strong zhǎng qīng wén kuí xuàn yào bǎo bèi dēng xià yǐn jiǔ gè huái guǐ tāi strong
長青文魁炫耀寶貝 燈下飲酒各懷鬼胎
shī yuē:
詩曰:
qún xióng yì qì jié fǎ chǎng gè gè yīng yǒng jì gāo qiáng
群雄義氣劫法場 個個英勇技高強
zhǐ wèi tiě niú rě xià huò jiù rén tā bǎ guān bīng shāng
只為鐵牛惹下禍 救人他把官兵傷
yú jiā bǎo nèi duō bà dào yǐ zhàng háo héng qī shàn liáng
于家堡內多霸道 倚仗豪橫欺善良
yīng xióng zhǐ guǎn bù píng shì xiǎn xiē yī mìng jiàn yán wáng
英雄只管不平事 險些一命見閻王
huà shuō ruǎn yīng zài sōng lín kǎo dǎ jīn hēng, jiāng hún shēn shàng xià dǎ de qīng zhǒng, quán dōu dǎ huài. jīn hēng zhè yàng āi gào, yě shì bù ráo. ruǎn yīng yòu jǔ qǐ xié dǐ, cái yào wǎng xià dǎ, zhǐ jiàn yóu sōng lín wài zǒu jìn liǎng gè rén.
話說阮英在松林拷打金亨,將渾身上下打的青腫,全都打壞。金亨這樣哀告,也是不饒。阮英又舉起鞋底,才要往下打,只見由松林外走進兩個人。
xì kàn cǐ nǎi fēi shì bié rén, nǎi shì jīn hēng zhī zǐ jīn guì tóng huā yún píng èr rén lái dào. àn zhōng jiāo dài, jiē yīn ruǎn yīng jīn hēng zǒu hòu, děng le dà bàn rì de gōng fū bù jiàn huí jiā, jīn guì hū rán xiǎng qǐ, yǎn wàng zhe sūn shì tài tài shuō huà. shuǐ hào zǐ jīn guì duì niáng sūn shì tài tài wèn dào: wǒ diē diē gēn zhe ruǎn yīng zǒu qù xué jiě suǒ de fāng fǎ, chī wán zǎo fàn chū qù, dào le rì luò píng xī de shí hòu, zěn me hái wèi huí lái, yīn hé yuán gù?
細看此乃非是別人,乃是金亨之子金貴同花雲平二人來到。暗中交代,皆因阮英、金亨走後,等了大半日的工夫不見回家,金貴忽然想起,眼望着孫氏太太說話。水耗子金貴對娘孫氏太太問道:「我爹爹跟着阮英走去學解鎖的方法,吃完早飯出去,到了日落平西的時候,怎麼還未回來,因何原故?」
sūn shì tài tài wén tīng cǐ yán, hū rán xīn zhōng xiǎng qǐ yī shì.
孫氏太太聞聽此言,忽然心中想起一事。
sūn shì tài tài xīn zhōng dòng hū rán xiǎng qǐ shì yī zhuāng ruǎn yīng rén xiǎo zhì móu dà pà shì rù le tā láo lóng lǐng zhe dào yín suǒ zài guì bù zhī zěn me tā táo shēng zuó yè wǎn jiān yòu nào guǐ yuān hún hái néng bǎ huà míng nèi xiē yán cí zhēn lì hài bào yīng xún huán shuō de qīng luàn dào tiān liàng cái wèi zhǐ yóu wài zǒu jìn xiǎo ruǎn yīng hé yán yuè sè nán kàn pò shì wǒ xiān tí nà shì qíng wǒ shuō bú shì nǐ suǒ guì tā cái duì wǒ shuō fēn míng tā shuō tā huì kāi suǒ fǎ shuō qǐ zhēn nǎi miào wú qióng màn shuō jiāng tā suǒ zài guì jiù shì kǔn shéng bái yòng gōng sān biàn zhòu yǔ niàn wán bì shéng suǒ néng kāi fāng fǎ jīng
孫氏太太心中動 忽然想起事一樁 阮英人小智謀大怕是入了他牢籠 領着盜銀鎖在櫃 不知怎麼他逃生昨夜晚間又鬧鬼 冤魂還能把話明 那些言詞真利害報應循環說的清 亂到天亮才為止 由外走進小阮英和顏悅色難看破 是我先提那事情 我說不是你鎖櫃他才對我說分明 他說他會開鎖法 說起真乃妙無窮慢說將他鎖在櫃 就是捆繩白用工 三遍咒語念完畢繩鎖能開方法精
sūn shì tài tài xiǎng le duō shí, rú mèng fāng xǐng, zhè cái míng bái guò lái le, jí jiào jīn guì tóng huā yún píng xiǎo gē liǎ gè dào nán biān dà sōng lín nèi, kuài dào nà lǐ kàn kàn. nà lǐ tǎng ruò méi yǒu, gē liǎng gè jí sù kuài dào yǐn pì wú rén zhī chù, jǐn yào xún zhǎo tā liǎ de xià luò.
