mù guài zhāng shū gāo lù jìng shū niè yǒu dǒng qí zhào yì wèi fó tuó lín huái jiāng cuī dǎo jiǎ mì xuē hóng jī
木怪张叔高 陆敬叔 聂友 董奇 赵翼 魏佛陀 临淮将 崔导 贾秘 薛弘机
lú qián sēng zhì tōng jiāng xià cóng shì
卢虔 僧智通 江夏从事
zhāng shū gāo
张叔高
guì yáng tài shǒu jiāng xià zhāng liáo zì shū gāo, liú qí shǐ míng chāo běn chén xiào běn wú" liú qí shǐ" sān zì, àn fēng sú tōng guài shén piān" liú qí shǐ" zuò" qù yān lìng" jiā jū mǎi tián. tián zhōng yǒu dà shù shí yú wéi, fú shū gài shù mǔ, dì bù shēng gǔ. qiǎn kè fá zhī, yǒu chì zhī liù qī dòu chū. kè jīng bù guī, jù bái shū gāo. gāo nù yuē:" shù lǎo chì zhī, yǒu hé děng xuè!" yīn zì xíng, fù zhuó zhī. xuè dà liú sǎ. shū gāo shǐ xiān zhuó qí zhī. yǒu yī kōng chù, jiàn bái tóu gōng kě zhǎng sì wǔ chǐ, hū chū wǎng shū gāo. shū gāo nǎi nì gé zhī. rú cǐ fán shù huí tóu" tóu" yuán zuò" gù". jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. zuǒ yòu jiē bù fú dì, ér shū gāo tián rú yě. xú shú shì, fēi rén fēi shòu. suì fá qí mù. shì suì, sī kōng pì gāo wèi shì yù shǐ yǎn zhōu cì shǐ, yǐ jū èr qiān dàn zhī zūn, guò xiāng lǐ, jiàn zhù zǔ xiào, jìng wú tā guài. chū fēng sú tōng
桂阳太守江夏张辽字叔高,留其使(明抄本、陈校本无“留其使”三字,按《风俗通·怪神篇》“留其使”作“去鄢令”)家居买田。田中有大树十余围,扶疏盖数亩,地不生谷。遣客伐之,有赤汁六七斗出。客惊怖归,具白叔高。高怒曰:“树老赤汁,有何等血!”因自行,复斫之。血大流洒。叔高使先斫其枝。有一空处,见白头公可长四五尺,忽出往叔高。叔高乃逆格之。如此凡数回头(“头”原作“顾”。据明抄本、陈校本改)。左右皆怖伏地,而叔高恬如也。徐熟视,非人非兽。遂伐其木。是岁,司空辟高为侍御史兖州刺史,以居二千石之尊,过乡里,荐祝祖孝,竟无他怪。(出《风俗通》)
lù jìng shū
陆敬叔
wú xiān zhǔ shí, lù jìng shū wèi jiàn ān jùn tài shǒu. shǐ rén fá dà zhāng shù, bù shù fǔ, yǒu xuè chū, shù duàn, yǒu wù rén miàn gǒu shēn, cóng shù zhōng chū. jìng shū yuē, cǐ míng" péng hóu". nǎi pēng shí zhī. bái zé tú yuē:" mù zhī jīng míng péng hóu, zhuàng rú hēi gǒu, wú wěi. kě pēng shí zhī." chū sōu shén jì
吴先主时,陆敬叔为建安郡太守。使人伐大樟树,不数斧,有血出,树断,有物人面狗身,从树中出。敬叔曰,此名“彭侯”。乃烹食之。白泽图曰:“木之精名彭侯,状如黑狗,无尾。可烹食之。”(出《搜神记》)
niè yǒu
聂友
wú niè yǒu zì wén tì, yù zhāng xīn tú rén. shǎo shí pín jiàn, cháng hǎo shè liè. jiàn yī bái lù, shè zhī zhōng, xún zōng xuè jǐn, bù zhī suǒ zài. jī kùn, wò zǐ shù xià. yǎng jiàn suǒ shè lù jiàn, zhe shù zhī, guài zhī. yú shì huán jiā jī liáng, mìng zǐ dì chí fǔ fá zhī. shù yǒu xuè, suì jié wèi èr bǎn. qiān zhì bēi zhōng, cháng chén, shí fù fú chū. chū jiā bì yǒu jí" jí" yuán zuò" yán", jù sōu shén hòu jì bā gǎi. yǒu yù yíng bīn kè, cháng chéng cǐ bǎn. huò yú zhōng liú yù méi, kè dà jù, yǒu ā zhī, fù fú. shì guān rú yuàn, wèi zhì dān yáng tài shǒu. qí bǎn hū suí zhì shí tou, yǒu jīng yuē:" cǐ bēi zhōng bǎn lái, bì yǒu yì." yīn jiě zhí huán jiā. èr bǎn xié liǎng biān, yī rì jí zhì. zì ěr hòu, bǎn chū huò wèi xiōng huò. jīn xīn tú běi èr shí lǐ yú, yuē fēng xī, yǒu niè yǒu jié zǐ shù bǎn tāo zāng kē chù. zāng kē yǒu zhāng shù, jīn yóu cún, nǎi niè yǒu huí rì suǒ zāi, zhī yè jiē xiàng xià shēng. chū sōu shén jì
