wáng shēn zi hán cì xǔ jìng zhāng xián tài yuán xiǎo ér lǐ shī gǔ mèng bù yí dài chá dù cóng zhèng yīn hé běi jūn jiāng
王申子 韩佽 许敬张闲 太原小儿 李师古 孟不疑 戴詧 杜悰 郑絪 河北军将
gōng shān sēng
宫山僧
wáng shēn zi
王申子
zhēn guān míng chāo běn guān zuò wú zhōng, wàng yuàn yì xī yǒu mín wáng shēn, shǒu shǒu yuán zuò zi, jù míng chāo běn gǎi. zhí yú yú lù páng, chéng lín, gòu máo wū. xià yuè, cháng kuì jiāng yú xíng rén, guān kè jí yán qì jù míng. yǒu ér nián shí sān, měi lìng cì kè. yī rì, bái qí fù, lù yǒu nǚ zǐ qiú shuǐ, yīn lìng hū rù. nǚ nián shén shǎo, yī bì rú bái fú jīn. zì yán jiā zài nán shí yú lǐ, fū sǐ wú ér, jīn fú dàn yǐ. jiāng shì mǎ wéi fǎng qīn qíng, gài yī shí. yǔ yán míng wù, jǔ zhǐ kě ài. wáng shēn nǎi liú shí, wèi yuē: jīn rì yǐ mù, kě sù cǐ, dá míng qù yě. nǚ yì xīn rán cóng zhī, qí qī nèi zhī hòu táng, hū wèi mèi, qiàn cái yī shù shì. zì wǔ zhì xū, xī bàn. zhēn zhǐ xì mì, dài fēi rén gōng. shēn dà jīng yì, qī yóu ài zhī. nǎi xì yuē: mèi néng wéi wǒ zuò xīn fù hū? nǚ xiào yuē: shēn jì wú tuō, yuàn zhí jǐng zào. wáng shēn jí rì, jiè yī guàn jiǔ, lǐ nà wèi xīn fù. qí xī shǔ rè, jiè qí fū, jìn duō dào, bù kě pì mén. jí jǔ jù chuán, hàn hù ér qǐn. jí yè bàn, wáng shēn qī mèng qí zi bèi fā sù yuē: bèi shí jiāng jǐn yǐ! qī jīng, yù shěng qí zi. wáng shēn yuē: qú dé hǎo xīn fù, xǐ jí yì yán yé. qī hái shuì, fù mèng rú chū. shēn yǔ qī bǐng zhú, hū qí zi jí xīn fù, xī bù yīng. kòu qí hù, hù láo rú jiàn. nǎi huài mén hé. cái kāi, yǒu yī wù, yuán mù záo chǐ, tǐ rú lán sè, chōng rén ér qù. qí zi wéi yú nǎo gǔ jí fā ér yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
贞观(明抄本观作无)中,望苑驿西有民王申,手(手原作子,据明抄本改。)植榆于路旁,成林,构茅屋。夏月,常馈浆于行人,官客即延憩具茗。有儿年十三,每令伺客。一日,白其父,路有女子求水,因令呼入。女年甚少,衣碧襦白幅巾。自言家在南十余里,夫死无儿,今服禫矣。将适马嵬访亲情,丐衣食。语言明晤,举止可爱。王申乃留食,谓曰:今日已暮,可宿此,达明去也。女亦欣然从之,其妻内之后堂,呼为妹,倩裁衣数事。自午至戌,悉办。针指细密,殆非人工。申大惊异,妻尤爱之。乃戏曰:妹能为我作新妇乎?女笑曰:身既无托,愿执井灶。王申即日,借衣贯酒,礼纳为新妇。其夕暑热,戒其夫,近多盗,不可辟门。即举巨椽,捍户而寝。及夜半,王申妻梦其子被发诉曰:被食将尽矣!妻惊,欲省其子。王申曰:渠得好新妇,喜极呓言耶。妻还睡,复梦如初。申与妻秉烛,呼其子及新妇,悉不应。扣其户,户牢如键。乃坏门阖。才开,有一物,圆目凿齿,体如蓝色,冲人而去。其子唯余脑骨及发而已。(出《酉阳杂俎》)
