strong zì zhēng yín cì hé jié tóng xīn chěng shì nì fú wáng shēng yù zuò strong
恣烝淫赐盒结同心 逞弑逆扶王升御座
shī yuē:
诗曰:
róng huá fù guì mǎ tóu chén, guài shì chī ér kǔ rèn zhēn.
荣华富贵马头尘,怪是痴儿苦认真。
qíng rǎn hóng yán wàng què fù, xīn shān huáng wū bù zhī qīn.
情染红颜忘却父,心膻黄屋不知亲。
xiān dōu mèng zhú xiāng yún lěng, rén shòu yuān chéng guǐ huǒ lín.
仙都梦逐湘云冷,仁寿冤成鬼火磷。
yī shí sān nián shùn xī shì, dùn jiào yí xiào lì qiān chūn.
一十三年瞬息事,顿教遗笑历千春。
shì jiān zuì huài shì, shì jiǔ sè cái qì sì zhǒng. jiǔ, rén xiào shì jiǔ tú cái, rén dào shì tān fū zhǐ yǒu sè yǔ qì, rén dào shì fēng liú jié xiá, bù zhī gè zhōng dōu yǒu huò jī. jiù rú shū bǎo yī shí zhī fèn, nán dào bù shuō shì yīng xióng yì qì? ruò xiǎng dào dǎ sǐ dé yí gè yǔ wén huì jí, què hài le wǎn ér yī jiā gèng shǐ shā bù chū dū chéng, bù yòu hài le jǐ shēn? shè shǐ shēn sǐ yì xiāng, qī mǔ hé suǒ yī tuō? zhè qì zhēng de shén me? zhì yú nǚ sè, yī shí xīng qǐ, bù gù míng fēn, zhōng jiān rě chū huò lái, nán miǎn de yī shí sàng shēn shī wèi, nòng dào qí hǔ zhī shì, bǎ bèi nì zhī shì, dōu zuò le yí chòu qiān nián, yě zhōng bù miǎn guó pò shēn wáng zhī huò, yě zhǐ shì yī zhāo zhī cuò.
世间最坏事,是酒色财气四种。酒,人笑是酒徒;财,人道是贪夫;只有色与气,人道是风流节侠,不知个中都有祸机。就如叔宝一时之愤,难道不说是英雄义气?若想到打死得一个宇文惠及,却害了婉儿一家;更使杀不出都城,不又害了己身?设使身死异乡,妻母何所依托?这气争的什么?至于女色,一时兴起,不顾名分,中间惹出祸来,难免得一时丧身失位,弄到骑虎之势,把悖逆之事,都做了遗臭千年,也终不免国破身亡之祸,也只是一着之错。
qiě bù shuō shū bǎo jīn guī jiā zhī shì, zài shuō tài zǐ yáng guǎng. tā jì móu le gē ge yáng yǒng dōng gōng zhī wèi, yòu bī qù le yí gè lǐ yuān, hái pà dé yí gè mǔ qīn dú gū niáng niáng. bù liào cè lì dōng gōng zhī hòu, huáng hòu suí jí bēng le, bǎ píng rì zhuāng shì de nà yī duàn bù hǎo shē chǐ bù jìn nǚ sè de guāng jǐng, dōu àn nà bú zhù. kuàng qiě suí wén dì, yě kuī de dú gū huáng hòu shēn sǐ, méi rén jū shù, chǒng xìng le xuān huá chén fū rén róng huá cài fū rén, bǎ cháo zhèng jiàn jiàn diū yǔ tài zǐ, suǒ yǐ yuè dé xiàng yì le. dào rén shòu sì nián, wén dì yǐ zài liù xún zhī wài le, jìn bù de zhè liǎng bǎ fǔ tóu, suī rán kuài lè, bì jìng sǔn hào jīng shén miǎn qiǎng zhī chēng, zhōng shì jiāng xiǎo de yuè guāng, bàn xī de lù shuǐ, nà jìn dé shí fēn áo liàn? sì yuè jiān yǐ chéng bìng le. yīn lìng chàng sù yíng jiàn rén shòu gōng, què bù zài cháng ān dà nèi. zài rén shòu gōng yǎng bìng, dào qī yuè bìng shì jiàn zhòng. shàng shū zuǒ pú yè yáng sù, tā shì xūn chén lǐ bù shàng shū liǔ shù, tā shì fù mǎ, hái yǒu huáng mén shì láng yuán yán, shì jìn chén. sān ge rén sù gé zhōng. tài zǐ guǎng, sù yú dà bǎo qǐn gōng zhōng, cháng rù gōng mén hòu ān.