吴聂友字文悌,豫章新涂人。少时贫贱,常好射猎。见一白鹿,射之中,寻踪血尽,不知所在。饥困,卧梓树下。仰见所射鹿箭,著树枝,怪之。于是还家赍粮,命子弟持斧伐之。树有血,遂截为二板。牵置陂中,常沉,时复浮出。出家必有吉(“吉”原作“言”,据《搜神后记》八改)。友欲迎宾客,常乘此板。或于中流欲没,客大惧,友呵之,复浮。仕官如愿,位至丹阳太守。其板忽随至石头,友惊曰:“此陂中板来,必有意。”因解职还家。二板挟两边,一日即至。自尔后,板出或为凶祸。今新涂北二十里余,曰封溪,有聂友截梓树板涛牂柯处。牂柯有樟树,今犹存,乃聂友回日所栽,枝叶皆向下生。(出《搜神记》)
dǒng qí
董奇
jīng zhào dǒng qí tíng qián yǒu dà shù, yīn yìng shèn jiā. hòu lín yǔ, qí dú zài jiā xiāng, yǒu xiǎo lì yán, tài chéng yún fǔ jūn lái. nǎi jiàn chéng yún zhe tōng tiān guān, zhǎng bā chǐ, zì yán" yán" yuán zuò" yǒu", jù míng chāo běn gǎi. wèi fāng bó, mǒu dì sān zi yǒu juàn cái, fāng dāng yǔ jūn zhōu xuán. míng rì, jué shù xià yǒu yì. měi bū hòu wú rén, zhé yǒu yī shào nián jiù qí yǔ xì, huò mìng qǔ yǐn shí. rú shì bàn nián. qí qì qiáng zhuàng, yī mén wú jí. qí hòu shì xià shù, qí pū kè sān rén sòng hù. yán shù cái kě yòng, yù dài zhī, láng cháng bù tīng, jīn shì gòng zhǎn zhuó zhī. qí suì xǔ zhī. shén yì zì ěr jué yǐ. chū yōu míng lù
京兆董奇庭前有大树,阴映甚佳。后霖雨,奇独在家乡,有小吏言,太承云府君来。乃见承云著通天冠,长八尺,自言(“言”原作“有”,据明抄本改)。为方伯,某第三子有隽才,方当与君周旋。明日,觉树下有异。每晡后无人,辄有一少年就奇语戏,或命取饮食。如是半年。奇气强壮,一门无疾。奇后适下墅,其仆客三人送护。言树材可用,欲贷之,郎常不听,今试共斩斫之。奇遂许之。神亦自尔绝矣。(出《幽明录》)
zhào yì
赵翼
yǒng jiā sōng yáng zhào yì yǐ yì xī zhōng yǔ dà ér xiān gòng fá shān táo shù, yǒu xuè liú, jīng ér zhǐ. hòu hū shī dì sān xī suǒ zài, jīng shí rì zì guī. wén kōng zhōng yǒu yǔ shēng, huò gē kū. yì yǔ zhī yuē:" rǔ jì shì shén, hé bù yǔ wǒ xiāng jiàn?" dá yuē:" wǒ zhèng qì ěr. shě běi yǒu dà fēng shù, nán yǒu gū fēng, míng yuē shí lóu. sì bì jué lì, rén shòu mò lǚ. xiǎo yǒu shī yì, biàn qǔ cǐ ér zhe shù miǎo jí shí lóu shàng. jǔ jiā kòu tóu qǐng zhī, rán hòu dé xià." chū yì yuàn
永嘉松阳赵翼以义熙中与大儿鲜共伐山桃树,有血流,惊而止。后忽失第三息所在,经十日自归。闻空中有语声,或歌哭。翼语之曰:“汝既是神,何不与我相见?”答曰:“我正气耳。舍北有大枫树,南有孤峰,名曰石楼。四壁绝立,人兽莫履。小有失意,便取此儿著树杪及石楼上。举家叩头请之,然后得下。”(出《异苑》)
wèi fó tuó
魏佛陀
liáng mò, cài zhōu bù míng chāo běn chén xiào běn" bù" zuò" yǒu" xí jiā kōng zhái, xiāng chéng yún, xiōng bù kě jū. yǒu huí fáng dū du jūn rén wèi fó tuó jiāng huǒ rù zhái, qián táng zhǐ xī. xūn huáng zhī jì, táng shě yǒu yī wù, rén miàn gǒu shēn, wú wěi, zài shě tiào zhí. fó tuó wǎn gōng shè zhī, yī fà jí bù fù jiàn. míng rì fà wū, kàn jiàn yǐn yǔ, dé yī xiǔ mù, kě zhǎng chǐ xǔ, xià yǒu níng xuè. zì hòu suì jué. chū wǔ xíng jì
梁末,蔡州布(明抄本、陈校本“布”作“有”)席家空宅,相承云,凶不可居。有回防都督军人魏佛陀将火入宅,前堂止息。曛黄之际,堂舍有一物,人面狗身,无尾,在舍跳踯。佛陀挽弓射之,一发即不复见。明日发屋,看箭饮羽,得一朽木,可长尺许,下有凝血。自后遂绝。(出《五行记》)
lín huái jiāng
临淮将
shàng yuán zhōng, lín huái zhū jiàng děng chéng yè yàn jí, fán zhì zhū yáng, fēn fù bèi zhì. yǒu yī jù shǒu cóng chuāng zhōng rù, yán qǐ yī luán, zhòng jiē bù yǔ. pín qǐ shù sì, zhōng yì bù yǔ. nǎi qián jié shéng zuò kōu, shī yú kǒng suǒ. dài yún:" yǔ ròu." shǒu fù rù, yīn ér xì qí bì. qiān wǎn shèn zhì, ér bù néng tuō. yù míng, nǎi pǔ rán ér duàn. shì zhī, shì yī yáng zhī. chí yǐ qiú shù, jìn zhì hé shàng, yǐ suì duàn, wǎng wǎng yǒu xuè. chū guǎng yì jì
上元中,临淮诸将等乘夜宴集,燔炙猪羊,芬馥备至。有一巨手从窗中入,言乞一脔,众皆不与。频乞数四,终亦不与。乃潜结绳作彄,施于孔所。绐云:“与肉。”手复入,因而系其臂。牵挽甚至,而不能脱。欲明,乃朴然而断。视之,是一杨枝。持以求树,近至河上,以碎断,往往有血。(出《广异记》)
cuī dǎo
崔导
táng jīng nán yǒu fù rén cuī dǎo zhě, jiā pín fá. ǒu zhǒng jú yuē qiān yú zhū, měi suì dà huò qí lì. hū yī rì, yǒu yī zhū huà wéi yī zhàng fū, zhǎng zhàng yú, qiú jiàn cuī dǎo. dǎo chū guài zhī, bù gǎn chū. zhàng fū kǔ qiú zhī, dǎo suì chū jiàn zhī. zhàng fū yuē:" wǒ qián shēng qiàn jūn qián bǎi wàn, wèi cháng ér sǐ. wǒ jiā rén fù zì qī, jūn nǎi shàng sù yú tiān. shì yǐ lìng wǒ hé mén wèi jú, jì yōng yú jūn, jǐn néng mǎn ěr. jīn shàng dì yǒu mìng, āi wǒ zú shǔ, fù wǒ běn xíng. jiān wǒ zì xǐng qián shì, zhǐ rú zài sù ěr. jūn xìng wèi wǒ zhì yī bì lú, wǒ zì gēng záo, yǐ zú cǐ shēng. jūn réng jǐn jiǎn qù jú shù, duān jū shǒu cháng, zé néng zì bǎo. bù néng zhě, tiān jiàng huò yǐ. hé zhě, xī bǎi wàn zhī zī, jīn yǐ zú yǐ." dǎo dà jīng, nǎi jiē rú qí yán, jí wéi qì lú, qiě jǐn fá qù jú shù. hòu wǔ nián ér dǎo zú, jiā fù pín. qí rén yì bù zhī suǒ zài. chū xiāo xiāng lù
唐荆南有富人崔导者,家贫乏。偶种桔约千余株,每岁大获其利。忽一日,有一株化为一丈夫,长丈余,求见崔导。导初怪之,不敢出。丈夫苦求之,导遂出见之。丈夫曰:“我前生欠君钱百万,未偿而死。我家人复自欺,君乃上诉于天。是以令我合门为桔,计佣于君,仅能满耳。今上帝有命,哀我族属,复我本形。兼我自省前事,止如再宿耳。君幸为我置一敝庐,我自耕凿,以卒此生。君仍尽剪去桔树,端居守常,则能自保。不能者,天降祸矣。何者,昔百万之资,今已足矣。”导大惊,乃皆如其言,即为葺庐,且尽伐去桔树。后五年而导卒,家复贫。其人亦不知所在。(出《潇湘录》)
jiǎ mì
贾秘
shùn zōng shí, shū shēng jiǎ mì zì suī yáng zhī cháng ān. xíng zhì gǔ luò chéng biān, jiàn lǜ yě zhōng yǒu shù rén huán yǐn, zì gē zì wǔ. mì yīn yì zhī. shù rén xīn rán qí qǐ, yī mì tóng xí. mì jì jiàn qī rén jiē rú fú, jù yǒu lǐ, nǎi wèn zhī yuē:" guān shù jūn zǐ, shì liú yě. nǎi gǎn jù yǐn yú yě, sì wàng wú rén?" yǒu yī rén yán yuē:" wǒ bèi qī rén, jiē fù jì shì zhī cái, ér wèi yòng yú shí