hán cì
韩佽
hán cì zài guì zhōu. yāo zéi fēng yíng, néng wéi shù lǐ wù. xiān shì cháng xíng yě wài, jiàn huáng dié shù shí, yīn zhú zhī, zhì dà shù xià ér miè. jué dé shí hán, sù shū dà rú bì, suì chéng zuǒ dào. guī zhī rú shì, nǎi shēng yán mǒu rì shōu guì zhōu. yǒu zǐ qì zhě, wǒ bì shèng. zhì qī, guǒ yǒu zǐ qì rú pǐ bó, gèn yú zhōu chéng shàng. bái qì zhí chōng zhī, zǐ qì suì sàn. hū dà wù, zhì wǔ shāo jì. zhōu zhái zhū shù, dī xià tóng fó. dà rú mài, bù zhī qí shù. shì nián hán zú. chū yǒu yáng zá zǔ
韩佽在桂州。妖贼封盈,能为数里雾。先是尝行野外,见黄蝶数十,因逐之,至大树下而灭。掘得石函,素书大如臂,遂成左道。归之如市,乃声言某日收桂州。有紫气者,我必胜。至期,果有紫气如匹帛,亘于州城上。白气直冲之,紫气遂散。忽大雾,至午稍霁。州宅诸树,滴下铜佛。大如麦,不知其数。是年韩卒。(出《酉阳杂俎》)
xǔ jìng zhāng xián
许敬张闲
táng zhēn yuán zhōng, xǔ jìng zhāng xián tóng dú shū yú yǎn yuè shān. shū táng liǎng jiān, rén jù qí yī, zhōng gé yǒu zhàng. xǔ xī ér zhāng dōng, gè kāi hù yǒu. chū jìng jù xiāng xù lì, qíng dì shén xiá. zì chūn cú dōng, gè bǐng zhú ér xué. yī yè èr gēng, hū yǒu yī wù, tuī xǔ shēng hù ér rù. chū yì qí zhāng shēng, ér bù zhī yì. qí wù yǐ zài àn cè lì. jí dú shū biàn, nǎi huí shì. fāng jiàn yī wù, zhǎng kě wǔ chǐ yú, hǔ yá láng mù, máo rú yuán jué, zhǎo rú yīng zhān, fú bào pí kūn, jiàn xǔ shēng gù pàn, nǎi chā shǒu duān mù, bìng zú ér lì. xǔ shēng kǒng shén, suì shī shēng, lián jiào zhāng shēng xiàng jiù. rú shì shù bǎi shēng. zhāng shēng miè zhú, zhù hù yáng qǐn, jìng bù yīng zhī. qí wù hū dào xíng, jiù běi bì huǒ lú suǒ, nǎi dūn jù shì. xǔ shēng hū zhāng shēng bù yǐ. qí wù yòu qǐ, yú chuáng xià qǔ shēng suǒ yòng fá xīn fǔ, què huí ér zuò, fù huǒ fù rú chū. liáng jiǔ, xǔ shēng nǎi ān xīn dìng qì ér yán yuē: yú xìng xǔ míng jìng. cí jiā mù xué, yǔ zhāng xián tóng dào cǐ. bù zǎo yè zhū shān shén, shēn wèi zuì ěr. rán fú sú qiǎn shí, xìng wù zé zhī. yán yǐ, qí wù fèn qǐ, chā shǒu jū gōng, wěi wěi ér chū. jìng hèn zhāng shēng zhī shén yě, yì rì, nǎi chè shū ér guī. yú shì zhāng shēng yì xiāng yǔ jù bà, yè jìng bù chéng. chū chuán xìn zhì
