cǐ fēi yòng xīn qiē zhì zhě bù néng yǒu. guān jūn zǐ yōng kě shǎo hū hū
此非用心切至者不能有。官君子庸可少忽乎
wāng zé mín tóng zhī yuè zhōu shì, zhōu mín lǐ shì yǐ zī xióng, qí dì sǐ, qī shì bù tā shì. xiōng lì qí cái, sǒu zú rén wū fù yǐ jiān shì. yù chéng, ér zé mín zhì, chá zhī qí wǎng, wèi zhí zhī. jí wèi píng jiāng fǔ tuī guān, yǒu sēng jìng guǎng yǔ tā sēng yǒu hàn, jiǔ jué wǎng lái. yī rì yāo guǎng yǐn, guǎng dì zǐ jí yù de shī cái, qiě kǔ qí chuí chǔ, qián wǎng tā sēng suǒ shā zhī. míng rì sù guān, tā sēng bù shèng kǎo lüè, nǎi wū fú. sān jīng shěn lù, cí wú yì, jié àn dài jué. zé mín qǔ xíng xiōng dāo shì zhī, dāo shàng yǒu tiě gōng xìng míng, zhào gōng wèn zhī, nǎi qí dì zǐ dāo yě. yī xùn tǔ shí. jí xiè zhī ér chū tā sēng zuì.
汪泽民同知岳州事,州民李氏以赀雄,其弟死,妻誓不他适。兄利其财,嗾族人诬妇以奸事。狱成,而泽民至,察知其枉,为直之。及为平江府推官,有僧净广与他僧有憾,久绝往来。一日邀广饮,广弟子急欲得师财,且苦其捶楚,潜往他僧所杀之。明日诉官,他僧不胜拷掠,乃诬服。三经审录,词无异,结案待决。泽民取行凶刀视之,刀上有鐡工姓名,召工问之,乃其弟子刀也。一讯吐实。即械之而出他僧罪。