strong ruǎn yīng kǔ sī dào jiàn jì gé kūn kuí kuí shǒu jiàn yán strong
阮英苦思盗剑计 葛昆睽睽守剑严
shī yuē:
诗曰:
hóu zi shēng chéng zhì yǒng quán dǎ dǔ dào tōu yòng jī guān
猴子生成智勇全 打赌盗偷用机关
fū qī tóng zuò yán kān shǒu ruǎn yīng chuāng wài jí yòu nán
夫妻同坐严看守 阮英窗外急又难
àn zhōng tōu dào shì jiān yǒu míng yào qiè qǔ shì hǎn rán
暗中偷盗世间有 明要窃取事罕然
sì mù dèng yuán rú dēng liàng yīng xióng rú hé gǎn jìn qián
四目瞪圆如灯亮 英雄如何敢近前
huà shuō huā píng xiōng tā tì ruǎn yīng wéi nán, yuè xiǎng cǐ shì, shí zài bù róng yì dào qǔ. xiǎo yé bù yǐ wéi nán, èr rén shuō shuō jiǎng jiǎng yǐ jīng rì luò, lái dào le yī zuò dà sōng lín, zǒu jìn lín nèi, zhǎo le yī kē dà shù èr rén cún shēn zuò xià zhuān děng zhe shí hòu.
话说花平兄他替阮英为难,越想此事,实在不容易盗取。小爷不以为难,二人说说讲讲已经日落,来到了一座大松林,走进林内,找了一颗大树二人存身坐下专等着时候。
èr rén duì zuò bǎ huà míng ruǎn yīng kāi yán zūn rén xiōng bù bì tì wǒ dān jīng kǒng wǒ dào méi yǒu fàng xīn zhōng kàn shì zuò shì hé zú pà wǒ liào cǐ shì bù fèi gōng hǎo rén zì yǒu tiān bǎo yòu è rén rén róng tiān bù róng móu shì zài rén zì jǐ zuò chéng shì zài tiān shì shí qíng jīn yè wǒ qù dào bǎo jiàn gāi yǒu liǎng yè zài tiáo tíng shuō huà zhī shí yǒu chū gǔ ruǎn yīng zhàn qǐ bǎ yī gèng bái zhòu yī fú quán tuō xià huàn shàng yè xíng biàn yī jīn jí máng huàn hǎo wǒ hǎo zǒu gé kūn zhuāng shàng bǎ shì xíng mǎ yǐ jīn zài tóu shàng dài huā jīn juàn pà jiāng tóu níng sān liú tōng kòu xiǎo jiá ǎo yīng xióng dài xì zài yāo zhōng xià chuān lián jiǎo yè xíng kù bān jiān xuē xié zú xià dēng bái tiān yī fú bāo juǎn hǎo yě jiù wéi zài zì yāo zhōng shēn shēn gē bó tī tī tuǐ quán dū líng biàn hěn kě hǎo jiào shēng huā xiōng wǒ yào zǒu nǐ yào děng wǒ kàn tòu lóng rú ruò dào lái tòu lóng jiàn tóng wǒ qián qù zhǎn yāo sēng yún píng dā yìng wǒ děng nǐ cǐ qù qiān wàn yào kàn qīng bù kě shī shén yǔ dà yì yī cuò zài cuò liǎo bù chéng tā men fū qī běn lǐng dà nǐ kě bú yào kàn de qīng yì gāo dǎn dà cháng wù shì wéi rén bù kě yǎn tài kōng shèn xíng wú guò yào jì zhe fán shì zǒng yào yòng shàng gōng liàng qī dōng wú shì bù hǎo néng rén zhī zhōng yǒu yīng xióng zì jué zì qiǎo hái yǒu qiǎo bú yào zì xiǎn zì jǐ néng zǒng yào fáng bèi néng rén yǒu jīn yè cǐ qù yǒu jí xiōng bù rán wǒ yě bù fēn fù tā men fū qī wǔ yì jīng tǎng huò tā yào xià dú shǒu dāo qǐ dāo luò zěn zhī qíng
