zhāng zhuó shí bào zhōng zhèng yīn sòng wù xiān fù yán hóu wèi xū jiǎ yán zhōng sī mǎ chéng zhēn lǐ jìng xuán gé fǔ yuán
张鷟 石抱忠 郑愔 宋务先 傅岩 侯味虚 贾言忠 司马承祯 李敬玄 格辅元
zhù qīn míng jiāng shī dù jiāng huì wèi guāng chéng shào jǐng huáng fān chuò hè zhī zhāng wáng wéi gān qià qiáo lín qì lì tū
祝钦明 姜师度 姜晦 魏光乘 邵景 黄幡绰 贺知章 王维 甘洽 乔琳 契綟秃
sòng jì ān líng zuǒ shǐ cuī hù
宋济 安陵佐史 崔护
zhāng zhuó
张鷟
zé tiān gé mìng, jǔ rén bù shì jiē yǔ guān, qǐ jiā zhì yù shǐ píng shì shí yí bǔ quē zhě, bù kě shèng shǔ. zhāng zhuó wèi yáo yuē: bǔ quē lián chē zài, shí yí píng dòu liàng. pá tuī shì yù shǐ, wǎn tuō jiào shū láng. shí yǒu shěn quán jiāo zhě, ào dàn zì zòng, lù cái yáng jǐ. gāo jīn zi, zhǎng bù shān. nán yuàn yín zhī, xù sì jù yuē: píng shì bù dú lǜ, bó shì bù xún zhāng. miàn hù cún fǔ shǐ, mī mù shèng shén huáng. suì bèi pá tuī yù shǐ jì xiān zhī, zhuō xiàng yòu míng chāo běn yòu zuò zuǒ tái duì zhàng tán hé. yǐ wéi bàng cháo zhèng, bài guó fēng, qǐng yú cháo táng jué zhàng, rán hòu fù fǎ. zé tiān xiào yuē: dàn shǐ qīng děng bù làn, hé lǜ tiān xià rén yǔ. bù xū yǔ zuì, jí yí fàng què. xiān zhī yú shì hū hū yuán zuò shǒu. jù míng chāo běn gǎi. miàn wú sè. táng yù zhāng lìng hè ruò jǐn, yǎn pí jí, xiàng yuán cū. zhuó hào wèi bǎo rǔ dú zǐ. chū cháo yě qiān zài
则天革命,举人不试皆与官,起家至御史、评事、拾遗、补阙者,不可胜数。张鷟为谣曰:补阙连车载,拾遗平斗量。杷推侍御史,椀脱校书郎。时有沈全交者,傲诞自纵,露才扬己。高巾子,长布衫。南院吟之,续四句曰:评事不读律,博事不寻章。面糊存抚使,眯目圣神皇。遂被杷推御史纪先知,捉向右(明抄本右作左)台对仗弹劾。以为谤朝政,败国风,请于朝堂决杖,然后付法。则天笑曰:但使卿等不滥,何虑天下人语。不须与罪,即宜放却。先知于是乎(乎原作手。据明抄本改。)面无色。唐豫章令贺若瑾,眼皮急,项辕粗。鷟号为饱乳犊子。(出《朝野佥载》)
shí bào zhōng
石抱忠
shí bào zhōng jiǎn jiào tiān guān láng zhōng, yǔ shì láng liú qí zhāng xún gǔ, tóng zhī xuǎn. bào zhōng sù fēi jìng shèn liú qí jiǔ zhe qīng píng xún gǔ tōng hūn míng zú. jiāng fēn qián, shí rén yǔ yuē: yǒu qián shí xià hǎo, wú qián liú xià hǎo, shì dài fū zhāng xià hǎo. sī yán guǒ zhēng. fù yǔ xǔ zi rú tóng zhī xuǎn, liú qí dú yǐ gōng qīng chēng. bào zhōng shī fàn zi rú, pō rèn lìng shǐ gōu zhí, měi zhù guān, hū yuē: gōu zhí hū? shí rén yòu wèi zhī yǔ yuē: shuò xué shī liú zi, rú shēng yòng diǎn diǎn yuán zuò yǔ, jù míng chāo běn