strong liáng gǔn dú shè láo lóng jì zhōu shùn bèi piàn guān fáng zhōng strong
梁滚毒设牢笼计 周顺被骗关房中
cí yuē:
词曰:
hǎo wèi xiǎo yé shū shēng tóu qīn lái zhì jǐ níng
好位小爷书生 投亲来至济宁
liáng fǔ yǐ lǐ bǎ xìn tōng nù nǎo dà rén zǒng bīng
梁府以里把信通 怒恼大人总兵
dāng miàn xiě le wén yuē fàng le gōng zǐ xìng mìng
当面写了文约 放了公子性命
wèi chū fǔ mén yòu biàn gēng lái le liáng gǔn huài zhǒng
未出府门又变更 来了梁滚坏种
zhè shǒu xī jiāng yuè, shuō de zhōu shùn àn hèn duō shí, liáng zhōng nà biān dī shēng shuō dào" gōng zǐ kuài zǒu bà, ruò jiào dà rén kàn chū bié de yì sī, nà shí zǒu zhī wǎn yǐ. kuài jiē yín zi, suí wǒ lái, bǎ nǐ sòng chū fǔ mén qù."
这首西江月,说的周顺暗恨多时,梁忠那边低声说道“公子快走罢,若叫大人看出别的意思,那时走之晚矣。快接银子,随我来,把你送出府门去。”
huà shuō zhōu shùn jiē guò yín zi, xīn zhōng xiǎng dào: yín zi wǒ yě bú yào, ná zhè yín zi, pèng nǐ lǎo gǒu tóu, shāo chū wǒ xīn zhōng zhī hèn. liáng zhōng jiàn cǐ shì bù hǎo, shuō zhōu shào yé, nǐ yào zá ǎn dà rén, ǎn dà rén fēn fù bǎ nǐ bǎng shàng, sòng dào zhī zhōu yá mén, dǎ shàng qiú chē, jiě jìn dōng jīng, yān yǒu nǐ mìng ne? zhōu shùn zhè cái bù gǎn zá le. liáng shì tài fēn fù liáng zhōng jiāng zhōu shùn sòng chū fǔ mén. zhōu shùn zài qián, liáng zhōng zài hòu, tā èr rén zǒu chū shū fáng, yuè guò guān huā tíng, zǒu chū èr mén, liáng zhōng shàng qián lā zhù gōng zǐ shuō dào:" nǐ qiě màn zǒu, ǎn jiā dà rén bà qīn yī shì, cái yǔ nǐ shí liǎng yín zi, bù gòu yí lù pán fèi, nǐ zài èr mén yǐ wài děng lǎo nú, wǒ yǒu jì qióng de jǐ shí liǎng yín zi, wǒ qǔ lái hǎo sòng yǔ nǐ, bìng zuò lù fèi." gōng zǐ yī tīng, mǎn xīn huān xǐ:" lǎo guǎn jiā, nǐ zhēn shì yī pài hǎo xīn, nǐ kuài qù, wǒ zài zhè lǐ děng nǐ." liáng zhōng huí le pèi fáng, qǔ yín zi, zhōu shùn zài zhè děng zhe bù tí. qiě shuō liáng shì tài, tā yǒu gè yì zǐ míng jiào liáng gǔn, zhèng zài huā yuán, gēn suí èr jiā jiào shī yǎn wǔ. què shuō èr jiā jiào shī, xìng shèn míng shuí, tóu yī jiā xìng mǎ, jiào tiě jí lì mǎ wén yuǎn dì èr jiā xìng wú, jiào huài guǎi zǐ wú fēng. dài lǐng shào yé zài huā yuán shuǎ dà dāo, ná le tiě gùn cháng qiāng.
