strong liáng xiù yīng qián chū xún fū zhòng dì xiōng wǎng xún huā róng strong
梁秀英潛出尋夫 眾弟兄往尋花容
cí yuē:
詞曰:
xiù yīng zǒu jìn yuán mén jǔ mù zǐ xì guān qiáo
秀英走進園門 舉目仔細觀瞧
qí huā yì cǎo nèn yòu jiǎo kě tàn rén zài shì shàng
奇花異草嫩又矯 可嘆人在世上
wèi yǒu nǚ zǐ mìng bù zhǐ wàng yín hé dù què qiáo
為有女子命簿 指望銀河度雀橋
què shuō liáng xiǎo jiě wèi zhǎo yā huán, zhì huā yuán, zhǐ jiàn bǎi huā shèng kāi, hǎo bù qí zhěng.
卻說梁小姐為找丫環,至花園,只見百花盛開,好不齊整。
hǎo wèi xiǎo jiě liáng xiù yīng zǒu jìn huā yuán kàn fēn míng yī biān yī kē wú tóng shù bì lǜ qīng qīng mǎ wěi sōng kàn bà duō shí xiàng qián zǒu lái dào nà zuò guān huā tíng gāo dā sōng péng yī zhàng èr dǐ xià fàng zhe yǎng yú gāng yī biān yī pén xiān rén zhǎng fú róng huā ér shén xiān míng dà jīn zhǎn lái xiǎo jīn zhǎn hái yǒu jǐ pén zǐ jīn zhōng yíng chūn tàn chūn jiāng xī là sháo yào jú zǐ zhēn gān jìng shí liú kāi huā zhēn hǎo kàn hái yǒu kuí huā xiàng rì hóng xiǎo jiě guān bà duō yī huì bù jiàn yā huán yǐng hé zōng jí máng zhuǎn shēn xiàng huí zǒu hū tīng páng biān kū tí shēng
好位小姐梁秀英 走進花園看分明 一邊一棵梧桐樹碧綠青青馬尾松 看罷多時向前走 來到那座觀花亭高搭松棚一丈二 底下放着養魚缸 一邊一盆仙人掌芙蓉花兒甚鮮明 大金盞來小金盞 還有幾盆紫金中迎春探春江西臘 芍藥菊子真乾淨 石榴開花真好看還有葵花向日紅 小姐觀罷多一會 不見丫環影和蹤急忙轉身向回走 忽聽旁邊哭啼聲
xiǎo jiě zhuǎn shēn huí zǒu, zhǐ tīng yǒu kū tí zhī shēng, zhǐ zhù jiǎo bù. huà shuō liáng zhōng xiǎng qǐ tā ér zi, yǔ zhōu shùn zuò le tì shēng, shī shǒu xiàn zài jǐng nèi, yòu xiǎng qǐ yì ér zhōu shùn yě bù zhī guī hé chù, xiǎng dào zhè lǐ kě jiù kū qǐ lái le.
