strong xíng fǎn jiān fàn zēng zāo biǎn strong
行反間范增遭貶
què shuō kuǎi chè cí yàn wáng zhì zhào, lìng rén bào zhī hán xìn. xìn wén kuǎi chè zhì, shén xǐ, yuē: kuǎi chè lái, yàn bì xià yǐ! suì lìng mén lì qǐng rén xiāng jiàn. kuǎi chè jiàn hán xìn lǐ jié cóng róng, yán lùn wēn yǎ, móu shì zài zuǒ, wǔ jiāng liè yòu, yíng wǔ yán zhěng, jiǎ shì jīng zhuàng, fāng yù kāi kǒu, xìn yuē: dài fū cǐ lái, yù xìn bà bīng xī zhēng, yǐ wèi shuō kè, gài yàn guǒ nà kuǎn tóu xiáng, xìn zì àn bīng bù dòng, miǎn shǐ shēng líng tú tàn yě. ruò píng dài fū shù yán, shǐ wǒ bà bīng xī zhēng, ér yàn yóu wèi chǔ fān píng, zé liù guó zhī zhōng, yàn wèi dú qiáng, shì wǒ wèi shén qiè yǐ! wǒ jiāng jǔ wáng yú yì shuǐ zhī qián, shì wǔ yú yàn tái zhī shàng, suī lè yì fù shēng, jīng kē bù sǐ, xìn hé jù zāi! yán bì jí zhào zuǒ yòu: qǐng dài fū yì zhōng ān xiē, róng wú fá yàn pò qí hòu, zài yǔ dài fū xiāng jiàn yě. zhòng rén bù róng kuǎi chè shuō huà, jí yāo rù yì zhōng, chén shè wéi zhàng, gè yàng qì yòng zhī wù, yī sè qí bèi.
卻說蒯徹辭燕王至趙,令人報知韓信。信聞蒯徹至,甚喜,曰:「蒯徹來,燕必下矣!」遂令門吏請人相見。蒯徹見韓信禮節從容,言論溫雅,謀士在左,武將列右,營伍嚴整,甲士精壯,方欲開口,信曰:「大夫此來,欲信罷兵息爭,以為說客,蓋燕果納款投降,信自按兵不動,免使生靈塗炭也。若憑大夫數言,使我罷兵息爭,而燕猶為楚藩屏,則六國之中,燕為獨強,視我為甚怯矣!我將舉王於易水之前,試武於燕台之上,雖樂毅復生,荊軻不死,信何懼哉!」言畢即召左右:「請大夫驛中安歇,容吾伐燕破齊後,再與大夫相見也。」眾人不容蒯徹說話,即邀入驛中,陳設幃帳,各樣器用之物,一色齊備。
kuǎi chè běn yù xià shuō cí, dào bèi ruǎn jiān yú cǐ, yàng yàng bù lè. yì mén jǐn bì, bù lìng rén wǎng lái, dǎ shuǐ qǔ mǐ, jiē zì quē qiáng zhōng chuán rù. rú cǐ shù rì, hū yī rì mén rén lái bào, guǎng wǔ jūn lǐ zuǒ chē lái xiāng fǎng, kuǎi chè zhèng chóu mèn jiān, wén zuǒ chē xiāng fǎng, jí kāi mén qǐng rù xiàng jiàn. kuǎi chè jiàn zuǒ chē dà kū yuē: bù yì gōng yī dàn yǐ zhào shǔ hàn, chén yú zhǎn shǒu, zhào wáng bèi qín, sàng wèi shī guó, shén kě āi yě! zuǒ chē zhèng sè ér yán yuē: dài fū chà yǐ! shùn tiān zhě chāng, nì tiān zhě wáng. hàn wáng wèi yì dì fā sàng, tiān xià zhī yì zhǔ yě, dé ài jí yú bǎi xìng, wēi lìng xíng yú zhū hóu, yòu jiān hán xìn yòng bīng rú shén, suǒ xiàng wú dí, zhī tiān mìng zhě, jí dāng dǎo gē ér jiàng, nǎi wèi míng dá. gǒu ruò yòu yú yī piān zhī jiàn, ér zhuān yì yú bào chǔ, nǎi shì zhù zhòu wèi è, ér fēi lián fèi zhòng zhī suǒ wèi yě, bù yì dé zuì yú tiān xià hū? wǒ měi yǔ zhào wáng chén shuō lì hài, bù tīng wú yán, suì zhì sàng shēn shī guó, cǐ nì tiān zhě wáng yě. qiě dài fū wèi yàn míng shì, xū xiān guān shí shì, xì chá xìng wáng. dài fū zì yǐ wèi hàn wáng yǔ xiàng wáng shú wèi zhēn mìng? chè yuē: hàn wáng máng dàng zhǎn shé, yǐ fú zhēn ruì, tiān xià zhī hàn wèi zhēn mìng wú yí yě. yòu yuē: dài fū