strong zhèng shì jiě dì xiāng hù sòng jǐng lóng jìn jīng jiàn lǐ gōng strong
郑氏姐弟相护送 景龙进京见李公
shī yuē:
诗曰:
jǐng lóng wèi àn dōng dòu xīng yùn zhuàn hóng jūn huì zhù dēng
景隆位按东斗星 运转鸿钧会助登
jīn bǎng tí míng yù bǐ diǎn zhuàng yuán jí dì zhōng tóu míng
金榜题名御笔点 状元及第中头名
yù nàn chéng xiáng chóu dé bào běn cān jiān xiāng ná cài jīng
遇难呈祥仇得报 本参奸相拿蔡京
yuān yuàn xiāng bào xún huán lǐ xiǎng tuō bào yìng wàn bù néng
冤怨相报循环理 想脱报应万不能
shuō huà ruǎn yīng zhèng mèng xióng èr rén jiāng zhòng dǎ shǒu quán rán huó mái, yǔ xíng lù zhī rén chú hài. zhè cái lái dào shàng fáng, xù lí bié zhī qíng. ruǎn yīng jiāng liáng xiù yīng zhī shì, cóng tóu zhì wěi shuō qīng. zhōu gōng zǐ yòu wèn tā niáng shēn tǐ kāng tài, shuō:" wǒ yǒu xīn yào dào tiě lóng shān tàn mǔ, zǒng shì dà chóu yào jǐn. wǒ xiān jìn jīng kē kǎo, tǎng ruò dé zhòng, néng yǐ guāng zōng yào zǔ, dà chóu yě néng dé bào, wǒ yě yǒu liǎn jiàn wǒ niáng qīn." zhèng mèng xióng shuō dào:" jiě fū nǐ bù néng jìn jīng kē kǎo qù le, nǐ gēn wǒ men huí shān qù bà. wǒ zài mò pán shān yòu dé le xǔ duō de bīng zú, tā men tiě lóng shān yě yǒu xǔ duō bīng jiāng, gè gè dōu yǒu wàn fū mò dí zhī yǒng, wǒ jiě jie yòu dài le lái de bǎo bèi, yòu yǒu tiě shì jīn dìng tā lái bāng zhù.
说话阮英、郑梦熊二人将众打手全然活埋,与行路之人除害。这才来到上房,叙离别之情。阮英将梁秀英之事,从头至尾说清。周公子又问他娘身体康泰,说:“我有心要到铁龙山探母,总是大仇要紧。我先进京科考,倘若得中,能以光宗耀祖,大仇也能得报,我也有脸见我娘亲。”郑梦熊说道:“姐夫你不能进京科考去了,你跟我们回山去罢。我在磨盘山又得了许多的兵卒,他们铁龙山也有许多兵将,个个都有万夫莫敌之勇,我姐姐又带了来的宝贝,又有铁氏金定她来帮助。
mèng xióng běn shì léng yīng xióng shuō huà bù fēn zhòng yǔ qīng zūn shēng jiě fū huí qù bà ǎn men liǎng chù hǎo hé bīng bīng duō liáng guǎng jiù zào fǎn fǎn dào biàn liáng ná cài jīng zhèng shì cuì píng máng lán zǔ xiōng dì bù kě luàn hú xíng zhè shì jìn jīng qù kē kǎo wéi rén yī shì yāo qiú míng zào fǎn běn shì chū wú nài zǒng yǒu dān cuò duō zhāo xiōng wàn bān hái shì yòng wén hǎo shěng de jiāo bīng liǎng zhàn zhēng jiě fū tā ruò dé le zhōng wàn suì jià qián bǎ běn shēng wàn suì rú ruò yǒu piān yì nà shí ǎn zài dòng dāo bīng zào fǎn bù wéi zhēng tiān xià yě shì chū yú wú nài zhōng yě bù duó qǔ jiǔ lóng wèi suǒ wéi bào chóu ná jiān nìng
梦熊本是楞英雄 说话不分重与轻 尊声姐夫回去罢俺们两处好合兵 兵多粮广就造反 反到汴梁拿蔡京郑氏翠屏忙拦阻 兄弟不可乱胡行 这是进京去科考为人一世要求名 造反本是出无奈 总有担错多招凶万般还是用文好 省的交兵两战争 姐夫他若得了中万岁驾前把本升 万岁如若有偏意 那时俺再动刀兵造反不为争天下 也是出于无奈中 也不夺取九龙位所为报仇拿奸佞
hái shì zhèng cuì píng bǐ tā xiōng dì suǒ xíng jiào wéi zhèng lǐ, ruǎn yīng jiē yán shuō dào:" hái shì sǎo sǎo shuō de shì lǐ, bú yào hú nào, hái shì kē kǎo yào jǐn." shuō bà zhèng mèng xióng ruǎn yīng èr rén zì jǐ dào chú fáng, shōu shí jiǔ fàn qí bèi, zhè cái zài shàng fáng dà jiā chī bì, tiān jiāo dà liàng.