孫氏太太想了多時,如夢方醒,這才明白過來了,急叫金貴同花雲平小哥倆個到南邊大松林內,快到那裡看看。那裡倘若沒有,哥兩個急速快到隱僻無人之處,緊要尋找他倆的下落。
gē liǎ dá yīng shuō zhī dào zhàn qǐ shēn lái wǎng wài háng chū le zhuāng yuàn bēn dào lù yī zhí bèn le huǒ bǐng dīng shí jǐ lǐ lù lái dé kuài wú fēi jiù zài dùn fàn zhōng jīn guì xíng lù máng wèn dào qǐng wèn huā gē shì yī zhuāng nǐ kàn ruǎn yīng zěn me yàng tā shuō jiě suǒ néng bù néng yún píng tīng wèn shuō yě guài wǒ méi jīng guò zhè shì qíng ruǎn yīng zhī jì rén nán cè suì shù suī xiǎo guò cōng míng wǒ wèi tīng jiàn zhè zhuāng shì jiāng rén bǎng shàng zì néng sōng ruò néng qīn jiàn suàn zhēn yǒu rú yào ěr wén shì xū qíng jīn guì wén yán shuō yǒu lǐ huā gē jiǎng de shén jīng tōng shuō shuō lùn lùn lái de kuài sōng lín bù yuǎn miàn qián yíng
哥倆答應說知道 站起身來往外行 出了莊院奔道路一直奔了火丙丁 十幾里路來得快 無非就在頓飯中金貴行路忙問道 請問花哥事一樁 你看阮英怎麼樣他說解鎖能不能 雲平聽問說也怪 我沒經過這事情阮英之計人難測 歲數雖小過聰明 我未聽見這樁事將人綁上自能松 若能親見算真有 如要耳聞是虛情金貴聞言說有理 花哥講的甚精通 說說論論來的快松林不遠面前迎
huà shuō huā yún píng tóng zhe jīn guì, lái dào le dà sōng lín nèi, shù lín lǐ biān zhǐ tīng yǒu rén shuō huà, yòu tīng jiàn dā dā de xiǎng shēng bù jué. jǐn wǎng zǒu le jǐ zǒu, fāng cái rào guò le yī kē dà sōng shù, tái tóu guān kàn, zhè cái qiáo jiàn le ruǎn yīng yòu jǔ qǐ xié dǐ, zhào zhe jīn hēng dǎ xià lái le.
話說花雲平同着金貴,來到了大松林內,樹林裡邊只聽有人說話,又聽見噠噠的響聲不絕。緊往走了幾走,方才繞過了一棵大松樹,抬頭觀看,這才瞧見了阮英又舉起鞋底,照着金亨打下來了。
yún píng zhè biān kāi le kǒu jiào shēng xiōng dì bǎ liǎn guān tā de ér zi lái dào le shì nǐ péng yǒu tóu xīn yuàn ruǎn yīng wén tīng huí tóu kàn guān jiàn jīn guì tā zài qián hóu zi jí kuài bǎ xié fàng chuān xié fù jí jiě shéng suǒ tā jiāng jīn hēng máng fàng xià jīn hēng dé mìng yī yàng bān kàn jiàn jīn guì yún píng dào jīn hēng zì jué hǎo xiū cán tàn le yī shēng wú yán yǔ duò le duò jiǎo yī liū yān tóu yě bù huí wǎng wài pǎo jīn hēng dé tuō zhuǎn jiā yuán suī rán bèi dǎ méi hèn fèn bù bǎ ruǎn yīng tā hèn yuàn zì jǐ dǎo bǎ zì jǐ yuàn bù yīng kuī xīn xíng bù duān bù yán jīn hēng huí jiā shì zài bǎ sān rén biǎo zhōu quán
雲平這邊開了口 叫聲兄弟把臉觀 他的兒子來到了是你朋友投心愿 阮英聞聽回頭看 觀見金貴他在前猴子急快把鞋放 穿鞋復即解繩鎖 他將金亨忙放下金亨得命一樣般 看見金貴雲平到 金亨自覺好羞慚嘆了一聲無言語 跺了跺腳一溜煙 頭也不回往外跑金亨得脫轉家園 雖然被打沒恨忿 不把阮英他恨怨自己倒把自己怨 不應虧心行不端 不言金亨回家事再把三人表周全
ruǎn yīng duì jīn guì huā yún píng shuō dào: nǐ men gē liǎ zhè yī lái, dǎo bǎ bó fù de yì yě xué bù chéng le, yě bù néng xué le. jīn guì jiē yán wèn dào: ruǎn gē, nǐ zhè gè jiào jì, zěn me bǎng zài shù shàng dǎ de shén me ne?
阮英對金貴、花雲平說道:「你們哥倆這一來,倒把伯父的藝也學不成了,也不能學了。」金貴接言問道:「阮哥,你這個教技,怎麼綁在樹上打的甚麼呢?」
jīn guì jiào shēng xiǎo ruǎn gē yǒu jiàn shì qíng bù míng bái xué jì zěn yàng bǎng zài shù xié dǐ kǎo dǎ suǒ wèi hé ruǎn yīng huí yán zūn dì xiōng yào nǐ liú shén tīng wǒ shuō fāng cái wǒ jiāng bó fù dǎ xué yì bì děi shòu zhé mó bié shuō xié dǐ dǎ jǐ xià jiù shì dāo duò yě shì dāng cǐ jì qiāng dāo quán bù pà dào zài shēn biān shāng bù zháo nǐ yào bù xìn huí jiā wèn bó fù yī shuō jiù xiǎo dé ruǎn yīng shuō bà hā hā xiào yún píng nà biān bǎ huà míng duì zhe jīn guì lái wèn huà shí zhǎng qīng zài nǎ gè wō lǐng wǒ gē liǎ jiāng tā zhǎo hǎo bǎ tòu lóng huí lǐ duó jīn guì shuō shì lí bù yuǎn jiù cǐ ǎn men bǎ bù nuó
金貴叫聲小阮哥 有件事情不明白 學技怎樣綁在樹鞋底拷打所為何 阮英回言尊弟兄 要你留神聽我說方才我將伯父打 學藝必得受折磨 別說鞋底打幾下就是刀剁也是當 此技槍刀全不怕 到在身邊傷不着你要不信回家問 伯父一說就曉得 阮英說罷哈哈笑雲平那邊把話明 對着金貴來問話 時長青在哪個窩領我哥倆將他找 好把透龍回里奪 金貴說是離不遠就此俺們把步挪
huā yún píng wèn zhe jīn guì: shí zhǎng qīng lí cǐ duō yuǎn? jīn guì shuō: bù yuǎn, wǒ lǐng nǐ men qù zhǎo. tā hǎo sòng chū tòu lóng jiàn, nǎi wèi zhèng lǐ. liè wèi míng gōng, yòu wèn le nǐ zhè huí shū gèng cuò le, jīn guì jìn le sōng lín, kàn jiàn ruǎn yīng bǎ tā diē diē jīn hēng bǎng zài shù shàng dǎ ne, wèi hé yuán gù?
