yǎn zhōu lǔ fān yān huǒ miào tiān xià. yān huǒ bì zhāng dēng, lǔ fān zhī dēng, dēng qí diàn dēng qí bì dēng qí yíng zhù dēng qí píng dēng qí zuò dēng qí gōng shàn sǎn gài. zhū wáng gōng zǐ gōng é liáo shǔ duì wǔ yuè gōng, jǐn shōu wèi dēng zhōng jǐng wù. jí fàng yān huǒ, dēng zhōng jǐng wù yòu shōu wèi yān huǒ zhōng jǐng wù. tiān xià zhī kàn dēng zhě, kàn dēng dēng wài kàn yān huǒ zhě, kàn yān huǒ yān huǒ wài. wèi yǒu shēn rù dēng zhōng guāng zhōng yǐng zhōng yān zhōng huǒ zhōng, shǎn shuò biàn huàn, bù zhī qí wèi wáng gōng nèi zhī yān huǒ, yì bù zhī qí wèi yān huǒ nèi zhī wáng gōng yě. diàn qián dā mù jià shù céng, shàng fàng" huáng fēng chū kē"" sǎ huā gài dǐng"" tiān huā pēn bó". sì páng zhēn zhū lián bā jià, jià gāo èr zhàng xǔ, měi yī lián qiàn xiào tì zhōng xìn lǐ yì lián chǐ yī dà zì. měi zì gāo zhàng xǔ, jīng yìng gāo míng. xià yǐ wǔ sè huǒ qī sù shī xiàng tuó tuó zhī shǔ bǎi yú tóu, shàng qí bǎi mán, shǒu zhōng chí xiàng yá xī jiǎo shān hú yù dòu zhū qì, qì zhōng shí" qiān zhàng jú"" qiān zhàng lí" zhū huǒ qì, shòu zú niè yǐ chē lún, fù nèi zàng rén. xuán zhuǎn qí xià, bǎi mán shǒu zhōng píng huā xú fā, yàn yàn háng xíng, qiě zhèn qiě zǒu. yí shí, bǎi shòu kǒu chū huǒ, kāo yì chū huǒ, zòng héng jiàn tà. duān mén nèi wài, yān yàn bì tiān, yuè bù dé míng, lù bù dé xià. kàn zhě ěr mù jué duó, lǚ yù kuáng yì, héng nèi shǒu chí zhī.
兖州鲁藩烟火妙天下。烟火必张灯,鲁藩之灯,灯其殿、灯其壁、灯其楹柱、灯其屏、灯其座、灯其宫扇伞盖。诸王公子、宫娥僚属、队舞乐工,尽收为灯中景物。及放烟火,灯中景物又收为烟火中景物。天下之看灯者,看灯灯外;看烟火者,看烟火烟火外。未有身入灯中、光中、影中、烟中、火中,闪烁变幻,不知其为王宫内之烟火,亦不知其为烟火内之王宫也。殿前搭木架数层,上放“黄蜂出窠”、“撒花盖顶”、“天花喷礴”。四旁珍珠帘八架,架高二丈许,每一帘嵌孝、悌、忠、信、礼、义、廉、耻一大字。每字高丈许,晶映高明。下以五色火漆塑狮、象、橐驼之属百余头,上骑百蛮,手中持象牙、犀角、珊瑚、玉斗诸器,器中实“千丈菊”、“千丈梨”诸火器,兽足蹑以车轮,腹内藏人。旋转其下,百蛮手中瓶花徐发,雁雁行行,且阵且走。移时,百兽口出火,尻亦出火,纵横践踏。端门内外,烟焰蔽天,月不得明,露不得下。看者耳目攫夺,屡欲狂易,恒内手持之。
xī zhě yǒu yī sū zhōu rén, zì kuā qí zhōu zhōng dēng shì zhī shèng, yuē:" sū zhōu cǐ shí yǒu yān huǒ, yì wú chǔ fàng, fàng yì bù dé shàng." zhòng yuē:" hé yě?" yuē:" cǐ shí tiān shàng bèi yān huǒ jǐ zhù, wú kòng xì chù ěr!" rén xiào qí dàn. yú lǔ fǔ guān zhī, dài bù wū yě.
昔者有一苏州人,自夸其州中灯事之盛,曰:“苏州此时有烟火,亦无处放,放亦不得上。”众曰:“何也?”曰:“此时天上被烟火挤住,无空隙处耳!”人笑其诞。于鲁府观之,殆不诬也。