strong zhǔ pú shī sàn xiù yīng rù shān kàng lì yuán fèn cuì píng guān fū strong
主仆失散秀英入山 伉俪缘分翠屏观夫
cí yuē:
词曰:
èr rén cuī mǎ qián jìn lái zhì yě wài huāng jiāo
二人催马前进 来至野外荒郊
tài bái jīn xīng xià tiān cháo chōng sàn zhǔ pú gè táo
太白金星下天朝 冲散主仆各逃
yí gè xiàng nán xíng zǒu yí gè xiàng běi bēn yáo
一个向南行走 一个向北奔遥
xiǎng zhǎo zhōu jiā gēn yī tiáo bù liào shī le duō jiāo
想找周家根一条 不料失了多娇
xián yán xù bà, shū guī qián qíng. què shuō zhǔ pú èr rén lái zhì jiāo wài, zhèng yù tài bái jīng guò, biàn le gè bái máo yù tù, zhǐ yǐn tā èr rén de lù jìng. zhèng wǎng qián zǒu, liǎng pǐ zuò qí yī jiàn lǎ de yī shēng, jīng sàn nán běi gè pǎo. xiǎo jiě zài mǎ shàng dǎn zhàn xīn jīng, ā yā yī shēng, yǎn wàng cāng tiān, zhè kě kēng le wǒ le.
闲言叙罢,书归前情。却说主仆二人来至郊外,正遇太白经过,变了个白毛玉兔,指引他二人的路径。正往前走,两匹坐骑一见喇的一声,惊散南北各跑。小姐在马上胆战心惊,啊呀一声,眼望苍天,这可坑了我了。
xiǎo jiě mǎ shàng lèi shuāng qīng àn bǎ cāng tiān jiào jǐ shēng zhǐ xiǎng chū mén yǒu hǎo chù nǎ zhī bàn lù yǒu biàn gēng sī zì lái bǎ fū zhǔ zhǎo yī shuāng diē niáng bù zhī qíng liáng zhōng bù zhī guī hé chǔ zhè kě jiào wǒ nǎ lǐ xíng zuò mǎ pǎo de hún shēn hàn miàn qián yǒu zuò gāo shān fēng wǎn jǐng qiáo qiáo tiān jiàn hēi dōng fāng sòng chū tài yīn xīng xiǎo jiě mǎ shàng tái tóu kàn shān xià lái le rén jǐ míng lēi zhù zuò xià néng xíng mǎ zài shuō lóu zú xún shān fēng kàn jiàn lái wèi shū shēng kè měi mào wú bǐ shén nián qīng zǒu jìn qián qù kāi yán dào lián bǎ xiǎo jiàng wèn yī shēng jiā zhù nǎ zhōu bìng nǎ xiàn lái cǐ shān zhōng hé shì qíng yī yī cóng tóu shuō shí huà bù kě xū yán jiǎ gào sòng xiǎo jiě wén tīng bù yán yǔ dī tóu àn àn dǎ tiáo tíng
小姐马上泪双倾 暗把苍天叫几声 只想出门有好处哪知半路有变更 私自来把夫主找 一双爹娘不知情梁忠不知归何处 这可叫我哪里行 坐马跑的浑身汗面前有座高山峰 晚景瞧瞧天渐黑 东方送出太阴星小姐马上抬头看 山下来了人几名 勒住坐下能行马再说喽卒寻山峰 看见来位书生客 美貌无比甚年青走进前去开言道 连把小将问一声 家住哪州并哪县来此山中何事情 一一从头说实话 不可虚言假告诵小姐闻听不言语 低头暗暗打调停
què shuō liáng xiù yīng xìn mǎ yóu jiāng, zǒu le yǒu yī bǎi yú lǐ, lái cǐ gāo shān, cǐ chù míng wéi xìng huā shān, yǒu yī jiā dài wáng, xìng zhèng zì mèng xióng, hái yǒu yī wèi tóng bāo jiě jie míng cuì píng, yě shì shèng mǔ zhī tú, quán shēn de wǔ yì. zài cǐ gāo shān, jī cǎo tún liáng, yù bèi qiū hòu móu fǎn dōng jīng, hǎo tì xiān rén bào chóu. xiǎo jiě lái cǐ chù, zhèng qiǎo lóu zú xún shān zǒu guò lái, shàng qián wèn dào, zhī jiàn tā yī yán bù fā, yòu jiāng xiǎo jiě mǎ lā zhù, tí zhe pán wèn. shàng le gāo shān, lái zhì zhài mén, xiǎo jiě xià le zuò mǎ, xīn zhōng zháo máng, yě bù zhī zhè shì hé chǔ, zhèng zài wéi nán. lóu zú jiāng tā dài jìn zhài mén, lái zhì dà zhàng, zhèng mèng xióng yī jiàn, lián shēng fā hǎn yā wú zhī xiǎo bèi, jìng gǎn lái cǐ xìng huā shān tàn tīng wǒ de qíng yóu, kuài kuài duì nǐ dài wáng shí shuō. rú ruò bù yán, jiào nǐ rén tóu luò dì. xiǎo jiě wén tīng cǐ yán, xià de jīng yí bù zhǐ, miàn rú tǔ sè, dào tuì le jǐ bù, gōng shēn yī yī, kǒu chēng dài wáng zài shàng, tīng xiǎo shēng miàn bǐng.
