wǔ dū nǚ dōng fāng shuò shuāng tóu jī zhāng yí dí xuān zāng zhòng yīng dùn qiū rén wáng jī yīng qú gōng sūn yuān zhū gě kè líng líng tài shǒu nǚ xíng yáng liào shì táo huáng zhào wáng lún zhāng chěng huái yáo péi kǎi wèi guàn jiǎ mì liú jiào wáng dūn
武都女 东方朔 双头鸡 张遗 翟宣 臧仲英 顿丘人 王基 应璩 公孙渊 诸葛恪 零陵太守女 荥阳廖氏 陶璜 赵王伦 张骋 怀瑶 裴楷 卫瓘 贾谧 刘峤 王敦
wáng xiàn liú chǒng huán wēn fǔ cān jūn guō shì
王献 刘宠 桓温府参军 郭氏
wǔ dū nǚ
武都女
wǔ dū yǒu yī zhàng fū, huà wéi nǚ zǐ, měi ér yàn, gài nǚ míng chāo běn nǚ zuò shān jīng yě. shǔ wáng nà wèi fēi, bù xí shuǐ tǔ, yù qù, zhǔ liú zhī. nǎi wèi dōng píng zhī gē yǐ lè zhī. wú jǐ wù gù, wáng āi zhī, nǎi qiǎn wǔ dīng zhī wǔ dū. dān tǔ wèi fēi zuò zhǒng, gài dì shù mǔ, gāo qī zhàng, shàng yǒu shí jìng. jīn chéng dū běi jiǎo jiǎo yuán zuò shāng, jù míng chāo běn gǎi. wǔ dān shì yě. chū huá yáng guó zhì
武都有一丈夫,化为女子,美而艳,盖女(明抄本女作山)精也。蜀王纳为妃,不习水土,欲去,主留之。乃为东平之歌以乐之。无几物故,王哀之,乃遣五丁之武都。担土为妃作冢,盖地数亩,高七丈,上有石镜。今成都北角(角原作商,据明抄本改。)武担是也。(出《华阳国志》)
dōng fāng shuò
东方朔
hàn wǔ dì dōng yóu, zhì hán gǔ guān, yǒu wù dāng dào, qí shēn cháng shù zhàng, qí zhuàng xiàng niú. qīng yǎn ér yào jīng, sì zú rù tǔ, dòng ér bù xǐ. bǎi guān jīng jù, dōng fāng shuò nǎi qǐng jiǔ guàn zhī, guàn zhī shù shí hú ér xiāo. dì wèn qí gù, dá yuē: cǐ míng yōu, huàn zhī suǒ shēng yě. cǐ bì shì qín zhī yù dì. bù rán, zuì rén xǐ zuò dì jù. fū jiǔ wàng yōu, gù néng xiāo zhī yě. dì yuē: bó wù zhī shì, zhì yú cǐ hū? chū sōu shén jì
汉武帝东游,至函谷关,有物当道,其身长数丈,其状象牛。青眼而曜精,四足入土,动而不徙。百官惊惧,东方朔乃请酒灌之,灌之数十斛而消。帝问其故,答曰:此名忧,患之所生也。此必是秦之狱地。不然,罪人徙作地聚。夫酒忘忧,故能消之也。帝曰:博物之士,至于此乎?(出《搜神记》)
shuāng tóu jī
双头鸡
hàn tài chū èr nián, dà ròu zhī gòng shuāng tóu jī, sì zú yī wěi, míng zé jù míng. wǔ dì zhì yú gān quán guǎn, gèng yǒu yú jī pì zhī, dé zhǒng lèi yě. ér bù néng míng, fēi jí xiáng yě, dì nǎi sòng hái xī yù. zhì xī guān, jī fǎn gù, wàng hàn gōng ér āi míng, yán yuē: sān qī mò, jī bù míng, quǎn bù fèi. gōng zhōng jīng jí luàn xiāng yí, dāng yǒu jiǔ hǔ zhēng wèi dì. zhì wáng mǎng cuàn wèi, jiāng jūn jiǔ hǔ zhī hào. qí hòu sāng luàn hóng duō, gōng yè zhōng bìng shēng hāo jí, jiā wú jī quǎn. cǐ jī wèi zhì yuè zhī, nǎi fēi, ér shēng shì kūn jī, áo xiáng yún lǐ. chū shí yí lù