yǐ hán xìn liáng píng yǔ chǔ zhū jiāng shú yōu? chè yuē: hán xìn liáng píng wèi yōu, fēi chǔ zhū jiāng suǒ néng jí yě. zuǒ chē yuē: guān dài fū cǐ yán, zé hàn dāng xìng, chǔ dāng wáng kě zhī yǐ. jīn hé yì yǒu dào zhī hàn, ér cóng jiāng wáng zhī chǔ, zhī tiān mìng zhě guǒ rú shì hū? chè chén sī bàn shǎng yuē: gōng yán shén yǒu lǐ. wǒ lái zhào běn yù shuō hán jiāng jūn bà bīng xī zhēng, bù yì fǎn bèi èr gōng shuō wǒ yě. yuàn yǔ gōng tóng jiàn hán jiāng jūn, yǐ jiǎng liǎng guó zhī hǎo, wú yì cóng zhàng xià, jiāng tú pān lóng fù fèng yě. zuǒ chē dà xǐ, jí tóng chè jiàn hán xìn yuē: dài fū méng yuán shuài bù yǐ wèi dí guó zhī shǐ, ér hòu lǐ xiāng shì, shēn gǎn shèng dé. yuàn guī gào yàn wáng, jí kāi chéng nà jiàng, bǐ yì fù míng huī xià, wèi yuán shuài qū shǐ yě. xìn dà xǐ. jí qiǎn cáo cān fán kuài lǐng bīng yī wàn, tóng kuǎi chè xiān fù yàn ān yíng bì, dà bīng suí hòu jí dào.
蒯徹本欲下說詞,倒被軟監於此,怏怏不樂。驛門緊閉,不令人往來,打水取米,皆自缺牆中傳入。如此數日,忽一日門人來報,廣武君李左車來相訪,蒯徹正愁悶間,聞左車相訪,急開門請入相見。蒯徹見左車大哭曰:「不意公一旦以趙屬漢,陳餘斬首,趙王被擒,喪位失國,甚可哀也!」左車正色而言曰:「大夫差矣!順天者昌,逆天者亡。漢王為義帝發喪,天下之義主也,德愛及於百姓,威令行於諸侯,又兼韓信用兵如神,所向無敵,知天命者,即當倒戈而降,乃為明達。苟若囿於一偏之見,而專意於暴楚,乃是助紂為惡,而飛廉、費仲之所為也,不亦得罪於天下乎?我每與趙王陳說利害,不聽吾言,遂致喪身失國,此逆天者亡也。且大夫為燕名士,須先觀時勢,細察興亡。大夫自以為漢王與項王孰為真命?」徹曰:「漢王芒碭斬蛇,已符真瑞,天下知漢為真命無疑也。」又曰:「大夫以韓信、良、平與楚諸將孰優?」徹曰:「韓信、良、平為優,非楚諸將所能及也。」左車曰:「觀大夫此言,則漢當興,楚當亡可知矣。今何抑有道之漢,而從將亡之楚,知天命者果如是乎?」徹沉思半晌曰:「公言甚有理。我來趙本欲說韓將軍罷兵息爭,不意反被二公說我也。願與公同見韓將軍,以講兩國之好,吾亦從帳下,將圖攀龍附鳳也。」左車大喜,即同徹見韓信曰:「大夫蒙元帥不以為敵國之使,而厚禮相侍,深感盛德。願歸告燕王,即開城納降,彼亦附名麾下,為元帥驅使也。」信大喜。即遣曹參、樊噲領兵一萬,同蒯徹先赴燕安營畢,大兵隨後即到。
què shuō yàn wáng bù jiàn kuǎi chè huí, zhèng yōu yí zhī jiān, hū yǒu rén lái bào yuē: kuǎi chè zhì yǐ! chè rù jiàn yàn wáng, bèi dào hàn wáng zhī xián, yòu jiān hán xìn shàn néng yòng bīng, chǔ zhōng miè wáng, bù ruò shǔ yì yú hàn, wú wèi cāng shēng kǔ yě. yàn wáng yuē: wú qián rì jiàng hàn zhī xīn yǐ jué, dàn yù dài fū wǎng guān dòng jìng ěr. jīn jì zhēn zhī qí wèi kě jiàng, dāng qǐng èr jiāng rù chéng xiāng jiàn. kuǎi chè suì qǐng cáo cān fán kuài lǐng rén mǎ jìn chéng. ān yíng bì, jí yǔ yàn wáng xiāng jiàn, yàn wáng mìng shè yàn kuǎn dài èr jiāng. chuán mìng yù bèi qīng qí shù bǎi míng, cì rì, tóng èr jiāng lái zhào jiàn hán xìn. xìn yuē: mǒu zhèng yù tǒng dà bīng yóu yàn xià qí, yǐ dìng běi dì, nǎi láo xián wáng yuǎn lái! yàn wáng yuē: jiǔ mù jiāng jūn wēi dé, yòu kuàng hàn wáng kuān rén zhǎng zhě, xīn yù jiàng fù jiǔ yǐ. jīn méng chuán xí, jí qū huī xià, wéi wàng zhuǎn dá hàn wáng, zǎo cì shōu lù. xìn dà xǐ, jí mìng yàn wáng xiě jiàng biǎo, tóng hàn shǐ fēi bào xíng yáng. yī miàn chuán lìng qǐ bīng fá qí bù tí.
