yáng jū shì zhāng shì píng féng jiàn pān lǎo rén wáng xiān shēng zhōu shēng hán zhì hé zhāng cí cuī yán
杨居士 张士平 冯渐 潘老人 王先生 周生 韩志和 张辞 崔言
yáng jū shì
杨居士
hǎi nán míng chāo běn hǎi nán zuò nán hǎi jùn yǒu yáng jū shì, wáng qí míng, yǐ jū shì zì mù, wǎng wǎng yóu nán hǎi zhī jùn, cháng jì shí yú rén, yì bù zhī qí suǒ zhǐ. wèi rén yuē:" wǒ yǒu qí shù, rǔ bèi yōng rén, gù bù dé ér shí yǐ." hòu cháng zhì jùn, huì tài shǒu hào qí zhě, wén jū shì lái, shén xǐ, qiě hòu qí lǐ, mìng yǐn zhī. měi yàn yóu, wèi cháng bù shǒu zhào jū shì, jū shì yì yǐ cǐ zì fù. yī rì shǐ jiǔ wǔ tài shǒu, tài shǒu bù néng róng. hòu yòu huì yàn yú jùn shì, yuè jì lè, ér jū shì bù dé yù. shí yǒu shù kè, yì bù zài tài shǒu zhào zhōng, yīn wèi jū shì yuē:" xiān shēng cháng zì fù yǒu qí shù, mǒu xiàng zhě yǎng wàng zhī bù xiá. yī rì yù xiān shēng yú cǐ, chéng xìng yǐ. suī rán, jīn wén tài shǒu dà yàn kè jùn zhāi, ér xiān shēng bù dé yù qí wèn, jí bù néng shè yī qí shù yǐ dòng zhī hū? bì xiān shēng guǒ wú qí shù yé." jū shì xiào yuē:" cǐ mò shù ěr, jūn shì guān wǒ. wǒ wèi jūn zhào qí jì, kě yǐ zuǒ jiǔ." jiē yuē:" yuàn wèi zhī." jū shì yīn mìng jù jiǔ, shǐ zhū kè huán xí ér zuò, yòu mìng xiǎo tóng bì xī wǔ kōng shì, jiǔ zhī nǎi qǐ zhī. yǒu sān sì měi rén zì wǔ xià lái, zhuāng shì huá huàn, xié lè ér zhì. jū shì yuē:" mǒu zhī shù hé rú?" zhū kè rén dà yì zhī, dài bù kě cè. nǎi mìng liè zuò, zòu yuè qiě gē. kè huò xùn qí shù, jū shì dàn xiào ér bù dá, shí hūn huì. zhì yè fēn, jū shì wèi zhū jì yuē:" kě guī yǐ." yú shì jiē qǐ, rù xī wǔ xià kōng shì zhōng. kè xiāng mù hài tàn, rán shàng yí qí guǐ wù yāo huò. míng rì, yǒu jùn zhōng lì yuē:" tài shǒu zuó xī yàn jùn gé, jì lè liè zuò, wú hé jiē pū dì, shùn xī bào fēng qǐ, piāo qí yuè qì ér qù. dài zhì yè fēn, zhū jì fāng wù, yuè qì yì guī yú jiù suǒ. tài shǒu zhì wèn zhòng jì, jiē yún hēi wú suǒ jiàn, jìng bù qióng qí yóu." zhū kè jiē dà jīng, yīn jǐn yǐ shì duì, huò gào yú tài shǒu. tài shǒu tàn yì, jí xiè ér qiǎn zhī, bù gǎn liú yú jùn zhōng. shí kāi chéng chū yě. chū xuān shì zhì