花雲平問着金貴:「時長青離此多遠?」金貴說:「不遠,我領你們去找。他好送出透龍劍,乃為正理。」列位明公,又問了你這回書更錯了,金貴進了松林,看見阮英把他爹爹金亨綁在樹上打呢,為何緣故?
míng gōng yǒu suǒ bù zhī qíng tīng wǒ màn màn xì fēn qīng jīn guì kàn jiàn dǎ tā fù yě céng wèn guò xiǎo ruǎn yīng hóu zi tā yòu huì duì dá jīn hēng duì zi yě nán míng jí jīn zhī dào bú yào jǐn jīn guì gāi dé zhī jiāo qíng tā fù hài guò ruǎn yīng mìng dǎ tā jǐ xià jiě jiě téng ruǎn yīng liú qíng kàn jīn guì hòu lái zhī dào què chéng qíng jiǎn qù xián wén shū guī zhèng jiāng shū fēn qīng yě jiù zhōng jīn guì lǐng zhe èr yīng xióng chū le sōng lín wǎng qián xíng sān rén bēn le shí jiā zhài qiě shuō zhè wèi shí zhǎng qīng zì cóng qiǎng lái tòu lóng jiàn xīn zhōng huān yuè lè wú qióng bìng wèi dào zài tā jiā nèi lái dào yī zuò zhèn diàn zhōng
明公有所不知情 聽我慢慢細分清 金貴看見打他父也曾問過小阮英 猴子他又會對答 金亨對子也難明即今知道不要緊 金貴該得知交情 他父害過阮英命打他幾下解解疼 阮英留情看金貴 後來知道卻承情揀去閒文書歸正 將書分清也就中 金貴領着二英雄出了松林往前行 三人奔了時家寨 且說這位時長青自從搶來透龍劍 心中歡悅樂無窮 並未到在他家內來到一座鎮店中
huà shuō shí zhǎng qīng lái dào le yù jié zhèn, shì nán běi de dà jiē. tā shì jìn le nán jiē kǒu, wǎng běi zǒu, zhǐ jiàn cǐ dì rè nào, shēng yì xìng lóng, dà jiē rén yān chóu mì, yóu rú mǎ yǐ pán wō xiāng sì, nào hǒng hǒng shēng yīn bù duàn. shí cháng qīng zhèng kàn shì jǐng, hū kàn jiàn yóu zhèng běi yī rén qí zhe yī pǐ shēng kǒu, zhè yī rén shēng de shèn shì yì yàng.
話說時長青來到了遇傑鎮,是南北的大街。他是進了南街口,往北走,只見此地熱鬧,生意興隆,大街人煙稠密,猶如螞蟻盤窩相似,鬧哄哄聲音不斷。時常青正看市景,忽看見由正北一人騎着一匹牲口,這一人生得甚是異樣。
zhèng běi lái le rén yī míng qí zhe shēng kǒu rèn bù qīng shì mǎ fēi mǎ zhēn qí guài bù lèi luó niú zhè jǐ zōng shēng de mǎ tóu zhǎng niú wěi shuāng jīng dié bào rú lóng xíng zhǎng jiù xiàng tí yì bān yàng hún shēn huā diǎn yù bào shēng sì tí zǒu dòng jí yòu kuài qià shì fēi téng yì bān tóng shàng miàn qí zhe rén yī gè èr xún xiàng wài yī hòu shēng shēn gāo yuē yǒu qī chǐ wài xì yāo xiá bèi shǒu shén nèn miàn rú bái yù méi qīng xiù chún shì dān qiú xiān yòu hóng yá pái suì yù rú nuò mǐ wén zhì bīn bīn yī wén tóng tóu dài wén shēng jīn yī dǐng yíng miàn měi yù fàng guāng míng shēn chuān cuì lán wén shēng fú fěn dǐ duàn xuē zú xià dēng jiàn tā qí mǎ rù le diàn lù xī kè diàn shén xiān míng zhǎng qīng yě jiù jìn le diàn yī jìn diàn mén shén zhēng jīng dà mén shàng xuán yī kuài biǎn sān gè jīn zì lǎo tiān xìng kàn jiàn nà rén qí de mǎ shuān zài cáo tóu sài rú lóng zhǎng qīng cái rù lǚ diàn nèi dāng cáo huǒ jì bǎ huà míng kè guān yào hé wū lǐ zhù zhǎng qīng shuō yǒu yào jié jìng dān jiān huǒ fáng quán dōu yǒu bù zhī kè guān rén jǐ míng zhǎng qīng huí shuō wǒ yī gè yào zhù dān fáng bǎ sù zhōng diàn nèi huǒ jì shuō shì shì lǐng zhe zhǎng qīng wǎng xī xíng xī biān yǒu gè xiǎo kuà yuàn zhǎng qīng zǒu jìn diàn wū zhōng xiǎo yuàn sān jiān duō jié jìng nà wèi yě zhù zài yuàn zhōng gé yī wū mén bù hěn yuǎn zhǎng qīng zhù xī tā zhù dōng huǒ jì jí máng sòng guò shuǐ zhǎng qīng jìng miàn yǐn chá gēng zhǎng qīng xiǎng zhe dào còu qiǎo yī yuàn zhī nèi zhèng xiāng yīng wǒ hǎo guò qù jiāng tā wèn suǒ qí zhī mǎ jiào hé míng
正北來了人一名 騎着牲口認不清 似馬非馬真奇怪不類騾牛這幾宗 生的馬頭長牛尾 雙睛疊暴如龍行長就象蹄一般樣 渾身花點玉暴生 四蹄走動急又快恰是飛騰一般同 上面騎着人一個 二旬向外一後生身高約有七尺外 細腰狹背手甚嫩 面如白玉眉清秀唇似丹球鮮又紅 牙排碎玉如糯米 文質彬彬一文童頭帶文生巾一頂 迎面美玉放光明 身穿翠藍文生服粉底緞靴足下蹬 見他騎馬入了店 路西客店甚鮮明長青也就進了店 一進店門神睜睛 大門上懸一塊匾三個金字老天興 看見那人騎的馬 拴在槽頭賽如龍長青才入旅店內 當槽夥計把話明 客官要何屋裡住長青說有要潔淨 單間伙房全都有 不知客官人幾名長青回說我一個 要住單房把宿中 店內夥計說是是領着長青往西行 西邊有個小跨院 長青走進店屋中小院三間多潔淨 那位也住在院中 隔一屋門不很遠長青住西他住東 夥計急忙送過水 長青淨面飲茶羹長青想着倒湊巧 一院之內正相應 我好過去將他問所騎之馬叫何名
shí zhǎng qīng dào bú shì zhēn xīn zhù diàn, shì ān xīn yào lǐng jiào nà wèi qí de zhè pǐ shēng kǒu jiào shén me míng, cóng wèi jiàn guò yǒu zhè me guài de. shuō yǒu còu qiǎo, yǔ nà wèi qí mǎ de yòu zhù zài le yī gè yuàn nèi. shí zhǎng qīng jìng le miàn, chī le liǎng zhǎn chá, jí máng zhàn qǐ shēn lái, chū le zì jǐ de wū mén, jiù zǒu rù nà zuò wū nèi.
