táng tài zōng gòu lán tíng xù hàn wáng yuán chāng ōu yáng xún ōu yáng tōng yú shì nán chǔ suì liáng xuē jì gāo zhèng chén
唐太宗 购兰亭序 汉王元昌 欧阳询 欧阳通 虞世南 褚遂良 薛稷 高正臣
wáng shào zōng zhèng guǎng wén lǐ yáng bīng zhāng xù sēng huái sù
王绍宗 郑广文 李阳冰 张旭 僧怀素
táng tài zōng
唐太宗
táng tài zōng zhēn guān shí sì nián, zì zhēn cǎo shū píng fēng, yǐ shì qún chén. bǐ lì qiú jìng, wèi yī shí zhī jué. cháng wèi cháo chén yuē: shū xué xiǎo dào, chū fēi jí wù. shí huò liú xīn, yóu shèng qì rì. fán zhū yì yè, wèi yǒu xué ér bù dé zhě yě, bìng zài xīn lì xiè dài, bù néng zhuān jīng ěr. yòu yún: wú lín gǔ rén zhī shū, shū bù xué qí xíng shì, wéi zài gǔ lì. jí dé gǔ lì, ér xíng shì zì shēng ěr. cháng zhào sān pǐn yǐ shàng, cì yàn yú xuán wǔ mén. dì cāo bǐ zuò fēi bái shū, zhòng chén chéng jiǔ, jiù tài zōng shǒu zhōng xiāng jìng. sàn qí cháng shì liú jì, dēng yù chuáng yǐn shǒu, rán hòu dé zhī. qí bù dé zhě, xián chēng jì dēng chuáng, zuì dāng sǐ, qǐng fù fǎ. tài zōng xiào yuē: xī wén jié yú cí niǎn, jīn jiàn cháng shì dēng chuáng. chū shàng shū gù shí
唐太宗贞观十四年,自真草书屏风,以示群臣。笔力遒劲,为一时之绝。尝谓朝臣曰:书学小道,初非急务。时或留心,犹胜弃日。凡诸艺业,未有学而不得者也,病在心力懈怠,不能专精耳。又云:吾临古人之书,殊不学其形势,惟在骨力。及得骨力,而形势自生耳。尝召三品已上,赐宴于玄武门。帝操笔作飞白书,众臣乘酒,就太宗手中相竞。散骑常侍刘洎,登御床引手,然后得之。其不得者,咸称洎登床,罪当死,请付法。太宗笑曰:昔闻婕妤辞辇,今见常侍登床。(出《尚书故实》)
gòu lán tíng xù
购兰亭序
wáng xī zhī lán tíng xù. sēng zhì yǒng dì zǐ biàn cái, cháng yú qǐn fáng fú liáng shàng, záo wèi àn kǎn, yǐ zhù lán tíng. bǎo xī guì zhòng yú shī zài rì. zhēn guān zhōng, tài zōng yǐ tīng zhèng zhī xiá, ruì zhì wán shū. lín xī zhī zhēn cǎo shū tiē, gòu mù bèi jǐn, wéi wèi dé lán tíng. xún tǎo cǐ shū, zhī zài biàn cái zhī suǒ. nǎi chì zhuī shī rù nèi dào chǎng gōng yǎng, ēn lài yōu qià. shù rì hòu, yīn yán cì, nǎi wèn jí lán tíng, fāng biàn shàn yòu, wú suǒ bù zhì. biàn cái què chēng wǎng rì shì fèng xiān shī, shí cháng huò jiàn, zì shī méi hòu, jiàn jīng sāng luàn, zhuì shī bù zhī suǒ zài. jì ér bù huò, suì fàng guī yuè zhōng. hòu gèng tuī jiū, bù lí biàn cái zhī chù. yòu chì zhuī biàn cái rù nèi, zhòng wèn lán tíng. rú cǐ zhě sān dù, jìng jìn gù bù chū. shàng wèi shì chén yuē: yòu jūn zhī shū, zhèn suǒ piān bǎo. jiù zhōng yì shǎo zhī jī, mò rú lán tíng. qiú jiàn cǐ shū, láo yú wù mèi. cǐ sēng