海南(明抄本海南作南海)郡有杨居士,亡其名,以居士自目,往往游南海枝郡,常寄食于人,亦不知其所止。谓人曰:“我有奇术,汝辈庸人,固不得而识矣。”后常至郡,会太守好奇者,闻居士来,甚喜,且厚其礼,命饮之。每宴游,未尝不首召居士,居士亦以此自负。一日使酒忤太守,太守不能容。后又会宴于郡室,阅妓乐,而居士不得预。时有数客,亦不在太守召中,因谓居士曰:“先生尝自负有奇术,某向者仰望之不暇。一日遇先生于此,诚幸矣。虽然,今闻太守大宴客郡斋,而先生不得预其问,即不能设一奇术以动之乎?必先生果无奇术耶。”居士笑曰:“此末术耳,君试观我。我为君召其妓,可以佐酒。”皆曰:“愿为之。”居士因命具酒,使诸客环席而坐,又命小童闭西庑空室,久之乃启之。有三四美人自庑下来,装饰华焕,携乐而至。居士曰:“某之术何如?”诸客人大异之,殆不可测。乃命列坐,奏乐且歌。客或讯其术,居士但笑而不答,时昏晦。至夜分,居士谓诸妓曰:“可归矣。”于是皆起,入西庑下空室中。客相目骇叹,然尚疑其鬼物妖惑。明日,有郡中吏曰:“太守昨夕宴郡阁,妓乐列坐,无何皆仆地,瞬息暴风起,飘其乐器而去。迨至夜分,诸妓方寤,乐器亦归于旧所。太守质问众妓,皆云黑无所见,竟不穷其由。”诸客皆大惊,因尽以事对,或告于太守。太守叹异,即谢而遣之,不敢留于郡中。时开成初也。(出《宣室志》)
zhāng shì píng
张士平
táng shòu zhōu cì shǐ zhāng shì píng, zhōng nián yǐ lái, fū fù jù huàn gǔ jí, lì qiú fāng shù, bù néng zhì. suì tuì jū bié shù, dù mén zì zé. wéi dǎo jiào xīng chén, yǐ qí shén zhī yòu. nián jiǔ, jiā yè jiàn xū, jīng chéng bù tuì. yuán hé qī nián rén chén, bā yuè shí qī rì, yǒu shū shēng yì mén qǐng yè, jiā rén yuē:" zhǔ gōng fū fù bào jí, bù jiē bīn kè jiǔ yǐ." shū shēng yuē:" wú suī shū shēng, yì gōng yī shù. wén shǐ jūn yǒu jí, gù lái cǐ ěr." jiā rén rù bái shì píng, shì píng xīn rán yuē:" jiǔ bìng bù jiē bīn kè, tuō yǒu fāng yào, yuàn chuí xiāng jiù." shū shēng yuē:" dàn yī jiàn shǐ jūn, zì yǒu liáng yào." shì píng wén zhī, fú jí xiāng jiàn, wèi shǐ jūn yuē:" cǐ jí bù jiǎ yào ěr, míng rì qiàn dīng fū shí rén, qiāo chā zhī shǔ, wèi kāi yī jǐng, yǎn dāng zì rán lì yù." rú qí yán ér bèi yān, shū shēng jí xuǎn shèng dì, zì chén chuān jǐng, zhì xī jiàn shuǐ, shì píng yǎn jí dùn qīng, jí dé xīn shuǐ xǐ mù, jí shí míng jìng, píng fù rú chū, shí nián zhī jí, yī dàn huò rán. fū qī gǎn ér xiè zhī, hòu yí jīn bó. shū shēng yuē:" wú fēi shì jiān rén, tài bái xīng guān yě. yǐ zi bào jí shù nián, bù wàng yú dào, jīng xīn dǎo jiào, shàng gǎn xīng chén. wǔ dì xīng jūn shǐ wǒ jiàng shòu cǐ shù, yǐ qū zhòng jí, dá zi xiū fèng zhī xīn. jīn bó zhī yí, fēi wú suǒ yào yě. yīn liú cǐ fǎ, lìng zhuǎn jiào shì rén, yǐ jiù jí kǔ, yòng zēng yīn dé. qí yào yǐ zǐ wǔ zhī nián wǔ yuè xū yǒu shí yī yuè mǎo chén wèi jí, chǒu wèi zhī nián liù yuè xū hài shí yī yuè chén sì yín shēn zhī nián qī yuè hài zi zhēng yuè sì wǔ mǎo yǒu zhī nián bā yuè zǐ chǒu èr yuè wǔ wèi chén xū zhī nián jiǔ yuè shēn wèi sān yuè yín chǒu sì hài zhī nián shí yuè shēn yǒu sì yuè yín mǎo. qǔ qí fāng wèi nián yuè rì shí, jí wéi fú dì, jùn jǐng jí quán, bì yǒu liáng xiào yǐ." shì píng zài bài shòu zhī. yán qì, shēng tiān ér qù. chū shén xiān gǎn yù chuán
唐寿州刺史张士平,中年以来,夫妇俱患瞽疾,历求方术,不能致。遂退居别墅,杜门自责。唯祷醮星辰,以祈神之佑。年久,家业渐虚,精诚不退。元和七年壬辰,八月十七日,有书生诣门请谒,家人曰:“主公夫妇抱疾,不接宾客久矣。”书生曰:“吾虽书生,亦攻医术。闻使君有疾,故来此耳。”家人入白士平,士平忻然曰:“久病不接宾客,脱有方药,愿垂相救。”书生曰:“但一见使君,自有良药。”士平闻之,扶疾相见,谓使君曰:“此疾不假药饵,明日倩丁夫十人,锹锸之属,为开一井,眼当自然立愈。”如其言而备焉,书生即选圣地,自晨穿井,至夕见水,士平眼疾顿轻,及得新水洗目,即时明净,平复如初,十年之疾,一旦豁然。夫妻感而谢之,厚遗金帛。书生曰:“吾非世间人,太白星官也。以子抱疾数年,不忘于道,精心祷醮,上感星辰。五帝星君使我降受此术,以祛重疾,答子修奉之心。金帛之遗,非吾所要也。因留此法,令转教世人,以救疾苦,用增阴德。其要以子午之年五月戌酉、十一月卯辰为吉,丑未之年六月戌亥、十一月辰巳;寅申之年七月亥子、正月巳午;卯酉之年八月子丑、二月午未;辰戌之年九月申未、三月寅丑;巳亥之年十月申酉、四月寅卯。取其方位年月日时,即为福地,浚井及泉,必有良效矣。”士平再拜受之。言讫,升天而去。(出《神仙感遇传》)
féng jiàn
冯渐
hé dōng féng jiàn, míng jiā zǐ. yǐ míng jīng rù shì, xìng yǔ sú bèi, hòu qì guān yǐn jū yī shuǐ shàng. yǒu dào shì lǐ jūn yǐ dào shù wén, yóu shàn shì guǐ, cháo shì jiē mù qí néng. lǐ jūn hòu tuì guī rǔ yǐng, shì yù jiàn yú yī luò jiān, zhī jiàn yǒu qí shù, shén zhòng zhī. dà lì zhōng, yǒu bó líng cuī gōng zhě, yǔ lǐ jūn wèi liáo, shén shàn. lǐ jūn yù shū yú cuī yuē:" dāng jīn zhì guǐ, wú guò jiàn ěr." shì shí cháo shì xián zhī jiàn yǒu shén shù shù, wǎng wǎng dào qí míng. bié hòu cháng ān zhōng rén lǜ yǐ jiàn zì tí qí mén zhě, gài yòng cǐ yě. chū xuān shì zhì
河东冯渐,名家子。以明经入仕,性与俗背,后弃官隐居伊水上。有道士李君以道术闻,尤善视鬼,朝士皆慕其能。李君后退归汝颖,适遇渐于伊洛间,知渐有奇术,甚重之。大历中,有博陵崔公者,与李君为僚,甚善。李君寓书于崔曰:“当今制鬼,无过渐耳。”是时朝士咸知渐有神术数,往往道其名。别后长安中人率以渐字题其门者,盖用此也。(出《宣室志》)
