cuī xuàn wáng duó lǐ pín wéi bǎo héng nà yī dào rén lù qún lú hóng zhèng bì xián lǐ shī wàng
崔铉 王铎 李蠙 韦保衡 衲衣道人 路群卢弘正 毕諴 李师望
gāo pián wéi zhòu wáng shì zi liú tuì pí rì xiū guō shǐ jūn lǐ dé quán
高骈 韦宙 王氏子 刘蜕 皮日休 郭使君 李德权
cuī xuàn
崔铉
cuī xuàn, yuán lüè zhī zǐ. jīng" jīng" zì yuán quē, jù chén xiào běn bǔ zhào cān jūn lú shén zhī sǐ, xuàn zhī zhì yě, shí yì yuān zhī. xuàn zi hàng, gān fú zhōng, yì wèi chéng xiàng. huáng cháo luàn, chì qí zú, wù yì yǐ wéi shén zhī bào yān. chū cuī xuān suī jiàn guān, hūn yīn jiǎ huí, sī shì yě shén suī fǔ zhí" zhí" yuán zuò" cáng". jù míng chāo běn gǎi, nǎi gōng shì yě. xiāng yǔ zhēng yì tīng. shén jì xià yù, yǔ zǎi xiàng shū, zé yǐ jǐ bǐ mèng zǐ. ér fāng xuān qián fèng. xuān jì péng dǎng hóng dà, mò bù wéi jìn lì. shèn zhě chū yú dān wēi, jiā yǐ xuàn yì xuān zhī mén shēng, fāng wèi zǎi xiàng, suì jiā wū wǎng zòu yān. xuān zì zuǒ bǔ quē chū wèi yáng dí" dí" yuán zuò" cuī", jù chén xiào běn gǎi zǎi, shén xíng jí cháng lè pō, cì zì jìn. zhōng shǐ shì huí, yù xuān, náng chū qí hóu yuē: bǔ quē, cǐ lú shén jié hóu yě." xuān shū bù yì. jīng chéng bù shǒu, cuī shì zhī zǐ yì xuè qí zú. wū hū! wèi tiān dào gāo, hé qí míng zāi! chū yù quán zi
崔铉,元略之子。京(“京”字原缺,据陈校本补)兆参军卢甚之死,铉之致也,时议冤之。铉子沆,乾符中,亦为丞相。黄巢乱,赤其族,物议以为甚之报焉。初崔瑄虽谏官,婚姻假回,私事也;甚虽府职(“职”原作“藏”。据明抄本改),乃公事也。相与争驿厅。甚既下狱,与宰相书,则以己比孟子。而方瑄钱凤。瑄既朋党宏大,莫不为尽力。甚者出于单微,加以铉亦瑄之门生,方为宰相,遂加诬罔奏焉。瑄自左补阙出为阳翟(“翟”原作“崔”,据陈校本改)宰,甚行及长乐坡,赐自尽。中使适回,遇瑄,囊出其喉曰:补阙,此卢甚结喉也。”瑄殊不怿。京城不守,崔氏之子亦血其族。呜呼!谓天道高,何其明哉!(出《玉泉子》)
wáng duó
王铎
gù xiāng jìn guó gōng wáng duó wèi chéng láng shí, lǐ pián pàn dù zhī. měi nián jiāng huái yùn mǐ zhì jīng, shuǐ lù jiǎo qián, dòu jì qī bǎi. jīng guó mǐ jià, měi dòu sì shí. yì yù lìng jiāng huái bù yùn mǐ, dàn měi dòu nà qián qī bǎi. duó yuē:" fēi jì yě. ruò gān jīng guó dí mǐ, bì hào jīng guó zhī shí ruò yùn mǐ shí guān zhōng, zì jiāng huái zhì jīng, jiān jì wú xiàn pín mín yě." shí dí mǐ zhī zhì yè yǐ xíng, jìng" jìng" yuán zuò" yì", jù míng chāo běn gǎi. wú gǎn jǔ qí yì zhě. dū xià guān dí, mǐ guǒ dà guì. wèi jīng xún, ér dù zhī qǐng bà, yǐ yǐ" yuán" zuò" cì". jù chén xiào běn gǎi mín wú zhì zhě gù yě. yú shì shí" shí" yuán zuò" zhí", jù míng chāo běn gǎi zhě, nǎi fú duó zhī chá shì yǐ. duó zú yǐ cǐ dà yòng. chū wén qí lù