qí nián, yòu wú suǒ yòng. ruò dé yī zhì lüè zhī shì, shè móu jì qǔ zhī bì huò. shàng shū zuǒ pú yè fáng xuán líng yuē: chén wén jiān chá yù shǐ xiāo yì zhě, liáng yuán dì zhī zēng sūn. jīn guàn wèi zhōu shēn xiàn, fù cái yì, duō quán móu, kě chōng cǐ shǐ, bì dāng jiàn huò. tài zōng suì zhào jiàn, yì zòu yuē: ruò zuò gōng shǐ, yì wú de lǐ. chén qǐng sī xíng yì bǐ, xū de èr wáng zá tiē sān shù tōng. tài zōng yī gěi. yì suì gǎi guān wēi fú, zhì luò tán. suí shāng rén chuán, xià zhì yuè zhōu. yòu yī huáng shān, jí kuān zhǎng liáo dǎo, dé shān dōng shū shēng zhī tǐ. rì mù rù sì, xún láng yǐ guān bì huà. yù biàn cái yuàn, zhǐ yú mén qián. biàn cái yáo jiàn yì, nǎi wèn yuē: hé chǔ tán yuè. yì jiù qián lǐ bài yún: dì zǐ shì běi rén, jiāng shǎo xǔ cán zhǒng lái mài. lì sì zòng guān, xìng yù chán shī. hán wēn jì bì, yǔ yì biàn hé. yīn yán rù fáng nèi, jí gòng wéi qí fǔ qín, tóu hú wò shuò, tán shuō wén shǐ, jìng shén xiāng de. nǎi yuē: bái tóu rú xīn, qīng gài rú jiù. jīn hòu wú xíng jī yě. biàn liú yè sù, shè gāng miàn yào jiǔ guǒ děng. jiāng dōng yún gāng miàn, yóu hé běi chēng wèng tóu, wèi chū shú jiǔ yě. hān lè zhī hòu, qǐng bīn fù shī. biàn cái tàn de lái zì yùn, qí shī yuē: chū yùn yī gāng kāi, xīn zhī wàn lǐ lái. pī yún tóng luò mò, bù yuè gòng pái huái. yè jiǔ gū qín sī, fēng zhǎng lǚ yàn āi. fēi jūn yǒu mì shù, shuí zhào bù rán huī. xiāo yì tàn dé zhāo zì yùn, shī yuē: xiè hòu kuǎn liáng xiāo, yīn qín hé shèng zhāo. mí tiān é ruò jiù, chū dì qǐ chéng yáo. jiǔ yǐ qīng hái fàn, xīn yuán zào shì diào. shuí lián shī qún yì, zhǎng kǔ yè fēng piāo. yán chī lüè tóng, bǐ cǐ fěng yǒng, hèn xiāng zhī zhī wǎn. tōng xiāo jìn huān, míng rì nǎi qù. biàn cái yún: tán yuè xián jí gèng lái. yì nǎi zài jiǔ fù zhī. xìng hòu zuò shī, rú cǐ zhě shù sì. shī jiǔ wèi wù, qí sú hùn rán. jīng xún shuò, yì shì shī liáng yuán dì zì shū zhí gòng tú, shī jiē shǎng bù yǐ. yīn tán lùn hàn mò, yì yuē: dì zǐ xiān chuán èr wáng kǎi shū fǎ, dì zǐ zì yòu lái dān wán, jīn yì shù tiē zì suí. biàn cái xīn rán yuē: míng rì lái, kě bǎ cǐ kàn. yì yī qī ér wǎng, chū qí shū yǐ shì biàn cái. biàn cái shú xiáng zhī yuē: shì jí shì yǐ, rán wèi jiā shàn yě. pín dào yǒu yī zhēn jī, pō shì