且不说叔宝今归家之事,再说太子杨广。他既谋了哥哥杨勇东宫之位,又逼去了一个李渊,还怕得一个母亲独孤娘娘。不料册立东宫之后,皇后随即崩了,把平日妆饰的那一段不好奢侈、不近女色的光景,都按捺不住。况且隋文帝,也亏得独孤皇后身死,没人拘束,宠幸了宣华陈夫人、容华蔡夫人,把朝政渐渐丢与太子,所以越得像意了。到仁寿四年,文帝已在六旬之外了,禁不得这两把斧头,虽然快乐,毕竟损耗精神;勉强支撑,终是将晓的月光,半晞的露水,那禁得十分熬炼?四月间已成病了。因令畅素营建仁寿宫,却不在长安大内。在仁寿宫养病,到七月病势渐重。尚书左仆射杨素,他是勋臣;礼部尚书柳述,他是驸马,还有黄门侍郎元岩,是近臣。三个人宿阁中。太子广,宿于大宝寝宫中,常入宫门候安。
yī rì qīng chén rù gōng, qià hǎo xuān huá fū rén, zài nà li diào yào yǔ wén dì chī. tài zǐ kàn jiàn xuān huá, huāng máng xià bài, fū rén huí bì bù jí, zhǐ de dá bài. bài bà, fū rén yī jiù jiāng yào diào le, ná dào lóng chuáng biān, fèng yǔ wén dì bù tí. què shuō tài zǐ dāng chū yào móu dōng gōng, qiú xuān huá zài wén dì miàn qián bāng chèn, céng sòng tā jīn zhū bǎo bèi xuān huá suī céng shōu shòu, dàn liǎng biān cóng wèi zēng jiàn miàn. dào zhè shí tóng zài gōng zhōng shì jí, biàn yě bù xiāng bì jì. yòu chén fū rén jǔ zhǐ fēng liú, tài dù xián yǎ, zhèng shì:
一日清晨入宫,恰好宣华夫人,在那里调药与文帝吃。太子看见宣华,慌忙下拜,夫人回避不及,只得答拜。拜罢,夫人依旧将药调了,拿到龙床边,奉与文帝不题。却说太子当初要谋东宫,求宣华在文帝面前帮衬,曾送他金珠宝贝;宣华虽曾收受,但两边从未曾见面。到这时同在宫中侍疾,便也不相避忌。又陈夫人举止风流,态度娴雅,正是:
jī rú yù zhuó hái shū nì, sè shì huā yāo gèng ràng yán.
肌如玉琢还输腻,色似花妖更让妍。
yǔ chù yīng shēng jiāo yù dī, xíng lái ruò liǔ yǐng pián xiān.
语处莺声娇欲滴,行来弱柳影蹁跹。
kuàng tā shì jīn zhī yù yè, jǐn xiù cóng zhōng shēng zhǎng, shuō bù jìn tā de fēng zhì. tài zǐ jiàn le, zǎo yǐ hún xiāo pò sàn, rú hé jīn de zhù yī qiāng yù huǒ? lì zài páng biān, bù zhuǎn zhū de tōu yǎn xì kàn dàn zài fù huáng zhī qián, zhōng bù gǎn fàng sì.
况他是金枝玉叶,锦绣丛中生长,说不尽他的风致。太子见了,早已魂消魄散,如何禁得住一腔欲火?立在旁边,不转珠的偷眼细看;但在父皇之前,终不敢放肆。
bù qī yī rì yòu wèn jí rù gōng, yuǎn yuǎn wàng jiàn yī lì rén, dú zì huǎn bù yōng róng ér lái, bù dài yí gè gōng nǚ. tài zǐ jǔ tóu yī kàn, què shì chén fū rén. tā shì yào gēng yī chū gōng, gù cǐ bù dài yī rén. tài zǐ xǐ de xīn huā dà kāi, àn xiǎng dào:" jī huì zài cǐ yǐ!" dāng shí fēn fù cóng rén:" qiě mò suí lái!" zì jǐ wěi hòu, suí rù gēng yī chù. nà chén fū rén kàn jiàn tài zǐ lái, chī le yī jīng dào:" tài zǐ zhì cǐ hé wéi?" tài zǐ xiào dào:" yě lái suí biàn." chén fū rén jué tài zǐ qīng bó, zhuǎn shēn dài zǒu, tài zǐ yī bǎ chě zhù dào:" fū rén, wǒ zhōng rì zài yù tà qián yǔ fū rén xiāng duì, suī shì shén qíng fēi yuè, què shì gé zhe wàn shuǐ qiān shān. jīn xìng de biàn, wàng fū rén cì wǒ piàn kè zhī jiān, wèi wǒ píng shēng zhī yuàn." fū rén dào:" tài zǐ, wǒ yǐ tuō tǐ shèng shàng, míng fēn yōu guān, qǐ kě rú cǐ?" tài zǐ dào:" fū rén rú hé zhè bān rèn zhēn? rén shēng xíng lè ěr, yǒu shén me míng fēn bù míng fēn. cǐ shí zhēn yī kè qiān jīn zhī huì yě." fū rén dào:" zhè duàn bù kě." jí lì tuī jù, tài zǐ rú hé kěn fàng, xiào dào:" dà fán shí shí wù zhě, hū wèi jùn jié. fū rén bú jiàn fù huáng de guāng jǐng me, rú hé shàng zì zhí mí? kǒng jīn rì bù kěn zuò rén qíng, dào míng rì biàn zuò rén qíng shí, què chí le." kǒu lǐ shuō zhe, yǎn jīng lǐ kàn zhe, liǎn ér xiào zhe, jiāng shēn yú zhǐ guǎn āi jiāng shàng lái. fū rén tǐ ruò lì wēi, tài zǐ shì nán rén lì dà, zhèng zài bù kě jiě tuō zhī shí, zhǐ tīng dé gōng zhōng yī piàn chuán hū dào:" shèng shàng xuān chén fū rén!" cǐ shí tài zǐ zhī dào liú tā bú zhù. zhǐ de fàng shǒu dào:" bù gǎn xiāng qiáng, qiě dài hòu qī." fū rén xǐ de tuō shēn, zǎo yǐ yī shān jiē pò, shén sè jīng huáng tài zǐ zhǐ de chū gōng qù le.