時長青倒不是真心住店,是安心要領教那位騎的這匹牲口叫甚麼名,從未見過有這麼怪的。說有湊巧,與那位騎馬的又住在了一個院內。時長青淨了面,吃了兩盞茶,急忙站起身來,出了自己的屋門,就走入那座屋內。
nà wèi zhèng zài wū nèi guān yóu wài jìn lái yī shào nián kàn tā bù guò shí jǐ suì zhǎng de kuí wěi mào bù fán miàn mù huáng bái liǎng jiān dà xiāng qīn dié bào liǎng yǎn huān shī zi lú tóu pèi kuò kǒu quán gǔ gāo sǒng yǒu wēi yán fěn líng bái huā jīn yī dǐng liù léng āo miàn juàn pà chán lán róng gāo dài zài yíng miàn bìn biān xié chā lán róng tuán nèi chuān chóu duàn xiǎo jiā ǎo lán duàn kù zi chuān xià biān shàng xiù bǎi huā sān lán sù zhōu wéi xiāng zhe xiù huā biān báo dǐ duàn xuē dēng zú xià gǒng shǒu dāng xiōng jìn mén kǎn nà yī rén yě shì jìng le miàn, zhèng zài dú zuò. hū rán jiàn zǒu jìn yī rén, nà wèi jí máng ràng qǐ lái, shuō dào: zhuàng shì qǐng zuò. shí zhǎng qīng bào quán gǒng shǒu, hán chūn dài xiào, máng wèn dào: zhè wèi xiān shēng guì xìng gāo míng? guì xiāng hé chù? yú xià lǐng jiào.
那位正在屋內觀 由外進來一少年 看他不過十幾歲長的魁偉貌不凡 面目黃白兩肩大 相親疊暴兩眼歡獅子顱頭配闊口 顴骨高聳有威嚴 粉綾白花巾一頂六棱凹面絹帕纏 藍絨高戴在迎面 鬢邊斜插藍絨團內穿綢緞小夾襖 藍緞褲子穿下邊 上繡百花三藍素周圍鑲着繡花邊 薄底緞靴蹬足下 拱手當胸進門檻那一人也是淨了面,正在獨坐。忽然見走進一人,那位急忙讓起來,說道:「壯士請坐。」時長青抱拳拱手,含春帶笑,忙問道:「這位先生貴姓高名?貴鄉何處?愚下領教。」
èr rén jiàn miàn bǎ lǐ xíng chū cì xiāng féng wèn xìng míng nà rén jiàn wèn máng dá duì xué shēng xìng wú míng wén kuí jiā zhù běi biān lí bù yuǎn wú jiā zhuāng yuē bǎi lǐ líng xué shēng nián zhǎng èr shí suì xián xiá wú shì qiáo bīn péng hái yào qí zhe wǒ de mǎ dé biàn mǎi xiē líng suì dōng lǐng jiào zhuàng shì nǐ guì xìng míng xìng jiā xiāng yào shuō qīng xiǎo yé wén tīng tā fā wèn yě jiù quán rán shuō fēn míng zhǎng qīng fù yòu lái wèn huà lǐng jiào nǐ mǎ jiào hé míng wén kuí shuō jiào qiān lǐ jiǎn cǐ mǎ zhēn nǎi yǒu dà néng zhǎng qīng diǎn tóu shuō kě yǐ cóng lái méi jiàn zhè mǎ xíng zhǎng xiāng chū qí shì jiān shǎo sì bù xiàng zi yì bān tóng
二人見面把禮行 初次相逢問姓名 那人見問忙答對學生姓吳名文魁 家住北邊離不遠 吳家莊約百里零學生年長二十歲 閒暇無事瞧賓朋 還要騎着我的馬得便買些零碎東 領教壯士你貴姓 名姓家鄉要說清小爺聞聽他發問 也就全然說分明 長青復又來問話領教你馬叫何名 文魁說叫千里剪 此馬真乃有大能長青點頭說可以 從來沒見這馬行 長相出奇世間少四不象子一般同
nà rén míng jiào wú wén kuí, lí cǐ yī bǎi duō lǐ, wú jiā cūn jū zhù. tā de zhè pǐ mǎ míng jiào qiān lǐ jiǎn, rì xíng qiān lǐ. shí zhǎng qīng quán dōu wèn míng bái, xīn zhōng huān yuè. zì jǐ àn zhōng xiǎng dào, zì jǐ yǒu bǎo bèi, bù xiǎo dé bié rén yě yǒu wú jià de bǎo bèi.
