strong chū xíng yáng jì xìn kuáng chǔ strong
出荥阳纪信诳楚
què shuō bà wáng gōng dǎ xíng yáng shén jí, hàn wáng huàn zhī, zhào qún chén jì yì yuē:" bà wáng gōng dǎ xíng yáng shén jí, hán xìn dà bīng wèi huí, lín jìn zhū hóu, yòu fēi xiàng wáng zhī duì, ěr děng yǒu hé liáng cè?" zhāng liáng yuē:" xiàng wáng yīn fàn zēng sǐ, xīn zhōng jí zào, rú hé kěn bà xiū? kuàng jìn rì péng chéng jūn liáng yòu dào, shì yǒu jiǔ kùn zhī yì. cǐ chéng ruò jiǔ kùn, huò yǒu rén xiàn cè, jiāng xíng hé zhī shuǐ jué qí shàng liú, chōng guàn xià lái, chéng bì pò yǐ, rú zhī nài hé?" chén píng yuē:" chén yǒu yī jì, dài wáng jué kě tuō cǐ chóng wéi, dàn kǒng wú zhōng chén, kěn wèi bì xià fù nàn zhě." zhōu bó děng zhū jiàng jiē yuē:" xiān shēng hé yǐ fā cǐ yán yé? wǒ děng suí dài wáng rì jiǔ, suī dǐng huò zài qián, bái rèn lín jǐng, yì hé jù zāi!" píng xiào yuē:" fēi wéi cǐ nán yě. gài yǒu shēn yì, fēi zhū jūn suǒ zhī yě." wáng yuē:" jì jiāng ān zài hu?" fù wáng ěr yuē:" rú cǐ rú cǐ." wáng yuē:" cǐ jì shén miào." jiù zhe zhāng liáng shī xíng, zhū jiàng jiē tuì.
却说霸王攻打荥阳甚急,汉王患之,召群臣计议曰:“霸王攻打荥阳甚急,韩信大兵未回,邻近诸侯,又非项王之对,尔等有何良策?”张良曰:“项王因范增死,心中急躁,如何肯罢休?况近日彭城军粮又到,似有久困之意。此城若久困,或有人献策,将荥河之水绝其上流,冲灌下来,城必破矣,如之奈何?”陈平曰:“臣有一计,大王决可脱此重围,但恐无忠臣,肯为陛下赴难者。”周勃等诸将皆曰:“先生何以发此言耶?我等随大王日久,虽鼎镬在前,白刃临颈,亦何惧哉!”平笑曰:“非为此难也。盖有深意,非诸君所知也。”王曰:“计将安在乎?”附王耳曰:“如此如此。”王曰:“此计甚妙。”就着张良施行,诸将皆退。
zhāng liáng guī yì shě, fēn fù zuǒ yòu, zhì jiǔ yāo qǐng zhū jiàng fù xí. zhū jiàng wén liáng qǐng, jù dào yì shě. liáng chū yíng, lǐ bì, gè fēn bīn zhǔ zuò dìng, liáng yú zhōng táng xuán huà yī zhóu, shàng huà zhe qián miàn chē nèi zuò yī rén, hòu yǒu jiǎ bīng shù shí qí pò gǎn shén jí, shù lín biān cáng yī rén. zhòng jiāng jiàn le, bù jiě qí yì, biàn wèn liáng yuē:" xiān shēng xuán cǐ tú hé yì?" liáng yuē:" xī qí jǐng gōng yǔ jìn zhàn shí, jǐng gōng dà bài, zhòng jūn jìn jiē dùn zǒu, zhǐ jǐng gōng zuò yú chē zhōng, yǒu tián fù yù chē, hòu zhuī bīng shén jí, jǐng gōng wú kě nài hé. tián fù yuē:' shì jí yǐ! dài wáng dāng cáng yú lín zhōng, jiāng wáng yī fú yǔ chén gēng huàn, chén zuò wáng chē, wáng kě tuō nán.' wáng yuē:' wú suī táo nàn, rǔ bì zāo qín, wú bù rěn yě!' tián fù yuē,' shí rén zhī lù, dāng sǐ rén zhī shì. liú chén yī rén, bù guò dà lín zēng yī yè ěr ruò cún dài wáng, shí cún bǎi xìng zhī zhǔ, shǐ tiān xià shòu fú, qǐ xiǎo bǔ zāi!' jǐng