二人对坐把话明 阮英开言尊仁兄 不必替我担惊恐我到没有放心中 看事作事何足怕 我料此事不费工好人自有天保佑 恶人人容天不容 谋事在人自己作成事在天是实情 今夜我去盗宝剑 该有两夜再调停说话之时有初鼓 阮英站起把衣更 白昼衣服全脱下换上夜行便衣襟 急忙换好我好走 葛昆庄上把事行马尾巾在头上戴 花巾绢帕将头拧 三流通扣小夹袄英雄带系在腰中 下穿连脚夜行裤 搬尖靴鞋足下蹬白天衣服包卷好 也就围在自腰中 伸伸胳膊踢踢腿全都灵便很可好 叫声花兄我要走 你要等我看透龙如若盗来透龙剑 同我前去斩妖僧 云平答应我等你此去千万要看清 不可失神与大意 一错再错了不成他们夫妻本领大 你可不要看的轻 艺高胆大常误事为人不可眼太空 慎行无过要记着 凡事总要用上工量欺东吴事不好 能人之中有英雄 自觉自巧还有巧不要自显自己能 总要防备能人有 今夜此去有吉凶不然我也不吩咐 他们夫妻武艺精 倘或他要下毒手刀起刀落怎知情
huā yún píng zài sān de dīng níng fēn fù yīng xióng bèi hòu yǒu yīng xióng. ruǎn yīng shuō:" bù láo rén xiōng guà huái, wǒ zì yǒu dào li." shuō bà jí jiāng zì jǐ de bǎi bǎo náng dài hǎo, nèi zhōng yǒu líng líng suì suì de dōng xī, mí rén yào bāo jiě yào bāo zhuā qiáng suǒ děng quán dōu zhuāng hǎo le, jiù jí máng qǐ xíng.
花云平再三的叮咛吩咐英雄背后有英雄。阮英说:“不劳仁兄挂怀,我自有道理。”说罢即将自己的百宝囊带好,内中有零零碎碎的东西,迷人药包、解药包、抓墙索等全都装好了,就急忙起行。
xiǎo yé zhuāng dài quán rán tuǒ yǒu bǎ dān dāo bèi hòu chā zhū shì yǐ bì wǎng wài zǒu huí tóu yòu bǎ huà lái fā huā xiōng zài cǐ děng zhe wǒ dào lái tòu lóng kàn gēn yá yī tóng wǒ dào jiān xiāng fǔ ǎn liǎ qù bǎ xiōng sēng shā zhǎn le xiōng sēng jiù huí zhuǎn jiāng jiàn sòng huí gé jiā xiōng wǒ yě bù néng liú tā jiàn wú fēi dǎ dǔ qì qì tā fàng zhe rén qíng tā bù zuò wǒ xiǎn shǒu duàn bǎ jiàn ná xiǎo yé shuō bà gé zhuāng jìn liǎng biān guò dào yǒu xiǎo mén zǒu guò xiǎo mén jìn hòu yuàn chuāng líng zhāo shǒu yào kàn zhēn bù yán ruǎn yīng zài chuāng wài zài bǎ fū qī fēn yī fēn zì cóng sòng zǒu èr hǎo hàn gé kūn jìn wū zhǎo yuán yīn zhè gè ruǎn yīng zhēn kě xiào lái jiè bǎo jiàn cháng duǎn huà bù xiǎo tòu lóng wú jià bǎo yān gǎn qīn zì jiè gěi rén yún píng tā yě bù zhī shì bù gāi jiāng tā lǐng jìn mén wǒ shuō bù jiè yào tōu dào piān gǎn dǒu dǎn xiǎn jīng shén lǎng yán dà huà shuō rú hǎi wù yān zhàng qì bǎ rén dòng hái gǎn dìng zhǔn sān yè nèi yán guò qí shí wú yòng rén suī rán tā de shǒu duàn qiǎo wú fēi yě shì yī lù lín gé kūn lái duì jiāng shì shuō huà:" zhè gè ruǎn yīng shì dǎn dà bāo tiān, gǎn yào lái tōu wǒ de tòu lóng jiàn, zhè jiù jiào zhe zhāng tiān shī mén kǒu guā xuàn fēng, shèng rén mén qián lái mài bǎi jiā xìng, zhè bú shì hùn nào ma, zhēn zhèng kě xiào."