不期一日又问疾入宫,远远望见一丽人,独自缓步雍容而来,不带一个宫女。太子举头一看,却是陈夫人。他是要更衣出宫,故此不带一人。太子喜得心花大开,暗想道:“机会在此矣!”当时吩咐从人:“且莫随来!”自己尾后,随入更衣处。那陈夫人看见太子来,吃了一惊道:“太子至此何为?”太子笑道:“也来随便。”陈夫人觉太子轻薄,转身待走,太子一把扯住道:“夫人,我终日在御榻前与夫人相对,虽是神情飞越,却似隔着万水千山。今幸得便,望夫人赐我片刻之间,慰我平生之愿。”夫人道:“太子,我已托体圣上,名分攸关,岂可如此?”太子道:“夫人如何这般认真?人生行乐耳,有什么名分不名分。此时真一刻千金之会也。”夫人道:“这断不可。”极力推拒,太子如何肯放,笑道:“大凡识时务者,呼为俊杰。夫人不见父皇的光景么,如何尚自执迷?恐今日不肯做人情,到明日便做人情时,却迟了。”口里说着,眼睛里看着,脸儿笑着,将身于只管挨将上来。夫人体弱力微,太子是男人力大,正在不可解脱之时,只听得宫中一片传呼道:“圣上宣陈夫人!”此时太子知道留他不住。只得放手道:“不敢相强,且待后期。”夫人喜得脱身,早已衣衫皆破,神色惊惶;太子只得出宫去了。
chén fū rén shāo qí chuǎn xī níng dìng, rù gōng, zhī shì wén dì méng lóng shuì xǐng, cóng tā suǒ yào ěr, bù gǎn chí yán, zhǐ de máng máng zǒu jìn gōng lái. bù qī tóu shàng yī gǔ jīn chāi, bèi lián gōu zhuā xià, gāng luò zài yí gè jīn pén shàng, dāng de yī shēng xiǎng, jiāng wén dì jīng xǐng. kāi yǎn kàn shí, zhī jiàn fū rén lì zài yù tà qián, yǒu huāng zhāng de mú yàng. wén dì wèn dào:" nǐ wèi hé zhè děng jīng huāng?" fū rén zhe le máng, yī shí dā yìng bù chū, zhǐ de dī le tóu qù shí jīn chāi. wén dì yòu wèn dào:" zhèn wèn nǐ wèi hé bù dā yìng?" fū rén mò nài hé, zhǐ de luàn yīng dào:" méi, méi yǒu jīng huāng." wén dì jiàn fū rén guāng jǐng qí guài, zǐ xì yī kàn, zhī jiàn fū rén mǎn liǎn shàng de hóng yùn, shàng zì wèi xiāo, bí zhōng yǒu xū xū chuǎn xī, yòu qiě bìn sōng fā luàn, dà yǒu kě yí, biàn jīng wèn:" nǐ wèi hé zhè bān guāng jǐng?" fū rén dào:" wǒ méi, méi yǒu shén me guāng jǐng." wén dì dào:" wǒ kàn nǐ jǔ zhǐ yì cháng, bì yǒu yǐn mèi zhī shì, ruò bù zhí yán, dāng cì ěr sǐ." fū rén jiàn wén dì dà nù, zhǐ de guì xià shuō dào:" tài zǐ wú lǐ." wén dì tīng le zhè jù, bù jué nù qì tián xiōng, bǎ shǒu zài yù tà shàng qiāo le liǎng xià dào:" chù shēng hé zú fù dà shì? dú gū wù wǒ! dú gū wù wǒ! kuài xuān liǔ shù yǔ yuán yán dào gōng lái."
陈夫人稍俟喘息宁定,入宫,知是文帝朦胧睡醒,从他索药饵,不敢迟延,只得忙忙走进宫来。不期头上一股金钗,被帘钩抓下,刚落在一个金盆上,当的一声响,将文帝惊醒。开眼看时,只见夫人立在御榻前,有慌张的模样。文帝问道:“你为何这等惊慌?”夫人着了忙,一时答应不出,只得低了头去拾金钗。文帝又问道:“朕问你为何不答应?”夫人没奈何,只得乱应道:“没,没有惊慌。”文帝见夫人光景奇怪,仔细一看,只见夫人满脸上的红晕,尚自未消,鼻中有嘘嘘喘息,又且鬓松发乱,大有可疑,便惊问:“你为何这般光景?”夫人道:“我没,没有什么光景。”文帝道:“我看你举止异常,必有隐昧之事,若不直言,当赐尔死。”夫人见文帝大怒,只得跪下说道:“太子无礼。”文帝听了这句,不觉怒气填胸,把手在御榻上敲了两下道:“畜生何足付大事?独孤误我!独孤误我!快宣柳述与元岩到宫来。”
tài zǐ yě pà zhè shì yǒu xiē jué sā, yě zì zài gōng mén shǒu qiè tīng. tīng dé jiào xuān liǔ shù yuán yán, bù xuān yáng sù, zhī dào guāng jǐng bù tuǒ, jí bēn lái xún zhāng héng yǔ wén shù yī gān, jì yì zhè yī jiàn shì. yī bān cóng lóng zhī chén, dōu jù zài yī chù. jiàn tài zǐ lái de huāng máng, zhòng chén wèn qǐ yuán gù, yǔ wén shù dào:" zhè hǎo shì yě zhī zài zǎo wǎn jiān le, zhǐ zhè shì shén jí. zhǐ shì liǔ shù zhè sī, tā yǐ zhe shàng le lán líng gōng zhǔ, tā shì yí gè zhòng chén, yǔ chén děng bù xiāng xià, duàn bù kěn wèi tài zǐ zhōu xuán, rú hé shì hǎo?" zhāng héng dào:" rú jīn zhǐ yǒu yī tiáo jí jì, bú shì tài zǐ, jiù shì shèng shàng." zhèng shuō shí, zhī jiàn yáng sù huāng zhāng zǒu lái dào:" diàn xià bù zhī zěn me wǔ le shèng shàng? rú