strong zhāng liáng shǐ lì shì jī chē strong
张良使力士击车
què shuō cǐ rén nǎi hán guó rén, xìng zhāng míng liáng, zì zǐ fáng, wǔ shì xiàng hán. yīn shǐ huáng miè le hán guó, yī xiàng huái hèn zài xīn, zhǐ yào yǔ běn zhǔ bào chóu, yòng qiān jīn jié jiāo tiān xià zhuàng shì, yù shā shǐ huáng. yīn lái dào cūn zhōng, yù jiàn zhè jǐ gè xiāng lǎo, bù jué shuō chū zhè jǐ jù yán yǔ lái, zhòng rén dōu zǒu le. cóng diàn hòu yǒu yī zhuàng shì chū lái, zhāng liáng jiàn nà rén, shēn gāo yī zhàng, xiàng mào táng táng, xiàng liáng cháng yī biàn yuē:" xián gōng shì yán shǐ huáng wú dào, xiǎng yào wèi tiān xià chú cǐ bào qín, rú yǒu yòng wǒ zhī chù, zì dāng yǔ gōng chū lì." liáng yuē:" cǐ chù bù kě shuō huà, biàn qǐng zhuàng shì dào mǒu jiā qiú jiào." zhuàng shì tóng liáng dào jiā, fēn bīn zhǔ zuò dìng. liáng biàn wèn zhuàng shì xìng míng, qí rén yuē:" mǒu xìng lí, zhù jū hǎi biān, rén chēng mǒu wèi cāng hǎi gōng. pō yǒu lǚ lì, shǐ yī bǎi jīn tiě qiāng, dān guǎn tiān xià bù píng shì. shì jiàn gōng qì yǔ bù fán, yǔ yán chū zhòng, bì shì qí tè zhī shì, gù gǎn pōu lù gān dǎn. yuàn wén xìng míng, yǒu hé zhǐ jiào?" liáng yuē:" mǒu hán guó rén, xìng zhāng míng liáng, wǔ shì xiàng hán. jīn hán bèi shǐ huáng suǒ miè, yuàn pò qiān jīn qiú shì, wèi dé qí rén. jīn yù zhuàng shì, dà suì wú yuàn, kuàng jīn shǐ huáng wú dào, tiān xià qiē chǐ, gōng ruò fèn lì, zhū miè cǐ wú dào, yǔ liù guó bào chóu, tiān xià yǎng dé, qīng shǐ biāo míng, wàn shì bù xiǔ yě." zhuàng shì yuē:" jǐn zūn gōng jiào, jué bù shí yán." liáng suì liú zhuàng shì zài jiā, dǎ tīng shǐ huáng dōng xún, hé chǔ jīng guò.
却说此人乃韩国人,姓张名良,字子房,五世相韩。因始皇灭了韩国,一向怀恨在心,只要与本主报仇,用千金结交天下壮士,欲杀始皇。因来到村中,遇见这几个乡老,不觉说出这几句言语来,众人都走了。从店后有一壮士出来,张良见那人,身高一丈,相貌堂堂,向良长揖便曰:“贤公适言始皇无道,想要为天下除此暴秦,如有用我之处,自当与公出力。”良曰:“此处不可说话,便请壮士到某家求教。”壮士同良到家,分宾主坐定。良便问壮士姓名,其人曰:“某姓黎,住居海边,人称某为沧海公。颇有膂力,使一百斤铁枪,单管天下不平事。适见公器宇不凡,语言出众,必是奇特之士,故敢剖露肝胆。愿闻姓名,有何指教?”良曰:“某韩国人,姓张名良,五世相韩。今韩被始皇所灭,愿破千金求士,未得其人。今遇壮士,大遂吾愿,况今始皇无道,天下切齿,公若奋力,诛灭此无道,与六国报仇,天下仰德,青史标名,万世不朽也。”壮士曰:“谨遵公教,决不食言。”良遂留壮士在家,打听始皇东巡,何处经过。
hòu shù rì, liáng chū tàn wèn, dé zhī shǐ huáng cóng yáng wǔ xiàn guò lái. liáng què lìng zhuàng shì zài gāo fù chù xuán wàng, jiàn shǐ huáng chē jià, jiāng xíng zhī sān lǐ yuǎn, zhèng xíng dào bó làng shā dì fāng. zhuàng shì zhī jiàn huáng luó sǎn gài zhī xià, xiǎng shì shǐ huáng, jí dà bù bēn zǒu xiàng qián, yòng lì jǔ chuí, jiāng chē jià dǎ dé fěn suì, yuán lái shǐ huáng kǒng rén àn suàn, cháng yǒu fù chē zài qián, zhuàng shì bù zhī, wù zhōng fù chē, zǎo yǒu hù jià yù lín jūn jiāng zhuàng shì zhuō zhù, shǐ huáng zhuī wèn:" shuí rén zhǔ shǐ?" zhuàng shì qiè chǐ míng mù, dà mà yuē:" wú wèi tiān xià zhū rǔ wú dào, qǐ yǒu rén shǐ zhī yé?" zǐ fáng jiàn shì bù chéng, àn àn jiào kǔ, jí yú rén cóng zhōng zǒu tuō, shǐ huáng yòu lìng zhào gāo kān wèn, zhuàng shì bù kěn zhāo chū hé rén zhǔ shǐ, nǎi zhuàng zhù ér sǐ. shǐ huáng què lìng tiān xià dà suǒ zhǔ shǐ zhī rén, shí rì bù huò. zǐ fáng suì táo nàn yú xià pī yǒu rén xiàng bó jiā yǐn cáng. xiàng bó nǎi chǔ jiāng xiàng yàn zhī hòu yě, yǔ liáng jiāo shén hòu, suì liú jū zhù bù yí.
