strong hàn gāo dì wěi yóu yún mèng strong
汉高帝伪游云梦
què shuō dì wèn jì yú píng, píng yuē:" hán xìn biàn zhà bǎi chū, rén bù kě cè. yǐ chén yú jiàn, wéi bì xià wěi yóu yún mèng, kě yǐ qín xìn ěr. gài gǔ zhě tiān zǐ sì shí xún shòu, suí dōng xī nán běi, gè yǒu suǒ shì, yǐ guān mín fēng, bì xià mìng jià chū yóu yún mèng, huì zhū hóu yú dōng chǔ xī jiè, chuán zhì yǒu chū xún ér bù zhì zhě, mìng jiāng tǒng bīng dài zhī. hán xìn wén bì xià jià xìng dōng chǔ, bì chū jiāo hóu jià, dài kě jiàn zhī shí, jí biàn lìng wǔ shì qín zhī. cǐ tè yī rén zhī lì ěr, bù yóu shèng yú zhū jiàng láo shī dòng zhòng, rán hòu yǐ jué shèng fù yé?" dì wén píng yán shén xǐ, nǎi jiàng zhào gào dōng lù zhū hóu:" zhèn yú gēng yú liù nián dōng shí èr yuè, jià xìng yún mèng, huì zhū hóu, yǐ xǐng fāng guān mín, yù cǎi sì fāng fēng sú zhe wèi lìng diǎn, yǐ shì tiān xià. rú yǒu bù zhì zhě, mìng jiāng tǒng bīng zhēng zhī." dì tóng wén wǔ qún chén, chū lí xián yáng, zhì chén cài, yīng bù péng yuè děng zì dōng lù yíng jiē hàn dì bù tí.
却说帝问计于平,平曰:“韩信变诈百出,人不可测。以臣愚见,惟陛下伪游云梦,可以擒信耳。盖古者天子四时巡狩,随东西南北,各有所适,以观民风,陛下命驾出游云梦,会诸侯于东楚西界,传制有出巡而不至者,命将统兵代之。韩信闻陛下驾幸东楚,必出郊侯驾,待渴见之时,即便令武士擒之。此特一人之力耳,不尤胜于诸将劳师动众,然后以决胜负耶?”帝闻平言甚喜,乃降诏告东路诸侯:“朕于庚于六年冬十二月,驾幸云梦,会诸侯,以省方观民,欲采四方风俗著为令典,以示天下。如有不至者,命将统兵征之。”帝同文武群臣,出离咸阳,至陈蔡,英布、彭越等自东路迎接汉帝不题。
yǒu hán xìn wén dì zhào zhǐ, yǔ zuǒ yòu jì yì yuē:" qián rì suí hé chuán shuō hàn dì zhī wǒ yǐn cáng zhōng lí mèi, yǒu rén chán yán hài wǒ, yù shā zhōng gāo mèi yǐ sāi rén kǒu, wǒ niàn zhōng lí mèi nǎi gù jiù, bù rěn jiā hài. bù yì dì chū yóu yún mèng, tǎng zhī wǒ yǐn cáng zhōng lí mèi, jué yí wǒ yǒu tā yì. bù ruò hái yī suí hé zhī yán, shā mèi yǐ jiàn dì, shù jiě dì yí, ér sāi rén yán yě." yú shì dào hòu huā yuán jiàn zhōng lí mèi, bèi shuō:" hàn dì chū yóu yún mèng, kǒng zhī rǔ zài wǒ chù, jué yí wǒ yǔ rǔ jiāo tōng, bù wéi wú yì yú rǔ, yì wú yì yú wǒ. jīn yù shā zi yǐ xiàn yú dì qián, yǐ shì wǒ zuì, cǐ chū yú bù dé yǐ yě, rǔ yì bù kě yuàn hèn." mèi yuē:" jiāng jūn bù kě zì wù! jīn rì shā wú, bù rì jí suí shǒu shā jiāng jūn: qián rì zhī yán, fēi gěi jiāng jūn yě." xìn yuē:" níng dì fù wǒ, wǒ jué shā rǔ, yǐ biǎo wǒ wú pàn xīn yě." mèi nǎi dà mà yuē:" kuà fū hé nǎi wú qíng rú cǐ! quán bù niàn wǒ xī rì zhī yì! hèn wǒ bú jiàn rǔ sǐ zhī rì ěr!" suì yǐn dāo zì wěn ér sǐ.