gǎi yán. bào zhōng hòu yǔ qí tóng qì shì. xuǎn rén huò wèi bìn yì zhě, fù wèi yǔ yuē: jīn nián shì zi bìng zāo shuāng, wèi yǔ shí liú xū zǎo zhāi. bào zhōng zài shǐ píng, cháng wèi xié shī yuē: píng míng fā shǐ píng, bó mù zhì hé chéng. kù tǎ zhāo yún shàng, huǎng chí yè yuè míng. lüè zhuó qiáo tóu féng zhǎng shǐ, líng xīng mén wài yī sī bīng. yī qún xiàn wèi lǘ luó jù, shù gè cān jūn é yā xíng. chū yù shǐ tái jì
石抱忠检校天官郎中,与侍郎刘奇、张询古,同知选。抱忠素非静慎、刘奇久著清平、询古通婚名族。将分钤,时人语曰:有钱石下好,无钱刘下好,士大夫张下好。斯言果征。复与许子儒同知选,刘奇独以公清称。抱忠、师范、子儒,颇任令史勾直,每注官,呼曰:勾直乎?时人又为之语曰:硕学师刘子,儒生用典(典原作与,据明抄本改)言。抱忠后与奇同弃市。选人或为摈抑者,复为语曰:今年柿子并遭霜,为语石榴须早摘。抱忠在始平,尝为谐诗曰:平明发始平,薄暮至何城。库塔朝云上,晃池夜月明。略彴桥头逢长史,棂星门外揖司兵。一群县尉驴骡聚,数个参军鹅鸭行。(出《御史台记》)
zhèng yīn
郑愔
táng zhèng yīn céng mà xuǎn rén wéi chī hàn. xuǎn rén yuē: pū shì wú chī, hàn jí shì gōng. yīn lìng yǒng chī. wú rén yuē: yú ér fù yú fù, zào wū jiān zào chē. shí qī bā jiǔ yè, huán shū fù jiè shū. yīn běn xìng mào, gǎi xìng zhèng, shí rén hào wèi mào zhèng. chū cháo yě qiān zài
唐郑愔曾骂选人为痴汉。选人曰:仆是吴痴,汉即是公。愔令咏痴。吴人曰:榆儿复榆妇,造屋兼造车。十七八九夜,还书复借书。愔本姓鄚,改姓郑,时人号为鄚郑。(出《朝野佥载》)
sòng wù xiān
宋务先
táng yǒu jiān chá yù shǐ bù gōng wén, ér hǎo zuò bù yǐ. jì jū quán yào, duō wéi rén suǒ yú, bù zhī jué yě. měi piān zhé wèi sòng wù xiān shū yǐ guāng tái. yuè fèng jǐ jǐn, qí qī wèi yuē: gōng jīng shēng, sù fēi wén bǐ, suǒ chēng piān yǒng, bù wéi wài rén suǒ chuán. cǐ bì tái zhōng wán gōng, zhé fèng zhù chú ěr. nài hé shòu rén chī wán? zì hòu suī yín yǒng bù chuò, bù fù chū guāng tái qián yǐ. huò wèn zhī, yǐ qī yán duì. zhū yù shǐ tuì xiāng wèi yuē: bǐ yǒu rén yān, wèi kě wán yě. nǎi zhǐ. chū yù shǐ tái jì
唐有监察御史不工文,而好作不已。既居权要,多为人所谀,不之觉也。每篇辄为宋务先书以光台。月俸几尽,其妻谓曰:公经生,素非文笔,所称篇咏,不为外人所传。此必台中玩公,折俸助厨耳。奈何受人嗤玩?自后虽吟咏不辍,不复出光台钱矣。或问之,以妻言对。诸御史退相谓曰:彼有人焉,未可玩也。乃止。(出《御史台记》)
fù yán
傅岩
táng fù yán, wèi zhōu rén, běn míng fú qìng. cháng zài zuǒ tái, jiān chá zhōng liū, ér zhōng liū xiǎo cì, wú xī shēng zhī lǐ. bǐ huí, chàng wàng yuē: chū yī wèi dà cí, nǎi quán báo. diàn zhōng liáng zài yán yǒng zhī yuē: wén dào jiān zhōng liū, chū yán shì dà cí. láng bàng suǒ chuán mǎ, zǒng dòng chū ān huī. wèi sī wú yì mù, gōng shàn fá xiān féi. xíng róng xiāo shòu jǐn, kōng kōng yuán zuò róng. jù míng chāo běn gǎi. wǎng fù kōng guī. chū yù shǐ tái jì
