎能個安靜。」意欲私之,未得共便,彼此以目送情而已。
yī rì jìn wáng zài gōng zhōng, wǔ cái rén qǔ jīn pén shèng shuǐ, pěng jìn jìn wáng guàn shǒu. jìn wáng kàn tā liǎn ér yāo yàn, biàn jiāng shuǐ sǎ qí miàn, xì yín dào:
一日晉王在宮中,武才人取金盆盛水,捧進晉王盥手。晉王看他臉兒妖艷,便將水灑其面,戲吟道:
zhà yì wū shān mèng lǐ hún, yáng tái lù gé hèn wú mén.
乍憶巫山夢裡魂,陽台路隔恨無門。
wǔ cái rén yì jí jiē kǒu yín dào:
武才人亦即接口吟道:
wèi zēng jǐn zhàng fēng yún huì, xiān mù jīn pén yǔ lù ēn.
未曾錦帳風雲會,先沐金盆雨露恩。
jìn wáng tīng le dà xǐ, biàn xié le wǔ cái rén de shǒu, tóng wǎng gōng hòu xiǎo xuān pì chù, wǔ cái rén dào: bì xià wén zhī, qǔ zuì bù xiǎo. jìn wáng xiào dào: wǒ jīn yǔ nǐ yě shì tiān yuán, hé rén dé zhī. wǔ cái rén chě zhù jìn wáng yù yī qì dào: ān suī wēi jiàn, jiǔ shì zhì zūn, jīn rì yù quán diàn xià zhī qíng, suì fàn sī tōng zhī lǜ tǎng yì rì sì dēng jiǔ wǔ, zhì qiè yú hé dì? jìn wáng jiàn shuō, biàn shǐ shì dào: tǎng gōng chē yì rì yàn jià, cè rǔ wèi hòu, yǒu wéi shì yán, tiān yàn jué zhī. wǔ cái rén kòu xiè dào: suī rú cǐ shuō, zhǐ shì yán chén wù yì bù hǎo, tǎng huáng yé yào jiā zuì yú qiè shēn, hé jì kě shī? jìn wáng xiǎng le yī xiǎng dào: yǒu le, tǎng fù huáng zhe jǐn wèn nǐ, nǐ xū rú cǐ rú cǐ shuō, zì kě miǎn huò, yòu kě jìng yǐ dài wǒ le. wǔ cái rén diǎn shǒu, jìn wáng nǎi jiě jiǔ lóng yáng zhī yù gōu zèng wǔ cái rén, cái rén shōu le, suí jí bié chū. shí jīng zhōng kāi shì, fàng bǎng wèi dìng rì qī, tài zōng bìng jiān, zhào lǐ chún fēng wèn dào: jīn suì kāi kē qǔ shì, bù zhī zhuàng yuán xì hé dì hé rén, liào qīng bì zhī. chún fēng dào: chén zuó yè mèng rù tiān tíng, jiàn tiān bǎng yǐ fàng, chén kàn wán, zhǐ jiàn yíng bǎng shǒu chū lái, tā cǎi qí shàng miàn yǒu shī yī shǒu. tài zōng dào: shī jù zěn me yàng shuō? chún fēng dào: chén yóu jì dé. suì lǎng yín:
晉王聽了大喜,便攜了武才人的手,同往宮後小軒僻處,武才人道:「陛下聞知,取罪不小。」晉王笑道:「我今與你也是天緣,何人得知。」武才人扯住晉王御衣泣道:「安雖微賤,久侍至尊,今日欲全殿下之情,遂犯私通之律;倘異日嗣登九五,置妾於何地?」晉王見說,便矢誓道:「倘宮車異日晏駕,冊汝為後,有違誓言,天厭絕之。」武才人叩謝道:「雖如此說,只是延臣物議不好,倘皇爺要加罪於妾身,何計可施?」晉王想了一想道:「有了,倘父皇着緊問你,你須如此如此說,自可免禍,又可靜以待我了。」武才人點首,晉王乃解九龍羊脂玉鈎贈武才人,才人收了,隨即別出。時京中開試,放榜未定日期,太宗病間,召李淳風問道:「今歲開科取士,不知狀元系何地何人,料卿必知。」淳風道:「臣昨夜夢入天廷,見天榜已放,臣看完,只見迎榜首出來,他彩旗上面有詩一首。」太宗道:「詩句怎麼樣說?」淳風道:「臣猶記得。」遂朗吟:
měi sè rén jiān zhì lè chūn, wǒ yín rén fù fù yín rén.