小爷装带全然妥 有把单刀背后插 诸事已毕往外走回头又把话来发 花兄在此等着我 盗来透龙看根芽一同我到奸相府 俺俩去把凶僧杀 斩了凶僧就回转将剑送回葛家兄 我也不能留他剑 无非打赌气气他放着人情他不作 我显手段把剑拿 小爷说罢葛庄进两边过道有小门 走过小门进后院 窗棂招首要看真不言阮英在窗外 再把夫妻分一分 自从送走二好汉葛昆进屋找原因 这个阮英真可笑 来借宝剑长短话不晓透龙无价宝 焉敢亲自借给人 云平他也不知事不该将他领进门 我说不借要偷盗 偏敢斗胆显精神朗言大话说如海 雾烟瘴气把人动 还敢定准三夜内言过其实无用人 虽然他的手段巧 无非也是一绿林葛昆来对姜氏说话:“这个阮英是胆大包天,敢要来偷我的透龙剑,这就叫着张天师门口刮旋风,圣人门前来卖百家姓,这不是混闹吗,真正可笑。”
jiāng shì wén tīng shuō bù cuò zhè gè hóu zi yào chěng néng jīn yè wǎn jiān tā bì dào kàn tā yǒu hé qiǎo jì shēng yī zhāng xiǎo zhuō cǐ chuáng fàng nǐ wǒ duì miàn xì zhēng jīng sì gè cài dié sì miàn bǎi tòu lóng bǎo jiàn fàng dāng zhōng liǎng zhǎn zhú dēng liǎng tóu fàng gè chí dān dāo kàn gè qīng hóu zi shēn shǒu tōu bǎo jiàn wǒ de dān dāo bù liú qíng jiāng tā shǒu wàn yào duò xià kàn kàn duò shǒu téng bù téng wǒ de gāng dāo xiāo yòu shǒu nǐ de dān dāo bié shàn róng jí sù bǎ tā zuǒ shǒu duò xiǎng liú yī shǒu wàn bù néng tā cái zhī zhè yǒu lì hài tōu dào zhī zhōng zhōng yù xiōng èr shǒu quán duò nán tōu dào zài yào qiè qǔ zěn néng xíng gé kūn shuō shì duì duì duì tā ruò bù lái shì fú xīng fū qī èr rén bǐng shàng dēng guāng, jiāng xiǎo kàng zhuō fàng zài cǐ chuáng liǎng tóu, zhǎng shàng liǎng zhǎn dēng zhú, yòu fàng shàng le sì gè cài dié, gé kūn zhè cái bǎ bǎo jiàn qǔ guò lái, fàng hǎo le. sì gè cài dié de zhèng dāng zhōng, fū qī zuǒ yòu zuò xià chī jiǔ, yòng zuǒ shǒu duān zhe jiǔ bēi, yòu shǒu ná zhe dān dāo, kān shǒu zhe tòu lóng bǎo jiàn.