jīn shèng shàng jiào liǔ yuán liǎng chén jìn gōng, jiào zuò sù zhuàn chì, zhào qián rì fèi de tài zǐ, zhǐ dài chì wán, yòng bǎo jī wǎng cháng ān. tā ruò lái shí, wǒ men dōu shì chóu jiā, rú hé shì hǎo?" tài zǐ dào:" zhāng shù zǐ yǐ dìng le yī jì." zhāng héng biàn xiàng yáng sù ěr biān shuō le jǐ jù. yáng sù dào:" yě bù dé bù rú cǐ le. zhè jiù shì zhāng shù zǐ qù zuò, zhǐ pà liǔ shù yuán yán qù qǔ le fèi tài zǐ lái, yòu shì yī fān shì. zhè jiù fán yǔ wén xiān shēng, tài zǐ zhè biān jiù jiǎ yī dào zhǐ yì, shuō tā èr rén chéng shàng mí liú, bù néng jiāng shùn, wàng sī yōng dài. jiāng tā xià le dà lǐ sì yù, zài chuán zhǐ shuō sù wèi bīng shì qín láo, zàn shí fàng sàn. jiù zhe guō yǎn dài lǐng dōng guān bīng shì, bǎ shǒu gè chù gōng mén, bù xǔ wài biān rén chū rù, yě bù xǔ gōng zhōng rén chū rù, xiè lòu gōng shěng shì wù. hái zài dé yí ge rén wǎng cháng ān, hài què jiù tài zǐ, jué le rén wàng." xiǎng yī xiǎng:" yǒu le, wǒ xiōng dì yáng yuē, tā zì yī zhōu lái cǐ, biàn chà tā gàn le zhè yī gōng." zhāng héng yòu dào:" wǒ shì gè shū shēng, kǒng bù néng liǎo shì, hái shì yáng pú yè lǎo shǒu jiān bó." tài zǐ dào:" zhāng shù zǐ bù bì tuī cí, yǒu fú tóng xiǎng. wǒ hái zhe jǐ gè yǒu dǎn lì nèi shì, suí nǐ qù." yáng sù yǐ tài zǐ zài tài bǎo diàn, yǔ wén shù jiù dài xià jǐ gè qí xiào, gǎn dào lù shàng, qù bǎ liǔ shàng shū yuán shì láng liǎng rén bǎng fù, fù dà lǐ sì qù le, huí lái fù mìng. guō yǎn yǐ jiāng wèi shì chǔ chù gēng huàn, dōu shì dōng gōng qí xiào, fēn tóu bǎ shǒu. cǐ shí wén dì bàn shuì bù shuì de, wèn:" liǔ shù céng xiě wán zhào le me?" chén fū rén dào:" hái wèi jiàn jìn chéng." wén dì dào:" zhào wán jí biàn yòng bǎo, zhe liǔ shù mǎ shàng fēi dì qù." hái shì qì fèn fèn bù xī de. zhī jiàn wài biān bào tài zǐ chà shù zǐ zhāng héng shì jí, yě bù hòu zhǐ, dài le èr shí yú nèi jiān, chuǎng rù gōng lái, fēn fù rù zhí de nèi shì dào:" dōng gōng yé yǒu zhǐ dào: nǐ men lián rì fú shì xīn kǔ, zhe wǒ dài zhèi xiē nèi jiān, gēng tì nǐ děng, lián tà qián zhèi xiē gōng nǚ huáng yé qián zì yǒu dài lái nèi shì gōng yìng, nǐ děng yě zàn qù xiū xī, yào yòng lái xuān nǐ." shì zhèi xiē chuān gōng guān qiè, yīn zài gōng zhōng chéng yìng rì jiǔ, yě bā bù dé tōu xián, tīng dé yī shēng fēn fù, yí hòng de chū qù. zhǐ yǒu chén fū rén cài fū rén liǎng gè, jǐn jǐn zhàn zài tà qián. zhāng héng zǒu dào tà qián, jiàn wén dì hūn hūn chén chén de, tā tóu yě bù kòu yí gè, yě méi yī xiē hǎo qì de, duì zhe liǎng gè fū rén dào:" èr wèi fū rén, zàn qiě huí bì ér." chén fū rén dào:" pà shèng shàng bù shí xuān huàn." zhāng héng dào:" yǒu wǒ zài cǐ, fū rén qiě qǐng shǎo tuì yī bù, ràng huáng shàng jìng yǎng." zhè liǎng wèi fū rén, yǎn lèi liú lí, méi xiē zhǔ zhāng, zhǐ de zàn qiě lí gōng, xiàng gé zǐ lǐ zuò dì. gōng zhōng rén jù shì dài lái nèi shì kān shǒu dìng le, bù fàng rén lái gōng. liǎng gè fū rén, fàng xīn bù xià, zhǐ de chà gōng é zài mén wài dǎ tīng.
