lú mài liǔ zōng yuán lù chàng píng céng sēng líng chè sū yún lǐ huán wáng fán wéi chán fēng bào yī cuī yá lǐ xuān gǔ dù mù lù yán mèng lǐ yuǎn lǐ dé yù xuē zhāo wěi cuī shèn yóu zhèng xūn táng wǔ jīng qīng lóng sì kè luó yǐn
卢迈 柳宗元 陆畅 平曾 僧灵彻 苏芸 李寰 王璠 韦蟾 封抱一 崔涯 李宣古 杜牧 陆岩梦 李远 李德裕 薛昭纬 崔慎猷 郑薰 唐五经 青龙寺客 罗隐
lú mài
卢迈
táng zǎi xiàng lú mài bù shí yán cù, tóng liè wèn yuē: zú xià bù shí yán cù, hé kān? mài xiào ér dá yuē: zú xià zhōng rì shí yán cù, yòu hé kān yǐ? chū guó shǐ bǔ
唐宰相卢迈不食盐醋,同列问曰:足下不食盐醋,何堪?迈笑而答曰:足下终日食盐醋,又何堪矣?(出《国史补》)
liǔ zōng yuán
柳宗元
táng liǔ zōng yuán yǔ liú yǔ xī, tóng nián jí dì, tí míng yú cí ēn tǎ, tán yuán mào bǐng bǐ. shí bù yù míng zì zhe zhe yuán zuò zhě, jù míng chāo běn gǎi zhāng, yuē: yā fèng bǎn zǐ shàng zhě, lǜ duō bù dá, huò jí bù jiǔ wù gù. liǔ qǐ cǎo, àn zhēn zhuó zhī, zhāng fù yǐ xià, mǎ zhēng dèng wén zuǒ míng, jǐn zhe bǎn zǐ yǐ. tí míng jiē yǐ xìng wàng, ér xīn nán róng, rén mò zhī zhī. yuán mào gē bǐ yuē: qǐng xīn xiān bèi yán qí zú wàng. xīn jūn shì zài tā chǔ, liǔ yuē: dōng hǎi rén. yuán mào yuē: zhēng de zhī? liǔ yuē: dōng hǎi zhī dà, wú suǒ bù róng. é ér xīn zhì, rén wèn qí wàng, yuē: bó hǎi. zhòng dà xiào. cí ēn tí míng, qǐ zì zhāng jǔ, běn yú sì zhōng xián yóu, ér tí qí tóng nián. rén yīn wèi gù shì. chū jiā huà lù
唐柳宗元与刘禹锡,同年及第,题名于慈恩塔,谈元茂秉笔。时不欲名字著(著原作者,据明抄本改)彰,曰:押缝版子上者,率多不达,或即不久物故。柳起草,暗斟酌之,张复已下,马征、邓文佐名,尽著版子矣。题名皆以姓望,而辛南容,人莫知之。元茂搁笔曰:请辛先辈言其族望。辛君适在他处,柳曰:东海人。元茂曰:争得知?柳曰:东海之大,无所不容。俄而辛至,人问其望,曰:渤海。众大笑。慈恩题名,起自张莒,本于寺中闲游,而题其同年。人因为故事。(出《嘉话录》)
lù chàng
陆畅
táng lù chàng, yún yáng gōng chū jiàng dū wèi liú shì, cháo shì jǔ wèi bīn xiàng. nèi rén yǐ lù wú yīn. cái sī mǐn jié, fán suǒ tiáo xì, yìng duì rú liú. fù yǐ shī cháo zhī, lù yì chóu hè. liù gōng dà xǐ. fán shí yú piān. pín é jiē fěng sòng zhī. lì wài, bié cì gōng jǐn shí duàn, léng jiā píng tuò yú, yǐ shǎng zhī. nèi rén shī yún: shí èr céng lóu yǐ bì kōng, fèng luán xiāng duì lì wú tóng. shuāng chéng zǒu bào jiān mén wèi, mò shǐ wú yú rù hàn gōng. huò wèi nèi xué sòng ruò lán rě zhāo zǐ mèi suǒ zuò. lù chóu yuē: fěn miàn xiān láng xuǎn shèng cháo, ǒu féng qín nǚ xué chuī xiāo. xū jiào fěi cuì wén wáng mǔ, bù nài wū yuān zào què qiáo. chū yún xī yǒu yì
