chéng kān xuān huī zhī chù zhōu, mín yǒu jī wèi chóu zhě, yī rì zhū zǐ sī wèi qí mǔ yuē: mǔ jīn lǎo qiě bìng, kǒng bù dé gèng shòu, qǐng yǐ mǔ sǐ bào chóu. nǎi shā qí mǔ, zhì yú chóu rén zhī mén, ér sù zhī. chóu fú néng zì míng, kān yí zhī, huò wèi wú zú yí, kān yuē: shā rén ér zì zhì yú mén, fēi kě yí yé? nǎi qīn hé zhì, jù jiàn běn móu.
程戡宣徽知处州,民有积为仇者,一日诸子私谓其母曰:母今老且病,恐不得更寿,请以母死报仇。乃杀其母,置于仇人之门,而诉之。仇弗能自明,戡疑之,或谓无足疑,戡曰:杀人而自置于门,非可疑耶?乃亲劾治,具见本谋。