还是郑翠屏比她兄弟所行较为正理,阮英接言说道:“还是嫂嫂说的是理,不要胡闹,还是科考要紧。”说罢郑梦熊、阮英二人自己到厨房,收拾酒饭齐备,这才在上房大家吃毕,天交大亮。
sì gè pú rén yī tóng máng shōu shí wǎn zhǎn wù chá tāng zéi fù guò lái máng guì dǎo xiè guò gōng zǐ hǎo xīn cháng kāi ēn liú wǒ yī zéi mìng zài zào zhòng shēng wǒ wèi wàng zhàng fū zuò è yīng gāi sǐ jiē yīn hài rén ná mìng cháng zhū wèi ēn gōng liú xià wǒ cóng cǐ zài bù kāi diàn fáng wǒ yě zì jǐ tóu shēng lù lìng xíng xún jià yī fū láng liáng yán kǔ quàn fū bù yǔn cái yǒu jīn rì shēn zāo yāng wǒ suàn táo chū tā de shǒu shěng le lián wǒ bǎ mìng shāng shuō bà kòu tóu máng zhàn qǐ ruǎn yīng kāi yán shuō qí xiáng wǒ men yě gāi qǐ shēn zǒu wǔ gē jìn jīng shì wú fáng wǒ děng gēn suí bǎo hù nǐ wǔ gē cǐ qù dào tiān táng
四个仆人一同忙 收拾碗盏务茶汤 贼妇过来忙跪倒谢过公子好心肠 开恩留我一贼命 再造重生我未忘丈夫作恶应该死 皆因害人拿命偿 诸位恩公留下我从此再不开店房 我也自己投生路 另行寻嫁一夫郎良言苦劝夫不允 才有今日身遭殃 我算逃出他的手省了连我把命伤 说罢叩头忙站起 阮英开言说其详我们也该起身走 五哥进京事无妨 我等跟随保护你五哥此去到天堂
ruǎn yīng shuō:" wǔ gē cǐ qù, bì yào de zhōng tóu míng." zhèng cuì píng shuō dào:" hái shì liù dì yì lùn shén shàn. ǎn men bǎo hù gōng zǐ jìn jīng, shì wèi shàng cè." ruǎn yīng shuō:" jiù cǐ qǐ shēn." gōng zǐ jiào guò sì pú cóng rén, bǎi shàng jiǔ tào lā mǎ, fú chí gōng zǐ shàng mǎ. zhèng cuì píng zhèng mèng xióng gè yǒu zuò qí, xiāng hù sòng xíng. huà shuō zhèng cuì píng jiě dì èr rén bǎo hù gōng zǐ, xiǎo xíng yè sù zhí bèn dōng jīng, sì gè cóng rén gēn suí zài hòu, ruǎn yīng chéng zhe qiān lǐ jiǎn àn zhōng gēn zhe. gè fǔ zhōu xiàn suī rán huà yǐng tú xíng, zhuō ná gōng zǐ, dàn rì jiǔ shēng xiè, zài zhě gōng zǐ zhǎng dà, mào xiāng jiù néng gǎi biàn le. shuō huà zhōu jǐng lóng tóng zhe zhèng xiǎo jiě jie dì èr rén, lái dào biàn liáng chéng, ruǎn yīng yě jiù bù zài àn zhōng le. zài lù wèn xìn, lǐ féng chūn zhù zhái zài yú hé chǔ. tú rén dá, lǐ gōng zhù nán xūn mén lǐ, rén yì xiàng nèi. ruǎn yīng tā lǐng zhe gōng zǐ fū qī, dài zhe zhèng mèng xióng zhǎo dào le lǐ gōng de mén shǒu. ruǎn yīng shàng qián kòu dǎ mén hù, jīng dòng le guǎn jiā lǐ zhōng, kāi mén guān kàn.