唐陆畅,云阳公出降都尉刘氏,朝士举为傧相。内人以陆吴音。才思敏捷,凡所调戏,应对如流。复以诗嘲之,陆亦酬和。六宫大喜。凡十余篇。嫔娥皆讽诵之。例外,别赐宫锦十段,楞伽瓶唾盂,以赏之。内人诗云:十二层楼倚碧空,凤鸾相对立梧桐。双成走报监门卫,莫使吴歈入汉宫。或为内学宋若兰、若昭姊妹所作。陆酬曰:粉面仙郎选圣朝,偶逢秦女学吹箫。须教翡翠闻王母,不奈乌鸢噪鹊桥。(出《云溪友议》)
píng céng
平曾
táng píng céng shì cái ào wù, duō fàn huì jì. pú yè xuē píng chū zhèn zhè xī, tóu yè, lǐ yù shāo báo. nǎi liú shī yǐ fěng yuē: tī shān háng hǎi jǐ qí qū, lái yè jīn líng xuē dài fū. zī fā shù shí qū jiàn jǐ, yì guān yǎn chù bài bīng hú. chéng zhī liǎng zhóu fēi zhū yù, shēn kuì sān jiān xù lǚ tú. jīn rì chǔ jiāng fēng zhèng hǎo, bù xū huí shǒu wàng jù wú. xuē wén zhī, qiǎn lì zhuī huán, mí liú shù rì. yòu xiàn zhí bái mǎ shī yuē: bái mǎ pī zōng liàn yī tuán, jīn zhāo bèi bàn yù xíng nán. xuě zhōng fàng chū kōng xún jī, yuè xià qiān lái zhī jiàn ān. xiàng běi cháng míng tiān wài yuǎn, lín fēng xié kòng ěr biān hán. zì zhī máo gǔ hái yīng yì, gèng qǐng sūn yáng zǐ xì kàn. xuē dǔ shī yuē: ruò bù liú bàn xíng xuān, nà de guān qí máo gǔ. suì shū lǐ dài zhī. hòu yóu shǔ, yè shǎo shī lǐ gù yán. shí mù kè jiē míng shì, céng měi yǔ zhū kè píng lùn, yán xiào mí rì, shì yú lǐ cè. qīng hū wú suǒ wèi, suì xiàn xuě shān fù yún: xuě shān suī zī jié bái zhī zhuàng, dié zhàng zǎn fēng, xià rì qīng hán, ér wú cǎo mù huá mào, wéi rén cǎi duō. yǐ lǐ hǎn zuò wén zhāng, fā yú zhuān jīng yě. lǐ lǎn fù, mìng tuī chū. bù yú xún, gòng yú hòu tǐ yú fù, yán cǐ yú chù wù ér nù, fān shēn shàng bō, wèi chī yuān suǒ huò, nài fáng xù hé? lǐ lǎn fù xiào yuē: xī zhào yuán shū zhī kuáng jiǎn, yuán yàn bó zhī jī jié, wú yǐ guò yān. rán ài qí wén cǎi. tóu zhì zhě wú chū yú céng, suī yǒu wǔ, bù zhì shēn zuì. yòu zuò tóng guān fù, cì zhòng cháo, cǐ guān yǐ tài huá, kàn huáng hé. suī lái wǎng yōu tóng, ér tàn yǒu yì yě. chū yún xī yǒu yì