美色人間至樂春,我淫人婦婦淫人。
sè xīn ruò qǐ sī wáng fù, biàn tǐ qū zuān miè sè xīn.
色心若起思亡婦,遍體蛆鑽滅色心。
tài zōng tīng le shuō dào: shī hòu èr jù, shén bù jiě qí yì, bù zhī hé chù rén, shén me xìng míng? chún fēng dào: shèng tiān zǐ hóng fú bù qiǎn, jīn kē sān dǐng jiǎ, nǎi shì zhōng zhí zhī shì, dà yǒu bài yú shè jì xìng míng suī zhī, bù biàn shuō chū, kǒng xiè lòu yú chén, shàng dì zhèn nù bù qiǎn, qǐ bì xià cì chén yú mì shì, xiě qí xìng míng jí guàn, fēng gù hé zhōng, qí jiē bǎng hòu kāi kàn biàn zhī. tài zōng jiào tài jiān qǔ yī gè xiǎo hé, chún fēng xiě le fēng zài hé nèi, tài zōng yòu jiā shang yī fēng, cáng yú guì zhōng. chún fēng cí le chū lái. bù yī rì kāi bǎng shí, tài zōng qǔ guì zhōng lǐ chún fēng xiě de yī fēng, què shì zhuàng yuán dí rén jié, shān xī tài yuán rén. bǎng yǎn luò bīn wáng, zhè jiāng yì wū rén. tàn huā lǐ rì zhī, jīng zhào wàn nián rén. bù shèng hài yì, shǐ xìn chún fēng suǒ yán fēi kuáng, chèn shù zhī yán bì zhǔn. yīn sī: jīn yǐ rú cǐ dà bìng, hé kǔ liú cǐ yú niè, wèi huò hòu rén. biàn duì cái rén wǔ shì shuō dào: wài yán wù yì, dào nǐ xìng yīng wéi chèn, nǐ jiāng hé yǐ zì chù? wǔ cái rén guì xià qì zòu dào: qiè shì huáng shàng yǒu nián, wèi cháng gǎn yǒu wéi wù. jīn huáng shàng wú gù, yī dàn zhì qiè yú sǐ, shǐ qiè hán hèn jiǔ quán, hé yǐ míng mù? kuàng qiè dāng shí tóng bǎi rén xuǎn jìn gōng, méng huáng shàng yǐ zhòng rén wèi gōng é, qiè dú cì wèi cái rén, shòu sī wú bǐ. jīn rì ruò cì qiè sǐ, fǎn wèi tā rén xiào huà. wàng bì xià yǐ hǎo shēng wèi xīn, shǐ qiè pī tì rù kōng mén, zhǎng zhāi bài fó, yǐ zhù shèng gōng, yǐ xiū lái shì, chuí ēn bù xiǔ. shuō bà dà tòng. tài zōng xīn shàng yuán bú yào shā tā, jīn jiàn tā kěn xuē fà wèi ní, bù shèng dà xǐ dào: nǐ xīn kěn wèi ní, yì shì wàn xìng de shì. gōng zhōng suǒ yǒu, kuài jí shōu shí huí jiā, jiàn fù mǔ yī miàn, suí jí lái jīng, cì yú gǎn yè sì xuē fà wèi ní. wǔ cái rén tóng xiǎo xǐ xiè ēn, shōu shí chū gōng. zhèng shì:
太宗聽了說道:「詩後二句,甚不解其意,不知何處人,什么姓名?」淳風道:「聖天子洪福不淺,今科三鼎甲,乃是忠直之士,大有稗於社稷;姓名雖知,不便說出,恐泄漏於臣,上帝震怒不淺,乞陛下賜臣於密室,寫其姓名籍貫,封固盒中,俟揭榜後開看便知。」太宗叫太監取一個小盒,淳風寫了封在盒內,太宗又加上一封,藏於櫃中。淳風辭了出來。不一日開榜時,太宗取櫃中李淳風寫的一封,卻是狀元狄仁傑,山西太原人。榜眼駱賓王,浙江義烏人。探花李日知,京兆萬年人。不勝駭異,始信淳風所言非誑,讖數之言必准。因思:「今已如此大病,何苦留此餘孽,為禍後人。」便對才人武氏說道:「外延物議,道你姓應圍讖,你將何以自處?」武才人跪下泣奏道:「妾事皇上有年,未嘗敢有違誤。今皇上無故,一旦置妾於死,使妾含恨九泉,何以瞑目?況妾當時同百人選進宮,蒙皇上以眾人為宮娥,妾獨賜為才人,受思無比。今日若賜妾死,反為他人笑話。望陛下以好生為心,使妾披剃入空門,長齋拜佛,以祝聖躬,以修來世,垂恩不朽。」說罷大慟。太宗心上原不要殺他,今見他肯削髮為尼,不勝大喜道:「你心肯為尼,亦是萬幸的事。宮中所有,快即收拾回家,見父母一面,隨即來京,賜於感業寺削髮為尼。」武才人同小喜謝恩,收拾出宮。正是:
yù lóng qiě tuō jīn gōu wǎng, shì bǎ xiāng sī cǔn yǔ shuí.