却说梁秀英信马由缰,走了有一百馀里,来此高山,此处名为杏花山,有一家大王,姓郑字梦熊,还有一位同胞姐姐名翠屏,也是圣母之徒,全身的武艺。在此高山,积草屯粮,预备秋后谋反东京,好替先人报仇。小姐来此处,正巧喽卒巡山走过来,上前问道,只见她一言不发,又将小姐马拉住,提着盘问。上了高山,来至寨门,小姐下了坐马,心中着忙,也不知这是何处,正在为难。娄卒将他带进寨门,来至大帐,郑梦熊一见,连声发喊呀无知小辈,竟敢来此杏花山探听我的情由,快快对你大王实说。如若不言,叫你人头落地。小姐闻听此言,吓的惊疑不止,面如土色,倒退了几步,躬身一揖,口称大王在上,听小生面禀。
nǚ bàn nán zhuāng liáng xiù yīng dī tóu àn àn dǎ tiáo tíng wǒ ruò shuō le shí qíng huà yòu pà zhēn jié bǎo bù qīng xīn lǐ zhuǎn niàn yǒu yǒu yǒu wǒ bǎ zhàng fū chōng yī chōng kāi kǒu jiù bǎ dài wáng zūn tīng zhe xiǎo shēng xì gào bǐng jiā zhù hú guǎng bīn zhōu fǔ xiàng yáng dà jiē yǒu mén tíng yǒu jiā xìng zhōu běn shì wǒ jiā fù zuò guān zài dōng jīng lì bù tiān guān míng zhōu yì zhōng xīn gěng gěng yáng dà míng zhǐ yīn zuò guān duō jī shàng dé zuì jiān dǎng lǎo cài jīng lǎo zéi běn shì huáng guó zhàng nǚ ér zài cháo shì xī gōng jiān nǚ zuò le xī gōng yuàn zhōng rì měi tiān hōng huī zōng dāng zhe wàn suì jǐ jù huà rú tóng tiě bǎn dīng shàng dīng tā yǔ wǒ fù zuò le duì cài jīng shàng cháo bǎ běn shēn wàn suì huáng mìng shī le zhèng zhǐ xìn jiān chén bù xìn zhōng wǒ fù guān zhí xuē qù le yòu ná yī jiā mǎn mén tíng kǔn le yī bǎi líng sān kǒu fǎ chǎng yī tóng wèn diǎn xíng fàng le sān shēng zhuī hún pào jīng dòng lǎo tiān guā shén fēng jiù chū mǔ zǐ rén liǎng gè xiǎo shēng míng jiào zhōu jǐng lóng zhè shì yǐ wǎng shí qíng huà wèi yǒu xū yán jiǎ gào sòng zhèng mèng xióng tīng xīn huān xǐ lián bǎ gē ge zūn yī shēng nǐ běn shì wèi zhōng chén hòu wǒ shì sòng cháo hòu dài gēn zhèng zǐ míng běn shì wǒ zǔ zhèng yìn běn shì gē ge míng jiān chén zéi zǐ jiāng ǎn hài yī jiā lǎo shào táo chū chéng lái zhì xìng huā gāo shān shàng zhāo jūn mǎi mǎ jù yīng xióng děng zhì bīng zú jiāng yě guǎng dà jiā qù fǎn biàn liáng chéng zhè shì yǒu yuán lái xiāng huì shén chāi guǐ shǐ dào cǐ zhōng gē ge qiě zhù gāo shān zhài qiū hòu ǎn hǎo fǎn dōng jīng xiān shā cháo zhōng jiān zéi dǎng jīn diàn zài qù shā xī gōng yǔ ǎn èr jiā bǎ chóu shā nà shí cháo zhōng de ān níng mèng xióng shuō bà qián hòu huà jiāng shū cái kāi lìng biǎo míng míng gōng ruò wèn hé rén shì zài shuō guǎn jiā lǎo liáng zhōng cuī mǎ bú zhù xiàng běi pǎo huí tóu bú jiàn liáng xiù yīng