唐平曾恃才傲物,多犯讳忌。仆射薛平出镇浙西,投谒,礼遇稍薄。乃留诗以讽曰:梯山航海几崎岖,来谒金陵薛大夫。髭发竖时趋剑戟,衣冠俨处拜冰壶。诚知两轴非珠玉,深愧三缣卹旅途。今日楚江风正好,不须回首望句吴。薛闻之,遣吏追还,縻留数日。又献《絷白马》诗曰:白马披鬃练一团,今朝被绊欲行难。雪中放出空寻迹,月下牵来只见鞍。向北长鸣天外远,临风斜鞚耳边寒。自知毛骨还应异,更请孙阳仔细看。薛睹诗曰:若不留绊行轩,那得观其毛骨。遂殊礼待之。后游蜀,谒少师李固言。时幕客皆名士,曾每与诸客评论,言笑弥日,侍于李侧。轻忽无所畏,遂献《雪山赋》云:雪山虽兹洁白之状,叠嶂攒峰,夏日清寒,而无草木华茂,为人采掇。以李罕作文章,发于专经也。李览赋,命推出。不逾旬,贡《鱼候鮧鱼赋》,言此鱼触物而怒,翻身上波,为鸱鸢所获,奈鲂鱮何?李览赋笑曰:昔赵元淑之狂简,袁彦伯之机捷,无以过焉。然爱其文彩。投贽者无出于曾,虽有忤,不至深罪。又作《潼关赋》,刺中朝,此关倚太华,瞰黄河。虽来往攸同,而叹有异也。(出《云溪友议》)
sēng líng chè
僧灵彻
táng jiāng xī shuài wéi dān, yǔ dōng lín sēng líng chè, wàng xíng zhī qì, piān shí chàng hè, yuè sì wǔ yān. xù yuē: chè gōng jìn yǐ kuāng lú qī yǒng jiàn jì, jí yín yǒng zhī, jiē lì jué yú wén pǔ yě jí lián huā fēng shí jìng hǔ páo quán cōng míng shuǐ bái lù dòng tiě hóng qiáo kāng wáng miào, wèi qī yǒng. cǐ qī yǒng yǒng zì yuán kòng quē. jù míng chāo běn bǔ zhě, bǐ yǔ yì fā guī yú zhī xìng. qiě fāng shí shèng lǚ shàng yóu, yú sān èr dào rén, bì dāng pān jī qiān rèn zhī fēng, guān jiǔ jiāng zhī shuǐ. shuǐ zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ shì shí yě, piāo rán ér qù, bù xī jīng kǒu zhī gù mò rán ér yóu, bù jiǎ dōng mén ér sòng. tiān dì wèi yī zhāo, wàn wù rèn táo zhù. fū èr lín yì yì, sōng jìng yōu suì, zé hé bì cuò zú yú dān xiāo, chí xīn yú tài gǔ yǐ. ǒu wèi sī guī jué jù shī yī shǒu, yǐ jì shàng rén, fǎ yǒu xìng xiān dá qí shēn qù yǐ. shī yún: wáng shì fēn fēn wú xiá rì, fú shēng rǎn rǎn zhī rú yún. yǐ wèi píng zi guī xiū jì, wǔ lǎo yán qián bì gòng wén. chè chóu yuē: nián lǎo shēn xián wú wài shì, má yī cǎo zuò yì róng shēn. xiāng féng jǐn dào xiū guān qù, lín xià hé céng jiàn yī rén. chū yún xī yǒu yì
唐江西帅韦丹,与东林僧灵彻,忘形之契,篇什唱和,月四五焉。序曰:彻公近以匡庐七咏见寄,及吟咏之,皆丽绝于文圃也(即莲花峰、石镜、虎跑泉、聪明水、白鹿洞、铁虹桥、康王庙,为七咏)。此七咏(咏字原空缺。据明抄本补)者,俾予益发归欤之兴。且芳时胜侣上游,于三二道人,必当攀跻千仞之峰,观九江之水。(水字原空缺,据明抄本补)是时也,飘然而去,不希京口之顾;默然而游,不假东门而送。天地为一朝,万物任陶铸。夫二林翼翼,松径幽邃,则何必措足于丹霄,驰心于太古矣。偶为《思归绝句》诗一首,以寄上人,法友幸先达其深趣矣。诗云:王事纷纷无暇日,浮生冉冉只如云。已为平子归休计,五老岩前必共闻。彻酬曰:年老身闲无外事,麻衣草座亦容身。相逢尽道休官去,林下何曾见一人。(出《云溪友议》)
sū yún
苏芸
lǐng biǎo duō jiǎ lì, ér lǐ xiàng mù wèi shǐ jūn, ér pín jù tú xíng zhě shén zhòng. yuán hé zhōng, jìn shì sū yún nán dì yān yóu, cháng yǒu shī yún: guō lǐ duō róng shù, jiē zhōng zú shǐ jūn.