卻說燕王不見蒯徹回,正憂疑之間,忽有人來報曰:「蒯徹至矣!」徹入見燕王,備道漢王之賢,又兼韓信善能用兵,楚終滅亡,不若屬意於漢,無為蒼生苦也。燕王曰:「吾前日降漢之心已決,但欲大夫往觀動靜耳。今既真知其為可降,當請二將入城相見。」蒯徹遂請曹參、樊噲領人馬進城。安營畢,即與燕王相見,燕王命設宴款待二將。傳命預備輕騎數百名,次日,同二將來趙見韓信。信曰:「某正欲統大兵由燕下齊,以定北地,乃勞賢王遠來!」燕王曰:「久慕將軍威德,又況漢王寬仁長者,心欲降附久矣。今蒙傳檄,即趨麾下,惟望轉達漢王,早賜收錄。」信大喜,即命燕王寫降表,同漢使飛報滎陽。一面傳令起兵伐齊不題。
què shuō fàn zēng zhōng lí mèi zòu bà wáng yuē: hán xìn lǔ wèi bào, zhǎn xià yuè, pò zhào qǔ yàn, suǒ xiàng wú dí, ér hàn wáng zuò shǒu xíng yáng, yǐ shōu quán gōng, bì xià ruò bù jí wèi jìn bīng, kǒng zī màn yù shèng, yì nán chú yǐ! wáng yuē lián rì wén bào, zhèng yù qǐ bīng, qīng děng suǒ zòu, shí hé zhèn yì. jí chuán zhǐ qǐ bīng shí wàn, fù xíng yáng lái.
卻說范增、鍾離昧奏霸王曰:「韓信虜魏豹,斬夏悅,破趙取燕,所向無敵,而漢王坐守滎陽,以收全功,陛下若不急為進兵,恐滋蔓愈盛,益難除矣!」王曰「連日聞報,正欲起兵,卿等所奏,實合朕意。」即傳旨起兵十萬,赴滎陽來。
zǎo yǒu hàn xì zuò wén cǐ xiāo xī, xīng yè bào zhī hàn wáng. wáng jí zhào liáng píng zhū móu shì jì yì yuē: xiàng wáng chéng hán xìn dà bīng yǐ chū, fù lái gōng xíng yáng, wáng líng sī mǔ huàn bìng wèi yù, yīng bù xīn huí jiǔ jiāng, zhū jiāng duō suí hán xìn chū zhēng, chéng nèi kōng xū, wèi zhī nài hé? chén píng yuē: xiàng wáng gǔ gěng zhī chén, yà fù zhōng lí mèi lóng qiě zhōu yīn, bù guò shù rén ěr. dài wáng chéng néng juān shù wàn jīn, xíng fǎn jiān yǐ lí jiān qí jūn chén, shǐ gè yí qí xīn, zé chán yán yì rù, huà jì suī shàn, xiàng wáng yì bù tīng yě. qiě chǔ bīng zhī qū xíng yáng, xiàng wáng běn wú cǐ xīn, jiē fàn zēng zhōng lí mèi zhī yán ěr. shǐ wú cǐ shù rén, xiàng wáng qǐ néng yòng qí yǒng zāi? kuàng xiàng wáng wèi rén, yí jì xìn chán, bì zì zhū lù, hàn yīn jǔ bīng ér gōng zhī, chǔ bì pò yǐ. wáng yǔ huáng jīn sì wàn hú, bù wèn chū rù. chén píng duō zòng fǎn jiān, yán mèi děng gōng duō, bù dé liè tǔ wèi wáng, yù yǔ hàn lián hé, tóng lì miè chǔ yǐ fēn qí dì. xiàng wáng guǒ yí mèi děng, suì bù yǔ yì shì.