女扮男装梁秀英 低头暗暗打调停 我若说了实情话又怕贞节保不清 心里转念有有有 我把丈夫充一充开口就把大王尊 听着小生细告禀 家住湖广彬州府向阳大街有门庭 有家姓周本是我 家父作官在东京吏部天官名周义 忠心耿耿扬大名 只因作官多激上得罪奸党老蔡京 老贼本是皇国丈 女儿在朝是西宫奸女作了西宫院 终日每天哄徽宗 当着万岁几句话如同铁板钉上钉 他与我父作了对 蔡京上朝把本伸万岁皇命失了正 只信奸臣不信忠 我父官职削去了又拿一家满门庭 捆了一百零三口 法场一同问典刑放了三声追魂炮 惊动老天刮神风 救出母子人两个小生名叫周景隆 这是已往实情话 未有虚言假告诵郑梦熊听心欢喜 连把哥哥尊一声 你本是位忠臣后我是宋朝后代根 郑子明本是我祖 郑印本是哥哥名奸臣贼子将俺害 一家老少逃出城 来至杏花高山上招军买马聚英雄 等至兵足将也广 大家去反汴梁城这是有缘来相会 神差鬼使到此中 哥哥且住高山寨秋后俺好反东京 先杀朝中奸贼党 金殿再去杀西宫与俺二家把仇杀 那时朝中得安宁 梦熊说罢前后话将书裁开另表名 明公若问何人氏 再说管家老梁忠催马不住向北跑 回头不见梁秀英
qiě shuō guǎn jiā liáng zhōng bèi bái yù tù chōng de xiàng běi pǎo chū yǒu bā shí yú lǐ, yě qiáo bú jiàn xiǎo jiě, xīn zhōng shén mèn, shuō:" zhè shì hé dì?" tái tóu qiáo jiàn yī zuò chéng chí. liè wèi cǐ chéng jiào zuò tài yuán fǔ. liáng zhōng yī jiàn le chéng chí, mǎ yě bù pǎo le, tā zhǐ cái tuō lí ān biān, xià le zuò mǎ, yòng shǒu lā zhe jiāng shéng, tiào xià lái le.
且说管家梁忠被白玉兔冲的向北跑出有八十馀里,也瞧不见小姐,心中甚闷,说:“这是何地?”抬头瞧见一座城池。列位此城叫作太原府。梁忠一见了城池,马也不跑了,他只才脱离鞍鞭,下了坐马,用手拉着缰绳,跳下来了。
liáng zhōng lā mǎ màn màn xíng zǐ xì dǎ liàng tài yuán chéng chéng gāo zú yǒu sān zhàng liù shàng miàn duǒ kǒu shǔ bù qīng zuò shàng léi shí chéng xià pào hái yǒu xǔ duō hù chéng bīng chéng mén hǎo sì xiān rén dòng lái wǎng bú zhù yǒu rén xíng guān bà duō shí bǎ chéng jìn dà jiē yǐ shàng nào hōng hǒng mǎi mài rén duō bù duàn zǒu nán nǚ lǎo yòu lái wǎng xíng xiàng qián zhèng zǒu tái tóu kàn yǒu zuò diàn pù zài lù dōng
梁忠拉马慢慢行 仔细打谅太原城 城高足有三丈六上面垛口数不清 坐上擂石城下炮 还有许多护城兵城门好似仙人洞 来往不住有人行 观罢多时把城进大街以上闹哄哄 买卖人多不断走 男女老幼来往行向前正走抬头看 有座店铺在路东
liáng zhōng lā mǎ zhèng zǒu, tái tóu qiáo jiàn lù dōng yǒu zuò diàn fáng, jiāng mǎ lā jìn yuàn nèi, zǒu jìn diàn fáng.