玉龍且脫金鈎網,試把相思忖與誰。
shí wǔ shì huò wén zhī mèi niáng yào chū gōng wèi ní, máng chāi rén qù jiē dào jiā zhōng xiāng jù. jiā rén lǐng mìng, bù duō jǐ rì, jiē dào jiā zhōng. yáng shì mǔ qīn, jiàn mèi niáng dāng nián zěn me yàng jìn gōng, jīn rì zhè bān yàng chū lái, bù jué dà kū yī chǎng. xiǎo xǐ yì sī liang qǐ fù mǔ sǐ le, rú jīn yào jiàn tā, zěn néng gòu le, yì kū le yī chǎng. dà jiā bài jiàn guò, wǔ mèi niáng dào: wén dé fù qīn guò xù gè sān sī zhí ér, zěn me bù jiàn? yáng shì dào: tā zěn bǐ dāng chū, jìn lái zhǔn rì yǒu xǔ duō péng yǒu, bú shì huì wén, jiā shì jiǎng xué. rì rì zài wài miàn, chī dé dà zuì huí lái. mèi niáng dào: wǒ wàng jì jīn nián jǐ suì le? yáng shì dào: dāng nián nǐ fù qīn guò jì tā lái shí, yǐ shì sān suì, rú jīn yǐ yī shí wǔ suì le, kàn qù xiàng gè rén, bù zhī tā xiōng zhōng rú hé?
時武士蒦聞知媚娘要出宮為尼,忙差人去接到家中相聚。家人領命,不多幾日,接到家中。楊氏母親,見媚娘當年怎麼樣進宮,今日這般樣出來,不覺大哭一場。小喜亦思量起父母死了,如今要見他,怎能夠了,亦哭了一場。大家拜見過,武媚娘道:「聞得父親過續個三思侄兒,怎麼不見?」楊氏道:「他怎比當初,近來准日有許多朋友,不是會文,家是講學。日日在外面,吃得大醉回來。」媚娘道:「我忘記今年幾歲了?」楊氏道:「當年你父親過繼他來時,已是三歲,如今已一十五歲了,看去像個人,不知他胸中如何?」
zhèng shuō shí, zhǐ jiàn wǔ sān sī bàn zuì de jìn lái. yáng shì dào: sān sī, nǐ jiā gū niáng huí lái le, kuài lái bài jiàn. mèi niáng yǔ xiǎo xǐ máng qǐ shēn, yǔ sān sī jiàn le lǐ. sān sī dào: gū niáng zài gōng zhōng shòu yòng dé jǐn, wèi shén me cháo tíng tīng xìn nà tíng chén zhī yì, bǎ gū niáng tuì chū guān lái, què yào qù xuē fà wèi ní. zhè huáng dì yě suàn wú qíng le, kuī tā shě dé fàng nǐ chū lái. mèi niáng zhǐ bú zhù là xià lèi lái. sān sī dào: gū niáng nǐ bú yào chóu fán, wǒ kàn nèi xiē ní gū dào kuài huó, bìng wú yōu chóu. mèi niáng xīn shàng chū chū gōng de shí jié, dào jué nán guò, jīn jiàn le sān sī xiàng mào jiāo hǎo, yě jiù bà le. chī le yè fàn, sān sī jiàn fù mǔ yǔ xiǎo xǐ zǒu kāi, jí zǒu jìn mèi niáng shēn biān, dài zuì de shuō dào: gū niáng, wǒ kàn nǐ hǎo gǔ qīng sī xì fā de, rì hòu zěn shě dé tì jiāng xià lái? mèi niáng yīn shì zì jiā gǔ ròu, yòu jiàn tā nián jì yòu xiǎo, lǒu zài huái lǐ. sān sī dào: gū niáng shuì zài nà lǐ? mèi niáng dào: jiù zài mǔ qīn fáng nèi. sān sī dào: wǒ yǒu xǔ duō huà yào wèn gū niáng, jīn yè wǒ péi gū niáng shuì le bà. mèi niáng dào: yǒu huà dài wǒ mǔ qīn shuì zháo le, nǐ kě yǐ jìn fáng lái shuō. sān sī dào: rú cǐ què qiè jì, bú yào shuān le mén. mèi niáng diǎn diǎn tóu ér.