早有漢細作聞此消息,星夜報知漢王。王急召良、平諸謀士計議曰:「項王乘韓信大兵已出,復來攻滎陽,王陵思母患病未愈,英布新回九江,諸將多隨韓信出征,城內空虛,為之奈何?」陳平曰:「項王骨鯁之臣,亞父、鍾離昧、龍且、周殷,不過數人耳。大王誠能捐數萬金,行反間以離間其君臣,使各疑其心,則讒言易入,畫計雖善,項王亦不聽也。且楚兵之趨滎陽,項王本無此心,皆范增、鍾離昧之言耳。使無此數人,項王豈能用其勇哉?況項王為人,疑忌信讒,必自誅戮,漢因舉兵而攻之,楚必破矣。」王與黃金四萬斛,不問出入。陳平多縱反間,言昧等功多,不得裂土為王,欲與漢連和,同力滅楚以分其地。項王果疑昧等,遂不與議事。
jí dà bīng zhì xíng yáng, àn xià yíng zhài. cì rì, xiàng wáng lǐng rén mǎ, jiāng xíng yáng sì miàn wéi kùn. yī lián sān rì, chéng zhōng bù jiàn dòng jìng. bà wáng yuē: sān jūn jí bèi huǒ pào huǒ jiàn, sì mén gōng dǎ. chéng shàng huī píng shí zǐ, rú yǔ diǎn xià lái, zhòng jūn shì bù néng jìn chéng. yòu yī lián wǔ qī rì, bǐ cǐ liǎng jiā niǔ ǎo, bà wáng shèn shì jiāo zào.
及大兵至滎陽,按下營寨。次日,項王領人馬,將滎陽四面圍困。一連三日,城中不見動靜。霸王曰:「三軍急備火炮火箭,四門攻打。」城上灰瓶石子,如雨點下來,眾軍士不能近城。又一連五七日,彼此兩家扭拗,霸王甚是焦躁。
què shuō chéng zhōng zhāng liáng děng zhòng móu shì yì yuē: bà wáng gōng chéng shén jí, zhèng hǎo qiǎn shǐ zhà jiàng. bà wáng jué qiǎn shǐ lái jiǎng hé, què yòng chén píng zhī jì, shǐ jūn chén xiāng yí, zé jì xíng yǐ. hàn wáng yuē: tǎng chǔ bù zhǔn hé, zé rú zhī hé? liáng yuē: xiàng wáng xìng zào, ér bù nài qì, gāng ér wú rěn, lián rì gōng chéng bù xià, xīn zhèng bào zào, hàn shǐ yí dào, jué rán yī yǔn. hàn wáng jí qiǎn suí hé wèi shǐ, xiān zhe rén shàng chéng dá huà, kāi le dōng mén, fàng suí hé chū chéng qù. hé dào chǔ yíng jiàn bà wáng, jù shuō: hàn wáng yuán tóng bì xià huì yuē fá qín, jié wèi xiōng dì, hòu fēng bāo zhōng, yīn jiàn lù xiǎn, sī yù dōng guī, běn wú tú wáng zhī zhì. jīn xìng de guān zhōng, cǐ xīn yǐ zú, yuàn gē xíng yáng yǐ xī wèi hàn jiè, xíng yáng yǐ dōng wèi chǔ jiè, shōu huí hán xìn zhī bīng, gè shǒu fēng jiāng, yǐ tú xiū yǎng shì zú, gòng bǎo fù zé. wéi bì xià chá zhī! bà wáng wén suí hé zhī yán, xún sī: wú suī jiàn dū péng chéng, dì fāng xiá xiǎo, jìn yòu zhū hóu fǎn pàn, hàn yǐ dé qī bā yǐ, bù ruò yī tā jiǎng hé, qiě dé xiū yǎng ān jìng, rì hòu zài zuò qū huà. suì zhào fàn zēng děng jì yì. zēng yuē: bù kě! cǐ yīn gōng chéng jí pò, zàn lái jiǎng hé, shí fēi běn xīn. bì xià zhǐ kě duō shè huǒ pào, zēng tiān rén mǎ, xīng yè gōng dǎ, chéng pò zhī hòu, yù shí jù fén. suī yǒu hán xìn zhòng bīng, zhōng yú dú lì nán chéng dà shì, cǐ wèi zhǎng cè. qǐ kě tīng suí hé yī miàn zhī cí, ér shī cǐ jī huì hū? bà wáng wén zēng yán, yóu yù bù jué. zhào suí hé jìn qián yuē: ěr qiě huí qù, shì zhèn zài zuò shāng yì. suí hé yuē: bì xià dāng zì shèng