pān lǎo rén
潘老人
sōng shān shǎo lín sì, yuán hé zhōng, cháng yīn fēng xiē, yǒu yī lǎo rén zhàng cè kòu mén qiú sù. sì rén yǐ guān mén qì, gèng bù kě kāi, nǎi zhǐ sì wài kōng shì èr jiān, qǐng zì zhǐ sù. yì wú chuáng xí, lǎo rén jí rù wū. èr gēng hòu, sēng rén yīn qǐ, hū jiàn sì mén wài dà míng, guài ér shì zhī, jiàn lǎo rén suǒ sù wū nèi, shè yīn rù cuì mù, yì cháng huá shèng. yòu jiàn chén dào yáo zhuàn, lǎo rén yǐn dàn zì ruò, zuǒ yòu yì wú pú cóng. yà qí suǒ yǐ, yòu bù gǎn kāi mén shěng wèn, jù zhòng cì zhī. zhì wǔ gēng hòu, lǎo rén shuì qǐ, zì guàn xǐ qì, huái zhōng qǔ yī hú lú zi, dà rú quán, suì qǔ chuáng xí zhàng mù, fán shì yòng dù, xī nà qí zhōng, wú suǒ bù shòu. shōu qì, yǐ hú lú zi nèi huái zhōng, kōng wū rú gù. sì sēng hài yì, kāi mén xiāng yǔ yè wèn, lǎo rén cí xiè ér yǐ. sēng gù liú zhī zhù, wèn qí xìng míng, yún xìng pān shì, cóng nán yuè běi yóu tài yuán. qí hòu shí yǒu jiàn zhě. chū yuán huà jì
嵩山少林寺,元和中,常因风歇,有一老人杖策扣门求宿。寺人以关门讫,更不可开,乃指寺外空室二间,请自止宿。亦无床席,老人即入屋。二更后,僧人因起,忽见寺门外大明,怪而视之,见老人所宿屋内,设茵褥翠幕,异常华盛。又见陈到肴馔,老人饮啖自若,左右亦无仆从。讶其所以,又不敢开门省问,俱众伺之。至五更后,老人睡起,自盥洗讫,怀中取一葫芦子,大如拳,遂取床席帐幕,凡是用度,悉纳其中,无所不受。收讫,以葫芦子内怀中,空屋如故。寺僧骇异,开门相与谒问,老人辞谢而已。僧固留之住,问其姓名,云姓潘氏,从南岳北游太原。其后时有见者。(出《原化记》)
wáng xiān shēng
王先生
yǒu wáng xiān shēng zhě, jiā yú wū jiāng shàng, yǐn qí jī, yóu shì lǐ rén bù néng biàn, huò yǐ wéi yāo wàng. yī rì lǐ zhōng huǒ qǐ, yán shāo lú shè, shēng jí wǎng shì zhī, lì shēng hū yuē:" huǒ qiě zhǐ! huǒ qiě zhǐ!" yú shì huǒ miè, lǐ rén shǐ qí zhī. cháng qìng zhōng, yǒu hóng nóng yáng huì zhī, zì cháng ān dōng yóu wú chǔ, xíng zhì wū jiāng, wén xiān shēng gāo zhú, jiù mén wǎng yè. xiān shēng dài xuán xiāo jīn, yī hè yī, yǐn jǐ ér zuò, fēng gǔ qīng měi. huì zhī zài bài bèi lǐ, xiān shēng gǒng yī ér yǐ, mìng huì zhī zuò qí cè. qí yì lùn xuán chàng, jiǒng chū yì biǎo, huì zhī yù jiàn mù, yú shì liú sù. shì rì nǎi bā yuè shí èr rì yě. xiān shēng zhào qí nǚ qī niáng