正說時,只見武三思半醉的進來。楊氏道:「三思,你家姑娘回來了,快來拜見。」媚娘與小喜忙起身,與三思見了禮。三思道:「姑娘在宮中受用得緊,為什麼朝廷聽信那廷臣之議,把姑娘退出官來,卻要去削髮為尼。這皇帝也算無情了,虧他捨得放你出來。」媚娘止不住落下淚來。三思道:「姑娘你不要愁煩,我看那些尼姑到快活,並無憂愁。」媚娘心上初出宮的時節,到覺難過,今見了三思相貌嬌好,也就罷了。吃了夜飯,三思見父母與小喜走開,即走近媚娘身邊,帶醉的說道:「姑娘,我看你好股青絲細發的,日後怎捨得剃將下來?」媚娘因是自家骨肉,又見他年紀幼小,摟在懷裡。三思道:「姑娘睡在那裡?」媚娘道:「就在母親房內。」三思道:「我有許多話要問姑娘,今夜我陪姑娘睡了罷。」媚娘道:「有話待我母親睡着了,你可以進房來說。」三思道:「如此卻切記,不要閂了門。」媚娘點點頭兒。
nà yè wǔ sān sī, hòu fù mǔ shuì zháo, qiāo qiāo āi jìn mèi niáng fáng zhōng, chéng le chún què zhī luàn. guò le jǐ rì, wǔ shì huò kǒng pà nòng chū shì lái, zhǐ de dǎ fā mèi niáng xiǎo xǐ chū mén. wǔ sān sī sòng le yī èr lǐ, mèi niáng xiāo duì tā shuō dào: zhí ér, nǐ ruò yì niàn wǒ, dào le kǎo shì zhī qī, jìng dào gǎn yè sì zhōng lái huì wǒ. sān sī wěi wěi, sǎ lèi ér bié. zài lù shàng xíng le jǐ rì, dào le gǎn yè sì zhōng. nà ān zhǔ fǎ hào zhǎng míng, chū lái jiē le wǔ mèi niáng yǔ xiǎo xǐ jìn qù, jiàn mèi niáng qiān jiāo bǎi mèi, huā zhī bān yī gè jiā rén, yòu jiàn xiǎo xǐ nián jì, èr shí sì wǔ, fēng shén chuò yuē, yě bú shì ān jìng zhǔ gù xiǎng dào: rú cǐ fēng liú yàng zi, zěn chū dé jiā? lǐng dào fó táng zhōng, sì wǔ gè tú dì zài nà lǐ dòng xiǎng qì, zhǎng míng lǎo ní, jiào wǔ mèi niáng cān bài le fú, biàn yǔ tā zhù le fā. xiǎo xǐ yě gǎi le dǎ bàn, fú qián chàn huǐ guò. tíng le yīn lè, gè rén xià lái jiàn lǐ. xiǎo xǐ kàn dào dì sì gè, wǎn rú nǚ zhēn ān lǐ èr shī fù, xīn lǐ shì zhè bān xiǎng, yīn chū xiāng jiàn bù hǎo shuō pò, dà jiā dìng jīng kàn le yī huí. zhǎng míng dào: zhè sì gè jù shì xiǎo tú. zhǐ zhe huái qīng dào: zhè wèi shì qù suì dōng dǐ lái de. jiù lǐng wǔ fū rén jìn qù shuō dào: zhè liǎng jiān shì fū rén xǐ jiě zhù de fáng, jiān bì jiù shì zhè wèi sì shī fù de wò shì. mèi niáng tīng le, zàn shí shōu shí, ān xīn zhù zhe.