zhě, yì yóu jūn zhī tāo yùn, ér fāng móu shì jìn yě. wǒ bèi shì ǒu huì lùn zhī jiān, jūn hū rǔ lín. xìng qiě gòng fāng zūn, xī měi jǐng, yǐ gǔ zhī xīng wáng wèi jǐng jué, yǐ rén jiān yòng shě wèi nǐ yì, yòu hé bì shè qǐ gé, rù lóng zhōu, ér fāng jǐn yī zuì yě?" mì shén guài zhī, bù jué sù rán zhì jìng. jí huān xiào jiǔ, ér qī rén jiē dì xiāng mù, ruò yǒu suǒ yí. nǎi wèn mì yuē:" jīn jì jiē gāo lùn, xī bù yī shì jūn zhī fāng yóu, shǐ wǒ bèi fú jūn ér bù yí yě?" mì nǎi qǐ ér yán yuē:" yú suī yáng rén yě. shǎo hǎo dú shū, pō shí gǔ zhě wáng bà zhī dào. jīn wén huáng shàng zuǎn sì dà bǎo, kāi zhí yán zhī lù, yù yī kòu xiàng quē, shǎo shēn yú chéng. yì bù gǎn qǔ fù guì, dàn yī huō bǐ huái ěr. shì jiàn qī jūn zǐ gāo huì, gù lái yì zhī. xìng wú xiá qì kě yě." qí yī rén gù zhū bèi xiào yuē:" tā rén zì dào, bì kě wú shāng. wú shǔ duàn zhī, háng dāng bài quē." qí yī rén yuē:" jǐ suī wù yán. rén qí shě wǒ:" yī rén yuē:" cǐ jūn míng mì, gù dāng wèi wǒ nì xiá yǐ." nǎi xiào wèi mì yuē:" wú bèi shì qī shù jīng yě: qí yī yuē sōng, èr yuē liǔ, sān yuē huái, sì yuē sāng, wǔ yuē zǎo, liù yuē lì, qī yuē chū. jīn gè yán qí zhì, jūn xìng tīng ér mì zhī." qí sōng jīng nǎi qǐ ér yán yuē:" wǒ běn chǔ kōng shān, fēi cháng cái yě. fù jiān zhēn zhī jié, suī shuāng líng xuě fàn, bù néng yì qí cāo. shè ruò zhé jiàng gòu dà shà, huī jīn fǔ, cháng duǎn zhī mù, gè dé qí yòng. cuī jué suī zhòng, ér qiàn liáng dòng, wǒ jí bì bèi dòng liáng zhī yòng yě. wǒ dé qí yòng" yòng" yuán zuò" lì", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi, zé yǒng wú qīng wēi zhī huàn yǐ." qí cì yī rén qǐ yán yuē:" wǒ zhī fēng liú zhī míng, wén yú gǔ jīn. dàn hèn yáng dì bù huí, wú rén jiàn zhī. zhāng xù xiào wǒ, kōng yào zǎi jí. suǒ xǐ zhě, xù fēi zé cái zǐ yǒng shī, yè nèn zé jiā rén xué huà, róu shèng gāng qiáng, qiě zì bǎo qí xìng yě." qí cì zhě yuē:" wǒ shòu yáng hé zhī ēn, wèi bù cái zhī mù. dà chuān wú liáng, rén bù wǒ qǔ dà shà wú dòng, rén bù wǒ yòng. ruò fēi zāo yǐng jiàng zhī è, zé bì bù hé yú cháng duǎn dà xiǎo yě. yī! yǐ wǒ zhě yǒu sān gōng zhī míng yǐ." qí cì zhě yán yuē:" wǒ píng shēng hǎo cán" cán" yuán zuò" tūn", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. wú cí tǔ sì, bù yì tuī" tuī" yuán zuò" wéi", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi shí. cán jí jiǎn, jiǎn ér sī, sī wèi kù qǐ. kù qǐ rù guì zú zhī yòng. shè huò guì zú zhī liú, jiàn kù qǐ zhī měi lì yǐ niàn wǒ, wǒ yòu qǐ xū dà wéi