zhě, nǎi yī lǎo yù yě, nián qī shí yú, fā jǐn bái, fú zhàng ér lái. xiān shēng wèi huì zhī yuē:" cǐ wǒ nǚ yě, duò ér bù hǎo dào, jīn qiě lǎo yǐ." jì ér wèi qī niáng yuē:" rǔ wèi wú kè zhǐ zhuàng jīn xī zhī yuè, zhì yú shì dōng yuán shàng." yǒu qǐng, qī niáng yǐ zhǐ yuè shī yú yuán shàng, xī yǒu qí guāng zì fā, dòng zhào yī shì, xiān háo jǐn biàn, huì zhī jīng tàn bù cè. jí xiǎo jiāng qù, xiān shēng yǐ zhàng jī zhī bì, é yǒu chén qǐ, tiān dì jǐn huì. jiǔ zhī chén liǎn, shì qí tíng, zé xuán yá jùn xiǎn, shān gǔ chóng dié, qián yǒu jī shí jǐn mù, huì zhī jì rán bèi hàn, máo fà shù lì. xiān shēng yuē:" líng gǔ sù qiān, wú zǐ ān suǒ guī hū?" huì zhī yì kǒng, sǎ qì yán yuē:" chéng bù zhī yī dàn yǒu sāng tián zhī biàn, qǐ xiān dōu shùn xī, ér chén shì yǐ qiān suì hū?" xiān shēng xiào yuē:" zi wú jù yě, suǒ yǐ wéi yú ěr." yú shì chí huì sǎo qí tíng, yòu yǒu chén qǐ, yǒu qǐng chén liǎn, mén tíng rú jiù. huì zhī xǐ, jí chí mǎ ér qù. chū xuān shì zhì
有王先生者,家于乌江上,隐其迹,由是里人不能辨,或以为妖妄。一日里中火起,延烧庐舍,生即往视之,厉声呼曰:“火且止!火且止!”于是火灭,里人始奇之。长庆中,有弘农杨晦之,自长安东游吴楚,行至乌江,闻先生高躅,就门往谒。先生戴玄绡巾,衣褐衣,隐几而坐,风骨清美。晦之再拜备礼,先生拱揖而已,命晦之坐其侧。其议论玄畅,迥出意表,晦之愈健慕,于是留宿。是日乃八月十二日也。先生召其女七娘者,乃一老妪也,年七十余,发尽白,扶杖而来。先生谓晦之曰:“此我女也,惰而不好道,今且老矣。”既而谓七娘曰:“汝为吾刻纸状今夕之月,置于室东垣上。”有顷,七娘以纸月施于垣上,夕有奇光自发,洞照一室,纤毫尽辨,晦之惊叹不测。及晓将去,先生以杖击之毕,俄有尘起,天地尽晦。久之尘敛,视其庭,则悬崖峻险,山谷重叠,前有积石尽目,晦之悸然背汗,毛发竖立。先生曰:“陵谷速迁,吾子安所归乎?”晦之益恐,洒泣言曰:“诚不知一旦有桑田之变,岂仙都瞬息,而尘世已千岁乎?”先生笑曰:“子无惧也,所以为娱耳。”于是持篲扫其庭,又有尘起,有顷尘敛,门庭如旧。晦之喜,即驰马而去。(出《宣室志》)
yī shuō: táng cháng qìng chū, shān rén yáng yǐn zhī zài chēn zhōu, cháng xún fǎng dào zhě. yǒu táng jū shì, tǔ rén wèi bǎi suì rén, yáng yè zhī, yīn liú yáng sù. jí yè, hū qí nǚ yuē:" kě jiāng yí gè xián yuè zǐ lái." qí nǚ suì tiē yuè yú bì shàng, rú piàn zhǐ ěr. táng jí qǐ zhù zhī yuē:" jīn xī yǒu kè, kě cì guāng míng." yán qì, shì lǎng ruò zhāng zhú. chū yǒu yáng zá zǔ
一说:唐长庆初,山人杨隐之在郴州,常寻访道者。有唐居士,土人谓百岁人,杨谒之,因留杨宿。及夜,呼其女曰:“可将一个弦月子来。”其女遂帖月于壁上,如片纸耳。唐即起祝之曰:“今夕有客,可赐光明。”言讫,室朗若张烛。(出《酉阳杂俎》)