故相晋国公王铎为丞郎时,李骈判度支。每年江淮运米至京,水陆脚钱,斗计七百。京国米价,每斗四十。议欲令江淮不运米,但每斗纳钱七百。铎曰:“非计也。若干京国籴米,必耗京国之食;若运米实关中,自江淮至京,兼济无限贫民也。”时籴米之制业已行,竟(“竟”原作“意”,据明抄本改。)无敢沮其议者。都下官籴,米果大贵。未经旬,而度支请罢,以(以“原”作“次”。据陈校本改)民无至者故也。于是识(“识”原作“职”,据明抄本改)者,乃服铎之察事矣。铎卒以此大用。(出《闻奇录》)
lǐ pín
李蠙
lǐ pín yǔ wáng duó jìn shì tóng nián, hòu jù dé lù, cháng kǒng duó zhī xiān xiāng, ér jǐ zài qí hòu yě. dài lù yán chū zhèn, yì shī qí shì. duó róu ruò yì zhì, zhōng guān ài yān. jì wéi bǎo héng jiāng yù dà bài, bù néng xiān yú ēn dì. jiāng mìng duó yǐ, pín yīn zhī zhī. qiè yī hú jiā jiǔ yì duó yuē:" gōng jiāng dēng yōng yǐ, wú kǒng bù kě yǐ pān fù yě. yuàn xiān shì shǎo jiē zuǒ yòu, kě hū?" jí mìng jiǔ yǐ yǐn. duó qī lǐ shì yí qí jǐn yān, shǐ nǚ" nǚ" yuán zuò" xuán", jù míng chāo běn gǎi nú chuán yán yú duó yuē:" yī shēn kě yǐ, yuàn wèi qī ér móu." pín jīng yuē:" yǐ wú sī jiǔ wèi zhèn hū?" jí mìng yī dà jué, zì yǐn mǎn, yǐn zhī ér qù. chū yù quán zi
李蠙与王铎进士同年,后俱得路,尝恐铎之先相,而己在其后也。迨路岩出镇,益失其势。铎柔弱易制,中官爱焉。洎韦保衡将欲大拜,不能先于恩地。将命铎矣,蠙阴知之。挈一壶家酒诣铎曰:“公将登庸矣,吾恐不可以攀附也。愿先事少接左右,可乎?”即命酒以饮。铎妻李氏疑其堇焉,使女(“女”原作“玄”,据明抄本改)奴传言于铎曰:“一身可矣,愿为妻儿谋。”蠙惊曰:“以吾斯酒为鸩乎?”即命一大爵,自引满,饮之而去。(出《玉泉子》)
wéi bǎo héng
韦保衡
wéi bǎo héng yù chú péi xiū wéi shěng láng. shí lǐ zhāng wèi yòu chéng, wéi xiān qiǎn lú wàng lái shēn yì, tàn qí kě fǒu. lǐ yuē:" xiàng gōng dàn chú, bù hé xiān wèn mǒu." lú yǐ shí xiāng shì quán, shè wèi lǐ suǒ jǔ, zé shāng wēi zhòng. yīn quàn wéi wù chú. chū lú shì zá shuō
韦保衡欲除裴修为省郎。时李璋为右丞,韦先遣卢望来申意,探其可否。李曰:“相公但除,不合先问某。”卢以时相事权,设为李所沮,则伤威重。因劝韦勿除。(出《卢氏杂说》)
nà yī dào rén
衲衣道人
táng yǒu shì rén tuì cháo yì yǒu shēng, jiàn nà yī dào rén zài zuò, bù yì ér qù. tā rì, wèi yǒu shēng yuē:" gōng hǎo cuì hè fū hé yě? wú bù zhī qí yán, shì qiě jué qí chòu." yǒu shēng dá yuē:" cuì hè zhī wài yě, qǐ shén tóng rǔ. tóng rǔ zhī chòu, bìng jiān ér lì, jiē jī ér qū. gōng chù qí jiān, céng bù xián chǐ, nǎi jī yǔ yǔ shān yě yǒu dào zhī shì yóu hū? nán cháo gāo rén, yǐ wā míng jí hāo cài shèng gǔ chuī. wú shì cuì hè, yù yú jīn zhī zhū zǐ yuǎn yǐ." chū guó yǔ, míng chāo běn chén xiào běn zuò chū yīn huà lù