有韩信闻帝诏旨,与左右计议曰:“前日随何传说汉帝知我隐藏钟离昧,有人谗言害我,欲杀钟高昧以塞人口,我念钟离昧乃故旧,不忍加害。不意帝出游云梦,倘知我隐藏钟离昧,决疑我有他意。不若还依随何之言,杀昧以见帝,庶解帝疑,而塞人言也。”于是到后花园见钟离昧,备说:“汉帝出游云梦,恐知汝在我处,决疑我与汝交通,不惟无益于汝,亦无益于我。今欲杀子以献于帝前,以释我罪,此出于不得已也,汝亦不可怨恨。”昧曰:“将军不可自误!今日杀吾,不日即随手杀将军:前日之言,非给将军也。”信曰:“宁帝负我,我决杀汝,以表我无叛心也。”昧乃大骂曰:“胯夫何乃无情如此!全不念我昔日之义!恨我不见汝死之日耳!”遂引刀自刎而死。
què shuō zhōng lí mèi zì shā, hán xìn suì jiāng mèi shǒu, qián lái yún mèng jiàn dì, dì yuē:" zhōng gāo mèi yǐn cáng xǔ jiǔ jiàn wǒ chū yóu yún mèng, shì jī yǐ lù, rán hòu lái jiàn, fēi rǔ běn xīn shā mèi yě." hè lìng wǔ shì jiāng hán xìn fù le. hán xìn dà jiào chēng qū, dì kǒu:" rǔ rú hé chēng qū?" xìn yuē:" chén nǎi bì xià kāi guó gōng chén, wú zuì ér fù zhī, zhè bú shì yuān qū?" dì yuē:" rǔ zàng fù mǔ ér qīn duó mín tián, shǐ bǎi xìng gǎn nù ér bù gǎn yán, yuàn shēng zài dào, fēi suǒ yǐ fān píng wáng jiā, qí zuì yī yě wú shì chén bīng chū rù, yǐ shì wēi wǔ, shǐ sì fāng jiàn zhī zhě mò bù hán xīn, qí zuì èr yě zhōng lí mèi wèi chǔ chén, ěr wú gù yǐn cáng zài jiā, yì tú wèi xīn fù zhǎo yá, qí zuì sān yě. yǒu cǐ sān zuì, fǎn zhuàng yǐ lù, yǐ cǐ fù rǔ, rǔ fù hé shuō?" xìn yuē:" zàng fù mǔ, chén bīng chū rù, yǐn cáng zhōng lí mèi, sān shì jiē yǒu fèn jiě. chén xī bù yī shí zuì pín jiǒng, fù mǔ sǐ wú zàng dì, tōu bìn yú tā rén dì shàng. jīn shòu fēng wáng jué, zhèng yù róng xiǎn fù mǔ, suì qǐ zào fén mù. xiāng lín mín dì, xiū zhù qiáng yuán, wèi miǎn shǎo wèi qīn zhàn, chén chū bù zhī, fēi gǎn yǒu yì qīn duó zhī yě. chén bīng chū rù, fēi gǎn wú shì rǎo mín, gài wèi bì xià chū dé tiān xià, chǔ zhī yú niè shàng zài, ruò bù shì qí wēi wǔ, zé rén xīn bù zhī wèi jù, kǒng fù shēng luàn. chén shí cháng lǐng bīng chū xún, zhèng yù yǔ bì xià chú cán zéi, yǐ ān dì fāng ěr. zhōng lí mèi yǔ chén jiù jiāo shén hòu, chén zài chǔ shí, xiàng wáng lǚ yù shā chén, shēn dé mèi jiù tù, chén bù gǎn bèi dé, yǐ cǐ yǐn liú zài jiā, zhèng yù miàn jiàn bì xià, kāi chén qí xián, yù qī liú yòng. jīn wén bì xià tīng xìn chán bàng, suì bù dé yǐ shā zhī, tóu jiàn bì xià, chén wú tā yì, hé wéi yǒu zuì?" dì yuē:" rǔ xī rì fá qí, bù gù lì shēng