后数日,良出探问,得知始皇从阳武县过来。良却令壮士在高阜处悬望,见始皇车驾,将行之三里远,正行到博浪沙地方。壮士只见黄罗伞盖之下,想是始皇,即大步奔走向前,用力举鎚,将车驾打得粉碎,原来始皇恐人暗算,常有副车在前,壮士不知,误中副车,早有护驾御林军将壮士捉住,始皇追问:“谁人主使?”壮士切齿瞑目,大骂曰:“吾为天下诛汝无道,岂有人使之耶?”子房见事不成,暗暗叫苦,即于人丛中走脱,始皇又令赵高勘问,壮士不肯招出何人主使,乃撞柱而死。始皇却令天下大索主使之人,十日不获。子房遂逃难于下邳友人项伯家隐藏。项伯乃楚将项燕之后也,与良交甚厚,遂留居住不疑。
liáng yīn ǒu chū chéng wài pǐ qiáo biān xián lì, hū jiàn yī lǎo rén, shēn zhuó huáng yī guò qiáo xià, ǒu jiāng lǚ nì yú ní zhōng, bù néng chū, suì hū liáng yuē:" rú zǐ kě jiāng wú lǚ qǔ chū!" liáng jiàn lǎo rén xiān fēng dào gǔ, yǔ xún cháng rén bù tóng, jí xiàng ní zhōng qǔ lǚ, guì ér jìn zhī, jí qí gōng jǐn, lǎo rén xíng bù shù bù, yòu jiāng lǚ nì yú ní zhōng, yòu lìng zhāng liáng qù qǔ, liáng lüè wú yì sè, yòu qǔ guì jìn zhī. rú cǐ zhě sān cì. lǎo rén yuē:" cǐ zi kě jiào." suì zhǐ qiáo biān dà shù yuē:" rǔ yú hòu wǔ rì, zǎo wǎng cǐ chù děng wǒ, wǒ yǔ rǔ yī wù, bù kě wéi yě!" zhì wǔ rì, zǐ fáng zǎo qǐ dào shù biān, jiàn lǎo rén zuò yú shù xià, lǎo rén yuē:" rú zǐ yǔ zhǎng zhě yuē, hé lái tài chí yé? rǔ qiě tuì, hòu wǔ rì dāng zǎo lái!" zǐ fáng zhì hòu wǔ rì, wǔ gēng shí fù lái, yòu jiàn lǎo rén xiān zuò yú shù xià xiāng děng, nù yán yuē:" rú zǐ hé lǎn duò rú cǐ? qiě tuì, hòu wǔ rì dāng zǎo lái!" zǐ fáng zhì dì wǔ rì, xiān yè bù qǐn, jí lái shù xià děng hòu, bù shí lǎo rén hū rán jiù dào, zǐ fáng yī jiàn, fǔ fú bài yíng. yuè míng zhī xià, jiàn nà lǎo rén shí, bǐ qián gèng jīng cǎi, dào páo zhú zhàng, pí guān cǎo lǚ, piāo rán ér lái, zhēn shén xiān yě. zǐ fáng guì ér yán yuē:" yuàn lǐng jiào." lǎo rén yuē:" rǔ nián fù lì qiáng, qín xīn jiù xué, tā rì guì xiǎn, dāng wèi dì wáng zhī shī. xìng jīn xiāng yù, qiān zǎi nán féng, shòu rǔ mì shū sān juǎn, qí móu shén suàn, suī sūn wú bù néng jí yě, gōng chéng shēn tuì, suī lián lí bù néng guò. rǔ liú wèi hán bào chóu, fú lì zhēn zhǔ, míng chuí wàn shì, yǔ rì yuè zhēng guāng, bù kě fù yě!" zǐ fáng xiàng lǎo rén qián guì ér kěn