shū cháng. yì yuē: hé tiē? cái yuē: lán tíng. yì xiào yuē: shù jīng luàn lí, zhēn jī qǐ zài, bì shì xiǎng tà wěi zuò ěr. biàn cái yuē: chán shī zài rì bǎo xī, lín wáng zhī shí, qīn fù yú wú. fù shòu yǒu xù, nà de cēn cī. kě míng rì lái kàn. jí yì dào, shī zì yú wū liáng shàng kǎn nèi chū zhī. yì jiàn qì. gù bó xiá zhǐ lèi yuē: guǒ shì xiǎng tà shū yě. fēn jìng bù dìng. zì shì yì zhī hòu, gèng bù fù ān yú fú liáng shàng. bìng xiāo yì èr wáng zhū tiē, bìng jiè liú zhì yú jī àn zhī jiān. biàn cái shí nián bā shí yú, měi rì yú chuāng xià lín xué shù biàn, qí lǎo ér dǔ hǎo yě rú cǐ. zì shì yì wǎng huán jì shù, tóng dì děng wú fù cāi yí. hòu biàn cái chū fù yì sì qiáo nán yán qiān jiā zhāi, yì suì sī lái fáng qián. wèi tóng zǐ yuē: yì yí què bó zi zài chuáng shàng. tóng zǐ jí wéi kāi mén. yì suì yú àn shàng, qǔ de lán tíng jí yù fǔ èr wáng shū tiē, biàn fù yǒng ān yì. gào yì cháng líng sù yuē: wǒ shì yù shǐ, fèng chì lái cǐ. jīn yǒu mò chì, kě bào rǔ dū du zhī. dū du qí shàn xíng wén zhī, chí lái bài yè. xiāo yì yīn xuān shì chì zhǐ, jù gào suǒ yóu. shàn xíng zǒu shǐ rén zhào biàn cái, biàn cái réng zài yán qiān jiā wèi hái sì. jù jiàn zhuī hū, bù zhī suǒ yǐ. yòu qiǎn yún, shì yù xū jiàn. jí shī lái jiàn yù shǐ, nǎi shì fáng zhōng xiāo shēng yě. xiāo yì bào yún: fèng chì qiǎn lái qǔ lán tíng, lán tíng jīn yǐ dé yǐ, gù huàn shī lái bié. biàn cái wén yǔ ér biàn jué dǎo, liáng jiǔ shǐ sū. yì biàn chí yì nán fǎ shū yào lù nán zuò ér fā, zhì dōu zòu yù, tài zōng dà yuè. yǐ xuán líng jǔ dé qí rén, shǎng jǐn lái qiān duàn zhuó bài yì wèi yuán wài láng, jiā wǔ pǐn, cì yín píng yī jīn lǚ píng yī mǎ nǎo wǎn yī bìng shí yǐ zhū. nèi jiù liáng mǎ liǎng pǐ, jiān bǎo zhuāng ān pèi. zhái zhuāng gè yī qū. tài zōng chū nù lǎo sēng zhī mì lìn, é yǐ qí nián mào, bù rěn jiā xíng. shù yuè hòu, réng cì wù sān qiān duàn, gǔ sān qiān dàn, biàn chì yuè zhōu zhī gěi. biàn cái bù gǎn jiāng rù jǐ yòng, nǎi zào sān céng bǎo tǎ. tǎ shén jīng lì, zhì jīn yóu cún. lǎo sēng yīn jīng jì huàn zhòng, bù néng qiáng fàn, wéi chuò zhōu, suì yú nǎi zú. dì mìng gòng fèng tà shū rén zhào mó hán dào zhèng féng chéng sù zhū gě zhēn děng sì rén, gè tà shù běn, yǐ cì huáng tài zǐ zhū wáng jìn