cái, zuǒ yòu zhī yán, kǒng yǒu sī bì. qiě zì xià hán xìn dà bīng jiāng dào, yòu yuē huì gè lù zhū hóu, bù rì jù lái jiē yīng, nèi wài jiā gōng, bì xià tún bīng rì jiǔ, kǒng shī lǎo liáng jǐn, nà shí yù tuì, fǎn zhì zhū hóu chǐ xiào, yù yǔ jiǎng hé, hàn wáng bù kěn yī mìng, bì xià huǐ zhī wǎn yǐ! chén suī zài hàn, jiù shí chǔ chén, jīn rì zhī yán, tǔ lù xīn fù, bì xià fǔ yuè zài qián, qǐ gǎn qī kuáng? wéi bì xià sī zhī, wú bèi zhòng rén huò zhī yě! bà wáng wén hé yán dà xǐ: ěr yán yì yǒu lǐ, rǔ xiān xíng, zhèn jí qiǎn shǐ jiǎng hé. suí hé cí bà wáng jìn chéng, lái jiàn hàn wáng, bèi shuō fàn zēng quàn xiàng wáng gōng chéng, bèi chén yī piān yán yǔ, shuō dòng xiàng wáng, zǎo wǎn yǒu rén lái jiǎng hé, liào chén píng zhī jì dāng yòng yú jīn rì yě. wáng jí zhào píng wèn yuē: chǔ shǐ zǎo wǎn lái jiǎng hé, rǔ yòng hé jì yǐ jiān zhī? píng fù ěr yuē: rú cǐ rú cǐ. wáng dà xǐ yuē: cǐ jì ruò xíng, fàn zēng xiū yǐ! yú shì chén píng mì lìng zuǒ yǒu gè zhào cì ān pái quān tào, cì hou chǔ shǐ.
卻說城中張良等眾謀士議曰:「霸王攻城甚急,正好遣使詐降。霸王決遣使來講和,卻用陳平之計,使君臣相疑,則計行矣。」漢王曰:「倘楚不准和,則如之何?」良曰:「項王性躁,而不耐氣,剛而無忍,連日攻城不下,心正暴躁,漢使一到,決然依允。」漢王即遣隨何為使,先着人上城答話,開了東門,放隨何出城去。何到楚營見霸王,具說:「漢王原同陛下會約伐秦,結為兄弟,後封褒中,因見路險,思欲東歸,本無圖王之志。今幸得關中,此心已足,願割滎陽以西為漢界,滎陽以東為楚界,收回韓信之兵,各守封疆,以圖休養士卒,共保富責。惟陛下察之!」霸王聞隨何之言,尋思:「吾雖建都彭城,地方狹小,近又諸侯反叛,漢已得七八矣,不若依他講和,且得休養安靜,日後再作區畫。」遂召范增等計議。增曰:「不可!此因攻城急迫,暫來講和,實非本心。陛下只可多設火炮,增添人馬,星夜攻打,城破之後,玉石俱焚。雖有韓信重兵,終於獨立難成大事,此為長策。豈可聽隨何一面之辭,而失此機會乎?」霸王聞增言,猶豫不決。召隨何近前曰:「爾且回去,侍朕再作商議。」隨何曰:「陛下當自聖裁,左右之言,恐有私弊。且自下韓信大兵將到,又約會各路諸侯,不日俱來接應,內外夾攻,陛下屯兵日久,恐師老糧盡,那時欲退,反致諸侯恥笑,欲與講和,漢王不肯依命,陛下悔之晚矣!臣雖在漢,舊實楚臣,今日之言,吐露心腹,陛下斧鉞在前,豈敢欺誑?惟陛下思之,無被眾人惑之也!」霸王聞何言大喜:「爾言亦有理,汝先行,朕即遣使講和。」隨何辭霸王進城,來見漢王,備說范增勸項王攻城,被臣一篇言語,說動項王,早晚有人來講和,料陳平之計當用於今日也。王即召平問曰:「楚使早晚來講和,汝用何計以間之?」平附耳曰:「如此如此。」王大喜曰:「此計若行,范增休矣!」於是陳平密令左有各照次安排圈套,伺候楚使。
què shuō bà wáng bù tīng fàn zēng zhī yán, jí zhào yú zǐ qī yuē: rǔ kě dào hàn wáng chù shuō zhī, xiàn sān rì nèi zhe hàn wáng chū chéng, qīn yǔ wǒ xiāng jiàn jiǎng huà, rǔ jiù dǎ tīng hàn yíng xū shí dòng jìng rú hé. zǐ qī yī mìng jìn chéng. wén hàn wáng yè yǐn dà zuì wèi qǐ, yú zǐ qī zàn dào guǎn yì ān xiē, xiān chà yī líng lì xiǎo zú, jìn hàn yíng dǎ tīng hàn wáng qǐ lái wèi zēng. cóng rén yī mìng rù hàn yíng, zhǐ jiàn zhāng liáng chén píng děng chū, jí yāo qǐng dào yī nuǎn gé, chén shè yáo zhuàn xì shí měi jiǔ xiāng kuǎn, biàn wèn: yà fù jìn rì qǐ jū rú hé? chà gōng lái yǒu hé shuō? qí rén yuē: wǒ fēi yà fù shǐ yě, nǎi chǔ shǐ yě. liáng píng yáng jīng yuē: wǒ yǐ wèi yà fù shǐ, nǎi xiàng wáng shǐ yě. jí zhe xiǎo zú yāo chū, lìng dào yī xiǎo guǎn, bèi cū shí cūn láo xiāng dài, zhāng liáng chén píng suì zhuǎn chū bù jiàn. cóng rén yòu dǎ tīng hàn wáng fāng qǐ, jí huí jiàn zǐ qī, bèi shuō xiáng xì, zǐ qī shén yí zhī, jí zhěng yī lái jiàn hàn wáng. wáng fāng qǐ wèi shū xǐ, yòu zhe suí hé yāo zǐ qī dào yī mì shì kuǎn zuò, hàn wáng shū xǐ bì xiāng jiàn. zǐ qī rù mì shì shǎo zuò, zhǐ jiàn shì zhōng wén juàn mǎn àn, liǎng biān wéi zhàng qì mǐn shén qí bèi, zuǒ yòu rén yì bù gǎn shàn rù, suí hé xiāng péi chá bà, qǐ shēn yuē: dài wú kàn hàn wáng shū xǐ bì, qǐng xiāng jiàn. suí hé chū jiǔ wèi huí, zǐ qī zhuǎn shēn, xìn bù dào wén àn biān, jiàn xǔ duō wén shū, nèi yǒu yī shū, shǒu wěi bù xiě míng, dàn yún: xiàng wáng péng chéng shī shǒu, tí bīng yuǎn lái, rén xīn bù guī, tiān xià lí pàn, dà bīng bù guò èr shí wàn, shì jiàn gū ruò. dài wáng qiè bù kě chū jiàng, dāng jí huàn hán xìn huí xíng yáng, lǎo chén yǔ zhōng lí mèi děng wèi nèi yīng, zhǐ rì pò chǔ bì yǐ. huáng jīn bù gǎn bài lǐng, pò chǔ zhī hòu, yuàn liè tǔ fēng yú gù guó, zi sūn mián yán bǎi shì, chén zhī yuàn yě. míng bù gǎn jù. zǐ qī dà jīng, àn sī: cǐ bì zēng zhī shū yě. jìn yǒu rén yán yà fù yǔ hàn yǒu sī, wǒ shàng bù xìn, jīn guān cǐ dòng jìng, dǎo shì zhēn qíng. suì jiāng sī shū cáng yú xiù zhōng. bì jiān yǐ yǒu rén àn kuī, bào zhī liáng píng.
卻說霸王不聽范增之言,即召虞子期曰:「汝可到漢王處說知,限三日內着漢王出城,親與我相見講話,汝就打聽漢營虛實動靜如何。」子期依命進城。聞漢王夜飲大醉未起,虞子期暫到館驛安歇,先差一伶俐小卒,進漢營打聽漢王起來未曾。從人依命入漢營,只見張良、陳平等出,即邀請到一暖閣,陳設肴饌細食美酒相款,便問:「亞父近日起居如何?差公來有何說?」其人曰:「我非亞父使也,乃楚使也。」良、平佯驚曰:「我以為亞父使,乃項王使也。」即着小卒邀出,另到一小館,備粗食村醪相待,張良、陳平遂轉出不見。從人又打聽漢王方起,即回見子期,備說詳細,子期甚疑之,即整衣來見漢王。王方起未梳洗,又着隨何邀子期到一密室款坐,漢王梳洗畢相見。子期入密室少坐,只見室中文卷滿案,兩邊帷帳器皿甚齊備,左右人亦不敢擅入,隨何相陪茶罷,起身曰:「待吾看漢王梳洗畢,請相見。」隨何出久未回,子期轉身,信步到文案邊,見許多文書,內有一書,首尾不寫名,但云:「項王彭城失守,提兵遠來,人心不歸,天下離叛,大兵不過二十萬,勢漸孤弱。大王切不可出降,當急喚韓信回滎陽,老臣與鍾離昧等為內應,指日破楚必矣。黃金不敢拜領,破楚之後,願裂土封於故國,子孫綿延百世,臣之願也。名不敢具。」子期大驚,暗思:「此必增之書也。近有人言亞父與漢有私,我尚不信,今觀此動靜,倒是真情。」遂將私書藏於袖中。壁間已有人暗窺,報知良、平。
xū yú suí hé zhì, yāo qǐng zǐ qī yǔ hàn wáng xiāng jiàn, wáng yuē: wú yǔ xiàng wáng chū shòu huái wáng yuē, xiān rù guān zhě guī zhī, wǒ xiān rù guān. dāng wáng yú guān zhōng, jīn jì dé guān zhōng yǐ, chū xīn yǐ suì, bù yuàn yǔ xiàng wáng zhōng nián kǔ zhàn, yǐ shāng mín mìng, qíng yuàn jiǎng hé. fán guān zhī xī wèi hàn, guān zhī dōng wèi chǔ, liǎng jiā gè fēn jiāng tǔ, yǒng bà zhēng zhàn. fán zú xià jiàn xiàng wáng, gèng sān bài fù cǐ yì. zǐ qī yuē: wǒ chǔ wáng yǐ yī zūn mìng, zhǐ yù yǔ dài wáng xiāng jiàn yī miàn, qīn zì jiǎng hé, yì wú bié yì. wáng yuē: jì yǒu cǐ yì, zú xià qiě huí, róng wú shāng yì dìng, jí chū chéng yǔ xiàng wáng xiāng jiàn.