唐有士人退朝诣友生,见衲衣道人在坐,不怿而去。他日,谓友生曰:“公好毳褐夫何也?吾不知其言,适且觉其臭。”友生答曰:“毳褐之外也,岂甚铜乳。铜乳之臭,并肩而立,接迹而趋。公处其间,曾不嫌耻,乃讥予与山野有道之士游乎?南朝高人,以蛙鸣及蒿菜胜鼓吹。吾视毳褐,愈于今之朱紫远矣。”(出《国语》,明抄本、陈校本作出《因话录》)
lù qún lú hóng zhèng
路群、卢弘正
zhōng shū shè rén lù qún yǔ jǐ shì zhōng lú hóng zhèng, xìng xiāng yì ér xiāng shàn. lù qīng shòu gǔ dàn, wèi cháng yán shì cháo lú kuí wú fù guì, wèi cháng yán shān shuǐ. lù rì móu gāo wò, yǒu zhì cǎo, zé jiù zhái shì zhī lú wèi cháng qǐng gào, yǒu kè lǚ" lǚ" yuán zuò" zú", jù míng chāo běn gǎi, zé jiù shěng yè zhī. suī suǒ hǎo bù tóng, ér xiāng qīn zhì. yī rì dū xià dà xuě, lù zài jiǎ, lú jiāng yàn rù, dào guò xīn chāng dì, lù fāng yú nán yuán máo tíng, sì mù shān xuě. lù jīn hè chǎng, gòu huǒ mìng shāng, yǐ shǎng jiā zhì. wén lú zhì, dà xǐ yuē:" shì wǒ yuàn xī." jí mìng yíng rù. lú jīn zǐ huá huàn, yì qì xuān áng lù dào fú ér zuò, qíng qù gū jié. lù yuē:" lú liù, lú liù, céng mò gù wǒ, hé yě?" lú yuē:" yuè xiàn xiàng mǎn, jiā shí xiāng réng. rì yì xiāng tíng, yǐ tú" tú" yuán zuò" yuán", jù míng chāo běn gǎi wài rèn." lù sè cǎn yuē:" jià jiān quán mén, hé zhì yú shì? qiě yǒu dìng fēn, tú láo ěr xíng. jiā niàng shāo chún, néng yī zuì fǒu?" lú yuē:" shěng yǒu jí shì, qí wú jué zhī." lù yòu hū shì ér yuē:" lú liù yù qù, tè zǎo lái yào mí fēn èr qì, wǒ yǔ lú liù tóng shí." lú zhèn shēng yuē:" bù kě." lù yuē:" hé yě?" lú yuē:" jīn dàn fàn lěng, qiě yù xiá zhēng, jiā zhuàn yǐ shí pào zhì yǐ." shí rén wén zhī, yǐ wéi lù zhī gāo yǎ, lú zhī jùn mài, gè jǐn qí xìng. chū táng quē shǐ
中书舍人路群与给事中卢弘正,性相异而相善。路清瘦古淡,未尝言市朝;卢魁梧富贵,未尝言山水。路日谋高卧,有制草,则就宅视之;卢未尝请告,有客旅(“旅”原作“族”,据明抄本改),则就省谒之。虽所好不同,而相亲至。一日都下大雪,路在假,卢将晏入,道过新昌第,路方于南垣茅亭,肆目山雪。鹿巾鹤氅,构火命觞,以赏嘉致。闻卢至,大喜曰:“适我愿兮。”亟命迎入。卢金紫华焕,意气轩昂;路道服而坐,情趣孤洁。路曰:“卢六,卢六,曾莫顾我,何也?”卢曰:“月限向满,家食相仍。日诣相庭,以图(“图”原作“圆”,据明抄本改)外任。”路色惨曰:“驾肩权门,何至于是?且有定分,徒劳尔形。家酿稍醇,能一醉否?”卢曰:“省有急事,俟吾决之。”路又呼侍儿曰:“卢六欲去,特早来药糜分二器,我与卢六同食。”卢振声曰:“不可。”路曰:“何也?”卢曰:“今旦饭冷,且欲遐征,家馔已食炮炙矣。”时人闻之,以为路之高雅,卢之俊迈,各尽其性。(出《唐缺史》)
bì xián
毕諴