岭表多假吏,而里巷目为使君,而贫窭徒行者甚众。元和中,进士苏芸南地淹游,尝有诗云:郭里多榕树,街中足使君。
lǐ huán
李寰
táng lǐ huán zhèn jìn zhōu, biǎo xiōng wǔ gōng xìng dàn wàng. yòu chēng hǎo dào, jí xù gǔ wù, yù huán shēng rì. wú xiǎng yí, nǎi xiāng qíng yī gù zào ǎo yǔ huán, yún: cǐ shì lǐ lìng gōng shōu fù jīng shī shí suǒ fú, yuàn shàng shū gōng yè, yī sì xī píng. huán xiè zhī. hòu wén zhī gōng shēng rì, xiāng qíng yī pò bì fú tóu xiǎng gōng yuē: zhī xiōng shēn mù gāo zhēn, qiú dé yī hóng yá xiān shēng chū dé xiān shí fú tóu, yuàn xiōng dé dào rú hóng yá. bīn liáo wú bù dà xiào. chū yīn huà lù
唐李寰镇晋州,表兄武恭性诞妄。又称好道,及蓄古物,遇寰生日。无饷遗,乃箱擎一故皂袄与寰,云:此是李令公收复京师时所服,愿尚书功业,一似西平。寰谢之。后闻知恭生日,箱擎一破弊幞头饷恭曰:知兄深慕高真,求得一洪崖先生初得仙时幞头,愿兄得道如洪崖。宾僚无不大笑。(出《因话录》)
wáng fán
王璠
táng wáng fán, zì hé nán yǐn bài yòu chéng. chú shū cái dào, shǎo yǐn hóu jì yǒu yàn, yǐ shū yāo zhī. wáng pàn shū hòu yún: xīn mìng suī wén, jiù xián shàng zài. jù wèi zhāo mìng. kān rù xiào lín. zhōng jīng yù quán zi zhōng jīng zuò luò zhōng yǐ wéi yǔ bǐng. gù shì: shǎo yǐn yǔ dà yǐn, yóu yàn lǐ gé, suī chú guān, yì xū hòu zhǐ chì yě. chū yīn huà lù
唐王璠,自河南尹拜右丞。除书才到,少尹侯继有宴,以书邀之。王判书后云:新命虽闻,旧衔尚在。遽为招命。堪入笑林。中京(《玉泉子》中京作洛中)以为语柄。故事:少尹与大尹,游宴礼隔,虽除官,亦须候止敕也。(出《因话录》)
wéi chán
韦蟾
wéi chán zuǒ chéng zhì cháng lè yì, jiàn lǐ chàng jǐ shì tí míng, zǒu bǐ shū qí cè yuē: wèi shuǐ qín shān zhào yǎn míng, xī rén hé shì guǎ shī qíng. zhǐ yīn xué dé yú jī xù, shū zì cái néng jì xìng míng. chū zhí yán
韦蟾左丞至长乐驿,见李玚给事题名,走笔书其侧曰:渭水秦山照眼明,希仁何事寡诗情。只因学得虞姬婿,书字才能记姓名。(出《摭言》)
fēng bào yī
封抱一
táng fēng bào yī rèn lì yáng wèi, yǒu kè guò zhī. jì duǎn, yòu huàn yǎn jí bí sāi. bào yī yòng qiān zì wén yǔ zuò cháo zhī. shī yuē: miàn zuò tiān dì xuán, bí yǒu yàn mén zǐ, jì wú zuǒ dá chéng, hé láo wǎng tán bǐ. chū qǐ yán lù
唐封抱一任栎阳尉,有客过之。既短,又患眼及鼻塞。抱一用《千字文》语作嘲之。诗曰:面作天地玄,鼻有雁门紫,既无左达承,何劳罔谈彼。(出《启颜录》)
cuī yá
崔涯