那人名叫吳文魁,離此一百多里,吳家村居住。他的這匹馬名叫千里剪,日行千里。時長青全都問明白,心中歡悅。自己暗中想道,自己有寶貝,不曉得別人也有無價的寶貝。
zhǎng qīng wèn míng xīn tiān huān tā de bǎo bèi yě bù fán rì xíng qiān lǐ mǎ shǎo yǒu bìng jiān cǐ mǎ shì lóng shēng cǐ mǎ wǒ ruò dé dào shǒu qí tā yí dìng zǒu biàn tiān dào qǔ jīn yín yǔ cái bǎo xiǎng yào fàn àn nán shàng nán wǔ hú sì hǎi jiāo péng yǒu lǜ lín dào shàng chēng kuí yuán zài tiān zhè pǐ qiān lǐ jiǎn sān zhǒng bǎo bèi zhēn zhōu quán tān xīn bù zú jiù yǒu huò huò zài bù yuǎn cún miàn qián
長青問明心添歡 他的寶貝也不凡 日行千里馬少有併兼此馬似龍生 此馬我若得到手 騎他一定走遍天盜取金銀與財寶 想要犯案難上難 五湖四海交朋友綠林道上稱魁元 再添這匹千里剪 三種寶貝真周全貪心不足就有禍 禍在不遠存面前
huà shuō shí zhǎng qīng jiǎ yì yīn qín, lái dào wú wén kuí de zhè wū zhōng pán xuán. mǎ míng wèi qiān lǐ jiǎn, yòu tīng cǐ mǎ dà yǒu yì néng. shí zhǎng qīng yòu shuō dào: wú xiàng gōng nǐ zhè pǐ yì shòu chú le zǒu de kuài, yú wài hái yǒu hé néng? wú wén kuí shuō: wǒ de zhè pǐ qiān lǐ jiǎn, bù dàn zǒu de kuài, zhè dǎo shì yī jiàn xiǎo shì, hái yào yǒu jiàn dà shì: mǎ tóu zhèng dǐng shàng yǒu yī gè ròu jiǎo dà yǒu sān cùn duō zhǎng, jiāng nà gè ròu jiǎo yòng shǒu yī bān, nà mǎ ya de yī hǒu jiào, zhēn nǎi liǎo bù dé.
話說時長青假意殷勤,來到吳文魁的這屋中盤旋。馬名為千里剪,又聽此馬大有異能。時長青又說道:「吳相公你這匹異獸除了走的快,餘外還有何能?」吳文魁說:「我的這匹千里剪,不但走的快,這倒是一件小事,還要有件大事:馬頭正頂上有一個肉角大有三寸多長,將那個肉角用手一搬,那馬呀的一吼叫,真乃了不得。」
yī bān ròu jiǎo jiào de shēng zú xià shēng fēng qǐ zài kōng rú tóng jià yún yǔ dēng wù piāo piāo yáo yáo néng fēi téng yī gè shí chén xíng qiān lǐ yī rì néng yǒu wàn lǐ xíng bú shì xué shēng shuō dà huà yóu biàn tiān xià bù fèi gōng cǐ mǎ chū yú wài guó dì nǎi xì hǎi nèi yī lóng shēng zhǎng qīng wén tīng jiāng tóu diǎn guài dào zhǎng de lìng yàng xíng tóu shàng jì rán shēng chū jiǎo dù xià yǒu lín cái suàn jīng wén kuí dá yīng shuō bù cuò fù xià lín dà èr cùn líng ruò yào téng kōng lín bì zhà lín fèng shēng yān shēng rú fēng cǐ děng yì shòu tiān xià shǎo huáng jīn wàn liǎng mǎi bù néng wǒ mǎ běn shì chuán jiā bǎo zhēn nǎi chēng qǐ jià lián chéng wén kuí shuō zhe tái tóu kàn zhǐ jiàn zhǎng qīng jiàn xiān míng tā yāo pèi dài yī kǒu jiàn xiá guāng wàn dào rào rén jīng wú shēng zhè biān máng wèn dào nǐ de bǎo jiàn wèi hé míng zūn jià miàn qián wǒ lǐng jiào yào zhī cǐ jiàn nǎ yàng néng zhǎng qīng huí dá shì míng jiàn cǐ jiàn míng yuē jiào tòu lóng bǎo jiàn néng yǐ zhǎn shén guǐ chī mèi wǎng wǎng dōu pà jīng yǎn qián ruò yào yǒu xié suì zì néng chū xiá zhǎn yāo jīng xǐ néng bì xié duō ào miào cǐ jiàn zhēn néng yǒu dà gōng shēn dài cǐ jiàn néng bǎo mìng ruò yù cì kè shāng bù néng cǐ jiàn zì néng shā cì kè yù jiàn è rén jiàn nán róng bì yào zhǎn tā tóu luò dì xiǎng yào táo tuō bù nán xíng tǎng jiàn yāo mó yǔ guǐ guài bì yào jiào tā yī mìng qīng wú shēng wén tīng shuō shì bǎo wǒ zài lǐng jiào zhè tòu lóng zhǎng qīng huí yán yǒu chū chù tīng wǒ xì xì shuō gè qīng jiāng jiàn chōu chū duì rì zhào bǎo jiàn nèi lǐ xiàn huó lóng
一搬肉角叫的聲 足下生風起在空 如同駕雲與登霧飄飄搖搖能飛騰 一個時辰行千里 一日能有萬里行不是學生說大話 游遍天下不費工 此馬出於外國地乃係海內一龍生 長青聞聽將頭點 怪道長的另樣行頭上既然生出角 肚下有鱗才算精 文魁答應說不錯腹下鱗大二寸零 若要騰空鱗必炸 鱗縫生煙聲如風此等異獸天下少 黃金萬兩買不能 我馬本是傳家寶真乃稱起價連城 文魁說着抬頭看 只見長青劍鮮明他腰佩帶一口劍 霞光萬道繞人睛 吳生這邊忙問道你的寶劍為何名 尊駕面前我領教 要知此劍哪樣能長青回答是名劍 此劍名曰叫透龍 寶劍能以斬神鬼魑魅魍魍都怕驚 眼前若要有邪祟 自能出匣斬妖精喜能避邪多奧妙 此劍真能有大功 身帶此劍能保命若遇刺客傷不能 此劍自能殺刺客 遇見惡人劍難容必要斬他頭落地 想要逃脫步難行 倘見妖魔與鬼怪必要叫他一命傾 吳生聞聽說是寶 我再領教這透龍長青回言有出處 聽我細細說個清 將劍抽出對日照寶劍內里現活龍
shuō shì bǎo jiàn nèi zhōng àn cáng liǎng tiáo jīn lóng. zài zhè jiàn shēn yǐ lǐ ná qǐ lái píng kàn, nán jiàn lóng zhī miàn.