姜氏闻听说不错 这个猴子要逞能 今夜晚间他必到看他有何巧计生 一张小桌此床放 你我对面细睁睛四个菜碟四面摆 透龙宝剑放当中 两盏烛灯两头放各持单刀看个清 猴子伸手偷宝剑 我的单刀不留情将他手腕要剁下 看看剁手疼不疼 我的钢刀削右手你的单刀别善容 急速把他左手剁 想留一手万不能他才知这有利害 偷盗之中终遇凶 二手全剁难偷盗再要窃取怎能行 葛昆说是对对对 他若不来是福星夫妻二人秉上灯光,将小炕桌放在此床两头,掌上两盏灯烛,又放上了四个菜碟,葛昆这才把宝剑取过来,放好了。四个菜碟的正当中,夫妻左右坐下吃酒,用左手端着酒杯,右手拿着单刀,看守着透龙宝剑。
fū qī èr rén kàn bǎo jiàn gè chí dān dāo jiǔ bēi duān suī rán chī jiǔ jiā fáng bèi mù bù zhuǎn yǎn liú shén guān liǎng wèi zhèng rán yán kān shǒu hóu zi lái dào fáng hòu biān ruǎn yīng cái bǎ chuāng kǒng wā gé kūn wū zhōng bǎ huà yán hóu zi bié yào wā chuāng kǒng hé bì wā gè dà kū yǎn hái dé nǐ sǎo tā qù bǔ nǐ ruò wā pò fēng jiù zuān xiǎo yé wài biān tīng zhēn qiè wèi gǎn wā chuāng dǎ suàn pán bì shì gé kūn zhī wǒ dào zhēn zhèng qí guài shì hǎn rán wǒ de jiǎo bù wèi cháng zhòng rú tóng māo shǔ yí yàng bān tā zài wū zhōng zěn zhī xiǎo wǒ yào wā chuāng tā jiù lán
夫妻二人看宝剑 各持单刀酒杯端 虽然吃酒加防备目不转眼留神观 两位正然严看守 猴子来到房后边阮英才把窗孔挖 葛昆屋中把话言 猴子别要挖窗孔何必挖个大窟眼 还得你嫂他去补 你若挖破风就钻小爷外边听真切 未敢挖窗打算盘 必是葛昆知我到真正奇怪事罕然 我的脚步未尝重 如同猫鼠一样般他在屋中怎知晓 我要挖窗他就拦
ruǎn yīng lái dào le hòu chuāng líng, shǒu zhí tou zhān tǔ jīn, cái yào wā kǒng, tīng jiàn gé kūn wū zhōng shuō dào:" ruǎn yīng lái le kě bié yào wā kǒng." xiǎo yé wèi gǎn shēn shǒu wā, jí máng bǎ shǒu zhǐ chè huí lái le. ruǎn yīng sǒng shàng fáng lái, shēn shǒu cái jiē wǎ, nòng kāi wǎng xià kàn kàn, bǎo jiàn fàng zài hé chǔ, hǎo sì diào yú zhī wù, tā zhè gè diào yú gōu bù shèn dà, yǒu yī cùn cháng, xì xì gōu shéng, shǐ yòng shēng sī zuò chéng de jiù xiàng tóu fà sī cū, nán yǐ kàn jiàn. fáng shàng dòng shǒu, wū zhōng jiù shuō huà dǎng zǔ, xiǎo yé zài fáng shàng wéi nán le duō huì gōng fū. ruǎn yīng zhàn qǐ zǒu dào fáng wū qián, chōng xià liǎng tuǐ, fǎn shàng jiǎo xīn, cháo tiān shuāng shǒu àn zhe wǎ lǒng, tā shǐ xiē zǐ dào pá chéng de gōng fū, pá dào qián biān dī shuǐ yán yǐ shàng.