汉太初二年,大月氏贡双头鸡,四足一尾,鸣则俱鸣。武帝致于甘泉馆,更有余鸡媲之,得种类也。而不能鸣,非吉祥也,帝乃送还西域。至西关,鸡返顾,望汉宫而哀鸣,言曰:三七末,鸡不鸣,犬不吠。宫中荆棘乱相移,当有九虎争为帝。至王莽篡位,将军九虎之号。其后丧乱弘多,宫掖中并生蒿棘,家无鸡犬。此鸡未至月支,乃飞,而声似鹍鸡,翱翔云里。(出《拾遗录》)
zhāng yí sōu shén jì yí zuò liáo
张遗(《搜神记》遗作辽)
guì yáng tài shǒu jiāng xià zhāng yí, zì shū gāo, jū yàn jū shàng yuán yǒu yǐn zì, jù míng chāo běn shān. yàn zì yuán quē, jù fǎ yuàn zhū lín sān yī bǔ. líng. tián zhōng yǒu dà shù, shí wéi yú, gài liù mǔ, zhī yè fú shū, pán dì bù shēng gǔ cǎo. qiǎn kè zhuó zhī, fǔ shù xià, shù dà xuè chū. kè jīng bù, guī bái shū gāo, shū gāo nù yuē: lǎo shù hàn chū, cǐ děng hé guài? yīn zì zhuó zhī, xuè dà liú chū, shū gāo gēng zhuó zhī. yòu yǒu yī kōng chù, bái tóu fà wēng zhǎng sì wǔ chǐ, tū chū chèn chèn yuán zuò chēng, jù fǎ yuàn zhū lín sān yī gǎi. shū gāo, shū gāo yǐ dāo yíng zhuó, shā zhī, sì wǔ lǎo wēng bìng chū. zuǒ yòu jiē jīng bù fú dì, shū gāo shén tài tián rán rú jiù. zhū rén xú shì zhī, shì rén fēi rén, shì shòu fēi shòu, cǐ suǒ wèi mù shí zhī guài. kuí wǎng liǎng zhě hū. qí fá shù nián zhōng, shū gāo pì sī kōng yù shǐ yǎn zhōu cì shǐ. chū fǎ yuàn zhū lín, fǎ yuàn zhū lín sì èr zuò chū sōu shén jì
桂阳太守江夏张遗,字叔高,居傿(居上原有隐字,据明抄本删。傿字原阙,据《法苑珠林》三一补。)陵。田中有大树,十围余,盖六亩,枝叶扶疏,蟠地不生谷草。遣客斫之,斧数下,树大血出。客惊怖,归白叔高,叔高怒曰:老树汗出,此等何怪?因自斫之,血大流出,叔高更斫之。又有一空处,白头发翁长四五尺,突出趁(趁原作称,据《法苑珠林》三一改。)叔高,叔高以刀迎斫,杀之,四五老翁并出。左右皆惊怖伏地,叔高神态恬然如旧。诸人徐视之,似人非人,似兽非兽,此所谓木石之怪。夔魍魉者乎。其伐树年中,叔高辟司空御史兖州刺史。(出《法苑珠林》,《法苑珠林》四二作出《搜神记》)
dí xuān
翟宣
wáng mǎng jū shè, dōng jùn tài shǒu dí yì, zhī qí jiāng cuàn yě, móu jǔ bīng. xiōng xuān, jiào shòu zhū shēng mǎn táng, qún yàn shù shí zhōng tíng, yǒu gǒu cóng ér niè zhī. jiē jīng, bǐ jiù zhī, jiē duàn tóu. gǒu zǒu chū mén, qiú bù zhī chù. xuān dà è zhī, shù rì, mǎng yí qí sān zú. chū sōu shén jì
王莽居摄,东郡太守翟义,知其将篡也,谋举兵。兄宣,教授诸生满堂,群雁数十中庭,有狗从而啮之。皆惊,比救之,皆断头。狗走出门,求不知处。宣大恶之,数日,莽夷其三族。(出《搜神记》)
zāng zhòng yīng
臧仲英