唐贞元中,许敬、张闲同读书于偃月山。书堂两间,人据其一,中隔有丈。许西而张东,各开户牖。初敬遽相勖励,情地甚狎。自春徂冬,各秉烛而学。一夜二更,忽有一物,推许生户而入。初意其张生,而不之意。其物已在案侧立。及读书遍,乃回视。方见一物,长可五尺余,虎牙狼目,毛如猿玃,爪如鹰鹯,服豹皮褌,见许生顾盼,乃叉手端目,并足而立。许生恐甚,遂失声,连叫张生相救。如是数百声。张生灭烛,柱户佯寝,竟不应之。其物忽倒行,就北壁火炉所,乃蹲踞视。许生呼张生不已。其物又起,于床下取生所用伐薪斧,却回而坐,附火复如初。良久,许生乃安心定气而言曰:余姓许名敬。辞家慕学,与张闲同到此。不早谒诸山神,深为罪耳。然浮俗浅识,幸勿责之。言已,其物奋起,叉手鞠躬,唯唯而出。敬恨张生之甚也,翌日,乃撤书而归。于是张生亦相与俱罢,业竟不成。(出《传信志》)
tài yuán xiǎo ér
太原小儿
yán shòu zhèn tài yuán, shì zhōng xiǎo ér rú shuǐ jì qiú xì. hū jiàn wù zhōng liú liú xià, xiǎo ér zhēng jiē. nǎi yī wǎ píng, zhòng bó mì zhī. ér jiù àn pò zhī, yǒu yīng ér zhǎng chǐ yú, suì xùn zǒu. qún ér zhú zhī. qǐng jiān, zú xià xuàn fēng qǐ, yīng ér yǐ dǎo kōng shù chǐ. jìn àn zhōu zǐ, jù yǐ gāo jī shā zhī. fā zhū sè, mù zài dǐng shàng. chū yǒu yáng zá zǔ
严绶镇太原,市中小儿如水际泅戏。忽见物中流流下,小儿争接。乃一瓦瓶,重帛幂之。儿就岸破之,有婴儿长尺余,遂迅走。群儿逐之。顷间,足下旋风起,婴儿已蹈空数尺。近岸舟子,遽以篙击杀之。发朱色,目在顶上。(出《酉阳杂俎》)
lǐ shī gǔ
李师古
lǐ shī gǔ zhì shān tíng, jué dé yī wù, lèi tiě fǔ tóu. shí lǐ zhāng wǔ yóu dōng píng, shī gǔ shì zhī. wǔ jīng yuē: cǐ jìn wù yě, kě yǐn xuè sān dòu. yàn zhī ér xìn. chū yǒu yáng zá zǔ
李师古治山亭,掘得一物,类铁斧头。时李章武游东平,师古示之。武惊曰:此禁物也,可饮血三斗。验之而信。(出《酉阳杂俎》)
mèng bù yí
孟不疑
dōng píng wèi yòng bīng shí, yǒu jǔ rén mèng bù yí kè zhāo yì. yè zhì yī yì, fāng yù zhuó zú, yǒu chēng zī qīng zhāng píng shì zhě zhì, pú cóng shù shí. mèng yù yè zhī. zhāng bèi jiǔ, chū bù gù. mèng yīn tuì jiù xī jiān. zhāng lián hū yì lì, suǒ jiān bǐng. mèng mò kuī zhī, qiě nù qí ào. liáng jiǔ, jiān bǐng zhì. mèng jiàn yī hēi wù rú zhū, suí pán, zhì dēng yǐng ér miè. rú cǐ wǔ liù fǎn, zhāng jìng bù chá. míng chāo běn chá zuò jì. mèng kǒng jù bù shuì. zhāng xún tài