bì xián jiā běn hán wēi, xián tōng chū, qí jiù shàng wèi tài hú xiàn wǔ bó. xián shēn chǐ zhī, cháng shǐ rén fěng lìng jiě yì, wèi chú guān. fǎn fù shù sì, jìng bù cóng mìng. nǎi tè chú xuǎn rén yáng zài wèi tài hú lìng, xián yán zhì xiāng dì, zhǔ zhī wèi jiù chú qí wěi jí, jīn sòng rù jīng. yáng lìng dào rèn, jù dá xián yì. wǔ bó yuē:" mǒu jiàn rén yě, qǐ yǒu wài shēng wèi zǎi xiàng yé?" yáng jiān miǎn zhī, nǎi yuē:' mǒu měi suì qiū xià, héng xiāng xiǎng liù shí qiān shì lì qián, gǒu wú bài quē, zhōng shēn yōu zú, bù shěn xiàng gōng yù chú hé guān yé?" yáng nǎi jù yǐ wén xián, xián yì rán qí shuō, jìng bù duó qí zhì yě. wáng shǔ wěi xiāng yǔ chuán sù yǔ qí cóng dì níng jī, céng zǎi shǔ zhōu táng xīng xiàn. láng lì yǒu yáng huì zhě wēi yǒu cái yòng, yǔ shì kūn dì niàn zhī. jì dié bǐng shǔ zhèng, yù wèi yáng huì chú mǎ zhǎng yǐ chóu zhī. huì yuē:" mǒu zhī lì yì, yuǎn jìn jiē zhī. tiǎn mào wèi guān, níng yǎn rén kǒu. qǐ kě jiāng shù qiān jiā gōng shì, ér bó yī xū míng mǎ zhǎng hū?" hòu suī jiǎ zhí míng, zhǐ chú jiǎn jiào guān, jìng bù shě xiàn yì yǐ. chū běi mèng suǒ yán
毕諴家本寒微,咸通初,其舅尚为太湖县伍伯。諴深耻之,常使人讽令解役,为除官。反复数四,竟不从命。乃特除选人杨载为太湖令,諴延至相第,嘱之为舅除其猥藉,津送入京。杨令到任,具达諴意。伍伯曰:“某贱人也,岂有外甥为宰相耶?”杨坚勉之,乃曰:'某每岁秋夏,恒相享六十千事例钱,苟无败缺,终身优足,不审相公欲除何官耶?”杨乃具以闻諴,諴亦然其说,竟不夺其志也。王蜀伪相庾传素与其从弟凝绩,曾宰蜀州唐兴县。郎吏有杨会者微有才用,庾氏昆弟念之。洎迭秉蜀政,欲为杨会除马长以酧之。会曰:“某之吏役,远近皆知。忝冒为官,宁掩人口。岂可将数千家供侍,而博一虚名马长乎?”后虽假职名,止除检校官,竟不舍县役矣。(出《北梦琐言》)
lǐ shī wàng
李师望
lǐ shī wàng, nǎi zōng shǔ yě, zì fù cái néng, yù yǐ fāng miàn wèi jǐ rèn. yīn lǚ yóu qióng shǔ, bèi zhī nán mán yǒng qiè, suì shàng shū, qǐng gē xī chuān shù zhōu, yú lín qióng jiàn dìng biān jūn jié dù. zhào zhǐ yǔn zhī, nǎi yǐ shī wàng zì fèng xiáng shǎo yǐn, zhuó lǐng cǐ rèn. yú shí xī chuān dà jiàng jí qí fēn liè xún shǔ, yīn tōng nán zhào. yú shì mán jūn wèi jìn jiè" jiè" yuán zuò" zhī shí" èr zì, jù míng chāo běn gǎi xiāng háo suǒ dào, qīn yì shǔ chuān, róng xiào dòu pāng, bù néng zhǐ è. shī wàng yì yīn cǐ shòu chù yān. yuán quē chū chù. jīn jiàn běi mèng suǒ yán
李师望,乃宗属也,自负才能,欲以方面为己任。因旅游邛蜀,备知南蛮勇怯,遂上书,请割西川数州,于临邛建定边军节度。诏旨允之,乃以师望自凤翔少尹,擢领此任。于时西川大将嫉其分裂巡属,阴通南诏。于是蛮军为近界(“界”原作“之时”二字,据明抄本改)乡豪所道,侵轶蜀川,戎校窦滂,不能止遏。师望亦因此受黜焉。(原缺出处。今见《北梦琐言》)
gāo pián cǐ tiáo běn wén yuán quē. jù míng chāo běn bǔ. xiào huáng běn yú xià
高骈(此条本文原缺。据明抄本补。校黄本于下)