說是寶劍內中暗藏兩條金龍。在這劍身以里拿起來平看,難見龍之面。
jiāng jiàn chōu chū ké lái, yòng dān shǒu jǔ qǐ, bái tiān duì zhe rì guāng yī zhào, kàn jiàn nèi jiàn yǒu liǎng tiáo jīn lóng, shàng xià pán rào, zhēn nǎi rú liǎng tiáo huó lóng de yī yàng.
將劍抽出殼來,用單手舉起,白天對着日光一照,看見內劍有兩條金龍,上下盤繞,真乃如兩條活龍的一樣。
rú tóng huó lóng yì bān yàng pán rào rú tā zài jiāng yáng ruò yù yè jiān duì xīng dǒu zhào jiàn jiù yào fàng háo guāng míng yuē jiào zhe tòu lóng jiàn wǒ dài cǐ jiàn bǎ shēn fáng áo yóu hǎi wài fǎng péng yǒu jiē yīn cǐ jiàn zǒu sì fāng wǒ hái lìng yǒu yī zhuāng bǎo ruò yào tí qǐ zhēn gāo qiáng míng wèi bì fǎ guān biàn shì dài zài tóu shàng bǎ shēn cáng zhàn zài duì miàn kàn bù jiàn bú shì jiǎ huà jiāng rén huǎng rú yào bù xìn dāng miàn kàn biàn zhī zhēn jiǎ yǔ qí xiáng fēi shì wǒ jīn shuō dà huà tài suì shén xiān bù gǎn dāng wú shēng wén tīng fā le lèng nán zhī zhēn jiǎ shì nán liàng tīng tā shuō dí zhēn shí huà suī rán yǒu bǎo tài yě kuáng
如同活龍一般樣 盤繞如他在江洋 若遇夜間對星斗照見就要放毫光 名曰叫着透龍劍 我帶此劍把身防遨遊海外訪朋友 皆因此劍走四方 我還另有一樁寶若要提起真高強 名為避法冠便是 帶在頭上把身藏站在對面看不見 不是假話將人謊 如要不信當面看便知真假與其詳 非是我今說大話 太歲神仙不敢當吳生聞聽發了愣 難知真假事難量 聽他說的真實話雖然有寶太也狂
huà shuō wú wén kuí tīng le shí zhǎng qīng suǒ shuō, yǒu bì fǎ guān zěn yàng ào miào, wú shēng tīng tā shuō de tiān xuán dì de, lèng le duō shí. fù yòu shuō dào: nǐ de zhè bǎo bèi xiàn zài hé chù? gāi kě yǐ néng jiào wài rén kàn jiàn, wǒ yào lǐng jiào.
話說吳文魁聽了時長青所說,有避法冠怎樣奧妙,吳生聽他說的天玄地的,愣了多時。復又說道:「你的這寶貝現在何處?該可以能叫外人看見,我要領教。」
zhè zhǒng shì qíng lǐng jiào míng zūn jià liú shén nǐ qǐng tīng néng jiào wài rén lái kàn jiàn cái néng lián yè chuán měi míng bǎo bèi ruò yào wú rén jiàn wài biān nǎ néng zhī de qīng zhǎng qīng wén yán shuō yǒu lǐ wǒ de bǎo bèi dài shēn zhōng cóng lái bù pà wài rén jiàn yào pà rén kàn shì xū qíng shuō bà shēn shǒu qǔ fǎ bǎo bì fǎ guān zài shǒu zhōng qíng wú shēng zhè biān zǐ xì kàn hóng sè tóu guān fàng guāng míng jiù xiàng zhuàng shì guān yī yàng xiá guāng wàn dào yào yǎn jīng shàng biān zhēn zhū lì zi dà qǐ háo fàng guāng rào yǎn jīng míng yuē bì fǎ guān yī dǐng wǒ dài tóu shàng nǐ jiàn qīng zhǎng qīng jiāng guān tóu shàng dài wú shēng guān qiáo chī yī jīng hū rán bù jiàn zhǎng qīng miàn duì miàn zhī rén wú yǐng zōng wú shēng àn zhōng shuō qí guài zhè zhǒng yì shì wǒ wèi jīng fāng cái wèi dài guān yī dǐng tā zài duì miàn jiàn shēn xíng jiàn tā jiāng guān tóu shàng dài lì kè rén wú qí shì qíng zhēn shì yī zhǒng hǎo bǎo bèi bù yóu àn àn xǐ xīn zhōng zì jǐ àn zhōng hú sī xiǎng jīn rì suàn bǎ jī huì féng yào jiāng cǐ bǎo dé wǒ shǒu jí sù huí guó lè wú qióng wú shēng jiàn bǎo qǐ dǎi yì ān xīn bù liáng ě xīn shēng èr rén gè huái xīn bù shàn jiāo yǒu nà néng zhè yàng xíng diū qù xián yán shū guī zhèng zài bǎ wú shēng xì shuō qīng duì zhe duì miàn lái wèn huà zhuàng shì kě zài bǎ huà míng shuō zěn bù néng kàn jiàn nǐ nǐ yào shuō huà wǒ tīng tīng zhǎng qīng duì miàn wén cǐ huà jiào shēng xiān shēng tīng fēn míng fāng cái nǐ tīng wǒ kuā bǎo fǎng fú shēn yí wǒ hú měng