话说周顺接过银子,心中想道:银子我也不要,拿这银子,碰你老狗头,稍出我心中之恨。梁忠见此事不好,说周少爷,你要砸俺大人,俺大人吩咐把你绑上,送到知州衙门,打上囚车,解进东京,焉有你命呢?周顺这才不敢砸了。梁士太吩咐梁忠将周顺送出府门。周顺在前,梁忠在后,他二人走出书房,越过观花庭,走出二门,梁忠上前拉住公子说道:“你且慢走,俺家大人罢亲一事,才与你十两银子,不够一路盘费,你在二门以外等老奴,我有济穷的几十两银子,我取来好送与你,并作路费。”公子一听,满心欢喜:“老管家,你真是一派好心,你快去,我在这里等你。”梁忠回了配房,取银子,周顺在这等着不提。且说梁士太,他有个义子名叫梁滚,正在花园,跟随二家教师演武。却说二家教师,姓甚名谁,头一家姓马,叫铁疾利马文远;第二家姓吴,叫坏拐子吴峰。带领少爷在花园耍大刀,拿了铁棍长枪。
liáng ān bào dào:" qǐ bǐng shào yé, dé zhī dōng jīng biàn liáng ǎn nà gū yé dào le." liáng gǔn wén tīng, mǎn xīn huān xǐ, fàng xià cháng qiāng, jí máng zǒu chū huā yuán, chuān zhái guò yuàn, lái dào shū fáng. kǒu zūn:" diē diē tīng bǐng, ǎn nà mèi fū, qián lái tóu qīn, xiàn zài nǎ lǐ?" liáng lǎo yé shuō:" wǒ ér yǒu suǒ bù zhī, ruò tí qǐ nǐ nà mèi fū, shì lì bù tiān guān zhī hòu, tā jiā fàn le miè mén zhī zuì, ná zhì dōng jīng fǎ chǎng fèi mìng. xiǎo yuān jiā táo chū biàn liáng, lái zhì ǎn fǔ, wèi fù jiào tā xiě le yī zhāng tuì qīn wén yuē, yòu yǔ tā shí liǎng yín zi, fēn fù jiā jiāng sòng chū fǔ mén, yuǎn zǒu gāo fēi qù le." liáng gǔn shuō:" diē diē cǐ shì bù hǎo, ǎn yé men bà qīn, yòu yǔ tā shí liǎng yín zi zuò shén me? nà zhōu shùn tā shì tiān guān zhī hòu, ná zhe shí liǎng yín zi zuò wéi lù fèi, bēn zhì dōng jīng biàn liáng, guān qīn yòu duō, rú ruò shèng shàng chū le shè zhǐ, shè tā zhōu jiā wú zuì, tā ruò shàng gào ǎn yé men huǐ qīn de zuì guò, kě jiù dà le." shì tài shuō:" wǒ ér, yī nǐ zěn yàng?" liáng gǔn shuō:" diē diē, ruò yī hái ér, shā rén shā gè sǐ, jiù rén jiù gè huó. shā rén bù sǐ biàn wèi chóu, zòng hǔ guī shān gāng, tā jiù yào shāng rén." shì tài tīng shuō, dà jīng dào:" zǒu zhī bù yuǎn, bǎ tā gǎn huí." liáng gǔn tīng shuō, jí máng chū le shū fáng qù gǎn gōng zǐ.
梁安报道:“启禀少爷,得知东京汴梁俺那姑爷到了。”梁滚闻听,满心欢喜,放下长枪,即忙走出花园,穿宅过院,来到书房。口尊:“爹爹听禀,俺那妹夫,前来投亲,现在哪里?”梁老爷说:“我儿有所不知,若提起你那妹夫,是吏部天官之后,他家犯了灭门之罪,拿至东京法场废命。小冤家逃出汴梁,来至俺府,为父叫他写了一张退亲文约,又与他十两银子,吩咐家将送出府门,远走高飞去了。”梁滚说:“爹爹此事不好,俺爷们罢亲,又与他十两银子作什么?那周顺他是天官之后,拿着十两银子作为路费,奔至东京汴梁,官亲又多,如若圣上出了赦旨,赦他周家无罪,他若上告俺爷们悔亲的罪过,可就大了。”士太说:“我儿,依你怎样?”梁滚说:“爹爹,若依孩儿,杀人杀个死,救人救个活。杀人不死便为仇,纵虎归山冈,他就要伤人。”士太听说,大惊道:“走之不远,把他赶回。”梁滚听说,即忙出了书房去赶公子。
liáng gǔn mài bù chū shū fáng qù gǎn gōng zǐ shào nián láng chū le shū fáng zǐ xì kàn bú jiàn gōng zǐ zài nà xiāng gǎn máng tā yòu wǎng wài zǒu lái dào èr mén kàn qí xiáng nà biān yǒu gè xiǎo huā zǐ yòu jiàn liáng zhōng zài nà páng zǒu jìn qián qù kāi yán dào jiào shēng liáng zhōng lǎo jiā zhǎng ǎn mèi fū tā nǎ qù le kuài kuài qǐng huí nèi shū fáng lǎo yé jīn rì hú tú le gǎn zǒu mèi fū bēn tā xiāng yòu xiě yī zhāng tuì hūn zhǐ zhè shì zuò de lǐ bù dàng liáng zhōng yī tīng zhè jù huà huí bǐng shào yé tīng qí xiáng liáng zhōng shuō:" shào yé, zhè jiù shì zhōu gōng zǐ, hái wèi chū fǔ mén." liáng gǔn yī tīng, mǎn xīn huān xǐ, zǒu jìn qián qù, shēn shī yī lǐ, kǒu zūn mèi fū:" wǒ jiā lǎo yé jīn rì zuò shì cuò le, qǐng huí shū fáng, zì yǒu hǎo chù." shuō bà shǒu lā gōng zǐ huí shū fáng lái le.