hān. zhì sān gēng, mèng cái mèi. hū jiàn yī rén zào yī, yǔ zhāng jué lì. jiǔ nǎi xiāng zuó rù dōng piān fáng, quán shēng rú chǔ. qǐng zhī, zhāng bèi fā shuāng tǎn ér chū, hái qǐn chuáng shàng. zhì wǔ gēng, zhāng nǎi huàn pū shǐ, zhāng zhú jīn zhì. jiù mèng yuē: mǒu zuó zuì zhōng, dōu bù zhī xiù cái tóng tīng. yīn mìng shí, tán xiào shén huān. shí shí xiǎo shēng yuē: zuó yè shén cán zhǎng zhě, qǐ bù yán yě. mèng dàn wěi wěi. fù yuē: mǒu yǒu gù, bù kě gù bù kě sān zì yuán běn zuò chéng xū èr zì, jù míng chāo běn gǎi. zǎo fā. xiù cái kě xiān yě. tàn xuē zhōng, dé jīn yī tǐng, shòu mèng yuē: báo kuàng, qǐ mì qián shì. mèng bù gǎn cí, jí qián qù. xíng shù lǐ, fāng tīng bǔ shā rén zéi. mèng xún zhū dào lù, jiē yuē: zī qīng zhāng píng shì, zhì qí yì zǎo fā. jí míng, dàn kōng ān, shī zhāng suǒ zài. qí lì fǎn zhì yì xún suǒ, yì xī gé zhōng yǒu xí jiǎo. fā zhī, bái gǔ ér yǐ, wú pō yī yíng ròu yě. dì shàng dī xuè wú yú, wéi yì zhī lǚ zài páng. xiāng chuán cǐ yì jiù xiōng, jìng bù zhī hé guài. jǔ rén zhù yuán yīng cháng yán: qīn jiàn mèng bù yí shuō, měi jiè yè shí bì xū jì yě. zhù yòu yán: mèng sù bù xìn shì shì, pō néng shī. qí jù yún:' bái rì gù xiāng yuǎn. qīng shān jiā jù zhōng.' hòu cháng chí niàn. nì yú yóu lǎn, bù fù yìng jǔ. chū yǒu yáng zá zǔ
东平未用兵时,有举人孟不疑客昭义。夜至一驿,方欲濯足,有称淄青张评事者至,仆从数十。孟欲谒之。张被酒,初不顾。孟因退就西间。张连呼驿吏,索煎饼。孟默窥之,且怒其傲。良久,煎饼至。孟见一黑物如猪,随盘,至灯影而灭。如此五六返,张竟不察。(明抄本察作祭。)孟恐惧不睡。张寻太鼾。至三更,孟才寐。忽见一人皂衣,与张角力。久乃相捽入东偏房,拳声如杵。顷之,张被发双袒而出,还寝床上。至五更,张乃唤仆使,张烛巾栉。就孟曰:某昨醉中,都不知秀才同厅。因命食,谈笑甚欢。时时小声曰:昨夜甚惭长者,乞不言也。孟但唯唯。复曰:某有故,不可(故不可三字原本作程须二字,据明抄本改。)早发。秀才可先也。探靴中,得金一挺,授孟曰:薄贶,乞密前事。孟不敢辞,即前去。行数里,方听捕杀人贼。孟询诸道路,皆曰:淄青张评事,至其驿早发。及明,但空鞍,失张所在。骑吏返至驿寻索,驿西阁中有席角。发之,白骨而已,无泊一蝇肉也。地上滴血无余,唯一只履在旁。相传此驿旧凶,竟不知何怪。举人祝元膺尝言:亲见孟不疑说,每诫夜食必须祭也。祝又言:孟素不信释氏,颇能诗。其句云:'白日故乡远。青山佳句中。'后尝持念。溺于游览,不复应举。(出《酉阳杂俎》)
dài chá
戴詧