fú fēng zāng zhòng yīng wèi shì yù shǐ, jiā rén zuò shí, yǒu chén gòu zài yān chuī shú, bù zhī fǔ chù bīng nǔ zì xíng. huǒ cóng qiè zhōng qǐ, yī jǐn shāo ér qiè lù rú gù ér fù nǚ bì shǐ, yī dàn jǐn wáng wáng yuán zuò zhī. jù míng chāo běn gǎi. qí jìng, shù rì hòu, cóng táng xià tóu tíng zhōng. yán: hái rǔ jìng. nǚ sūn nián sì suì, wáng zhī, qiú zhī bù zhī chù, èr sān rì, nǎi yú qīng zhōng fèn xià hǔ. ruò cǐ fēi yī. xǔ jì shān shàng zhī yuē: jiā dàng yǒu qīng gǒu, nèi zhōng yù zhě míng gài xǐ, yǔ gòng wèi zhī, chéng yù jué zhī. shā cǐ cǐ yuán zuò zhī, jù míng chāo běn gǎi. gǒu, qiǎn gài xǐ guī xiāng lǐ, cóng zhī suì jué, zhòng yīng qiān tài wèi zhǎng shǐ lǔ xiāng. chū sōu shén jì
扶风臧仲英为侍御史,家人作食,有尘垢在焉;炊熟,不知釜处;兵弩自行。火从箧中起,衣尽烧而箧簏如故;儿妇女婢使,一旦尽亡(亡原作之。据明抄本改。)其镜,数日后,从堂下投庭中。言:还汝镜。女孙年四岁,亡之,求之不知处,二三日,乃于圊中粪下唬。若此非一。许季山上之曰:家当有青狗,内中御者名盖喜,与共为之,诚欲绝之。杀此(此原作之,据明抄本改。)狗,遣盖喜归乡里,从之遂绝,仲英迁太尉长史鲁相。(出《搜神记》)
dùn qiū rén
顿丘人
huáng chū zhōng, dùn qiū jiè qí mǎ yè xíng zhě, jiàn dào zhōng yǒu wù, dà rú tù, liǎng yǎn rú jìng. tiào liáng zhē mǎ, lìng bù dé qián. rén suì jīng jù duò mǎ, mèi biàn jiù dì fàn zhī. rén jù jīng bù, liáng jiǔ dé jiě, suì shī mèi, bù zhī suǒ wǎng. nǎi gèng shàng mǎ, qián xíng shù lǐ, féng yī rén xiāng xiāng zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. wèn xùn, wèn xià yuán yǒu yuē zì, jù míng chāo běn shān. yīn shuō xiàng zhě zhī shì biàn rú cǐ, jīn xiāng dé shèn huān. rén yuē: wǒ dú xíng, dé jūn wèi bàn, kuài bù kě yán. jūn mǎ xíng jí qián, wǒ zài hòu xiāng suí yě. suì gòng xíng, nǎi wèn: xiàng zhě wù hé rú, nǎi lìng jūn rú cǐ bù? duì yuē: shēn rú tù, yǎn rú jìng, xíng zhuàng kě wù. rén yuē: shì gù wǒ yǎn. yòu guān shì zhī, yóu fù shì yě, mèi jiù tiào shàng mǎ, rén suì duò dì, bù sǐ. jiā rén guài mǎ dú guī, jí xíng tuī suǒ, yú dào biān dé zhī, sù xī nǎi sū, shuō shì rú cǐ zhuàng. chū sōu shén jì
黄初中,顿丘界骑马夜行者,见道中有物,大如兔,两眼如镜。跳梁遮马,令不得前。人遂惊惧堕马,魅便就地犯之。人惧惊怖,良久得解,遂失魅,不知所往。乃更上马,前行数里,逢一人相(相字原阙,据明抄本补。)问讯,(问下原有曰字,据明抄本删。)因说向者之事变如此,今相得甚欢。人曰:我独行,得君为伴,快不可言。君马行疾前,我在后相随也。遂共行,乃问:向者物何如,乃令君如此怖?对曰:身如兔,眼如镜,形状可恶。人曰:试顾我眼。又观视之,犹复是也,魅就跳上马,人遂堕地,怖死。家人怪马独归,即行推索,于道边得之,宿昔乃苏,说事如此状。(出《搜神记》)
wáng jī
王基