liáng dòng, xiǎo wèi cuī jué zhě yě?" qí cì zhě yuē:" wǒ zì biàn shì sū qín rù yàn zhī rì, yǐ tuī wǒ yǒu jiān jì zhī míng yě. bù wéi hàn wǔ dì hào wèi shù shù, tóu wǒ zhě zú biǎo chì xīn. wǒ yòu xī lǜ bù wéi rén suǒ zhī yě?" qí cì yuē:" wǒ suī chù péng bì, xìng shí tián rán, yì kě yǐ jì dà guó zhī yòng yě. tǎng rén zhǔ lì zōng miào, qián sì xiǎng, ér fǎ gǔ yǐ yòng wǒ, wǒ shí kě yǐ shǐ mín zhī zhàn lì yě." qí cì yuē:" wǒ yǔ zhòng hé shū yě? tiān yì fù wǒ, dì yì zài wǒ. chūn jí róng, qiū jí luò. jìn shì rén yǐ wǒ wèi bù cái, wǒ shí cháng huái fèn wǎn. wǒ bù chǔ jiàn dǐ, zěn jiàn wǒ yǒu líng yún zhī shì wǒ bù zài yǔ xià, yān zhī wǒ shì gòu shà zhī cái. jì bù chěng jí nú mǎ yě, yù bù pōu jí wán shí yě. gù bù bì sōng jí kě gòu shà líng yún, wǒ jí bù kě gòu shà líng yún. cǐ suǒ wèi xìn yī rén zhī yán, dà sàng qí zhēn yǐ. wǒ suǒ yǐ mù yǐn lún zhī bèi, qiě tāo cáng qí jī. wǒ ruò féng táo kǎn zhī yī jiàn, jí yòu yòng zhī yǒu yú yě." yán qì, fù zì gē zì wǔ. mì wén qí yán, dà bù, zuò bù ān xí, jù qǐ cí zhī. qī rén nǎi gòng quàn jiǔ yī bēi, wèi mì yuē:" tiān dì jiān rén yǔ wàn wù, jiē bù kě cè, shèn wù qīng zhī." mì yǐn qì, xiè zhī ér qù. chū xiāo xiāng jì
顺宗时,书生贾秘自睢阳之长安。行至古洛城边,见绿野中有数人环饮,自歌自舞。秘因诣之。数人忻然齐起,揖秘同席。秘既见七人皆儒服,俱有礼,乃问之曰:“观数君子,士流也。乃敢聚饮于野,四望无人?”有一人言曰:“我辈七人,皆负济世之才,而未用于时者,亦犹君之韬蕴,而方谋仕进也。我辈适偶会论之间,君忽辱临。幸且共芳樽,惜美景,以古之兴亡为警觉,以人间用舍为拟议,又何必涉绮阁,入龙舟,而方尽一醉也?”秘甚怪之,不觉肃然致敬。及欢笑久,而七人皆递相目,若有所疑。乃问秘曰:“今既接高论,奚不一示君之芳猷,使我辈服君而不疑也?”秘乃起而言曰:“余睢阳人也。少好读书,颇识古者王霸之道。今闻皇上纂嗣大宝,开直言之路,欲一叩象阙,少伸愚诚。亦不敢取富贵,但一豁鄙怀耳。适见七君子高会,故来诣之。幸无遐弃可也。”其一人顾诸辈笑曰:“他人自道,必可无伤。吾属断之,行当败缺。”其一人曰:“己虽勿言。人其舍我:“一人曰:“此君名秘,固当为我匿瑕矣。”乃笑谓秘曰:“吾辈是七树精也:其一曰松,二曰柳,三曰槐,四曰桑,五曰枣,六曰栗,七曰樗。今各言其志,君幸听而秘之。”其松精乃起而言曰:“我本处空山,非常材也。负坚贞之节,虽霜凌雪犯,不能易其操。设若哲匠构大厦,挥斤斧,长短之木,各得其用。榱桷虽众,而欠梁栋,我即必备栋梁之用也。我得其用(“用”原作“利”,据明抄本、陈校本改),则永无倾危之患矣。”其次一人起言曰:“我之风流之名,闻于古今。但恨炀帝不回,无人见知。张绪效我,空耀载籍。所喜者,絮飞则才子咏诗,叶嫩则佳人学画,柔胜刚强,且自保其性也。”其次者曰:“我受阳和之恩,为不材之木。大川无梁,人不我取;大厦无栋,人不我用。若非遭郢匠之垩,则必不合于长短大小也。噫!倚我者有三公之名矣。”其次者言曰:“我平生好蚕(“蚕”原作“吞”,据明抄本、陈校本改)。无辞吐饲,不异推(“推”原作“惟”,据明抄本、陈校本改)食。蚕即茧,茧而丝,丝为绔绮。绔绮入贵族之用。设或贵族之流,见绔绮之美丽以念我,我又岂须大为梁栋,小为榱桷者也?”其次者曰:“我自辩士苏秦入燕之日,已推我有兼济之名也。不唯汉武帝号为束束,投我者足表赤心。我又奚虑不为人所知也?”其次曰:“我虽处蓬荜,性实恬然,亦可以济大国之用也。倘人主立宗庙,虔祀飨,而法古以用我,我实可以使民之战栗也。”其次曰:“我与众何殊也?天亦覆我,地亦载我。春即荣,秋即落。近世人以我为不材,我实常怀愤惋。我不处涧底,怎见我有凌云之势;我不在宇下,焉知我是构厦之材。骥不骋即驽马也,玉不剖即顽石也。固不必松即可构厦凌云,我即不可构厦凌云。此所谓信一人之言,大丧其真矣。我所以慕隐沦之辈,且韬藏其迹。我若逢陶侃之一见,即又用之有余也。”言讫,复自歌自舞。秘闻其言,大怖,坐不安席,遽起辞之。七人乃共劝酒一杯,谓秘曰:“天地间人与万物,皆不可测,慎勿轻之。”秘饮讫,谢之而去。(出《潇湘记》)
xuē hóng jī
薛弘机