lín chuān jùn nán chéng xiàn lìng dài chá, chū mǎi zhái yú guǎn wá fāng. xiá rì, yǔ dì xián zuò tīng zhōng. hū wén wài yǒu fù rén jù xiào shēng, huò jìn huò yuǎn. chá pō yì zhī. xiào shēng jiàn jìn, hū jiàn fù rén shù shí sàn zài tīng qián, shū hū bú jiàn, rú shì lèi rì, chá bù zhī suǒ wéi. tīng jì yǒu kū lí shù, dà hé bào. yì qí wèi xiáng, yīn fá zhī. gēn xià yǒu shí, lù rú quán. jué zhī zhuǎn kuò, shì rú ào xíng. nǎi liè huǒ qí shàng. wò cù fù záo. shēn wǔ liù chǐ, bù tòu. hū jiàn fù rén rào kēng, fǔ zhǎng dà xiào, yǒu qǐng, gòng qiān chá rù kēng, tóu yú shí shàng. yī jiā jīng jù. fù rén fù huán, dà xiào, chá yì suí chū. chá cái chū, yòu shī qí dì. jiā rén tòng kū, chá dú bù kū. yuē: tā yì shén kuài huó. hé yòng kū yě. chá zhì sǐ, bù kěn yán qí zhuàng. chū yǒu yáng zá zǔ
临川郡南城县令戴詧,初买宅于馆娃坊。暇日,与弟闲坐厅中。忽闻外有妇人聚笑声,或近或远。詧颇异之。笑声渐近,忽见妇人数十散在厅前,倏忽不见,如是累日,詧不知所为。厅际有枯梨树,大合抱。意其为祥,因伐之。根下有石,露如拳。掘之转阔,势如鏊形。乃烈火其上。沃醋复凿。深五六尺,不透。忽见妇人绕坑,拊掌大笑,有顷,共牵詧入坑,投于石上。一家惊惧。妇人复还,大笑,詧亦随出。詧才出,又失其弟。家人恸哭,詧独不哭。曰:他亦甚快活。何用哭也。詧至死,不肯言其状。(出《酉阳杂俎》)
dù cóng
杜悰
dù cóng wèi dá shí, yóu jiāng hú jiān. zhí yī chéng shāo yáo, hūn míng fāng dá yī shù. yǒu chuán shě, jū zhě duō bù ān, huò bù jù ér zú. yì jiāng jiàn cóng gǔ qì fēi fán, nèi sī zhī, cǐ huò guì rén. ruò sù ér wú yàng, bì jiàng xiàng yě. suì qǐng cóng shě yú nèi, gōng dài jí hòu. dào yè fēn, wén dōng xù xì shě, xiōng xiōng rú qiān wàn rén shēng. cóng qǔ zhǐ, dà shǔ jǐ zhī míng, xì yú wǎ shí, zhì zhī xuān guā zhī chù, qí shēng jí jué. yòu wén xī xù fù xuān, jí rú qián zhì zhī, xún yì jì rán, suì ān qǐn. chí míng, yì lì wèn ān. gōng jù shù zhī, nǎi zhī bì guì. yǐ shù sù jiàn zhī. jí dà bài. jí fǎng lì zhuó yòng. chū yù táng xián huà
杜悰未达时,游江湖间。值一程稍遥,昏暝方达一戍。有传舍,居者多不安,或怖惧而卒。驿将见悰骨气非凡,内思之,此或贵人。若宿而无恙,必将相也。遂请悰舍于内,供待极厚。到夜分,闻东序隙舍,洶洶如千万人声。悰取纸,大署己之名,系于瓦石,掷之喧聒之处,其声即绝。又闻西序复喧,即如前掷之,寻亦寂然,遂安寝。迟明,驿吏问安。公具述之,乃知必贵。以束素饯之。及大拜。即访吏擢用。(出《玉堂闲话》)
zhèng yīn
郑絪