zhōu shēng
周生
táng tài hé zhōng, yǒu zhōu shēng zhě, lú yú dòng tíng shān, shí yǐ dào shù jì wú chǔ, rén duō jìng zhī. hòu jiāng dǐ luò gǔ zhī jiān, tú cì guǎng líng, shě fó sì zhōng, huì yǒu sān sì kè jiē lái. shí fāng zhōng qiū, qí xī jì yuè chéng yíng, qiě yín qiě wàng. yǒu shuō kāi yuán shí míng huáng dì yóu yuè gōng shì, yīn xiāng yǔ tàn yuē:" wú bèi chén rén, gù bù dé zhì qí suǒ yǐ, nài hé?" zhōu shēng xiào yuē:" mǒu cháng xué yú shī, yì dé yān, qiě néng qiè yuè zhì zhī huái mèi, zi xìn hū?" huò huàn qí wàng, huò xǐ qí qí, shēng yuē:" wú bù wéi míng, zé wàng yǐ." yīn mìng xū yī shì, yì sì yuán, bù shǐ yǒu xiān xì. yòu mìng yǐ zhù shù bǎi, hū qí tóng, shéng ér jià zhī. qiě gào kè yuē:" wǒ jiāng tī cǐ qǔ yuè qù, wén hū kě lái guān." nǎi bì hù jiǔ zhī, shù kè bù tíng zhōng, qiě cì yān. hū jué tiān dì xūn huì, yǎng ér shì zhī, jí yòu wú xiān yún. é wén shēng hū yuē:" mǒu zhì yǐ." yīn kāi qí shì, shēng yuē:" yuè zài mǒu yī zhōng ěr, qǐng kè guān yān." yīn yǐ jǔ zhī. qí yī zhōng chū yuè cùn xǔ, hū yī shì jǐn míng, hán bī jī gǔ. shēng yuē:" zi bù xìn wǒ, jīn xìn hū?" kè zài bài xiè zhī, yuàn shōu qí guāng. yīn yòu bì hù, qí wài shàng hūn huì. shí qǐng fāng rú chū. chū xuān shì zhì
唐太和中,有周生者,庐于洞庭山,时以道术济吴楚,人多敬之。后将抵洛谷之间,途次广陵,舍佛寺中,会有三四客皆来。时方中秋,其夕霁月澄莹,且吟且望。有说开元时明皇帝游月宫事,因相与叹曰:“吾辈尘人,固不得至其所矣,奈何?”周生笑曰:“某常学于师,亦得焉,且能挈月至之怀袂,子信乎?”或患其妄,或喜其奇,生曰:“吾不为明,则妄矣。”因命虚一室,翳四垣,不使有纤隙。又命以箸数百,呼其僮,绳而架之。且告客曰:“我将梯此取月去,闻呼可来观。”乃闭户久之,数客步庭中,且伺焉。忽觉天地曛晦,仰而视之,即又无纤云。俄闻生呼曰:“某至矣。”因开其室,生曰:“月在某衣中耳,请客观焉。”因以举之。其衣中出月寸许,忽一室尽明,寒逼肌骨。生曰:“子不信我,今信乎?”客再拜谢之,愿收其光。因又闭户,其外尚昏晦。食顷方如初。(出《宣室志》)
hán zhì hé
韩志和
hán zhì hé zhě, běn wō guó rén yě, zhōng guó wèi fēi lóng wèi shì. shàn diāo mù wèi luán hè niǎo què zhī xíng, zhì jī liè yú fù zhōng, fā zhī zé fēi gāo sān èr bǎi chǐ, shù bǎi bù wài fāng shǐ què xià. yòu zuò lóng chuáng wèi yù tà, zú yī lǚ zhī, zé lín liè zhǎo jiǎo jiē dòng, yāo jiǎo rú shēng. yòu yú táng