dōng dōu wèi qiáo tóng tuó fāng, yǒu yǐn shì xuē hóng jī. yíng wō shě wèi hé zhī wēi, bì hù zì chǔ, yòu wú qī pū. měi qiū shí, lín shù fēi yè rù tíng, yì sǎo ér jù yān, shèng yǐ zhǐ náng, zhú qí qiáng ér guī zhī. cháng yú zuò yú tí qí cí yuē:" fū rén zhī jì, jiāng xùn" xùn" yuán zuò" gǒu", jù chén xiào běn gǎi qián fēi qiě bù kě, zhí wǒ jiàn bù cóng yú zhòng yì bù kě. rén shēng shí nán, wéi zài chù zhōng háng dào ěr." jū yī rì, cán yáng xī tuí, shuāng fēng rù hù, pī hè dú zuò, yǎng zhāng bǐng zhī yú fāng. hū yǒu yī kè zào mén. yí zhuàng guī gǔ, lóng sǔn páng méi, fāng kǒu guǎng sǎng, yí rán sì hào zhī bǐ. yī zǎo xiá qiú, cháng yī xuē hóng jī yuē:" zú xià xìng shàng yōu dào, dào zhe jiā féi. pū suǒ jū bù yáo, xiàng mù zú xià cāo lǚ, tè xiāng yì." hóng jī yī jiàn xiāng de, qiē cuō jīn gǔ, suì wèn xìng shì. qí rén yuē:" cáng jīng xìng liǔ." jí biàn gē yín, qīng yè jiāng ài. yún:" hàn xìng, shū sūn wèi lǐ, hé dé yǐ sǐ sàng hūn yīn ér xíng èr zài zhì dù? wú suǒ gǎn yān." gē yuē:" hán shuǐ tíng yuán zhǎo, qiū chí mǎn bài hé. dù mén qióng diǎn jí, suǒ de shì jīn duō." hóng jī hǎo yì, yīn wèn. cáng jīng zé yuē:" yì dào shēn wēi, wèi gǎn xué yě. qiě liú shì liù shuō, zhǐ míng shī shū lǐ yuè jí chūn qiū, ér wáng yú yì. qí shí wǔ shuō. shì dào zhī nán." hóng jī shén xǐ cǐ lùn. yán qì cí qù, sū sà yǒu shēng, hóng jī wàng zhī, yǐn yǐn rán zhàng yú ér méi. hòu wèn zhū lín, xī wú cǐ sè. hóng jī kǔ sī cáng jīng, yòu bù zhī suǒ. xún yuè yú, yòu yì hóng jī. hóng jī měi yù xiāng jìn, cáng jīng zhé tuì. hóng jī bī zhī, wēi wén xiǔ xīn zhī qì, cáng jīng yǐn. zhì míng nián wǔ yuè yòu lái, nǎi wèi hóng jī yuē:" zhī yīn nán féng, rì yuè yì shī, xīn qīn dào kuàng, shì ěr rén xiá. wú yǒu yī jué xiāng zèng, qǐng jūn jì yān." shī yuē:" shuí wèi sān cái guì, yú guān wàn huà tóng. xīn xū xián dù shí, nián lǎo qiè kuáng fēng." yín qì, qíng yì sāo rán, bù fù cóng róng, chū mén ér xī, suì shī qí zōng. shì yè è fēng, fà wū bá shù. míng rì, wèi wáng chí pàn yǒu dà kū liǔ, wèi liè fēng suǒ lā zhé. qí nèi bù zhī shuí rén cáng jīng bǎi yú juǎn, jǐn làn huài. hóng jī wǎng shōu zhī, duō wèi yǔ zì duàn, jiē shī cì dì, nèi wéi wú zhōu yì. hóng jī tàn yuē:" cáng jīng zhī wèi hū?" jiàn zhōng nián shì. chū gān quān zi