bó hǎi wáng huáng běn zuò" gān fú zhōng" tài wèi gāo pián zhèn shǔ rì, yīn xún biān, zhì zī zhōng jùn, shě yú cì shǐ yá. duì jùn shān dǐng huáng běn" dǐng" xià yǒu" shàng" zì yǒu kāi yuán fó sì, shì yè huáng hūn, sēng tú lǐ zàn, luó bei jiàn zuò. bó hǎi huáng běn" bó hǎi" zuò" pián wén". mìng jūn hòu huáng běn" hòu" xià yǒu" wǎng" zì xī qín xiè zhī, lái chén, chī bèi chì zhú huáng běn" chì zhú" zuò" zhú qù". zhào jiāng lì ér huáng běn wú" ér" zì wèi zhī yuē:" sēng tú lǐ niàn, yì wú zuì guò. dàn yǐ cǐ sì, shí nián hòu, dāng yǒu tū zǐ huáng běn" zi" zuò" dīng" shù shí huáng běn" shí" zuò" qiān" zuò luàn, wǒ gù yǐ shì yàn zhī." qí hòu tǔ rén jiē kūn huáng běn" kūn" xià yǒu" fā" zì zhí bīng hào dài huáng běn" dà" é" rén" kūn xiǎo huáng běn" xiǎo" zì quē kūn, jù cǐ sì wèi zhài. huáng běn cǐ xià yǒu" líng xié zhōu jiāng guǒ yè suǒ yán shí chēng pián hǎo yāo shù sī yì huò rán zhī yàn yú" èr shí yī zì. chū běi mèng suǒ yán
渤海王(黄本作“乾符中”)太尉高骈镇蜀日,因巡边,至资中郡,舍于刺史衙。对郡山顶(黄本“顶”下有“上”字)有开元佛寺,是夜黄昏,僧徒礼赞,螺呗间作。渤海(黄本“渤海”作“骈闻”。)命军候(黄本“候”下有“往”字)悉擒械之,来晨,笞背斥逐(黄本“斥逐”作“逐去”)。召将吏而(黄本无“而”字)谓之曰:“僧徒礼念,亦无罪过。但以此寺,十年后,当有秃子(黄本“子”作“丁”)数十(黄本“十”作“千”)作乱,我故以是厌之。”其后土人皆髡(黄本“髡”下有“发”字)执兵号大(黄本“大”讹“人”)髡小(黄本“小”字缺)髡,据此寺为寨。(黄本此下有“凌胁州将果叶所言时称骈好妖术斯亦或然之验欤”二十一字。(出《北梦琐言》)
wéi zhòu
韦宙
xiàng guó wéi zhòu shàn zhì shēng, jiāng líng fǔ dōng yǒu bié yè, liáng tián měi chǎn, zuì hào gāo yú jī dào rú chí, jiē wèi zhì suì. xián tōng chū, shòu lǐng nán jié dù shǐ. yì zōng yǐ pān yú zhū cuì zhī dì, chuí tān quán zhī jiè. zhòu cóng róng zòu yuē:" jiāng líng zhuāng jī gǔ, shàng yǒu qī qiān duī, gù wú suǒ tān yǐ." dì yuē:" cǐ suǒ wèi zú gǔ wēng yě." chū běi mèng suǒ yán
相国韦宙善治生,江陵府东有别业,良田美产,最号膏腴;积稻如坻,皆为滞穗。咸通初,授岭南节度使。懿宗以番禺珠翠之地,垂贪泉之戒。宙从容奏曰:“江陵庄积谷,尚有七千堆,固无所贪矣。”帝曰:“此所谓足谷翁也。”(出《北梦琐言》)
wáng shì zi
王氏子
jīng niǎn zì huáng cháo tuì hòu, xiū qì cán huǐ zhī chù. shí dìng zhōu wáng shì yǒu yī ér, sú hào wáng jiǔ hú, jū yú shàng dōu, jù fù, nà qián sān shí wàn guàn, zhù xiū zhū què mén. xī zōng zhào lìng chóng xiū ān guó sì bì, qīn jiàng chē niǎn, yǐ shè dà zhāi. nǎi kòu xīn zhōng shí zhuàng, shě qián yī wàn guàn. mìng zhū dà chén, gè qǔ yì ér jī. shàng yuē:" yǒu néng shě yī qiān guàn wén zhě, jí dǎ yī chuí." zhāi bà, wáng jiǔ hú bàn zuì rù lái, jìng shàng zhōng lóu, lián dǎ yī bǎi xià. biàn yú xī shì yùn qián shí wàn rù sì. chū zhōng cháo gù shì