shuō jiàng zhī gōng, bì yù jiǎo zhào dé qí, ér qiú jiǎ wáng, rǔ yì yǐ yǒu shàn zhuān zhī jiàn hòu wǒ bèi chǔ bīng wéi kùn chéng gāo, lǚ cì qiú jiù, rǔ zuò guān shèng fù, lüè wú jiù yuán zhī yì jì gǎi fēng yú chǔ, zhōng rì yàng yàng bù lè, rǔ xīn fǎn fù bù dìng, zhōng bì zuò luàn, jīn wǒ chū xún yún mèng, zhī rǔ bì lái xiāng jiàn, jiù qín zhī, rǔ yǒu hé shuō?" xìn wén dì yán, cháng tàn yuē:" chéng rú rén yán,' fēi niǎo jǐn, liáng gōng cáng jiǎo tù sǐ, zǒu gǒu pēng: dí guó pò, móu chén wáng!' tiān xià yǐ dìng, wǒ gù dāng pēng!" dì wén xìn yán, shàng yóu yù bù jué, suì shōu chǔ wáng yìn. réng fù yú chē hòu.
却说钟离昧自杀,韩信遂将昧首,前来云梦见帝,帝曰:“钟高昧隐藏许久;见我出游云梦,事机已露,然后来见,非汝本心杀昧也。”喝令武士将韩信缚了。韩信大叫称屈,帝口:“汝如何称屈?”信曰:“臣乃陛下开国功臣,无罪而缚之,这不是冤屈?”帝曰:“汝葬父母而侵夺民田,使百姓敢怒而不敢言,怨声载道,非所以藩屏王家,其罪一也;无事陈兵出入,以示威武,使四方见之者莫不寒心,其罪二也;钟离昧为楚臣,尔无故隐藏在家,意图为心腹爪牙,其罪三也。有此三罪,反状已露,以此缚汝,汝复何说?”信曰:“葬父母,陈兵出入,隐藏钟离昧,三事皆有分解。臣昔布衣时最贫窘,父母死无葬地,偷殡于他人地上。今受封王爵,正欲荣显父母,遂起造坟墓。相邻民地,修筑墙垣,未免少为侵占,臣初不知,非敢有意侵夺之也。陈兵出入,非敢无事扰民,盖为陛下初得天下,楚之余孽尚在,若不示其威武,则人心不知畏惧,恐复生乱。臣时常领兵出巡,正欲与陛下除残贼,以安地方耳。钟离昧与臣旧交甚厚,臣在楚时,项王屡欲杀臣,深得昧救兔,臣不敢背德,以此隐留在家,正欲面见陛下,开陈其贤,欲期留用。今闻陛下听信谗谤,遂不得已杀之,投见陛下,臣无他意,何为有罪?”帝曰:“汝昔日伐齐,不顾郦生说降之功,必欲矫诏得齐,而求假王,汝意已有擅专之僭;后我被楚兵围困成皋,屡次求救,汝坐观胜负,略无救援之意;既改封于楚,终日怏怏不乐,汝心反复不定,终必作乱,今我出巡云梦,知汝必来相见,就擒之,汝有何说?”信闻帝言,长叹曰:“诚如人言,‘飞鸟尽,良弓藏;狡兔死,走狗烹:敌国破,谋臣亡!’天下已定,我固当烹!”帝闻信言,尚犹豫不决,遂收楚王印。仍缚于车后。
dì chē jià xíng zhì yún mèng, lí sān shí lǐ, tiān sè yǐ wǎn, dì xià chē, chéng bái lóng mǎ, àn pèi xíng dào yī dà lín. fāng rù lín, hū lóng mǎ páo xiào, xiǎng lín zhōng bì yǒu cì kè, jí lìng fán kuài dài bǎi rén rù lín tàn kàn. kuài rù lín sōu kàn, jiàn yī zhuàng shì, nián jìn sān shí, wǎn gōng dài jiàn, cáng yú lín zhōng, kuài jí zhuō zhù jiàn dì. dì yuē:" rǔ hé rén? zài cǐ yǐn cáng?" qí rén yuē:" chén nǎi zhǔn yīn yī shào nián, méng chǔ wáng hán xìn hòu ēn, zuó wén bì xià bù zhī yīn hé zuì fù xìn, yǐ cǐ cáng yú lín zhōng, děng xìn guò, yù jié duó zhī ěr." dì yuē: rǔ fēi jié xìn, shí yù shè wǒ. xìng lài lóng mǎ shì jǐng, wèi zāo rǔ hài, ruò wǒ wù rù lín zhōng, bì zāo dú shǒu yǐ!" lìng zuǒ yòu jī sǐ, zuǒ yòu jūn jǔ jīn guā jiāng zhuàng shì dǎ sǐ. hán xìn zài chē hòu, wén shào nián cáng lín zhōng bèi hài, shén dào xī.
帝车驾行至云梦,离三十里,天色已晚,帝下车,乘白龙马,按辔行到一大林。方入林,忽龙马咆哮,想林中必有刺客,即令樊哙带百人入林探看。哙入林搜看,见一壮士,年近三十,挽弓带箭,藏于林中,哙即捉住见帝。帝曰:“汝何人?在此隐藏?”其人曰:“臣乃准阴一少年,蒙楚王韩信厚恩,昨闻陛下不知因何罪缚信,以此藏于林中,等信过,欲劫夺之耳。”帝曰:汝非劫信,实欲射我。幸赖龙马示警,未遭汝害,若我误入林中,必遭毒手矣!”令左右击死,左右军举金瓜将壮士打死。韩信在车后,闻少年藏林中被害,甚悼惜。
yú shì dì chē jià sù dí yáng. cì rì qǐ xíng, guò luò yáng, dǐ guān zhōng. qún chén cháo jiàn bì, dài fū tián kěn shàng yán yuē:" bì xià de hán xìn yě guān zhōng, yǐ chéng bù shì zhī yè, qí gōng shén wěi. nǎi tīng rén yán, wěi yóu sān mèng, xiè xì xìn yǐ guī, chén jiàn zhī bù gǎn huì. qiě guān zhōng nǎi qín xíng shèng zhī guó, dài shān hé zhī xiǎn, xuán gé qiān lǐ, chí jǐ bǎi wàn, qín dé bǎi èr yān, dì shì biàn lì, xiàng xià ér lín qǐng hóu, yóu jū gāo wū zhī shàng jiàn líng shuǐ yě, fū qí dì dōng yǒu láng yá jí mò zhī ráo, nán yǒu tài shān zhī gù, xī yǒu zhuó hé zhī xiàn, běi yǒu bó hǎi zhī lì, dì fāng èr qiān lǐ, chí jǐ bǎi wàn, xuán gé qiān lǐ zhī wài, qí dé shí èr yān. cǐ èr guó jiē xìn zhī gōng, jīn bì xià zuò xiǎng qín tǔ, tā rì jiē fēng qīn zǐ dì yǐ wéi qí wáng, què nǎi tīng rén yán ér yù zhū xìn, chén yǐ wéi bì xià shén guǎ ēn yě!" dì yuē:" dài fū zhī yán, chéng wèi yǒu lǐ, dàn xìn jiǔ huái yì zhì, kǒng zhōng wèi luàn, zhèn xīn bù néng wú yí." tián kěn yuē:" bì xià rú yí xìn, dàn shǐ zhù jū xián yáng, bù jiǎ bīng quán, zé zì rán wú tā lǜ yǐ." dì cóng qí yán, jí chāi rén yā hán xìn rù nèi, dāng shí shì fàng, fù miàn yù yuē:" jiāng jūn zì bèi chǔ guī hàn, zhèn zhù tán bài jiàng, fù yǐ zhòng rèn, zhèn dài jiāng jūn bù báo, hòu fēng qí gǎi chǔ, shòu fēng wáng jué, bào gōng zhī diǎn, kě wèi shén hòu. bù yì jiāng jūn nǎi xù yǎng chǔ chén, yì zài tā tú. jīn xì fù yú cǐ, běn yù zhòng chù, niàn kāi guó yuán xūn, gū miǎn qí zuì, réng fēng wèi huái yīn hóu, suí cháo tīng hòu, rú guǒ xǐ dí jiù xíng, chì xīn bào guó, shàng zhào wáng jué fēng shǎng, jué bù fù jiāng jūn pò chǔ zhī gōng!" hán xìn suì xiè ēn ér chū, yì yù bù lè, chēng bìng bù cháo, zé xiū yǔ fēng hóu děng tóng liè yě!