xiàn huáng qián, chū yíng hǔ zǐ wǔ liù shí tóu, fēn lì duì, lìng wǔ liáng zhōu qū, jiē zhōng qǔ dù zhì cí shí, yīn yīn yǒu shēng, qū bì zé lěi lěi ér tuì, ruò yǒu zūn bēi děng jí yān. dì dà yuè, cì jīn bó jiā děng, zhì hé yī chū gōng mén, jǐn shī sàn tā rén. hòu hū shī zhī. chū xiān chuán shí yí
韩志和者,本倭国人也,中国为飞龙卫士。善雕木为鸾鹤鸟鹊之形,置机捩于腹中,发之则飞高三二百尺,数百步外方始却下。又作龙床为御榻,足一履之,则鳞鬣爪角皆动,夭矫如生。又于唐宪皇前,出蝇虎子五六十头,分立队,令舞梁州曲,皆中曲度;致词时,殷殷有声,曲毕则累累而退,若有尊卑等级焉。帝大悦,赐金帛加等,志和一出宫门,尽施散他人。后忽失之。(出《仙传拾遗》)
zhāng cí
张辞
xián tōng chū, yǒu jìn shì zhāng cí, xià dì hòu, duō yóu huái hǎi jiān, pō yǒu dào shù. cháng yǎng qì jué lì, hǎo jiǔ dān qí. bǐ rén yǐ lú huǒ yào shù wèi shì, yī dàn dǔ zhī, nǎi dà shěn, mìng bǐ tí qí bì yún:" zhēng nà jīn wū hé, tóu shàng fēi bú zhù. hóng lú màn shāo yào, yù yán ān kě zhù. jīn nián huā fā zhī, míng nián yè luò shù. bù rú qiě yǐn jiǔ, zhāo mù fù zhāo mù." rén xián yì zhī. xìng bù xǐ zhuāng shì, duō lì qí tíng, hǎo jiǔ gù yě. huò rén zhào yǐn, ruò hé yì, zé suǒ zhǐ jiǎn jiá dié èr sān shí méi, yǐ qì chuī zhī, chéng liè ér fēi, rú cǐ lèi kè, yǐ zhǐ shōu zhī, é jiē zài shǒu. jiàn zhě qiú zhī, jí yǐ tā shì wèi zǔ. cháng yóu jiān chéng, duō wèi jiǔ kùn, fēi lèi bèi yù chéng qí jiǔ ér shì zhī, xiāng jìng jiào lì. yì lìng ǒu jiàn, xì zhī. jì xǐng, nǎi kè shù dé chén qíng shī èr lǜ yǐ xiàn lìng, lìng nǎi lì shì zhī. suǒ jì yī piān yún:" mén fēng cháng yǒu huì lán xīn, dǐng zú jiā chuán bà guó míng. róng mào jìng xuán qiū yuè cǎi, wén zhāng gāo zhèn hǎi tāo shēng. sòng táng wú shì tiáo qín zhěn, jùn gé hé fáng zuì yù gōng. jīn rì dōng jiān yīn jiān qiáo xià shuǐ, yī tiáo cóng cǐ zhèn cháng qīng." zì hòu yì zǎi duō zhāng zhī cái, cì qiú qí dào, rì xī yán jiē, yù chuán qí shù. zhāng yǐ míng fǔ xūn guì jiā liú, nián shào ér zǎi jù yì, duō shēng sè gǒu mǎ zhī qiú, wèi xiá zhì wèi xuán ào, yīn zèng shī yǐ kāi qí yì yún:" hé yòng tī méi xiàng wài qiú, cháng shēng zhǐ hé nèi zhōng xiū. mò