梁滚迈步出书房 去赶公子少年郎 出了书房仔细看不见公子在那厢 赶忙他又往外走 来到二门看其详那边有个小花子 又见梁忠在那旁 走近前去开言道叫声梁忠老家掌 俺妹夫他哪去了 快快请回内书房老爷今日糊涂了 赶走妹夫奔他乡 又写一张退婚纸这事作的理不当 梁忠一听这句话 回禀少爷听其详梁忠说:“少爷,这就是周公子,还未出府门。”梁滚一听,满心欢喜,走近前去,深施一礼,口尊妹夫:“我家老爷今日作事错了,请回书房,自有好处。”说罢手拉公子回书房来了。
hǎo gè liáng gǔn gǒu láng shēng shǒu lā gōng zǐ wǎng lǐ xíng èr rén zhèng zǒu lái de kuài shū fáng bù yuǎn zhǐ chǐ zhōng
好个梁滚狗狼生 手拉公子往里行 二人正走来得快书房不远咫尺中
xián huà bù tí. qiě shuō liáng gǔn wèi gǎn gōng zǐ shí jié, yǔ tā diē diē shuō de míng bái:" bǎ tā gǎn huí shū fáng, jiǎ zhuāng fēng diān, bǎ tuì hūn wén yuē chě de fēn fēn luàn suì. tā zhǐ dāng hǎo xīn bǎ tā liú xià, děng dào yè jìng gēng shēn, bǎ tā piàn zài hòu huā yuán shū fáng yǐ lǐ, zài yǔ tā áo le yī wǎn bā bù duàn cháng sàn, lì bī xiǎo yuān jiā hē le, bǎ shī shǒu tóu zài jiāo huā jǐng nèi, bǎ ǎn mèi zǐ xǔ pèi gè fù háo zhī jiā, mén dàng hù duì, láng cái nǚ mào, zǒu yī mén hǎo qīn qī, ǎn yě guāng cǎi." liáng shì tài wén tīng, mǎn xīn huān xǐ. zhèng zài shū fáng shuō zhe, liáng gǔn bǎ gōng zǐ zǎo lǐng lái le, lǎo zéi yī jiàn, jiǎ zhuāng miàn hóng guò ěr. shuō dào:" ér ya, nǐ fāng cái qián lái tóu qīn, wǒ nà yī shí hú tú le, zěn me jiào nǐ xiě xià tuì hūn wén yuē? wǒ wèi guān yī chǎng, nǎ yǒu bà qīn zhī lǐ?" shuō bà, suí bǎ wén yuē chě dé fēn fēn luàn suì. liáng gǔn shuō:" mèi fū, qián yuàn rén duō jiā zá, yǒu xǔ duō bù biàn, wǒ bǎ nǐ lǐng dào hòu huā yuán, yǒu yī zuò shū fáng, zàn qiě zhù xià, děng zhe wàn suì chū le shè zhǐ, nǐ zhōu jiā fāng kě wú shì, kàn gè liáng chén jí rì, yǔ wǒ mèi zǐ hǎo jié bài huā táng. wàn suì kāi ēn hòu, hái hǎo qián qù qiú míng, dé le yí gè guān zhí, hǎo tì nǐ zhōu jiā bào chóu." gōng zǐ yī tīng, mǎn xīn huān xǐ.