須臾隨何至,邀請子期與漢王相見,王曰:「吾與項王初受懷王約,先入關者歸之,我先入關。當王於關中,今既得關中矣,初心已遂,不願與項王終年苦戰,以傷民命,情願講和。凡關之西為漢,關之東為楚,兩家各分疆土,永罷征戰。煩足下見項王,更三拜復此意。」子期曰:「我楚王已依尊命,只欲與大王相見一面,親自講和,亦無別意。」王曰:「既有此意,足下且回,容吾商議定,即出城與項王相見。」
yú zǐ qī cí hàn wáng huí chǔ zhài, xì shuō cóng rén suǒ jiàn, cì hòu rù mì shì yī jié, yòu kuī dé sī shū, tàn tīng míng bái de shí, bù gǎn yǐn huì, qǐ bì xià xiáng chá. bà wáng tīng zǐ qī zhī yán, jiāng shū kàn bà, dà nù yuē: lǎo pǐ fū nǎi gǎn mài zhèn rú cǐ! dāng xì jiā wèn, wù dé shí qíng, jué bù qīng dài. fàn zēng wén zhī dà kū, nǎi bài fú yú dì yuē: chén shì bì xià shù nián, gān dǎn qīng dào, qǐ gǎn yǒu sī? cǐ hàn xíng fǎn jiān zhī jì, shǐ wǒ jūn chén bù hé, yīn xiāng shāng hài, bì xià bù kě tīng yě. xiàng wáng yuē: yú zǐ qī nǎi xīn fù zhī qīn, yǐ dǎ tīng de shí, qǐ yǒu xū shuō zhī lǐ? zēng jiàn xiàng wáng chí yí bù jué, zhī qí zhōng bù zú yǐ chéng dà shì, zēng nǎi dà kū yuē: tiān xià shì dà dìng yǐ! jūn wáng hǎo zì wèi zhī! qǐ niàn zēng fèng shì bì xià shù nián, lǚ yǒu qín láo, yuàn jiāng gōng dǐ zuì, qǐng dé hái gǔ guī xiāng, bì xià tiān dì zhī ēn yě. bà wáng yì sī fàn zēng jiàn qí jī, shì chǔ rì jiǔ, bù rěn jiā zhū, suì lìng rén sòng zēng hái xiāng, zēng tàn yuē: wǒ běn jǐn xīn xiàng chǔ, ér wáng nǎi yí wǒ yǒu sī, fēi wǒ zhī qū, nǎi chǔ zhī bù xìng yě. yí lù yù yù bù lè. xíng zhì péng chéng, suì fā bèi jū bù qǐ, jí chāi rén wǎng guà niú shān, qǐng zēng shī yáng zhēn rén zhe jí, chāi rén jù hòu bì jiàn zhēn rén, zhēn rén yuē: fàn zēng cí wǒ xià shān, yì céng zhǔ fù: ěr píng shēng hǎo mì móu qí jì, dāng zé zhǔ ér shì. jīn què fú jiǎ miè zhēn, cán hài bǎi xìng, jiàn jī bù zǎo, zhǐ dài rú cǐ láng bèi, yǐ zhì zhòng bìng chán shēn, hái wàng wǒ chuí jiù? cǐ yì tiān lǐ guān bào, fēi jiǎ rén wèi yě! wǒ ruò jiù ěr, shì nì tiān yě. bù nà bì bó, jiāng chāi rén zhú chì xià shān. chāi rén huí jiàn fàn zēng, zēng wén shuō suì dào yú dì xià, qì jué ér sǐ. shí dà hàn sì nián xià sì yuè rì, fàn zēng wáng, nián qī shí yī suì, fàn zēng yǐ sǐ, sòng de rén huí bào bà wáng, wáng shén shāng dào, chāi rén fù péng chéng, yǐ lǐ hòu zàng.