小姐轉身回走,只聽有哭啼之聲,止住腳步。話說梁忠想起他兒子,與周順作了替生,屍首現在井內,又想起義兒周順也不知歸何處,想到這裡可就哭起來了。
liáng zhōng yī zhèn tòng shāng qíng lián bǎ ér ya jiào jǐ shēng nǐ jīn xiàn zài jiāo huā jǐng gàn ér zhōu shùn táo le shēng zhǐ xiǎng jiù rén yǒu hǎo chù bù xiǎng shèng wǒ kǔ líng dīng yòu jiào yì ér xiǎo zhōu shùn nǐ zěn bù tōng shū yī fēng chū chéng zhī shí tiān sè wǎn bù zhī zài nǎ bǎ shēn róng wèi yòu huó le nǐ de mìng hǎo chù yī wú yī páng rēng ruò jiào dà rén zhī dào le nǎ yǒu wǒ de huó xìng mìng jīn rì shǎo yé sǐ qù le bào yīng zhī zài qǐng kè zhōng dōu shuō hǎo rén tiān jiā hù wǒ yě wèi jiàn hǎo yīn gōng xiǎo jiě ruò shì zhī dào le pà shì guài wǒ lǎo liáng zhōng gū niáng ruò shì zhēn jié nǚ yí dìng lái tàn zhōu jǐng lóng pà tā xīn cháng yě gǎi biàn zhào zhe dà rén yī yàng xíng liáng zhōng kū le hǎo yī huì xiǎo jiě yī yī tīng de qīng bú shì huǒ shén zhǐ jiào wǒ zhè jiàn shì qíng zuì fēi qīng liáng zhōng jiù chū fū zhǔ mìng tā suàn xiǎo nú yì gōng gōng dāo dāo niàn niàn xiàng qián zǒu zǒu guò yǎn qián guān huā tíng yǎn qián dào le jiāo huā jǐng yòu bǎ liáng zhōng jiào yī shēng yīn hé zhì cǐ lái bēi tòng kuài duì xiǎo nú sù fēn míng liáng zhōng jǔ mù tái tóu kàn xià de hún shēn zhàn jīng jīng xiǎo jiě ruò shì tīng jiàn le kǒng pà wǒ mìng huó bù chéng zhàn zhàn jīng jīng máng guì dǎo kòu tóu yòu bǎ gū niáng chēng zhè huì nǐ jiāng xiù lóu xià lǎo nú yán yǔ bèi nǐ tīng zhè shì yuàn wǒ nú cái wù hǎo xīn gū niáng bié lù fēng xiǎo jiě wén tīng xīn suān tòng huā wàn lā qǐ lǎo liáng zhōng nǐ jì jiù le fū zhǔ mìng bào bù liǎo nǐ hǎo ēn qíng xiǎo nú dú guò xiān xián chuán yě xiǎo sì dé yǔ sān cóng huó zhe hái shì zhōu mén fù sǐ qù mái zài zhōu jiā yíng liáng zhōng wén yán xīn huān xǐ xīn zhōng hǎo sì zhǎng shàng dēng jí jí máng máng jiāng shēn qǐ xiǎo jiě fù yòu bǎ huà míng èr mù zhī zhōng là xià lèi shǒu lā liáng zhōng bù fàng sōng kāi yán bù bǎ bié de jiào hǎo xīn gàn fù zūn jǐ shēng jì rán jiāng nǐ gān ér jiù yě gāi jiù wǒ chū fǔ zhōng mán zhe diē niáng cháng yáng qù tā xiāng zhǎo zhǎo zhōu jǐng lóng ruò shì jiàn le zhàng fū miàn yī tóng zài bào hǎo ēn qíng liáng zhōng wén tīng zhè xiē huà lián lián yòu bǎ gū niáng chēng nài xìng qiě děng tiān sè wǎn wǒ bèi liǎng pǐ mǎ néng xíng yè jìng gēng shēn zài chū fǔ sì wài xún zhǎo xiǎo shū shēng kuài kuài huí shàng xiù lóu qù nǚ bàn nán zhuāng bǎ yī gèng ná zhe yín zi zuò lù fèi wǒ hǎo bǎ nǐ lǐng chū chéng xiǎo jiě wén tīng xīn huān xǐ shǒu lā jiā jiāng lǎo liáng zhōng qiān wàn bù kě dān wù le duō jiā xiǎo xīn mò zǒu fēng tiān hēi yù bèi liǎng pǐ mǎ wǒ shàng lóu qù bǎ yī gèng shuō bà èr rén xiàng huí zǒu lái zhì xiǎo jiě xiù lóu zhōng liáng zhōng tā yòu kāi yán dào lián bǎ gū niáng zūn yī shēng
梁忠一陣痛傷情 連把兒呀叫幾聲 你今現在澆花井幹兒周順逃了生 只想救人有好處 不想剩我苦伶仃又叫義兒小周順 你怎不通書一封 出城之時天色晚不知在哪把身容 為又活了你的命 好處一無一旁扔若叫大人知道了 哪有我的活性命 今日少爺死去了報應只在頃刻中 都說好人天加護 我也未見好陰功小姐若是知道了 怕是怪我老梁忠 姑娘若是真節女一定來探周景隆 怕她心腸也改變 照着大人一樣行梁忠哭了好一會 小姐一一聽的清 不是火神指教我這件事情罪非輕 梁忠救出夫主命 他算小奴義公公叨叨念念向前走 走過眼前觀花亭 眼前到了澆花井又把梁忠叫一聲 因何至此來悲痛 快對小奴訴分明梁忠舉目抬頭看 嚇的渾身戰兢兢 小姐若是聽見了恐怕我命活不成 戰戰兢兢忙跪倒 叩頭又把姑娘稱這會你將繡樓下 老奴言語被你聽 這事怨我奴才誤好心姑娘別露風 小姐聞聽心酸痛 花腕拉起老梁忠你既救了夫主命 報不了你好恩情 小奴讀過先賢傳也曉四德與三從 活着還是周門婦 死去埋在周家塋梁忠聞言心歡喜 心中好似掌上燈 急急忙忙將身起小姐復又把話明 二目之中落下淚 手拉梁忠不放鬆開言不把別的叫 好心干父尊幾聲 既然將你乾兒救也該救我出府中 瞞着爹娘徜徉去 他鄉找找周景隆若是見了丈夫面 一同再報好恩情 梁忠聞聽這些話連連又把姑娘稱 耐性且等天色晚 我備兩匹馬能行夜靜更深再出府 四外尋找小書生 快快回上繡樓去女扮男裝把衣更 拿着銀子作路費 我好把你領出城小姐聞聽心歡喜 手拉家將老梁忠 千萬不可耽誤了多加小心莫走風 天黑預備兩匹馬 我上樓去把衣更說罷二人向回走 來至小姐繡樓中 梁忠他又開言道連把姑娘尊一聲
liáng zhōng shuō: nǚ bàn nán zhuāng, lóu shàng kě yǒu yī fú? xiǎo jiě shuō: xiàn yǒu wǒ gē ge yī fú zài cǐ. liáng zhōng shuō: rú cǐ shén hǎo. xiǎo jiě shuō: jīn rì qīng chén yě bù zhī yā huán nǎ lǐ qù le.
梁忠說:「女扮男裝,樓上可有衣服?」小姐說:「現有我哥哥衣服在此。」梁忠說:「如此甚好。」小姐說:「今日清晨也不知丫環哪裡去了。」
yòu jiào liáng zhōng zài cǐ děng hòu. shuō bà qù xiù lóu yòng fàn, dǎ kāi le yī xiāng, qǔ chū xuē mào lán shān, yòu bǎ zān huán shǒu shì cáng xià, tuō qù nǚ yī, gèng huàn qǐ lái le.
又叫梁忠在此等候。說罷去繡樓用飯,打開了衣箱,取出靴帽藍衫,又把簪環手飾藏下,脫去女衣,更換起來了。
hǎo gè liáng shì nǚ xiù yīng hún shēn shàng xià bǎ yī gèng tóu shàng qīng sī wǎn yòu wǎn liǎng ěr huán zi yī páng rēng tóu dài jùn bù duō yǎ zhì yī fù piāo dài hòu biān piāo shēn chuān fǎng sī xiǎo jiā ǎo yáng zhòu dà shān shì zú qīng tiān duàn sī tiáo yāo zhōng xì shǒu ná xuē zi duì xīn zhōng xiǎo nú jīn lián zhǎi yòu shòu zěn me bǎ zhè xuē zi dēng wèi nán duō shí là xià lèi sān cùn jīn lián wǒ zěn xíng liáng zhōng yī jiàn kāi yán dào yòu bǎ gū niáng zūn yī shēng
好個梁氏女秀英 渾身上下把衣更 頭上青絲挽又挽兩耳環子一旁扔 頭帶俊布多雅致 一副飄帶後邊飄身穿紡絲小夾襖 洋縐大衫是足青 天緞絲條腰中系手拿靴子對心中 小奴金蓮窄又瘦 怎麼把這靴子蹬為難多時落下淚 三寸金蓮我怎行 梁忠一見開言道又把姑娘尊一聲
xiǎo jiě wèi nán duō shí, liáng zhōng kāi kǒu shuō dào: xiǎo jiě bù bì wèi nán, kuài jiāng mián huā qǔ lái, chèn zài xuē zi yǐ nèi, dǎ shàng liǎng dài zi kǔn zài tuǐ shàng.