京辇自黄巢退后,修葺残毁之处。时定州王氏有一儿,俗号王酒胡,居于上都,巨富,纳钱三十万贯,助修朱雀门。僖宗诏令重修安国寺毕,亲降车辇,以设大斋。乃扣新钟十撞,舍钱一万贯。命诸大臣,各取意而击。上曰:“有能舍一千贯文者,即打一槌。”斋罢,王酒胡半醉入来,径上钟楼,连打一百下。便于西市运钱十万入寺。(出《中朝故事》)
liú tuì
刘蜕
liú tuì, tóng lú rén, zǎo yǐ wén xué jìn shì. qí fù cháng jiè zhī yuē:" rèn rǔ jǔ jìn qǔ, qióng zhī yǔ dá, bù wàng yú rǔ. wú méi hòu, shèn wù jì sì." nǎi chéng piān zhōu, yǐ yú diào zì yú, jìng bù zhī qí suǒ shì. tuì hòu dēng huá guàn, chū diǎn shāng yú, shuāng lù zhī sī, yú shì hū zhǐ. lín zhōng, yì jiè qí zi, rú xiān kǎo zhī mìng. shǔ lǐ bù shàng shū zuǎn, jí qí xī yě, cháng wèi tóng liè yán zhī. jūn zǐ yuē:" míng jiào zhī jiā zhòng sàng jì, liú shì xiān dé, shì hé rén sī? yǐ tuì zhī tōng rén, yì yǒu qí shuō, shí wèi yù yě." chū běi mèng suǒ yán
刘蜕,桐庐人,早以文学进士。其父尝戒之曰:“任汝举进取,穷之与达,不望于汝。吾没后,慎勿祭祀。”乃乘扁舟,以渔钓自娱,竟不知其所适。蜕后登华贯,出典商于,霜露之思,于是乎止。临终,亦戒其子,如先考之命。蜀礼部尚书纂,即其息也,常为同列言之。君子曰:“名教之家重丧祭,刘氏先德,是何人斯?以蜕之通人,抑有其说,时未谕也。”(出《北梦琐言》)
pí rì xiū
皮日休
xián tōng zhōng, jìn shì pí rì xiū shàng shū liǎng tōng. qí yī, qǐng yǐ mèng zǐ wéi xué kē. qí lüè yún: chén wén shèng rén zhī dào, bù guò hū jīng. jīng zhī jiàng zhě, bù guò hū shǐ. shǐ zhī jiàng zhě, bù guò hū zi. zi bù yì dào zhě, mèng zǐ yě. shě shì ér zhū zǐ, bì chì hū jīng shǐ, shèng rén zhī zéi yě. wén duō bù zài. qǐng fèi zhuāng liè zhī shū, yǐ mèng zǐ wéi zhǔ, yǒu néng tōng qí yì zhě, kē xuǎn qǐng tóng míng jīng. qí èr, qǐng yǐ hán yù pèi xiǎng tài xué. qí lüè yuē: chén wén shèng rén zhī dào, bù guò hū qiú yòng. yòng" yòng" zì yuán quē, jù běi mèng suǒ yán bǔ yú shēng qián, zé yī shí kě zhī yě yòng yú sǐ hòu, zé wàn shì kě zhī yě. yòu yún: mèng zǐ xún qīng, yì fǔ kǒng dào, yǐ zhì yú wén zhōng zǐ. wén zhōng zǐ zhī dào kuàng yǐ, néng sì qí měi zhě, qí wéi hán yù hū!" rì xiū zì xí měi, xiāng yáng jìng líng rén, yòu gōng wén, yǐn yú lù mén shān, hào zuì yín xiān shēng. chū zhì chǎng zhōng, lǐ bù shì láng zhèng yú yǐ qí mào bù yáng, xì zhī yuē:" zi zhī cái xué shén fù, qí rú yī rì hé?" duì yuē:" shì láng bù kě yǐ yī rì ér fèi èr rì." wèi bù yǐ rén fèi yán yě, jǔ zǐ xián tuī fú zhī. guān zhì guó zǐ bó shì, yù sū zhōu. yǔ lù guī méng wéi wén yǒu, zhe wén sǒu" sǒu" yuán zuò" shù", jù míng chāo běn gǎi shí , pí zi sān juǎn, rén duō chuán zhī. wèi qián liú pàn guān. chū běi mèng suǒ yán