chén. zhēn guān èr shí sān nián, shèng gōng bù yù, xìng yù huá gōng hán fēng diàn. lín bēng, wèi gāo zōng yuē: wú yù cóng rǔ qiú yī wù, rǔ chéng xiào yě, qǐ néng wéi wú xīn yé, rǔ yì hé rú? gāo zōng gěng yè liú tì, yǐn ěr ér tīng shòu zhì mìng. tài zōng yuē: wú suǒ yù de lán tíng, kě yǔ wǒ jiāng qù. hòu suí xiān jià rù xuán gōng yǐ. jīn zhào mó děng suǒ tà zài zhě, yī běn shàng zhí qián shù wàn yě. chū fǎ shū yào lù
王羲之《兰亭序》。僧智永弟子辨才,尝于寝房伏梁上,凿为暗槛,以贮《兰亭》。保惜贵重于师在日。贞观中,太宗以听政之暇,锐志玩书。临羲之真草书帖,构募备尽,唯未得《兰亭》。寻讨此书,知在辨才之所。乃敕追师入内道场供养,恩赉优洽。数日后,因言次,乃问及《兰亭》,方便善诱,无所不至。辨才确称往日侍奉先师,实常获见,自师没后,荐经丧乱,坠失不知所在。既而不获,遂放归越中。后更推究,不离辨才之处。又敕追辨才入内,重问《兰亭》。如此者三度,竟靳固不出。上谓侍臣曰:右军之书,朕所偏宝。就中逸少之迹,莫如《兰亭》。求见此书,劳于寤寐。此僧耆年,又无所用。若得一智略之士,设谋计取之必获。尚书左仆射房玄龄曰:臣闻监察御史萧翼者,梁元帝之曾孙。今贯魏州莘县,负才艺,多权谋,可充此使,必当见获。太宗遂召见,翼奏曰:若作公使,义无得理。臣请私行诣彼,须得二王杂帖三数通。太宗依给。翼遂改冠微服,至洛潭。随商人船,下至越州。又衣黄衫,极宽长潦倒,得山东书生之体。日暮入寺,巡廊以观壁画。遇辨才院,止于门前。辨才遥见翼,乃问曰:何处檀越。翼就前礼拜云:弟子是北人,将少许蚕种来卖。历寺纵观,幸遇禅师。寒温既毕,语议便合。因延入房内,即共围棋抚琴,投壶握槊,谈说文史,竟甚相得。乃曰:白头如新,倾盖如旧。今后无形迹也。便留夜宿,设缸面药酒果等。江东云缸面,犹河北称瓮头,谓初熟酒也。酣乐之后,请宾赋诗。辨才探得来字韵,其诗曰:初酝一缸开,新知万里来。披云同落寞,步月共徘徊。夜久孤琴思,风长旅雁哀。非君有密术,谁照不燃灰。萧翼探得招字韵,诗曰:邂逅款良宵,殷勤荷胜招。弥天俄若旧,初地岂成遥。酒蚁倾还泛,心猨躁似调。谁怜失群翼,长苦业风飘。妍蚩略同,彼此讽咏,恨相知之晚。通宵尽欢,明日乃去。辨才云:檀越闲即更来。翼乃载酒赴之。兴后作诗,如此者数四。诗酒为务,其俗混然。经旬朔,翼示师梁元帝自书《职贡图》,师嗟赏不已。因谈论翰墨,翼曰:弟子先传二王楷书法,弟子自幼来耽玩,今亦数帖自随。辨才欣然曰:明日来,可把此看。翼依期而往,出其书以示辨才。辨才熟详之曰:是即是矣,然未佳善也。贫道有一真迹,颇是殊常。翼曰:何帖?才曰:《兰亭》。翼笑曰:数经乱离,真迹岂在,必是响榻伪作耳。辨才曰:禅师在日保惜,临亡之时,亲付于吾。付受有绪,那得参差。可明日来看。及翼到,师自于屋梁上槛内出之。翼见讫。故驳瑕指颣曰:果是响榻书也。纷竞不定。自示翼之后,更不复安于伏梁上。并萧翼二王诸帖,并借留置于几案之间。辨才时年八十余,每日于窗下临学数遍,其老而笃好也如此。自是翼往还既数,童第等无复猜疑。后辨才出赴邑汜桥南严迁家斋,翼遂私来房前。谓童子曰:翼遗却帛子在床上。童子即为开门。翼遂于案上,取得《兰亭》及御府二王书帖,便赴永安驿。告驿长陵诉曰:我是御史,奉敕来此。今有墨敕,可报汝都督知。都督齐善行闻之,驰来拜谒。萧翼因宣示敕旨,具告所由。善行走使人召辨才,辨才仍在严迁家未还寺。遽见追乎,不知所以。又遣云,侍御须见。及师来见御史,乃是房中萧生也。萧翼报云:奉敕遣来取《兰亭》,《兰亭》今已得矣,故唤师来别。辨才闻语而便绝倒,良久始苏。翼便驰驿南(法书要录南作而)发,至都奏御,太宗大悦。以玄龄举得其人,赏锦琜千段;擢拜翼为员外郎,加五品,赐银瓶一、金缕瓶一、马脑碗一、并实以珠。内厩良马两匹,兼宝装鞍辔。宅庄各一区。太宗初怒老僧之秘吝,俄以其年耄,不忍加刑。数月后,仍赐物三千段,谷三千石,便敕越州支给。辨才不敢将入己用,乃造三层宝塔。塔甚精丽,至今犹存。老僧因惊悸患重,不能强饭,唯歠粥,岁余乃卒。帝命供奉榻书人赵模、韩道政、冯承素、诸葛真等四人,各榻数本,以赐皇太子诸王近臣。贞观二十三年,圣躬不豫,幸玉华宫含风殿。临崩,谓高宗曰:吾欲从汝求一物,汝诚孝也,岂能违吾心耶,汝意何如?高宗哽咽流涕,引耳而听受制命。太宗曰:吾所欲得兰亭,可与我将去。后随仙驾入玄宫矣。今赵模等所榻在者,一本尚直钱数万也。(出《法书要录》)