阮英说:“五哥此去,必要得中头名。”郑翠屏说道:“还是六弟议论甚善。俺们保护公子进京,是为上策。”阮英说:“就此起身。”公子叫过四仆从人,摆上九套拉马,扶持公子上马。郑翠屏、郑梦熊各有坐骑,相护送行。话说郑翠屏姐弟二人保护公子,晓行夜宿直奔东京,四个从人跟随在后,阮英乘着千里剪暗中跟着。各府州县虽然画影图形,捉拿公子,但日久生懈,再者公子长大,貌相就能改变了。说话周景隆同着郑小姐姐弟二人,来到汴梁城,阮英也就不在暗中了。在路问信,李逢春住宅在于何处。途人答,李公住南薰门里,仁义巷内。阮英他领着公子夫妻,带着郑梦熊找到了李公的门首。阮英上前叩打门户,惊动了管家李忠,开门观看。
lǐ zhōng kāi mén kàn fēn míng mén wài yǒu gè xiǎo yīng xióng lā zhe yī pǐ sì bù xiàng lǐ zhōng guān qiáo rèn bù qīng guǎn jiā wèn dào yǒu hé shì ruǎn yīng shuō shì jiàn lǐ gōng yǒu yī jǔ zǐ chén gōng zǐ tā yǔ lǐ gōng shì qīn qíng qián lái kòu bài yāo qiú jiàn nǐ dào lǐ biān qù shuō míng lǐ zhōng dā yìng shuō děng hòu wǒ jiàn jiā zhǔ yào huí qīng lǐ gōng zhèng tóng fū rén zuò páng biān jiù shì liáng xiù yīng lǐ zhōng jìn wū lái huí huà mén wài lái le yī xiàng gōng gōng zǐ xìng chén lái kē kǎo dào cǐ bài kòu shì qīn qíng lǐ gōng yáo tóu shuō wú yǒu tā shì zhǎo cuò lǐ mén tíng
李忠开门看分明 门外有个小英雄 拉着一匹四不像李忠观瞧认不清 管家问道有何事 阮英说是见李公有一举子陈公子 他与李公是亲情 前来叩拜要求见你到里边去说明 李忠答应说等候 我见家主要回清李公正同夫人坐 旁边就是梁秀英 李忠进屋来回话门外来了一相公 公子姓陈来科考 到此拜叩是亲情李公摇头说无有 他是找错李门庭
guǎn jiā lǐ zhōng jìn nèi huí huà shuō:" mén wài zì sū zhōu lái le yī wèi chén gōng zǐ qiú jiàn." lǐ gōng yáo tóu dào:" bìng méi yǒu xìng chén qīn qī, tā shì tóu cuò mén le." lǐ zhōng chū lái, lái jiàn ruǎn yīng shuō dào:" wǒ zhǔ rén yán méi yǒu xìng chén qīn qī, nǐ shì zhǎo cuò." ruǎn yīng shuō:" nǐ zài qù huí míng, ruò yào jiàn miàn, tā jiù dé zhī, cái néng rèn de. wǒ bǎo guǎn wú chà."