唐傅岩,魏州人,本名佛庆。尝在左台,监察中溜,而中溜小伺,无牺牲之礼。比回,怅望曰:初一为大祠,乃全薄。殿中梁载言咏之曰:闻道监中溜,初言是大祠。狼傍索传马,偬动出安徽。卫司无帟幕,供膳乏鲜肥。形容消瘦尽,空(空原作容。据明抄本改。)往复空归。(出《御史台记》)
hóu wèi xū
侯味虚
táng hù bù láng hóu wèi xū zhe bǎi guān běn cǎo, tí yù shǐ yuē: dà rè, yǒu dú. yòu zhū shū yún: dà rè yǒu dú. zhǔ chú xié nìng, dù jiān huí, bào yuān zhì, zhǐ yín làn, yóu gōng tān zhuó. wú dà xiǎo jiē bó zhī, jī wèi bù wèi zhī xiāng. wèi hái shǐ, è bào zhí, jì àn quán háo. chū yú yōng luò zhōu zhū xiàn, qí wài zhōu chū zhě, yóu kě yòng. rì zhì gān yìng zhě wèi liáng. fú zhī, zhǎng jīng shén, miè zī mèi. jiǔ fú, lìng rén lěng qiào. chū cháo yě qiān zài, míng chāo běn zuò chū yù shǐ tái jì
唐户部郎侯味虚著《百官本草》,题御史曰:大热,有毒。又朱书云:大热有毒。主除邪侫,杜奸回,报冤滞,止淫滥,尤攻贪浊。无大小皆搏之,畿尉簿为之相。畏还使,恶爆直,忌按权豪。出于雍洛州诸县,其外州出者,尤可用。日炙乾硬者为良。服之,长精神,灭姿媚。久服,令人冷峭。(出《朝野签载》,明抄本作出《御史台记》)
jiǎ yán zhōng
贾言忠
táng jiǎ yán zhōng zhuàn jiān chá běn cǎo yún: fú zhī xīn yōu, duō jīng jì, shēng bái fà. shí yì yún: lǐ xíng jí shì yuán wài zhě, wèi hé kǒu jiāo, zuì yǒu dú. jiān chá wèi kāi kǒu jiāo, dú wēi xiē. diàn zhōng wèi luó bo, yì yuē shēng jiāng, suī xīn là ér bù wéi huàn. shì yù shǐ wèi cuì lí, jiàn rù jiā wèi. qiān yuán wài láng wèi gān zǐ, kě jiǔ fú. huò wèi hé kǒu jiāo shǎo dú ér cuì lí dú zhě, cǐ yóu chù zhī zé fā, yì wú cháng xìng. wéi bài yuán wài láng, hào wèi zhāi qù dú. huān chàng xiāng bàn, xǐ qiān zhī, xī qí quán yě. chū yù shǐ tái jì
唐贾言忠撰《监察本草》云:服之心忧,多惊悸,生白发。时义云:里行及试员外者,为合口椒,最有毒。监察为开口椒,毒微歇。殿中为萝卜,亦曰生姜,虽辛辣而不为患。侍御史为脆梨,渐入佳味。迁员外郎为甘子,可久服。或谓合口椒少毒而脆梨毒者,此由触之则发,亦无常性。唯拜员外郎,号为摘去毒。欢怅相半,喜迁之,惜其权也。(出《御史台记》)
sī mǎ chéng zhēn
司马承祯
táng lú cáng yòng, shǐ yǐn yú zhōng nán shān, zhōng zōng cháo, lèi jū yào zhí. dào shì sī mǎ chéng zhēn. ruì zōng zhuī zhì jīng, jiāng hái zhí. cáng yòng zhǐ zhōng nán shān wèi zhī yuē: cǐ zhōng dà yǒu jiā jǐng chù, hé bì zài yuǎn. chéng zhēn xú dá yuē: yǐ pū suǒ guān, nǎi shì huàn jié jìng yǐ. cáng yòng yǒu cán sè. chū dà táng xīn yǔ
唐卢藏用,始隐于终南山,中宗朝,累居要职。道士司马承祯。睿宗追至京,将还职。藏用指终南山谓之曰:此中大有佳景处,何必在远。承祯徐答曰:以仆所观,乃仕宦捷径矣。藏用有惭色。(出《大唐新语》)
lǐ jìng xuán
李敬玄
táng zhōng shū lìng lǐ jìng xuán wèi yuán shuài, tǎo tǔ bō, zhì shù dūn chéng. wén liú shàng shū méi fān, zhe xuē bù dé, láng bèi ér zǒu. wáng gǎo míng chāo běn wáng shàng yǒu shí jiāng jūn sān zì. gǎo zuò guǒ fù zǒng guǎn cáo huái shùn děng jīng tuì. yí què mài fàn, shǒu wěi qiān lǐ, dì shàng chǐ yú. shí jūn zhōng yáo yuē: táo hé lǐ ā pó, shàn zhōu wáng bó mǔ, jiàn zéi bù gǎn dòu, zǒng yóu cáo xīn fù. chū cháo yě qiān zài
唐中书令李敬玄为元帅,讨吐蕃,至树敦城。闻刘尚书没蕃,着靴不得,狼狈而走。王杲(明抄本王上有时将军三字。杲作果)、副总管曹怀舜等惊退。遗却麦饭,首尾千里,地上尺余。时军中谣曰:洮河李阿婆,鄯州王伯母,见贼不敢斗,总由曹新妇。(出《朝野佥载》)
gé fǔ yuán
格辅元
táng gé fǔ yuán bài jiān chá, qiān diàn zhōng. chōng shǐ, cì lóng mén yù dào, xíng zhuāng dōu jǐn, tǎn bèi ér zuò. jiān chá yù shǐ dù yì jiǎn, xì yǒng zhī yuē: yǒu chǐ sù lóng mén, jīng cǎi xiān kàn míng chāo běn zuò tūn. hún. yǎn shòu chéng jìn diàn, shuì xiǎng chè yáo lín. lǚ náng jiāng jiù shí, zhì bèi yì xīn hūn. shuí yán cōng mǎ shǐ, fān zuò zhé xióng dūn. chū yù shǐ tái jì
唐格辅元拜监察,迁殿中。充使,次龙门遇盗,行装都尽,袒被而坐。监察御史杜易简,戏咏之曰:有耻宿龙门,精彩先瞰(明抄本作暾。)浑。眼瘦呈近店,睡响彻遥林。捋囊将旧识,制被异新婚。谁言骢马使,翻作蛰熊蹲。(出《御史台记》)
zhù qīn míng
祝钦明
táng lǐ bù shàng shū zhù qīn míng pō shè jīng shǐ, bù xián shí wù, zhuān míng chāo běn zhuān zuò bó shuò féi tú, wán zhì duō yí. tái zhōng xiǎo lì, hào zhī wèi ǎo. ǎo zhě, ròu kuài, wú qī qiào. qín mù gōng shí yě rén dé zhī. chū cháo yě qiān zài
唐礼部尚书祝钦明颇涉经史,不闲时务,专(明抄本专作博)硕肥腯,顽滞多疑。台中小吏,号之为媪。媪者,肉块,无七窍。秦穆公时野人得之。(出《朝野佥载》)
jiāng shī dù
姜师度
táng xiān tiān zhōng, jiāng shī dù yú cháng ān chéng zhōng chuān qú, rào cháo táng fāng shì, wú suǒ bù zhì. shàng dēng xī lóu wàng zhī, shī dù yàn shuǐ lóng, chái fá ér xià, suì shòu sī nóng qīng. yú hòu shuǐ zhǎng zé bēn tū, shuǐ suō zé jié hé. yòu qián kāi huáng hé, yǐn shuǐ xiàng dì zhōu, fèi yì zhào gōng. bǎi xìng kǔ qí yān zì, yòu yì fū sāi hé kǒu. kāi yuán liù nián, shuǐ fàn yì, hé kǒu yàn pò, dì zhōu bǎi xìng, yī gài méi jǐn. shī dù yǐ wéi gōng, guān pǐn yì jìn. yòu yǒu fù xiào zhōng wèi tài shǐ lìng, zì yán míng xuán xiàng, zhuān xíng jiǎo jué. jīng zhōng yǔ yuē: jiāng shī dù yī xīn kàn dì, fù xiào zhōng liǎng yǎn xiāng tiān. shén wǔ jí wèi, zhī qí jiǎo, bìng zhǎn zhī. chū cháo yě qiān zài