太子也怕这事有些决撒,也自在宫门首窃听。听得叫宣柳述、元岩,不宣杨素,知道光景不妥,急奔来寻张衡、宇文述一干,计议这一件事。一班从龙之臣,都聚在一处。见太子来得慌忙,众臣问起缘故,宇文述道:“这好事也只在早晚间了,只这事甚急。只是柳述这厮,他倚着尚了兰陵公主,他是一个重臣,与臣等不相下,断不肯为太子周旋,如何是好?”张衡道:“如今只有一条急计,不是太子,就是圣上。”正说时,只见杨素慌张走来道:“殿下不知怎么忤了圣上?如今圣上叫柳、元两臣进宫,叫作速撰敕,召前日废的太子,只待敕完,用宝赍往长安。他若来时,我们都是仇家,如何是好?”太子道:“张庶子已定了一计。”张衡便向杨素耳边说了几句。杨素道:“也不得不如此了。这就是张庶子去做,只怕柳述、元岩去取了废太子来,又是一番事。这就烦宇文先生,太子这边就假一道旨意,说他二人乘上弥留,不能将顺,妄思拥戴。将他下了大理寺狱,再传旨说宿卫兵士勤劳,暂时放散。就着郭衍带领东官兵士,把守各处宫门,不许外边人出入,也不许宫中人出入,泄漏宫省事务。还再得一个人往长安,害却旧太子,绝了人望。”想一想:“有了,我兄弟杨约,他自伊州来此,便差他干了这一功。”张衡又道:“我是个书生,恐不能了事,还是杨仆射老手坚膊。”太子道:“张庶子不必推辞,有福同享。我还着几个有胆力内侍,随你去。”杨素以太子在太宝殿,宇文述就带下几个旗校,赶到路上,去把柳尚书、元侍郎两人绑缚,赴大理寺去了,回来覆命。郭衍已将卫士处处更换,都是东宫旗校,分头把守。此时文帝半睡不睡的,问:“柳述曾写完诏了么?”陈夫人道:“还未见进呈。”文帝道:“诏完即便用宝,着柳述马上飞递去。”还是气愤愤不息的。只见外边报太子差庶子张衡侍疾,也不候旨,带了二十余内监,闯入宫来,吩咐入直的内侍道:“东宫爷有旨道:你们连日伏侍辛苦,着我带这些内监,更替你等,连榻前这些宫女;皇爷前自有带来内侍供应,你等也暂去休息,要用来宣你。”是这些穿宫官妾,因在宫中承应日久,也巴不得偷闲,听得一声吩咐,一哄的出去。只有陈夫人、蔡夫人两个,紧紧站在榻前。张衡走到榻前,见文帝昏昏沉沉的,他头也不叩一个,也没一些好气的,对着两个夫人道:“二位夫人,暂且回避儿。”陈夫人道:“怕圣上不时宣唤。”张衡道:“有我在此,夫人且请少退一步,让皇上静养。”这两位夫人,眼泪流离,没些主张,只得暂且离宫,向阁子里坐地。宫中人俱是带来内侍看守定了,不放人来宫。两个夫人,放心不下,只得差宫娥在门外打听。
méi yǒu yí gè shí chén, nà zhāng héng yáng yáng de zǒu jiāng chū lái dào:" zhè gàn dāi nī zǐ, huáng shàng yǐ zì bīn tiān le. shì cái hái shì zhè děng wéi rào zhe, bù bào tài zǐ zhī dào." yòu fēn fù gè gé zǐ nèi pín fēi, bù dé kū qì. dài qǐ guò tài zǐ, jǔ āi fā sāng, zhèi xiē gōng zhǔ pín fēi, dōu cāi yí. wéi yǒu chén fū rén tā xīn zhōng gǔ tū de dào:" zhè fēn míng shì tài zǐ pà shèng shàng hài tā, suǒ yǐ xiān xià shǒu wèi qiáng dàn zhè xìn yóu wǒ qǐ, tā rěn yú hài fù, nán dào bù rěn yú hài wǒ? yǔ qí zāo tā dú shǒu, dào bù rú xiān xún yí gè zì jìn. shèng shàng wèi wǒ wáng, wǒ wèi shèng shàng sǐ, què yě gāi yìng." zhǐ shì jué duàn bù xià.
没有一个时辰,那张衡洋洋的走将出来道:“这干呆妮子,皇上已自宾天了。适才还是这等围绕着,不报太子知道。”又吩咐各阁子内嫔妃,不得哭泣。待启过太子,举哀发丧,这些宫主嫔妃,都猜疑。惟有陈夫人他心中鹘突的道:“这分明是太子怕圣上害他,所以先下手为强;但这衅由我起,他忍于害父,难道不忍于害我?与其遭他毒手,倒不如先寻一个自尽。圣上为我亡,我为圣上死,却也该应。”只是决断不下。
qīng yíng bù ràng zhào fēi yàn, xiá liè hái shū yú měi rén.
轻盈不让赵飞燕,侠烈还输虞美人。
zhè bì xiāng tài zǐ yǔ yáng sù, shì rè guō shàng mǎ yǐ, pàn bú dào yí gè xiāo xī. què shuō zhāng héng máng máng de zǒu lái dào:" gōng xǐ dà shì le bì, zhǐ shì tài zǐ de xīn shàng rén, kǒng pà yě yào cóng wáng." tài zǐ jiàn shuō, yī shí biàn xǐ wèi chóu, máng jiāng qián rì yǔ yáng qín yù dìng xià de tiē zǐ lái dì yǔ yáng qín dào:" zhèi xiē shì yī fà pú yè yǔ shù zǐ tì wǒ liào lǐ bà, wǒ zì yǒu shì qù le." yáng sù jiàn shuō, máng chuán lìng zhǐ. lìng nà yī zhōu cì shǐ yáng yuē, cháng ān gōng gàn wán, bù bì zhì dà shòu gōng fù zhǐ, jìng shǔ jīng zhào yǐn, tán yā jīng jī. liáng gōng xiāo jǔ, nǎi xiāo fēi zhī dì, zhe tā tí dū jīng shī shí mén. guō yǎn shǔ zuǒ lǐng wèi dà jiàng jūn, guǎn lǐng jīng yíng rén mǎ. yǔ wén shù shēng zuǒ lǐng wèi dà jiàng jūn, guǎn lǐng xíng gōng sù wèi, jí hù cóng chē jià rén mǎ. fù mǎ yǔ wén shì jí, guǎn xiá jīng dū gōng shěng gè mén. jiāng zuò zuǒ láng yǔ wén kǎi, guǎn lǐ zǐ gōng yī xíng děng shì. dà fǔ shǎo qīng hé chóu, guǎn lǐ shān líng. huáng mén shì láng péi jǔ nèi shì láng yú shì jī, guǎn diǎn sāng lǐ. zhāng héng chōng lǐ bù shàng shū, guǎn jí wèi yí zhù.