管家李忠进内回话说:“门外自苏州来了一位陈公子求见。”李公摇头道:“并没有姓陈亲戚,他是投错门了。”李忠出来,来见阮英说道:“我主人言没有姓陈亲戚,你是找错。”阮英说:“你再去回明,若要见面,他就得知,才能认得。我保管无差。”
ruǎn yīng shuō shì nǐ huí qīng ruò yào jiàn miàn cái zhī qíng lǐ zhōng wú nài yòu wèn dào nǐ jiā gōng zǐ jiào hé míng ruǎn yīng shuō shì nǐ jì zhù gōng zǐ míng jiào chén jǐng lóng guǎn jiā fù yòu qù huí huà lái dào shàng fáng jiàn lǐ gōng lǐ gōng wèn dào tā zǒu le lǐ zhōng huāng máng bǎ huà míng tā bìng méi zǒu hái qiú jiàn tā shuō duì miàn cái dé zhī gōng zǐ tā zài sū zhōu fǔ míng zì jiào zuò chén jǐng lóng xiù yīng páng biān wén cǐ huà tīng shuō jǐng lóng xǐ xīn zhōng zūn tīng lǎo fù jiāng tā jiàn míng zì duì le xìng bù tóng nǐ de nǚ xù shì zhōu xìng nèi zhōng tīng zhe yǒu yǐn qíng
阮英说是你回清 若要见面才知情 李忠无奈又问道你家公子叫何名 阮英说是你记住 公子名叫陈景隆管家复又去回话 来到上房见李公 李公问道他走了李忠慌忙把话明 他并没走还求见 他说对面才得知公子他在苏州府 名字叫做陈景隆 秀英旁边闻此话听说景隆喜心中 尊听老父将他见 名字对了姓不同你的女婿是周姓 内中听着有隐情
liáng xiù yīng zài páng biān tīng shuō chén jǐng lóng míng zì, xìng bú duì, shuō dào:" lǎo fù wèi hé bù bǎ tā qǐng jìn, xì xì pán wèn míng bái? jí huò bú duì, yě wú guān jǐn yào." lǐ gōng wén tīng, shuō shì qǐng jìn chén gōng zǐ shū fáng xiāng huì. lǐ zhōng dā yìng, jí máng lái dào dà mén huí huà.
梁秀英在旁边听说陈景隆名字,姓不对,说道:“老父为何不把他请进,细细盘问明白?即或不对,也无关紧要。”李公闻听,说是请进陈公子书房相会。李忠答应,急忙来到大门回话。
guǎn jiā chū lái bǎ huà chuán qǐng jìn gōng zǐ dào lǐ biān gōng zǐ xià mǎ shuō wǒ qù ruǎn yīng tóng tā bǎ huà yán cuì píng mèng xióng zài wài děng yī tóng xià mǎ zhàn mén qián ruǎn yīng tā zài tóu lǐ zǒu jìn le dà mén zǐ xì guān èr mén gài gài hěn qí zhěng gè yàng sè fáng cǎi huà xiān èr mén yǐ lǐ quán huá xiǎn jīn lóng tī tòu wǔ sè xiān dǒu fāng shì qí zhuāng zhōng zhèng liǎng biān bèi zhe xīn duì lián fēng gé yáng líng chéng jiǔ wàn lóng mén gǔ liè làng sān qiān dāng zhōng shàng jū rén yóu yì zì zì xiě de duō zhōu quán gōng zǐ kàn bà jiāng tóu diǎn shī shū mén dì cái dāng xiān lái dào shū fáng wǎng lǐ ràng bù shǎo zì huà què fēi fán
管家出来把话传 请进公子到里边 公子下马说我去阮英同他把话言 翠屏梦熊在外等 一同下马站门前阮英他在头里走 进了大门仔细观 二门盖盖很齐整各样色房彩画鲜 二门以里全华显 金龙剔透五色鲜斗方是齐庄中正 两边备着新对联 风阁扬瓴程九万龙门鼓鬣浪三千 当中上居仁由义 字字写的多周全公子看罢将头点 诗书门第才当先 来到书房往里让不少字画却非凡
lǐ gōng kàn jiàn gōng zǐ, xiàng mào chéng le gé jú, wèn dào:" guì xìng gōng zǐ?" huí dá shuō:" xué shēng xìng chén." yòu wèn:" nà wèi guì xìng?" ruǎn yīng shuō:" wǒ xìng ruǎn. gǎn wèn lǎo rén jiā jiù shì zuò guò àn yuàn de lǐ lǎo dà rén me?" lǐ gōng diǎn tóu shuō:" jiù shì yú xià." ruǎn yīng zhōu jǐng lóng máng shàng qián xíng lǐ dǎ gōng.