唐先天中,姜师度于长安城中穿渠,绕朝堂坊市,无所不至。上登西楼望之,师度堰水泷,柴筏而下,遂授司农卿。于后水涨则奔突,水缩则竭涸。又前开黄河,引水向棣州,费亿兆功。百姓苦其淹渍,又役夫塞河口。开元六年,水泛溢,河口堰破,棣州百姓,一概没尽。师度以为功,官品益进。又有傅孝忠为太史令,自言明玄象,专行矫谲。京中语曰:姜师度一心看地,傅孝忠两眼相天。神武即位,知其矫,并斩之。(出《朝野佥载》)
jiāng huì
姜晦
táng jiāng huì wèi lì bù shì láng, yǎn bù shí zì, shǒu bù jiě shū, làn zhǎng quán héng, céng wú fēn bié. xuǎn rén gē yuē: jīn nián xuǎn shù qià xiāng dāng, dōu yóu zuò zhǔ wú wén zhāng. àn hòu yī qiāng dòng zhū ròu, suǒ yǐ míng wéi jiāng shì láng. chū cháo yě qiān zài
唐姜晦为吏部侍郎,眼不识字,手不解书,滥掌铨衡,曾无分别。选人歌曰:今年选数恰相当,都由座主无文章。案后一腔冻猪肉,所以名为姜侍郎。(出《朝野佥载》)
wèi guāng chéng
魏光乘
táng bīng bù shàng shū yáo yuán chóng, zhǎng dà xíng jí, wèi guāng chéng mù wèi chèn shé guàn què. huáng mén shì láng lú huái shèn hǎo shì dì, mù wèi qù shǔ māo ér. diàn zhōng jiān jiāng jiǎo féi ér hēi, mù wèi bǎo rèn mǔ zhū. zǐ wēi shè rén ní ruò shuǐ, hēi ér wú xū bìn, mù wèi zuì bù luò jīng míng chāo běn jīng zuò jī. shè rén qí chù chōng hǎo miǎo mù shì rì, yún àn zhú dǐ mì shī lǎo mǔ. shè rén lǚ yán sì zhǎng dà shǎo fā, mù wèi rì běn guó shǐ rén. yòu mù shè rén zhèng miǎn wèi zuì gāo lí. mù shí yí cài fú xiǎo zhōu yī bó shì, zhà ān yào xìng. yòu yǒu diàn zhōng shì yù shǐ duǎn ér chǒu hēi, mù wèi yān xūn dì shù. mù yù shǐ zhāng xiào sōng wèi xiǎo cūn fāng xiāng. mù shè rén yáng shēn sì wèi rè ào shàng hú sūn. mù bǔ quē yuán huī wèi wáng mén xià tán qín bó shì. mù yuán wài láng wèi tián wèi qí yǔ pó luó mén. mù lǐ quán jiāo wèi pǐn guān gěi shǐ. mù huáng mén shì láng lǐ guǎng wéi bǎo shuǐ há ma. yóu shì zuò cǐ pǐn tí cháo shì, zì zuǒ shí yí biǎn xīn zhōu xīn xīng xiàn wèi. chū cháo yě qiān zài
唐兵部尚书姚元崇,长大行急,魏光乘目为趁蛇鹳鹊。黄门侍郎卢怀慎好视地,目为觑鼠猫儿。殿中监姜皎肥而黑,目为饱葚母猪。紫微舍人倪若水,黑而无须鬓,目为醉部落精(明抄本精作稽)。舍人齐处冲好眇目视日,云暗烛底觅虱老母。舍人吕延嗣长大少发,目为日本国使人。又目舍人郑勉为醉高丽。目拾遗蔡孚、小州医博士,诈谙药性。又有殿中侍御史短而丑黑,目为烟熏地术。目御史张孝嵩为小村方相。目舍人杨伸嗣为热鏊上猢狲。目补阙袁辉为王门下弹琴博士。目员外郎魏恬为祈雨婆罗门。目李全交为品官给使。目黄门侍郎李广为饱水虾蟆。由是坐此品题朝士,自左拾遗贬新州新兴县尉。(出《朝野佥载》)
shào jǐng
邵景