ān píng tài shǒu wáng jī, jiā shù yǒu guài, shǐ guǎn lù shì zhī. guà chéng, lù yuē: jūn zhī guà, dāng yǒu yī jiàn rén shēng yī nán, duò dì, biàn zǒu rù zào zhōng sǐ yòu chuáng shàng dàng yǒu yī dà shé xián bǐ, dà xiǎo gòng shì, xū yú biàn qù yòu niǎo lái rù shì, yǔ yàn dòu, yàn sǐ niǎo qù. yǒu cǐ sān guà? wáng jī dà jīng yuē: jīng yì zhī zhì, nǎi zhì yú cǐ. xìng wèi chù qí jí xiōng. lù yuē: fēi yǒu tā huò, zhí yǐ guān shě jiǔ yuǎn, chī mèi wǎng liǎng, gòng wèi yāo ěr. ér shēng rù zào, sòng wú jì zhī wèi yě dà shé zhě, lǎo shū zuǒ yě niǎo yǔ yàn dòu zhě, lǎo líng xià yě. fū shén míng zhī zhèng zhě, fēi yāo néng luàn yě wàn wù zhī biàn, fēi dào suǒ zhǐ yě jiǔ yuǎn zhī fú jīng, bì néng zhī dìng shù yě. jīn guà zhōng bú jiàn qí xiōng, gù zhī jiǎ tuō zhī lèi, fēi jiù yāo zhī zhēng. xī gāo zōng zhī dǐng, fēi zhì suǒ gòu tài wù zhī jiē, fēi sāng suǒ shēng. rán ér yāo bìng zhì, èr nián jù xìng, ān zhī sān shì bù wéi jí xiáng? yuàn fǔ jūn ān shén yǎng dào, wù kǒng yú shén jiān yě. hòu zú wú tā, qiān wèi ān nán jiāng jūn. chū sōu shén jì
安平太守王基,家数有怪,使管辂筮之。卦成,辂曰:君之卦,当有一贱人生一男,堕地,便走入灶中死;又床上当有一大蛇衔笔,大小共视,须臾便去;又鸟来入室,与燕斗,燕死鸟去。有此三卦?王基大惊曰:精义之致,乃至于此。幸为处其吉凶。辂曰:非有他祸,直以官舍久远,魑魅魍魉,共为妖耳。儿生入灶,宋无忌之为也;大蛇者,老书佐也;鸟与燕斗者,老铃下也。夫神明之正者,非妖能乱也;万物之变,非道所止也;久远之浮精,必能之定数也。今卦中不见其凶,故知假托之类,非咎妖之征。昔高宗之鼎,非雉所雊;太戊之阶,非桑所生。然而妖并至,二年俱兴,安知三事不为吉祥?愿府君安神养道,勿恐于神奸也。后卒无他,迁为安南将军。(出《搜神记》)
yīng qú
应璩
zhū jiàn píng shàn xiāng, xiāng yìng qú yuē: jūn nián liù shí èr, wèi wèi cháng bó. xiān cǐ yī nián, dāng dú jiàn bái gǒu yě. qú nián liù shí yī, wèi shì zhōng, zhí nèi xǐng, hū jiàn bái gǒu. zhòng rén xī bú jiàn. zuò jí yóu guān, yǐn yàn zì yú, liù shí èr zú. chū wèi zhì
朱建平善相,相应璩曰:君年六十二,位为常伯。先此一年,当独见白狗也。璩年六十一,为侍中,直内省,忽见白狗。众人悉不见。作急游观,饮宴自娱,六十二卒。(出《魏志》)
gōng sūn yuān
公孙渊
wèi sī mǎ tài fù yì píng gōng sūn yuān, zhǎn yuān fù zǐ. xiān shí yuān jiā yǒu quǎn, zhe zhū zé jiàng yī. xiāng píng chéng běi shì, shēng ròu, yǒu tóu mù, wú shǒu zú ér dòng yáo. zhàn zhě yuē: yǒu xíng bù chéng, yǒu tǐ wú shēng, qí guó miè wáng. chū sōu shén jì
魏司马太傅懿平公孙渊,斩渊父子。先时渊家有犬,著朱帻绛衣。襄平城北市,生肉,有头目,无手足而动摇。占者曰:有形不成,有体无声,其国灭亡。(出《搜神记》)
zhū gě kè
诸葛恪
zhū gě kè wèi dān yáng tài shǒu, chū liè liǎng shān zhī jiān. yǒu wù rú xiǎo ér, shēn shǒu yù yǐn rén. kè lìng shēn zhī, réng yǐn qù gù dì, qù gù dì jí sǐ. jì ér cān zuǒ wèn qí gù, yǐ wéi shén míng, kè yuē: cǐ shì zài bái zé tú nèi. yuē:' liǎng shān zhī jiān, qí jīng rú xiǎo ér, jiàn rén zé shēn shǒu yù yǐn rén, míng yuē' qí', yǐn qù gù dì zé sǐ.' wú wèi shén míng ér yì zhī, zhū jūn ǒu wèi zhī jiàn ěr. chū sōu shén jì