李公看见公子,相貌成了格局,问道:“贵姓公子?”回答说:“学生姓陈。”又问:“那位贵姓?”阮英说:“我姓阮。敢问老人家就是作过案院的李老大人么?”李公点头说:“就是愚下。”阮英、周景隆忙上前行礼打恭。
èr rén yī tóng bǎ lǐ xíng dà rén yī xiàng kě ān níng lǐ gōng zuò shàng kāi yán dào gōng zǐ dào cǐ hé shì qíng ruǎn yīng zhè biān máng jiē huà lìng ài qiān jīn míng xiù yīng dà rén huí xiāng guī gù lǐ jiù gè xiù yīng nǚ huā róng sǐ ér fù shēng rèn yì nǚ lái dào biàn liáng yǒu zāi xīng jiē yīn huán yuàn rě xià huò cài měng kàn jiàn xíng shì xiōng yìng xíng qiǎng qù xiù yīng nǚ dà rén yīn cǐ shì fēi shēng bù zhī guān sī zěn me le dà rén dé huí dào fǔ zhōng wàng qí dà rén duì wǒ jiǎng wǒ hǎo shuō chū wǒ shì qíng lǐ gōng wén tīng zhèi xiē huà zhuàng shì rú hé zhī de qíng ruǎn yīng fù yòu kāi yán dào xiù yīng nán zhōng de tài píng
二人一同把礼行 大人一向可安宁 李公坐上开言道公子到此何事情 阮英这边忙接话 令爱千金名秀英大人回乡归故里 救个秀英女花蓉 死而复生认义女来到汴梁有灾星 皆因还愿惹下祸 蔡猛看见行事凶硬行抢去秀英女 大人因此是非生 不知官司怎么了大人得回到府中 望祈大人对我讲 我好说出我事情李公闻听这些话 壮士如何知的情 阮英复又开言道秀英难中得太平
ruǎn yīng duì zhe lǐ gōng shuō le cǐ děng qíng xíng, lǐ gōng nà mèn shuō dào:" nǐ zěn me zhī dào wǒ de shì ne?"
阮英对着李公说了此等情形,李公纳闷说道:“你怎么知道我的事呢?”
ruǎn yīng shuō:" qǐng wèn lǎo dà rén, xiǎo jiě jì bèi cài měng qiǎng qù, yòu rú hé néng huí jiā tài píng wú shì ne?"
阮英说:“请问老大人,小姐既被蔡猛抢去,又如何能回家太平无事呢?”
lǐ gōng huí yán yào wèn dào zhè zhuāng shì, kě jiù yǒu xiē qí guài, lìng rén nán cè.
李公回言要问道这桩事,可就有些奇怪,令人难测。
lǐ gōng dài lèi bǎ huà shuō zhè zhuāng qí shì nán míng bái zhì jīn lǎo fū xīn nà mèn wǒ de nǚ ér sǐ fù shēng yīn bèi cài měng qiǎng wǒ nǚ lǎo fū shě mìng wú nài hé lǎo fū yīn nǚ rě dà huò shēn zuò láo yù kǔ nàn shuō jiā rén lǐ zhōng qù sòng xìn shuō shì xiǎo jiě shēn dé tuō wǒ zài yù zhōng de cǐ xìn suī shòu mó zhé xiào hā hā jiào tā mǔ nǚ duǒ zāi nàn wǎng wǒ biǎo xiōng jiā zhōng nuó duō kuī lǚ gāng huí lái liǎo dàng jí bǎo wǒ mìng dé quán wǒ huí jiā lái wèn xiǎo jiě duì wǒ yì mò shuō míng bái yù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
李公带泪把话说 这桩奇事难明白 至今老夫心纳闷我的女儿死复生 因被蔡猛抢我女 老夫舍命无奈何老夫因女惹大祸 身坐牢狱苦难说 家人李忠去送信说是小姐身得脱 我在狱中得此信 虽受磨折笑哈哈叫他母女躲灾难 往我表兄家中挪 多亏吕刚回来了当即保我命得全 我回家来问小姐 对我亦末说明白欲知后事如何,且看下回分解。