yòu yī shuō wáng xī zhī cháng shū lán tíng huì xù. suí mò, guǎng zhōu hǎo shì sēng dé zhī. sēng yǒu sān bǎo, bǎo ér chí zhī. yī yuē yòu jūn lán tíng shū, èr yuē shén guī, yǐ tóng wèi zhī. guī fù shòu yī shēng. yǐ shuǐ zhù zhī. guī zé dòng sì zú xíng. suǒ zài néng qù sān yuē rú yì. yǐ tiě wéi wén. guāng míng dòng chè. sè rú shuǐ jīng tài zōng tè gōng shū, wén yòu jūn lán tíng zhēn jī, qiú zhī dé qí tā běn, ruò dì yī běn, zhī zài guǎng zhōu sēng, ér nán yǐ lì qǔ. gù lìng rén zhà sēng, guǒ dé qí shū. sēng yuē: dì yī bǎo wáng yǐ, qí yú hé ài. nǎi yǐ rú yì jī shí, zhé ér qì zhī yòu tóu guī yī zú shāng, zì shì bù néng xíng yǐ. chū jì wén
又一说王羲之尝书《兰亭会序》。隋末,广州好事僧得之。僧有三宝,宝而持之。一曰右军《兰亭》书,二曰神龟,(以铜为之。龟腹受一升。以水贮之。龟则动四足行。所在能去)三曰如意。(以铁为文。光明洞彻。色如水晶)太宗特工书,闻右军兰亭真迹,求之得其他本,若第一本,知在广州僧,而难以力取。故令人诈僧,果得其书。僧曰:第一宝亡矣,其余何爱。乃以如意击石,折而弃之;又投龟一足伤,自是不能行矣。(出《纪闻》)
hàn wáng yuán chāng
汉王元昌
táng hàn wáng yuán chāng, shén yáo zhī zǐ, shàn xíng shū. zhū wáng zhòng jì bìng yǒu néng míng, hán wáng cáo wáng, yì qí yà yě. cáo zé miào yú fēi bái, hán zé gōng yú cǎo xíng. wèi wáng lǔ wáng, yì hán wáng zhī lún yě. chū shū duàn
唐汉王元昌,神尧之子,善行书。诸王仲季并有能名,韩王、曹王,亦其亚也。曹则妙于飞白,韩则工于草行。魏王、鲁王,亦韩王之伦也。(出《书断》)
ōu yáng xún
欧阳询
táng ōu yáng xún zì xìn běn, bó lǎn jīn gǔ, guān zhì yín qīng guāng lù dài fu lǜ gèng lìng. shū zé bā tǐ jǐn néng, bǐ lì jìn xiǎn. gāo lí ài qí shū, qiǎn shǐ qǐng yān. shén yáo tàn yuē: bù yì xún zhī shū míng, yuǎn bō yí dí. zhēn guān shí wǔ nián zú, nián bā shí wǔ. xún fēi bái lì xíng cǎo rù miào, dà zhuàn zhāng cǎo rù néng. chū shū duàn
唐欧阳询字信本,博览今古,官至银青光禄大夫率更令。书则八体尽能,笔力劲险。高丽爱其书,遣使请焉。神尧叹曰:不意询之书名,远播夷狄。真观十五年卒,年八十五。询飞白、隶、行、草入妙,大篆、章草入能。(出《书断》)
yòu lǜ gèng cháng chū xíng, jiàn gǔ bēi suǒ jìng suǒ shū. zhù mǎ guān zhī, liáng jiǔ ér qù. shù bù, fù xià mǎ zhù lì. pí zé bù tǎn zuò guān, yīn sù qí bàng, sān rì ér hòu qù. jīn kāi tōng yuán bǎo qián, wǔ dé sì nián zhù, qí wén nǎi ōu yáng lǜ gèng shū yě. chū guó shǐ yì zuǎn
又率更尝出行,见古碑索靖所书。驻马观之,良久而去。数步,复下马伫立。疲则布毯坐观,因宿其傍,三日而后去。今开通元宝钱,武德四年铸,其文乃欧阳率更书也。(出《国史异纂》)
ōu yáng tōng
欧阳通
táng ōu yáng tōng, xún zi. shàn shū, shòu qiè míng chāo běn shòu qiè zuò qǔ fǎ yú fù. cháng zì jīn néng shū, bì yǐ xiàng yá xī jiǎo wèi bǐ guǎn lí máo wèi xīn fù yǐ qiū tù háo sōng yān wèi mò, mò yǐ shè xiāng zhǐ bì xū jiān báo bái huá zhě nǎi shū zhī, gài zì zhòng qí shū. xuē chún tuó yì xiào ōu cǎo, shāng yú féi dùn, yì tōng zhī yà yě. chū cháo yě qiān zài