小姐為難多時,梁忠開口說道:「小姐不必為難,快將棉花取來,襯在靴子以內,打上兩帶子捆在腿上。
xiǎo jiě wén tīng xīn huān xǐ jí jí máng máng bù céng tíng qǐng shí bàn zhuāng dōu qí bèi liáng zhōng tái tóu kàn fēn míng fāng cái hái shì nǚ zǐ yàng zhè shí hǎo xiàng yī shū shēng shuō huà zhī jiān tiān sè wǎn rì luò xī shān guī le gōng liáng fǔ rén děng ān xiē le kāi kǒu yòu bǎ gū niáng chēng zàn qiě lóu shàng děng yī děng wǒ shàng mǎ péng bèi néng xíng fān shēn mài bù bǎ lóu xià bèi shàng liǎng pǐ mǎ rú lóng lā jìn huā yuán jiāng bù zhǐ jiāng mǎ shuān zài guān huā tíng zhuǎn shēn yòu huí xiù lóu qù lǐng zhe xiǎo jiě xiàng wài háng jiǎ bàn shū shēng bǎ lóu xià liáng zhōng shǒu fú nǚ huā róng qián xíng lái zhì huā yuán nèi yòng shǒu jiě xià mǎ néng xíng xiǎo jiě tí biān shàng zuò qí liáng zhōng yě shàng mǎ néng xíng èr rén chū le huā yuán wài shùn zhe dà jiē zǒu rú fēng mǎi mài pù jiā guān mén hù jìng qiāo qiāo de shǎo rén xíng hū tīng qiào lóu qǐ le gǔ jí jí máng máng zǒu chū chéng bù zhī nǎ shì yáng guān lù bù fēn nán běi yǔ xī dōng yī gài hūn àn rú mò rǎn zǒu le gāo dī lù bù píng èr rén cuī mǎ qiě bù biǎo zài shuō hóu zi xiǎo ruǎn yīng què shuō kǒng jiā zhài zhòng dì xiōng yòng fàn yǐ bì. ruǎn yīng kāi kǒu shuō dào: niáng qīn bù bì wèi nán, hái ér jiù yào qù tōu zhǎo wǔ sǎo. kǒng shēng zài páng shuō: zhè huí nǐ bié tōu cuò le. ruǎn yīng shuō: lóu shàng wú bié rén, wèi chí xiào shuō: kuài qù bà. ruǎn yīng shuō: dà gē bù bì guà xīn. shuō bà, bié le sān wèi tài tài yǔ zhòng jiā gē ge, zǒu chū dà mén, mài kāi fēi máo tuǐ, yòu zǒu xià lái le.