闲话不提。且说梁滚未赶公子时节,与他爹爹说的明白:“把他赶回书房,假装疯颠,把退婚文约扯的纷纷乱碎。他只当好心把他留下,等到夜静更深,把他骗在后花园书房以里,再与他熬了一碗八步断肠散,立逼小冤家喝了,把尸首投在浇花井内,把俺妹子许配个富豪之家,门当户对,郎才女貌,走一门好亲戚,俺也光彩。”梁士太闻听,满心欢喜。正在书房说着,梁滚把公子早领来了,老贼一见,假装面红过耳。说道:“儿呀,你方才前来投亲,我那一时糊涂了,怎么叫你写下退婚文约?我为官一场,哪有罢亲之理?”说罢,随把文约扯得纷纷乱碎。梁滚说:“妹夫,前院人多夹杂,有许多不便,我把你领到后花园,有一座书房,暂且住下,等着万岁出了赦旨,你周家方可无事,看个良辰吉日,与我妹子好结拜花堂。万岁开恩后,还好前去求名,得了一个官职,好替你周家报仇。”公子一听,满心欢喜。
shuō dào:" gē ge měi qíng, dāng míng fèi fǔ."
说道:“哥哥美情,当铭肺腑。”
liáng gǔn biàn zài tóu lǐ xíng hòu gēn gōng zǐ zhōu jǐng lóng gōng zǐ zhèng zǒu tái tóu kàn huā yuán bù yuǎn miàn qián yíng liáng gǔn tuī kāi huā yuán mén gōng zǐ jìn yuán kàn fēn míng yī biān yī kē wú tóng shù qīng qīng lǜ lǜ nào sōng wěi shí liú huā kāi hóng shì huǒ yù zān huā kāi bái shēng shēng jiāo huā tíng qián sōng péng dā yī zhàng duō lù hái yǒu líng lǐ miàn zāi de bái lí ǒu jīn yú yín yú nào hōng hǒng bō lí píng lǐ yǎng yú chóng yī biān yī pén xiān rén zhǎng xǔ duō huā cǎo shǔ bù qīng yíng chūn tàn chūn jiāng xī là sháo yào jú huā shén xiān míng dà jīn zhǎn lái xiǎo jīn zhǎn hái yǒu jǐ pén zǐ jīn zhōng yǐng bì qiáng shàng huà shān hǔ hái yǒu kuí huā xiàng rì hóng gōng zǐ xíng zǒu lái kàn jǐng shū fáng bù yuǎn miàn qián yíng liáng gǔn tuī kāi mén liǎng shàn èr rén qiān ràng lǐ biān xíng èr rén jìn le shū fáng, liáng gǔn shuō:" mèi fū, nǐ zài zhè lǐ děng zhe, wǒ huí shàng fáng qǔ jǐ jiàn yī fú lái, yǔ nǐ huàn shàng, zài dào chú xià fēn fù, yǔ nǐ zuò fàn, tiān yì bù zǎo le." liáng gǔn hái wèi dòng shēn, tiān jiù hēi le. bǐng shàng dēng zhú, zhōu shùn shuō:" gē ge, nǐ kuài qù bà." liáng gǔn chū le shū fáng, lái zhì chú xià, áo le yī wǎn bā bù duàn cháng sàn, qǔ le yī bǎ gāng dāo, yī tiáo shéng zi, chū le zhái yuàn, zhǐ wàng huā yuán lái le. zhōu shùn zài shū fáng, zuò xià shēn xíng, jǔ mù tái tóu qiáo kàn qǐ lái le. nà wèi shuō tā yǒu shén me xīn shì? qiáo kàn tā zhǐ dāng hǎo yì ne.
梁滚便在头里行 后跟公子周景隆 公子正走抬头看花园不远面前迎 梁滚推开花园门 公子进园看分明一边一棵梧桐树 青青绿绿闹松尾 石榴花开红似火玉簪花开白生生 浇花亭前松棚搭 一丈多路还有零里面栽的白藜藕 金鱼银鱼闹哄哄 玻璃瓶里养鱼虫一边一盆仙人掌 许多花草数不清 迎春探春江西腊芍药菊花甚鲜明 大金盏来小金盏 还有几盆紫金钟影壁墙上画山虎 还有葵花向日红 公子行走来看景书房不远面前迎 梁滚推开门两扇 二人谦让里边行二人进了书房,梁滚说:“妹夫,你在这里等着,我回上房取几件衣服来,与你换上,再到厨下吩咐,与你作饭,天亦不早了。”梁滚还未动身,天就黑了。秉上灯烛,周顺说:“哥哥,你快去罢。”梁滚出了书房,来至厨下,熬了一碗八步断肠散,取了一把钢刀,一条绳子,出了宅院,只望花园来了。周顺在书房,坐下身形,举目抬头瞧看起来了。那位说他有什么心事?瞧看他只当好意呢。