诸葛恪为丹阳太守,出猎两山之间。有物如小儿,伸手欲引人。恪令伸之,仍引去故地,去故地即死。既而参佐问其故,以为神明,恪曰:此事在《白泽图》内。曰:'两山之间,其精如小儿,见人则伸手欲引人,名曰'俟',引去故地则死。'无谓神明而异之,诸君偶未之见耳。(出《搜神记》)
líng líng tài shǒu nǚ
零陵太守女
líng líng tài shǒu shǐ, quē qí míng yǒu nǚ, yuè shū lì, nǎi mì shǐ shì bì, qǔ lì guàn cán shuǐ yǐn zhī. suì yǒu yùn, shí yuè ér shēng yī zi. jí zuì, tài shǒu lìng bào chū mén, ér pú fú rù lì huái, lì tuī zhī, pū dì huà wéi shuǐ. qióng wèn zhī, shěng qián shì, tài shǒu suì yǐ nǚ qī qí lì. chū sōu shén jì
零陵太守史,(阙其名)有女,悦书吏,乃密使侍婢,取吏盥残水饮之。遂有孕,十月而生一子。及晬,太守令抱出门,儿匍匐入吏怀,吏推之,仆地化为水。穷问之,省前事,太守遂以女妻其吏。(出《搜神记》)
xíng yáng liào shì
荥阳廖氏
xíng yáng jùn yǒu yī jiā, xìng liào, lěi shì wèi zhōng, yǐ cǐ zhì fù. hòu qǔ xīn fù, bù yǐ cǐ yǔ zhī. céng yù jiā rén xián chū, wéi cǐ fù shǒu shě. hū jiàn wū zhōng yǒu dà gāng, fù shì fā zhī, jiàn yǒu dà shé, fù nǎi zuò tāng, guàn shā zhī. jí jiā rén guī, fù jù bái qí shì, jǔ jiā jīng wǎn. wèi jǐ, qí jiā jí yì, sǐ wáng lüè jǐn. yòu yǒu shā mén tán yóu, jiè xíng qīng kǔ. shí shàn xiàn yǒu yī jiā shì zhōng, rén dàn qí shí yǐn, wú bù tù xiě ér sǐ. tán yóu céng yì zhī, zhǔ rén xià xià yuán zuò bù, jù míng chāo běn gǎi. shí, yóu biàn zhòu yān. jiàn yī shuāng wú gōng, zhǎng chǐ yú, yú pán zhōng zǒu chū, yóu yīn bǎo shí ér guī, jìng wú tā. chū líng guǐ zhì jí sōu shén jì
荥阳郡有一家,姓廖,累世为盅,以此致富。后取新妇,不以此语之。曾遇家人咸出,唯此妇守舍。忽见屋中有大缸,妇试发之,见有大蛇,妇乃作汤,灌杀之。及家人归,妇具白其事,举家惊惋。未几,其家疾疫,死亡略尽。又有沙门昙游,戒行清苦。时剡县有一家事盅,人啖其食饮,无不吐血而死。昙游曾诣之,主人下(下原作不,据明抄本改。)食,游便咒焉。见一双蜈蚣,长尺余,于盘中走出,游因饱食而归,竟无他。(出《灵鬼志》及《搜神记》)
táo huáng
陶璜
lú wáng jiāng táo huáng jué dì, yú tǔ xué zhōng de yī wù, bái sè, xíng sì cán, zhǎng shù zhàng. dà shí wéi yú, rú rú ér dòng, mò néng míng. míng yuán zuò duō, jù míng chāo běn gǎi. pōu fù, nèi rú zhū fáng, suì yǐ wéi qú. shén xiāng měi, huáng dàn yī bēi, yú shì sān jūn jǐn shí zhī. lín hǎi yì wù zhì yún, tǔ ròu zhèng hēi, rú xiǎo ér bì dà, zhǎng dà, zhǎng yuán zuò zhǎng dà, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. wǔ cùn, zhōng yǒu cháng, wú mù, yǒu sān shí zú, rú chāi gǔ. dà zhě yī tóu zhǎng chǐ yú, zhōng ròu wèi. yòu yǒu yáng suì chóng, qí bèi qīng hēi, cháng xià bái. yǒu wǔ sè, cháng duǎn dà xiǎo jiē děng, bù zhī shǒu wěi suǒ zài. shēng shí tǐ ruǎn, sǐ zé gān cuì. chū gǎn yìng jīng