唐欧阳通,询子。善书,瘦怯(明抄本瘦怯作取法)于父。常自矜能书,必以象牙犀角为笔管;狸毛为心;覆以秋兔毫;松烟为墨,末以麝香;纸必须坚薄白滑者乃书之,盖自重其书。薛纯陀亦效欧草,伤于肥钝,亦通之亚也。(出《朝野佥载》)
yú shì nán
虞世南
yú shì nán zì bó shī, kuài jī rén yě, shì suí wèi mì shū láng. yáng dì zhī qí cái, jí qí gěng zhí, yī wèi qī pǐn shí yú nián. shì táng zhì mì shū jiān. wén huáng yuē: shì nán yī rén, suì jiān wǔ jué. yī yuē bó xué, èr yuē dé xíng, sān yuē shū hàn, sì yuē cí zǎo, wǔ yuē zhōng zhí. yǒu yī yú cǐ, zú wèi míng chén, ér shì nán jiān zhī. xíng cǎo zhī jì, yóu suǒ piān gōng. běn shī yú shì zhì yǒng, jí qí mù chǐ, jiā yǐ qiú yì. zú nián bā shí jiǔ. bó shī lì cǎo xíng rù miào. chū shū duàn
虞世南字伯施,会稽人也,仕隋为秘书郎。炀帝知其才,嫉其鲠直,一为七品十余年。仕唐至秘书监。文皇曰:世南一人,遂兼五绝。一曰博学,二曰德行,三曰书翰,四曰词藻,五曰忠直。有一于此,足谓名臣,而世南兼之。行草之际,尤所偏工。本师于释智永,及其暮齿,加以遒逸。卒年八十九。伯施隶草行入妙。(出《书断》)
chǔ suì liáng
褚遂良
chǔ suì liáng, hé nán rén. fù liàng, tài cháng qīng. suì liáng guān zhì pú yè, shàn shū. shǎo zé fú yīng yú jiān, zhǎng zé shī zǔ yòu jūn, zhēn shū shén dé qí mèi qù. xiǎn qìng zhōng zú, nián liù shí sì. suì liáng lì xíng rù miào, yì cháng shī shòu shǐ líng. rán shǐ yì yǒu gǔ zhí, shāng yú shū shòu yě. chū shū duàn
褚遂良,河南人。父亮,太常卿。遂良官至仆射,善书。少则伏膺虞监,长则师祖右军,真书甚得其媚趣。显庆中卒,年六十四。遂良隶行入妙,亦尝师受史陵。然史亦有古直,伤于疏瘦也。(出《书断》)
yòu suì liáng wèn yú jiān yuē: mǒu shū hé rú yǒng shī? yuē: wú wén bǐ yī zì zhí wǔ wàn, guān qǐ dé ruò cǐ zhě? yuē: hé rú ōu yáng xún. yú yuē: wén xún bù zé zhǐ bǐ, jiē néng rú zhì, guān qǐ dé ruò cǐ? chǔ yuē: jì rán, mǒu hé gèng liú yì yú cǐ. yú yuē: ruò shǐ shǒu hé bǐ diào, yù hé zuò zhě, yì shēn kě guì shàng. chǔ xǐ ér tuì. chū guó shǐ yì zuǎn
又遂良问虞监曰:某书何如永师?曰:吾闻彼一字直五万,官岂得若此者?曰:何如欧阳询。虞曰:闻询不择纸笔,皆能如志,官岂得若此?褚曰:既然,某何更留意于此。虞曰:若使手和笔调,遇合作者,亦深可贵尚。褚喜而退。(出《国史异纂》)
xuē jì
薛稷
xuē jì, hé nán rén, guān zhì tài zǐ shǎo bǎo. shū xué chǔ, yóu shàng qǐ lì mèi hǎo. fū ròu dé shī zhī bàn yǐ, kě wèi hé nán gōng zhī gāo zú. shèn wéi shí suǒ zhēn shàng, jì lì xíng rù néng. chū shū duàn yòu jì wài zǔ wèi zhēng jiā, fù tú jí, duō yǒu yú chǔ jiù jī. ruì jīng mó xiào, bǐ tài qiú lì. dāng shí wú jí zhī zhě. yòu shàn huà, huà yuán zuò shū, jù míng chāo běn gǎi bó cǎi gǔ jī, liè yú mì shū. chū tán bīn lù