gōng zǐ jǔ mù kàn sì fāng shū fáng jǐng zhì liàng táng táng zhǐ hú tiān péng sài xuě dòng fāng zhuān pù dì liàng yòu guāng zhōng jiān shè bǎi lí huā àn tài shī yǐ zi shì huáng yáng juǎn jīn tiáo lēi zhǎng qī chǐ shàng miàn bǎi shè fèn wài qiáng shàng bǎi chá pán hé chá wǎn hái yǒu dài kè nuǎn chá gāng wén fáng sì bǎo yā shū jiǎn pái zhe shèng xián shū jǐ zhāng chuān yī jìng zi yǒu sān chǐ yī duì chā píng zài liǎng páng jīn píng chā zhe kǒng què wěi bái yù píng ān qiū hǎi táng hái yǒu wéi shàn bā jiāo shàn shēng guǎn dí xiāo lǐ miàn zhuāng fěn miàn qiáng shàng zhēn hǎo kàn bā shàn wéi píng zài zhōng yāng sōng zhú méi lán sì jì jǐng yàn míng xū shí jí shì shuāng tài bái zuì xiě xī jīng biǎo yè mèng fēi xióng shì wén wáng shèng rén jué liáng chén cài guó áo yóu yuè gōng táng míng huáng sān rén qù qǐng zhū gě liàng nà shi liú bèi yǔ guān zhāng liǎng tāo xiāng chèn yī fù duì yī fù duì lián xiě de qiáng shàng lián kuān zhái shī shū shě zhāi zhuāng zhōng zhèng zài xià xíng gōng zǐ zhèng kàn shū fáng jǐng liáng gǔn duān lái duàn hún tāng
公子举目看四方 书房景致亮堂堂 纸糊天棚赛雪洞方砖铺地亮又光 中间设摆梨花案 太师椅子是黄杨卷金条勒长七尺 上面摆设分外强 上摆茶盘和茶碗还有待客暖茶缸 文房四宝押书柬 排着圣贤书几章穿衣镜子有三尺 一对插瓶在两旁 金瓶插着孔雀尾白玉瓶安秋海棠 还有围扇芭蕉扇 笙管笛箫里面装粉面墙上真好看 八扇围屏在中央 松竹梅兰四季景雁名虚实及是双 太白醉写西京表 夜梦飞熊是文王圣人绝粮陈蔡国 遨游月宫唐明皇 三人去请诸葛亮那是刘备与关张 两韬相衬一付对 一付对联写的强上联宽宅失书舍 斋庄中正在下行 公子正看书房景梁滚端来断魂汤
zhōu shùn zhèng zài shū fáng, sì xià qiáo kàn, liáng gǔn duān yī wǎn bā bù duàn hún sàn zǒu jìn shū fáng, fàng xià dān dāo shéng zi dú yào, dào:" zhōu shùn, suí nǐ yuàn yì zì wěn, nà yǒu gāng dāo yī kǒu ruò yào xuán liáng, nà yǒu shéng zi ruò pà shēn zi shòu kǔ, hái yǒu yī wǎn bā bù duàn cháng sàn, nǐ ruò hē le, guǎn bǎo nǐ pí ròu bù néng shòu kǔ. liàng lái nǐ chā chì nán fēi, xiǎng yào táo huó, dēng tiān hái nán." shuō bà wǎng wài jiù zǒu, zhōu shùn nǎ zhōu shùn, nǐ zì tǎo fāng biàn bà. zǒu chū shū fáng, bǎ mén suǒ shàng, cháng yáng qù le. zhōu shùn tīng jiàn, xià de dǎn zhàn xīn jīng, miàn rú jīn zhǐ, hǎo xiàng yáng zǐ jiāng xīn fān chuán, gāo lóu shī jiǎo, zǒu le zhēn hún, yǎn wàng cāng tiān, xū jiē bù yǐ.