卢王将陶璜掘地,于土穴中得一物,白色,形似蚕,长数丈。大十围余,蠕蠕而动,莫能名。(名原作多,据明抄本改。)剖腹,内如猪肪,遂以为臞。甚香美,璜啖一杯,于是三军尽食之。《临海异物志》云,土肉正黑,如小儿臂大,长(大,长原作长大,据明抄本、陈校本改。)五寸,中有肠,无目,有三十足,如钗股。大者一头长尺余,中肉味。又有阳遂虫,其背青黑,肠下白。有五色,长短大小皆等,不知首尾所在。生时体软,死则干脆。(出《感应经》)
zhào wáng lún
赵王伦
yǒng kāng chū, zhào wáng lún cuàn wèi. jīng shī dé yī niǎo, mò néng míng. lún shǐ rén chí chū, zhōu xuán chéng yì yǐ wèn rén. jī rì, yǒu yī xiǎo ér jiàn zhī, zì yán yuē: xiū liú. jí hái bái lún, lún shǐ gèng qiú, yòu jiàn zhī, nǎi jiāng rù gōng. mì lóng niǎo, bìng bì xiǎo ér. míng rì shì zhī, fēng bì rú gù, xī bú jiàn. shí lún yǒu mù liú zhī jí, gù yán xiū liú. lún xún bèi zhū. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
永康初,赵王伦篡位。京师得一鸟,莫能名。伦使人持出,周旋城邑以问人。积日,有一小儿见之,自言曰:鸺鹠。即还白伦,伦使更求,又见之,乃将入宫。密笼鸟,并闭小儿。明日视之,封闭如故,悉不见。时伦有目瘤之疾,故言鸺鹠。伦寻被诛。(出《广古今五行记》)
zhāng chěng
张骋
jìn dà ān zhōng, jiāng xià gōng cáo zhāng chěng, chéng chē zhōu xuán, niú yán yuē: tiān xià fāng luàn, wú shén jí wéi, chéng wǒ hé zhī? chěng jí cóng zhě shù rén, jiē jīng jù, yīn dài zhī yuē: lìng rǔ hái, wù fù yán. nǎi zhōng dào hái. zhì jiā, wèi shì jià, niú yòu yán yuē: guī hé yě? chěng yì yōu jù, mì ér bù yán. ān lù jù yǒu shàn bo zhě, chěng cóng zhī, bo zhī yuē: dà xiōng, fēi yī jiā zhī huò, tiān xià jiāng yǒu qǐ bīng. yī jùn zhī nèi, jiē pò wáng hū. chěng huán jiā, niú niú zì yuán kōng quē, jù míng chāo běn xǔ běn huáng běn bǔ. yòu rén lì ér xíng, bǎi xìng jù guān. qí qiū, zhāng chāng zéi qǐ, xiān lüè jiāng xià, kuáng yào bǎi xìng, yǐ hàn zuò fù xīng, yǒu fèng huáng zhī ruì, shèng rén dāng shì. cóng jūn zhě jiē jiàng mò é, yǐ zhāng huǒ dé zhī xiáng. bǎi xìng bō dàng, cóng luàn rú guī. chěng xiōng dì bìng wèi jiāng jūn dū wèi, wèi qī ér bài. yú shì yī jùn cán pò, sǐ shāng zhě bàn, ér chěng jiā zú yǐ. jīng fáng yì yāo yuē: niú néng yán, rú qí yán, zhàn jí xiōng. chū sōu shén jì