薛稷,河南人,官至太子少保。书学褚,尤尚绮丽媚好。肤肉得师之半矣,可渭河南公之高足。甚为时所珍尚,稷隶行入能。(出《书断》)又稷外祖魏征家,富图籍,多有虞褚旧迹。锐精模效,笔态遒丽。当时无及之者。又善画,(画原作书,据明抄本改)博采古迹,埒于秘书。(出《谭宾录》)
gāo zhèng chén
高正臣
gāo zhèng chén, guǎng píng rén, guān zhì wèi wèi qīng. xí yòu jūn zhī fǎ, ruì zōng ài qí shū. zhāng huái sù zhī xiān, yǔ gāo yǒu jiù, cháo shì jiù gāo qǐ shū, huò píng shū zhī. gāo cháng wéi rén shū shí wǔ zhǐ, zhāng nǎi xì huàn qí wǔ zhǐ, yòu lìng shì gāo. zài kàn bù wù. kè yuē: yǒu rén huàn gōng shū. gāo xiào yuē: bì shì zhāng gōng yě. nǎi xiáng guān zhī, dé qí sān zhǐ. kè yuē: yóu yǒu zài. gāo yòu guān zhī, jìng bù néng biàn. gāo cháng xǔ rén shū yī píng zhàng, yú shí wèi huò. qí rén nǎi chū shǐ huái nán, lín bié, dà chàng wǎn. gāo yuē: zhèng chén gù rén zài shēn zhōu, zhèng yǔ pū shū yī lèi, gōng kě biàn wǎng qiú zhī. suì lì shēn cǐ yì. lù jiǎn zhī cháng wèi gāo shū gào shēn, gāo cháng xián zhī, bù jiāng rù zhì. hòu wèi shǔ suǒ shāng, nǎi chí shì zhāng gōng yuē: cǐ shǔ shén jiě zhèng chén yì. fēng diào bù hé, yī zhì yú cǐ. zhèng chén lì xíng cǎo rù néng. chū shū duàn
高正臣,广平人,官至卫尉卿。习右军之法,睿宗爱其书。张怀素之先,与高有旧,朝士就高乞书,或凭书之。高常为人书十五纸,张乃戏换其五纸,又令示高。再看不悟。客曰:有人换公书。高笑曰:必是张公也。乃详观之,得其三纸。客曰:犹有在。高又观之,竟不能辨。高尝许人书一屏障,逾时未获。其人乃出使淮南,临别,大怅惋。高曰:正臣故人在申州,正与仆书一类,公可便往求之。遂立申此意。陆柬之尝为高书告身,高常嫌之,不将入秩。后为鼠所伤,乃持示张公曰:此鼠甚解正臣意。风调不合,一至于此。正臣隶行草入能。(出《书断》)
wáng shào zōng
王绍宗
wáng shào zōng zì chéng liè, guān zhì mì shū shǎo jiān. zǔ shù zi jìng qīn xiàn jiǎn zhī. qí zhōng xiǎo zhēn shū, tǐ xiàng yóu yì. qí xíng shū jí zhāng cǎo, cì yú zhēn. cháng yú rén shū yún: bǐ fū shū hàn wú gōng zhě, tè yóu shuǐ mò zhī jī xí. héng jīng xīn shuài yì, xū shén jìng sī yǐ qǔ zhī. měi yǔ wú zhōng lù dài fū lùn jí cǐ dào, míng cháo bì bù jué yǐ jìn. lù hòu yǔ mì fǎng zhī zhī, jiē shǎng bù shǎo. jiāng yú bǐ yú qī, yǐ yú yì bù lín xiě gù yě, dàn xīn zhǔn mù xiǎng ér yǐ. wén yú mián bù bèi zhōng, héng shǒu huà fù pí, yǔ yú zhèng tóng yě. chéng liè lì xíng cǎo rù néng. chū shū duàn
王绍宗字承烈,官至秘书少监。祖述子敬钦羡柬之。其中小真书,体象尤异。其行书及章草,次于真。常与人书云:鄙夫书翰无工者,特由水墨之积习。恒精心率意,虚神静思以取之。每与吴中陆大夫论及此道,明朝必不觉已进。陆后与密访知之,嗟赏不少。将余比虞七,以虞亦不临写故也,但心准目想而已。闻虞眠布被中,恒手画腹皮,与余正同也。承烈隶行草入能。(出《书断》)
zhèng guǎng wén
郑广文