这壁厢太子与杨素,是热锅上蚂蚁,盼不到一个消息。却说张衡忙忙的走来道:“恭喜大事了毕,只是太子的心上人,恐怕也要从亡。”太子见说,一时变喜为愁,忙将前日与杨秦预定下的贴子来递与杨秦道:“这些事一发仆射与庶子替我料理罢,我自有事去了。”杨素见说,忙传令旨。令那伊州刺史杨约,长安公干完,不必至大寿宫覆旨,竟署京兆尹,弹压京畿。梁公萧矩,乃萧妃之弟,着他题督京师十门。郭衍署左领卫大将军,管领京营人马。宇文述升左领卫大将军,管领行宫宿卫,及护从车驾人马。驸马宇文士及,管辖京都宫省各门。将作左郎宇文恺,管理梓宫一行等事。大府少卿何稠,管理山陵。黄门侍郎裴矩、内侍郎虞世基,管典丧礼。张衡充礼部尚书,管即位仪注。
bù shuō zhè xiāng zhòng rén máng zuò yī tuán, zhǐ shuō tài zǐ jiàn zhāng héng shuō le, zhe le jí, máng jiào zuǒ yòu qǔ chū yí gè huáng jīn xiǎo hé, qiāo qiāo ná le yī jiàn wù shì, fàng zài lǐ miàn, wài miàn yòng zhǐ tiáo jǐn jǐn fēng le yòu yú hé kǒu chù, jiāng yù bǐ jiù shǔ yí gè huā yā, jí chà yí gè nèi shì, cì yǔ chén fū rén, jiào tā qīn shǒu zì kāi. nèi shì lǐng zhǐ, máng dào hòu gōng lái. què shuō fū rén zì bèi zhāng héng bī hái hòu gōng, suí jí jià bēng, xīn xià shí fēn yōu yí, kū qì dé qǐn shí jù fèi. zhī jiàn yí gè nèi shì, shuāng shǒu pěng le yí gè jīn hé zi, zǒu jìn gōng lái, duì fū rén shuō dào:" xīn huáng yé qīn cì niáng niáng yī wù, cáng yú hé nèi. jiào nú bì ná lái, qǐng niáng niáng kāi qǔ." suí jiāng jīn hé fàng zài zhuō shàng. fū rén jiàn le, xīn xià yǒu jǐ fēn yí jù, bù gǎn kāi fēng, yīn wèn nèi shì dào:" nèi zhōng mò fēi jiū dú?" nèi shì dá dào:" cǐ nǎi huáng yé qīn shǒu zì fēng, nú bì rú hé dé zhī? niáng niáng kāi kàn, biàn zhī duān dì." fū rén jiàn nèi shì tuī shuō bù zhī, yī fà rèn zhēn shì dú yào hū yī zhèn xīn suān, pū sù sù lèi rú quán yǒng, yīn fàng shēng dà kū dào:" qiè zì guó wáng bèi lǔ, yǐ pàn lǎo sǐ yè tíng. dé méng xiān dì chǒng xìng, dào shì jīn shēng zhī fú. shéi zhī hóng yán mìng bó, zhuǎn shì yī chǎng dà huò dào bù rú lún luò cháng mén, hái dé bǎo quán xìng mìng." yī tóu shuō, yī tóu kū, yòu shuō dào:" qiè méng xiān dì hòu ēn, jīn rì biàn cóng sǐ dì xià, yì suǒ gān xīn. zǎo shàng zhī shì, wǒ dàn huí bì, bìng bù céng shāng chù yú tā, nài hé jiù tū rán cì sǐ?" dào bà yòu kū. zhòng gōng rén dōu rèn zuò dú yào, yě yī qí kū jiāng qǐ lái. nèi shì jiàn dà jiā kū zuò yī tuán, kǒng pà zuò chū shì lái, máng cuī cù dào:" niáng niáng kū yě wú yì, qǐng kāi le hé, nú bì hǎo qù fù zhǐ." fū rén bèi cuī bù guò, zhǐ de hèn yī shēng dào:" hé qī jīn rì sǐ yú fēi mìng!" suì shì lèi jiāng huáng fēng chě qù, bǎ jīn hé gài qīng qīng jiē kāi. zǐ xì yī kàn, nà lǐ shì dú yào, què shì jǐ gè wǔ cǎi zhì chéng tóng xīn jié zǐ. zhòng gōng rén kàn jiàn, yī qí huān xiào qǐ lái, shuō:" niáng niáng wàn qiān zhī xǐ, dé miǎn sǐ yǐ." fū rén jiàn fēi jiū dú, xīn xià ān rán, yòu jiàn shì tóng xīn jié zǐ, zhī tài zǐ bù néng wàng qíng, zhuǎn yòu yàng yàng bù lè. yě bù lái qǔ jié zǐ, yě bù xiè ēn, jìng huí zhuǎn shēn, zuò yú chuáng shàng, chén yín bù yǔ. nèi shì cuī bī dào:" huáng yé děng jiǔ, nú bì yào qù huí zhǐ, niáng niáng kuài xiè ēn shōu le." fū rén zhǐ shì dī tóu bù zuò yī shēng, zhòng gōng rén quàn dào:" niáng niáng chà le, zǎo jiān yīn yī shí rèn xìng, dǐ chù huáng yé, zhì shēng huáng huò. jīn rì huáng yé yī xiē bù nǎo, zhuǎn cì niáng niáng tóng xīn jié zǐ, yǐ shì bǎi fēn jiǎo xìng, wèi hé hái zuò zhè bān mú yàng? nà shí rě dé huáng yé dòng qǐ nù lái, niáng niáng zhǐ pà yòu yào xiàng fāng cái kū le. hé bù kuài kuài xiè ēn?" zuǒ yòu cuī cù dé fū rén wú nài hé, zhǐ de tàn yī kǒu qì dào:" zhōng wéi zhī xiū, wǒ zhī nán miǎn." qiáng qǐ shēn lái bǎ tóng xīn jié zǐ qǔ chū, fàng zài zhuō shàng, duì zhe jīn hé ér bài le jǐ bài, yī jiù dào chuáng shǎng qù zuò le. nèi shì jiàn qǔ liǎo jié zi, biàn pěng zhe kōng hé ér qù huí zhǐ bù tí.