晋大安中,江夏功曹张骋,乘车周旋,牛言曰:天下方乱,吾甚极为,乘我何之?骋及从者数人,皆惊惧,因绐之曰:令汝还,勿复言。乃中道还。至家,未释驾,牛又言曰:归何也?骋益忧惧,秘而不言。安陆具有善卜者,骋从之,卜之曰:大凶,非一家之祸,天下将有起兵。一郡之内,皆破亡乎。骋还家,牛(牛字原空阙,据明抄本、许本、黄本补。)又人立而行,百姓聚观。其秋,张昌贼起,先略江夏,诳曜百姓,以汉祚复兴,有凤凰之瑞,圣人当世。从军者皆绛抹额,以彰火德之祥。百姓波荡,从乱如归。骋兄弟并为将军都尉,未期而败。于是一郡残破,死伤者半,而骋家族矣。京房《易妖》曰:牛能言,如其言,占吉凶。(出《搜神记》)
huái yáo
怀瑶
jìn yuán kāng zhōng, wú jùn lóu xiàn huái yáo jiā, wén dì zhōng yǒu quǎn zǐ shēng yǐn yǐn. qí shēng shàng yǒu xiǎo chuān, dà rú yǐn. huái yǐ zhàng cì zhī, rù shù chǐ, jué rú yǒu wù. jí jué shì zhī, dé quǎn, cí xióng gè yī, mù mù yuán zuò xué, jù míng chāo běn gǎi. yóu wèi kāi, xíng dà yú cháng quǎn yě. bǔ zhī ér shí, zuǒ yòu xián wǎng guān yān. zhǎng lǎo huò yún, cǐ míng xī quǎn, dé zhī zhě jiā fù chāng, yí dāng yǎng huó. yǐ wéi mù wèi kāi, hái zhì chuān zhōng, fù yǐ mó lóng. sù xī fā shì, zuǒ yòu wú kǒng, ér shī suǒ zài, yáo jiā jī nián wú tā fú huò yě. chū sōu shén jì
晋元康中,吴郡娄县怀瑶家,闻地中有犬子声隐隐。其声上有小穿,大如蚓。怀以杖刺之,入数尺,觉如有物。及掘视之,得犬,雌雄各一,目(目原作穴,据明抄本改。)犹未开,形大于常犬也。哺之而食,左右咸往观焉。长老或云,此名犀犬,得之者家富昌,宜当养活。以为目未开,还置穿中,覆以磨砻。宿昔发视,左右无孔,而失所在,瑶家积年无他福祸也。(出《搜神记》)
péi kǎi
裴楷
jìn péi kǎi jiā zhōng chuī, shǔ zài zèng, huò biàn wéi quán, huò huà wéi xuè, huò zuò wú jīng zi. wèi jǐ ér zú. chū wǔ xíng jì
晋裴楷家中炊,黍在甑,或变为拳,或化为血,或作芜菁子。未几而卒。(出《五行记》)
wèi guàn
卫瓘
wèi guàn jiā rén chuī, fàn duò dì, xī huà wéi luó, chū zú ér xíng. xún wèi jiǎ hòu suǒ zhū. chū wǔ xíng jì
卫瓘家人炊,饭堕地,悉化为螺,出足而行。寻为贾后所诛。(出《五行记》)
jiǎ mì
贾谧
jiǎ mì zì cháng yuān, yuán kāng jiǔ nián liù yuè, yè bào léi diàn. mì zhāi zhù xiàn, yā huǐ chuáng zhàng. piāo fēng chuī qí fú, shàng tiān shù bǎi zhàng, jiǔ nǎi xià. chū yì yuàn
贾谧字长渊,元康九年六月,夜暴雷电。谧斋柱陷,压毁床帐。飘风吹其服,上天数百丈,久乃下。(出《异苑》)
liú jiào
刘峤
yǒng jiā mò, yǒu liú jiào jū jìn líng. qí xiōng zǎo wáng, sǎo guǎ jū. yè, sǎo yǔ bì zài táng zhōng mián, èr gēng zhōng, bì bì yuán zuò sǎo, jù míng chāo běn gǎi. hū dà kū, zǒu wǎng qí fáng. yún: sǎo wū zhōng jí bì shàng, qí guài bù kě kàn. liú jiào biàn chí dāo rán huǒ, jiāng fù zhì. jiàn sì bì shàng rú rén miàn, zhāng mù tǔ shé, huò hǔ huò lóng, qiān biàn wàn xíng. shì qí miàn zhǎng zhàng yú, sǎo jí wáng. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
永嘉末,有刘峤居晋陵。其兄早亡,嫂寡居。夜,嫂与婢在堂中眠,二更中,婢(婢原作嫂,据明抄本改。)忽大哭,走往其房。云:嫂屋中及壁上,奇怪不可看。刘峤便持刀然火,将妇至。见四壁上如人面,张目吐舌,或虎或龙,千变万形。视其面长丈余,嫂即亡。(出《广古今五行记》)