zhèng qián rèn guǎng wén bó shì. xué shū ér bìng wú zhǐ, zhī cí ēn sì yǒu shì yè shù jiān wū, suì jiè sēng fáng jū zhǐ. rì qǔ hóng yè xué shū, suì jiǔ dài biàn. hòu zì xiě suǒ zhì shī bìng huà, tóng wèi yī juàn fēng jìn. xuán zōng yù bǐ shū qí wěi yuē: zhèng qián sān jué. chū shàng shū gù shí
郑虔任广文博士。学书而病无纸,知慈恩寺有柿叶数间屋,遂借僧房居止。日取红叶学书,岁久殆遍。后自写所制诗并画,同为一卷封进。玄宗御笔书其尾曰:郑虔三绝。(出《尚书故实》)
lǐ yáng bīng
李阳冰
lǐ yáng bīng shàn xiǎo zhuàn, zì yán sī wēng zhī hòu, qiě qiě yuán zuò ěr, jù míng chāo běn gǎi zhì xiǎo shēng, cáo xǐ cài yōng bù zú yán. kāi yuán zhōng, zhāng huái guàn zhuàn shū duàn, yáng bīng zhāng xù bìng bù zài. jiàng zhōu yǒu zhuàn zì yǔ gǔ bù tóng, pō wéi guài yì. lǐ yáng bīng jiàn zhī, qǐn wò qí xià, shù rì bù néng qù. yàn qí shū shì táng chū, bù zài shū zhě míng xìng. bēi yǒu bì luò èr zì, shí rén wèi zhī bì luò bēi. chū guó shǐ bǔ
李阳冰善小篆,自言斯翁之后,且(且原作耳,据明抄本改)至小生,曹喜、蔡邕不足言。开元中,张怀瓘撰《书断》,阳冰、张旭并不载。绛州有篆字与古不同,颇为怪异。李阳冰见之,寝卧其下,数日不能去。验其书是唐初,不载书者名姓。碑有碧落二字,时人谓之碧落碑。(出《国史补》)
zhāng xù
张旭
zhāng xù cǎo shū dé bǐ fǎ, hòu chuán cuī miǎo yán zhēn qīng. xù yán: shǐ wú wén gōng zhǔ yǔ dān fū zhēng lù, ér dé bǐ fǎ zhī yì hòu jiàn gōng sūn shì wǔ jiàn qì ér dé qí shén. yǐn zuì zhé cǎo shū, huī bǐ dà jiào. yǐ tóu wèn shuǐ mò zhōng ér shū zhī, tiān xià hū wèi zhāng diān. xǐng hòu zì shì, yǐ wéi shén yì, bù kě fù dé. hòu bèi yán bǐ zhá zhě, yú ōu chǔ xuē. huò yǒu yì lùn, zhì zhǎng shǐ wú jiàn yán. chū guó shǐ bǔ
张旭草书得笔法,后传崔邈、颜真卿。旭言:始吾闻公主与担夫争路,而得笔法之意;后见公孙氏舞剑器而得其神。饮醉辄草书,挥笔大叫。以头揾水墨中而书之,天下呼为张颠。醒后自视,以为神异,不可复得。后辈言笔札者,虞、欧、褚、薛。或有异论,至长史无间言。(出《国史补》)
yòu xù shì hè wèi sū zhōu cháng shú wèi. shàng hòu xún rì, yǒu lǎo fù guò zhuàng, pàn qù. bù shù rì fù zhì. nǎi nù ér zé yuē: gǎn yǐ xián shì, lǚ rǎo gōng mén. lǎo fù yuē: mǒu shí fēi lùn shì, dǔ shǎo gōng bǐ jī qí miào, guì wèi qiè sì zhī zhēn ěr. zhǎng shǐ yì zhī, yīn jí qí hé dé ài shū. dá yuē: xiān fù shòu shū, jiān yǒu zhù shù. zhǎng shǐ qǔ shì zhī, xìn tiān xià gōng shū zhě yě. zì shì bèi dé bǐ fǎ zhī miào, guān yú yī shí. chū yōu xián gǔ chuī
又旭释褐为苏州常熟尉。上后旬日,有老父过状,判去。不数日复至。乃怒而责曰:敢以闲事,屡扰公门。老父曰:某实非论事,覩少公笔迹奇妙,贵为箧笥之珍耳。长史异之,因诘其何得爱书。答曰:先父受书,兼有著述。长史取视之,信天下工书者也。自是备得笔法之妙,冠于一时。(出《幽闲鼓吹》)
sēng huái sù
僧怀素
cháng shā sēng huái sù hǎo cǎo shū, zì yán dé cǎo shèng sān mèi. qì bǐ duī jī, mái yú shān xià, hào yuē bǐ zhǒng. chū guó shǐ bǔ
长沙僧怀素好草书,自言得草圣三昧。弃笔堆积,埋于山下,号曰笔塚。(出《国史补》)