东都渭桥铜驼坊,有隐士薛弘机。营蜗舍渭河之隈,闭户自处,又无妻仆。每秋时,邻树飞叶入庭,亦扫而聚焉,盛以纸囊,逐其强而归之。常于座隅题其词曰:“夫人之计,将徇(“徇”原作“苟”,据陈校本改)前非且不可,执我见不从于众亦不可。人生实难,唯在处中行道耳。”居一日,残阳西颓,霜风入户,披褐独坐,仰张邴之余芳。忽有一客造门。仪状瑰古,隆隼庞眉,方口广颡,嶷然四皓之比。衣早霞裘,长揖薛弘机曰:“足下性尚幽道,道著嘉肥。仆所居不遥,向慕足下操履,特相诣。”弘机一见相得,切磋今古,遂问姓氏。其人曰:“藏经姓柳。”即便歌吟,清夜将艾。云:“汉兴,叔孙为礼,何得以死丧婚姻而行二载制度?吾所感焉。”歌曰:“寒水停圆沼,秋池满败荷。杜门穷典籍,所得事今多。”弘机好《易》,因问。藏经则曰:“易道深微,未敢学也。且刘氏六说,只明《诗》、《书》、《礼》、《乐》及《春秋》,而亡于《易》。其实五说。是道之难。”弘机甚喜此论。言讫辞去,窣飒有声,弘机望之,隐隐然丈余而没。后问诸邻,悉无此色。弘机苦思藏经,又不知所。寻月余,又诣弘机。弘机每欲相近,藏经辄退。弘机逼之,微闻朽薪之气,藏经隐。至明年五月又来,乃谓弘机曰:“知音难逢,日月易失,心亲道旷,室迩人遐。吾有一绝相赠,请君记焉。”诗曰:“谁谓三才贵,余观万化同。心虚嫌蠹食,年老怯狂风。”吟讫,情意搔然,不复从容,出门而西,遂失其踪。是夜恶风,发屋拔树。明日,魏王池畔有大枯柳,为烈风所拉折。其内不知谁人藏经百余卷,尽烂坏。弘机往收之,多为雨渍断,皆失次第,内唯无《周易》。弘机叹曰:“藏经之谓乎?”建中年事。(出《乾鐉子》)
lú qián
卢虔
dōng luò yǒu gù zhái, qí táng ào xuān jí shén hóng tè, rán jū zhě duō bào sǐ, shì yǐ kōng ér jiàn zhī qiě jiǔ. gù yòu sàn qí cháng shì wàn yáng lú qián, zhēn yuán zhōng wèi yù shǐ, fēn chá dōng tái, cháng yù mào qí zhái ér zhǐ yān. huò yuē:" cǐ zhái yǒu guài, bù kě jū." qián yuē:" wú zì néng mǐ zhī." hòu yī xī, qián yǔ cóng lì tóng qǐn qí táng, mìng pū shǐ jìn zhǐ yú mén wài. cóng lì yǒng hàn shàn shè, yú shì zhí gōng shǐ, zuò qián xuān xià. yè jiāng shēn, wén yǒu kòu mén zhě, cóng lì jí wèn zhī. yīng shēng yuē:" liǔ jiāng jūn qiǎn fèng shū yú lú shì yù." qián bù yīng. yǐ ér tóu yī fú shū xuān xià, zì shì rú bǐ ér shū zhě, diǎn huà xiān rán. qián mìng cóng lì shì qí zì yún:" wú jiā yú cǐ yǒu nián yǐ. táng ào xuān jí, jiē wú zhī jū yě. mén shén hù líng, jiē wú zhī lì yě. ér jūn tū rù wú shě, qǐ qí lǐ yé? jiǎ lìng jūn yǒu yú, wú rù zhī, kě hū? jì bù jù wú, níng bù kuì yú xīn yé? jūn sù qù, wù zhāo bài wáng zhī rǔ." dú jì bì, qí shū piāo rán sì sàn, ruò fēi jìn zhī zhuàng. é yòu wén yǒu yán zhě," liǔ jiāng jūn yuàn jiàn lú yù shǐ". yǐ ér yǒu dà lì zhì, shēn cháng shù shí xún, lì tíng, shǒu zhí yī piáo. qí cóng lì jí yǐn mǎn ér fā, zhōng suǒ zhí, qí lì suì tuì, wěi qí piáo. jiǔ zhī yòu lái, fǔ xuān ér lì, fǔ qí shǒu qiě kuī yān, mào shén yì. cóng lì yòu shè zhī, zhōng qí xiōng. lì jīng, ruò yǒu jù, suì dōng xiàng ér qù. zhì míng, qián mìng qióng qí jī. zhì zhái dōng xì dì, jiàn liǔ gāo bǎi yú chǐ, yǒu yī shǐ guàn qí shàng, suǒ wèi liǔ jiāng jūn yě. qián fá qí xīn. zì cǐ qí zhái jū zhě wú yàng. hòu suì yú, yīn chóng gòu táng shì, yú wū wǎ xià de yī piáo. zhǎng yuē zhàng yú, yǒu shǐ guàn qí bǐng, jí jiāng jūn suǒ zhí zhī piáo yě. chū xuān shì zhì
东洛有故宅,其堂奥轩级甚宏特,然居者多暴死,是以空而键之且久。故右散骑常侍万阳卢虔,贞元中为御史,分察东台,常欲贸其宅而止焉。或曰:“此宅有怪,不可居。”虔曰:“吾自能弭之。”后一夕,虔与从吏同寝其堂,命仆使尽止于门外。从吏勇悍善射,于是执弓矢,坐前轩下。夜将深,闻有叩门者,从吏即问之。应声曰:“柳将军遣奉书于卢侍御。”虔不应。已而投一幅书轩下,字似濡笔而书者,点画纤然。虔命从吏视其字云:“吾家于此有年矣。堂奥轩级,皆吾之居也。门神户灵,皆吾之隶也。而君突入吾舍,岂其理耶?假令君有余,吾入之,可乎?既不惧吾,宁不愧于心耶?君速去,勿招败亡之辱。”读既毕,其书飘然四散,若飞烬之状。俄又闻有言者,“柳将军愿见卢御史”。已而有大厉至,身长数十寻,立庭,手执一瓢。其从吏即引满而发,中所执,其厉遂退,委其瓢。久之又来,俯轩而立,俯其首且窥焉,貌甚异。从吏又射之,中其胸。厉惊,若有惧,遂东向而去。至明,虔命穷其迹。至宅东隙地,见柳高百余尺,有一矢贯其上,所谓柳将军也。虔伐其薪。自此其宅居者无恙。后岁余,因重构堂室,于屋瓦下得一瓢。长约丈余,有矢贯其柄,即将军所执之瓢也。(出《宣室志》)