wáng dūn
王敦
yuán dì shí, wáng dūn zài yú wǔ chāng. líng xià yí zhàng shēng huā, rú lián huā, wǔ liù rì ér wěi luò. gàn bǎo yuē: róng huá zhī shèng, rú kuáng huā zhī bù kě jiǔ yě. dūn yǐ nì mìng zì sǐ, jiā lù qí shī yān. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
元帝时,王敦在于武昌。铃下仪杖生花,如莲花,五六日而萎落。干宝曰:荣华之盛,如狂花之不可久也。敦以逆命自死,加戮其尸焉。(出《广古今五行记》)
wáng xiàn
王献
wáng xiàn shī jìng, jìng zài yīng zhōng, yīng cái shù cùn, ér jìng chǐ yú. yǐ wèn guō pú, yuē: cǐ nǎi xié mèi suǒ wéi. shǐ shāo chē xiá yǐ nǐ jìng, jìng jí chū yān. chū sōu shén jì
王献失镜,镜在罂中,罂才数寸,而镜尺余。以问郭璞,曰:此乃邪魅所为。使烧车辖以拟镜,镜即出焉。(出《搜神记》)
liú chǒng
刘宠
dōng yáng liú chǒng zì dào hóng, jū gū shú. měi yè, mén tíng zì yǒu xuè shù dòu, bù zhī suǒ cóng lái, rú cǐ sān sì rì. hòu chǒng wèi zhé chōng qiāng qiāng jūn, jiàn qiǎn běi zhēng, jiāng xíng ér chuī fàn jǐn biàn wéi chóng, qí jiā zhēng chǎo yì wèi chóng, huǒ yù měng ér chóng yù zhuàng. chǒng suì běi zhēng, jūn bài yú tán qiū, wèi xú kān zhī suǒ shā. chū sōu shén jì
东阳刘宠字道弘,居姑熟。每夜,门庭自有血数斗,不知所从来,如此三四日。后宠为折冲将将军,见遣北征,将行而炊饭尽变为虫,其家蒸炒亦为虫,火愈猛而虫愈壮。宠遂北征,军败于檀丘,为徐龛之所杀。(出《搜神记》)
huán wēn fǔ cān jūn
桓温府参军
mù dì mò nián, huán wēn fǔ cān jūn yè zuò, hū jiàn wū liáng shàng yǒu fú tù, zhāng mù qiè chǐ xiàng zhī, tù lái zhuǎn jìn. yǐ dāo zhǎ zhī, jiàn zhèng zhōng tù, ér shí jí shāng xī liú xiě. fù yǐ dāo zhòng zhǎ, yòu hái zì shāng. xìng dāo bù lì, bù zhì yú sǐ. chū yōu míng lù
穆帝末年,桓温府参军夜坐,忽见屋梁上有伏兔,张目切齿向之,兔来转近。以刀砟之,见正中兔,而实及伤膝流血。复以刀重砟,又还自伤。幸刀不利,不至于死。(出《幽明录》)
guō shì
郭氏
bì xiū zhī wài zǔ mǔ guō shì, cháng yè dú qǐn, huàn bì, yīng ér bù zhì. guō lǚ huàn yóu ěr. hòu wén tà chuáng shēng shén zhòng, guō lì shēng ā bì, yòu yìng nuò nuò bù zhì. é jiàn píng fēng shàng yǒu yī miàn. rú fāng xiāng, liǎng mù rú shēng, guāng míng yī wū. shǒu zhōng rú bò ji, zhǐ zhǎng shù cùn. yòu tǐng dòng qí ěr mù. guō shì dào jīng jìn, yī xīn zhì niàn, fán wù nǎi qù. jiǔ zhī, bì bèi xī lái, yún: xiàng yù yīng, rú yǒu wù zhèn yā zhī zhě, tǐ qīng biàn lái. chū yōu míng lù
毕修之外祖母郭氏,尝夜独寝,唤婢,应而不至。郭屡唤犹尔。后闻蹋床声甚重,郭厉声呵婢,又应诺诺不至。俄见屏风上有一面。如方相,两目如升,光明一屋。手中如簸箕,指长数寸。又挺动其耳目。郭氏道精进,一心至念,凡物乃去。久之,婢辈悉来,云:向欲应,如有物镇压之者,体轻便来。(出《幽明录》)