táng shào jǐng, ān yáng rén. zhuó dì shòu fén yīn wèi, lèi zhuǎn shè zhōu sī cāng, qiān zhì yòu tái jiān chá kǎo gōng yuán wài. shí shén wǔ huáng dì jí wèi, jǐng yǔ diàn zhōng yù shǐ xiāo sōng wéi kēng. jù shēng diàn xíng shì, zhí zhǎng shū bié. ér zhì chū, jǐng sōng jù shòu cháo sàn dài fū, ér kēng wú mìng. jǐng sōng zhuàng mào lèi hú, jǐng bí gāo ér sōng xū duō. tóng shí fú zhū fú, duì lì yú tíng. kēng dú lián zhōng qiè kuī ér yǒng zhī: yī shuāng hú zǐ zhe fēi páo, yí gè xū duō yī bí gāo. xiāng duì tīng qián nà qiě qù shēng lì, zì cán shēn pǐn shì jiān máo. jǔ cháo huān yǒng zhī. tā rì, ruì zōng yù chéng tiān mén, bǎi liáo bèi liè, kēng hū fēng xuàn ér dào. kēng féi ér duǎn, jǐng yǒng zhī yuē: piāo fēng hū qǐ tuán luán xuán, dǎo dì hái rú zhe jiǎo bāo. mò guài diàn shàng kōng xíng shì, què wèi yuán fēi wǔ pǐn cái. chū yù shǐ tái jì
唐邵景,安阳人。擢第授汾阴尉,累转歙州司仓,迁至右台监察考功员外。时神武皇帝即位,景与殿中御史萧嵩、韦铿。俱升殿行事,职掌殊别。而制出,景、嵩俱授朝散大夫,而铿无命。景、嵩状貌类胡,景鼻高而嵩须多。同时服朱绂,对立于庭。铿独廉中窃窥而咏之:一双胡子著绯袍,一个须多一鼻高。相对厅前捺且(去声)立,自惭身品世间毛。举朝欢咏之。他日,睿宗御承天门,百僚备列,铿忽风眩而倒。铿肥而短,景咏之曰:飘风忽起团圞旋,倒地还如着脚包。莫怪殿上空行事,却为元非五品才。(出《御史台记》)
huáng fān chuò
黄幡绰
táng ān xī yá jiāng liú wén shù kǒu biàn, shàn zòu duì, míng huáng měi jiā zhī. wén shù zī shēng hé xià, mào lèi hóu. shàng lìng huáng fān chuò cháo zhī. wén shù qiè è yuán hóu zhī hào, nǎi mì lù fān chuò, bù yán zhī. fān chuò xǔ ér jìn cháo yuē: kě lián hǎo gè liú wén shù, zī xū gòng kē yí bié zhù. wén shù miàn kǒng bù shì hú sūn, hú sūn miàn kǒng qiáng sì wén shù. shàng zhī qí yí lù, dà xiào. chū kāi tiān chuán xìn jì
唐安西牙将刘文树口辩,善奏对,明皇每嘉之。文树髭生颌下,貌类猴。上令黄幡绰嘲之。文树切恶猿猴之号,乃密赂幡绰,不言之。幡绰许而进嘲曰:可怜好个刘文树,髭须共颏颐别住。文树面孔不似猢狲,猢狲面孔强似文树。上知其遗赂,大笑。(出《开天传信记》)
hè zhī zhāng
贺知章
táng mì jiān hè zhī zhāng yǒu gāo míng, gào lǎo guī wú zhōng, míng huáng jiā zhòng zhī, měi shì jiā yì. zhī zhāng jiāng xíng, qì tì cí, shàng wèn hé suǒ yù, yuē: chén yǒu nán, wèi yǒu dìng míng, xìng bì xià cì zhī, guī wèi xiāng lǐ zhī róng. shàng yuē: wèi dào zhī yào, mò ruò yú xìn, fú zhě xìn yě, lǚ xìn sī hū shùn, qīng zhī zǐ bì xìn shùn zhī rén yě, yí míng zhī yuē fú. zài bài ér shòu mìng yān. jiǔ ér wèi rén yuē: shàng hé xuè wǒ xié, wǒ shí wú rén, fú nǎi zhǎo xià wèi zi, qǐ fēi hū wǒ ér wèi zhuǎ zǐ yé. chū kāi tiān chuán xìn jì