小姐聞聽心歡喜 急急忙忙不曾停 頃時扮裝都齊備梁忠抬頭看分明 方才還是女子樣 這時好像一書生說話之間天色晚 日落西山歸了宮 梁府人等安歇了開口又把姑娘稱 暫且樓上等一等 我上馬棚備能行翻身邁步把樓下 備上兩匹馬如龍 拉進花園將步止將馬拴在觀花亭 轉身又回繡樓去 領着小姐向外行假扮書生把樓下 梁忠手扶女花容 前行來至花園內用手解下馬能行 小姐提鞭上坐騎 梁忠也上馬能行二人出了花園外 順着大街走如風 買賣鋪家關門戶靜悄悄的少人行 忽聽譙樓起了鼓 急急忙忙走出城不知哪是陽關路 不分南北與西東 一概昏暗如墨染走了高低路不平 二人催馬且不表 再說猴子小阮英卻說孔家寨眾弟兄用飯已畢。阮英開口說道:「娘親不必為難,孩兒就要去偷找五嫂。」孔生在旁說:「這回你別偷錯了。」阮英說:「樓上無別人,」尉遲肖說:「快去罷。」阮英說:「大哥不必掛心。」說罷,別了三位太太與眾家哥哥,走出大門,邁開飛毛腿,又走下來了。
zhè huí xiǎo yé yòu jìn chéng qù tōu xiǎo jiě liáng xiù yīng xíng zǒu rú fēi jí xiàng qián qiáo jiàn jì níng yī zuò chéng shǒu nèi lā zhe pá chéng suǒ tiào xià chéng qù xiàng qián xíng chuān jiē guò xiàng lái dé kuài dào le liáng jiā fǔ mén tíng zhuǎn shēn yòu bǎ běi lóu shàng jiāng shēn yī sǒng wǎng xià xíng yè chā tàn hǎi zhēn líng biàn jīn gōu diào yú wán de jīng shé jiān shì pò chuāng shàng zhǐ kàn jiàn xiù lóu hēi gū dōng bù jiàn wǔ sǎo liáng xiǎo jiě hái dé xià qù kàn fēn míng dǎ gè gēn tóu tiào xià qù mài bù jìn le lóu mén zhōng yòu zhào chuáng shàng mō yī bǎ zhěn biān méi yǒu rén yī míng
這回小爺又進城 去偷小姐梁秀英 行走如飛急向前瞧見濟寧一座城 手內拉着爬城索 跳下城去向前行穿街過巷來得快 到了梁家府門庭 轉身又把北樓上將身一聳往下行 夜叉探海真靈便 金鈎釣魚玩的精舌尖舐破窗上紙 看見繡樓黑咕咚 不見五嫂梁小姐還得下去看分明 打個跟頭跳下去 邁步進了樓門中又照床上摸一把 枕邊沒有人一名
xiǎo yé yòu bǎ huǒ shàn zi qǔ chū, shàn zhe qiáo le qiáo, yī rén jiē wú, bù zhī xiǎo jiě nǎ lǐ qù le, bù fáng wǒ dào nà biān qù tīng tīng. jí máng chū le lóu mén, lái zhì yī zuò xiǎo jiǎo mén, jiāng shēn wò zài mén lóu. qiě shuō liáng ān zì chú fáng duān yī wǎn cài lái, yīn jīng jiǎo mén jīng guò, xiǎo yé kàn dí zhēn qiè, yòng shǒu jiāng fāng pán shàng cài ná xià lái. liáng ān yě bù zhī dào, huāng huāng zhāng zhāng lái zhì shū fáng, jiāng fāng pán fàng xià, cài yě bù jiàn le. shū fáng rén hái děng yòng cài ne, liáng ān shuō: zài chú fáng wǒ kàn jiàn zhe fàng zài fāng pán yǐ lǐ, zěn yòu bù yǒu le ne? zhè shì hé gù? dài wǒ huí qù zài shuō. jí máng zhuǎn shēn jiù zǒu, lái zhì jiǎo mén xià, xiǎo yé jiāng cài yě chī le, bǎ kōng wǎn yòu gěi tā fàng zài fāng pán yǐ nèi. liáng ān zǒu jìn chú fáng fàng xià, zhǐ jiàn yòu yǒu gè kōng wǎn, jīng dào: bù hǎo, cǐ dì yǒu le zéi zi. chú xià rén shuō: shǎo shuō huà, ǎn zhè chú nèi, lǎo xiān shén duō.