不说这厢众人忙做一团,只说太子见张衡说了,着了急,忙叫左右取出一个黄金小盒,悄悄拿了一件物事,放在里面,外面用纸条紧紧封了;又于合口处,将御笔就署一个花押,即差一个内侍,赐与陈夫人,叫他亲手自开。内侍领旨,忙到后宫来。却说夫人自被张衡逼还后宫,随即驾崩,心下十分忧疑,哭泣得寝食俱废。只见一个内侍,双手捧了一个金盒子,走进宫来,对夫人说道:“新皇爷钦赐娘娘一物,藏于盒内。叫奴婢拿来,请娘娘开取。”随将金盒放在桌上。夫人见了,心下有几分疑惧,不敢开封,因问内侍道:“内中莫非鸠毒?”内侍答道:“此乃皇爷亲手自封,奴婢如何得知?娘娘开看,便知端的。”夫人见内侍推说不知,一发认真是毒药;忽一阵心酸,扑簌簌泪如泉涌,因放声大哭道:“妾自国亡被掳,已拚老死掖庭。得蒙先帝宠幸,道是今生之福。谁知红颜命薄,转是一场大祸;倒不如沦落长门,还得保全性命。”一头说,一头哭,又说道:“妾蒙先帝厚恩,今日便从死地下,亦所甘心。早上之事,我但回避,并不曾伤触于他,奈何就突然赐死?”道罢又哭。众宫人都认做毒药,也一齐哭将起来。内侍见大家哭做一团,恐怕做出事来,忙催促道:“娘娘哭也无益,请开了盒,奴婢好去复旨。”夫人被催不过,只得恨一声道:“何期今日死于非命!”遂拭泪将黄封扯去,把金盒盖轻轻揭开。仔细一看,那里是毒药,却是几个五彩制成同心结子。众宫人看见,一齐欢笑起来,说:“娘娘万千之喜,得免死矣。”夫人见非鸠毒,心下安然,又见是同心结子,知太子不能忘情,转又怏怏不乐。也不来取结子,也不谢恩,竟回转身,坐于床上,沉吟不语。内侍催逼道:“皇爷等久,奴婢要去回旨,娘娘快谢恩收了。”夫人只是低头不做一声,众宫人劝道:“娘娘差了,早间因一时任性,抵触皇爷,致生惶惑。今日皇爷一些不恼,转赐娘娘同心结子,已是百分侥悻,为何还做这般模样?那时惹得皇爷动起怒来,娘娘只怕又要像方才哭了。何不快快谢恩?”左右催促得夫人无奈何,只得叹一口气道:“中囗之羞,我知难免。”强起身来把同心结子取出,放在桌上,对着金盒儿拜了几拜,依旧到床上去坐了。内侍见取了结子,便捧着空盒儿去回旨不题。
chén fū rén suī shòu liǎo jié zi, xīn zhōng zhǐ shì mèn mèn bù lè, zuò le yī huí, biàn dào shēn zài chuáng shǎng qù shuì. zhòng gōng rén bù hǎo zhǐ guǎn quàn tā, yòu kǒng pà tài zǐ jià lín, dà zhòng qiāo qiāo de zài gōng zhōng shōu shí. jīn dǐng nèi shāo le xiē lóng xián què nǎo, bǎo gé zhōng zhāng qǐ nà cuì mù zhū lián. bù duō shí rì sè xī chén, bì tiān shàng zǎo yǒng chū yī lún míng yuè. zhī jiàn tài zǐ sī zì dài jǐ gè gōng rén, tí zhe yī duì sù shā dēng lóng, qiāo qiāo de lái huì fū rén. gōng rén kàn jiàn tài zǐ jià dào, huāng máng pǎo dào chuáng biān, bào yǔ fū rén. fū rén yīn xīn zhōng ào nǎo, bù jué hūn hūn shuì qù hū bèi zhòng gōng rén huàn xǐng, shuō dào:" jià dào le, kuài qù yíng jiē." fū rén méng méng lóng lóng, shàng bù kěn jiù zǒu, zǎo bèi jǐ gè gōng rén fú de fú, zhuāi de zhuāi, jiāng tā wǎn chū gōng lái yíng jià. cái zǒu dào jiē xià, tài zǐ zǎo yǐ lì zài diàn shàng. fū rén wàng jiàn, xīn zhōng yòu xiū yòu nǎo, rán dào le zhè gè dì wèi, zěn gǎn kàng jù, fǔ fú zài dì, dī dī hū le yī shēng:" wàn suì." tài zǐ huāng máng huàn le qǐ lái. shì yè tài zǐ jiù zài fū rén gé zhōng xiē sù.