táng yáng wǔ hòu zhèng yīn bà xiāng, zì lǐng nán jié dù rù wèi lì bù shàng shū, jū zhāo guó lǐ. dì yūn wèi tài cháng shǎo qīng, jiē zài jiā. chú zhuàn jiāng bèi, qí fǔ hū rú wù yú zào zhōng zhù zhī, lí zào chǐ yú, lián zhù bù yǐ. qí páng yǒu dāng shí yú suǒ, bìng pēng páo jiāng rè, jiē liǎng ěr màn yáo. liáng jiǔ xī néng xíng, nǎi zhǐ zào shàng. měi sān dāng fù yī fǔ ér xíng, qí yú liè xíng yǐn cóng, zì chú zhōng chū. zài dì yǒu zú zhé zhě, yǒu fèi bù yòng zhě, yì tiào zhí ér suí zhī. chū chú, dōng guò shuǐ qú. zhū dāng bìng xíng, wú suǒ ài, ér zhé zú zhě bù néng guò. qí jiā dà xiǎo jīng yì, jù ér shì zhī, bù zhī suǒ wéi. yǒu xiǎo ér zhòu zhī yuē: jì néng wéi guài, zhé zú zhě hé bù néng qián? zhū dāng nǎi qì fǔ yú tíng zhōng, què guò, měi liǎng dāng fù yī zhé zú zhě yǐ guò. wǎng rù shǎo qīng yuàn táng qián, dà xiǎo pái liè dìng. nǎi wén kōng zhōng hōng rán, rú wū bēng, qí dāng fǔ xī wèi huáng āi hēi méi, jǐn rì fāng dìng. qí jiā mò cè qí gù. shù rì, shǎo qīng zú, xiàng guó xiāng cì ér hōng. chū líng guài jí
唐阳武侯郑絪罢相,自岭南节度入为吏部尚书,居昭国里。弟缊为太常少卿,皆在家。厨馔将备,其釜忽如物于灶中筑之,离灶尺余,连筑不已。其旁有铛十余所,并烹庖将热,皆两耳慢摇。良久悉能行,乃止灶上。每三铛负一釜而行,其余列行引从,自厨中出。在地有足折者,有废不用者,亦跳踯而随之。出厨,东过水渠。诸铛并行,无所碍,而折足者不能过。其家大小惊异,聚而视之,不知所为。有小儿咒之曰:既能为怪,折足者何不能前?诸铛乃弃釜于庭中,却过,每两铛负一折足者以过。往入少卿院堂前,大小排列定。乃闻空中轰然,如屋崩,其铛釜悉为黄埃黑煤,尽日方定。其家莫测其故。数日,少卿卒,相国相次而薨。(出《灵怪集》)
hé běi jūn jiāng
河北军将
hú hú yuán zuò hú. jù yǒu yáng zá zǔ shí wǔ gǎi. chéng nì lǚ qián, cháng yǒu hé běi jūn jiāng guò. xíng wèi shù lǐ, hū yǒu xuàn fēng rú dòu qì, qǐ yú mǎ qián. jūn jiāng yǐ biān jī zhī, zhuǎn dà. suì xuán mǎ shǒu, liè qǐ shù rú zhí. jūn jiāng jù, xià mǎ guān zhī. jué liè zhǎng shù chǐ, zhōng yǒu xì gěng, rú hóng xiàn. mǎ shí rén lì sī míng. jūn jiāng nù, nǎi qǔ pèi dāo fú zhī. yīn fēng sàn miè, mǎ yì sǐ. jūn jiāng pōu mǎ fù shì zhī, fù zhōng yǐ wú cháng. cháng yuán zuò shāng, jù míng chāo běn gǎi. bù zhī hé guài. chū yǒu yáng zá zǔ