gōng yī tián fù zhī yán, suì jiāng yī fú gēng huàn, táo nàn ér qù. dú tián fù zuò yú jǐng gōng chē zhōng, èr bǎi bīng zhuī zhì, jiàn chē zhōng tián fù, yǐ wéi jǐng gōng, suì qín huò jiàn jìn xiàn zi. jìn xiàn zi zhī fēi jǐng gōng, yù shā zhī, tián fù yuē:' chén dài jǐng gōng ér bèi shā, chéng bù zú xī, dàn kǒng shā chén yī rén, ér hòu lái chén zhī dài jūn zhě, jù qí jiàn shā ér bù kěn xiào lì yě.' xiàn zi shēn yì tián fù zhī yán, nǎi tàn yuē:' chén bù bì nàn ér jūn dé miǎn sǐ, chén zhī zhōng yě! ruò shā zhī bù xiáng, yí shè qí zuì, yǐ chéng qí jié.' tián fù suì dé miǎn ér hái. cǐ tú nǎi tián fù dài jǐng gōng miǎn nán, ér jǐng gōng zú chéng bà yè, qīng shǐ liú míng, zhì jīn bù xiǔ. jīn hàn wáng bèi kùn, wú rén xiào tián fù zhī suǒ wéi, liáng yīn xuán cǐ huà, wèi zhū jūn yī jiàn yě." zhū jiàng wén zhāng liáng zhī yán, jiē fèn rán qǐ shēn yuē:" fù yǒu nán, zi dāng dài zhī jūn yǒu nán, chén dāng dài zhī. wǒ děng yuàn dài wáng sǐ, ér chū xíng yáng zhī nán." liáng yuē:" zhū jūn suī gè yǒu zhōng xīn, jiē bù shì zhǔ shàng yí róng, wéi jì jiāng jūn yǔ zhǔ shàng xiàng shì, kě yǐ kuáng chǔ." jì xìn yuē:" cǐ mǒu zhī zhì yuàn yě, suī mào tāng fù huǒ, yì bù gǎn bì." zhāng liáng chén píng dà xǐ.
张良归驿舍,分付左右,置酒邀请诸将赴席。诸将闻良请,俱到驿舍。良出迎,礼毕,各分宾主坐定,良于中堂悬画一轴,上画着前面车内坐一人,后有甲兵数十骑迫赶甚急,树林边藏一人。众将见了,不解其意,便问良曰:“先生悬此图何意?”良曰:“昔齐景公与晋战时,景公大败,众军尽皆遁走,止景公坐于车中,有田父御车,后追兵甚急,景公无可奈何。田父曰:‘事急矣!大王当藏于林中,将王衣服与臣更换,臣坐王车,王可脱难。’王曰:‘吾虽逃难,汝必遭擒,吾不忍也!’田父曰,‘食人之禄,当死人之事。留臣一人,不过大林增一叶耳;若存大王,实存百姓之主,使天下受福,岂小补哉!’景公依田父之言,遂将衣服更换,逃难而去。独田父坐于景公车中,二百兵追至,见车中田父,以为景公,遂擒获见晋献子。晋献子知非景公,欲杀之,田父曰:‘臣代景公而被杀,诚不足惜,但恐杀臣一人,而后来臣之代君者,惧其见杀而不肯效力也。’献子深义田父之言,乃叹曰:‘臣不避难而君得免死,臣之忠也!若杀之不祥,宜赦其罪,以成其节。’田父遂得免而还。此图乃田父代景公免难,而景公卒成霸业,青史留名,至今不朽。今汉王被困,无人效田父之所为,良因悬此画,为诸君一见也。”诸将闻张良之言,皆奋然起身曰:“父有难,子当代之;君有难,臣当代之。我等愿代王死,而出荥阳之难。”良曰:“诸君虽各有忠心,皆不似主上仪容,惟纪将军与主上相似,可以诳楚。”纪信曰:“此某之至愿也,虽冒汤赴火,亦不敢避。”张良、陈平大喜。
cì rì, zhāng liáng yǐn jì xìn jiàn hàn wáng, mì zòu jì xìn yù dài dài wáng zhà xiáng, hàn wáng yuē:" bù kě! liú bāng dà yè wèi dìng, chén xià wèi zhān sháo shuǐ zhī ēn, jīn zhe jì jiāng jūn dài wǒ fù nàn, wǒ què chéng biàn ér táo, sǔn rén lì jǐ, rén zhě bù wéi, wú bù rěn yě!" xìn yuē:" shì yǐ jí yǐ! chén ruò tuì bì, huò chéng pò zhī rì, yù shí jù fén, chén nà shí suī sǐ, yì wú yì yú wáng yǐ. jīn ruò dài wáng zhī nán, wáng dé chū cǐ chóng wéi, chén liú měi míng rú