táng cuī yá, wú chǔ kuáng shì yě, yǔ zhāng hù qí míng. měi tí shī yú chàng sì, wú bù sòng zhī yú qú lù. yù zhī zé chē mǎ jì lái, huǐ zhī zé bēi pán shī cuò. cháng cháo yī jì yuē: suī dé sū fāng mù, yóu tān dài mào pí. huái tāi shí gè yuè, shēng xià kūn lún ér. yòu bù páo pī ǎo huǒ shāo zhān, zhǐ bǔ kōng hóu má jiē xián. gèng zhe yī shuāng pí jī zi, gē tī gē tà chū mén qián. yòu cháo lǐ duān duān: huáng hūn bù yǔ bù zhī xíng, bí shì yān chuāng ěr shì dāng. dú bǎ xiàng yá shū chā bìn, kūn lún shān shàng yuè chū shēng. duān duān dé shī, yōu xīn rú bìng. shǐ yuàn yǐn huí. yáo jiàn èr zi, niè jī ér xíng, nǎi dào bàng zài bài, jīng tì yuē: duān duān zhǐ hòu sān láng liù láng, fú wàng āi zhī. nǎi zhòng zèng yī jué jù yǐ shì zhī yún: mì dé huáng liú bèi xiù ān, shàn hé fāng lǐ qǔ duān duān. yáng zhōu jìn rì hún chéng chà, yī duǒ néng xíng bái mǔ dān. yú shì háo fù zhī shì, fù zhēn qí mén. huò xì zhī yuē: lǐ jiā niáng zǐ, cái chū mò chí, biàn dēng xuě lǐng, hé wéi yī rì hēi bái bù jūn? hóng lóu yǐ wéi chàng lè, wú bù wèi qí cháo xuè yě. hù yá jiǔ zài wéi yáng, tiān xià yàn qīng, piān cí zòng yì, guì dá qīn dàn, hū xī fēng shēng. chū yún xī yǒu yì
唐崔涯,吴楚狂士也,与张祜齐名。每题诗于倡肆,无不诵之于衢路。誉之则车马继来,毁之则杯盘失措。尝嘲一妓曰:虽得苏方木,犹贪玳瑁皮。怀胎十个月,生下昆仑儿。又布袍披袄火烧毡,纸补箜篌麻接弦。更着一双皮屐子,纥梯纥榻出门前。又嘲李端端:黄昏不语不知行,鼻似烟窗耳似铛。独把象牙梳插鬓,昆仑山上月初生。端端得诗,忧心如病。使院饮回。遥见二子,蹑屐而行,乃道傍再拜,兢惕曰:端端只候三郎六郎,伏望哀之。乃重赠一绝句以饰之云:觅得黄骝鞁绣鞍,善和坊里取端端。扬州近日浑成差,一朵能行白牡丹。于是豪富之士,复臻其门。或戏之曰:李家娘子,才出墨池,便登雪岭,何为一日黑白不均?红楼以为倡乐,无不畏其嘲谑也。祜、涯久在维扬,天下晏清,篇词纵逸,贵达钦惮,呼吸风生。(出《云溪友议》)
lǐ xuān gǔ
李宣古
táng lǐ zhōu yàn, jiǔ jiǔ cuī yún niáng xíng mào shòu jí, měi xì diào, jǔ fá zhòng bīn, jiān shì gē shēng, zì yǐ wéi yǐng rén zhī miào. lǐ xuān gǔ dāng yán yī yǒng, suì zhì qián kǒu. shī yuē: hé shì zuì kān bēi, yún niáng zhǐ shǒu qí. shòu quán pāo lìng jí, zhǎng zuǐ chū gē chí. zhī jiàn jiān qīn bìn, wéi yōu gǔ tòu pí. bù xū dàng hù lì, tóu shàng yǒu zhōng kuí. chū yún xī yǒu yì
唐澧州宴,酒乣崔云娘形貌瘦瘠,每戏调,举罚众宾,兼恃歌声,自以为郢人之妙。李宣古当筵一咏,遂至箝口。诗曰:何事最堪悲,云娘只首奇。瘦拳抛令急,长嘴出歌迟。只见肩侵鬓,唯忧骨透皮。不须当户立,头上有钟馗。(出《云溪友议》)
dù mù
杜牧
táng dù mù bà xuān zhōu mù, jīng shǎn, yǒu jiǔ jiǔ, féi shuò ér cí zhé, mù zèng shī yún: pán gǔ dāng shí yǒu yuǎn sūn, shàng lìng jīn rì chěng jiā mén. yī chē bái tǔ jiāng ní xiàng, shí fú hóng qí bǔ pò kūn. wěi guān sì lǐ féng xíng jī, huá yuè shān qián jiàn zhǎng hén. bù xū tí kū chóu nán jià, dài yǔ jiāng shū wèn yuè míng chāo běn wèn yuè zuò bào lè. yún xī yǒu yì tóng. shén. chū yún xī yǒu yì