小爺又把火扇子取出,扇着瞧了瞧,一人皆無,不知小姐哪裡去了,不妨我到那邊去聽聽。急忙出了樓門,來至一座小角門,將身臥在門樓。且說梁安自廚房端一碗菜來,因經角門經過,小爺看的真切,用手將方盤上菜拿下來。梁安也不知道,慌慌張張來至書房,將方盤放下,菜也不見了。書房人還等用菜呢,梁安說:「在廚房我看見着放在方盤以里,怎又不有了呢?這是何故?待我回去再說。」急忙轉身就走,來至角門下,小爺將菜也吃了,把空碗又給他放在方盤以內。梁安走進廚房放下,只見又有個空碗,驚道:「不好,此地有了賊子。」廚下人說:「少說話,俺這廚內,老仙甚多。」
ruǎn yīng tīng le duō shí wú dòng jìng, yòu yī gè fǎn jīn dòu, shàng le pèi fáng, jiāng shēn wàng xià yī fú, shì pò chuāng zhǐ, xiàng lǐ guān qiáo. zhǐ jiàn jǐ rén hē jiǔ, zhè gè shuō liáng zhōng bù jiàn le, nà gè shuō nǐ bù zhī dào me? mǎ péng hái shǎo le liǎng pǐ mǎ, ǎn nà xiǎo jiě yě bù jiàn le. yǔ liáng zhōng yī qí chū fǔ zhǎo zhōu gū yé qù le. nà biān yī rén wèn dào, nǐ zěn zhī ne? dá shuō liáng zhōng lā mǎ zhī shí wǒ qiáo jiàn le, yě duì wǒ shuō de, hái bú yào wǒ chuán shuō.
阮英聽了多時無動靜,又一個反觔斗,上了配房,將身望下一伏,舐破窗紙,向里觀瞧。只見幾人喝酒,這個說梁忠不見了,那個說你不知道麼?馬棚還少了兩匹馬,俺那小姐也不見了。與梁忠一齊出府找周姑爺去了。那邊一人問道,你怎知呢?答說梁忠拉馬之時我瞧見了,也對我說的,還不要我傳說。
zhè xiē huà jù bèi ruǎn yīng tīng jiàn le, àn shuō: bù hǎo, wǔ sǎo chū chéng, nǎ lǐ qù zhǎo? dài wǒ kuài huí kǒng jiā zhài bào xìn biàn liǎo. shuō bà qiào lóu dǎ wǔ gēng, jí máng chū le chéng chí, mài kāi fēi máo tuǐ, bù duō shí dào le kǒng jiā zhài mén, zǒu jìn huí bǐng tài tài shuō: bù hǎo le.