tài shān, jīn rì qīng xìng mìng rú hóng máo ěr, wáng bù kě yǐ chén wèi niàn yě." hàn wáng shàng yóu yù bù jué, jì xìn suì bá jiàn ér yán yuē:" wáng ruò bù yī chén yán, chén jí zì wěn ér sǐ, yǐ shì wú liú nàn yě." wáng jí xià jiē, bào jì xìn ér kū yuē:" jiāng jūn zhī xīn, kě wèi zhōng chéng guàn rì, qiān zǎi bù xiǔ yě." yīn wèn yuē:" jiāng jūn yǒu fù mǔ hū?" xìn yuē:" yǒu mǔ." wáng yuē:" jí bāng zhī mǔ yě, wú shì zhī." yòu wèn yuē:" jiāng jūn yǒu qī hū?" xìn yuē:" yǒu qī." wáng yuē:" jí bāng zhī mèi yě, wú yǎng zhī." yòu wèn yuē:" jiāng jūn yǒu zǐ nǚ hū?" xìn yuē:" zhǐ yǒu yī zi, shàng yòu." wáng yuē:" jí bāng zhī zǐ yě, wú fǔ yù zhī. sān zhě jiē bāng suǒ yǐ wéi jiāng jūn zhōng shēn chéng quán zhī yě, jiāng jūn wú yōu yān!" jì xìn kòu tóu yuē:" chén sǐ dé qí suǒ yǐ."
次日,张良引纪信见汉王,密奏纪信欲代大王诈降,汉王曰:“不可!刘邦大业未定,臣下未沾勺水之恩,今着纪将军代我赴难,我却乘便而逃,损人利己,仁者不为,吾不忍也!”信曰:“事已急矣!臣若退避,或城破之日,玉石俱焚,臣那时虽死,亦无益于王矣。今若代王之难,王得出此重围,臣留美名如泰山,今日轻性命如鸿毛耳,王不可以臣为念也。”汉王尚犹豫不决,纪信遂拔剑而言曰:“王若不依臣言,臣即自刎而死,以示无留难也。”王即下阶,抱纪信而哭曰:“将军之心,可谓忠诚贯日,千载不朽也。”因问曰:“将军有父母乎?”信曰:“有母。”王曰:“即邦之母也,吾事之。”又问曰:“将军有妻乎?”信曰:“有妻。”王曰:“即邦之妹也,吾养之。”又问曰:“将军有子女乎?”信曰:“止有一子,尚幼。”王曰:“即邦之子也,吾抚育之。三者皆邦所以为将军终身成全之也,将军无忧焉!”纪信叩头曰:“臣死得其所矣。”
zhāng liáng chén píng děng jí xiě jiàng shū, chāi rén chū chéng bào xiàng wáng yuē:" hàn bèi wéi jí yǐ, yì bù gǎn gē dì yǐ fēn guān zhōng, yuàn chū jiàng yǔ bà wáng xiāng jiàn, wéi wàng bù jí jiā zhū wèi xìng yě." zuǒ yòu wén chāi rén zhī yán, jí bào bà wáng yuē:" hàn wáng chāi shǐ xià jiàng shū." xiàng wáng chāi shū guān kàn, shū yuē:
张良、陈平等即写降书,差人出城报项王曰:“汉被围急矣,亦不敢割地以分关中,愿出降与霸王相见,惟望不即加诛为幸也。”左右闻差人之言,即报霸王曰:“汉王差使下降书。”项王拆书观看,书曰:
hàn wáng liú bāng dùn shǒu shàng shū bà wáng huáng dì bì xià: chén bāng méng fēng shǒu bāo zhōng, dào bèi shuǐ tǔ bù fú, sī yù dōng guī, yǐ qī gù zhǐ. bù yì rén xīn gǒu cóng, zhì xiàng kuáng dàng, suì dé guān zhōng zhī dì. hòu zhí suī shuǐ zhī bài, yǐ sàng dǎn yǐ, wàng wàng wú guī, yī shēn xíng yáng, gǒu quán xìng mìng, fēi yǒu tā tú. hán xìn dōng zhēng, jiē bǐ zì wèi, zhāo zhī bù lái, huī zhī bù qù, fēi bāng zhī zuì yě. bì xià jīn nǎi dà bīng lín chéng, zhǐ rì kě pò, wēi wǔ zhī xià, fǔ qián nán miǎn. cóng wén wǔ qún chén zhī yì, qíng yuàn miàn fù chū jiàng, wéi miǎn yī sǐ. wáng ruò niàn huái wáng zhī yuē, xī rì zhī qíng, xī shè wǎng qiān, ēn zhān zài zào. wéi bì xià qí lián zhī! bù xuān.