sēng zhì tōng
僧智通
lín tuān sì sēng zhì tōng cháng chí fǎ huá jīng. rù chán yàn zuò, bì qiú hán lín jìng jìng, dài fēi rén jī suǒ zhì chù, jīng nián, hū yè yǒu rén huán qí yuàn hū zhì tōng. zhì xiǎo, shēng fāng xī. lì sān yè. shēng qīn hù, zhì tōng bù nài, yīn yìng yuē:" hū wǒ hé shì? kě rù lái yán yě." yǒu wù zhǎng liù chǐ yú, zào yī qīng miàn, zhāng mù jù wěn. jiàn sēng, chū yì hé shǒu. zhì tōng shú shì liáng jiǔ, wèi yuē:" ěr hán hū? jiù cǐ xiàng huǒ." wù nǎi jiù zuò. zhì tōng dàn niàn jīng. zhì wǔ gēng, wù wèi huǒ suǒ zuì, yīn bì mù kāi kǒu, jù lú ér hān. zhì tōng guān zhī, nǎi yǐ xiāng shi jǔ huī huǒ, zhì qí kǒu zhōng. wù dà hū qǐ, zhì mén ruò jué shēng. qí sì bèi shān. zhì tōng jí míng, shì jué chù, dé mù pí yī piàn. dēng shān xún zhī shù lǐ, jiàn dà qīng tóng shù shāo yǐ lǎo yǐ. qí xià āo gēn ruò xīn quē, sēng yǐ mù pí fù zhī, hé wú yán xì. qí bàn, yǒu xīn zhě chuàng chéng yī dēng, shēn liù qī cùn yú, gài mèi zhī kǒu. huī huǒ mǎn qí zhōng, jiǔ yóu yíng yíng. zhì tōng fén zhī, qí guài suì jué. chū yǒu yáng zá zǔ
临湍寺僧智通常持《法华经》。入禅宴坐,必求寒林净境,殆非人迹所至处,经年,忽夜有人环其院呼智通。至晓,声方息。历三夜。声侵户,智通不耐,因应曰:“呼我何事?可入来言也。”有物长六尺余,皂衣青面,张目巨吻。见僧,初亦合手。智通熟视良久,谓曰:“尔寒乎?就此向火。”物乃就坐。智通但念经。至五更,物为火所醉,因闭目开口,据炉而鼾。智通观之,乃以香匙举灰火,置其口中。物大呼起,至门若蹶声。其寺背山。智通及明,视蹶处,得木皮一片。登山寻之数里,见大青桐树梢已老矣。其下凹根若新缺,僧以木皮附之,合无綖隙。其半,有薪者创成一蹬,深六七寸余,盖魅之口。灰火满其中,久犹荧荧。智通焚之,其怪遂绝。(出《酉阳杂俎》)
jiāng xià cóng shì
江夏从事
tài hé zhōng, yǒu cóng shì jiāng xià zhě, qí guān shě cháng yǒu guài yì. měi xī, jiàn yī jù rén shēn jǐn hēi, shén guāng. jiàn zhī jí jì ér bìng sǐ. hòu yǒu xǔ yuán cháng zhě, shàn shì guǐ. cóng shì mìng yuán cháng yǐ fú shù kǎo zhào. hòu yī xī, yuán cháng zuò yú táng xī xuān xià, jù rén hū zhì, yuán cháng chū yī fú fēi zhī, zhōng qí bì. huō rán yǒu shēng, suì duò yú dì. jù rén jí qù. yuán cháng shì qí duò bì, nǎi yī kū mù zhī. zhì míng rì, yǒu jiā tóng wèi yuán cháng yuē:" táng zhī dōng běi yú, yǒu kū shù yān, xiān shēng fú jīn zài qí shàng." jí wǎng shì zhī, qí shù yǒu zhī shāo zhé zhě, guǒ jù rén suǒ duàn bì yě. jí fá ér fén zhī, zhái suì wú guài. chū xuān shì zhì
太和中,有从事江夏者,其官舍尝有怪异。每夕,见一巨人身尽黑,甚光。见之即悸而病死。后有许元长者,善视鬼。从事命元长以符术考召。后一夕,元长坐于堂西轩下,巨人忽至,元长出一符飞之,中其臂。剨然有声,遂堕于地。巨人即去。元长视其堕臂,乃一枯木枝。至明日,有家僮谓元长曰:“堂之东北隅,有枯树焉,先生符今在其上。”即往视之,其树有枝梢折者,果巨人所断臂也。即伐而焚之,宅遂无怪。(出《宣室志》)