唐杜牧罢宣州幕,经陕,有酒乣,肥硕而词詟,牧赠诗云:盘古当时有远孙,尚令今日逞家门。一车白土将泥项,十幅红旗补破裩。尾官寺里逢行迹,华岳山前见掌痕。不须啼哭愁难嫁,待与将书问岳(明抄本问岳作报乐。云溪友议同。)神。(出《云溪友议》)
lù yán mèng
陆岩梦
táng lù yán mèng, guì zhōu yán shǎng zèng hú zǐ nǚ shī yún: zì dào fēng liú bù kě pān, nà kān cù é gèng tuí yán. yǎn jīng shēn què xiāng jiāng shuǐ, bí kǒng gāo yú huá yuè shān. wǔ tài gù nán jū zhǎng shàng, gē shēng yīng bù rǎo liáng jiān, mèng yáng sǐ hòu yù qiān zǎi, yóu yǒu jiā rén mì wǎng huán. chū yún xī yǒu yì
唐陆岩梦,桂州筵上赠胡子女诗云:自道风流不可攀,那堪蹙额更颓颜。眼睛深却湘江水,鼻孔高于华岳山。舞态固难居掌上,歌声应不绕梁间,孟阳死后欲千载,犹有佳人觅往还。(出《云溪友议》)
lǐ yuǎn
李远
táng jìn shì cáo táng yóu xiān shī, cái qíng piāo miǎo, yuè yáng shǒu lǐ yuǎn měi yín qí shī ér sī qí rén. yī rì, cáo wǎng yè zhī, lǐ dào xǐ ér yíng. cáo yí zhì chōng wěi, lǐ xì zhī yuē: xī zhě wèi jiàn biāo yí, jiāng wèi kě chéng luán hè. cǐ jì bài jiàn, ān zhī zhuàng shuǐ niú yì kǒng bù shèng qí zài! shí rén wén ér xiào zhī. shì wèi hún shī yuǎn fù, bù rú bù zuò. fēi yán qí wú cái zǎo, bǐ qí wú jiào huà yě. chū běi mèng suǒ yán
唐进士曹唐《游仙诗》,才情缥缈,岳阳守李远每吟其诗而思其人。一日,曹往谒之,李倒屣而迎。曹仪质充伟,李戏之曰:昔者未见标仪,将谓可乘鸾鹤。此际拜见,安知壮水牛亦恐不胜其载!时人闻而笑之。世谓浑诗远赋,不如不作。非言其无才藻,鄙其无教化也。(出《北梦琐言》)
lǐ dé yù
李德裕
táng wèi gōng lǐ dé yù, wǔ zōng cháo wèi xiāng, shì qīng cháo yě. jí zuì qiǎn, wéi rén zuò shī yuē: hāo jí jí yuán zuò lài, jù míng chāo běn gǎi shēn chūn wèi guó mén, jiǔ nián yú cǐ dào qián kūn. liǎng xíng mì shū qīng tiān xià, yī yè yīn móu dá zhì zūn. mù shì jù liáo wáng qī zhù, qì tūn tóng liè xuē hán wēn. dāng shí shuí shì chéng ēn zhě, bèi yǒu yú bō dá guǐ cūn. yòu yún: shì yù líng yún wēi chù tiān, cháo qīng zhū xià lì pái shān. sān nián jì wěi yǒu rén fù, yī rì lóng rán wú lù pān. huà gé bù kāi liáng yàn qù, zhū mén bà sǎo rǔ yā hái. qiān yán wàn hè yīng chóu zhàng, liú shuǐ xié qīng chū wǔ guān. chū lú shì zá shuō