咸通中,进士皮日休上书两通。其一,请以孟子为学科。其略云:臣闻圣人之道,不过乎经。经之降者,不过乎史。史之降者,不过乎子。子不异道者,孟子也。舍是而诸子,必斥乎经史,圣人之贼也。文多不载。请废庄列之书,以孟子为主,有能通其义者,科选请同明经。其二,请以韩愈配飨太学。其略曰:臣闻圣人之道,不过乎求用。用(“用”字原缺,据《北梦琐言》补)于生前,则一时可知也;用于死后,则万世可知也。又云:孟子、荀卿,翼辅孔道,以至于文中子。文中子之道旷矣,能嗣其美者,其唯韩愈乎!”日休字袭美,襄阳竟陵人,幼攻文,隐于鹿门山,号醉吟先生。初至场中,礼部侍郎郑愚以其貌不扬,戏之曰:“子之才学甚富,其如一日何?”对曰:“侍郎不可以一日而废二日。”谓不以人废言也,举子咸推伏之。官至国子博士,寓苏州。与陆龟蒙为文友,著《文薮》(“薮”原作“数”,据明抄本改)十 ,《皮子》三卷,人多传之。为钱镠判官。(出《北梦琐言》)
guō shǐ jūn
郭使君
jiāng líng yǒu guō qī láng zhě, qí jiā zī chǎn shén yīn, nǎi chǔ chéng fù mín zhī shǒu. jiāng huái hé shuò jiān, xī yǒu gǔ kè zhàng qí huò mǎi yì wǎng lái zhě. gān fú chū nián, yǒu yī jiǎ zhě zài jīng dū, jiǔ wú yīn xìn. guō shì zi zì wǎng fǎng zhī, jì xiāng yù, jǐn huò suǒ yǒu, jǐn wǔ liù wàn mín. shēng dān yuè yān huā, mí yú yǐn bó, sān shù nián hòu, yòng guò tài bàn. shì shí táng jì, cháo zhèng duō xié, shēng nǎi shū shù bǎi wàn yú yù jué zhě mén, yǐ bái dīng yì dé héng zhōu cì shǐ, suì jué huán xiāng. shí zhǔ gōng xīn lí wáng xiān zhī kòu dào, lǐ lǘ rén wù, yǔ xī rì shū. shēng guī jiù jū, dōu wú shě yǔ, fǎng qí gǔ ròu, shù rì fāng zhī. dì mèi yù bīng luàn yǐ wáng, dú mǔ yǔ yī èr nú bì, chǔ yú shù jiān máo shè zhī xià, náng tuó dàng kōng, dàn xī yǐ rèn zhēn wèi yè. shēng zhī xíng lǐ jiān, yóu yǒu èr sān qiān mín, yuán zī fù dé sū xī, nǎi yōng zhōu yǔ mǔ fù zhì. guò cháng shā, rù xiāng jiāng, cì yǒng zhōu běi jiāng. biāo yǒu fó sì míng dōu shuài, shì xī sù yú sī, jié lǎn yú dà yōng shù xià. yè bàn. hū dà fēng yǔ, bō fān àn bēng, shù wò zhěn zhōu, zhōu bù shèng ér chén. shēng yǔ yī shāo gōng, zhuāi mǔ" mǔ" yuán zuò" zhōu". jù chén xiào běn gǎi dēng àn, jǐn yǐ huò miǎn. qí yú bì pú shēng jì, xī piào yú nù làng. chí míng, tóu yú sēng shì, mǔ shì yǐ jīng dé jí, shù rì ér yǔn. shēng zhāng huáng, chí wǎng líng líng, gào zhōu mù. zhōu mù wèi zhī bìn zàng, rì fù zèng yí zhī. jì dīng yōu, suì yù jū yǒng jùn. gū qiě pín, yòu wú qīn shí, rì xī è yú dòng něi. shēng shào xiǎo sù shè yú jiāng hú, pō shú fēng shuǐ jiān shì, suì yǔ wǎng lái zhōu chuán zhí shāo, yǐ qiú yī shí. yǒng zhōu shì rén, hū wèi zhuō shāo guō shǐ jūn, zì shì zhuàng mào yì xī, gòng gāo gōng zhī dǎng wú bié yǐ. chū nán chǔ xīn wén