梁忠拉马正走,抬头瞧见路东有座店房,将马拉进院内,走进店房。
qiě shuō zhòng jiā yīng xióng, sì sàn xún zhǎo le yī yè, yě bú jiàn xiǎo jiě de zōng jī. yù chí xiào shuō:" zhòng wèi xiōng dì, qiě sì chù zhǎo xún jǐ shí, zài zuò dào lǐ." zhòng rén qí shuō:" dà gē yán zhī yǒu lǐ, jiù cǐ dà jiā sàn kāi." shuō bà, huí lù xíng zǒu, gōng zǐ xiàng nán zhǎo le.
且说众家英雄,四散寻找了一夜,也不见小姐的踪迹。尉迟肖说:“众位兄弟,且四处找寻几时,再作道理。”众人齐说:“大哥言之有理,就此大家散开。”说罢,回路行走,公子向南找了。
hǎo wèi gōng zǐ zhōu jǐng lóng cuī dòng zuò xià mǎ néng xíng èr mù liú shén bú zhù kàn nǎ yǒu xiǎo jiě liáng xiù yīng wǒ ruò zhǎo zháo liáng xiǎo jiě yě suàn zǔ shàng yǒu yīn gōng diē diē ruò shì shāng tiān lǐ jīn shēng fū qī nán xiāng féng fù yòu dī tóu xīn àn xiǎng wǒ duì cāng tiān bǎ huà míng cháng yán gǔ yǔ shuō de hǎo lí dì sān chǐ yǒu shén líng bǎo yòu bǎo yòu duō bǎo yòu bǎo yòu zhǎo zháo liáng xiù yīng wǒ ruò zhǎo zháo liáng xiǎo jiě mǎn dòu fén xiāng bào cāng qióng bù yán gōng zǐ lái kòu niàn zài shuō xiǎo jiě liáng xiù yīng zì cóng lái zhì gāo shān shàng měi rì qiān guà zhōu jǐng lóng àn xià xiǎo jiě qiě bù biǎo zài shuō yīng xióng xiǎo mèng xióng jīn rì ǎn bǎ jiǔ lái yǐn zài shuō qiū hòu zěn fā bīng tuī bēi àn zhǎn shí duō huì fēn fù lóu zú ná chá zhōng èr rén chī chá qiě bù biǎo zài lùn xiǎo jiě zhèng cuì píng
好位公子周景隆 催动坐下马能行 二目留神不住看哪有小姐梁秀英 我若找着梁小姐 也算祖上有阴功爹爹若是伤天理 今生夫妻难相逢 复又低头心暗想我对苍天把话明 常言古语说的好 离地三尺有神灵保佑保佑多保佑 保佑找着梁秀英 我若找着梁小姐满斗焚香报苍穹 不言公子来叩念 再说小姐梁秀英自从来至高山上 每日牵挂周景隆 按下小姐且不表再说英雄小梦熊 今日俺把酒来饮 再说秋后怎发兵推杯按盏时多会 吩咐娄卒拿茶盅 二人吃茶且不表再论小姐郑翠屏
què shuō zhèng cuì píng zì jǐ zài hòu zhái hú sī luàn xiǎng, yòu fēn fù le yā huán, jiāng nǐ dài wáng qǐng lái. yā huán wén tīng, bù gǎn dài màn, jí zhì dài wáng zhàng qián, sù shuō yī biàn. mèng xióng wén yán, cí bié le gōng zǐ, lái zhì hòu miàn, jiàn le jiě jie, shēn shī yī gōng, shuō dào:" jiě jie yǒu hé fēn fù?" xiǎo jiě shuō:" xián dì, ǎn zhè shān shàng kě yǒu duō shǎo bīng jiāng?" dá dào:" wǔ bǎi rén mǎ." xiǎo jiě shuō:" rú cǐ shén hǎo, qiū hòu zào fǎn dōng jīng." mèng xióng shuō qián zhài xiàn yǒu zhōu mén zhī hòu, míng shùn hào jǐng lóng, tā jiā bèi jiān chén suǒ hài, miè mén zhī zuì, bèi shén fēng jiù chū chéng wài, táo zài cǐ shān." xiǎo jiě wén tīng cǐ yán, xīn xiǎng wǒ lín xià shān zhī shí, shī fū zhǔ yán yǔ wǒ, hòu lái yǒu zhōu mén zhī hòu, yǔ nú yǒu fū qī zhī fèn, bú yào cuò guò. zhè xiǎo jiě jiāng cǐ shì fàng zài xīn zhōng, kāi kǒu shuō dào:" xián dì, nǐ qiě huí qù chī chá, jiě jie suí hòu zài qù kàn kàn."