唐卫公李德裕,武宗朝为相,势倾朝野。及罪谴,为人作诗曰:蒿棘(棘原作赖,据明抄本改)深春卫国门,九年于此盗乾坤。两行密疏倾天下,一夜阴谋达至尊。目视具僚亡七箸,气吞同列削寒温。当时谁是承恩者,背有余波达鬼村。又云:势欲凌云威触天,朝轻诸夏力排山。三年骥尾有人附,一日龙髯无路攀。画阁不开梁燕去,朱门罢扫乳鸦还。千岩万壑应惆帐,流水斜倾出武关。(出《卢氏杂说》)
xuē zhāo wěi
薛昭纬
táng xuē bǎo xùn, dà zhōng cháo, yóu sì qīng tiāo, yīn zhī qīn wǔ zhū shū, gù zì qǐ jū shè rén biǎn lǐ zhōu sī mǎ. zi zhāo wěi, pō yǒu fù fēng, cháng rèn cí bù yuán wài. shí lǐ xì rèn lǐ bù yuán wài, wáng ráo rèn zhǔ kè yuán wài. zhēng dàn lì zhàng bān tuì, zhāo wěi lǎng yín yuē: zuǒ jīn wū ér yòu yù tù, tiān zǐ jīng qí. ráo jù qǐng qí xià jù, yīng shēng dá yuē: shàng lǐ xì ér xià wáng ráo, xiǎo rén xíng zhuì. wén zhě mí bù dà shěn. tiān fù zhōng, zì tái chéng lèi biǎn dēng zhōu sī mǎ. zhōng shū shè rén yán ráo dāng zhì, lüè yuē: líng lì zhū fù, dài sì qí xiōng. chū zhí yán
唐薛保逊,大中朝,尤肆轻佻,因之侵侮诸叔,故自起居舍人贬澧州司马。子昭纬,颇有父风,尝任祠部员外。时李系任礼部员外,王荛任主客员外。正旦立仗班退,昭纬朗吟曰:左金乌而右玉兔,天子旌旗。荛遽请其下句,应声答曰:上李系而下王荛,小人行缀。闻者靡不大哂。天复中,自台丞累贬登州司马。中书舍人颜荛当制,略曰:凌轹诸父,代嗣其凶。(出《摭言》)
cuī shèn yóu
崔慎猷
táng zì dà zhōng jì xián tōng, bái mǐn zhōng rù xiàng, cì bì xián cáo què luó shào, quán shǐ xiāng, jì shēng yán láng, zǎi xiàng cuī shèn yóu yuē: kě yǐ guī yǐ, jìn rì zhōng shū, jìn shì fān rén. gài yǐ bì bái cáo luó wèi fān xìng yě. shǐ jiǎng shēn dēng yōng, xī chuān lǐ jǐng ràng lǎn bào zhuàng, tàn yuē: bù néng shì sī rén yě. jù tuō jí lí zhèn, yǒu shī yún: chéng dū shí wàn hù, pāo ruò yī hóng máo. yì tóng shèn yóu zhī qiào yě. dài fū zhào chóng zú, shì láng wú xióng tàn yuē: běn yǐ bì bái dài zhī, hé nǎi guāi yú suǒ wàng! xī xī zì yuán quē, jù xǔ běn bǔ qí bù dà bài, ér yì jī dāng shí yě. chū běi mèng suǒ yán
唐自大中洎咸通,白敏中入相,次毕諴、曹确、罗劭,权使相,继升岩廊,宰相崔慎猷曰:可以归矣,近日中书,尽是蕃人。盖以毕、白、曹、罗为蕃姓也。始蒋伸登庸,西川李景让览报状,叹曰:不能事斯人也。遽托疾离镇,有诗云:成都十万户,抛若一鸿毛。亦同慎猷之诮也。大夫赵崇卒,侍郎吴雄叹曰:本以毕白待之,何乃乖于所望!惜(惜字原缺,据许本补)其不大拜,而亦讥当时也。(出《北梦琐言》)
zhèng xūn
郑薰
táng yán biāo, xián tōng zhōng, zhèng xūn xià zhuàng yuán jí dì. xiān shì xú kòu zuò luàn, xūn zhì zài jī quàn xūn liè, wèi biāo lǔ gōng zhī hòu, gù zhuó zhī shǒu kē. jì ér wèn jí miào yuàn. biāo yuē: biāo hán sù, jīng guó wú miào yuàn. xūn shǐ dà wù, sāi mò jiǔ zhī. shí yǒu wú míng zǐ cháo yuē: zhǔ sī tóu nǎo dà dōng hōng, cuò rèn yán biāo zuò lǔ gōng. chū zhí yán