那夜武三思,候父母睡着,悄悄挨進媚娘房中,成了鶉鵲之亂。過了幾日,武士蒦恐怕弄出事來,只得打發媚娘、小喜出門。武三思送了一二里,媚娘消對他說道:「侄兒,你若憶念我,到了考試之期,竟到感業寺中來會我。」三思唯唯,灑淚而別。在路上行了幾日,到了感業寺中。那庵主法號長明,出來接了武媚娘與小喜進去,見媚娘千嬌百媚,花枝般一個佳人,又見小喜年紀,二十四五,丰神綽約,也不是安靜主顧;想道:「如此風流樣子,怎出得家?」領到佛堂中,四五個徒弟在那裡動響器,長明老尼,叫武媚娘參拜了佛,便與他祝了發。小喜也改了打扮,佛前懺悔過。停了音樂,各人下來見禮。小喜看到第四個,宛如女貞庵里二師父,心裡是這般想,因初相見不好說破,大家定睛看了一回。長明道:「這四個俱是小徒。」指着懷清道:「這位是去歲冬底來的。」就領武夫人進去說道:「這兩間是夫人喜姐住的房,間壁就是這位四師父的臥室。」媚娘聽了,暫時收拾,安心住着。
dào le huáng hūn shí hòu, zhǐ jiàn xiǎo xǐ xiào xī xī de zǒu jìn lái. mèi niáng dào: nǐ zhè gè nǚ ér, dào xiàng guàn zuò ní gū de, dào zhè gè dì wèi, hái yǒu shén me hǎo xiào? xiǎo xǐ dào: fū rén bù zhī, nà wèi sì shī fù, jiù shì nǚ zhēn ān lǐ fū rén de mèi zǐ huái qīng, shì wǒ rèn dé de, gāng cái bù hǎo jiào chū lái, rú jīn zài tā fáng lǐ, wèn le bié hòu de shì qíng, gù cǐ hǎo xiào. mèi niáng dào: shén me nǚ zhēn ān lǐ fū rén? xiǎo xǐ bǎ dāng chū suí xiāo hòu huí nán shàng fén, dào nǚ zhēn ān yǔ suí nán yáng gōng zhǔ qín dí xià lǐ sì wèi fū rén xiāng huì, shuō le yī biàn. mèi niáng dào: rú cǐ shuō tā hǎo le, wèi shén me yòu dào zhè lǐ lái? xiǎo xǐ dào: pú zhōu lián suì jī huāng, yòu rǎn le yì zhèng, qín xià lǐ sān wèi fū rén, xiāng jì bìng wáng. tā bèi yī gè shì zǐ qiè le yào tóng dào jīng, bù xiǎng zhōng tú shì zǐ bèi dào shā le, tā què tiào zài shuǐ zhōng, bèi shāng chuán shàng jiù le, dài zhì jīng dū, sòng zài cǐ dì zàn yù. mèi niáng dào: tā men guǒ yǒu rén lái wǎng me? xiǎo xǐ dào: tā shuō yǒu gè xìng féng de biǎo dì, zhù zài lán qiáo kāi zhāng yào pù, cháng lái zǒu zǒu. mèi niáng diǎn diǎn tóu ér. yī rì mèi niáng zhèng zài fó táng nèi kàn huái qīng xiě duì, tīng dé wài miàn kòu mén, qià hǎo zhǎng míng lǎo ní bù zài ān zhōng, lǐng zhòng tú dào rén jiā niàn jīng qù le. huái qīng chū lái, wèn dào: shì shuí? nà rén dào: ā mèi, shì wǒ. huái qīng zhī shì féng xiǎo bǎo, huān xǐ bù shèng, máng kāi le jìn lái. huái qīng dào: wèi shén me duō shí bù lái? féng xiǎo bǎo dào: wén dé nǐ men ān zhōng, yǒu shén me cháo tíng sòng de wǔ fū rén, zài cǐ chū jiā, gù cǐ wǒ bù gǎn lái. jīn jiàn sì mén bì zhe, xiǎng shì tú dì bù zài jiā, wǒ qiāo qiāo lái huì nǐ yī huì. huái qīng dào: nà wǔ fū rén zài táng zhōng, nǐ yào qù jiàn jiàn me? nà féng xiǎo bǎo suí le huái qīng jìn lái, jiàn wǔ fū rén yǐ zài zhuō shàng kàn huái qīng xiě de bǎng duì. huái qīng dào: wǔ shī fù, wǒ men de xiōng dì zài zhè lǐ kàn wǒ, jiàn gè lǐ ér. mèi niáng diào zhuǎn shēn lái yī kàn, zhǐ jiàn:
到了黃昏時候,只見小喜笑嘻嘻的走進來。媚娘道:「你這個女兒,倒像慣做尼姑的,到這個地位,還有什麼好笑?」小喜道:「夫人不知,那位四師父,就是女貞庵李夫人的妹子懷清,是我認得的,剛才不好叫出來,如今在他房裡,問了別後的事情,故此好笑。」媚娘道:「什么女貞庵李夫人?」小喜把當初隋蕭後回南上墳,到女貞庵與隋南陽公主、秦、狄、夏、李四位夫人相會,說了一遍。媚娘道:「如此說他好了,為什麼又到這裡來?」小喜道:「濮州連歲饑荒,又染了疫症,秦、夏、李三位夫人,相繼病亡。他被一個士子挈了要同到京,不想中途士子被盜殺了,他卻跳在水中,被商船上救了,帶至京都,送在此地暫寓。」媚娘道:「他們果有人來往麼?」小喜道:「他說有個姓馮的表弟,住在藍橋開張藥鋪,常來走走。」媚娘點點頭兒。一日媚娘正在佛堂內看懷清寫對,聽得外面叩門,恰好長明老尼不在庵中,領眾徒到人家念經去了。懷清出來,問道:「是誰?」那人道:「阿妹,是我。」懷清知是馮小寶,歡喜不勝,忙開了進來。懷清道:「為什麼多時不來?」馮小寶道:「聞得你們庵中,有什麼朝廷送的武夫人,在此出家,故此我不敢來。今見寺門閉着,想是徒弟不在家,我悄悄來會你一會。」懷清道:「那武夫人在堂中,你要去見見麼?」那馮小寶隨了懷清進來,見武夫人倚在桌上看懷清寫的榜對。懷清道:「五師父,我們的兄弟在這裡看我,見個禮兒。」媚娘掉轉身來一看,只見:
shēn qū guǎ ruò, tài dù yōu xián. bí yǐ qióng yáo, zuó hán qiū shuǐ. méi bù miáo ér zì lǜ, chún bù mǒ ér níng zhū. shēng chéng xiù fà, jǐn kān pán yún jì yī wō, tiān yǔ jiāo zī, zuì kě ài táo huā liǎng jiá. màn dào luò shuǐ zhōng xiāo mèng, yù bo wū shān yī duàn yún.
身軀寡弱,態度幽嫻。鼻倚瓊瑤,昨含秋水。眉不描而自綠,唇不抹而凝朱。生成秀髮,盡堪盤雲髻一窩,天與嬌姿,最可愛桃花兩頰。慢道落水中宵夢,欲卜巫山一段雲。
mèi niáng máng dá yī lǐ dào: zhè gè jiù shì lìng dì me? qià hǎo xiǎo xǐ xún mèi niáng jìn qù, xiǎo bǎo jiàn le, yě yǔ tā yī guò. xiǎo xǐ wèn dào: cǐ wèi zūn xìng? huái qīng dào: jiù shì qián rì shuō de féng jiā biǎo dì. xiǎo xǐ dào: yuán lái jiù shì lìng dì, shī jìng le. shuō bà, huái qīng tóng zhe xiǎo bǎo, zǒu dào zì jǐ de fáng zhōng. zhǐ jiàn xiǎo bǎo zǒu dào zhuō biān, qǔ yī fú huā jiān, xiě yī jué dào:
媚娘忙答一禮道:「這個就是令弟麼?」恰好小喜尋媚娘進去,小寶見了,也與他揖過。小喜問道:「此位尊姓?」懷清道:「就是前日說的馮家表弟。」小喜道:「原來就是令弟,失敬了。」說罷,懷清同着小寶,走到自己的房中。只見小寶走到桌邊,取一幅花箋,寫一絕道:
tiān fù chī qíng qǐ ǒu rán, xiāng yù yǐ zì gè xiāng lián.
天賦痴情豈偶然,相遇已自各相憐。
xiào yǔ hǎo sì huā jiān dié, cái bèi hóng mí zǐ yòu qiān.
笑予好似花間蝶,才被紅迷紫又牽。
huái qīng xiào dào: qiè yì yǒu yī jué zèng jūn. tí qǐ bǐ lái, xiě zài hòu miàn dào:
懷清笑道:「妾亦有一絕贈君。」題起筆來,寫在後面道:
yī dǔ fāng róng jí gěng rán, fēng liú yǎ dù xìn piān piān.
一睹芳容即耿然,風流雅度信翩翩。
xiǎng jūn mìng fàn táo huā shā, bù dú láng lián qiè yì lián.