gào yuē:" yuàn qiú dà míng." lǎo rén yuē:" nǐ jì zhe, hòu shí sān nián, dà gǔ chéng dōng zàng yī guó jūn kòng dì nèi dé huáng shí yī piàn, jí wǒ yě." yán qì piāo rán ér qù. zǐ fáng cáng shū, huí dào bó jiā, kāi juàn kàn shí, míng yuē sù shū. àn dú mò jì, zì jué xīn xiōng kāi huō, shí jiàn jīng míng, yǔ qián jiǒng rán bù tóng yě,
良因偶出城外圮桥边闲立,忽见一老人,身着黄衣过桥下,偶将履溺于泥中,不能出,遂呼良曰:“孺子可将吾履取出!”良见老人仙风道骨,与寻常人不同,急向泥中取履,跪而进之,极其恭谨,老人行不数步,又将履溺于泥中,又令张良去取,良略无异色,又取跪进之。如此者三次。老人曰:“此子可教。”遂指桥边大树曰:“汝于后五日,早往此处等我,我与汝一物,不可违也!”至五日,子房早起到树边,见老人坐于树下,老人曰:“孺子与长者约,何来太迟耶?汝且退,后五日当早来!”子房至后五日,五更时复来,又见老人先坐于树下相等,怒言曰:“孺子何懒惰如此?且退,后五日当早来!”子房至第五日,先夜不寝,即来树下等候,不时老人忽然就到,子房一见,俯伏拜迎。月明之下,见那老人时,比前更精彩,道袍竹杖,皮冠草履,飘然而来,真神仙也。子房跪而言曰:“愿领教。”老人曰:“汝年富力强,勤心就学,他日贵显,当为帝王之师。幸今相遇,千载难逢,授汝秘书三卷,奇谋神算,虽孙、吴不能及也,功成身退,虽连、蠡不能过。汝留为韩报仇,扶立真主,名垂万世,与日月争光,不可负也!”子房向老人前跪而恳告曰:“愿求大名。”老人曰:“你记着,后十三年,大谷城东葬一国君空地内得黄石一片,即我也。”言讫飘然而去。子房藏书,回到伯家,开卷看时,名曰《素书》。暗读默记,自觉心胸开豁,识见精明,与前迥然不同也,
bù shuō zhāng liáng zài xiàng bó jiā yǐn cáng. què shuō shǐ huáng dōng xún lái dào xú zhōu, fēng jǐng bù tóng, mín sú zì bié, sāng má xiù yě, hé shǔ pù tián. bǎi xìng lái xiàn jiā hé, yī jīng sān suì. shǐ huáng dà xǐ, shǎng le bǎi xìng, fù wǎng dōng nán dào pèi xiàn, yòu jiàn wàng qì, xiǎng cǐ dì bì yǒu yì rén, fēn fù xì jiā fǎng wèn, tǎng huò yǒu rén, jí dāng shā zhī, yǐ jué hòu huàn. lǐ sī yuē:" yún qì chū mò ǒu rán ěr, hé láo bì xià yōu xīn! rú ruò chāi rén fǎng chá, kǒng sāo dòng bǎi xìng, fǎn shēng tā huàn." shǐ huáng yuē:" qīng yán shì yě." suì mìng jià qǐ xíng, lái dào kuài jī chéng zhōng. jiàn shí zì jiē rén cóng zhōng, zǒu chū yī shào nián zhuàng shì lái, yào cì shā shǐ huáng. bù zhī xìng mìng rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
不说张良在项伯家隐藏。却说始皇东巡来到徐州,风景不同,民俗自别,桑麻绣野,禾黍铺田。百姓来献嘉禾,一茎三穗。始皇大喜,赏了百姓,复往东南到沛县,又见旺气,想此地必有异人,分付细加访问,倘或有人,即当杀之,以绝后患。李斯曰:“云气出没偶然耳,何劳陛下忧心!如若差人访察,恐骚动百姓,反生他患。”始皇曰:“卿言是也。”遂命驾起行,来到会稽城中。见十字街人丛中,走出一少年壮士来,要刺杀始皇。不知性命如何?且看下回分解。