唐颜摽,咸通中,郑薰下状元及第。先是徐寇作乱,薰志在激劝勋烈,谓摽鲁公之后,故擢之首科。既而问及庙院。摽曰:摽寒素,京国无庙院。薰始大悟,塞默久之。时有无名子嘲曰:主司头脑大冬烘,错认颜摽作鲁公。(出《摭言》)
táng wǔ jīng
唐五经
táng xián tōng zhōng, jīng zhōu shū shēng hào táng wǔ jīng, xué shí jīng bó, shí yuē hóng rú, zhǐ qù shén gāo, rén suǒ shī yǎng. jù tú wǔ bǎi, yǐ shù xiū zì jǐ. yōu yóu zú suì, yǒu xī hé jǐ nán zhī fēng, mù liáo duō yǔ zhī yóu. cháng wèi rén yuē: bù xiào zǐ dì yǒu sān biàn, dì yī biàn wéi huáng chóng, wèi yù zhuāng ér shí yě. dì èr biàn wéi dù yú, wèi yù shū ér shí yě. dì sān biàn wéi dà chóng, wèi mài nú bì ér shí yě. sān shí zhī bèi, hé dài wú zhī? chū běi mèng suǒ yán
唐咸通中,荆州书生号唐五经,学识精博,实曰鸿儒,旨趣甚高,人所师仰。聚徒五百,以束修自给。优游卒岁,有西河、济南之风,幕僚多与之游。常谓人曰:不肖子弟有三变,第一变为蝗虫,谓鬻庄而食也。第二变为蠹鱼,谓鬻书而食也。第三变为大虫,谓卖奴婢而食也。三食之辈,何代无之?(出《北梦琐言》)
qīng lóng sì kè
青龙寺客
táng gān fú mò, yǒu kè yù zhǐ guǎng líng kāi yuán sì. yīn wén huì huà yún: qǐng zài jīng jì qīng lóng sì rì, yǒu kè cháng fǎng zhī shì sēng, shǔ qí hū jù, bù xiá liú lián. yì rì zhì, yòu yù yào dì cháo kè. hòu shí fù lái, yì zǔ tā shì, pō yǒu nù sè, tí qí mén ér qù yuē: kān lóng qù dōng hǎi, shí rì yǐn xī xié. jìng wén jīn bù zài, suì shí rù liú shā. sēng jiē bù néng xiáng. xiáng zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ yǒu shā mí pō jiě, zhòng wèn qí yóu, yuē: kān lóng qù, yǒu hé zì cún yān shí rì yǐn, yǒu sì zì yān jìng wén bù zài, yǒu gǒu zì yān suì shí rù shā, yǒu zú zì yān. cǐ bù xùn zhī yán, rǔ wǒ cáo yǐ. sēng dà wù zhuī fǎng, dá wú jī yǐ. kè jiū shā mí, nǎi yì huáng zhāo yún hào gòng fèng yě. chū guì yuàn cóng tán
唐乾符末,有客寓止广陵开元寺。因文会话云:顷在京寄青龙寺日,有客尝访知事僧,属其忽遽,不暇留连。翌日至,又遇要地朝客。后时复来,亦阻他事,颇有怒色,题其门而去曰:龛龙去东海,时日隐西斜。敬文今不在,碎石入流沙。僧皆不能详。(详字原缺,据明抄本补)有沙弥颇解,众问其由,曰:龛龙去,有合字存焉;时日隐,有寺字焉;敬文不在,有苟字焉;碎石入沙,有卒字焉。此不逊之言,辱我曹矣。僧大悟追访,沓无迹矣。客究沙弥,乃懿皇朝云皓供奉也。(出《桂苑丛谭》)
luó yǐn
罗隐
táng péi yún hūn xiāo gòu nǚ, wèn míng wèi ér, biàn zhuó jìn shì dì. luó yǐn yǐ yī jué cì zhī, lüè yuē: xì kàn yuè lún hái yǒu yì, xìn zhī qīng guì jìn héng é. chū zhí yán
唐裴筠婚箫遘女,问名未儿,便擢进士第。罗隐以一绝刺之,略曰:细看月轮还有意,信知青桂近姮娥。(出《摭言》)