却说郑翠屏自己在后宅胡思乱想,又吩咐了丫环,将你大王请来。丫环闻听,不敢怠慢,即至大王帐前,诉说一遍。梦熊闻言,辞别了公子,来至后面,见了姐姐,深施一躬,说道:“姐姐有何吩咐?”小姐说:“贤弟,俺这山上可有多少兵将?”答道:“五百人马。”小姐说:“如此甚好,秋后造反东京。”梦熊说前寨现有周门之后,名顺号景隆,他家被奸臣所害,灭门之罪,被神风救出城外,逃在此山。”小姐闻听此言,心想我临下山之时,师傅嘱言与我,后来有周门之后,与奴有夫妻之份,不要错过。这小姐将此事放在心中,开口说道:“贤弟,你且回去吃茶,姐姐随后再去看看。”
mèng xióng wén yán xiàng wài jiù zǒu, zǒu zhì qián tíng luò zuò. zài shuō zhèng cuì píng wén tīng zhōu jiā zhī hòu, jí guà zài xīn, zì jǐ dǎ bàn duō shí, wǎng kàn gōng zǐ qù le.
梦熊闻言向外就走,走至前庭落坐。再说郑翠屏闻听周家之后,即挂在心,自己打扮多时,往看公子去了。
zhèng shì xiǎo jiě nǚ jiāo róng yào kàn zhōu jiā shào nián láng hòu zhái yǐ lǐ máng dǎ bàn míng gōng yòng ěr tīng qí xiáng tóu shàng qīng sī fēn liǎng fú hóng shéng xì zài dǐng xīn shàng qián shū zhāo jūn lái chū zhài hòu shū dá jǐ yīn zhòu wáng zuǒ shū yàn zi sān cháo shuǐ yòu shū hú dié chuān shān gāng zhōng jiān hái liú fā yī gǔ shū de tóng zǐ bài huā táng qī gēn xiǎo zān bié běi dǒu yòu dài liǎng duǒ huā hǎi táng yòu dài liǎng duǒ huā zhú yè bié dǐng zān zǐ liǎng tóu máng nán lái gōng fěn dā mǎn miàn yān zi diǎn zài kǒu chún shàng yī shuāng qiū bō huā hán lù liǎng dào é méi jiān yòu zhǎng shàng chuān yī shēn huā yáng zhòu zhōu wéi jiù zhe tiáo zi ráng xià chuān hóng qún sì dà fú hàn jīn wěn tóu sè gèng huáng èr kuài bǎ mén pán tuǐ dài yī gēn piāo dài xiàng wài piāo xiù xuē běn shì shā mù dǐ hóng duàn miàn zi mǎn chā huā xiǎo jiě háo mài liǎng tiáo tuǐ zhǐ tīng lāng yòu lāng jīn yín shǒu zhuó dài liǎng fù jí jí máng máng xià yá chuáng kāi le hòu zhái mén liǎng shàn lái zhì qián zhài dà mén páng màn shǎn qiū bō xiàng lǐ kàn kàn xiàn nián qīng xiǎo zhōu láng zhèng cuì píng zhàn zài zhài mén, dī tóu àn xiǎng:" tā shì yī nán zǐ, wǒ shì yī nǚ liú, bù biàn jìn qù, qiě dào hòu biān, jiāng chuāng zhǐ shì pò, xì xì de kàn kàn, hé děng bù hǎo?" zhǔ yì yǐ dìng, xiàng hòu jiù zǒu.
郑氏小姐女姣蓉 要看周家少年郎 后宅以里忙打扮明公用耳听其详 头上青丝分两佛 红绳系在顶心上前梳昭君来出寨 后梳妲己殷纣王 左梳燕子三潮水右梳蝴蝶穿山岗 中间还留发一股 梳的童子拜花堂七根小簪别北斗 又戴两朵花海棠 又戴两朵花竹叶别顶簪子两头茫 南来宫粉搭满面 胭子点在口唇上一双秋波花含露 两道蛾眉尖又长 上穿一身花洋绉周围就着条子禳 下穿红裙四大幅 汗巾稳头色更黄二块把门盘腿带 一根飘带向外飘 绣靴本是沙木底红缎面子满插花 小姐豪迈两条腿 只听啷又啷金银手镯带两副 急急忙忙下牙床 开了后宅门两扇来至前寨大门旁 慢闪秋波向里看 看见年青小周郎郑翠屏站在寨门,低头暗想:“他是一男子,我是一女流,不便进去,且到后边,将窗纸舐破,细细的看看,何等不好?”主意已定,向后就走。
lái zhì hòu chuāng mén, jìn qián yòng shé jiān shì pò chuāng líng zhǐ, shǎn qiū bō, guān kàn qǐ lái le.