周顺正在书房,四下瞧看,梁滚端一碗八步断魂散走进书房,放下单刀、绳子、毒药,道:“周顺,随你愿意自刎,那有钢刀一口;若要悬梁,那有绳子;若怕身子受苦,还有一碗八步断肠散,你若喝了,管保你皮肉不能受苦。谅来你插翅难飞,想要逃活,登天还难。”说罢往外就走,周顺哪周顺,你自讨方便罢。走出书房,把门锁上,徜佯去了。周顺听见,吓的胆战心惊,面如金纸,好像扬子江心翻船,高楼失脚,走了真魂,眼望苍天,吁嗟不已。
yǎn wàng cāng tiān dǎ hāi shēng nà yǒu wǒ de huó mìng cún zhǐ dāng tóu qīn yǒu hǎo chù fēi é tóu huǒ zì bēn dēng wǒ xiǎng shàng tiān wú yǒu lù yǒu xīn rù dì dì wú mén tāo tóu cāng yíng wú tóu méng pū shù shù de là xià lèi lèi zhū gǔn gǔn shī qián xiōng ná qǐ gāng dāo yào zì wěn gāng dāo xià qù zěn me yàng yǒu xīn yào hē duàn cháng sàn bā bù gōng fū yào guī yīn lián bǎ niáng qīn zūn jǐ shēng rén jiā shēng ér fáng bèi lǎo nǐ yǎng ér zi bù sòng zhōng zhǐ dāng tóu qīn yǒu hǎo chù nà xiǎng yuè fù xīn gǎi gèng rèn bù rèn qīn hái bà le bù gāi dìng xià láo lóng jì huā yuán hǎo bǐ yán luó diàn shū fáng hǎo bǐ yīn jiān chéng rén ruò zài lái qíng yě zài rén ruò bù zài bǎ qíng diū liáng jiā fàn guò miè mén zuì duō kuī wǒ diē rén yī míng wǒ fù shàng diàn bǎo yī běn bǎo xià nǐ jiā huó xìng mìng liǎng jiā xiāng hǎo jié qīn shì mén dàng hù duì jié qīn qíng liáng gǔn dìng jì hài sǐ wǒ nǐ yǔ mèi zǐ bài huā dēng yǔ nǐ mèi zǐ tiān dì bài fēng fēng liú liú guò nián dōng guò shàng sān nián bìng èr zài gěi nǐ shēng gè xiǎo wài shēng dāng rén jiù bǎ jiù jiù jiào bèi dì jiù bǎ diē diē chēng zhōu shùn zhè biān lián shēng yán liáng gǔn zhǐ dāng ěr biān fēng gōng zǐ zàn tíng ǎn bù biǎo jiāng shū zāi kāi lìng yǒu míng huí shū dān biǎo nà yí gè běi lóu yā huán pào dǎ dēng yā huán tā bǎ běi lóu xià xià le fú tī shí sān céng chuān zhái guò yuàn wǎng qián qù huā yuán bù yuǎn miàn qián yíng mài bù jiù bǎ huā yuán jìn hū tīng shū fáng fàng bēi shēng yī zhí mài bù wǎng qián zǒu zǒu guò yī zuò guān huā tíng zhèng zǒu zhōng jiān tái tóu kàn shū fáng bù yuǎn miàn qián yíng liáng gǔn yī biān tái tóu kàn lái le qíng rén pào dǎ dēng ruò wèn yā huán zěn dǎ bàn yé tái bù zhī liú shén tīng nán lái gōng fěn jìng le miàn sū zhōu yān zhī diǎn chún hóng qiū bō lín lín huā hán lù liǎng dào é méi shì luán gōng shuō dào cǐ chù xiē xiē bà xià huí shū lǐ zài xù míng
眼望苍天打嗨声 那有我的活命存 只当投亲有好处飞蛾投火自奔灯 我想上天无有路 有心入地地无门掏头苍蝇无头蒙 扑漱漱的落下泪 泪珠滚滚湿前胸拿起钢刀要自刎 钢刀下去怎么样 有心要喝断肠散八步工夫要归阴 连把娘亲尊几声 人家生儿防备老你养儿子不送终 只当投亲有好处 那想岳父心改更认不认亲还罢了 不该定下牢笼计 花园好比阎罗殿书房好比阴间城 人若在来情也在 人若不在把情丢梁家犯过灭门罪 多亏我爹人一名 我父上殿保一本保下你家活性命 两家相好结亲事 门当户对结亲情梁滚定计害死我 你与妹子拜花灯 与你妹子天地拜风风流流过年冬 过上三年并二载 给你生个小外甥当人就把舅舅叫 背地就把爹爹称 周顺这边连声言梁滚只当耳边风 公子暂停俺不表 将书栽开另有名回书单表那一个 北楼丫环炮打灯 丫环她把北楼下下了扶梯十三层 穿宅过院往前去 花园不远面前迎迈步就把花园进 忽听书房放悲声 一直迈步往前走走过一座观花亭 正走中间抬头看 书房不远面前迎梁滚一边抬头看 来了情人炮打灯 若问丫环怎打扮爷台不知留神听 南来宫粉净了面 苏州胭脂点唇红秋波淋淋花含露 两道蛾眉似鸾弓 说到此处歇歇罢下回书里再叙明