這種事情領教明 尊駕留神你請聽 能叫外人來看見才能連夜傳美名 寶貝若要無人見 外邊哪能知的清長青聞言說有理 我的寶貝帶身中 從來不怕外人見要怕人看是虛情 說罷伸手取法寶 避法冠在手中擎吳生這邊仔細看 紅色頭冠放光明 就像壯士冠一樣霞光萬道耀眼睛 上邊珍珠栗子大 起毫放光繞眼睛名曰避法冠一頂 我帶頭上你見清 長青將冠頭上帶吳生觀瞧吃一驚 忽然不見長青面 對面之人無影蹤吳生暗中說奇怪 這種異事我未經 方才未帶冠一頂他在對面見身形 見他將冠頭上帶 立刻人無奇事情真是一種好寶貝 不由暗暗喜心中 自己暗中胡思想今日算把機會逢 要將此寶得我手 急速回國樂無窮吳生見寶起歹意 安心不良噁心生 二人各懷心不善交友那能這樣行 丟去閒言書歸正 再把吳生細說清對着對面來問話 壯士可再把話明 說怎不能看見你你要說話我聽聽 長青對面聞此話 叫聲先生聽分明方才你聽我夸寶 仿佛深疑我胡懵
huà shuō wú wén kuí jiàn bǎo qǐ yì, cún xīn bù liáng. dàn jiàn shí zhǎng qīng dài shàng bì fǎ guān, jiù kàn bù jiàn rén le. jiū jìng shì zài tā duì miàn zuò zhe ne. wú shēng wèn dào: zhuàng shì, nǐ zài nǎ lǐ ne? nǐ néng shuō huà jiào shēng tīng, cái hǎo zhī dào nǐ zài hé chù. shí zhǎng qīng jiāng bì fǎ guān ná xià lái shōu hǎo le, duì zhe wú shēng wèn dào: nǐ kàn wǒ de bǎo bèi rú hé ne? shì zhēn shì jiǎ, fāng cái kàn nǐ de guāng jǐng, yǒu xǔ duō de bù xìn de yàng zi ne. zhè shí hòu nǐ kě jiàn zhēn le, què shì bù jiǎ ne, bú shì wǒ kǒu chū hú yán, shuō xiē gè dà huà.
話說吳文魁見寶起意,存心不良。但見時長青帶上避法冠,就看不見人了。究竟是在他對面坐着呢。吳生問道:「壯士,你在哪裡呢?你能說話叫聲聽,才好知道你在何處。」時長青將避法冠拿下來收好了,對着吳生問道:「你看我的寶貝如何呢?是真是假,方才看你的光景,有許多的不信的樣子呢。這時候你可見真了,確是不假呢,不是我口出胡言,說些個大話。」
wǒ de bǎo bèi tiān xià wú bú shì wǒ de yán yǔ cū tǎng ruò yù jiàn yǒu bǎo yǒu yǔ tā jié bài bù hán hu zài wài fǎng le zhè xiē rì bìng wèi yù jiàn zhēn yàn gū diàn wài kàn jiàn nǐ de mǎ lǐng jiào cǐ mǎ hé míng hū nǐ fāng duì wǒ shuō lái lì zěn yàng chū qí néng rú hé wǒ yòu shuō chū wǒ de bǎo fāng cái nǐ yě kàn de qīng ǎn men èr rén quán yǒu bǎo zhè cái chēng qǐ dà zhàng fū
我的寶貝天下無 不是我的言語粗 倘若遇見有寶友與他結拜不含糊 在外訪了這些日 並未遇見真燕孤店外看見你的馬 領教此馬何名呼 你方對我說來歷怎樣出奇能如何 我又說出我的寶 方才你也看的清俺們二人全有寶 這才稱起大丈夫
shēn xíng wú yǐng shí zhǎng qīng duì zhe wú wén kuí shuō dào: wǒ yǒu bǎo bèi, shì tè yì de chū wài yào fǎng yǒu bǎo de péng yǒu. ruò yù jiàn le, wǒ jiù yǔ tā jié jiāo hé hǎo. wú shēng huí yán: zhèng hé wú yì, ǎn men èr rén bù yuē ér tóng, quán shì yī yàng de xīn shì. zhè jiù shì qiān lǐ yǒu yuán cái néng huì zài yī chù. wú wén kuí shí zhǎng qīng zhè èr rén suǒ shuō de yào jiāo péng yǒu de huà, quán dōu shì jiǎ yì, nǎ yī gè yě méi yǒu zhēn xīn de. èr rén zhèng tán lùn, kàn jiàn diàn zhōng de huǒ jì lái wèn dào: èr wèi kè guān shì chī biàn fàn, kě shì yào chī quán zhuō jiǔ ne? shí zhǎng qīng shuō: shì yào chī quán zhuō jiǔ fàn.