唐秘监贺知章有高名,告老归吴中,明皇嘉重之,每事加异。知章将行,泣涕辞,上问何所欲,曰:臣有男,未有定名,幸陛下赐之,归为乡里之荣。上曰:为道之要,莫若于信,孚者、信也,履信思乎顺,卿之子必信顺之人也,宜名之曰孚。再拜而授命焉。久而谓人曰:上何谑我邪,我实吴人,孚乃爪下为子,岂非呼我儿为爪子耶。(出《开天传信记》)
wáng wéi
王维
táng zǎi xiàng wáng yú hǎo yú rén zuò bēi zhì. yǒu sòng rùn háo zhě. wù kòu yòu chéng chéng xià yuán yǒu xiāng zì. jù míng chāo běn cè. wáng wéi mén. wéi yuē: dà zuò jiā zài nà biān. chū lú shì zá shuō
唐宰相王玙好与人作碑志。有送润毫者。误扣右丞(丞下原有相字。据明抄本册。)王维门。维曰:大作家在那边。(出卢氏杂说)
gān qià
甘洽
táng gān qià yǔ wáng xiān kè yǒu shàn. yīn yǐ xìng xiāng cháo, qià yuē: wáng, jì ěr yīng xìng tián. wèi nǐ miàn bō tǎ, chōu què nǐ liǎng biān. xiān kè yīng shēng yuē: gān, jì nǐ yīng xìng dān. wèi nǐ tóu bù qū, huí jiǎo xiàng shàng ān. chū qǐ yán lù
唐甘洽与王仙客友善。因以姓相嘲,洽曰:王,计尔应姓田。为你面拨獭,抽却你两边。仙客应声曰:甘,计你应姓丹。为你头不曲,回脚向上安。(出《启颜录》)
qiáo lín
乔琳
táng zhū cǐ shǐ luàn. yuán xiū yáo lìng yán děng, shōu tú shū, zhù cāng lǐn, zuò xiāo hé shì yè. xiū tuì yǔ wěi huáng mén shì láng jiǎng liàn yuē: ruò dù qí cái, jí wú wèi xiāo, yáo wèi cáo ěr. shí zhě wén zhī, wèi xiū bù nài guān zhí. qiáo lín xìng hǎo xié xuè, yīn yǔ jiù liáo yuē: yuán gōng zhēn wèi huǒ pò cuó hóu ěr. chū dà táng xīn yǔ
唐朱泚始乱。源休、姚令言等,收图书,贮仓廪,作萧何事业。休退语伪黄门侍郎蒋练曰:若度其才,即吾为萧,姚为曹耳。识者闻之,为休不奈官职。乔琳性好谐谑,因语旧僚曰:源公真谓火迫酂侯尔。(出《大唐新语》)
qì lì tū
契綟秃
táng jīng chéng yǒu sēng, xìng shén jī wù, bìng zú, yǒu rén yú lù zhōng jiàn, cháo zhī yuē: fǎ shī shì yún zhōng jùn. sēng yuē: yǔ jūn xiān bù xiāng zhī, hé yīn rǔ pín dào zuò qì lì tū? qí rén zhà zhī yuē: yún zhōng jùn yán fǎ shī gāo yuǎn, hé wéi shì rǔ? sēng yuē: yún zhōng jùn shì tiān zhōu, fān wèi tōu zhān, shì máo zéi, máo zéi fān wèi mò cáo, bàng biān yǒu qū lù tiě, fān wèi qì lì tū, hé shì guò xiāng mà xié? qián rén yú shì kuì fú. chū qǐ yán lù
唐京城有僧,性甚机悟,病足,有人于路中见,嘲之曰:法师是云中郡。僧曰:与君先不相知,何因辱贫道作契綟秃?其人诈之曰:云中郡言法师高远,何为是辱?僧曰:云中郡是天州,翻为偷毡,是毛贼,毛贼翻为墨槽,傍边有曲录铁,翻为契綟秃,何事过相骂邪?前人于是愧伏。(出《启颜录》)
sòng jì
宋济