来至后窗门,近前用舌尖舐破窗棂纸,闪秋波,观看起来了。
xiǎo jiě zhàn zài gé líng wài tōu tōu xì kàn zhōu xiàng gōng shé jiān shì pò chuāng líng zhǐ chā huā wǎn tǒng yī xiǎo kǒng shǐ gè mù jiàng lái diào xiàn yì zhī yǎn kàn de gèng zhǔn yǒu yī shū shēng lǐ miàn zuò nián jì bù guò shí bā dōng tóu dài jùn jīn duō yǎ zhì dà shān yáng zhòu chuān shēn zhōng shēn liàng bù zhǎng yě bù duǎn bù hēi bù huáng bái shū shēng dà dà wān méi zhēn hǎo kàn liǎng gè yǎn jīng shuǐ lín lín chún shì dān zhū yá shì yù yī shuāng duàn xuē zú xià dēng qián fā qí méi hòu gài tóu wǔ guān sān tíng jiē zhōng zhèng shí zhǐ jiān jiān rú nèn sǔn hǎo xiàng bāo pí jiǎo yáng cōng nán rén hǎo xiàng nǚ rén yàng shēng de mú yàng shén gān jìng nián qīng bù bǎ fēng liú mài lǎo lái hé cóng miào zhuǎn líng yī shēng néng yǒu jǐ duō chūn huā kāi néng yǒu jǐ rì hóng xiǎo nú rú jīn shí bā suì zhì dào jīn rì wèi hūn yīn zhè shì wéi rén dà shì qíng jīn rì ruò shōu zhōu gōng zǐ pà tā zài jiā bǎ qīn chéng lǎo tiān ruò suì wǒ xīn yì zuò gè èr fáng yě pō qíng kàn bà duō shí xīn máng luàn tóu shàng hǎo sì zǒu zhēn líng hū hū yōu yōu zhàn bù wěn fú zhe chuāng líng dǎ gè dǔn yī tóu zhuàng pò yī dà kǒng è hěn hěn de lǒu yī bǎ chuāng hù yāo gǎn bào huái zhōng qiáng dǎ jīng shén jìn liǎng bù xīn zhōng bù jué luàn hǒng hǒng niǔ shēn yòu xiàng hòu zhái zǒu zǒu dào zì jǐ xiù fáng zhōng dào shēn wò zài yá chuáng shàng mán yuàn gōng zǐ bǎ wǒ kēng bù yán xiǎo jiě xīn àn xiǎng zài shuō gōng zǐ hé mèng xióng èr rén chī chá duō yī huì mèng xióng xīn zhōng àn dīng níng jiě jie fāng cái shuō dào cǐ zěn hái bú jiàn dào dà tíng shuō dào cǐ chù zhù yī zhù xià huí èr nǚ bài huā dēng
小姐站在阁棂外 偷偷细看周相公 舌尖舐破窗棂纸插花碗筒一小孔 使个木匠来吊线 一只眼看的更准有一书生里面坐 年纪不过十八冬 头戴俊巾多雅致大衫洋绉穿身中 身量不长也不短 不黑不黄白书生大大湾眉真好看 两个眼睛水淋淋 唇似丹珠牙似玉一双缎靴足下蹬 前发齐眉后盖头 五官三亭皆中正十指尖尖如嫩筍 好像剥皮角洋葱 男人好像女人样生的模样甚干净 年青不把风流卖 老来何从妙转龄一生能有几多春 花开能有几日红 小奴如今十八岁至到今日未婚姻 这是为人大事情 今日若收周公子怕他在家把亲成 老天若遂我心意 作个二房也颇情看罢多时心忙乱 头上好似走真灵 忽忽悠悠站不稳扶着窗棂打个盹 一头撞破一大孔 恶狠狠的搂一把窗户腰杆抱怀中 强打精神进两步 心中不觉乱哄哄扭身又向后宅走 走到自己绣房中 倒身卧在牙床上瞒怨公子把我坑 不言小姐心暗想 再说公子和梦熊二人吃茶多一会 梦熊心中暗叮咛 姐姐方才说到此怎还不见到大庭 说到此处住一住 下回二女拜花灯