虞子期辭漢王回楚寨,細說從人所見,次後入密室一節,又窺得私書,探聽明白的實,不敢隱諱,乞陛下詳察。霸王聽子期之言,將書看罷,大怒曰:「老匹夫乃敢賣朕如此!當細加問,務得實情,決不輕貸。」范增聞知大哭,乃拜伏於地曰:「臣事陛下數年,肝膽傾倒,豈敢有私?此漢行反間之計,使我君臣不和,陰相傷害,陛下不可聽也。」項王曰:「虞子期乃心腹之親,已打聽的實,豈有虛說之理?」增見項王持疑不決,知其終不足以成大事,增乃大哭曰:「天下事大定矣!君王好自為之!乞念增奉事陛下數年,屢有勤勞,願將功抵罪,請得骸骨歸鄉,陛下天地之恩也。」霸王亦思范增建奇績,事楚日久,不忍加誅,遂令人送增還鄉,增嘆曰:「我本盡心向楚,而王乃疑我有私,非我之屈,乃楚之不幸也。」一路鬱鬱不樂。行至彭城,遂發背疽不起,急差人往掛牛山,請增師楊真人着疾,差人具厚幣見真人,真人曰:「范增辭我下山,亦曾囑咐:爾平生好密謀奇計,當擇主而事。今卻扶假滅真,殘害百姓,見機不早,只待如此狼狽,以致重病纏身,還望我垂救?此亦天理關報,非假人為也!我若救爾,是逆天也。」不納幣帛,將差人逐叱下山。差人回見范增,增聞說遂倒於地下,氣絕而死。時大漢四年夏四月日,范增亡,年七十一歲,范增已死,送的人回報霸王,王甚傷悼,差人赴彭城,以禮厚葬。
hàn wáng wén zēng sǐ, dà xǐ yuē: chú wú xīn fù yī dà huàn yǐ! zhòng shǎng chén píng. réng bǎ shǒu sì mén, què bù tí qǐng hé yī jié.
漢王聞增死,大喜曰:「除吾心腹一大患矣!」重賞陳平。仍把守四門,卻不題請和一節。
bà wáng àn sī: fàn yà fù yuán wú sī yì, cǐ bì shì zhāng liáng chén píng shè fǎn jiān, wù hài zhōng liáng, shāng wú yī gǔ gōng yě! jì zēng lín sǐ zhī yán, kě jiàn qí xīn yǐ! jí zhào zhōng lí mèi fǔ zhī yuē: qīng dāng ān xīn, wù shēng tā yì. mèi yuē: chén shì bì xià shù nián, suī wú cái néng, ér yī diǎn chì xīn, jīn shí bù yì yě. yà fù zhōng yǐ shì guó, qǐ yǒu tā zhì, zuó rì yú zǐ qī suǒ de sī shū, nǎi jiǎ shè zhī cí, bì xià dāng xiáng chá zhī, wù wèi sī rén suǒ huò yě! bà wáng suì lì xiàng bó wèi jūn shī, fán yī yīng dà xiǎo guó wù, jiē bó guǎn lǐ. yīn quàn bà wáng gōng chéng. bà wáng cuī zǎn jūn shì sì mén gōng dǎ shén jí. bù zhī xíng yáng rú hé jiě jiù? qiě kàn xià huí fēn jiě.
霸王暗思:「范亞父原無私意,此必是張良、陳平設反間,誤害忠良,傷吾一股肱也!記增臨死之言,可見其心矣!」急召鍾離昧撫之曰:「卿當安心,勿生他意。」昧曰:「臣事陛下數年,雖無才能,而一點赤心,金石不易也。亞父忠以事國,豈有他志,昨日虞子期所得私書,乃假設之辭,陛下當詳察之,勿為斯人所惑也!」霸王遂立項伯為軍師,凡一應大小國務,皆伯管理。因勸霸王攻城。霸王催攢軍士四門攻打甚急。不知滎陽如何解救?且看下回分解。