湖(湖原作胡。据《酉阳杂俎》十五改。)城逆旅前,尝有河北军将过。行未数里,忽有旋风如斗器,起于马前。军将以鞭击之,转大。遂旋马首,鬣起竖如植。军将惧,下马观之。觉鬣长数尺,中有细绠,如红线。马时人立嘶鸣。军将怒,乃取佩刀拂之。因风散灭,马亦死。军将剖马腹视之,腹中已无肠。(肠原作伤,据明抄本改。)不知何怪。(出《酉阳杂俎》)
gōng shān sēng
宫山僧
gōng shān shān xià yuán yǒu sēng zì. jù míng chāo běn shān zài yí zhōu zhī xī bǐ, gū bá sǒng qiào, huí chū zhòng fēng. huán sān shí lǐ, jiē wú rén jū. zhēn yuán chū, yǒu èr sēng zhì shān, yīn mù ér jū. jīng qín lǐ niàn, yǐ zhòu jì yè. sì yuǎn cūn luò, wèi gòu wū shì. bù xún rì, yuàn yǔ lì yān. èr sēng yóu jiā què lì, shì bù chū fáng, èr shí yú zài. yuán hé zhōng, dōng yè yuè míng. èr sēng gè zài dōng xī láng, lǎng shēng bei chàng. kōng zhōng xū jìng, shí wén shān xià yǒu nán zǐ tòng kū zhī shēng. shāo jìn, xū yú zé jí yuàn mén. èr sēng bù dòng, kū shēng yì zhǐ. yú yuán suì rù. dōng láng sēng yáo jiàn qí shēn jué dà, yuè rù xī láng, ér bei chàng zhī shēng xún chuò. rú wén xiāng chuò yuán zuò zhé. wén xiāng yuán zuò mén, jù míng chāo běn gǎi. jī pū zhēng lì zhī zhuàng, jiǔ yòu wén jǔ jué dàn shì, chuài zhā shén lì. dōng láng sēng huáng hài tū zǒu. jiǔ bù chū shān, dōu wàng tú lù. huò pū huò jué, qì lì dài jìn. huí wàng, jiàn qí rén liàng qiàng jiāng zhì, zé yòu tiào bèng. hū féng yī shuǐ, jiān yī jìng dù bì, ér zhuī zhě shì zhì. yáo gòu yuē: bù zǔ shuǐ, dāng bìng shí zhī. dōng láng sēng qiě jù qiě xíng, wǎng zhī suǒ yì. é ér dà xuě, zhǐ chǐ hūn mí. hū dé rén jiā niú fāng, suì yǐn shēn yú qí zhōng. yè jiǔ, xuě shì shāo qíng. hū jiàn yī hēi yī rén, zì wài zhí dāo qiāng, xú zhì lán xià. dōng láng sēng shěng xī bǐng qì, xiàng míng qián kuī. hēi yī zhī chú xǐ yǐ, rú yǒu suǒ cì. yǒu qǐng, hū yuàn qiáng zhōng bān guò liǎng láng míng chāo běn láng zuò náng. yī wù zhī lèi. hēi yī qǔ zhī, shù fù fù dān. xù yǒu yī nǚ zǐ, pān qiáng ér chū, hēi yī qiè zhī ér qù. sēng jù shè zōng jī, zé yòu táo cuàn, huǎng hū mò zhī suǒ zhī. bù shí shù lǐ, hū zhuì fèi jǐng. jǐng zhōng yǒu sǐ zhě, shēn