于是帝车驾宿翟阳。次日启行,过洛阳,抵关中。群臣朝见毕,大夫田肯上言曰:“陛下得韩信冶关中,以成不世之业,其功甚伟。乃听人言,伪游三梦,械系信以归,臣见之不敢讳。且关中乃秦形胜之国,带山河之险,悬隔千里,持戟百万,秦得百二焉,地势便利,向下而临请侯,犹居高屋之上建瓴水也,夫齐地东有琅琊、即墨之饶,南有泰山之固,西有浊河之限,北有渤海之利,地方二千里,持戟百万,悬隔千里之外,齐得十二焉。此二国皆信之功,今陛下坐享秦土,他日皆封亲子弟以为齐王,却乃听人言而欲诛信,臣以为陛下甚寡恩也!”帝曰:“大夫之言,诚为有理,但信久怀异志,恐终为乱,朕心不能无疑。”田肯曰:“陛下如疑信,但使住居咸阳,不假兵权,则自然无他虑矣。”帝从其言,即差人押韩信入内,当时释放,复面谕曰:“将军自背楚归汉,朕筑坛拜将,付以重任,朕待将军不薄,后封齐改楚,受封王爵,报功之典,可谓甚厚。不意将军乃蓄养楚臣,意在他图。今系缚于此,本欲重处,念开国元勋,姑免其罪,仍封为淮阴侯,随朝听候,如果洗涤旧行,赤心报国,尚照王爵封赏,决不负将军破楚之功!”韩信遂谢恩而出,悒郁不乐,称病不朝,责羞与蜂侯等同列也!
zì cǐ dì zài xián yáng wú shì, mìng shū sūn tōng diǎn lǐ, xiāo hé dìng lǜ, lì zōng miào shè jì, cè liú yíng wèi tài zǐ, dì wǔ rì yī zhāo tài gōng, rú jiā rén fù zǐ zhī lǐ. tài gōng zuǒ yòu jiā rén yuē:" tiān wú èr rì, mín wú èr wáng. jīn dì suī wéi rén zi, nǎi tiān xià zhī wáng, tài gōng yǐ yī jiā lùn zhī, zé wèi fù zǐ yǐ guó jiā lùn zhī, zé wèi jūn chén qǐ kě yǐ rén zhǔ ér bài chén xià yé?" tài gōng shǐ wù shī lǐ, suì yú yī rì dì cháo jiàn shí, tài gōng yōng zhǒu lì yú mén cè. dì jiàn zhī dà jīng, jí fú tài gōng yuē:" dà rén hé nǎi xíng cǐ lǐ yé?" tài gōng yuē:" dì, rén zhǔ yě, qǐ kě yǐ wǒ yī rén, ér luàn tiān xià zhī fǎ?" yú shì dì mìng qún chén, yì zūn dà gōng wèi dà shàng huáng, bān zhào xiǎo gào tiān xià, zhào yuē:
自此帝在咸阳无事,命叔孙通典礼,萧何定律,立宗庙社稷,册刘盈为太子,帝五日一朝太公,如家人父子之礼。太公左右家人曰:“天无二日,民无二王。今帝虽为人子,乃天下之王,太公以一家论之,则为父子;以国家论之,则为君臣;岂可以人主而拜臣下耶?”太公始悟失礼,遂于一日帝朝见时,太公拥帚立于门侧。帝见之大惊,急扶太公曰:“大人何乃行此礼耶?”太公曰:“帝,人主也,岂可以我一人,而乱天下之法?”于是帝命群臣,议尊大公为大上皇,颁诏晓告天下,诏曰:
rén zhī zhì qīn, mò qīn yú fù zǐ, gù fù yǒu tiān xià, chuán guī yú zi, zi yǒu tiān xià, zūn guī yú fù, cǐ rén dào zhī jí yě. qián rì tiān xià dà luàn, bīng gé bìng gěi, wàn mín kǔ yāng, zhèn qīn pī jiān zhí ruì, zì lǜ shì zú, fàn wēi nàn, píng qín luàn, lì zhū hóu, yǎn bīng xī mín, tiān xià dà ān, cǐ jiē tài gōng zhī jiào xùn yě. zhū hòu jiāng jūn qún chén dài fū, yǐ lì zhèn wèi huáng dì, ér tài gōng wèi yǒu hào, jīn shàng zūn tài gōng yuē tài shàng huáng.
人之至亲,莫亲于父子,故父有天下,传归于子,子有天下,尊归于父,此人道之极也。前日天下大乱,兵革并给,万民苦殃,朕亲披坚执锐,自率士卒,犯危难,平秦乱,立诸侯,偃兵息民,天下大安,此皆太公之教训也。诸候将军群臣大夫,已立朕为皇帝,而太公未有号,今上尊太公曰太上皇。
qún chén jiē chēng hè. dì shè yán yàn yàn huì qún chén.
群臣皆称贺。帝设筵宴燕会群臣。
hū yǒu dà shǐ lái bào: mǎ yì xiàn zǎi chāi rén fēi bào xiāo xī, yán shuō hán wáng jī xìn yīn xiōng nú gōng jí, suì dài běn bù rén mǎ tóng móu fǎn, qīn zhàn tài yuán bái tǔ màn qiū, chén wáng huáng děng yì lì gù zhào jiāng zhào lì wèi wáng, jù bīng sān shí wàn, qiǎng lǔ jùn xiàn, mín bù ān shēng, qǐ qǐng bì xià fā bīng jiǎo chú, dì wén zòu, jí zhào chén píng děng huì yì, yǒu yào diào lín jìn bīng mǎ huì tóng jié shā, yòu yǒu yào qiǎn jiàng jìng wǎng tài yuán zhēng tǎo, zhòng rén fēn fēn xiāng yì wèi dìng. dì yuē:" rǔ děng suǒ jiàn, wèi zú yǐ zhì fú qún xiōng, zhèn xū qīn tǒng dà bīng dào bǐ, diào qǔ gè lù rén mǎ gōng jī, shù dé zhí dǎo běi dì, shǐ zéi lǔ wú fù chāng juē yǐ." wèi zhī yù jià qīn zhēng rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
忽有大使来报:马邑县宰差人飞报消息,言说韩王姬信因匈奴攻急,遂带本部人马同谋反,侵占太原、白土、曼丘,臣王黄等议立故赵将赵利为王,聚兵三十万,抢虏郡县,民不安生,乞请陛下发兵剿除,帝闻奏,急召陈平等会议,有要调临近兵马会同截杀,又有要遣将径往太原征讨,众人纷纷相议未定。帝曰:“汝等所见,未足以制服群凶,朕须亲统大兵到彼,调取各路人马攻击,庶得直捣北地,使贼虏无复猖撅矣。”未知御驾亲征如何?且看下回分解。