身形無影時長青對着吳文魁說道:「我有寶貝,是特意的出外要訪有寶的朋友。若遇見了,我就與他結交合好。」吳生回言:「正合吾意,俺們二人不約而同,全是一樣的心事。這就是千里有緣才能會在一處。」吳文魁、時長青這二人所說的要交朋友的話,全都是假意,哪一個也沒有真心的。二人正談論,看見店中的夥計來問道:「二位客官是吃便飯,可是要吃全桌酒呢?」時長青說:「是要吃全桌酒飯。」
zhǎng qīng jí máng bǎ huà míng huǒ jì liú shén zǐ xì tīng chéng zhuō jiǔ xí yào duān shàng wú shēng zhè biān bǎ huà míng quán rán jì zài wǒ yī chù nǐ yào xiōng dì zhēn qiān gōng zhǎng qīng diǎn tóu shuō kě yǐ gōng jìng bù rú bǎ mìng cóng huǒ jì dá yīng máng bǎi jiǔ bù duō zhī shí quán bǎi chéng èr rén duì zhe lái chī jiǔ huǒ jì yòu lái bǐng shàng dēng dēng xià yǐn jiǔ dài xù huà gè huái xīn shì dǎ diào tíng zhǎng qīng zhè biān kāi yán dào wǒ shì dì lái nǐ shì xiōng péng yǒu yě zài wǔ lún nèi sì hǎi zhī zhōng jiāo bīn péng dāng chū táo yuán sān jié yì sān shèng liú xià bài dì xiōng huàn nán xiāng fú tóng shēng sǐ yì qì fēi cháng xīn bù gēng
長青急忙把話明 夥計留神仔細聽 成桌酒席要端上吳生這邊把話明 全然記在我一處 你要兄弟真謙恭長青點頭說可以 恭敬不如把命從 夥計答應忙擺酒不多之時全擺成 二人對着來吃酒 夥計又來秉上燈燈下飲酒帶敘話 各懷心事打調停 長青這邊開言道我是弟來你是兄 朋友也在五倫內 四海之中交賓朋當初桃園三結義 三聖留下拜弟兄 患難相扶同生死義氣非常心不更
èr rén duì zuò chī jiǔ. suī rán xù huà, kǒu hǎo xīn fēi, gè huái bù liáng zhī yì. qiě shuō shí zhǎng qīng shuō dào: jiāo péng yǒu bù dé yī yàng, dāng chū yǒu sūn bìn páng juān èr rén, páng juān hài guò sūn bìn, nà yàng péng yǒu jiāo bù dé de, zǒng yào xué nà sān wèi lǎo shèng rén de yì qì.
二人對坐吃酒。雖然敘話,口好心非,各懷不良之意。且說時長青說道:「交朋友不得一樣,當初有孫臏、龐涓二人,龐涓害過孫臏,那樣朋友交不得的,總要學那三位老聖人的義氣。」
zhǎng qīng fù yòu bǎ huà yán nǐ wǒ huì zhe fēi děng xián yì qì xiāng tóu jiāo péng yǒu jiāo yǒu zǒng yào fēn yú xián péng yǒu yǒu gè zé shàn dào bù tóng fù guì tóng huàn nán qián cháo jǐ bèi yīng xióng jiāng liú xià měi míng chuán hòu shì yě shì qián làng cuī hòu làng qián rén liú xià hòu rén guān zài xià chū wài lái xué shì yào fǎng néng rén hǎo xué quán wén kuí wén tīng shuō bù cuò jiē yīn ǎn men zài yòu nián bù jīng zhī shì nán zhǎng zhì tiān xià kuān kuò yǒu dà xián shì shàng rén duō jūn zǐ shǎo xiǎo rén xíng shì nán bù piān zhàng yì shū cái tiān xià shǎo huī jīn shì tǔ yì bù duō qū jǐ cóng rén yǒu jǐ gè rén rén dōu xiǎng yào zhàn xiān
長青復又把話言 你我會着非等閒 義氣相投交朋友交友總要分愚賢 朋友有個擇善道 不同富貴同患難前朝幾輩英雄將 留下美名傳後世 也是前浪催後浪前人留下後人觀 在下出外來學事 要訪能人好學全文魁聞聽說不錯 皆因俺們在幼年 不經之事難長志天下寬闊有大賢 世上人多君子少 小人行事難不偏仗義疏財天下少 揮金似土亦不多 屈己從人有幾個人人都想要占先
huà shuō wú wén kuí yǔ shí zhǎng qīng èr rén, zài dēng xià chī jiǔ, jǐn shuō xiē jiāo péng yǒu de yì qì. wú wén kuí fù yòu shuō dào: jiāo péng yǒu zǒng pà hǎo de rén shǎo, xīn gé dù pí, zuò shì liǎng bù zhī, dé fèn chū jūn zǐ xiǎo rén, nǎi wèi liǎng yàng.
話說吳文魁與時長青二人,在燈下吃酒,盡說些交朋友的義氣。吳文魁復又說道:「交朋友總怕好的人少,心隔肚皮,作事兩不知,得分出君子小人,乃為兩樣。」
wú shēng fù yòu bǎ huà míng rén xīn zuò shì liǎng bù zhī jūn zǐ suǒ xíng yào qū jǐ xiǎo rén zuò shì zhǎo pián yí jūn zǐ zhè xīn cháng dàng dàng xiǎo rén zhī xīn cháng qī qī jūn zǐ chū yán shùn tiān lǐ xiǎo rén chū yán bǎ rén qī jūn zǐ fán shì yào duān zhèng xiǎo rén yù shì yǒu chà chí jūn zǐ bù duó rén suǒ hǎo xiǎo rén jiàn wù rè xīn lǐ jiāng rén zhī wù xiǎng yào piàn dé bú dào shǒu hái bù yī jiāo rén zǒng yào zhēng yǎn jīng ruò bù zhēng yǎn jiù chī qū zhǎng qīng wén tīng wú shēng huà zì jǐ àn zhōng dǎ zhǔ yì míng shì yòng huà àn diǎn pò jiào tā bái bái fèi xīn jī yù zhī èr rén xīn fù xià huí shū zhōng jiāo dài qí
吳生復又把話明 人心作事兩不知 君子所行要屈己小人作事找便宜 君子這心常蕩蕩 小人之心常戚戚君子出言順天理 小人出言把人欺 君子凡事要端正小人遇事有差遲 君子不奪人所好 小人見物熱心裡將人之物想要騙 得不到手還不依 交人總要睜眼睛若不睜眼就吃屈 長青聞聽吳生話 自己暗中打主意明是用話暗點破 叫他白白費心機 欲知二人心腹下回書中交待齊