táng xǔ mèng róng yǔ sòng jì wèi bù sù zhī jiāo. jí xǔ zhī jǔ, sòng bù dì. fàng bǎng hòu, xǔ pō cán, lèi qǐng rén shēn yì, jiān qiǎn mén shēng jiù kàn. sòng bù dé yǐ, nǎi yè yān. xǔ dàn fēn sù shǒu guò, yīn mìng jiǔ hān, nǎi yuē: suī rán, mǒu jīn nián wèi guó jiā qǔ qīng xiàng, shí yǒu yáo sì qīng jí dì hòu, yì rì ér zú. yīn qǐ wèi xǔ yuē: bāng guó bù xìng, yáo lìng gōng hōng xiè. xǔ dà cán. chū lú shì zá shuō
唐许孟容与宋济为布素之交。及许知举,宋不第。放榜后,许颇惭,累请人申意,兼遣门生就看。宋不得已,乃谒焉。许但分诉首过,因命酒酣,乃曰:虽然,某今年为国家取卿相,时有姚嗣卿及第后,翌日而卒。因起慰许曰:邦国不幸,姚令公薨谢。许大惭。(出《卢氏杂说》)
ān líng zuǒ shǐ
安陵佐史
táng ān líng rén shàn cháo, yì lìng zhì zhě, wú bù wéi yǐn yǔ cháo zhī. yǒu lìng, kǒu wú yī chǐ, cháng wèi jiàn cháo. chū zhì, wèi yì lì: wǒ wén ān líng tài xǐ cháo nòng, rǔ děng bù dé fù zhǒng qián yě. chū shàng, pàn sān dào, zuǒ shǐ bào àn zài hòu yuē: míng fǔ shū chù shén jí. qí rén bù jué wèi cháo, nǎi wèi chēng jǐ zhī shàn, suì shén xìn zhī. jū shù yuè, zuǒ shǐ chóu rén gào yuē: yán' míng fǔ shū chù shén jí' zhě, qí rén cháo míng fǔ. lìng yuē: hé wéi shì yán? yuē: shū chù shén jí zhě, shì bēn mò, bēn mò zhě fān wèi běi mén, běi mén shì quē hòu, quē hòu zhě fān wèi kǒu xué, cǐ cháo nòng wú chǐ yě. lìng shǐ wù, biān zuǒ shǐ ér jiě zhī. chū qǐ yán lù
唐安陵人善嘲,邑令至者,无不为隐语嘲之。有令,口无一齿,常畏见嘲。初至,谓邑吏:我闻安陵太喜嘲弄,汝等不得复踵前也。初上,判三道,佐史抱案在后曰:明府书处甚疾。其人不觉为嘲,乃谓称己之善,遂甚信之。居数月,佐史仇人告曰:言'明府书处甚疾'者,其人嘲明府。令曰:何为是言?曰:书处甚疾者,是奔墨,奔墨者翻为北门,北门是缺后,缺后者翻为口穴,此嘲弄无齿也。令始悟,鞭佐史而解之。(出《启颜录》)
cuī hù
崔护
táng liú yǔ xī yún: cuī hù bù dēng kē, nù qí kǎo guān miáo dēng, jí cuī zhī sān cóng jiù yě. nǎi sī shì wèi pàn tóu, huǐ qí jiù yuē: jiǎ bèi yǒu zhū pí zhī yì. rén wèn yuē: hé bù qù zhī? yǒu suǒ shòu. qí pàn yuē: cáo rén zhī tǎn zhòng ěr, pián xié zài guān. xiàng lǐ zhī bō miáo dēng, zhū pí sī jiàn. chū dēng wèi dōng jī wèi, xiàng lǐ zào wèi yǐn. céng yù chī zhī, tǎn qí bèi, yǒu zhū míng chāo běn zhū zuò zhì, dàng zuò zhì máo zhǎng shù cùn. gù yòu yuē. dāng yǎn bīng zhī shí, zé suì ér wú yòng, zài xué shí shí zì yuán quē, jū míng chāo běn bǔ zhī rì, zé yáo ér yǒu qiú. jiē yán qí wěi yě. chū jiā huà lù
唐刘禹锡云:崔护不登科,怒其考官苗登,即崔之三从舅也。乃私试为判头,毁其舅曰:甲背有猪皮之异。人问曰:何不去之?有所受。其判曰:曹人之坦重耳,骈胁再观。相里之剥苗登,猪皮斯见。初登为东畿尉,相里造为尹。曾欲笞之,袒其背,有猪(明抄本猪作志,当作痣)毛长数寸。故又曰。当偃兵之时,则隧而无用,在穴食(食字原缺,居明抄本补)之日,则摇而有求。皆言其尾也。(出《嘉话录》)