江陵有郭七郎者,其家资产甚殷,乃楚城富民之首。江淮河朔间,悉有贾客仗其货买易往来者。乾符初年,有一贾者在京都,久无音信。郭氏子自往访之,既相遇,尽获所有,仅五六万缗。生耽悦烟花,迷于饮博,三数年后,用过太半。是时唐季,朝政多邪,生乃输数百万于鬻爵者门,以白丁易得横州刺史,遂决还乡。时渚宫新罹王仙芝寇盗,里闾人物,与昔日殊。生归旧居,都无舍宇,访其骨肉,数日方知。弟妹遇兵乱已亡,独母与一二奴婢,处于数间茅舍之下,囊橐荡空,旦夕以纫针为业。生之行李间,犹有二三千缗,缘兹复得苏息,乃佣舟与母赴秩。过长沙,入湘江,次永州北江。墂有佛寺名兜率,是夕宿于斯,结缆于大槦树下。夜半。忽大风雨,波翻岸崩,树卧枕舟,舟不胜而沉。生与一梢工,拽母(“母”原作“舟”。据陈校本改)登岸,仅以获免。其余婢仆生计,悉漂于怒浪。迟明,投于僧室,母氏以惊得疾,数日而殒。生慞惶,驰往零陵,告州牧。州牧为之殡葬,日复赠遗之。既丁忧,遂寓居永郡。孤且贫,又无亲识,日夕厄于冻馁。生少小素涉于江湖,颇熟风水间事,遂与往来舟船执梢,以求衣食。永州市人,呼为捉梢郭使君,自是状貌异昔,共篙工之党无别矣。(出《南楚新闻》)
lǐ dé quán
李德权
jīng huá yǒu lǐ guāng zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. yǐ yú nìng shì tián lìng zī, lìng zī bì yān, wèi zuǒ jūn shǐ. yī dàn zòu shòu shuò fāng jié dù shǐ, chì xià yì rì, wú jí ér sǐ. guāng yǒu zǐ yuē dé quán, nián èr shí yú, lìng zī suì shǔ jù zhí. huì xī huáng xìng shǔ, nǎi cóng lìng zī hù jià, zhǐ chéng dū. shí lìng zī yǔ chén jìng xuān dào zhuān guó bǐng, rén jiē wèi wēi. lǐ dé quán zhě chǔ yú zuǒ yòu, xiá ěr yǎng fèng. jiān háo bèi qiú míng lì, duō lù dé quán, yǐ wéi guān jié. shù nián zhī jiān, jù huì qiān wàn, guān zhì jīn zǐ guāng lù dài fu, jiǎn jiào yòu pú yè. hòu jìng xuān bài, wèi guān suǒ bǔ, nǎi tuō shēn dùn yú fù zhōu, yī shān bǎi jié, gài shí dào tú. yǒu lǐ ān zhě, cháng wèi fù zhōu hòu cáo jiàn ér, yǔ fù xiāng shú. hū dǔ dé quán, niàn qí lán lǚ, yāo zhì sī shě. ān wú zi, suì rèn yǐ wéi zhí. wèi bàn zǎi, ān qiě sǐ, dé quán suì gēng míng yàn sī, qǐng jì lǐ ān xiào lì, gài mù bǐ yī shí" shí" yuán zuò" hé", jù míng chāo běn gǎi ěr. xún huò wèi mù shǒu yǔ rén, yǒu shí zhě, jiē mù zhī yuē:" kàn mǎ lǐ pú yè." chū nán chǔ xīn wén
京华有李光者,不知何许人也。以谀佞事田令孜,令孜嬖焉,为左军使。一旦奏授朔方节度使,敕下翌日,无疾而死。光有子曰德权,年二十余,令孜遂署剧职。会僖皇幸蜀,乃从令孜扈驾,止成都。时令孜与陈敬瑄盗专国柄,人皆畏威。李德权者处于左右,遐迩仰奉。奸豪辈求名利,多赂德权,以为关节。数年之间,聚贿千万,官至金紫光禄大夫,检校右仆射。后敬瑄败,为官所捕,乃脱身遁于复州,衣衫百结,丐食道途。有李安者,常为复州后槽健儿,与父相熟。忽睹德权,念其蓝缕,邀至私舍。安无子,遂认以为侄。未半载,安且死,德权遂更名彦思,请继李安效力,盖慕彼衣食(“食”原作“合”,据明抄本改)耳。寻获为牧守圉人,有识者,皆目之曰:“看马李仆射。”(出《南楚新闻》)