這些話俱被阮英聽見了,暗說:「不好,五嫂出城,哪裡去找?待我快回孔家寨報信便了。」說罷譙樓打五更,急忙出了城池,邁開飛毛腿,不多時到了孔家寨門,走進回稟太太說:「不好了。」
xiǎo yé huāng máng bǎ huà míng sān wèi tài tài shī yī jīng jiào shēng wǒ ér kuài kuài shuō rú hé jí de zhè bān xiōng xiǎng bì biàn liáng fā rén mǎ lái píng zhè zuò gāo shān fēng xiǎo yé wén tīng máng huí dá zūn shēng tài tài bù zhī qíng rú jīn qù tōu liáng xiǎo jiě bù jiàn wǔ sǎo yǐng yǔ zōng yǒu xiē jiā jiāng qí dāo niàn dōu shuō xiǎo jiě chū le chéng jiāng wǒ wǔ sǎo sòng chū fǔ nà wèi jiā jiāng jiào liáng zhōng èr rén qí zhe liǎng pǐ mǎ hēi yè zhī jiān xiàng wài háng tā běn shì wèi zhēn jié nǚ yào zhǎo gē ge zhōu jǐng lóng zhōu lǎo fū rén wén cǐ huà shuāng mù zhī zhōng gǔn lèi hén ér xí ruò shì yǒu hǎo dǎi nǐ jiào wèi niáng zěn yàng xíng jīn shēng pó xí nán jiàn miàn yǔ nǐ xiāng féng wàn bù néng tài tài kū de rú jiǔ zuì zài shuō hēi hǔ yù zhǎo xún fēn fù yī shēng kuài bèi mǎ dà jiā qù zhǎo liáng xiù yīng jiā jiāng wén tīng bù dài màn bèi shàng liù pǐ mǎ rú lóng dì xiōng yī jiàn bù dài màn dà jiā qí bǎ biàn yī gèng suí shǒu bīng rèn máng ná qǐ cí bié tài tài lǎo gào fēng fǔ mén yǐ wài shàng zuò qí zhǐ tīng qiào lóu dǎ sì gēng wèi chí cuī mǎ tóu qián zǒu shuǐ mó gāng dāo ná shǒu zhōng kǒng shēng qí zhe juǎn máo shòu tiě gāng dà fǔ liàng yòu míng tiě niú qí zhuó huā bān bào shēng tiě gùn zi shǒu zhōng qíng wén biāo qí zhe bái lóng mǎ yòu bǎ shuāng qiāng níng yòu níng gōng zǐ qí zhe táo huā mǎ dǎ mǎ jiā biān cuī zǒu lóng ruǎn yīng shēng chéng fēi máo tuǐ tā bù qí mǎ bù xià xíng dì xiōng liù rén qù zhǎo xún bù jiàn xiǎo jiě liáng xiù yīng àn xià cǐ chù qiě bù biǎo zài shuō jiā jiāng lǎo liáng zhōng dǎ mǎ jiā biān xiàng qián zǒu xiǎo jiě suí hòu cuī néng xíng yǎn qián lái zhì huāng jiāo wài bái máo yù tù chéng le jīng chōng le liáng zhōng zuò xià mǎ què bǎ xiǎo jiě xià yī jīng yǎn zhēng zhēng de shī sàn le xī de xī lái dōng de dōng bù zhī xiǎo jiě guī hé chù xià huí shū lǐ zài biǎo míng
小爺慌忙把話明 三位太太失一驚 叫聲我兒快快說如何急的這般凶 想必汴梁發人馬 來平這座高山峰小爺聞聽忙回答 尊聲太太不知情 如今去偷梁小姐不見五嫂影與蹤 有些家將齊叨念 都說小姐出了城將我五嫂送出府 那位家將叫梁忠 二人騎着兩匹馬黑夜之間向外行 她本是位貞節女 要找哥哥周景隆周老夫人聞此話 雙目之中滾淚痕 兒媳若是有好歹你叫為娘怎樣行 今生婆媳難見面 與你相逢萬不能太太哭的如酒醉 再說黑虎欲找尋 吩咐一聲快備馬大家去找梁秀英 家將聞聽不怠慢 備上六匹馬如龍弟兄一見不怠慢 大家齊把便衣更 隨手兵刃忙拿起辭別太太老誥封 府門以外上坐騎 只聽譙樓打四更尉遲催馬頭前走 水磨鋼刀拿手中 孔生騎着捲毛獸鐵鋼大斧亮又明 鐵牛騎着花斑豹 生鐵棍子手中擎文標騎着白龍馬 又把雙槍擰又擰 公子騎着桃花馬打馬加鞭催走龍 阮英生成飛毛腿 他不騎馬步下行弟兄六人去找尋 不見小姐梁秀英 按下此處且不表再說家將老梁忠 打馬加鞭向前走 小姐隨後催能行眼前來至荒郊外 白毛玉兔成了精 沖了梁忠坐下馬卻把小姐嚇一驚 眼睜睜的失散了 西的西來東的東不知小姐歸何處 下回書里再表明