shǒu yǐ lí, xuè tǐ yóu nuǎn, gài shì zāo shā zhě yě. sēng jīng jì, bù zhī suǒ wéi. é ér tiān míng, shì zhī, zé zuó yè pān qiáng nǚ zǐ yě. jiǔ zhī, jí yǒu bǔ zhú zhě shù bèi xié zhì. xià kuī yuē: dào zài cǐ yǐ. suì yǐ suǒ zhuì rén, jiù jǐng zhí fù, jiā yǐ ōu jī, yǔ sǐ wèi lín. jí yǐn shàng, zé yǐ zuó yè zhī shì běn mò chén shù. ér cūn rén yǒu céng zhì shān zhōng, shí wèi dōng láng sēng zhě. rán qiě yǔ sǐ nǚ zǐ jù dé, wèi néng zì jiě, nǎi sòng zhī yú yì. yòu xì liè qí yóu, wèi xī láng sēng yǐ wèi yì wù dàn shì yǐ. yì qiǎn lì zhì shān zhōng xún yàn, xī láng sēng duān jū wú yàng. yuē: chū wú wù. dàn jiāng èr gēng, fāng duì chí niàn, dōng láng sēng hū rán dú qù. jiǔ yǔ shì yuē, bù chū yuàn mén. jīng yì zhī jì, zhuī hū yǐ bù jí yǐ. shān xià zhī shì, wǒ zé bù zhī. yì lì suì yǐ dōng láng sēng kuáng wàng, zhí wèi shā rén zhī dào. bǎng lüè xūn zhuó, chǔ tòng bèi shī. sēng yuān tòng wū, gān zhì yú sǐ. zāng zhuàng wú jù, fǎ lì zhōng wú yǐ chéng qí yù yě. yú yuè, ér shā nǚ qiè zī zhī dào, tā chǔ fā bài, jù dé qíng shí. sēng nǎi yuān miǎn. chū jí yì jì
宫山(山下原有僧字。据明抄本删)在沂州之西鄙,孤拔耸峭,回出众峰。环三十里,皆无人居。贞元初,有二僧至山,荫木而居。精勤礼念,以昼继夜。四远村落,为构屋室。不旬日,院宇立焉。二僧尤加悫励,誓不出房,二十余载。元和中,冬夜月明。二僧各在东西廊,朗声呗唱。空中虚静,时闻山下有男子恸哭之声。稍近,须臾则及院门。二僧不动,哭声亦止。逾垣遂入。东廊僧遥见其身绝大,跃入西廊,而呗唱之声寻辍。如闻相(辍原作輙。闻相原作门,据明抄本改。)击扑争力之状,久又闻咀嚼啖噬,啜吒甚励。东廊僧惶骇突走。久不出山,都忘途路。或仆或蹶,气力殆尽。回望,见其人踉跄将至,则又跳迸。忽逢一水,兼衣径渡毕,而追者适至。遥诟曰:不阻水,当并食之。东廊僧且惧且行,罔知所诣。俄而大雪,咫尺昏迷。忽得人家牛坊,遂隐身于其中。夜久,雪势稍晴。忽见一黑衣人,自外执刀枪,徐至栏下。东廊僧省息屏气,向明潜窥。黑衣蜘蹰徙倚,如有所伺。有顷,忽院墙中般过两廊(明抄本廊作囊。)衣物之类。黑衣取之,束缚负担。续有一女子,攀墙而出,黑衣挈之而去。僧惧涉踪迹,则又逃窜,恍惚莫知所之。不十数里,忽坠废井。井中有死者,身首已离,血体犹暖,盖适遭杀者也。僧惊悸,不知所为。俄而天明,视之,则昨夜攀墙女子也。久之,即有捕逐者数辈偕至。下窥曰:盗在此矣。遂以索缒人,就井絷缚,加以殴击,与死为邻。及引上,则以昨夜之事本末陈述。而村人有曾至山中,识为东廊僧者。然且与死女子俱得,未能自解,乃送之于邑。又细列其由,谓西廊僧已为异物啖噬矣。邑遣吏至山中寻验,西廊僧端居无恙。曰:初无物。但将二更,方对持念,东廊僧忽然独去。久与誓约,不出院门。惊异之际,追呼已不及矣。山下之事,我则不知。邑吏遂以东廊僧诳妄,执为杀人之盗。榜掠薰灼,楚痛备施。僧冤痛诬,甘置于死。赃状无据,法吏终无以成其狱也。逾月,而杀女窃资之盗,他处发败,具得情实。僧乃冤免。(出《集异记》)