yán dà dào rén nán de, zì shì xíng xīn bú dào tóu." tā rì jiāng yù lí qù, nǎi shū qín táng ér bié. hòu rén duō yún jiāng nán shàng shēng. chū qù rì, chéng jiǔ zuì, yīn qiú piàn chǔ, jiǎn èr hè yú tīng qián, yǐ shuǐ xùn zhī, é ér xiáng zhù. nǎi yuē:" rǔ kě xiān qù, wú jí hòu lái." shí yì lìng yì zuì, bù xiá jū liú, zhāng suì dé qù. qí suǒ tí yún:" zhāng cí zhāng cí zì bú huì, tiān xià jīng shū zài fù nèi. shēn jí téng téng chǔ shì jiān, xīn jí xiāo yáo chū tiān wài." zhì jīn wèi jiāng huái hào shì zhě suǒ shuō. chū guì yuàn yè tán
咸通初,有进士张辞,下第后,多游淮海间,颇有道术。常养气绝粒,好酒耽棋。鄙人以炉火药术为事,一旦睹之,乃大哂,命笔题其壁云:“争那金乌何,头上飞不住。红炉漫烧药,玉颜安可驻。今年花发枝,明年叶落树。不如且饮酒,朝暮复朝暮。”人咸异之。性不喜装饰,多历旗亭,好酒故也。或人召饮,若合意,则索纸剪蛱蝶二三十枚,以气吹之,成列而飞,如此累刻,以指收之,俄皆在手。见者求之,即以他事为阻。尝游监城,多为酒困,非类辈欲乘其酒而试之,相竞较力。邑令偶见,系之。既醒,乃课述德陈情诗二律以献令,令乃立释之。所记一篇云:“门风常有蕙兰馨,鼎族家传霸国名。容貌静悬秋月彩,文章高振海涛声。讼堂无事调琴轸,郡阁何妨醉玉觥。今日东渐(音尖)桥下水,一条从此镇常清。”自后邑宰多张之才,次求其道,日夕延接,欲传其术。张以明府勋贵家流,年少而宰剧邑,多声色狗马之求,未暇志味玄奥,因赠诗以开其意云:“何用梯媒向外求,长生只合内中修。莫言大道人难得,自是行心不到头。”他日将欲离去,乃书琴堂而别。后人多云江南上升。初去日,乘酒醉,因求片楮,剪二鹤于厅前,以水噀之,俄而翔翥。乃曰:“汝可先去,吾即后来。”时邑令亦醉,不暇拘留,张遂得去。其所题云:“张辞张辞自不会,天下经书在腹内。身即腾腾处世间,心即逍遥出天外。”至今为江淮好事者所说。(出《桂苑业谈》)
cuī yán
崔言
cuī yán zhě, lì zhí yú zuǒ qīn qí jūn. yī dàn dé jí ér mù hūn àn, zhǐ chǐ bù biàn rén wù, méi fā zì luò, bí liáng bēng dǎo, jī fū shēng chuāng rú jiè. jiē mù wèi è jí, shì bù kě jiù. yīn wèi luò gǔ zǐ wǔ guī zhài shǐ, yù yī dào liú, zì gǔ zhōng chū, bù yán xìng míng, shòu qí fāng yuē:" zào jiá cì cǎi yī èr shēng, shāo zhī wèi huī. dài huáng jiǔ zhēng jiǔ pù, chǔ zhī wèi mò. shí shàng, nóng jiān dài huáng tāng, yǐ mò qī diào ér fú zhī." xún rì, xū fà zài shēng, jī fū chōng rùn, suǒ jí dùn yù, yǎn míng bèi yú xún cháng. dào liú chuán cǐ fāng qì, què rù shān qù. bù zhī suǒ zhī. chū shén xiān gǎn yù chuán
崔言者,隶职于左亲骑军。一旦得疾而目昏暗,咫尺不辨人物,眉发自落,鼻梁崩倒,肌肤生疮如疥。皆目为恶疾,势不可救。因为骆谷子午归寨使,遇一道流,自谷中出,不言姓名,受其方曰:“皂荚刺采一二升,烧之为灰。大黄九蒸九曝,杵之为末。食上,浓煎大黄汤,以末七调而服之。”旬日,须发再生,肌肤充润,所疾顿愈,眼明倍于寻常。道流传此方讫,却入山去。不知所之。(出《神仙感遇传》)