想君命犯桃花煞,不獨郎憐妾亦憐。
xiě wán, huái qīng chū fáng, dào chú xià qù shōu shí jiǔ cài, tóng xiǎo bǎo zài fáng zhōng chī jiǔ wán shuǎ. mèi niáng zài fáng, xì xiǎng le yī huí, suí tóng xiǎo xǐ zǒu dào huái qīng fáng mén shǒu, qiāo qiāo lì zhe. zhǐ tīng dé wài miàn qiāo mén shēng xiǎng, xiǎo dé lǎo shī fù lǐng zhòng huí lái. mèi niáng biàn zǒu jìn fáng, xiǎo xǐ chū qù kāi mén, nà huái qīng yì chū lái. zhǐ jiàn zhǎng míng lǐng le sì gè tú dì, pó yú bēi zhe jīng chàn. huái qīng yǔ nà jǐ gè shuō xiē xián huà, xiǎo xǐ kǒng pà mèi niáng lěng dàn, jí biàn guī fáng qù, zhǐ jiàn mèi niáng zhǎn kāi le jià jiān, shàng xiě dào:
寫完,懷清出房,到廚下去收拾酒菜,同小寶在房中吃酒玩耍。媚娘在房,細想了一回,隨同小喜走到懷清房門首,悄悄立着。只聽得外面敲門聲響,曉得老師父領眾回來。媚娘便走進房,小喜出去開門,那懷清亦出來。只見長明領了四個徒弟,婆於背着經懺。懷清與那幾個說些閒話,小喜恐怕媚娘冷淡,即便歸房去,只見媚娘展開了駕箋,上寫道:
huā huā dié dié yǔ zhāo zhāo, huā jì duō qíng dié gèng yāo.
花花蝶蝶與朝朝,花既多情蝶更妖。
qiè dé yù fáng wú xiàn qù, xiào tā hé fú kě néng xiāo.
竊得玉房無限趣,笑他何福可能銷。
cóng lái xiǎng lè hèn nán zhǎng, shū ěr yī huí zì cǎi xiāng.
從來享樂恨難長,倏爾依回恣采香。
tǎo jǐn huā shén xǔ duō zhài, màn liú jǐ diǎn wèi qīn cháng.
討盡花神許多債,慢留幾點未親嘗。
liǎng rén zhèng zài nà lǐ kàn shī, jiàn huái qīng jìn lái shuō dào: wǔ shàng shī, nǐ tóng liù shī fù dào wǒ fáng lǐ qù tán tán. mèi niáng dào: nǐ yǒu lìng dì zài nà lǐ, wǒ zěn hǎo lái? huái qīng dào: zì gǔ shuō: sì hǎi zhī nèi jiē xiōng dì. hé kuàng nǐ wǒ? mèi niáng dào: jì rú cǐ shuō, hé bù tóng dào wǒ fáng lǐ lái zuò zuò, wǒ pào hǎo chá xiāng hòu. huái qīng dào: wǒ tóng liù shī fù qù wǎn tā lái. xié le xiǎo xǐ chū fáng, bù yī shí xiān bǎ jiǔ yáo sòng dào, xiǎo xǐ yě xiān jìn lái. mèi niáng dào: nǐ kě céng ná wǒ de shī me? xiǎo xǐ dào: shī zài àn shàng, méi yǒu rén dòng, wǒ gāng cái zài tā fáng lǐ, jiàn zhuō shàng yī fú zì, yě shì shén me shī ér, bèi wǒ xiù zài zhè lǐ, yǔ fū rén kàn. fàng le dōng xī, zài xiù zi lǐ qǔ chū lái, mèi niáng jiē lái xì kàn, nǎi shì huái qīng yǔ xiǎo bǎo chàng hè de liǎng shǒu jué jù. hū jiàn huái qīng yǔ xiǎo bǎo zǒu jìn lái, mèi niáng qiāo qiāo jiāng shī cáng guò, biàn dào: sì shī fù, wǒ zài zhè lǐ méi yǒu pò chāo, zěn hǎo xiāng rǎo? huái qīng dào: jǐ gè xiǎo cài, jiào rén xiào sǐ. biàn jiāng zhú fàng zài zhōng jiān, jiào xiǎo bǎo cháo nán zuò le, zì xiàng mèi niáng duì xí, jiào xiǎo xǐ yě zuò zài héng tóu, dà jiā mǎn zhēn xì zhuó, xiá xié cháo xiào, yǐn jiǔ huān lè, bù tí.
