fàn zhōng xuān zhī hé zhōng fǔ, yǒu zhī lù sòng dān nián, huì kè bà, yǐ jí gào. shì yè bào zú. gài qí qiè yǔ xiǎo lì wèi jiān, gōng zhī sǐ bù kě yǐ lǐ, suì fù yǒu sī àn zhì. yàn qí shī, jiǔ qiào liú xiě. qiú yán zhì dú biē zì zhōng. gōng wèn biē zài tí jǐ zhǎn, qǐ yǒu zhòng dú ér néng zhōng xí, jué fēi qíng shí. mìng zài hé zhī, nǎi yīn kè sàn zhì dú jiǔ zhǎn zhōng ér sǐ jì ěr.
范忠宣知河中府,有知录宋儋年,会客罢,以疾告。是夜暴卒。盖其妾与小吏为奸,公知死不可以理,遂付有司案治。验其尸,九窍流血。囚言置毒鳖胾中。公问鳖在苐几盏,岂有中毒而能终席,决非情实。命再劾之,乃因客散置毒酒盏中而死计耳。