汉王刘邦顿首上书霸王皇帝陛下:臣邦蒙封守褒中,到被水土不服,思欲东归,以栖故址。不意人心苟从,志向狂荡,遂得关中之地。后值睢水之败,已丧胆矣,望望无归,依身荥阳,苟全性命,非有他图。韩信东征,皆彼自为,招之不来,麾之不去,非邦之罪也。陛下今乃大兵临城,指日可破,威武之下,斧钱难免。从文武群臣之议,情愿面缚出降,惟免一死。王若念怀王之约,昔日之情,悉赦往愆,恩沾再造。惟陛下其怜之!不宣。
bà wáng kàn bà shū, zhào hàn shǐ yuē:" liú bāng jǐ shí chū chéng tóu xiáng?" shǐ yuē:" jīn yè jí chū jiàng." bà wáng mì chuán zhǐ yuē:" ruò liú bāng chū jiàng, bǐ miàn jiàn zhī shí, jí fú dāo fǔ shǒu, jiāng bāng suì shī wàn duàn, yǐ xuě wú hèn!" jì bù zhōng lí mèi lǐng bīng cì hou.
霸王看罢书,召汉使曰:“刘邦几时出城投降?”使曰:“今夜即出降。”霸王密传旨曰:“若刘邦出降,比面见之时,即伏刀斧手,将邦碎尸万段,以雪吾恨!”季布、钟离昧领兵伺候。
què shuō chén píng zhāng liáng zòu hàn wáng yuē:" wáng dāng fú biàn fú, chéng kuài mǎ." wén wǔ jiàng shì, gè zhuāng shù tíng dāng, mìng cōng gōng zhōu kē, lǐng zài chéng rén mǎ bǎ shǒu xíng yáng, mìng jì xìn jí jiāng hàn wáng huá yī gēng huàn, zuò yù lóng chē. jiāng jìn huáng hūn, xiān chū nǚ zǐ èr qiān rén, zì dōng mén lù xù chū chéng. zuǒ yòu bào bà wáng yuē:" hàn wáng chū nǚ zǐ shù qiān, xíng wèi jǐn yě." bà wáng xiào yuē:" liú bāng jiǔ sè zhī tú, tān liàn fù nǚ rú cǐ zhī duō, hé zú yǐ chéng dà shì? fàn zēng lǜ zhī guò yě!"
却说陈平、张良奏汉王曰:“王当服便服,乘快马。”文武将士,各装束停当,命枞公、周苛,领在城人马把守荥阳,命纪信即将汉王华衣更换,坐玉龙车。将近黄昏,先出女子二千人,自东门陆续出城。左右报霸王曰:“汉王出女子数千,行未尽也。”霸王笑曰:“刘邦酒色之徒,贪恋妇女如此之多,何足以成大事?范增虑之过也!”
chǔ jūn shì jiàn hàn chū fàng nǚ zǐ, gè mén jiē lái dōng mén zhēng kàn, yè wǎn zhī shí, āi jiān cā bèi, suì wàng qí jūn wǔ xíng zhèn, zhū jiàng yì gè zhēng kàn, bù xiāng dī fáng yě. hàn wáng tóng wén wǔ jiàng shì lǐng qīng qí xián méi chū xī mén, wàng chéng gāo ér qù. dōng mén nǚ zǐ bù xíng yòu màn, jí jǐn, jiāng èr gǔ yǐ. zhī jiàn chì zhì pái duì ér chū, jì xìn duān zuò chē zhōng, huáng yuè zuǒ dào, qián zhē hòu yōng, fēng yōng ér chū, gōng rán bù xíng jūn chén zhī lǐ, yì bú jiàn yǒu guī xiáng zhī yì. xiàng wáng nù kǒu:" liú bāng dìng zuì sǐ chē zhōng yǐ! jiàn zhèn bù xià chē tóu jiàn, shàng duān zuò rú mù ǒu yé?" zuǒ yòu zhí huǒ bǎ wàng chē zhōng zhào kàn, jiàn jì xìn duān zuò bù yán, zuǒ yòu yuē:" hàn wáng rú hé bù yán?" jì xìn yuē:" mǒu fēi hàn wáng, nǎi hàn chén jì xìn yě. wǒ hàn wáng kùn jiǔ, jīn yǐ chū xíng