兩人正在那裡看詩,見懷清進來說道:「武上師,你同六師父到我房裡去談談。」媚娘道:「你有令弟在那裡,我怎好來?」懷清道:「自古說:四海之內皆兄弟。何況你我?」媚娘道:「既如此說,何不同到我房裡來坐坐,我泡好茶相候。」懷清道:「我同六師父去挽他來。」攜了小喜出房,不一時先把酒肴送到,小喜也先進來。媚娘道:「你可曾拿我的詩麼?」小喜道:「詩在案上,沒有人動,我剛才在他房裡,見桌上一幅字,也是什麼詩兒,被我袖在這裡,與夫人看。」放了東西,在袖子裡取出來,媚娘接來細看,乃是懷清與小寶唱和的兩首絕句。忽見懷清與小寶走進來,媚娘悄悄將詩藏過,便道:「四師父,我在這裡沒有破鈔,怎好相擾?」懷清道:「幾個小菜,叫人笑死。」便將燭放在中間,叫小寶朝南坐了,自向媚娘對席,叫小喜也坐在橫頭,大家滿斟細酌,狎邪嘲笑,飲酒歡樂,不題。
zhēn guān èr shí sān nián wǔ yuè, tài zōng jí shén, zhào zhǎng sūn wú jì chǔ suì liáng xú jī bèi, zhì tà qián shuō dào: zhèn yǔ qīng děng, sǎo chú qún wǔ, fèi le wú shù jīng yíng, shǐ dé guī yú yī tǒng. jīn sì fāng níng jìng, zhèng yù yǔ qīng děng gòng xiǎng tài píng, bù yì èr shù hū qīn, wèi zhēng fáng yuán líng xiān wǒ ér qù, jìn yòu sàng wǒ lǐ jìng mǎ zhōu, zhèn jīn jiāng fēn shǒu, bié wú tā zhǔ. tài zǐ gōng xíng rén jiǎn, yán dòng lǐ yí, kě wèi jiā ér jiā fù, qīng děng gòng fǔ zuǒ zhī. shuō le dà tòng, wú jì děng bài xiè dào: bì xià chūn qiū zhèng fù, zhèng hǎo lì jīng tú zhì, jīn lóng tǐ ǒu bù yù, hé chū cǐ bù xiáng zhī yǔ. tài zōng dào: zhèn yǐ yù zhī, gù wèi dīng níng ěr. zhū chén cí le chū gōng. shì yè shàng bēng, tài zǐ jí wèi, shì wèi gāo zōng, bān bái zhào yú tiān xià, zhào yǐ míng nián wèi yǒng huī yuán nián. shí wǔ shì zài gǎn yè sì, wén zhī yì wèi zhī tòng qì. hòu yīn tài zōng jì rì, gāo zōng yì gǎn yè duó xíng xiāng, qià zhí féng xiǎo bǎo zài ān, huí bì bù jí zhǎng míng wú nài, zhǐ de bǎ xiǎo bǎo luò le fā. gāo zōng wèn jí, shuō shì zhí ér, zài tǔ dì táng lǐ chū jiā, cái lái kàn wǒ. gāo zōng dào: bái mǎ sì zhōng, tián dì shén duō, sēng zhòng shén shǎo, zhèn gěi dù dié yī zhǐ yǔ tā, xiàn tā míng rì jí wǎng bái mǎ sì zhù zā. wǔ shì jiàn le gāo zōng dà tòng, gāo zōng yì wèi zhī qì xià, qiāo qiāo fēn fù zhǎng míng, jiào wǔ shì shù fà, zhèn jí chāi rén lái qǔ. zhǔ fù le jí qǐ xíng.
貞觀二十三年五月,太宗疾甚,召長孫無忌、褚遂良、徐勣輩,至榻前說道:「朕與卿等,掃除群五,費了無數經營,始得歸於一統。今四方寧靖,正欲與卿等共享太平,不意二豎忽侵,魏徵、房元齡先我而去,近又喪我李靖、馬周,朕今將分手,別無他囑。太子躬行仁儉,言動禮儀,可謂佳兒佳婦,卿等共輔佐之。」說了大慟,無忌等拜謝道:「陛下春秋正富,正好勵精圖治,今龍體偶不豫,何出此不祥之語。」太宗道:「朕已預知,故為叮嚀耳。」諸臣辭了出宮。是夜上崩,太子即位,是為高宗,頒白詔於天下,詔以明年為永徽元年。時武氏在感業寺,聞之亦為之慟泣。後因太宗忌日,高宗詣感業奪行香,恰值馮小寶在庵,迴避不及;長明無奈,只得把小寶落了發。高宗問及,說是侄兒,在土地堂里出家,才來看我。高宗道:「白馬寺中,田地甚多,僧眾甚少,朕給度牒一紙與他,限他明日即往白馬寺住紮。」武氏見了高宗大慟,高宗亦為之泣下,悄悄吩咐長明,叫武氏束髮,朕即差人來取。囑咐了即起行。
wèi zhī hòu shì rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
未知後事如何,且聽下回分解。