陈夫人虽受了结子,心中只是闷闷不乐,坐了一回,便倒身在床上去睡。众宫人不好只管劝他,又恐怕太子驾临,大众悄悄的在宫中收拾。金鼎内烧了些龙涎鹊脑,宝阁中张起那翠幙珠帘。不多时日色西沉,碧天上早涌出一轮明月。只见太子私自带几个宫人,题着一对素纱灯笼,悄悄的来会夫人。宫人看见太子驾到,慌忙跑到床边,报与夫人。夫人因心中懊恼,不觉昏昏睡去;忽被众宫人唤醒,说道:“驾到了,快去迎接。”夫人朦朦胧胧,尚不肯就走,早被几个宫人扶的扶,拽的拽,将他挽出宫来迎驾。才走到阶下,太子早已立在殿上。夫人望见,心中又羞又恼,然到了这个地位,怎敢抗拒,俯伏在地,低低呼了一声:“万岁。”太子慌忙换了起来。是夜太子就在夫人阁中歇宿。
qī yuè dīng wèi, wén huáng yàn jià, zhì jiǎ yín zhū shì yǐ dìng. cì rì yáng sù fǔ zuǒ tài zǐ shuāi jīng, zài zǐ gōng qián jǔ āi fā sāng. qún chén zhū shuāi jīng, gè yī bān cì rù lín. rán hòu tài zǐ jí fú, bài gào tiān dì zǔ zōng, huàn miǎn fú jí wèi qún chén bù yě huàn le cháo fú rén hè. zhǐ shì tài zǐ jiāng shēng bì zuò shí, yě bù zhī shì xǐ jí, yě bù zhī shì huāng jí, hái bù zhī yǒu kuì yú xīn, yǒu suǒ bù ān, zǒu dào zuò qián, bù jué jīng shén huáng jīng le, shǒu zú huāng máng. nà yù zuò yòu shén gāo, cái kuà shàng shuāng jiǎo, yào shǎng qù, bù qī bèi jiē xià yí wèi jìng biān sān xiǎng, xīn xū zhī jì, zhe le yī jīng, bǎ zhuō bù dìng, nà shuāng jiǎo zǎo tā le xià lái, jī hū diē dǎo. zhòng gōng rén lián máng shàng qián wǎn zhù, jiù yào chèn shì ér fú tā shǎng qù. yě shì tiān dì yǒu líng, guǐ shén gòng fèn, tài zǐ jiǎo cái shǎng qù, bù zhī bù jué, hū rán yòu tā jiāng xià lái. yáng sù zài diàn qián, kàn jiàn guāng jǐng bù yǎ, zhǐ de zì zǒu shǎng qù. tā suī rán lǎo mài, zhōng shì wǔ jiàng chū shēn, yǒu xiē lì liàng, fēn kāi zuǒ yòu, zhǐ yī shuāng shǒu, biàn qīng qīng de bǎ tài zǐ yē shàng yù zuò jí zǒu xià diàn lái, shuài lǐng bǎi guān, shān hū cháo bài. zhèng shì:
七月丁未,文皇晏驾,至甲寅诸事已定。次日扬素辅佐太子衰经,在梓宫前举哀发丧。群臣诸衰经,各依班次入临。然后太子吉服,拜告天地祖宗,换冕服即位;群臣部也换了朝服人贺。只是太子将升陛座时,也不知是喜极,也不知是慌极,还不知有愧于心,有所不安,走到座前,不觉精神惶惊了,手足慌忙。那御座又甚高,才跨上双脚,要上去,不期被阶下仪卫静鞭三响,心虚之际,着了一惊,把捉不定,那双脚早塌了下来,几乎跌倒。众宫人连忙上前挽住,就要趁势儿扶他上去。也是天地有灵,鬼神共愤,太子脚才上去,不知不觉,忽然又塌将下来。杨素在殿前,看见光景不雅,只得自走上去。他虽然老迈,终是武将出身,有些力量,分开左右,只一双手,便轻轻的把太子掖上御座;即走下殿来,率领百官,山呼朝拜。正是:
mò yán rén shì yí jiān guǐ, bì jìng tiān xīn yā bù rén. zǒng yǒu shí nián tiān zǐ fēn, yě yīng sān bèi guǐ shén chēn.
莫言人事宜奸诡,毕竟天心压不仁。总有十年天子分,也应三被鬼神嗔。
suí zhǔ zài lóng zuò shàng zuò le bàn shǎng, shén qíng fāng cái shāo dìng. yòu jiàn bǎi guān cháo hè, zhī wú yì shuō, gèng jué xīn ān. biàn chuán zhǐ yī miàn chà guān wǎng gè wáng fǔ zhōu zhèn gào āi, yòu yī miàn chà guān jī jí wèi zhào. zhào gào zhōng wài: yǐ míng nián wèi dà yè yuán nián, róng shēng cóng lóng gè guān, zài cháo wén wǔ, gè jìn jué jí. kào shǎng gè biān zhèn jūn shì, yōu lǐ tiān xià, gāo nián cì yǔ sù bó. qí yú yáng sù yǔ wén shù zhāng héng děng shēng shǎng, jù bù bì yán. yòu zhuī fēng fèi tài zǐ yǒng wèi fáng líng shēng, yǎn shì zì jǐ hài tā zhī jī. cǐ shí xíng gōng yǒu yáng sù děng yī gān jiā fǔ, cháng ān yǒu yáng yuē yī gān zhèn yā, xǐ de méi yǒu yī háo biàn gù. dàn shì rén shēng dà lún, mò zhòng jūn fù yǔ xiōng dì shì fù shā xiōng, qiè zhè dà wèi, gēn běn dōu yǐ shī le, zǒng shǐ zǎo cháo yàn bà, qín zhèng xù mín, yě zhǐ gè zhī yè. ruò yòu bù miǎn huāng yín wú dào, rú hé miǎn de tiān nù rén yuàn, pò guó wáng jiā? què yòu bù zhī xīn zhǔ sì wèi, zuò chū hé děng yàng shì lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
隋主在龙座上坐了半晌,神情方才稍定。又见百官朝贺,知无异说,更觉心安。便传旨一面差官往各王府州镇告哀,又一面差官赍即位诏。诏告中外:以明年为大业元年,荣升从龙各官,在朝文武,各进爵级。犒赏各边镇军士,优礼天下,高年赐与粟帛。其余杨素、宇文述、张衡等升赏,俱不必言。又追封废太子勇为房陵生,掩饰自己害他之迹。此时行宫有杨素等一干夹辅,长安有杨约一干镇压,喜得没有一毫变故。但是人生大伦,莫重君父与兄弟;弑父杀兄,窃这大位,根本都已失了,总使早朝晏罢,勤政恤民,也只个枝叶。若又不免荒淫无道,如何免得天怒人怨,破国亡家?却又不知新主嗣位,做出何等样事来,且听下回分解。