yáng, huì hán yuán shuài yīng bù péng yuè zhòng zhū hóu, jìng qū péng chéng, jū xiàng wáng jiā xiǎo, huì bīng guǎng wǔ, yǔ chǔ yuàn jué yī zhàn, yǐ dìng shèng fù. zǎo jiān xià jiàng shū nǎi zhà xiáng yě. jīn hàn wáng yǐ chū èr bǎi lǐ wài yǐ!" zuǒ yòu jí bào chǔ wáng yuē:" chē zhōng fēi hàn wáng, nǎi hàn chén jì xìn yě." bèi jiāng jì xìn zhī yán, zòu zhī chǔ wáng. chǔ wáng dà nù, jì ér fù tàn yuē:" liú bāng táo zhī shén yì, jì xìn dài zhī shí nán, cǐ zhēn zhōng chén yě zāi! zhèn suī wén wǔ jiàng shì, shōu lù hé zhǐ shù bǎi rén, wèi yǒu rú jì xìn zhī zhōng zhě." jí huàn jì bù yuē:" ěr kě shuō jì xìn jiàng zhèn, zhèn shí ài qí zhōng yě." jì bù xiàng qián dà hū yuē:" jì xìn dài liú bāng chū wéi, kě wèi zhōng chén, bà wáng lián ài, bù rěn zhū lù, ěr dāng gǎn wáng dà ēn, xià chē tóu xiáng, réng fēng yǐ zhòng jué, ěr bù kě fù wáng mìng yě." jì xìn dà mà yuē:" mù hóu wú zhī, tú ěr wàng xiǎng! zhàng fū shì zhǔ, zhōng xīn bù èr, cǐ tóu suī duàn, ér hào qì chōng tiān, jīn shí bù mó yě! shēng wèi hàn chén, sǐ wèi hàn guǐ, liè liè zhī zhì, qǐ rǔ yán kě gǎn yé?" chǔ wáng wén xìn yán, zhī qí bù kě yì yě, suì mìng zhí huǒ bǎ zhě, gè jǔ huǒ fén chē, dàn jiàn liè yàn zhī zhōng, zhòng jūn shì wén jì xìn mà bù jué kǒu, xū yú yàn jì miè, chē yú rén jù chéng huī jìn yǐ! què shuō bà wáng fén le jì xìn, shā bài hàn bīng, jí chà jì bù lóng qiě lǐng jīng bīng yī wàn, zhuī gǎn hàn wáng. bù zhī rú hé duì dí? qiě kàn xià huí fēn jiě.
楚军士见汉出放女子,各门皆来东门争看,夜晚之时,挨肩擦背,遂忘其军伍行阵,诸将亦各争看,不相提防也。汉王同文武将士领轻骑衔枚出西门,望成皋而去。东门女子步行又慢,及尽,将二鼓矣。只见赤帜排队而出,纪信端坐车中,黄钺左纛,前遮后拥,蜂拥而出,公然不行君臣之礼,亦不见有归降之意。项王怒口:“刘邦定醉死车中矣!见朕不下车投见,尚端坐如木偶耶?”左右执火把望车中照看,见纪信端坐不言,左右曰:“汉王如何不言?”纪信曰:“某非汉王,乃汉臣纪信也。我汉王困久,今已出荥阳,会韩元帅、英布、彭越众诸侯,径趋彭城,拘项王家小,会兵广武,与楚愿决一战,以定胜负。早间下降书乃诈降也。今汉王已出二百里外矣!”左右急报楚王曰:“车中非汉王,乃汉臣纪信也。”备将纪信之言,奏知楚王。楚王大怒,既而复叹曰:“刘邦逃之甚易,纪信代之实难,此真忠臣也哉!朕虽文武将士,收录何止数百人,未有如纪信之忠者。”急唤季布曰:“尔可说纪信降朕,朕实爱其忠也。”季布向前大呼曰:“纪信代刘邦出围,可谓忠臣,霸王怜爱,不忍诛戮,尔当感王大恩,下车投降,仍封以重爵,尔不可负王命也。”纪信大骂曰:“沐猴无知,徒尔妄想!丈夫事主,忠心不二,此头虽断,而浩气冲天,金石不磨也!生为汉臣,死为汉鬼,烈烈之志,岂汝言可感耶?”楚王闻信言,知其不可易也,遂命执火把者,各举火焚车,但见烈焰之中,众军士闻纪信骂不绝口,须臾焰既灭,车与人俱成灰烬矣!却说霸王焚了纪信,杀败汉兵,急差季布、龙且领精兵一万,追赶汉王。不知如何对敌?且看下回分解。