xì quán chū chéng zhōng, shuǐ dì zhě rì zhì. zāng huò dào ān jiè chuī, suǒ xīn suǒ cài suǒ mǐ, hòu suǒ jiǔ suǒ ròu wú jiǔ ròu, zhé huī lǎo quán. sēng kǔ zhī. wú jì tuō cǐ kǔ, nǎi zuì quán, tóu zhī chú huì. bù yǐ, nǎi jué gōu shuǐ bài quán, quán dà huài. zhāng zi zhī zhī, zhì xì jǐng, mìng cháng nián jùn zhī. jí bàn, jiàn zhú guǎn jī qí xià, jiē lí zhàng zuò qì zhú jǐn, jiàn chú huì, yòu zuò qí chòu. zhāng zi táo xǐ shù cì, qí quán zhì, quán shí bù huài, yòu gān liè. zhāng zi qù, sēng yòu huài zhī. bù xuán zhǒng, zhì zài zhì sān, zú bù néng jiù, xì quán jìng huài yǐ. shì shí, shí zhī ér zhī qí huài zhě bàn, shí zhī bù zhī qí huài ér réng shí zhī zhě bàn, shí zhī zhī qí huài ér wú quán kě shí bù dé yǐ ér réng shí zhī zhě bàn. rén shēn, yǒu chēng yáng hé lǐng yù dài quán zhě, zhāng zi shì zhī, kōng líng bù jí xì ér qīng liè guò zhī. tè yǐ yù dài míng bù yǎ xún. zhāng zi wèi: yáng hé lǐng shí wèi yú jiā zǔ mù, dàn shēng wǒ wén gōng, yí fēng yú liè, yǔ shān shuǐ jù zhǎng. xī gū shān quán chū, dōng pō míng zhī" liù yī", jīn cǐ quán míng zhī" yáng hé", zhì dàng bù yì.
禊泉出城中,水递者日至。臧获到庵借炊,索薪、索菜、索米,后索酒、索肉;无酒肉,辄挥老拳。僧苦之。无计脱此苦,乃罪泉,投之刍秽。不已,乃决沟水败泉,泉大坏。张子知之,至禊井,命长年浚之。及半,见竹管积其下,皆黧胀作气;竹尽,见刍秽,又作奇臭。张子淘洗数次,俟泉至,泉实不坏,又甘冽。张子去,僧又坏之。不旋踵,至再、至三,卒不能救,禊泉竟坏矣。是时,食之而知其坏者半,食之不知其坏、而仍食之者半,食之知其坏而无泉可食、不得已而仍食之者半。壬申,有称阳和岭玉带泉者,张子试之,空灵不及禊而清冽过之。特以玉带名不雅驯。张子谓:阳和岭实为余家祖墓,诞生我文恭,遗风余烈,与山水俱长。昔孤山泉出,东坡名之“六一”,今此泉名之“阳和”,至当不易。
gài shēng lǐng shēng quán, jù zài shēng wén gōng zhī qián, bù dài wén gōng ér tiān gù yǐ yáng hé zhī yǐ, fū fù hé yí! tǔ rén yǒu hào shì zhě, kǒng yù dài shī qí xìng, suì lè shí shǔ zhī.
盖生岭、生泉,俱在生文恭之前,不待文恭而天固已阳和之矣,夫复何疑!土人有好事者,恐玉带失其姓,遂勒石署之。
qiě yuē:" zì zhāng zhì' xì quán' ér' xì quán' wèi zhāng shì yǒu, jīn pá shān shì qí zǔ lǒng, shàn zhī yì yì. lì shí shǔ zhī, jù qí duó yě." shí yǒu chuán qí yǔ zhě, yáng hé quán zhī míng yì zhe. míng yuē:" yǒu shān rú lì, yǒu quán rú dǐ tài shǐ yí liè, luò luò lěi lěi. gū yǔ yì liú,' liù yī' shàn zhī. qiān nián bā shǔ, shí fán qí chǐ dàn yán méi shān, zì shǔ sū shì."
且曰:“自张志‘禊泉’而‘禊泉’为张氏有,今琶山是其祖垄,擅之益易。立石署之,惧其夺也。”时有传其语者,阳和泉之名益著。铭曰:“有山如砺,有泉如砥;太史遗烈,落落磊磊。孤屿溢流,‘六一’擅之。千年巴蜀,实繁其齿;但言眉山,自属苏氏。”