阮英来到了后窗棂,手指头沾吐津,才要挖孔,听见葛昆屋中说道:“阮英来了可别要挖孔。”小爷未敢伸手挖,急忙把手指撤回来了。阮英耸上房来,伸手才揭瓦,弄开往下看看,宝剑放在何处,好似钓鱼之物,他这个钓鱼钩不甚大,有一寸长,系细钩绳,使用生丝做成的就像头发丝粗,难以看见。房上动手,屋中就说话挡阻,小爷在房上为难了多会工夫。阮英站起走到房屋前,冲下两腿,反上脚心,朝天双手按着瓦垅,他使蝎子倒爬城的工夫,爬到前边滴水檐以上。
xiǎo yé pá dào qián fáng yán cè ěr tīng le hǎo bàn tiān shuāng tuǐ shù zài fáng yán xià liǎng shǒu yòu bǎ chuán líng bān liǎng tuǐ yī liū chuán dēng zhù shǐ chū zǒu bì rú fēi yán liǎng shǒu jǐn wò liǎng jiǎo tà guà zhe liáng tóu bǎ tuǐ wān yī dié sān zhé zài liáng shàng wā pò kū lóng dú zì kàn qiáo jiàn fū qī dōng xī zuò kàng zhuō fàng zài chuáng shàng biān sì gè cài dié sì miàn bǎi yǒu kǒu bǎo jiàn fàng zhōng jiān měi rén ná zhe dāo yī kǒu gé kūn nà lǐ bǎ huà yán hóu zi bú yào wā chuāng kǒng gāi dé nǐ sǎo qù bǔ yán jiāng shì tā yě bǎ huà jiǎng ruǎn yīng sǒng shàng hòu fáng yán qiān wàn bié jiē fáng shàng wǎ wǎ jiàng shōu shí dé huā qián
小爷爬到前房檐 侧耳听了好半天 双腿束在房沿下两手又把椽灵搬 两腿一溜椽登住 使出走壁如飞沿两手紧握两脚踏 挂着梁头把腿弯 一叠三折在梁上挖破窟窿独自看 瞧见夫妻东西坐 炕桌放在床上边四个菜碟四面摆 有口宝剑放中间 每人拿着刀一口葛昆那里把话言 猴子不要挖窗孔 该得你嫂去补严姜氏他也把话讲 阮英耸上后房沿 千万别揭房上瓦瓦匠收拾得花钱
kàn jiàn tā fū qī duì zuò, tíng yī tíng jiù shuō:" hóu zi lái le, bié wā chuāng kǒng." yòu shuō:" ruǎn yīng shàng le fáng le, bú yào jiē wǎ." huí lái huí qù, zì niàn dào zhè yī tào shuō huà, ruǎn yīng zài liáng shàng rú mèng fāng xǐng, cái zhī dào shǐ de shì zhà yǔ.
看见他夫妻对坐,停一停就说:“猴子来了,别挖窗孔。”又说:“阮英上了房了,不要揭瓦。”回来回去,自念道这一套说话,阮英在梁上如梦方醒,才知道使的是诈语。
xiǎo yé liáng shàng rú mèng xǐng duō shì zhà yǔ bù céng tíng zéi ruò jìn yuàn wā chuāng kǒng wú fēi wǎng wū kàn fēn míng bù rán jiù shì bǎ fáng shàng jiē wǎ diào yú bǎ shì xíng zéi dào jiù shì zhè jǐ chuán shuō shì qiǎo yù zéi rén jīng zéi rén ruò yào wā chuāng kǒng zhà yǔ shuō duì bù gǎn xíng xiàn shí wǒ zài liáng tóu shàng fū qī rú hé bù zhī qíng ruǎn yīng cǐ shí míng bái le wǒ zhuó yǎn kǒng kàn wū zhōng zhī jiàn jiě yào zhuō shàng fàng xiǎo cí hú nèi bǎ yào shèng gé kūn ná yào wén bí kǒng dì gěi jiāng shì bǎ huà míng nǐ zài wén wén zhè jiě yào xiǎo xīn xūn xiāng nà yī zhuāng nán nǚ bú zhù wén jiě yào yào shì xūn xiāng bái fèi gōng yù zhī xiǎo yé dào bǎo jiàn xià huí shū zhōng shuō fēn míng
小爷梁上如梦醒 多是诈语不曾停 贼若进院挖窗孔无非往屋看分明 不然就是把房上 揭瓦钓鱼把事行贼道就是这几椽 说是巧遇贼人惊 贼人若要挖窗孔诈语说对不敢行 现时我在梁头上 夫妻如何不知情阮英此时明白了 我着眼孔看屋中 只见解药桌上放小磁壶内把药盛 葛昆拿药闻鼻孔 递给姜氏把话明你再闻闻这解药 小心薰香那一桩 男女不住闻解药要是薰香白费工 欲知小爷盗宝剑 下回书中说分明